Tổng Giám Đốc Bức Hôn
Chương 12
Thuần phục ngạo thê
40 phút sau,Hạ Tử Tình say túy lúy đã được tài xế chở về Lâm gia. Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình đầu tóc xõa tung, trên người đều bốc ra mùi rượu thối lập tức liền tức giận đến nỗi muốn lộn ruột!Cái đồ phụ nữ vô liêm sĩ này cư nhiên đi uống rượu lại say đến nỗi trở thành cái hình dạng xấu xí này rồi mới chịu chở về!Thật chết tiệt!
"Chị Ngọc Dâu đem cô ta trở về phòng tắm rửa, tẩy sạch cái mùi ô uế này cho tôi! 10 phút sau, tôi muốn thấy cô ta sạch sẽ _!" Lâm Lập Phong ra lệnh
"Vâng. Thiếu gia."
Lâm Lập Phong ngồi trên ghế sofa con mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Dương quản gia: "Nói cho tôi biết, ông tìm thấy cô ta ở đâu?Bên cạnh cô ta còn có người nào?"
"Tôi tìm thấy thiếu phu nhân ở 1 quán bar,bên cạnh cô ấy còn có 1 phụ nữ." Dương quản gia chân thực nói
"Tốt! Chuyện đêm nay , ngoại trừ ông ra còn có người nào biết hay ko?" Hắn nghiêm khắc nhìn khiến Dương quản gia ko dám nhìn thẳng
"Không, ngoại trừ 1 đám người làm của chúng ta.Đêm nay tôi sẽ bảo bọn họ ko được tiết lộ chuyện này ra bên ngoài.Tôi đảm bảo sẽ ko có người nào nhắc đến chuyện này!" Dương quản gia linh động nói
"Tốt!Ông có thể lui ra."
"Vâng. Thiếu gia." Dương quản gia lui xuống.
Lâm Lập Phong nhắm mắt lại,hít 1 hơi thật sau.Cái đồ phụ nữ chết tiệt! Xem hắn đêm nay làm sao trừng trị nàng? Không để cho nàng được dạy dỗ 1 chút, nàng thực sự đã muốn lên đầu hắn ngồi rồi!
Nguyên bản dự định cưới nàng về nhà chỉ là vì muốn phải che giấu cái tin đồn”Đồng tính luyến ái" , sẵn tiện cho nàng nêm chút mùi đau khổ,sau khi bắt nàng phải trả cái giá đắt xong, thì ném cho nàng 1 tờ ly hôn khiến nàng lập tức biến mất! Từ nay về sau cắt đứt quan hệ!Từ đầu chí cuối hắn cũng ko nghĩ phải dây dưa lâu với nàng,phải sống cùng nàng cả đời!
Không ngờ tiểu nha đầu làm càn này thật khó thuần phục! Nàng lại một lần nữa chọc giận hắn, khảo nghiệm tính tình của anh! Tốt! Ngươi như thế không biết tốt xấu, ta càng khiến cho ngươi sống ko có ngày lành! Ngươi chờ coi đi! Hạ Tử Tình!
Đi tới lầu hai, Lâm Lập Phong đã có thể nghe thấy tiếng hét chói tai của Hạ Tử Tình, như vậy cũng đủ biết rằng nàng thật sự rất giận. Lâm Lập Phong, khóe miệng khẽ nhếch lộ ra 1 nụ cười nhạt. Hắn đẩy cửa bước vào thì thấy mấy người nữ hầu đang cố gắng xấy tóc cho nàng,nhưng nàng đã kháng cự,trênkhuôn mặt tràn ngập nỗi bất phuẫn, giận chó đánh mèo
"Được rồi. Các người có thể đi ra." Lâm Lâm Lập Phong phất tay có ý bảo bọn người hầu rời đi
Bọn người hầu nghe xonng lời hắn nói lập tức buông Hạ Tử Tình ra, rời khỏi gian phòng của 2 người
"Lâm Lập Phong! Anh rốt cuộc muốn thế nào? Hiện tại có phải tôi muốn làm gì anh cũng đều can thiệp ?" Hạ Tử Tình tàn bạo nhìn hắn hỏi thẳng.
