Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Chương 16
Thấy Tô Lạc Ly ở đây, Tô Nhược Vân quả thực cũng giật mình.
Tô Lạc Ly nhìn thấy biểu cảm cực kì khó coi của Tô Nhược Vân, đại khái cũng đoán ra chuyện thử vai lần trước rốt cuộc là do ai làm.
Thực ra, sau chuyện đó, cô cũng từng nghĩ ngờ, dù sao một người mới chưa từng lộ diện như cô không thể nào đắc tội ngư: khác, cũng không hề có tính uy hϊế͙p͙ đối với bất kì ai.
Giờ nghĩ lại, cũng chỉ có Tô Nhược Vân thôi, mà trùng hợp, hôm đó cô cũng thấy Tô Nhược Vân.
“Chị à, chị em chúng ta thật là có duyên nha” Tô Nhược Vân liền mặt mày rạng rỡ.
Một tiếng gọi “chị” này khiến mọi người ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều không biết nên làm gì.
‘Tô Nhược Vân mỉm cười: “Mọi người không biết đó thôi, đây chính là chị gái tôi, sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn”
Hai chữ “giúp đỡ’ này, Tô Lạc Ly nghe ra ý mỉa mai.
Đám con gái này đều biết Tô Nhược Vân là bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, thế nên, mới ngày đầu tiên đã đến nịnh bợ cô 1a.
Một cô bé mặt tròn tròn trong đám người, tên là Phương Vị, liền hưng phấn nói: “Chị Nhược Vân, chị còn có chị gái sao? Không biết là chị thế nào? Chị họ bên ngoại? Chị họ bên nội? Hay là…”
Chỉ thấy Tô Nhược Vân rất bình thản, từ tốn nói: “Chị ruột”
Các cô gái càng thêm hưng phấn, không ngờ Tô Nhược Vân lại còn có một người chị ruột!
Chỉ là, sao thấy có gì đó không đúng lảm?
Tô Nhược Vân cả người hàng hiệu, lại nhìn Tô Lạc Ly, quần áo trêи người là hãng nào thế? Giày trêи chân lại là cái quái gì kia?
Thứ Tô Lạc Ly nhìn không quen nhất chính là thái độ kiêu ngạo của Tô Nhược Vân.
“Phải đó, tôi là là chị ruột của Tô Nhược Vân, chẳng qua là cùng cha khác mẹ, mọi người còn chưa biết đúng không? Tôi còn có một người em trai ruột, người em ruột này của tôi còn nhỏ hơn Tô Nhược Vân đó, có điều nó là em trai cùng cha cùng mẹ với tôi”
Mấy cô gái ở hiện trường càng nghẹn họng trân trối nhìn hai chị em này.
Tô Lạc Ly còn có một người em trai cùng cha cùng mẹ, người em trai này còn nhỏ hơn Tô Nhược Vân, ý này không phải quá rõ ràng rồi sao!
Mẹ Tô Nhược Vân hoặc là kẻ thứ ba, hoặc là vợ lẽ!
Nghe thấy vậy, sảc mặt Tô Nhược Vân lúc trắng lúc đỏ, đây là chuyện cô ta kiêng kị nhất, vậy mà lại bị Tô Lạc Ly nói ra trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Hơn nữa, còn là trước mặt một đám phụ nữ mà ai nấy đều sùng bái, muốn nịnh bợ cô ta Chỉ là, sắc mặt của Tô Nhược Vân chỉ như: vậy khoảng năm giây rồi liền khôi phục vẻ tươi cười: “Đúng vậy, thì ra em trai còn sống à, em còn cho rằng nó đã chết rồi cơ!”
Tô Lạc Ly nắm chặt tay thành nắm đấm: “Cô nói linh tỉnh cái gì đấy?”
Chị em lớn lên cùng nhau chính là như vậy. Chị biết điểm yếu của tôi, tôi cũng biết điểm yếu của chị “Chị à”
Tô Nhược Vân liếc về phía căn phòng nơi Tô Lạc Ly vừa bước ra: “Chị ở phòng 302 à, đó là phòng của vai diễn nhỏ đó, còn là mặt âm, sức khỏe chị không tốt, không bảng dọn qua ở cùng với em đi, dù sao phòng em là phòng Suite, một mình cũng ở không hết”
Tô Lạc Ly ra sức lườm Tô Nhược Vân: “Không cần cô giả vờ giả vịt!”
