Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 475: Đổi thuốc [4]
Editor: May
Thẩm Lương Niên đột nhiên cảm thấy thực mệt mỏi, anh và Kiều Ôn Noãn bắt đầu dễ dàng như vậy, cô sạch sẽ yếu ớt, ở trên một vài tụ hội, nhìn như thực vô tình tiến đến bên người anh, cầm một vài thứ đơn giản, hỏi anh có muốn ăn hay không.
Lúc đó, anh thật sự cảm thấy cô gái này, rất tốt.
Anh chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình nhất thời phạm sai lầm, lại trêu chọc một phiền toái như vậy.
Từ năm trước cho tới bây giờ, đều sắp một năm, anh và Kiều Ôn Noãn tựa hồ vĩnh viễn đều là dính líu kéo không đứt như vậy. Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn, dừng một lát, bình tĩnh mở miệng: “Kiều Ôn Noãn, tôi cầu xin cô sau này có thể đừng tới tìm tôi không, cô coi như Thẩm Lương Niên tôi là người đã chết đi, không còn tồn tại ở trên thế giới này, cô quên tôi đi, trên thế giới nhiều đàn ông như vậy, đẹp hơn tôi, có tiền hơn tôi, đối với cô tốt hơn tôi, nhiều đếm không xuể, cô có thể đừng luôn dán ở trên người tôi như vậy không?”
Kiều Ôn Noãn lắc đầu, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn chảy đầy nước mắt, cô nâng tay lên, hoang mang rối loạn bắt lấy cánh tay Thẩm Lương Niên, đặc biệt dùng sức, giống như làm như vậy, liền có thể giữ anh ở lại bên người của mình: “Lương Niên, dù những người khác tốt hơn nữa, cũng không phải là anh, em không cần những người khác, em chỉ cần anh......”
“Em thừa nhận, lúc ban đầu em dùng rất nhiều thủ đoạn ám muội không lên được mặt bàn, em cũng thừa nhận em vì khiến cho anh và Cảnh Hảo Hảo tách ra, làm rất nhiều chuyện quá phận...... Nhưng Lương Niên, em làm như vậy, chỉ là vì không muốn tách ra với anh mà thôi......”
Thẩm Lương Niên nghe những lời nói đường hoàng không thể bắt bẻ này, đột nhiên liền nở nụ cười ha ha, anh vươn tay, chậm rãi lau đi một giọt nước mắt trên mặt Kiều Ôn Noãn, nâng lên, nắm đến trước mắt nhìn nhìn, sau đó liền nhìn về phía cô, thần thái anh rõ ràng thoạt nhìn lạnh nhạt trầm tĩnh giống như trước, nhưng lại làm cho Kiều Ôn Noãn cảm thấy một cỗ băng hàn, trên mặt anh vẫn lộ ra nụ cười yếu ớt, là nụ cười cô từng thích nhất, ấm áp sáng rỡ: “Được, vậy cô nói một chút, rốt cuộc cô thích điểm gì của tôi? Tôi sẽ dùng hết toàn lực sửa đổi......”
Kiều Ôn Noãn bị lời nói trong miệng Thẩm Lương Niên làm sửng sốt, người đàn ông này vẫn luôn đối xử không tốt với cô, trong hai năm hòa bình ở chung với cô kia, cũng chỉ coi cô thành phụ nữ cho đòi thì tới vung tay thì đi, cô từng vì dò xét thử đáy lòng anh có cô hay không, cô thử nửa tháng không liên hệ anh, tiếp nhận được đừng nói là điện thoại của anh, đến ngay cả tin nhắn cũng không có một cái, đến cuối cùng lúc chính mình thật sự nhịn không được chủ động gọi điện thoại cho anh, anh ở đầu kia điện thoại sửng sốt thật lâu, như là hoàn toàn quên mất một người như cô, nửa ngày mới ôn hoà “À” một tiếng.
Đáy lòng anh, vẫn đều là Cảnh Hảo Hảo, mặc dù hiện tại người phụ nữ kia không cần anh, mặc dù anh tận mắt thấy người phụ nữ kia ở trong xe Lương Thần ngây người cả đêm, anh vẫn vào ngày hôm sau, khi nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo cảm mạo, vội vàng chạy đến thành phố Giang Sơn bận mua thuốc cảm cho cô ta.
Anh không phải không tốt, anh chỉ là mang tất cả tốt đẹp của anh, đều cho Cảnh Hảo Hảo.
Nhưng cho dù là như vậy, cô vẫn thương anh...... Cô yêu đến, không còn là chính mình.
Kiều Ôn Noãn nhìn Thẩm Lương Niên, không quan tâm đẩy anh ra, liền xông vào trong nhà anh.
“Kiều Ôn Noãn, cô làm gì!” Thẩm Lương Niên theo bản năng bắt lấy tay cô, muốn đuổi cô ra ngoài.
“Trước kia anh từng nói, chờ chúng ta kết hôn, nơi này chính là nhà của chúng ta, em có thể ở trong này, cho nên, nơi này là nhà của em......” Kiều Ôn Noãn dùng sức hất cánh tay Thẩm Lương Niên ra, trực tiếp chạy vào trong nhà.
