Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 153: Gặp lại [7]
Cả đời này của anh, có khi nào thì bị người mắng qua như vậy?
Kết quả, chỉ bởi vì là cô, anh liền chịu đựng.
Lúc ấy anh nghĩ như thế nào, chỉ cần cô chịu nói chuyện với anh, không hề sợ hãi rụt rè, né tránh như lúc trước, cô nói anh như thế nào cũng được!
Nhưng cô vẫn đang lừa anh, cô lại có thể ở sau lưng anh, nói chuyện phiếm với Thẩm Lương Niên, còn tán gẫu hưởng tuần trăng mật, còn nói lời tâm tình......
Lương Thần nghĩ nghĩ, liền không khắc chế được đứng lên, nhấc ghế dựa mình ngồi lên, đập về phía trên vách tường, đập đèn thủy tinh đắt giá tinh sảo trên tường đến hoàn toàn thay đổi.
Mí mắt Lương Thần cũng không nháy một cái, đá về phía bàn trà, ném vỡ bộ trà cụ giành được trên hội đấu giá đặt ở phía trên vỡ nát vụn.
Lương Thần lại cảm thấy như vậy không đủ hả giận, nắm đồ trong văn phòng lên, không phân tốt xấu đập loạn một trận.
Trợ lý và thư ký đứng ở ngoài cửa phòng làm việc, nghe bên trong truyền đến tiếng ầm ầm rầm liên tiếp không ngừng, sợ tới mức không dám thở mạnh ra tiếng.
Bọn họ theo đại BOSS nhiều năm như vậy, tuy rằng tính tình đại BOSS xác thực không được tốt, cũng chưa từng phát hỏa lớn như bây giờ!
Lương Thần vẫn đập cả phòng làm việc đến không có đồ để đập, lồng ngực thở gấp của anh mới ngừng lại, anh nhìn đống hỗn độn bị mình ném đầy đất, đột nhiên liền mạc danh kỳ diệu cười lạnh lên.
Tốt, Cảnh Hảo Hảo, cho em trôi qua ngày êm đẹp em không cần, cố tình gây ra nhiều chuyện thiêu thân như vậy cho tôi!
Nếu như vậy, vậy mọi người cùng nhau không dễ chịu đi!
Em khiến cho tôi khó chịu như vậy, em chờ, xem tôi chỉnh em khó chịu như thế nào!
Lương Thần nghĩ đến đây, liền cúi người, nhặt chìa khóa xe và di động của mình từ trong một mảnh phế tích đó lên, trực tiếp đi ra văn phòng.
Trợ lý và thư ký nghe được tiếng mở cửa, lập tức cẩn thận phòng bị đứng lên, cung kính cúi đầu, nhìn cũng không dám liếc mắt nhìn Lương Thần một cái: “Lương tổng.”
Lương Thần cũng không có để ý tới đám người đó, chính là nhìn không chớp mắt đạp bước chân, đi về phía thang máy, sau đó liền ngồi thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, trực tiếp rời đi.
......
Phương Lộ phát biểu xong, bữa tiệc liền chính thức bắt đầu.
Đêm nay đến phần lớn đều là người vòng giải trí, tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không nổi tiếng, nhưng tốt xấu cũng đã lăn lộn vài năm, quen biết không ít.
Tuy rằng cô không dựa vào quy tắc ngầm, nhưng xã giao nên làm thì vẫn sẽ làm.
Giống như hiện tại, người phụ nữ có hơi mập chào hỏi với cô, chính là người đầu tư khoản lớn trong giới.
Người phụ nữ này họ Lâm, từng kết hôn ba lần, mỗi lần đều là gả cho đại phú hào, lúc ly hôn, luôn có thể chiếm được một khoản phí cấp dưỡng lớn.
“Lâm tiểu thư, đã lâu không gặp.”
“Hảo Hảo, mấy ngày nay cô đi đâu? Sao ở trên những bữa tiệc gần đây cũng không nhìn thấy cô?”
