Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 97: Đút cháo [5]
Editor: May
“Tôi nào dám nói bừa, chính là mấy tháng trước Cảnh tiểu thư được tài xế đón đến biệt thự của chúng ta, buổi tối tôi làm món ăn khuya, muốn đưa lên lâu đưa cho Cảnh tiểu thư và Thần thiếu gia ăn, kết quả tôi nghe được Thần thiếu gia nói với Cảnh tiểu thư, bảo cô ấy chia tay với Thẩm Lương Niên......”
“Khụ khụ......”
“Thần thiếu gia......”
Đuôi mắt một người hầu nhìn thấy Lương Thần đi vào trong nhà, vội vàng xoay người, cung kính chào hỏi một tiếng.
Những người hầu khác sợ tới mức vội vàng im bặt, từng người cúi đầu, cũng không dám thở mạnh ra một chút.
Toàn bộ không khí trong phòng khách, nháy mắt liền áp lực đến cực điểm.
Trên mặt Lương Thần không có biểu tình gì quét người hầu vài lần, đứng ở trước mặt người hầu, cũng không có lên tiếng, chỉ là tầm mắt, cuối cùng dừng ở trên thân người hầu vừa mới nói Cảnh Hảo Hảo là bạn gái của Thẩm Lương Niên.
Người hầu kia cảm nhận được tầm mắt của Lương Thần, sợ tới mức chân run rẩy lên, sau đó liền cúi đầu, thưa dạ mở miệng, biện bạch nói: “Thần thiếu gia...... Tôi không có ý tứ khác, tôi chỉ là nhìn thấy tin tức công ty Thiên Vinh, cho nên liền nói hai câu......”
Lương Thần chỉ nghe, không đáp.
Trên mặt tuấn mỹ phi thường của anh mơ hồ lộ ra một cỗ tức giận nhàn nhạt, ở dưới ánh đèn thủy tinh phòng khách chiếu xuống, có vẻ tràn ngập nguy hiểm.
Người hầu đó càng nói, giọng nói càng nhỏ, thậm chí tới cuối cùng, ngữ khí đều run rẩy lên, càng nổi bật cô ta biện giải tái nhợt vô lực, đến cuối cùng, dứt khoát trực tiếp liền không có tiếng vang.
Trong phòng khách lại yên tĩnh một lúc, rốt cục Lương Thần cũng mở miệng, hỏi: “Cô ở trong này làm người hầu bao lâu rồi?”
“Hai...... Hai năm.”
“Hai năm?” Ngữ điệu Lương Thần nghe có chút lười nhác hỏi lại một câu, giây tiếp theo liền có chút lạnh lẽo nói: “Hai năm, cô không biết tính tình tôi, ngược lại còn phạm sai lầm cấp thấp như vậy!”
Ngữ điệu anh không cao, nhưng đám người hầu trước mặt sợ tới mức lạnh run, không dám hé răng.
“Tôi cảnh cáo cô, còn có lần sau nữa, cô liền trực tiếp cầm đồ của mình lăn khỏi đây cho tôi!”
Giọng điệu Lương Thần cất giấu uy hiếp nồng đậm, nói xong, tầm mắt anh đảo qua từng người hầu trước mặt, tiếp tục nói: “Các người cũng giống như vậy!”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần xoay người, trực tiếp đi lên trên lầu, mới đi hai bước, anh giống như là nhớ tới cái gì, dậm chân, cũng không có quay đầu lại nói: “Ở trước mặt Cảnh tiểu thư, phong kin miệng của các người lại hết cho tôi, nếu để cô ấy biết công ty Thiên Vinh xảy ra chuyện, các người đều chờ đó cho tôi!”
Nói xong, Lương Thần trực tiếp đi vào thang máy.
Người hầu phòng khách, lúc này mới thở phào một hơi.
Hơn nửa ngày, mới có người nhỏ giọng nói: “Làm tôi sợ muốn chết, tôi đã cho rằng lần này đám người chúng ta bị Thần thiếu gia đuổi đi rồi!”
“Đổi lại trước đây, khẳng định Thần thiếu gia sẽ không dễ dàng tha cho chúng ta như vậy, hôm nay tâm tình Thần thiếu gia, thoạt nhìn tựa hồ cũng không tệ lắm.”
“Phỏng chừng là do Cảnh tiểu thư trên lầu tỉnh lại đi, cô nên cảm tạ Cảnh tiểu thư, nếu Cảnh tiểu thư còn đang hôn mê, những lời cô vừa mới nói kia, khẳng định chịu không nổi......”
