Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân
Chương 16
Sau khi gặp Điềm Nhi , Tình Tuyết vội vã về nhà làm bữa tối cho Tề Hạo , tên khó ưu , tự dưng bắt cô lo ba bữa một ngày , đúng là phiền muốn chết . Vừa vào cửa , bác Triệu đã ném cho cô một chồng tài liệu :
– " Ở công ti vừa gửi mấy giấy tờ quan trọng , cháu giúp ta đưa vào phòng thiếu gia nhé , ta có việc cần xử lí gấp "
– " Vâng , bác cứ giao cho cháu , bác mau đi xử lí công chuyện đi "
Dù rất không muốn vào phòng Tề Hạo , Tình Tuyết cũng không thể từ chối Triệu quản gia , cô xoay lưng bước lên lầu mà không nhìn thấy nét áy náy nơi đáy mắt của Triệu quản gia
" Tiểu Tuyết cháu ngàn vạn lần đừng trách ta a, ta chỉ bị ép buộc thôi! Thiếu gia , cậu cũng quá phúc hắc đi thích người ta cứ nói chứ! Vì tương lai có nữ chủ nhân ta đành phải thế thôi!".
Tình Tuyết vừa bước vào phòng Tề Hạo , liền nhìn toàn bộ căn phòng chủ đạo một màu đen huyền bí
– "cạch"
Tề Hạo quấn khăn tắm , nửa thân trên cứ thế hiện ra trước mặt Tình Tuyết , cô có thể cảm thấy mặt nóng lên , cả người cứ thế ngây ra như phỗng. Tề Hạo thấy tiểu Tuyết của anh nhìn không chớp mắt cảm thấy vô cùng hài lòng , xem ra dùng mĩ nam kế với cô quả nhiên có tác dụng , môi nhếch lên một đường cong hoàn mĩ , anh tiến đến ghé vào tai cô :
– " Em đây là đang chiếm tiện nghi của tôi đấy "
Lúc này Tình Tuyết mới hoàn hồn lại chỉ tay vào anh lắp bắp:
"Anh ….anh mau mặc áo vào ..tôi …tôi chỉ đến đưa tài liệu ..nếu không còn việc gì tôi xin phép ra ngoài "
Cô xoay lưng định đi ra ngoài thì tay bị anh bắt lấy kéo ngược trở lại , Tình Tuyết mất đà cứ thế nằm gọn trong lòng anh , anh thì thầm vào tai cô khiến mặt cô càng lúc càng đỏ :
– " Em nhớ tôi là nhà kinh doanh chứ, thế nên không thể để em cứ vậy chiếm tiện nghi được , em muốn bồi thường cho tôi như thế nào đây ?"
– " Bệnh thần kinh , ai thèm chiếm tiện nghi của anh , tổng giám đốc không nên đùa thế chút nào , tôi muốn về phòng , anh mau buông tôi ra "
Cô giãy dụa nhưng vẫn không thể thoát ra , thấy cô không ngừng đẩy anh ra ,Tề Hạo lộ nét tức giận , nâng cằm cô lên hôn thật mạnh vào đôi môi đỏ mọng kia , Tình Tuyết trợn tròn mắt nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại trước mặt , anh ta dám cưỡng hôn cô , mọi hành động giãy dụa cũng cứ thế đình chỉ , nhân lúc cô gái nhỏ còn đang không đề phòng Tề Hạo nhẹ nhàng tách hai hàm răng cô ra , thành công chiếm đoạt tất cả ngọt ngào trong miệng cô , Tình Tuyết lúc này bị nụ hôn của anh làm cho mơ màng , trước đây tuy Tề Hạo cũng đã từng hôn cô nhưng chỉ là nụ hôn chạm môi đơn thuần chứ không mãnh liệt như lúc này .
Buông Tình Tuyết sắp ngạt thở ra , nhìn khuôn mặt xinh đẹp , mơ màng của cô khiến Tề Hạo không khỏi buồn cười , xem ra cô gái nhỏ này hoàn toàn không có kinh nghiệm hôn môi , sau này phải dạy cô thêm mới được. Lấy lại được khômg khí , Tình Tuyết tức giận đẩy mạnh người trước mặt ra , trừng mắt nhìn anh rồi chạy mất về phòng . Nhìn bóng dáng cô biến mất, Tề Hạo lộ ra nụ cười tà mị , đây mới chỉ là bắt đầu , em sẽ là của tôi , Phong Tình Tuyết.
