Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 366
Chương 366: Khưu Lâm Gặp Nạn
Hàm răng run lên, đập vào nhau, ánh mắt toát ra oán hận nồng đậm, mái tóc xoăn cũng rối tung, từng là chủ tịch tập đoàn Đường thị cao cao tại thượng nay trở thành tù nhân, vô cùng xấu hồ.
Khưu Lâm mát lý trí từ lúc bắt đầu bị nhốt, nhưng dần dần bình tĩnh lại, bà ta mới nhớ ra trong 1 năm, những việc đã tiêu đến tiền công ty. Lúc đó bà ta thực sự coi tiền công ty là máy rút tiền của riêng mình.
Lúc làm đám cưới, bà cũng hơi lo lắng, căng thẳng, không muốn Hình Nham coi thường thực lực của mình, lúc đó, bà đã chuyển 50 triệu của công ty về tay mình, chỉ cho đám cưới. Mà trước đó, khi bà ta mua chuộc Lưu Thắng để giết Lý Đức, bà không có đủ tiền trong tay nên đã tiêu vào hơn 10 triệu, cộng với 20 triệu lần trước, Khưu Lâm lúc này cảm thấy lạnh sống lưng.
Bà đột nhiên nghĩ đến một điểm khủng khiếp khác, nếu Đường Tư Vũ kiểm tra tài khoản của bà, nhỡ đâu tìm ra Lưu Thắng?
Khưu Lâm đột nhiên phát điên, bà ta lập tức đi tới trước thanh sắt hét lớn: “Thả tôi ra, thả tôi ra, cho tôi gọi điện thoại, tôi muốn gặp luật sư.”
“Òn ào cái gì!”
“Các người biết tôi là ai không? Các người đã đọc bài báo về tôi chưa? Tôi là Khưu Lâm, chủ tịch tập đoàn Đường thị.
Chồng tôi là người có quyền có thế. Các người mau thả tôi ra.” Khưu Lâm hét vào mặt viên cảnh sát.
“Những người đã vào chỗ chúng tôi chỉ có một thân phận, đó là tội phạm. Tôi không quan tâm trước đây bà có tài giỏi thế nào, đàng hoàng ra sao nhưng ở đây, bà là một tội phạm.” Một cảnh sát già nghiêm khắc nói cho bà tỉnh ngộ.
Khưu Lâm nắm chặt thanh sắt, lúc này tâm trí bà chỉ toàn hình bóng của Hình Nham, bà ta biết rằng chỉ có Hình Nham mới có thể giải cứu bà ra khỏi đây. Những cổ đông đã rời bỏ bà, trở thành người của Đường Tư Vũ. Cỏ đầu tường không đáng tin, còn con gái Đường Y Y của bà, Khưu Lâm cũng không ôm hy vọng.
Vì vậy, bà ta chỉ có thể trông chờ vào Hình Nham, khi nào thì Hình Nham đến?
Bà ta thậm chí còn không có tư cách gọi điện thoại, chỉ có thể đợi ngày mai luật sư của bà đến thì mới có cơ hội liên lạc với thế giới bên ngoài.
Khưu Lâm ngồi lại vị trí vừa rồi, nghĩ đến hậu quả tiếp theo mà lòng bà ta ớn lạnh.
Nếu bị kết tội này thì bà ta sẽ không còn gì, bà ta sẽ đi tù, và tất cả tài sản đứng tên bà sẽ bị tịch thu… Còn con gái bà, trái tim Khưu Lâm đầy lo lắng.
Buổi tối, trong chiếc chăn bông màu xám, Đường Tư Vũ mệt mỏi, gối đầu lên tay ngủ vùi, đêm nay cô nhanh chóng tiền vào giấc mộng, có lẽ kết cục của Khưu Lâm đã khiến cho trái tim căng thẳng của cô được thả lỏng. Cô rất mệt mỏi, đi xem cậu nhóc xong, cô quay lại tắm rửa rồi ngủ thiếp đi.
Khi Hình Liệt Hàn lên giường, cô đã ngủ rồi, anh dịu dàng ngồi xuống bên cạnh, cúi xuống nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô rồi khẽ thở dài. Anh mong mùa đông này sớm qua.
Sáng sớm, Tống Diễm ở sân bay quốc tế đón Đường Y Y đang vội vàng trở về.
Đường Y Y vẫn trang điểm đậm, hiển nhiên cô ta đang sống rất vui vẻ ở nước ngoài, cả người còn mặc đồ hiệu, xách túi nổi tiếng, không có một chút cảm giác chán nản, tinh thần sa sút nào khi mẹ gặp nạn.
“Chị Tống, khi nào thì tôi có thể gặp mẹ?”
Đường Y Y bị dọa không nhẹ, đôi mắt cũng sưng lên, dường như cô ấy đã khóc trên đường về.
“Ngày mai, phải đi theo luật sư mới có thể gặp Khưu tổng. Bây giờ, không ai trong chúng ta có thể gặp bà ấy.”
“Làm sao lại vậy? Mẹ tôi không phải là chủ tịch sao? Bà ấy không phải là cổ đông lớn nhất sao? Làm sao có thể bị bắt được?”
