Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 294: Mất nhiều hơn được [6]
Editor: May
Lương Thần nói rất đúng, từ đầu đến cuối, người thật sự có lỗi với Cảnh Hảo Hảo, chính là anh.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không bỏ học vào lúc sơ trung, buông tha cuộc sống đơn giản mà cô gái mười bốn tuổi phải trôi qua, đi vào chảo nhuộm lớn xã hội này.
Nếu không có anh, bộ dạng Cảnh Hảo Hảo xinh đẹp như vậy, có lẽ ở vòng giải trí lý, chắc chắn chắn được người có tiền có nhà nâng ở trong lòng bàn tay nuông chiều.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không gặp phải nhiều phiền toái và thương tổn như vậy, chính anh trong khoảng thời gian ngắn, không có giữ chặt thân thể của chính mình, giống như vạn vạn đàn ông trong thế giới, làm ra chuyện thân thể chệch quỹ đạo, sau đó để cho người khác có cơ hội có thể thương tổn cô.
Rõ ràng Lương Thần là người đoạt đi vị hôn thê của anh, anh ta và anh đối diện nhau, người đúng lý hợp tình hẳn là anh.
Cố tình, cuối cùng, người không nên đúng lý hợp tình lại khí thế mười phần, người nên đúng lý hợp tình lại không đủ khí thế.
Có đôi khi, đời người chính là châm chọc và buồn cười như vậy.
Thẩm Lương Niên cảm thấy chính mình nên khóc, nhưng anh lại hút thuốc nở nụ cười, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, anh có thể tinh tường nhìn thấy, trên mặt máu ứ đọng phủ đầy máu tươi của mình, mơ hồ lộ ra một tầng ý khóc.
......
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, liền nhìn thấy hai người mặc cảnh phục, khách khách khí khí mang theo Lương Thần đi đến.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng đứng lên từ chỗ ngồi.
“Lương tổng, Cảnh tiểu thư ở nơi này.”
Lương Thần vừa bước vào phòng, tầm mắt liền trực tiếp dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo, đánh giá cô từ trên xuống dưới một lần, xác định cô cũng không có bị thương tổn gì, mới quay đầu, mặt mang ý cười nói với người nói chuyện với chính mình: “Trương cục, lúc này thật đúng là phiền toái ông, hiện tại tôi có thể mang cô ấy rời đi chưa?”
Từ trước đến nay pháp luật luôn bảo vệ kẻ yếu, Cảnh Hảo Hảo đụng người trước, hiện nay áp lực dư luận rất lớn, cho nên Lương Thần luôn không cam lòng cúi đầu khách sáo với người, đặc biệt vì Cảnh Hảo Hảo, thả thấp dáng người.
Người nơi này, tất cả đều là người tinh, từ lúc nhận được Lương Thần gọi điện thoại tới, khách khí hy vọng bọn họ chiếu cố Cảnh Hảo Hảo nhiều hơn một chút, mọi người đều hết sức chiếu cố Cảnh Hảo Hảo, thậm chí còn bưng cho cô trà bánh, hiện tại nhìn thấy Lương Thần cho bọn họ bậc thang như vậy, liền thụ sủng nhược kinh.
“Có thể, có thể, Lương tổng, ngài ký ở chỗ này một chữ, là có thể mang Cảnh tiểu thư rời đi.” Người được gọi là Trương cục tươi cười đầy mặt đưa một phần văn kiện tới.
Lương Thần nhận lấy, đại khái lật lật, liền cầm bút lên, ký tên rồng bay phượng múa của mình ở chỗ ký tên, sau đó đứng lên, bắt tay với người trước mặt: “Trương cục, tôi mang người đi trước, chuyện sau đó, tôi sẽ bàn bạc giải quyết với người bị đụng, lúc này đây thật đúng là đa tạ ông chiếu cố.”
“Nên mà, nên mà, Lương tổng quá khách khí.”
“Vậy tôi mang Hảo Hảo đi trước, tương lai có thời gian, nhất định sẽ mời ông ăn một bữa cơm.” Lương Thần nói tới đây, đột nhiên dừng một chút, sau đó nói: “Vậy án giao thông này thỏa thuận tốt thì hồ sơ......”
Trương cục vừa thấy Lương Thần nhắc tới này đó, lập tức liền hiểu được ý tứ Lương Thần, không tạm dừng chút nào liền nói: “Lương tổng, chuyện này thì ngài yên tâm, lần này là Cảnh tiểu thư vi phạm lần đầu, hơn nữa lúc Cảnh tiểu thư khai khẩu cung, thái độ rất tốt, khẳng định sẽ xử lý nhẹ.”