Chạy nhanh về phòng Tình Tuyết đè nén trái tim đang đạp liên hồi , mùi bạc hà của Tề Hạo vẫn còn quẩn quanh nơi chóp mũi , còn cả môi cũng bị hôn đến sưng lên , nguy rồi cứ tiếp tục cô sẽ mềm lòng mất , phải nhanh tiến hành kế hoạch thôi.
Bồn chồn suốt đêm , sáng hôm sau , Tình Tuyết lại vác hai mắt thâm quầng đi làm , cô vừa bước vào thang máy chuyên dụng , hai cô gái xinh đẹp cũng bước từ trong ra trò chuyện :
– " Chị Mai , lần này bầu chọn ngừoi đẹp của công ti , chắc chắn chị sẽ đạt giải nhất cho xem, khắp công ti , nào có ai có thể vượt qua chị , nghe nói lần này sẽ được nhận một món quà từ tổng giám đốc do toàn thể nhân viên quyết định đó "
Lâm Ngọc Mai nghe cô gái bên cạnh nói vậy không che giấu được nét kiêu ngạo nơi đáy mắt , nếu lần này có thể lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc thì chẳng phải cô sẽ lập tức hóa thành phượng hoàng sao . Lâm Ngọc Mai cười gian xảo thì thào vào tai cô gái kia điều gì đó mà một lúc sau người kia cũng cười quỷ dị , rồi đi ngay .
Tình Tuyết lúc này vừa mới vào phòng làm việc đã bị đám bà tám trong văn phòng điều hành lôi đi đăng kí thi người đẹp của công ti :
– " Các chị tha cho em đi , em thật sự không muốn tham gia đâu "
Tình Tuyết đáng thương nhìn hội bà tám :
– " Không được , tiểu Tuyết của chúng ta xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ đạt giải nhất , không thể lãng phí tài nguyên quốc gia được "
– " Đúng vậy , để xem lần này Lâm Ngọc Mai còn tự cao tự đại được nữa không ?"
– " Đúng thế tôi cũng cho rằng tiểu Tuyết xứng với danh hiệu đại mĩ nhân của công ti hơn "
thế là sau một hồi bị lôi kéo dụ dỗ Tình Tuyết vẫn phải không tình nguyện kí tên vào danh sách tham gia .
Từ sau sự kiện kia cô liên tục tránh mặt Tề Hạo , những lúc bado cáo cô cũng cố bình tĩnh như chưa có gì xảy ra . Cuối cùng cũng đến ngày công bố kết quả cuộc thi , Tình Tuyết mặc một bộ váy trắng tinh khôi bó sát cơ thể khiến đường cong lung linh như ẩn như hiện , vừa bước vào bữa tiệc cô đã trở thành tâm điểm của sự chú ý :
– " Cô ấy là ai vậy , đẹp còn hơn cả minh tinh đó "
– " Đây là thư kí của tổng giám đốc a, vì hay phải tăng ca nên ít người gặp cô ấy lắm , tôi mới chỉ gặp một lần mà có thể nói nhớ mãi không quên " @s%@s₫@a.
Hàng lạt tiếng xì xầm vang lên
Cùng lúc đó , Tề Hạo , một thân âu phục , anh tuấn tuyệt mĩ bước vào , nhân viên nữ ai cũng cố làm dáng , tỏ ra thật hoàn mĩ trước mặt anh , tiếc rằng từ khi bước vào , ánh mắt Tề Hạo chỉ nhìn chăm chú một bóng dáng , mày kiếm khẽ nhíu lại , cô gái đáng giận kia lại dám bày ra bộ dáng quyến rũ như vậy , còn đám đàn ông háo sắc kia lại dám nhìn chằm chằm cô gái nhỏ của anh .
Đi vào nhà vệ sinh , không biết nghe thấy đám nhân viên nam thì thầm gì mà Tề Hạo mang theo nụ cười tà đi ra ( chắc cái nhà vệ sinh là nơi thu thập tình báo tốt nhất công ti òi = _ =)
Buổi lễ bắt đầu , mc cất giọng nói trầm ấm:
– " Chào mừng mọi người đã tham gia buổi lễ kỉ niệm 10 năm thành lập công ti ngày hôm nay , và như các bạn đã biết , hôm nay cũng là lúc công bố ai là đại mĩ nhân số 1 của công ti ta , sau đây tôi xin được công bố kết quả , người giành được nhiều phiếu bình chọn nhất chính là ….." .
