Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân
Chương 23
Buổi sáng ở Las Vegas , những tia nắng ấm áp chiếu vào phòng của khách sạn , trên giường, một đôi nam nữ đang ngủ say . Tình Tuyết chỉ cảm thấy cái vật thể trước mặt ôm lấy cô rất ấm nên cứ thế sáp vào , trong khi đó , cái " vật thể lạ " kia cũng rất hưởng thụ ôm cô vào lòng .
Giai nhân trên giường cuối cùng cũng tỉnh giấc , nâng mí mắt buồn ngủ , ngay lập tức khuôn mặt phóng đại của Tề Hạo đập vào mắt , không để ý thấy điều gì bất thường , cô ngắm nhìn gương mặt anh , vẫn là khuôn mặt anh tuấn trước kia nhưng giờ lại có thêm sự chín chắn của một người đàn ông , thậm chí trước kia cô còn thấy trong đôi mắt kia có cả sự đau thương , mê muội ngắm nhìn chẳng biết từ lúc nào tay cô đã khẽ chạm vào khuôn mặt Tề Hạo.
Đột nhiên cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô vào lòng khiến Tình Tuyết hốt hoảng :
– " Nếu em thích ngắm anh, anh tuyệt đối sẽ không keo kiệt đâu bà xã " Nói rồi hôn nhẹ lên môi cô.
Tề Hạo tâm trạng vô cùng thoải mái ôm cô , ừm thật mềm mại , mỗi ngày đều được ôm tiểu Tuyết như thế này thật là tốt. Bị Tề Hạo trêu chọc , mặt Tình Tuyết sớm đã đỏ như trái cà chua , đột nhiên cô phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng , hình như …hình như đồ cô mặc đã bị anh ta lột sạch từ đêm qua , như vậy bây giờ anh ta đang ôm cô trong tình trạng không mảnh vải che thân :
– " A…đồ lưu manh "
Mỗ nữ nhân nào đó la như heo cắt tiết , giơ chân đạp thẳng bạn Tề Hạo xuống đất . Mặc dù bị đạp xuống đất có chút đau nhưng nhìn thấy ai kia đỏ mặt vì giận bọc kín mình trong chăn thì Tề Hạo lại cảm thấy vô cùng đáng yêu :
– " Anh chỉ ôm en ngủ thôi , không lẽ em lại thích anh lưu manh với em , nếu vậy thì anh đây sẽ phục vụ em thật tốt ",
– " Thích cái đầu anh , mau lăn ra ngoài cho tôi "
Thấy cô gái nhỏ thẹn quá hóa giận , anh cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa , chỉ cười vô cùng thỏa mãn ra khỏi phòng đồng thời để lại cho Tình Tuyết một câu :
– " Hôm nay em cứ ở lại khách sạn nghỉ ngơi , không cho phép từ chối nếu không anh liền ăn em " .
Mặt bạn Tình Tuyết lúc này có thể dùng bốn chữ để hình dung , đó là " cô muốn giết người" tên độc tài không biết lí lẽ , không hiểu sao trước kia cô lại không nhận ra bản mặt xấu xa của anh ta . Nhìn xuống bộ váy bị xé nát đêm qua , Tình Tuyết vẫn cảm thấy lạnh sống lưng , suýt nữa là bị ăn rồi , cô cũng không hiểu sao lúc đó Ngô học trưởng lại ôm cô chặt như vậy , để tên kia húp nguyên thùng giấm chua khiến cô thiếu chút nữa bị làm thịt . Oán hận thay một bộ váy khác , cả buổi Tình Tuyết nằm lăn như heo , xem ti vi , trong khi đó , Tề Hạo đi đàm đàm phán cùng ngài David , khi nghe hỏi về việc đêm qua , anh liền cười vô cùng sáng lạn :
– " Thật ra cũng không có gì quan trọng , chỉ là cô ấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi thôi "
Nghe đến đó , ngài David liền vỗ vai anh cười :
– " Tuổi trẻ không nên quá sức "
Thế là hai người cứ thế cười vui vẻ , Tình Tuyết đang xem phim bỗng hắt xì liên tục , chắc lại có người nói xấu cô đây, nếu cô mà biết câu nói của David chắc xông lên mà tất cho hắn vài phát.