Lương Thần nói rất đúng, từ đầu đến cuối, người thật sự có lỗi với Cảnh Hảo Hảo, chính là anh.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không bỏ học vào lúc sơ trung, buông tha cuộc sống đơn giản mà cô gái mười bốn tuổi phải trôi qua, đi vào chảo nhuộm lớn xã hội này.
Nếu không có anh, bộ dạng Cảnh Hảo Hảo xinh đẹp như vậy, có lẽ ở vòng giải trí lý, chắc chắn chắn được người có tiền có nhà nâng ở trong lòng bàn tay nuông chiều.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không gặp phải nhiều phiền toái và thương tổn như vậy, chính anh trong khoảng thời gian ngắn, không có giữ chặt thân thể của chính mình, giống như vạn vạn đàn ông trong thế giới, làm ra chuyện thân thể chệch quỹ đạo, sau đó để cho người khác có cơ hội có thể thương tổn cô.
Rõ ràng Lương Thần là người đoạt đi vị hôn thê của anh, anh ta và anh đối diện nhau, người đúng lý hợp tình hẳn là anh.
Cố tình, cuối cùng, người không nên đúng lý hợp tình lại khí thế mười phần, người nên đúng lý hợp tình lại không đủ khí thế.
Có đôi khi, đời người chính là châm chọc và buồn cười như vậy.
Thẩm Lương Niên cảm thấy chính mình nên khóc, nhưng anh lại hút thuốc nở nụ cười, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, anh có thể tinh tường nhìn thấy, trên mặt máu ứ đọng phủ đầy máu tươi của mình, mơ hồ lộ ra một tầng ý khóc.
......
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, liền nhìn thấy hai người mặc cảnh phục, khách khách khí khí mang theo Lương Thần đi đến.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng đứng lên từ chỗ ngồi.
“Lương tổng, Cảnh tiểu thư ở nơi này.”
Lương Thần vừa bước vào phòng, tầm mắt liền trực tiếp dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo, đánh giá cô từ trên xuống dưới một lần, xác định cô cũng không có bị thương tổn gì, mới quay đầu, mặt mang ý cười nói với người nói chuyện với chính mình: “Trương cục, lúc này thật đúng là phiền toái ông, hiện tại tôi có thể mang cô ấy rời đi chưa?”
Từ trước đến nay pháp luật luôn bảo vệ kẻ yếu, Cảnh Hảo Hảo đụng người trước, hiện nay áp lực dư luận rất lớn, cho nên Lương Thần luôn không cam lòng cúi đầu khách sáo với người, đặc biệt vì Cảnh Hảo Hảo, thả thấp dáng người.
Người nơi này, tất cả đều là người tinh, từ lúc nhận được Lương Thần gọi điện thoại tới, khách khí hy vọng bọn họ chiếu cố Cảnh Hảo Hảo nhiều hơn một chút, mọi người đều hết sức chiếu cố Cảnh Hảo Hảo, thậm chí còn bưng cho cô trà bánh, hiện tại nhìn thấy Lương Thần cho bọn họ bậc thang như vậy, liền thụ sủng nhược kinh.
“Có thể, có thể, Lương tổng, ngài ký ở chỗ này một chữ, là có thể mang Cảnh tiểu thư rời đi.” Người được gọi là Trương cục tươi cười đầy mặt đưa một phần văn kiện tới.
Lương Thần nhận lấy, đại khái lật lật, liền cầm bút lên, ký tên rồng bay phượng múa của mình ở chỗ ký tên, sau đó đứng lên, bắt tay với người trước mặt: “Trương cục, tôi mang người đi trước, chuyện sau đó, tôi sẽ bàn bạc giải quyết với người bị đụng, lúc này đây thật đúng là đa tạ ông chiếu cố.”
“Nên mà, nên mà, Lương tổng quá khách khí.”
“Vậy tôi mang Hảo Hảo đi trước, tương lai có thời gian, nhất định sẽ mời ông ăn một bữa cơm.” Lương Thần nói tới đây, đột nhiên dừng một chút, sau đó nói: “Vậy án giao thông này thỏa thuận tốt thì hồ sơ......”
Trương cục vừa thấy Lương Thần nhắc tới này đó, lập tức liền hiểu được ý tứ Lương Thần, không tạm dừng chút nào liền nói: “Lương tổng, chuyện này thì ngài yên tâm, lần này là Cảnh tiểu thư vi phạm lần đầu, hơn nữa lúc Cảnh tiểu thư khai khẩu cung, thái độ rất tốt, khẳng định sẽ xử lý nhẹ.”
Tác giả :
Diệp Phi Dạ