Trong lúc mọi người nín thở chờ đợi , bạn Tình Tuyết vẫn thản nhiên uống nước hoa quả , ở công ti thời trang đâu thiếu mĩ nhân , chắc cô sẽ không giành được giải gì
– " Phong Tình Tuyết , bộ phận quản lí , xin chúc mừng "
Nuốt trôi nước hoa quả trong miệng , Tình Tuyết thật muốn ngửa cổ than trời , "không phải chứ, sao tôi lại xui xẻo vậy nè " đám bà tám trong phòng nghe Tình Tuyết được xướng tên thì vui sướng đẩy cô đi lên bục , Tề Hạo đã đứng chờ sẵn ở đó :
– " Tổng giám đốc , phần thưởng của nhân viên dành cho thư kí Phong là gì , ngài có tò mò không?"
Mc hết sức nhiệt tình hỏi anh :
– " Tuy tôi không biết là gì nhưng tôi cũng rất chờ mong , cô cũng thế phải không Phong thư kí "
Vừa nói , ánh mắt Tề Hạo vừa sáng quắc nhìn cô . Tình Tuyết nhìn thấy ánh mắt kia , liền rùng mình một cái , thật là ánh mắt đáng sợ . Sau khi hỏi xong , mc liền quay xuống toàn bộ mọi người :
– " Không biết mọi người muốn dành cho đại mĩ nhân của chúng ta phần thưởng gì đây ?"
– " Một nụ hôn của tổng giám đốc "," đúng thế mau hôn đi "," hôn đi " ….
Nghe thấy phần thưởng kia , Tình Tuyết liền muốn bốc hơi tại chỗ , đây mà là phần thưởng sao , cực hình thì có , làm như môi tên biến thái kia là vàng không bằng , cô nhíu mày quay sang nhìn Tề Hạo , ý muốn anh từ chối , nhưng :
– " nếu mọi người đã nói vậy thì tôi đây rất vinh hạnh "
Tề Hạo vẻ mặt rộng lượng nói xong liền kéo cô gái còn đang ngơ ngác , đặt lên môi cô một nụ hôn kiểu Pháp , toàn thể nhân viên đều trố mắt nhìn nụ hôn nóng bỏng của boss đại nhân
– " Wa nhìn thật giống đôi tình nhân nha"
– " Hai người xinh đẹp như vậy đứng cạnh nhau thật là đẹp như tranh vẽ vậy "
– " Ê Mấy người nói xem , có khi nào tổng giám đốc nhìn trúng Phong Thư kí không? Từ xưa đến nay có bao giờ gần ai đâu mà bh lại đồng ý sản khoái như vậy?"
Lâm Ngọc Mai nhìn cảnh tượng kia , nắm chặt tay , móng tay đâm vào da thịt đến muốn bật máu , vị trí đó đáng lẽ phải thuộc về cô , người xứng đáng đứng cạnh tổng giám đốc phải là cô vậy mà tiện nhân kia lại ngang nhiên đươc hưởng . Phong Tình Tuyết , cô cứ chờ đó , ngày tháng tốt đẹp vủa cô không còn bao lâu đâu , cuối cùng kẻ nào đó , ôm một bụng tính toán dời đi , còn bạn tiểu Tuyết lúc này vì bị hôn đến thiếu dưỡng khí mà bị tên mặt dày nào đó ôm vào lòng thở phì phò như ngựa chiến , đúng là tên nam nhân đáng ghét , hở ra là ăn đậu hũ của cô , thật đáng ghét mà
– " Ở công ti vừa gửi mấy giấy tờ quan trọng , cháu giúp ta đưa vào phòng thiếu gia nhé , ta có việc cần xử lí gấp "
– " Vâng , bác cứ giao cho cháu , bác mau đi xử lí công chuyện đi "
Dù rất không muốn vào phòng Tề Hạo , Tình Tuyết cũng không thể từ chối Triệu quản gia , cô xoay lưng bước lên lầu mà không nhìn thấy nét áy náy nơi đáy mắt của Triệu quản gia
" Tiểu Tuyết cháu ngàn vạn lần đừng trách ta a, ta chỉ bị ép buộc thôi! Thiếu gia , cậu cũng quá phúc hắc đi thích người ta cứ nói chứ! Vì tương lai có nữ chủ nhân ta đành phải thế thôi!".