Hạ Tử Tình đầu nặng nề đang gục trên giường, nàng cố mở mắt nhưng chỉ thấy sao bay đầy trời. Sau đó, lại thấy bóng dáng Lâm Lập Phong hướng về phía nàng đi tới, đem nàng 1 lần nữa đè lên giường.Đôi môi lửa nóng chăm chú áp chặt lên miệng nàng, mềm , đầu lưỡi mềm nhẵn linh hoạt đẩy miệng nàng ra,tiến thẳng vào trong cướp đoạt sự ngọt ngào.
Nàng bị thân thể cao to của hắn ép đến mức ko thể nhúc nhích, chỉ có thể một mặt để hắn vô tình cướp đoạt.Đầu lưỡi hắn dây dưa quấn lấy đầu lưỡi nàng, hầu như khiến nàng không cách nào hô hấp. Tay hắn vói vào trong đồ lót nàng vuốt ve thân thể mềm nhẵn, khiến cho nàng 1 trận run run.
Khi nàng gần như đến lúc ko hít thở nổi,hắn rốt cuộc cũng rời khỏi môi nàng, đem nụ hôn lửa nóng trượt dần xuống chiếc cổ nàng trắng nõn.
" buông ra! Lâm Lập Phong!" Hạ Tử Tình khàn giọng song tiếng nói lại có vẻ gì đó gợi cảm ko sánh được.
Nàng há miệng thật to cố hít thở 1 chút ko khí,trong lòng anh lại liên tục giảy dục, thầm nghĩ cách thoát khỏi anh. Thân thể nàng như xà bàn mềm nhẵn ở dưới thân hắn liên tục giảy dụa khiến hắn ko cách nào chống cự lại dục niệm( ham muốn tình dục), khiến hắn không khỏi thầm rên lên 1 tiếng
"Đồ tiểu quỷ này!"Hắn trầm giọng nói, khéo tay giật mạnh đồ lót trên người nàng, nàng liền nhìn chằm chằm vào hắn,con mắt hắn lúc này đã trở nên thâm thúy mà ngâm đen
"Đừng!Buông ra!" Nàng liều mạng giãy dụa.
"Không!" Hắn giật lại tay nàng,nụ hôn của hắn lại tiếp tục rơi xuống thân trên của nàng. Da thịt nàng trắng nõn lập tức xuất hiện rất nhiều vết hôn hồng hồng
Hắn mạnh mẽ đem thân thể lửa nóng của mình áp chặt vào chỗ da thịt trắng nõn, hắn hôn nhưng tay lại liên tục chà xát người nàng khiến lòng nàng sinh lửa, khiến nàng bỗng cảm thấy hoảng loạn.
"Tôi hận anh! Lâm Lập Phong!" Nàng thống khổ ko nhịn được nằm dưới thân hắn hét chói tai
"Tôi không ngại!" Lâm Lập Phong lãnh khốc nói, tiếp tục công việc cắn nhẹ thân nàng
Nàng dưới thân hắn liên tục thở gấp, cơ thể nàng lại bốc lên 1 ngọn lửa nóng cháy, khiến nàng ko biết phải làm sao. Nàng cả người tựa như bị lửa thiêu, khuôn mặt hồng hồng quyến rũ, bờ môi ướt át đỏ mộng, ánh mắt nhu tình, khiến Lâm Lập Phong càng thêm điên cuồng.
Hắn hầu như ko khống chế được , chính mình hôn toàn thân nàng, khiến cho nàng thống khổ vô tình bật ra tiếng rên.Đôi mắt nàng trong suốt lóe ra ánh nhìn mềm mại mà mê người, đôi môi ôn hương khẽ nhè nhẹ rung, hấp dẫn ahắn 1 lần nữa cướp đoạt cặp môi thơm, hấp thụ sự ngọt ngào vô hạn
Da thịt mềm mại, mùi thơm tự nhiên của nàng,làm hắn ko tránh khỏi trầm mê! Hắn chợt nghĩ khi nàng ở bên ngoài, sắc đẹp ko biết đã bị bao nhiêu nam nhân thưởng thức,thì trong lòng liền bốc lên lửa giận cực nóng thiêu đốt!Hắn thật muốn đem tất cả nam nhân đã 1 lần gặp gỡ qua vẻ đẹp mỹ lệ ấy thẳng tay giết hết!