Thẩm Lương Niên đột nhiên cảm thấy thực mệt mỏi, anh và Kiều Ôn Noãn bắt đầu dễ dàng như vậy, cô sạch sẽ yếu ớt, ở trên một vài tụ hội, nhìn như thực vô tình tiến đến bên người anh, cầm một vài thứ đơn giản, hỏi anh có muốn ăn hay không.
Lúc đó, anh thật sự cảm thấy cô gái này, rất tốt.
Anh chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình nhất thời phạm sai lầm, lại trêu chọc một phiền toái như vậy.
Từ năm trước cho tới bây giờ, đều sắp một năm, anh và Kiều Ôn Noãn tựa hồ vĩnh viễn đều là dính líu kéo không đứt như vậy. Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn, dừng một lát, bình tĩnh mở miệng: “Kiều Ôn Noãn, tôi cầu xin cô sau này có thể đừng tới tìm tôi không, cô coi như Thẩm Lương Niên tôi là người đã chết đi, không còn tồn tại ở trên thế giới này, cô quên tôi đi, trên thế giới nhiều đàn ông như vậy, đẹp hơn tôi, có tiền hơn tôi, đối với cô tốt hơn tôi, nhiều đếm không xuể, cô có thể đừng luôn dán ở trên người tôi như vậy không?”
Kiều Ôn Noãn lắc đầu, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn chảy đầy nước mắt, cô nâng tay lên, hoang mang rối loạn bắt lấy cánh tay Thẩm Lương Niên, đặc biệt dùng sức, giống như làm như vậy, liền có thể giữ anh ở lại bên người của mình: “Lương Niên, dù những người khác tốt hơn nữa, cũng không phải là anh, em không cần những người khác, em chỉ cần anh......”
“Em thừa nhận, lúc ban đầu em dùng rất nhiều thủ đoạn ám muội không lên được mặt bàn, em cũng thừa nhận em vì khiến cho anh và Cảnh Hảo Hảo tách ra, làm rất nhiều chuyện quá phận...... Nhưng Lương Niên, em làm như vậy, chỉ là vì không muốn tách ra với anh mà thôi......”
Thẩm Lương Niên nghe những lời nói đường hoàng không thể bắt bẻ này, đột nhiên liền nở nụ cười ha ha, anh vươn tay, chậm rãi lau đi một giọt nước mắt trên mặt Kiều Ôn Noãn, nâng lên, nắm đến trước mắt nhìn nhìn, sau đó liền nhìn về phía cô, thần thái anh rõ ràng thoạt nhìn lạnh nhạt trầm tĩnh giống như trước, nhưng lại làm cho Kiều Ôn Noãn cảm thấy một cỗ băng hàn, trên mặt anh vẫn lộ ra nụ cười yếu ớt, là nụ cười cô từng thích nhất, ấm áp sáng rỡ: “Được, vậy cô nói một chút, rốt cuộc cô thích điểm gì của tôi? Tôi sẽ dùng hết toàn lực sửa đổi......”
Kiều Ôn Noãn bị lời nói trong miệng Thẩm Lương Niên làm sửng sốt, người đàn ông này vẫn luôn đối xử không tốt với cô, trong hai năm hòa bình ở chung với cô kia, cũng chỉ coi cô thành phụ nữ cho đòi thì tới vung tay thì đi, cô từng vì dò xét thử đáy lòng anh có cô hay không, cô thử nửa tháng không liên hệ anh, tiếp nhận được đừng nói là điện thoại của anh, đến ngay cả tin nhắn cũng không có một cái, đến cuối cùng lúc chính mình thật sự nhịn không được chủ động gọi điện thoại cho anh, anh ở đầu kia điện thoại sửng sốt thật lâu, như là hoàn toàn quên mất một người như cô, nửa ngày mới ôn hoà “À” một tiếng.
Đáy lòng anh, vẫn đều là Cảnh Hảo Hảo, mặc dù hiện tại người phụ nữ kia không cần anh, mặc dù anh tận mắt thấy người phụ nữ kia ở trong xe Lương Thần ngây người cả đêm, anh vẫn vào ngày hôm sau, khi nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo cảm mạo, vội vàng chạy đến thành phố Giang Sơn bận mua thuốc cảm cho cô ta.
Anh không phải không tốt, anh chỉ là mang tất cả tốt đẹp của anh, đều cho Cảnh Hảo Hảo.
Nhưng cho dù là như vậy, cô vẫn thương anh...... Cô yêu đến, không còn là chính mình.
Kiều Ôn Noãn nhìn Thẩm Lương Niên, không quan tâm đẩy anh ra, liền xông vào trong nhà anh.
“Kiều Ôn Noãn, cô làm gì!” Thẩm Lương Niên theo bản năng bắt lấy tay cô, muốn đuổi cô ra ngoài.
“Trước kia anh từng nói, chờ chúng ta kết hôn, nơi này chính là nhà của chúng ta, em có thể ở trong này, cho nên, nơi này là nhà của em......” Kiều Ôn Noãn dùng sức hất cánh tay Thẩm Lương Niên ra, trực tiếp chạy vào trong nhà.
Tác giả :
Diệp Phi Dạ