Tình Tuyết vừa bước vào phòng Tề Hạo , liền nhìn toàn bộ căn phòng chủ đạo một màu đen huyền bí
– "cạch"
Tề Hạo quấn khăn tắm , nửa thân trên cứ thế hiện ra trước mặt Tình Tuyết , cô có thể cảm thấy mặt nóng lên , cả người cứ thế ngây ra như phỗng. Tề Hạo thấy tiểu Tuyết của anh nhìn không chớp mắt cảm thấy vô cùng hài lòng , xem ra dùng mĩ nam kế với cô quả nhiên có tác dụng , môi nhếch lên một đường cong hoàn mĩ , anh tiến đến ghé vào tai cô :
– " Em đây là đang chiếm tiện nghi của tôi đấy "
Lúc này Tình Tuyết mới hoàn hồn lại chỉ tay vào anh lắp bắp:
"Anh ….anh mau mặc áo vào ..tôi …tôi chỉ đến đưa tài liệu ..nếu không còn việc gì tôi xin phép ra ngoài "
Cô xoay lưng định đi ra ngoài thì tay bị anh bắt lấy kéo ngược trở lại , Tình Tuyết mất đà cứ thế nằm gọn trong lòng anh , anh thì thầm vào tai cô khiến mặt cô càng lúc càng đỏ :
– " Em nhớ tôi là nhà kinh doanh chứ, thế nên không thể để em cứ vậy chiếm tiện nghi được , em muốn bồi thường cho tôi như thế nào đây ?"
– " Bệnh thần kinh , ai thèm chiếm tiện nghi của anh , tổng giám đốc không nên đùa thế chút nào , tôi muốn về phòng , anh mau buông tôi ra "
Cô giãy dụa nhưng vẫn không thể thoát ra , thấy cô không ngừng đẩy anh ra ,Tề Hạo lộ nét tức giận , nâng cằm cô lên hôn thật mạnh vào đôi môi đỏ mọng kia , Tình Tuyết trợn tròn mắt nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại trước mặt , anh ta dám cưỡng hôn cô , mọi hành động giãy dụa cũng cứ thế đình chỉ , nhân lúc cô gái nhỏ còn đang không đề phòng Tề Hạo nhẹ nhàng tách hai hàm răng cô ra , thành công chiếm đoạt tất cả ngọt ngào trong miệng cô , Tình Tuyết lúc này bị nụ hôn của anh làm cho mơ màng , trước đây tuy Tề Hạo cũng đã từng hôn cô nhưng chỉ là nụ hôn chạm môi đơn thuần chứ không mãnh liệt như lúc này .
Buông Tình Tuyết sắp ngạt thở ra , nhìn khuôn mặt xinh đẹp , mơ màng của cô khiến Tề Hạo không khỏi buồn cười , xem ra cô gái nhỏ này hoàn toàn không có kinh nghiệm hôn môi , sau này phải dạy cô thêm mới được. Lấy lại được khômg khí , Tình Tuyết tức giận đẩy mạnh người trước mặt ra , trừng mắt nhìn anh rồi chạy mất về phòng . Nhìn bóng dáng cô biến mất, Tề Hạo lộ ra nụ cười tà mị , đây mới chỉ là bắt đầu , em sẽ là của tôi , Phong Tình Tuyết.
Chạy nhanh về phòng Tình Tuyết đè nén trái tim đang đạp liên hồi , mùi bạc hà của Tề Hạo vẫn còn quẩn quanh nơi chóp mũi , còn cả môi cũng bị hôn đến sưng lên , nguy rồi cứ tiếp tục cô sẽ mềm lòng mất , phải nhanh tiến hành kế hoạch thôi.
Bồn chồn suốt đêm , sáng hôm sau , Tình Tuyết lại vác hai mắt thâm quầng đi làm , cô vừa bước vào thang máy chuyên dụng , hai cô gái xinh đẹp cũng bước từ trong ra trò chuyện :
– " Chị Mai , lần này bầu chọn ngừoi đẹp của công ti , chắc chắn chị sẽ đạt giải nhất cho xem, khắp công ti , nào có ai có thể vượt qua chị , nghe nói lần này sẽ được nhận một món quà từ tổng giám đốc do toàn thể nhân viên quyết định đó "
Lâm Ngọc Mai nghe cô gái bên cạnh nói vậy không che giấu được nét kiêu ngạo nơi đáy mắt , nếu lần này có thể lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc thì chẳng phải cô sẽ lập tức hóa thành phượng hoàng sao . Lâm Ngọc Mai cười gian xảo thì thào vào tai cô gái kia điều gì đó mà một lúc sau người kia cũng cười quỷ dị , rồi đi ngay .
Tình Tuyết lúc này vừa mới vào phòng làm việc đã bị đám bà tám trong văn phòng điều hành lôi đi đăng kí thi người đẹp của công ti :
– " Các chị tha cho em đi , em thật sự không muốn tham gia đâu "
Tình Tuyết đáng thương nhìn hội bà tám :
– " Không được , tiểu Tuyết của chúng ta xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ đạt giải nhất , không thể lãng phí tài nguyên quốc gia được "
– " Đúng vậy , để xem lần này Lâm Ngọc Mai còn tự cao tự đại được nữa không ?"
