Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 96: Đút cháo [4]
Editor: May
Lương Thần dừng một chút, liền bất động thanh sắc ngẩng đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo tiếp tục nói: “Bác sĩ nói, hiện tại em tổn thương nguyên khí nặng nề, cần tĩnh dưỡng, cho nên lúc này, em cứ thành thành thật thật nằm ở trên giường đi, nếu thật sự nhàm chán, tôi bảo tất cả người trong biệt thự đều nói chuyện phiếm với em, nếu em cảm thấy người không đủ nhiều, ngày mai tôi liền phân phó quản gia tuyển thêm một đám người hầu, chuyên nói chuyện phiếm với em.”
Lương Thần nói xong, liền đứng lên, tắt đèn lớn trong phòng ngủ, điều chỉnh ánh sáng đèn ngủ một chút, nói: “Thời gian cũng không còn sớm, vừa tỉnh lại cũng đừng nghĩ loạn thất bát tao nhiều lắm, sớm nghỉ ngơi một chút, tôi đi ra ngoài nhận điện thoại.”
......
Lương Thần cầm di động, trực tiếp đi xuống lầu, lúc ra khỏi biệt thự, Lương Thần nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo vừa mới tỉnh lại, liền có chút lo lắng xoay người, nói với một người hầu đứng ở cửa: “Đi, đi lên lầu đi.”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần không có nói chuyện, trực tiếp mang dép đẩy cửa ra, liền đi ra ngoài.
Anh mở bước chân lười biếng đi đến bên cạnh hồ bơi, ngồi ở trên ghế nằm, mới tiếp cú điện thoại thứ hai Thẩm Lương Niên gọi tới.
“A Thần, chuyện nơi đó cậu xử lý xong chưa?”
Lương Thần ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cửa sổ phòng ngủ chính tầng hai một cái, ánh sáng bên trong nhàn nhạt, mới nói với Thẩm Lương Niên trong điện thoại: “Xử lý xong rồi, thế nào? Sao muộn như vậy lại gọi điện thoại cho tôi?”
“Còn có thể như thế nào? Chính là chuyện Hảo Hảo......” Ngữ điệu của Thẩm Lương Niên nghe có chút chán nản: “Cậu xem cậu có thể giúp đỡ gấp hay không, nếu có thể giúp đỡ, liền giúp tớ tra một chút hiện tại Hảo Hảo đang ở nơi nào, tớ chỉ cần biết rằng cô ấy êm đẹp không có việc gì là được rồi.”
Lương Thần trầm mặc trong chốc lát, nói: “Được.”
Dừng một chút, Lương Thần tiếp tục nói: “Cậu trước quan tâm chú ý chuyện công ty của cậu đi, chuyện của Cảnh tiểu thư, tôi khẳng định sẽ giúp cô, nếu không có việc gì, vậy tôi cúp trước.”
“Vậy thì cảm ơn trước, A Thần.”
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì, trực tiếp cúp điện thoại di động.
Anh lười biếng dựa vào trên ghế nằm, ngẩng đầu, nhìn ánh sao nơi chân trời trong chốc lát, sau đó đứng thẳng dậy, trở về biệt thự phòng ở.
Lương Thần nhẹ nhàng mở cửa, còn chưa đi ra huyền quan, chợt nghe đến trong phòng khách có mấy cái người hầu đang nhỏ giọng ở nơi đó nghị luận.
“Tin tức hôm nay, cô nhìn thấy chưa, công ty Thiên Vinh thiếu ngân hàng rất nhiều tiền, hiện tại đang ở bị thúc giục đòi nợ, muốn làm không tốt thì công ty kia sẽ phá sản.”
“Công ty Thiên Vinh, có chút quen thuộc, giống như từng nghe qua ở đâu đó.”
“Chính là, năm ngoái, từng cùng Từ tiên sinh đi tới biệt thự, là một người bạn của Thần thiếu gia chúng ta.”
“Bạn của Thần thiếu gia chúng ta? Vậy khẳng định Thần thiếu gia sẽ hỗ trợ, công ty Thiên Vinh có thể có bao nhiêu chuyện?”
“Vậy cô cũng không biết, hình như Cảnh tiểu thư là bạn gái của Thẩm Lương Niên - lão tổng của công ty Thiên Vinh......”
“Thiệt hay giả? Cô cũng đừng nói bừa!”
