Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình
Chương 7: Lucas martin
1 tiếng đồng hồ sau, cô thư ký gõ cửa bước vào, mời hai người vào phòng Tổng tài.
Mạnh Hùng thanh nhã bước vào trong phòng.
Lucas Martin nhìn thấy thần tái cao quý và sang trọng, nhưng lại mang theo vào phần tà khí của Mạnh Hùng, trong lòng Lucas Martin vang lên sự bất an.
Lucas Martin, đã nghe rất nhiều nguời bạn trên thương trường của mình nói về Mạnh Hùng.
Họ nói anh là một người, cầm trong tay một khối tài sản khổng lồ, không những chỉ có thế lực trên thương trường, anh còn có thế lực trong thế giới ngầm.
Lucas Martin nghĩ đó chỉ là mấy lời thổi phồng của bọn họ.
Nhưng hôm nay đích thân gặp mặt Mạnh Hùng, anh mới tin những lời đó điều là sự thật.
Vẻ oai nghiêm và sự tàn ác tỏa ra từ người anh, không phải muốn là có thể có được.
Giống như anh được sanh ra để thừa hưởng vẻ sang trọng, tao nhã, oai nghiêm và vài phần nguy hiểm của những bậc vương giả.
Lucas Martin đứng lên vươn tay ra, làm động tác mời ngồi.
Mạnh Hùng tự nhiên ngồi xuống ghế trước mặt Lucas Martin, Trần Siêu cung kính đứng sau lưng anh.
“Xin lỗi vì đã để hai vị đợi lâu.
Mạnh Tổng ngài đến đây tìm tôi có việc gì?”
Lucas Martin vừa nói vừa quan sát nét mặt của Mạnh Hùng.
Anh không tin, một người kêu ngạo như Mạnh Hùng, bị đối sử thiếu tôn trọng như vậy, mà mặt không hề đổi sắc.
Sắc mặt Mạnh Hùng vẫn y như cũ, tay đặt trên bàn việc, làm động tác gõ gõ lên mặt bàn.
Anh tao nhã, nâng chiếc càm cao ngạo của mình lên nói.
“Tôi không muốn vồng vo,
Tôi nghe nói ngài mới vừa ký hợp đồng với Kiều luật sư, bên phòng luật sư Collin.
Tôi muốn ngài phải hủy bỏ hợp đồng ngay lập tức.”
Mạnh Hùng dùng nét mặt kiên định, nhìn thẳng vào Lucas Martin nói.
Lucas Martin nghe anh nói vậy, cặp mắt mở to ra, khuôn mặt hiện lên vẻ khó tin nói.
“Ngài nói đùa có phải không?
Dựa vào đâu mà ngài muốn tôi hủy hợp đồng, thì tôi liền hủy.”
Lúc này trên mặt của Lucas Martin không còn nụ cười của vừa rồi, mà thay vào đó là vẻ mặt tức giận.
Khuôn mặt trắng của anh cũng bởi vì vậy mà trời nên ửng đỏ.
Mạnh Hùng không tức giận với lời nói của Lucas Martin, anh ngược lại còn vô cùng bình tĩnh.
Mạnh Hùng nhìn Lucas Martin cười giảo hoạt nói.
“Không muốn hủy, cũng phải hủy.”
Lời nói bá đạo vừa thốt ra từ miệng của Mạnh Hùng, làm Lucas Martin không thể nào kèm chế được sự phẫn nộ trong lòng.
Anh dùng tay đập mạnh xuống bàn làm việc, đứng lên nói.
“Đúng là quá phách lối, không xem ai ra gì.
Ở đây là Paris chứ không phải là Thành Phố S của các người.”
Mạnh Hùng nhìn vẻ tức giận và hành động bất nhã này của Lucas Martin.
Anh chỉ lắc đầu nhẹ cười khinh thương nói.
“Tôi cho ngài thời hạn một ngày,
Nếu tới lúc đó hợp đồng giữa hai bên còn chưa hủy.”
