Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 410: Tìm cho tôi [9]
Editor: May
Nhận thức như vậy, giống như là một cây búa thật lớn, hung hăng nện ở trên đầu anh, đánh mắt anh đến bốc ánh sáng vàng.
Hay cho một Cảnh Hảo Hảo, tính toán đánh thật đủ xinh đẹp, khiến cho anh - người chưa từng té ngã ở trong tay bất kỳ ai, lúc này đây lại thua đến thảm thiết không ngờ như vậy!
Trong nháy mắt người đàn ông luôn cường thế tựa như thiên thần này, chỉ cảm thấy một khối mềm mại nhất trong đáy lòng, giống nhau có vạn con ngựa lao nhanh qua, giẫm đến anh suýt nữa không có cách nào dứng thẳng.
Anh hung hăng nắm quả đấm, cố gắng duy trì chính mình không ngã xuống, nhìn đôi tình nhân trước mặt kia, khuôn mặt thanh nhã lại mất đi huyết sắc, anh cắn gắt gao răng ngà, cố gắng không cho khớp hàm của mình run lên, mất nửa ngày, mới mở miệng nói: “Phòng ở này, các người ra giá, tôi mua.”
Dừng một chút, Lương Thần vươn tay, hỏi mượn di động của đôi tình nhân kia, nhập vào trên đó một dãy số: “Đây là phương thức liên lạc của trợ lý tôi, các người nghĩ kỹ, rồi trực tiếp gọi điện thoại cho anh ta.”
......
Lương Thần là rời đi nhà trọ của Cảnh Hảo Hảo như thế nào, anh hoàn toàn không biết.
Chỉ đợi khi anh phục hồi tinh thần lại, anh phát giác chính mình đã muốn ngồi ở trên xe của mình.
Ánh nắng tươi sáng bên ngoài, gió và mặt trời rực sáng, trong vườn hoa trước nhà trọ có rất nhiều người đang phơi nắng, đám trẻ con sung sướng chơi đùa ở bên trong.
Hình ảnh tốt đẹp như vậy, Lương Thần lại cảm thấy mắt mình nhói đau...... Cuối cùng liền biến thành đau lòng, đau toàn thân.
Anh nắm tay lái, kìm lòng không đậu bắt đầu dùng sức, nắm đến lộ ra khớp xương của mình trở nên trắng bệch, anh lại còn đang gia tăng thêm sức lực.
Rốt cuộc cô đã động tâm tư vào lúc nào?
Hơn nữa đi không hề dấu hiệu như vậy, làm cho anh hoàn toàn không phát hiện gì.
Chẳng lẽ, là khi cô biết được Thẩm Lương Niên trật đường ray, liền hạ quyết tâm này?
Trong đầu Lương Thần, đột nhiên liền lượn quanh câu nói Thẩm Lương Niên nói với mình kia: “Đúng, tôi là một người ngoài, vậy anh cần gì phải chạy đến trước mặt một người ngoài như tôi, hỏi tôi, Cảnh Hảo Hảo đi nơi nào? Xem ra, anh còn không bằng một người ngoài như tôi ư.”
Lương Thần kinh ngạc nâng tay lên, che kín trái tim của mình.
Đúng vậy, anh đúng là vẫn còn không có so sánh được với Thẩm Lương Niên...... Cô đi dứt khoát như vậy, an bài kín đáo như vậy, rõ ràng là không bao giờ muốn tìm để anh tìm được cô nữa......
Lần từ biệt này của cô, là vọng tưởng nay về sau, hoàn toàn vĩnh biệt với anh!
Người phụ nữ kia rất muốn rời khỏi anh đi, thế cho nên cũng không để ý đến cả video của cô và anh mà anh đang nắm trong tay!
Tốt, tốt lắm...... Trong nháy mắt này, Lương Thần suýt nữa không thể khống chế chính mình, anh nói không rõ chính mình là phẫn nộ, hay là khủng hoảng, chỉ là cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều đang kịch liệt quay cuồng.
Anh cách cửa kính xe, nhìn chằm chằm hình ảnh nhàn nhã thoải mái bên ngoài mặt, đột nhiên liền nhẹ nhàng cười lạnh ra tiếng.
Cô cứ như vậy không cố kỵ chút nào rời khỏi anh?
Không được anh gật đầu, Cảnh Hảo Hảo cô đừng nói rời đi, ngay cả đi tìm chết, đều là vọng tưởng!
Lương Thần nghĩ đến đây, liền lấy điện thoại di động ra, trực tiếp gọi một cú điện thoại ra ngoài: “Lần trước tôi bảo anh điều tra Cảnh Hảo Hảo, tư liệu còn ở chỗ anh đúng không?”
“Giúp tôi nghĩ biện pháp tìm cô ấy một chút, mặc kệ dùng biện pháp gì, cho dù là đào ba thước đất toàn bộ Trung Quốc, cũng phải tìm cô ấy ra cho tôi!”
“Được, tôi chờ tin tức của anh.”
Lương Thần cắt đứt điện thoại, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng.
Hảo Hảo, em là người con gái tôi thích, em biến mất, dù tôi lật tung toàn bộ thế giới, lên trên trời xuống hoàng tuyền, tôi cũng phải tìm em trở về!