– " Cốc …cốc "
Tiếng gõ cửa vang lên , Tình Tuyết vội vàng ra mở cửa, một cô gái mắt xanh , tóc vàng , thân hình quyến rũ đang đứng trước cửa , nhìn cô đầy ẩn ý :
– " Xin lỗi , cô là ai ?"
– " Tôi là Anna , cô có phải Phong Tình Tuyết không ?"
Cô gái Tình Tuyết vô cùng tự nhiên trả lời:
– " Vâng , là tôi"
– " Tôi đến là muốn cảnh cáo cô tránh xa Hạo ra , anh ấy là vị hôn phu của tôi "
Nghe đến đây , Tình Tuyết ngạc nhiên nhìn cô gái trước mắt , Tề Hạo không hề có vị hôn thê, điều này cô rõ hơn bất cứ ai , chẳng phải con nhóc Linh Linh cứ luôn miệng than thở không có chị dâu hay sao? Vậy nên cô gái này có thể là một người theo đuổi Tề Hạo bị anh ta từ chối :
– " Tôi biết cô không phải , nhưng tôi có thể giúp cô tiếp cận anh ta , cô thấy sao ?"
– " Cô …tại sao muốn giúp tôi ?"
Anna ngạc nhiên nhìn Tình Tuyết , vốn muốn làm cô hiểu lầm Tề Hạo , ly gián tình cảm bọn họ , tạo cơ hội cho Ngô Tử Kì , không ngờ đối phương không kinh ngạc , phẫn nộ như cô tưởng tượng mà còn…:
– " Vì tôi không phải bạn gái của Tề Hạo , tôi có thể giúp cô "
Tình Tuyết không hề để ý tới thái độ của Anna chỉ nhẹ nhàng nói kế hoạch . Buổi trưa khi Tề Hạo trở lại , thấy Tình Tuyết đã gọi đồ ăn , liền tự nhiên ngồi xuống ăn cùng cô :
– " Tổng giám đốc , có phải ngày mai chúng ta trở về không ?"
Tình Tuyết đột nhiên hỏi , Tề Hạo vừa gắp thức cho cô vừa trả lời :
– " Đúng vậy , có chuyện gì sao ?"
– " Vậy tối nay anh có rảnh không , tôi…tôi muốn hẹn anh ăn tối "
Nghe cô nói , Tề Hạo liền trưng ra bộ mặt thụ sủng nhược kinh , chẳng lẽ cô đã chấp nhận tha thứ cho anh , Tề Hạo không chút do dự đồng ý, trong lòng Tình Tuyết thoáng chút do dự nhưng vì an toàn của trái tim bé nhỏ , cô chỉ còn cách đẩy Tề Hạo cho người phụ nữ khác .
Buổi tối , đường phố Las Vegas tràn ngập trong ánh sáng huyền ảo , thật là không gian thích hợp cho các cặp tình nhân , trong nhà hàng sang trọng nhất thành phố một người đàn ông ăn mặc lịch lãm thu hút mọi ánh nhìn xung quanh , dù che giấu rất tốt , Tề Hạo không khỏi khẩn trương trong lòng , đây là lần đầu cô gái nhỏ chủ động hẹn anh , cô nhất định sẽ rất xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh . Một đôi chân dài trắng nõn tiến về phía Tề Hạo :
– " Xin lỗi tôi đến muộn "
Tề Hạo nhìn về phía phát ra tiếng nói , đó không phải người anh đang đợi mà là một cô gái anh không hề quen biết , trong lòng chợt có dự cảm xấu :
– " Tiểu thư , có lẽ cô nhầm người rồi , tôi đang đợi một người khác "
Anna không hề ngạc nhiên trước thái độ lạnh băng của Tề Hạo , từ bữa tiệc lần trước cô đã có thể thấy được chỉ có ở trước mặt cô gái kia mới khiền Tề Hạo dịu dàng đối đãi , kì thực cô cũng không có ý tứ gì với Tề Hạo , chỉ là cô đang cần Ngô Tử Kì giúp đỡ ..:
– " Phong tiểu thư đã giúp tôi sắp xếp cuộc hẹn này , thực xin lỗi "
– " Vậy tôi nghĩ tôi không có lí do gì ở lại nữa "
– " Anh không thể đi được , tôi còn chuyện muốn nói "
– " Tôi cho cô một phút "
Tề Hạo lúc này đã tức giận tới cực điểm , nhưng vẫn muốn nghe xem rốt cục cô gái trước mặt có mưu đồ gì :
– " Tôi muốn trở thành bạn gái của anh , không biết ý tứ Tề tổng thế nào , dù sao vị Phong tiểu thư kia cũng không thích anh "
– " Tôi có thể thấy cô không hề thích tôi , vậy thì tại sao lại muốn tiếp cận tôi , nói mau , ai sai cô làm việc này " .