“Sao em lại giả vờ giả vịt chứ? Nếu không phải nhờ em, chị có thể tham gia đoàn phim này sao?” Tô Nhược Vân nghiêng đầu, dáng vẻ ngây thơ vô tội.
“Việc tôi vào đoàn làm phim có quan hệ gì.
“Chị à, lần trước mẹ em nói rồi, muốn em giúp đỡ chị nhiều một chút, em đã nói tốt với đạo diễn nhiều lắm mới giúp chị có được vai diễn này, chị phải cố găng năm chắc nhé.”
“Tô! Nhược! Vân!”
Tô Nhược Vân nói như vậy, mọi người liền hiểu rõ, một kẻ vô danh tiểu tốt như Tô Lạc Ly làm thế nào mà mới lần đầu đóng phim đã giành được vai diễn quan trọng như vai nữ thứ phụ!
Thì ra là được Tô Nhược Vân giúp đốt Tô Lạc Ly biết mình không đấu lại được Tô Nhược Vân, cô ta hiện giờ ngày thêm liều lĩnh: “Tôi lười tranh luận với cô!”
Nói xong, cô sải bước quay về phòng của mình.
Tô Nhược Vân thở dài lắc đầu: “Thực ra người chị này của tôi cũng rất đáng thương, bố mẹ tôi là thanh mai trúc mã, ai ngờ sắp kết hôn rồi, liền bị mẹ chị ấy chen vào, mẹ của chị ấy quả thật rất quyến rũ, nhưng sau cùng bố tôi hiểu ra mẹ tôi mới là tốt nhất, không nỡ bỏ mẹ tôi.”
Sau đó, Tô Nhược Vân kể một câu chuyện tình yêu đẹp mà buồn, biến sự thật chuyện mẹ mình là kẻ thứ ba trở nên cực kì đẹp đẽ.
“Mọi người có điều không biết, mẹ tôi luôn thương cảm cho người chị gái và em trai này của tôi, nhưng hai người này không biết tốt xấu, coi lòng tốt của mẹ tôi là mưu đồ xấu xa, đi đâu cũng vu khống mẹ tôi là kẻ thứ ba, tôi ngoài sáng trong tối giúp chị ấy.
không ít lần, mọi người cũng thấy rồi, chị ấy luôn đối với tôi như thế đó!”
“Chị Nhược Vân, loại người lòng lang dạ sói như thế, chị giúp cô ta làm gì chứ?” Phương Vi vội hùa theo: “Có người chị em như chị Nhược Vân đây là phúc của cô ta, có phúc mà không biết hưởng”
“Đúng đó, đúng đó! Nuôi ong tay áo mà, chị Nhược Vân, đừng tức giận nữa!” Một cô cảm nhọn khác – Châu Tư Tư cũng phụ họa theo, Tống Di Văn khó xử đứng ở một bên, dù sao cô ta cùng một phòng với Tô Lạc Ly, ngay sau đó cũng hùa theo: “Lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, tôi đã cảm thấy không phải loại tốt lành gì, thì ra đúng là loại vong ân phụ nghĩa!”
Thấy mọi người nói như vậy, Tô Nhược Vân cũng yên tâm.
Mọi người cùng nhau đến phòng của Tô Nhược Vân, Tô Nhược Vân bảo trợ lí Hoàng Xán của mình lấy mặt nạ hoàng gia chia cho mọi người, thời gian cũng không sớm nữa, mọi người liên tản đi.
Tô Nhược Vân cầm lấy chiếc cốc trêи àn, ném xuống đất, Hoàng Xán giật mình, đứng im tại chỗ không dám phát ra tiếng động.
“không phải tôi bảo cô đưa cô ta tới một chỗ không người, chờ thử vai kết thúc mới thả ra hay sao?” Tô Nhược Vân gầm lên với Hoàng Xán.