Mạnh Hùng cau cặp chân mày đầy nguy hiểm của mình lại, nhìn Lucas Martin nói.
“Tôi sẽ kiến ngài........
phải hối hận mà quỳ xuống cầu xin tôi.”
Nói dứt câu Mạnh Hùng đứng lên, hai tay cài khuy áo vest lại chuẩn bị rơi đi.
Lucas Martin nghe những lời nói ngong cuồn tự đại của Mạnh Hùng.
Anh không thể kèm chế được lửa giận trong lòng.
Lucas Martin quơ tay, làm một số đồ đạc trên bàn rơi xuống mặt đất.
Trần Siêu nhìn thấy hành động này của Lucas Martin, anh định rút súng ra tự vệ.
Mạnh Hùng vươn tay lên, ý bảo không cần thiết.
Rồi thong thả bước ra ngoài, để lại Lucas Martin với một bụng đầy tức tưởi.
Về đến tập đoàn Tân Mạnh Thị, Mạnh Hùng ngồi thoải mái sau bàn làm việc trong văn phòng tổng tài.
Trần Siêu và Ngô Đức cung kính đứng trước mặt anh.
Trần Siêu sơ lược cho anh nghe về buổi dạ hội từ thiện tối hôm nay.
Có rất nhiêu buổi dạ hội tương tự, gởi thiệp mời đến cho anh, nhưng từ trước tới giờ Mạnh Hùng là một người, không thích xuất đầu lộ diện.
Anh không bao giờ tiếp nhận tham gia bất cứ hội hợp công cộng nào, nhưng hôm nay thì khác.
Buổi dạ hội từ thiện “Quỹ tài trợ dấu thập đỏ”còn được gọi là “The Red Cross foundation” do gia tộc Collin thành lập, để giúp đỡ các người ở thế giới thứ ba.
Vì Kiều Nhi cũng có tên trong danh sách khách mời.
Nên Mạnh Hùng mới đồng ý đến dự.
Trần Siêu nói xong, Ngô Đức bất đầu báo cáo lại những việc liên quan đến Minh Dạ Collin mà anh đã điều tra được.
“Chủ nhân, Minh Dạ Collin này là đứa con trai duy nhất của Paul Collin và bà Kiều Mỹ Chi.
Cũng là người chị gái duy nhất của Kiều Nhất Phàm, ba của Kiêu luật sư.
Nói cách khác họ là anh em họ”
Khi nghe Ngô Đức nói vậy, nụ cười từ đáy lòng hiện lên trên khuôn mặt anh.
Mạnh Hùng cầm tập tài liệu của văn phòng luật Collin lên.
Anh xem từng trang một, nội dung nói về tài chính và những hợp đồng hiện tại của văn phòng luật.
Ở bề ngoài văn phòng luật đang trên đà phát triễn, nhưng trên thực tế vì thua mấy vụ kiện trước đây mà vốn không còn lại bao nhiêu.
Bây giờ nhờ danh tiếng của Kiều Nhi, mà có thêm mấy công ty ủy thác cho họ làm đại diện.
Mạnh Hùng nhìn bức ảnh của Kiều Nhi trong phần văn kiện, nét mặt quyết đoán chính trực của cô, làm Mạnh Hùng vang lên một cảm giác ngọt ngào khó tả.
Anh tự nhủ với lòng mình, chỉ vì bản tính kêu ngạo và tự tinh của cô, nên anh mới có hứng thú chinh phục cô như vậy.
Mạnh Hùng đặt sấp văn kiện lại trên bàn, cặp mắt hẹp dài nheo lại nhìn ngoài cửa sổ.
Lúc này đã là 4 giờ chiều, khi ánh hoàng hôn dần dần buông xuống, màu vàng cam trên bầu trời, rội thẳng vào khuôn cửa sổ sát đất trong văn phòng anh.