Lời nói lạnh lẽo của Tề Hạo khiến Anna lạnh sống lưng , không ngờ người này lại có thể nhìn ra , quả nhiên đáng sợ :
– " Nếu nói cho anh thì tôi được lợi gì ?"
– " Vậy cô muốn gì ?"
– " Tôi đang có một dự án cần vốn đầu tư , không biết anh …"
– " Số vốn đó tôi có thể giúp cô , nói đi "
– " Ây da , làm gì mà mặt anh cứ như muốn nhai sống tôi vậy , chỉ là tôi nhận sự ủy thác của tổng giám đốc Thái Khương thôi , anh đừng quên lời vừa nói "
– " Chuyện tôi đã nói tất nhiên sẽ giữ lời , tôi đi trước "
Tề Hạo nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà hàng , Ngô Tử Kì , cậu giám thách thức giới hạn cuối cùng của tôi vậy đừng trách tôi sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn với cậu.
Trở về khách sạn , Tề Hạo ngay lập tức lên phòng , hôm nay anh nhất định phải hảo hảo dạy dỗ cô gái ngốc nghếch kia , cô thế nhưng dám ném anh cho người phụ nữ khác , xem ra không trừng phạt cô , cô sẽ không chịu ngoan ngoãn ở bên cạnh anh , vừa bước vào phòng anh liền mở cửa phòng ngủ nhưng không thấy ai , mở tủ quần áo của cô thấy hoàn toàn trống trơn, một tờ giấy trên bàn hấp dẫn tầm mắt anh
– " Tổng giám đốc , tôi đã giúp anh tìm một đối tượng rất tốt , tôi xin phép về nước , anh cứ từ từ hưởng thụ nhé ^ ^ "
Thế là ai đó liền xách đồ hớn hở trở về để lại bạn Tề Hạo mặt đen thui , nắm chặt tờ giấy " Phong Tình Tuyết , em chết chắc rồi " . Vâng ác ma của chúng ta đã chính thức hiện thân , một phút mặc niệm cho bạn tiểu Tuyết của chúng ta!
Giai nhân trên giường cuối cùng cũng tỉnh giấc , nâng mí mắt buồn ngủ , ngay lập tức khuôn mặt phóng đại của Tề Hạo đập vào mắt , không để ý thấy điều gì bất thường , cô ngắm nhìn gương mặt anh , vẫn là khuôn mặt anh tuấn trước kia nhưng giờ lại có thêm sự chín chắn của một người đàn ông , thậm chí trước kia cô còn thấy trong đôi mắt kia có cả sự đau thương , mê muội ngắm nhìn chẳng biết từ lúc nào tay cô đã khẽ chạm vào khuôn mặt Tề Hạo.
Đột nhiên cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô vào lòng khiến Tình Tuyết hốt hoảng :
– " Nếu em thích ngắm anh, anh tuyệt đối sẽ không keo kiệt đâu bà xã " Nói rồi hôn nhẹ lên môi cô.
Tề Hạo tâm trạng vô cùng thoải mái ôm cô , ừm thật mềm mại , mỗi ngày đều được ôm tiểu Tuyết như thế này thật là tốt. Bị Tề Hạo trêu chọc , mặt Tình Tuyết sớm đã đỏ như trái cà chua , đột nhiên cô phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng , hình như …hình như đồ cô mặc đã bị anh ta lột sạch từ đêm qua , như vậy bây giờ anh ta đang ôm cô trong tình trạng không mảnh vải che thân :
– " A…đồ lưu manh "
Mỗ nữ nhân nào đó la như heo cắt tiết , giơ chân đạp thẳng bạn Tề Hạo xuống đất . Mặc dù bị đạp xuống đất có chút đau nhưng nhìn thấy ai kia đỏ mặt vì giận bọc kín mình trong chăn thì Tề Hạo lại cảm thấy vô cùng đáng yêu :
– " Anh chỉ ôm en ngủ thôi , không lẽ em lại thích anh lưu manh với em , nếu vậy thì anh đây sẽ phục vụ em thật tốt ",
– " Thích cái đầu anh , mau lăn ra ngoài cho tôi "
Thấy cô gái nhỏ thẹn quá hóa giận , anh cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa , chỉ cười vô cùng thỏa mãn ra khỏi phòng đồng thời để lại cho Tình Tuyết một câu :
– " Hôm nay em cứ ở lại khách sạn nghỉ ngơi , không cho phép từ chối nếu không anh liền ăn em " .