Hoàng Xán nhún vai cúi đầu, hai tay vân vê góc áo: “Chị Vân, quả thật tôi đã sai người nhốt chị ta lại rồi, hơn nữa còn là phòng.
họp dưới tầng hầm, nơi đó cả ngày không có lịch gì, căn bản không có ai tới, sau đó tôi quên mất chuyện đó, không biết chị ta từ lúc nào…
“Ngu ngốc!” Tô Nhược Vân ngồi trêи sofa, lấy một chiếc cốc khác uống hai ngụm nước: “Vậy mà chị ta lại giành được vai nữ thứ phụ!”
Hoàng Xán lập tức tiến tới: “Chị Vân, chuyện này cũng chắng sao cả, đất diễn của vai nữ thứ phụ này ít đất diễn hơn vai của chị nhiều lắm, hơn nữa, vai công chúa Nguyên Sênh của chị là một vai diễn văn võ song toàn, được ưa thích hơn vai diễn của chị ta nhiều.”
“Cô hiểu gì chứ?” Tô Nhược Vân lườm Hoàng Xán: “Tô Lạc Ly xuất thân từ khối kỹ thuật, thành tích luôn rất ưu tú, vừa ra mắt liền giành được vai nữ thứ phụ, đây là khởi đầu cho sự nghiệp thăng tiến của chị ta”
“Thế nhưng, chị Vân, đến công ty kí hợp đồng chị ta cũng không có, sao có thể đánh đồng với thiếu phu nhân Quốc tế Nghệ Tân như chị chứ, thời đại này không phải cứ diễn xuất tốt là có thể nổi tiếng đâu”
Tô Nhược Vân khẽ đảo mắt, hơi híp lại: “Như này cũng tốt, ở dưới tầm mắt, cũng dễ dàng giày vò chị ta hơn!”
“Đúng vậy, đúng vậy, Quốc tế Nghệ Tân có đầu tư vào đây, đạo diễn Lâm Xuyên còn phải nể mặt chị cơ mà”
“Tô Lạc Ly, là do chị cứ chống đối tôi, đừng trách tôi không khách khí!”
– ——————
Tô Lạc Ly nhìn thấy biểu cảm cực kì khó coi của Tô Nhược Vân, đại khái cũng đoán ra chuyện thử vai lần trước rốt cuộc là do ai làm.
Thực ra, sau chuyện đó, cô cũng từng nghĩ ngờ, dù sao một người mới chưa từng lộ diện như cô không thể nào đắc tội ngư: khác, cũng không hề có tính uy hϊế͙p͙ đối với bất kì ai.
Giờ nghĩ lại, cũng chỉ có Tô Nhược Vân thôi, mà trùng hợp, hôm đó cô cũng thấy Tô Nhược Vân.
“Chị à, chị em chúng ta thật là có duyên nha” Tô Nhược Vân liền mặt mày rạng rỡ.
Một tiếng gọi “chị” này khiến mọi người ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều không biết nên làm gì.
‘Tô Nhược Vân mỉm cười: “Mọi người không biết đó thôi, đây chính là chị gái tôi, sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn”
Hai chữ “giúp đỡ’ này, Tô Lạc Ly nghe ra ý mỉa mai.
Đám con gái này đều biết Tô Nhược Vân là bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, thế nên, mới ngày đầu tiên đã đến nịnh bợ cô 1a.
Một cô bé mặt tròn tròn trong đám người, tên là Phương Vị, liền hưng phấn nói: “Chị Nhược Vân, chị còn có chị gái sao? Không biết là chị thế nào? Chị họ bên ngoại? Chị họ bên nội? Hay là…”
Chỉ thấy Tô Nhược Vân rất bình thản, từ tốn nói: “Chị ruột”
Các cô gái càng thêm hưng phấn, không ngờ Tô Nhược Vân lại còn có một người chị ruột!
Chỉ là, sao thấy có gì đó không đúng lảm?
Tô Nhược Vân cả người hàng hiệu, lại nhìn Tô Lạc Ly, quần áo trêи người là hãng nào thế? Giày trêи chân lại là cái quái gì kia?