Nhìn vào thật đẹp và lãng mạn vô cùng.
Mạnh Hùng thanh nhã bước vào trong phòng.
Lucas Martin nhìn thấy thần tái cao quý và sang trọng, nhưng lại mang theo vào phần tà khí của Mạnh Hùng, trong lòng Lucas Martin vang lên sự bất an.
Lucas Martin, đã nghe rất nhiều nguời bạn trên thương trường của mình nói về Mạnh Hùng.
Họ nói anh là một người, cầm trong tay một khối tài sản khổng lồ, không những chỉ có thế lực trên thương trường, anh còn có thế lực trong thế giới ngầm.
Lucas Martin nghĩ đó chỉ là mấy lời thổi phồng của bọn họ.
Nhưng hôm nay đích thân gặp mặt Mạnh Hùng, anh mới tin những lời đó điều là sự thật.
Vẻ oai nghiêm và sự tàn ác tỏa ra từ người anh, không phải muốn là có thể có được.
Giống như anh được sanh ra để thừa hưởng vẻ sang trọng, tao nhã, oai nghiêm và vài phần nguy hiểm của những bậc vương giả.
Lucas Martin đứng lên vươn tay ra, làm động tác mời ngồi.
Mạnh Hùng tự nhiên ngồi xuống ghế trước mặt Lucas Martin, Trần Siêu cung kính đứng sau lưng anh.
“Xin lỗi vì đã để hai vị đợi lâu.
Mạnh Tổng ngài đến đây tìm tôi có việc gì?”
Lucas Martin vừa nói vừa quan sát nét mặt của Mạnh Hùng.
Anh không tin, một người kêu ngạo như Mạnh Hùng, bị đối sử thiếu tôn trọng như vậy, mà mặt không hề đổi sắc.
Sắc mặt Mạnh Hùng vẫn y như cũ, tay đặt trên bàn việc, làm động tác gõ gõ lên mặt bàn.
Anh tao nhã, nâng chiếc càm cao ngạo của mình lên nói.
“Tôi không muốn vồng vo,
Tôi nghe nói ngài mới vừa ký hợp đồng với Kiều luật sư, bên phòng luật sư Collin.
Tôi muốn ngài phải hủy bỏ hợp đồng ngay lập tức.”
Mạnh Hùng dùng nét mặt kiên định, nhìn thẳng vào Lucas Martin nói.
Lucas Martin nghe anh nói vậy, cặp mắt mở to ra, khuôn mặt hiện lên vẻ khó tin nói.
“Ngài nói đùa có phải không?
Dựa vào đâu mà ngài muốn tôi hủy hợp đồng, thì tôi liền hủy.”
Lúc này trên mặt của Lucas Martin không còn nụ cười của vừa rồi, mà thay vào đó là vẻ mặt tức giận.
Khuôn mặt trắng của anh cũng bởi vì vậy mà trời nên ửng đỏ.
Mạnh Hùng không tức giận với lời nói của Lucas Martin, anh ngược lại còn vô cùng bình tĩnh.
Mạnh Hùng nhìn Lucas Martin cười giảo hoạt nói.
“Không muốn hủy, cũng phải hủy.”
Lời nói bá đạo vừa thốt ra từ miệng của Mạnh Hùng, làm Lucas Martin không thể nào kèm chế được sự phẫn nộ trong lòng.
Anh dùng tay đập mạnh xuống bàn làm việc, đứng lên nói.
“Đúng là quá phách lối, không xem ai ra gì.
Ở đây là Paris chứ không phải là Thành Phố S của các người.”
Mạnh Hùng nhìn vẻ tức giận và hành động bất nhã này của Lucas Martin.
Anh chỉ lắc đầu nhẹ cười khinh thương nói.
“Tôi cho ngài thời hạn một ngày,
Nếu tới lúc đó hợp đồng giữa hai bên còn chưa hủy.”