Mặt bạn Tình Tuyết lúc này có thể dùng bốn chữ để hình dung , đó là " cô muốn giết người" tên độc tài không biết lí lẽ , không hiểu sao trước kia cô lại không nhận ra bản mặt xấu xa của anh ta . Nhìn xuống bộ váy bị xé nát đêm qua , Tình Tuyết vẫn cảm thấy lạnh sống lưng , suýt nữa là bị ăn rồi , cô cũng không hiểu sao lúc đó Ngô học trưởng lại ôm cô chặt như vậy , để tên kia húp nguyên thùng giấm chua khiến cô thiếu chút nữa bị làm thịt . Oán hận thay một bộ váy khác , cả buổi Tình Tuyết nằm lăn như heo , xem ti vi , trong khi đó , Tề Hạo đi đàm đàm phán cùng ngài David , khi nghe hỏi về việc đêm qua , anh liền cười vô cùng sáng lạn :
– " Thật ra cũng không có gì quan trọng , chỉ là cô ấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi thôi "
Nghe đến đó , ngài David liền vỗ vai anh cười :
– " Tuổi trẻ không nên quá sức "
Thế là hai người cứ thế cười vui vẻ , Tình Tuyết đang xem phim bỗng hắt xì liên tục , chắc lại có người nói xấu cô đây, nếu cô mà biết câu nói của David chắc xông lên mà tất cho hắn vài phát.
– " Cốc …cốc "
Tiếng gõ cửa vang lên , Tình Tuyết vội vàng ra mở cửa, một cô gái mắt xanh , tóc vàng , thân hình quyến rũ đang đứng trước cửa , nhìn cô đầy ẩn ý :
– " Xin lỗi , cô là ai ?"
– " Tôi là Anna , cô có phải Phong Tình Tuyết không ?"
Cô gái Tình Tuyết vô cùng tự nhiên trả lời:
– " Vâng , là tôi"
– " Tôi đến là muốn cảnh cáo cô tránh xa Hạo ra , anh ấy là vị hôn phu của tôi "
Nghe đến đây , Tình Tuyết ngạc nhiên nhìn cô gái trước mắt , Tề Hạo không hề có vị hôn thê, điều này cô rõ hơn bất cứ ai , chẳng phải con nhóc Linh Linh cứ luôn miệng than thở không có chị dâu hay sao? Vậy nên cô gái này có thể là một người theo đuổi Tề Hạo bị anh ta từ chối :
– " Tôi biết cô không phải , nhưng tôi có thể giúp cô tiếp cận anh ta , cô thấy sao ?"
– " Cô …tại sao muốn giúp tôi ?"
Anna ngạc nhiên nhìn Tình Tuyết , vốn muốn làm cô hiểu lầm Tề Hạo , ly gián tình cảm bọn họ , tạo cơ hội cho Ngô Tử Kì , không ngờ đối phương không kinh ngạc , phẫn nộ như cô tưởng tượng mà còn…:
– " Vì tôi không phải bạn gái của Tề Hạo , tôi có thể giúp cô "
Tình Tuyết không hề để ý tới thái độ của Anna chỉ nhẹ nhàng nói kế hoạch . Buổi trưa khi Tề Hạo trở lại , thấy Tình Tuyết đã gọi đồ ăn , liền tự nhiên ngồi xuống ăn cùng cô :
– " Tổng giám đốc , có phải ngày mai chúng ta trở về không ?"
Tình Tuyết đột nhiên hỏi , Tề Hạo vừa gắp thức cho cô vừa trả lời :
– " Đúng vậy , có chuyện gì sao ?"
– " Vậy tối nay anh có rảnh không , tôi…tôi muốn hẹn anh ăn tối "
Nghe cô nói , Tề Hạo liền trưng ra bộ mặt thụ sủng nhược kinh , chẳng lẽ cô đã chấp nhận tha thứ cho anh , Tề Hạo không chút do dự đồng ý, trong lòng Tình Tuyết thoáng chút do dự nhưng vì an toàn của trái tim bé nhỏ , cô chỉ còn cách đẩy Tề Hạo cho người phụ nữ khác .