Thứ Tô Lạc Ly nhìn không quen nhất chính là thái độ kiêu ngạo của Tô Nhược Vân.
“Phải đó, tôi là là chị ruột của Tô Nhược Vân, chẳng qua là cùng cha khác mẹ, mọi người còn chưa biết đúng không? Tôi còn có một người em trai ruột, người em ruột này của tôi còn nhỏ hơn Tô Nhược Vân đó, có điều nó là em trai cùng cha cùng mẹ với tôi”
Mấy cô gái ở hiện trường càng nghẹn họng trân trối nhìn hai chị em này.
Tô Lạc Ly còn có một người em trai cùng cha cùng mẹ, người em trai này còn nhỏ hơn Tô Nhược Vân, ý này không phải quá rõ ràng rồi sao!
Mẹ Tô Nhược Vân hoặc là kẻ thứ ba, hoặc là vợ lẽ!
Nghe thấy vậy, sảc mặt Tô Nhược Vân lúc trắng lúc đỏ, đây là chuyện cô ta kiêng kị nhất, vậy mà lại bị Tô Lạc Ly nói ra trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Hơn nữa, còn là trước mặt một đám phụ nữ mà ai nấy đều sùng bái, muốn nịnh bợ cô ta Chỉ là, sắc mặt của Tô Nhược Vân chỉ như: vậy khoảng năm giây rồi liền khôi phục vẻ tươi cười: “Đúng vậy, thì ra em trai còn sống à, em còn cho rằng nó đã chết rồi cơ!”
Tô Lạc Ly nắm chặt tay thành nắm đấm: “Cô nói linh tỉnh cái gì đấy?”
Chị em lớn lên cùng nhau chính là như vậy. Chị biết điểm yếu của tôi, tôi cũng biết điểm yếu của chị “Chị à”
Tô Nhược Vân liếc về phía căn phòng nơi Tô Lạc Ly vừa bước ra: “Chị ở phòng 302 à, đó là phòng của vai diễn nhỏ đó, còn là mặt âm, sức khỏe chị không tốt, không bảng dọn qua ở cùng với em đi, dù sao phòng em là phòng Suite, một mình cũng ở không hết”
Tô Lạc Ly ra sức lườm Tô Nhược Vân: “Không cần cô giả vờ giả vịt!”
“Sao em lại giả vờ giả vịt chứ? Nếu không phải nhờ em, chị có thể tham gia đoàn phim này sao?” Tô Nhược Vân nghiêng đầu, dáng vẻ ngây thơ vô tội.
“Việc tôi vào đoàn làm phim có quan hệ gì.
“Chị à, lần trước mẹ em nói rồi, muốn em giúp đỡ chị nhiều một chút, em đã nói tốt với đạo diễn nhiều lắm mới giúp chị có được vai diễn này, chị phải cố găng năm chắc nhé.”
“Tô! Nhược! Vân!”
Tô Nhược Vân nói như vậy, mọi người liền hiểu rõ, một kẻ vô danh tiểu tốt như Tô Lạc Ly làm thế nào mà mới lần đầu đóng phim đã giành được vai diễn quan trọng như vai nữ thứ phụ!
Thì ra là được Tô Nhược Vân giúp đốt Tô Lạc Ly biết mình không đấu lại được Tô Nhược Vân, cô ta hiện giờ ngày thêm liều lĩnh: “Tôi lười tranh luận với cô!”
Nói xong, cô sải bước quay về phòng của mình.
Tô Nhược Vân thở dài lắc đầu: “Thực ra người chị này của tôi cũng rất đáng thương, bố mẹ tôi là thanh mai trúc mã, ai ngờ sắp kết hôn rồi, liền bị mẹ chị ấy chen vào, mẹ của chị ấy quả thật rất quyến rũ, nhưng sau cùng bố tôi hiểu ra mẹ tôi mới là tốt nhất, không nỡ bỏ mẹ tôi.”
Sau đó, Tô Nhược Vân kể một câu chuyện tình yêu đẹp mà buồn, biến sự thật chuyện mẹ mình là kẻ thứ ba trở nên cực kì đẹp đẽ.