“Tất cả những chuyện này đều là do Đường Tư Vũ hãm hại. Cô ta lẻn vào công ty, đánh cắp thông tin từ bộ phận tài chính của công ty, tố cáo Khưu tổng biển thủ công quỹ.” Tống Diễm cũng tham gia nhiều việc phạm pháp của Khưu Lâm nên cô ta đương nhiên không thể thừa nhận Khưu Lâm đã làm những điều đó.
Đường Y Y vừa nghe liền tức giận đến nghiên răng nghiến lợi: “Cái gì? Đường Tư Vũ lại bỉ ổi, vô sỉ như vậy?”
“Đường nhị tiểu thư, việc cô phải làm tiếp theo là giúp mẹ cô thắng kiện và loại bỏ tội danh biển thủ công quỹ, bà ấy có thể ngồi lại vị trí chủ tịch tập đoàn Đường thị.”
“Vậy tôi phải làm gì?” Đường Y Y lập tức tỏ vẻ kiên định, bất kể phải trả giá gì, cô cũng sẽ cứu mẹ mình.
“Bây giờ có thể cứu mẹ cô, tôi nghĩ đến hai người. Người thứ nhất là Hình Nham.
Ông ấy là chồng hiện tại của mẹ cô, có quyền cũng có thế, nói không chừng lại có thể dùng quan hệ để đút lót. Người thứ hai là Mộ Phi. Nói thế nào thì cô cũng là bạn gái cũ của anh ấy, cô đi cầu xin anh ấy đi!”
Đường Y Y nghe đến phải đi cầu người, không khỏi chùn chân, nao núng: “Cái gì?
Chị kêu tôi cầu xin bọn họ? Tôi cầu xin thế nào?”
“Dù phải cầu xin thế nào, hiện tại, việc quan trọng nhất là giải cứu mẹ cô, Y Y, có phải bỏ xuống thân phận và mặt mũi thì cô cũng phải đi cầu xin.”
Đường Y Y nghiền răng nghiền lợi, nếu mẹ cô vào tù, thế hệ sau là cô cũng đi đời nhà ma.
“Được! Tôi đi cầu xin dượng trước, khi nào ông ấy về?”
“Tôi tin rằng ngày mai ông ta sẽ trở về Trung Quốc, vì chuyện của Khưu tổng cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến ông ta, có làm bộ thì ông ta cũng phải về.”
“Được, vậy tôi sẽ cầu xin ông ấy trước.
Mộ Phi, tôi đã lâu không gặp anh ấy rồi, tôi… tôi không biết có thể gặp anh ấy không.” Đường Y Y cắn môi.
Đêm đông dài đến lạ thường.
Trong thời gian nửa năm, một bước chuyền lớn của tập đoàn Mộ thị bắt đầu ở nước R. Mộ Phi cũng sống ở nước đó nửa năm, với tình hình trong nước, anh cũng không thể lúc nào cũng bắt kịp các việc đang xảy ra, nhưng hôm nay người làm của anh đã báo cáo qua video cho anh.
Có nhắc đến vụ việc Khưu Lâm bị bắt hôm nay, Mộ Phi ở đầu kia, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, lập tức hỏi: “Cụ thể thì chuyện như thế nào, cậu biết không?”
“Tôi được biết người phụ trách tập đoàn Đường Thị bây giờ là con gái lớn của Đường Hùng, Đường Tư Vũ, các cổ đông đã nhất trí đồng ý để cô ấy là chủ tịch kế nhiệm mới.”
Mộ Phi ở bên kia lóe lên tia phức tạp. Anh biết một mình Đường Tư Vũ thì tuyệt đối không thể nhanh chóng cắt đứt quyền lợi của Khưu Lâm trong tập đoàn Đường thị như vậy. Vậy chỉ có một người có thể giúp cô, và đó chính là người đàn ông đứng sau cô, Hình Liệt Hàn, chỉ có anh ta mới có thực lực như vậy.
Không ngờ trong thời gian anh vắng bóng ở trong nước, Hình Liệt Hàn đã để Đường Tư Vũ giành lại quyền điều hành công ty, đồng nghĩa với việc tập đoàn Đường thị sẽ sớm rơi vào tay của Hình Liệt Hàn.
“Cậu cứ tiếp tục để ý chuyện này cho tôi.
Tôi không có thời gian trở về Trung Quốc trong thời gian sắp tới. Nếu có tin tức gì, hãy báo cho tôi càng sớm càng tốt.” Mộ Phi phân phó.
“Vâng ạ! Mộ tổng, nhưng nếu Khưu Lâm nhờ chúng ta giúp đỡ, chúng ta có cần giúp không?”
Mộ Phi nhếch khóe miệng: “Để bà ta tự chống đỡ. Bà ta không đáng được giúp.”
Thất bại của Khưu Lâm vẫn là điều hạnh phúc đối với nhiều người trong giới kinh doanh. Khưu Lâm luôn làm việc một cách phách lối, phô trương, khoe mẽ, nhiều người trong giới kinh doanh đã phải chịu thiệt thòi, bị bà hãm hại, đặc biệt là những quý bà thích bấu víu, kết thân, là vui mừng nhất khi biết việc này.