Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 239: Nhìn lén
Editor: May
Dựa theo tính cách độc tài không quan tâm của anh, tính khả năng này phi thường lớn.
Trước công chúng, lại là trên đường cái ban ngày ban mặt, cô tuyệt đối không cho phép loại chuyện này phát sinh.
Phong Thánh nhìn kỹ vật nhỏ vài lần, sau khi xác định cô thật sự sẽ không khóc nữa, lúc này mới buông lỏng tay ra.
Bởi vì là ở trên đại đường cái, Phong Thánh lại không dừng sang bên đường, xe hơi nhỏ bị chặn ở sau xe, bắt đầu không kiên nhẫn ấn vang loa.
‘ Bin bin bin’ tạp âm liên tiếp không ngừng vang lên, nghe đến người đặc biệt bực bội nóng vội.
Từng tiếng còi, nghe vào lỗ tai Lạc Ương Ương, như là đang trách cứ cô, cô áy náy đến cúi đầu nhỏ xuống.
Trong tiếng còi thúc giục, cô vốn tưởng rằng Phong Thánh sẽ lập tức lái xe lên đường.
Kết quả, anh đột nhiên cúi người tới đây.
Cảm giác áp bách thật lớn sợ tới mức cô nghiêng người lui đi, phía sau lưng trực tiếp để ở cửa xe: “Anh muốn làm gì?”
Cô đã không khóc, Phong Thánh tên cầm thú này sẽ không còn muốn làm chuyện xấu chứ?
“Giúp cô cài đai an toàn.” Mặt lạnh của Phong Thánh trầm xuống, tức giận nhìn vật nhỏ phòng anh giống như phòng sói.
Đã ngủ qua bao nhiêu lần, vật nhỏ khẩn trương như vậy làm gì?
“À.” Lạc Ương Ương hiểu sai ý, khuôn mặt nhỏ càng phấn hồng, yên lặng mà tự mình rút đai an toàn ra, “Tôi tự cài.”
Phong Thánh còn không đi, phỏng chừng sẽ có chủ xe xuống xe, nôn nóng gõ cửa xe của anh.
Chiếc xe hơi màu đen xa hoa phách lối ngang ngược chiếm đường này của anh, rốt cuộc đánh xe rời đi rồi.
Sau khi lên đường, không khí bên trong xe đặc biệt quái dị.
Đặc biệt là Phong Thánh thỉnh thoảng liếc mắt ngó tớ đây, làm Lạc Ương Ương đặc biệt không được tự nhiên.
Trong không khí an tĩnh đến làm người da đầu tê dại, cô thật cẩn thận lén nhìn Phong Thánh, lại đột nhiên ‘ xoát ’ một chút đối diện mắt lạnh liếc xéo tới đây của anh.
Nhìn lén bị bắt tại trận, đầu óc Lạc Ương Ương lập tức liền nổ tung.
Dựa theo tính cách độc tài không quan tâm của anh, tính khả năng này phi thường lớn.
Trước công chúng, lại là trên đường cái ban ngày ban mặt, cô tuyệt đối không cho phép loại chuyện này phát sinh.
Phong Thánh nhìn kỹ vật nhỏ vài lần, sau khi xác định cô thật sự sẽ không khóc nữa, lúc này mới buông lỏng tay ra.
Bởi vì là ở trên đại đường cái, Phong Thánh lại không dừng sang bên đường, xe hơi nhỏ bị chặn ở sau xe, bắt đầu không kiên nhẫn ấn vang loa.
‘ Bin bin bin’ tạp âm liên tiếp không ngừng vang lên, nghe đến người đặc biệt bực bội nóng vội.
Từng tiếng còi, nghe vào lỗ tai Lạc Ương Ương, như là đang trách cứ cô, cô áy náy đến cúi đầu nhỏ xuống.
Trong tiếng còi thúc giục, cô vốn tưởng rằng Phong Thánh sẽ lập tức lái xe lên đường.
Kết quả, anh đột nhiên cúi người tới đây.
Cảm giác áp bách thật lớn sợ tới mức cô nghiêng người lui đi, phía sau lưng trực tiếp để ở cửa xe: “Anh muốn làm gì?”
Cô đã không khóc, Phong Thánh tên cầm thú này sẽ không còn muốn làm chuyện xấu chứ?
“Giúp cô cài đai an toàn.” Mặt lạnh của Phong Thánh trầm xuống, tức giận nhìn vật nhỏ phòng anh giống như phòng sói.
Đã ngủ qua bao nhiêu lần, vật nhỏ khẩn trương như vậy làm gì?
“À.” Lạc Ương Ương hiểu sai ý, khuôn mặt nhỏ càng phấn hồng, yên lặng mà tự mình rút đai an toàn ra, “Tôi tự cài.”
Phong Thánh còn không đi, phỏng chừng sẽ có chủ xe xuống xe, nôn nóng gõ cửa xe của anh.
Chiếc xe hơi màu đen xa hoa phách lối ngang ngược chiếm đường này của anh, rốt cuộc đánh xe rời đi rồi.
Sau khi lên đường, không khí bên trong xe đặc biệt quái dị.
Đặc biệt là Phong Thánh thỉnh thoảng liếc mắt ngó tớ đây, làm Lạc Ương Ương đặc biệt không được tự nhiên.
Trong không khí an tĩnh đến làm người da đầu tê dại, cô thật cẩn thận lén nhìn Phong Thánh, lại đột nhiên ‘ xoát ’ một chút đối diện mắt lạnh liếc xéo tới đây của anh.
Nhìn lén bị bắt tại trận, đầu óc Lạc Ương Ương lập tức liền nổ tung.
Tác giả :
Phong Ương