Nhận thức như vậy, giống như là một cây búa thật lớn, hung hăng nện ở trên đầu anh, đánh mắt anh đến bốc ánh sáng vàng.
Hay cho một Cảnh Hảo Hảo, tính toán đánh thật đủ xinh đẹp, khiến cho anh - người chưa từng té ngã ở trong tay bất kỳ ai, lúc này đây lại thua đến thảm thiết không ngờ như vậy!
Trong nháy mắt người đàn ông luôn cường thế tựa như thiên thần này, chỉ cảm thấy một khối mềm mại nhất trong đáy lòng, giống nhau có vạn con ngựa lao nhanh qua, giẫm đến anh suýt nữa không có cách nào dứng thẳng.
Anh hung hăng nắm quả đấm, cố gắng duy trì chính mình không ngã xuống, nhìn đôi tình nhân trước mặt kia, khuôn mặt thanh nhã lại mất đi huyết sắc, anh cắn gắt gao răng ngà, cố gắng không cho khớp hàm của mình run lên, mất nửa ngày, mới mở miệng nói: “Phòng ở này, các người ra giá, tôi mua.”
Dừng một chút, Lương Thần vươn tay, hỏi mượn di động của đôi tình nhân kia, nhập vào trên đó một dãy số: “Đây là phương thức liên lạc của trợ lý tôi, các người nghĩ kỹ, rồi trực tiếp gọi điện thoại cho anh ta.”
......
Lương Thần là rời đi nhà trọ của Cảnh Hảo Hảo như thế nào, anh hoàn toàn không biết.
Chỉ đợi khi anh phục hồi tinh thần lại, anh phát giác chính mình đã muốn ngồi ở trên xe của mình.
Ánh nắng tươi sáng bên ngoài, gió và mặt trời rực sáng, trong vườn hoa trước nhà trọ có rất nhiều người đang phơi nắng, đám trẻ con sung sướng chơi đùa ở bên trong.
Hình ảnh tốt đẹp như vậy, Lương Thần lại cảm thấy mắt mình nhói đau...... Cuối cùng liền biến thành đau lòng, đau toàn thân.
Anh nắm tay lái, kìm lòng không đậu bắt đầu dùng sức, nắm đến lộ ra khớp xương của mình trở nên trắng bệch, anh lại còn đang gia tăng thêm sức lực.
Rốt cuộc cô đã động tâm tư vào lúc nào?
Hơn nữa đi không hề dấu hiệu như vậy, làm cho anh hoàn toàn không phát hiện gì.
Chẳng lẽ, là khi cô biết được Thẩm Lương Niên trật đường ray, liền hạ quyết tâm này?
Trong đầu Lương Thần, đột nhiên liền lượn quanh câu nói Thẩm Lương Niên nói với mình kia: “Đúng, tôi là một người ngoài, vậy anh cần gì phải chạy đến trước mặt một người ngoài như tôi, hỏi tôi, Cảnh Hảo Hảo đi nơi nào? Xem ra, anh còn không bằng một người ngoài như tôi ư.”
Lương Thần kinh ngạc nâng tay lên, che kín trái tim của mình.
Đúng vậy, anh đúng là vẫn còn không có so sánh được với Thẩm Lương Niên...... Cô đi dứt khoát như vậy, an bài kín đáo như vậy, rõ ràng là không bao giờ muốn tìm để anh tìm được cô nữa......
Lần từ biệt này của cô, là vọng tưởng nay về sau, hoàn toàn vĩnh biệt với anh!
Người phụ nữ kia rất muốn rời khỏi anh đi, thế cho nên cũng không để ý đến cả video của cô và anh mà anh đang nắm trong tay!
Tốt, tốt lắm...... Trong nháy mắt này, Lương Thần suýt nữa không thể khống chế chính mình, anh nói không rõ chính mình là phẫn nộ, hay là khủng hoảng, chỉ là cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều đang kịch liệt quay cuồng.
Anh cách cửa kính xe, nhìn chằm chằm hình ảnh nhàn nhã thoải mái bên ngoài mặt, đột nhiên liền nhẹ nhàng cười lạnh ra tiếng.
Cô cứ như vậy không cố kỵ chút nào rời khỏi anh?
Không được anh gật đầu, Cảnh Hảo Hảo cô đừng nói rời đi, ngay cả đi tìm chết, đều là vọng tưởng!
Lương Thần nghĩ đến đây, liền lấy điện thoại di động ra, trực tiếp gọi một cú điện thoại ra ngoài: “Lần trước tôi bảo anh điều tra Cảnh Hảo Hảo, tư liệu còn ở chỗ anh đúng không?”
“Giúp tôi nghĩ biện pháp tìm cô ấy một chút, mặc kệ dùng biện pháp gì, cho dù là đào ba thước đất toàn bộ Trung Quốc, cũng phải tìm cô ấy ra cho tôi!”
“Được, tôi chờ tin tức của anh.”
Lương Thần cắt đứt điện thoại, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng.
Hảo Hảo, em là người con gái tôi thích, em biến mất, dù tôi lật tung toàn bộ thế giới, lên trên trời xuống hoàng tuyền, tôi cũng phải tìm em trở về!
Tác giả :
Diệp Phi Dạ