“Mọi người có điều không biết, mẹ tôi luôn thương cảm cho người chị gái và em trai này của tôi, nhưng hai người này không biết tốt xấu, coi lòng tốt của mẹ tôi là mưu đồ xấu xa, đi đâu cũng vu khống mẹ tôi là kẻ thứ ba, tôi ngoài sáng trong tối giúp chị ấy.
không ít lần, mọi người cũng thấy rồi, chị ấy luôn đối với tôi như thế đó!”
“Chị Nhược Vân, loại người lòng lang dạ sói như thế, chị giúp cô ta làm gì chứ?” Phương Vi vội hùa theo: “Có người chị em như chị Nhược Vân đây là phúc của cô ta, có phúc mà không biết hưởng”
“Đúng đó, đúng đó! Nuôi ong tay áo mà, chị Nhược Vân, đừng tức giận nữa!” Một cô cảm nhọn khác – Châu Tư Tư cũng phụ họa theo, Tống Di Văn khó xử đứng ở một bên, dù sao cô ta cùng một phòng với Tô Lạc Ly, ngay sau đó cũng hùa theo: “Lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, tôi đã cảm thấy không phải loại tốt lành gì, thì ra đúng là loại vong ân phụ nghĩa!”
Thấy mọi người nói như vậy, Tô Nhược Vân cũng yên tâm.
Mọi người cùng nhau đến phòng của Tô Nhược Vân, Tô Nhược Vân bảo trợ lí Hoàng Xán của mình lấy mặt nạ hoàng gia chia cho mọi người, thời gian cũng không sớm nữa, mọi người liên tản đi.
Tô Nhược Vân cầm lấy chiếc cốc trêи àn, ném xuống đất, Hoàng Xán giật mình, đứng im tại chỗ không dám phát ra tiếng động.
“không phải tôi bảo cô đưa cô ta tới một chỗ không người, chờ thử vai kết thúc mới thả ra hay sao?” Tô Nhược Vân gầm lên với Hoàng Xán.
Hoàng Xán nhún vai cúi đầu, hai tay vân vê góc áo: “Chị Vân, quả thật tôi đã sai người nhốt chị ta lại rồi, hơn nữa còn là phòng.
họp dưới tầng hầm, nơi đó cả ngày không có lịch gì, căn bản không có ai tới, sau đó tôi quên mất chuyện đó, không biết chị ta từ lúc nào…
“Ngu ngốc!” Tô Nhược Vân ngồi trêи sofa, lấy một chiếc cốc khác uống hai ngụm nước: “Vậy mà chị ta lại giành được vai nữ thứ phụ!”
Hoàng Xán lập tức tiến tới: “Chị Vân, chuyện này cũng chắng sao cả, đất diễn của vai nữ thứ phụ này ít đất diễn hơn vai của chị nhiều lắm, hơn nữa, vai công chúa Nguyên Sênh của chị là một vai diễn văn võ song toàn, được ưa thích hơn vai diễn của chị ta nhiều.”
“Cô hiểu gì chứ?” Tô Nhược Vân lườm Hoàng Xán: “Tô Lạc Ly xuất thân từ khối kỹ thuật, thành tích luôn rất ưu tú, vừa ra mắt liền giành được vai nữ thứ phụ, đây là khởi đầu cho sự nghiệp thăng tiến của chị ta”
“Thế nhưng, chị Vân, đến công ty kí hợp đồng chị ta cũng không có, sao có thể đánh đồng với thiếu phu nhân Quốc tế Nghệ Tân như chị chứ, thời đại này không phải cứ diễn xuất tốt là có thể nổi tiếng đâu”
Tô Nhược Vân khẽ đảo mắt, hơi híp lại: “Như này cũng tốt, ở dưới tầm mắt, cũng dễ dàng giày vò chị ta hơn!”
“Đúng vậy, đúng vậy, Quốc tế Nghệ Tân có đầu tư vào đây, đạo diễn Lâm Xuyên còn phải nể mặt chị cơ mà”
“Tô Lạc Ly, là do chị cứ chống đối tôi, đừng trách tôi không khách khí!”
– ——————
Tác giả :
Tô Lạc Ly