Lương Thần dừng một chút, liền bất động thanh sắc ngẩng đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo tiếp tục nói: “Bác sĩ nói, hiện tại em tổn thương nguyên khí nặng nề, cần tĩnh dưỡng, cho nên lúc này, em cứ thành thành thật thật nằm ở trên giường đi, nếu thật sự nhàm chán, tôi bảo tất cả người trong biệt thự đều nói chuyện phiếm với em, nếu em cảm thấy người không đủ nhiều, ngày mai tôi liền phân phó quản gia tuyển thêm một đám người hầu, chuyên nói chuyện phiếm với em.”
Lương Thần nói xong, liền đứng lên, tắt đèn lớn trong phòng ngủ, điều chỉnh ánh sáng đèn ngủ một chút, nói: “Thời gian cũng không còn sớm, vừa tỉnh lại cũng đừng nghĩ loạn thất bát tao nhiều lắm, sớm nghỉ ngơi một chút, tôi đi ra ngoài nhận điện thoại.”
......
Lương Thần cầm di động, trực tiếp đi xuống lầu, lúc ra khỏi biệt thự, Lương Thần nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo vừa mới tỉnh lại, liền có chút lo lắng xoay người, nói với một người hầu đứng ở cửa: “Đi, đi lên lầu đi.”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần không có nói chuyện, trực tiếp mang dép đẩy cửa ra, liền đi ra ngoài.
Anh mở bước chân lười biếng đi đến bên cạnh hồ bơi, ngồi ở trên ghế nằm, mới tiếp cú điện thoại thứ hai Thẩm Lương Niên gọi tới.
“A Thần, chuyện nơi đó cậu xử lý xong chưa?”
Lương Thần ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cửa sổ phòng ngủ chính tầng hai một cái, ánh sáng bên trong nhàn nhạt, mới nói với Thẩm Lương Niên trong điện thoại: “Xử lý xong rồi, thế nào? Sao muộn như vậy lại gọi điện thoại cho tôi?”
“Còn có thể như thế nào? Chính là chuyện Hảo Hảo......” Ngữ điệu của Thẩm Lương Niên nghe có chút chán nản: “Cậu xem cậu có thể giúp đỡ gấp hay không, nếu có thể giúp đỡ, liền giúp tớ tra một chút hiện tại Hảo Hảo đang ở nơi nào, tớ chỉ cần biết rằng cô ấy êm đẹp không có việc gì là được rồi.”
Lương Thần trầm mặc trong chốc lát, nói: “Được.”
Dừng một chút, Lương Thần tiếp tục nói: “Cậu trước quan tâm chú ý chuyện công ty của cậu đi, chuyện của Cảnh tiểu thư, tôi khẳng định sẽ giúp cô, nếu không có việc gì, vậy tôi cúp trước.”
“Vậy thì cảm ơn trước, A Thần.”
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì, trực tiếp cúp điện thoại di động.
Anh lười biếng dựa vào trên ghế nằm, ngẩng đầu, nhìn ánh sao nơi chân trời trong chốc lát, sau đó đứng thẳng dậy, trở về biệt thự phòng ở.
Lương Thần nhẹ nhàng mở cửa, còn chưa đi ra huyền quan, chợt nghe đến trong phòng khách có mấy cái người hầu đang nhỏ giọng ở nơi đó nghị luận.
“Tin tức hôm nay, cô nhìn thấy chưa, công ty Thiên Vinh thiếu ngân hàng rất nhiều tiền, hiện tại đang ở bị thúc giục đòi nợ, muốn làm không tốt thì công ty kia sẽ phá sản.”
“Công ty Thiên Vinh, có chút quen thuộc, giống như từng nghe qua ở đâu đó.”
“Chính là, năm ngoái, từng cùng Từ tiên sinh đi tới biệt thự, là một người bạn của Thần thiếu gia chúng ta.”
“Bạn của Thần thiếu gia chúng ta? Vậy khẳng định Thần thiếu gia sẽ hỗ trợ, công ty Thiên Vinh có thể có bao nhiêu chuyện?”
“Vậy cô cũng không biết, hình như Cảnh tiểu thư là bạn gái của Thẩm Lương Niên - lão tổng của công ty Thiên Vinh......”
“Thiệt hay giả? Cô cũng đừng nói bừa!”
Tác giả :
Diệp Phi Dạ