40 phút sau,Hạ Tử Tình say túy lúy đã được tài xế chở về Lâm gia. Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình đầu tóc xõa tung, trên người đều bốc ra mùi rượu thối lập tức liền tức giận đến nỗi muốn lộn ruột!Cái đồ phụ nữ vô liêm sĩ này cư nhiên đi uống rượu lại say đến nỗi trở thành cái hình dạng xấu xí này rồi mới chịu chở về!Thật chết tiệt!
"Chị Ngọc Dâu đem cô ta trở về phòng tắm rửa, tẩy sạch cái mùi ô uế này cho tôi! 10 phút sau, tôi muốn thấy cô ta sạch sẽ _!" Lâm Lập Phong ra lệnh
"Vâng. Thiếu gia."
Lâm Lập Phong ngồi trên ghế sofa con mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Dương quản gia: "Nói cho tôi biết, ông tìm thấy cô ta ở đâu?Bên cạnh cô ta còn có người nào?"
"Tôi tìm thấy thiếu phu nhân ở 1 quán bar,bên cạnh cô ấy còn có 1 phụ nữ." Dương quản gia chân thực nói
"Tốt! Chuyện đêm nay , ngoại trừ ông ra còn có người nào biết hay ko?" Hắn nghiêm khắc nhìn khiến Dương quản gia ko dám nhìn thẳng
"Không, ngoại trừ 1 đám người làm của chúng ta.Đêm nay tôi sẽ bảo bọn họ ko được tiết lộ chuyện này ra bên ngoài.Tôi đảm bảo sẽ ko có người nào nhắc đến chuyện này!" Dương quản gia linh động nói
"Tốt!Ông có thể lui ra."
"Vâng. Thiếu gia." Dương quản gia lui xuống.
Lâm Lập Phong nhắm mắt lại,hít 1 hơi thật sau.Cái đồ phụ nữ chết tiệt! Xem hắn đêm nay làm sao trừng trị nàng? Không để cho nàng được dạy dỗ 1 chút, nàng thực sự đã muốn lên đầu hắn ngồi rồi!
Nguyên bản dự định cưới nàng về nhà chỉ là vì muốn phải che giấu cái tin đồn”Đồng tính luyến ái" , sẵn tiện cho nàng nêm chút mùi đau khổ,sau khi bắt nàng phải trả cái giá đắt xong, thì ném cho nàng 1 tờ ly hôn khiến nàng lập tức biến mất! Từ nay về sau cắt đứt quan hệ!Từ đầu chí cuối hắn cũng ko nghĩ phải dây dưa lâu với nàng,phải sống cùng nàng cả đời!
Không ngờ tiểu nha đầu làm càn này thật khó thuần phục! Nàng lại một lần nữa chọc giận hắn, khảo nghiệm tính tình của anh! Tốt! Ngươi như thế không biết tốt xấu, ta càng khiến cho ngươi sống ko có ngày lành! Ngươi chờ coi đi! Hạ Tử Tình!
Đi tới lầu hai, Lâm Lập Phong đã có thể nghe thấy tiếng hét chói tai của Hạ Tử Tình, như vậy cũng đủ biết rằng nàng thật sự rất giận. Lâm Lập Phong, khóe miệng khẽ nhếch lộ ra 1 nụ cười nhạt. Hắn đẩy cửa bước vào thì thấy mấy người nữ hầu đang cố gắng xấy tóc cho nàng,nhưng nàng đã kháng cự,trênkhuôn mặt tràn ngập nỗi bất phuẫn, giận chó đánh mèo
"Được rồi. Các người có thể đi ra." Lâm Lâm Lập Phong phất tay có ý bảo bọn người hầu rời đi
Bọn người hầu nghe xonng lời hắn nói lập tức buông Hạ Tử Tình ra, rời khỏi gian phòng của 2 người
"Lâm Lập Phong! Anh rốt cuộc muốn thế nào? Hiện tại có phải tôi muốn làm gì anh cũng đều can thiệp ?" Hạ Tử Tình tàn bạo nhìn hắn hỏi thẳng.