Buổi tối , đường phố Las Vegas tràn ngập trong ánh sáng huyền ảo , thật là không gian thích hợp cho các cặp tình nhân , trong nhà hàng sang trọng nhất thành phố một người đàn ông ăn mặc lịch lãm thu hút mọi ánh nhìn xung quanh , dù che giấu rất tốt , Tề Hạo không khỏi khẩn trương trong lòng , đây là lần đầu cô gái nhỏ chủ động hẹn anh , cô nhất định sẽ rất xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh . Một đôi chân dài trắng nõn tiến về phía Tề Hạo :
– " Xin lỗi tôi đến muộn "
Tề Hạo nhìn về phía phát ra tiếng nói , đó không phải người anh đang đợi mà là một cô gái anh không hề quen biết , trong lòng chợt có dự cảm xấu :
– " Tiểu thư , có lẽ cô nhầm người rồi , tôi đang đợi một người khác "
Anna không hề ngạc nhiên trước thái độ lạnh băng của Tề Hạo , từ bữa tiệc lần trước cô đã có thể thấy được chỉ có ở trước mặt cô gái kia mới khiền Tề Hạo dịu dàng đối đãi , kì thực cô cũng không có ý tứ gì với Tề Hạo , chỉ là cô đang cần Ngô Tử Kì giúp đỡ ..:
– " Phong tiểu thư đã giúp tôi sắp xếp cuộc hẹn này , thực xin lỗi "
– " Vậy tôi nghĩ tôi không có lí do gì ở lại nữa "
– " Anh không thể đi được , tôi còn chuyện muốn nói "
– " Tôi cho cô một phút "
Tề Hạo lúc này đã tức giận tới cực điểm , nhưng vẫn muốn nghe xem rốt cục cô gái trước mặt có mưu đồ gì :
– " Tôi muốn trở thành bạn gái của anh , không biết ý tứ Tề tổng thế nào , dù sao vị Phong tiểu thư kia cũng không thích anh "
– " Tôi có thể thấy cô không hề thích tôi , vậy thì tại sao lại muốn tiếp cận tôi , nói mau , ai sai cô làm việc này " .
Lời nói lạnh lẽo của Tề Hạo khiến Anna lạnh sống lưng , không ngờ người này lại có thể nhìn ra , quả nhiên đáng sợ :
– " Nếu nói cho anh thì tôi được lợi gì ?"
– " Vậy cô muốn gì ?"
– " Tôi đang có một dự án cần vốn đầu tư , không biết anh …"
– " Số vốn đó tôi có thể giúp cô , nói đi "
– " Ây da , làm gì mà mặt anh cứ như muốn nhai sống tôi vậy , chỉ là tôi nhận sự ủy thác của tổng giám đốc Thái Khương thôi , anh đừng quên lời vừa nói "
– " Chuyện tôi đã nói tất nhiên sẽ giữ lời , tôi đi trước "
Tề Hạo nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà hàng , Ngô Tử Kì , cậu giám thách thức giới hạn cuối cùng của tôi vậy đừng trách tôi sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn với cậu.
Trở về khách sạn , Tề Hạo ngay lập tức lên phòng , hôm nay anh nhất định phải hảo hảo dạy dỗ cô gái ngốc nghếch kia , cô thế nhưng dám ném anh cho người phụ nữ khác , xem ra không trừng phạt cô , cô sẽ không chịu ngoan ngoãn ở bên cạnh anh , vừa bước vào phòng anh liền mở cửa phòng ngủ nhưng không thấy ai , mở tủ quần áo của cô thấy hoàn toàn trống trơn, một tờ giấy trên bàn hấp dẫn tầm mắt anh
– " Tổng giám đốc , tôi đã giúp anh tìm một đối tượng rất tốt , tôi xin phép về nước , anh cứ từ từ hưởng thụ nhé ^ ^ "
Thế là ai đó liền xách đồ hớn hở trở về để lại bạn Tề Hạo mặt đen thui , nắm chặt tờ giấy " Phong Tình Tuyết , em chết chắc rồi " . Vâng ác ma của chúng ta đã chính thức hiện thân , một phút mặc niệm cho bạn tiểu Tuyết của chúng ta!
Tác giả :
Mạn Châu Sa Hoa