Mạnh Hùng cau cặp chân mày đầy nguy hiểm của mình lại, nhìn Lucas Martin nói.
“Tôi sẽ kiến ngài........
phải hối hận mà quỳ xuống cầu xin tôi.”
Nói dứt câu Mạnh Hùng đứng lên, hai tay cài khuy áo vest lại chuẩn bị rơi đi.
Lucas Martin nghe những lời nói ngong cuồn tự đại của Mạnh Hùng.
Anh không thể kèm chế được lửa giận trong lòng.
Lucas Martin quơ tay, làm một số đồ đạc trên bàn rơi xuống mặt đất.
Trần Siêu nhìn thấy hành động này của Lucas Martin, anh định rút súng ra tự vệ.
Mạnh Hùng vươn tay lên, ý bảo không cần thiết.
Rồi thong thả bước ra ngoài, để lại Lucas Martin với một bụng đầy tức tưởi.
Về đến tập đoàn Tân Mạnh Thị, Mạnh Hùng ngồi thoải mái sau bàn làm việc trong văn phòng tổng tài.
Trần Siêu và Ngô Đức cung kính đứng trước mặt anh.
Trần Siêu sơ lược cho anh nghe về buổi dạ hội từ thiện tối hôm nay.
Có rất nhiêu buổi dạ hội tương tự, gởi thiệp mời đến cho anh, nhưng từ trước tới giờ Mạnh Hùng là một người, không thích xuất đầu lộ diện.
Anh không bao giờ tiếp nhận tham gia bất cứ hội hợp công cộng nào, nhưng hôm nay thì khác.
Buổi dạ hội từ thiện “Quỹ tài trợ dấu thập đỏ”còn được gọi là “The Red Cross foundation” do gia tộc Collin thành lập, để giúp đỡ các người ở thế giới thứ ba.
Vì Kiều Nhi cũng có tên trong danh sách khách mời.
Nên Mạnh Hùng mới đồng ý đến dự.
Trần Siêu nói xong, Ngô Đức bất đầu báo cáo lại những việc liên quan đến Minh Dạ Collin mà anh đã điều tra được.
“Chủ nhân, Minh Dạ Collin này là đứa con trai duy nhất của Paul Collin và bà Kiều Mỹ Chi.
Cũng là người chị gái duy nhất của Kiều Nhất Phàm, ba của Kiêu luật sư.
Nói cách khác họ là anh em họ”
Khi nghe Ngô Đức nói vậy, nụ cười từ đáy lòng hiện lên trên khuôn mặt anh.
Mạnh Hùng cầm tập tài liệu của văn phòng luật Collin lên.
Anh xem từng trang một, nội dung nói về tài chính và những hợp đồng hiện tại của văn phòng luật.
Ở bề ngoài văn phòng luật đang trên đà phát triễn, nhưng trên thực tế vì thua mấy vụ kiện trước đây mà vốn không còn lại bao nhiêu.
Bây giờ nhờ danh tiếng của Kiều Nhi, mà có thêm mấy công ty ủy thác cho họ làm đại diện.
Mạnh Hùng nhìn bức ảnh của Kiều Nhi trong phần văn kiện, nét mặt quyết đoán chính trực của cô, làm Mạnh Hùng vang lên một cảm giác ngọt ngào khó tả.
Anh tự nhủ với lòng mình, chỉ vì bản tính kêu ngạo và tự tinh của cô, nên anh mới có hứng thú chinh phục cô như vậy.
Mạnh Hùng đặt sấp văn kiện lại trên bàn, cặp mắt hẹp dài nheo lại nhìn ngoài cửa sổ.
Lúc này đã là 4 giờ chiều, khi ánh hoàng hôn dần dần buông xuống, màu vàng cam trên bầu trời, rội thẳng vào khuôn cửa sổ sát đất trong văn phòng anh.
Nhìn vào thật đẹp và lãng mạn vô cùng.
Tác giả :
Lan Hồ Điệp 134