Kết quả, chỉ bởi vì là cô, anh liền chịu đựng.
Lúc ấy anh nghĩ như thế nào, chỉ cần cô chịu nói chuyện với anh, không hề sợ hãi rụt rè, né tránh như lúc trước, cô nói anh như thế nào cũng được!
Nhưng cô vẫn đang lừa anh, cô lại có thể ở sau lưng anh, nói chuyện phiếm với Thẩm Lương Niên, còn tán gẫu hưởng tuần trăng mật, còn nói lời tâm tình......
Lương Thần nghĩ nghĩ, liền không khắc chế được đứng lên, nhấc ghế dựa mình ngồi lên, đập về phía trên vách tường, đập đèn thủy tinh đắt giá tinh sảo trên tường đến hoàn toàn thay đổi.
Mí mắt Lương Thần cũng không nháy một cái, đá về phía bàn trà, ném vỡ bộ trà cụ giành được trên hội đấu giá đặt ở phía trên vỡ nát vụn.
Lương Thần lại cảm thấy như vậy không đủ hả giận, nắm đồ trong văn phòng lên, không phân tốt xấu đập loạn một trận.
Trợ lý và thư ký đứng ở ngoài cửa phòng làm việc, nghe bên trong truyền đến tiếng ầm ầm rầm liên tiếp không ngừng, sợ tới mức không dám thở mạnh ra tiếng.
Bọn họ theo đại BOSS nhiều năm như vậy, tuy rằng tính tình đại BOSS xác thực không được tốt, cũng chưa từng phát hỏa lớn như bây giờ!
Lương Thần vẫn đập cả phòng làm việc đến không có đồ để đập, lồng ngực thở gấp của anh mới ngừng lại, anh nhìn đống hỗn độn bị mình ném đầy đất, đột nhiên liền mạc danh kỳ diệu cười lạnh lên.
Tốt, Cảnh Hảo Hảo, cho em trôi qua ngày êm đẹp em không cần, cố tình gây ra nhiều chuyện thiêu thân như vậy cho tôi!
Nếu như vậy, vậy mọi người cùng nhau không dễ chịu đi!
Em khiến cho tôi khó chịu như vậy, em chờ, xem tôi chỉnh em khó chịu như thế nào!
Lương Thần nghĩ đến đây, liền cúi người, nhặt chìa khóa xe và di động của mình từ trong một mảnh phế tích đó lên, trực tiếp đi ra văn phòng.
Trợ lý và thư ký nghe được tiếng mở cửa, lập tức cẩn thận phòng bị đứng lên, cung kính cúi đầu, nhìn cũng không dám liếc mắt nhìn Lương Thần một cái: “Lương tổng.”
Lương Thần cũng không có để ý tới đám người đó, chính là nhìn không chớp mắt đạp bước chân, đi về phía thang máy, sau đó liền ngồi thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, trực tiếp rời đi.
......
Phương Lộ phát biểu xong, bữa tiệc liền chính thức bắt đầu.
Đêm nay đến phần lớn đều là người vòng giải trí, tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không nổi tiếng, nhưng tốt xấu cũng đã lăn lộn vài năm, quen biết không ít.
Tuy rằng cô không dựa vào quy tắc ngầm, nhưng xã giao nên làm thì vẫn sẽ làm.
Giống như hiện tại, người phụ nữ có hơi mập chào hỏi với cô, chính là người đầu tư khoản lớn trong giới.
Người phụ nữ này họ Lâm, từng kết hôn ba lần, mỗi lần đều là gả cho đại phú hào, lúc ly hôn, luôn có thể chiếm được một khoản phí cấp dưỡng lớn.
“Lâm tiểu thư, đã lâu không gặp.”
“Hảo Hảo, mấy ngày nay cô đi đâu? Sao ở trên những bữa tiệc gần đây cũng không nhìn thấy cô?”
Tác giả :
Diệp Phi Dạ