Hạ Tử Tình đầu nặng nề đang gục trên giường, nàng cố mở mắt nhưng chỉ thấy sao bay đầy trời. Sau đó, lại thấy bóng dáng Lâm Lập Phong hướng về phía nàng đi tới, đem nàng 1 lần nữa đè lên giường.Đôi môi lửa nóng chăm chú áp chặt lên miệng nàng, mềm , đầu lưỡi mềm nhẵn linh hoạt đẩy miệng nàng ra,tiến thẳng vào trong cướp đoạt sự ngọt ngào.
Nàng bị thân thể cao to của hắn ép đến mức ko thể nhúc nhích, chỉ có thể một mặt để hắn vô tình cướp đoạt.Đầu lưỡi hắn dây dưa quấn lấy đầu lưỡi nàng, hầu như khiến nàng không cách nào hô hấp. Tay hắn vói vào trong đồ lót nàng vuốt ve thân thể mềm nhẵn, khiến cho nàng 1 trận run run.
Khi nàng gần như đến lúc ko hít thở nổi,hắn rốt cuộc cũng rời khỏi môi nàng, đem nụ hôn lửa nóng trượt dần xuống chiếc cổ nàng trắng nõn.
" buông ra! Lâm Lập Phong!" Hạ Tử Tình khàn giọng song tiếng nói lại có vẻ gì đó gợi cảm ko sánh được.
Nàng há miệng thật to cố hít thở 1 chút ko khí,trong lòng anh lại liên tục giảy dục, thầm nghĩ cách thoát khỏi anh. Thân thể nàng như xà bàn mềm nhẵn ở dưới thân hắn liên tục giảy dụa khiến hắn ko cách nào chống cự lại dục niệm( ham muốn tình dục), khiến hắn không khỏi thầm rên lên 1 tiếng
"Đồ tiểu quỷ này!"Hắn trầm giọng nói, khéo tay giật mạnh đồ lót trên người nàng, nàng liền nhìn chằm chằm vào hắn,con mắt hắn lúc này đã trở nên thâm thúy mà ngâm đen
"Đừng!Buông ra!" Nàng liều mạng giãy dụa.
"Không!" Hắn giật lại tay nàng,nụ hôn của hắn lại tiếp tục rơi xuống thân trên của nàng. Da thịt nàng trắng nõn lập tức xuất hiện rất nhiều vết hôn hồng hồng
Hắn mạnh mẽ đem thân thể lửa nóng của mình áp chặt vào chỗ da thịt trắng nõn, hắn hôn nhưng tay lại liên tục chà xát người nàng khiến lòng nàng sinh lửa, khiến nàng bỗng cảm thấy hoảng loạn.
"Tôi hận anh! Lâm Lập Phong!" Nàng thống khổ ko nhịn được nằm dưới thân hắn hét chói tai
"Tôi không ngại!" Lâm Lập Phong lãnh khốc nói, tiếp tục công việc cắn nhẹ thân nàng
Nàng dưới thân hắn liên tục thở gấp, cơ thể nàng lại bốc lên 1 ngọn lửa nóng cháy, khiến nàng ko biết phải làm sao. Nàng cả người tựa như bị lửa thiêu, khuôn mặt hồng hồng quyến rũ, bờ môi ướt át đỏ mộng, ánh mắt nhu tình, khiến Lâm Lập Phong càng thêm điên cuồng.
Hắn hầu như ko khống chế được , chính mình hôn toàn thân nàng, khiến cho nàng thống khổ vô tình bật ra tiếng rên.Đôi mắt nàng trong suốt lóe ra ánh nhìn mềm mại mà mê người, đôi môi ôn hương khẽ nhè nhẹ rung, hấp dẫn ahắn 1 lần nữa cướp đoạt cặp môi thơm, hấp thụ sự ngọt ngào vô hạn
Da thịt mềm mại, mùi thơm tự nhiên của nàng,làm hắn ko tránh khỏi trầm mê! Hắn chợt nghĩ khi nàng ở bên ngoài, sắc đẹp ko biết đã bị bao nhiêu nam nhân thưởng thức,thì trong lòng liền bốc lên lửa giận cực nóng thiêu đốt!Hắn thật muốn đem tất cả nam nhân đã 1 lần gặp gỡ qua vẻ đẹp mỹ lệ ấy thẳng tay giết hết!
Tác giả :
Yến Ngữ Yên Nhiên