“Tôi nào dám nói bừa, chính là mấy tháng trước Cảnh tiểu thư được tài xế đón đến biệt thự của chúng ta, buổi tối tôi làm món ăn khuya, muốn đưa lên lâu đưa cho Cảnh tiểu thư và Thần thiếu gia ăn, kết quả tôi nghe được Thần thiếu gia nói với Cảnh tiểu thư, bảo cô ấy chia tay với Thẩm Lương Niên......”
“Khụ khụ......”
“Thần thiếu gia......”
Đuôi mắt một người hầu nhìn thấy Lương Thần đi vào trong nhà, vội vàng xoay người, cung kính chào hỏi một tiếng.
Những người hầu khác sợ tới mức vội vàng im bặt, từng người cúi đầu, cũng không dám thở mạnh ra một chút.
Toàn bộ không khí trong phòng khách, nháy mắt liền áp lực đến cực điểm.
Trên mặt Lương Thần không có biểu tình gì quét người hầu vài lần, đứng ở trước mặt người hầu, cũng không có lên tiếng, chỉ là tầm mắt, cuối cùng dừng ở trên thân người hầu vừa mới nói Cảnh Hảo Hảo là bạn gái của Thẩm Lương Niên.
Người hầu kia cảm nhận được tầm mắt của Lương Thần, sợ tới mức chân run rẩy lên, sau đó liền cúi đầu, thưa dạ mở miệng, biện bạch nói: “Thần thiếu gia...... Tôi không có ý tứ khác, tôi chỉ là nhìn thấy tin tức công ty Thiên Vinh, cho nên liền nói hai câu......”
Lương Thần chỉ nghe, không đáp.
Trên mặt tuấn mỹ phi thường của anh mơ hồ lộ ra một cỗ tức giận nhàn nhạt, ở dưới ánh đèn thủy tinh phòng khách chiếu xuống, có vẻ tràn ngập nguy hiểm.
Người hầu đó càng nói, giọng nói càng nhỏ, thậm chí tới cuối cùng, ngữ khí đều run rẩy lên, càng nổi bật cô ta biện giải tái nhợt vô lực, đến cuối cùng, dứt khoát trực tiếp liền không có tiếng vang.
Trong phòng khách lại yên tĩnh một lúc, rốt cục Lương Thần cũng mở miệng, hỏi: “Cô ở trong này làm người hầu bao lâu rồi?”
“Hai...... Hai năm.”
“Hai năm?” Ngữ điệu Lương Thần nghe có chút lười nhác hỏi lại một câu, giây tiếp theo liền có chút lạnh lẽo nói: “Hai năm, cô không biết tính tình tôi, ngược lại còn phạm sai lầm cấp thấp như vậy!”
Ngữ điệu anh không cao, nhưng đám người hầu trước mặt sợ tới mức lạnh run, không dám hé răng.
“Tôi cảnh cáo cô, còn có lần sau nữa, cô liền trực tiếp cầm đồ của mình lăn khỏi đây cho tôi!”
Giọng điệu Lương Thần cất giấu uy hiếp nồng đậm, nói xong, tầm mắt anh đảo qua từng người hầu trước mặt, tiếp tục nói: “Các người cũng giống như vậy!”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần xoay người, trực tiếp đi lên trên lầu, mới đi hai bước, anh giống như là nhớ tới cái gì, dậm chân, cũng không có quay đầu lại nói: “Ở trước mặt Cảnh tiểu thư, phong kin miệng của các người lại hết cho tôi, nếu để cô ấy biết công ty Thiên Vinh xảy ra chuyện, các người đều chờ đó cho tôi!”
Nói xong, Lương Thần trực tiếp đi vào thang máy.
Người hầu phòng khách, lúc này mới thở phào một hơi.
Hơn nửa ngày, mới có người nhỏ giọng nói: “Làm tôi sợ muốn chết, tôi đã cho rằng lần này đám người chúng ta bị Thần thiếu gia đuổi đi rồi!”
“Đổi lại trước đây, khẳng định Thần thiếu gia sẽ không dễ dàng tha cho chúng ta như vậy, hôm nay tâm tình Thần thiếu gia, thoạt nhìn tựa hồ cũng không tệ lắm.”
“Phỏng chừng là do Cảnh tiểu thư trên lầu tỉnh lại đi, cô nên cảm tạ Cảnh tiểu thư, nếu Cảnh tiểu thư còn đang hôn mê, những lời cô vừa mới nói kia, khẳng định chịu không nổi......”
Tác giả :
Diệp Phi Dạ