– " Đúng thế tôi cũng cho rằng tiểu Tuyết xứng với danh hiệu đại mĩ nhân của công ti hơn "
thế là sau một hồi bị lôi kéo dụ dỗ Tình Tuyết vẫn phải không tình nguyện kí tên vào danh sách tham gia .
Từ sau sự kiện kia cô liên tục tránh mặt Tề Hạo , những lúc bado cáo cô cũng cố bình tĩnh như chưa có gì xảy ra . Cuối cùng cũng đến ngày công bố kết quả cuộc thi , Tình Tuyết mặc một bộ váy trắng tinh khôi bó sát cơ thể khiến đường cong lung linh như ẩn như hiện , vừa bước vào bữa tiệc cô đã trở thành tâm điểm của sự chú ý :
– " Cô ấy là ai vậy , đẹp còn hơn cả minh tinh đó "
– " Đây là thư kí của tổng giám đốc a, vì hay phải tăng ca nên ít người gặp cô ấy lắm , tôi mới chỉ gặp một lần mà có thể nói nhớ mãi không quên " @s%@s₫@a.
Hàng lạt tiếng xì xầm vang lên
Cùng lúc đó , Tề Hạo , một thân âu phục , anh tuấn tuyệt mĩ bước vào , nhân viên nữ ai cũng cố làm dáng , tỏ ra thật hoàn mĩ trước mặt anh , tiếc rằng từ khi bước vào , ánh mắt Tề Hạo chỉ nhìn chăm chú một bóng dáng , mày kiếm khẽ nhíu lại , cô gái đáng giận kia lại dám bày ra bộ dáng quyến rũ như vậy , còn đám đàn ông háo sắc kia lại dám nhìn chằm chằm cô gái nhỏ của anh .
Đi vào nhà vệ sinh , không biết nghe thấy đám nhân viên nam thì thầm gì mà Tề Hạo mang theo nụ cười tà đi ra ( chắc cái nhà vệ sinh là nơi thu thập tình báo tốt nhất công ti òi = _ =)
Buổi lễ bắt đầu , mc cất giọng nói trầm ấm:
– " Chào mừng mọi người đã tham gia buổi lễ kỉ niệm 10 năm thành lập công ti ngày hôm nay , và như các bạn đã biết , hôm nay cũng là lúc công bố ai là đại mĩ nhân số 1 của công ti ta , sau đây tôi xin được công bố kết quả , người giành được nhiều phiếu bình chọn nhất chính là ….." .
Trong lúc mọi người nín thở chờ đợi , bạn Tình Tuyết vẫn thản nhiên uống nước hoa quả , ở công ti thời trang đâu thiếu mĩ nhân , chắc cô sẽ không giành được giải gì
– " Phong Tình Tuyết , bộ phận quản lí , xin chúc mừng "
Nuốt trôi nước hoa quả trong miệng , Tình Tuyết thật muốn ngửa cổ than trời , "không phải chứ, sao tôi lại xui xẻo vậy nè " đám bà tám trong phòng nghe Tình Tuyết được xướng tên thì vui sướng đẩy cô đi lên bục , Tề Hạo đã đứng chờ sẵn ở đó :
– " Tổng giám đốc , phần thưởng của nhân viên dành cho thư kí Phong là gì , ngài có tò mò không?"
Mc hết sức nhiệt tình hỏi anh :
– " Tuy tôi không biết là gì nhưng tôi cũng rất chờ mong , cô cũng thế phải không Phong thư kí "
Vừa nói , ánh mắt Tề Hạo vừa sáng quắc nhìn cô . Tình Tuyết nhìn thấy ánh mắt kia , liền rùng mình một cái , thật là ánh mắt đáng sợ . Sau khi hỏi xong , mc liền quay xuống toàn bộ mọi người :
– " Không biết mọi người muốn dành cho đại mĩ nhân của chúng ta phần thưởng gì đây ?"
– " Một nụ hôn của tổng giám đốc "," đúng thế mau hôn đi "," hôn đi " ….
Nghe thấy phần thưởng kia , Tình Tuyết liền muốn bốc hơi tại chỗ , đây mà là phần thưởng sao , cực hình thì có , làm như môi tên biến thái kia là vàng không bằng , cô nhíu mày quay sang nhìn Tề Hạo , ý muốn anh từ chối , nhưng :
– " nếu mọi người đã nói vậy thì tôi đây rất vinh hạnh "
Tề Hạo vẻ mặt rộng lượng nói xong liền kéo cô gái còn đang ngơ ngác , đặt lên môi cô một nụ hôn kiểu Pháp , toàn thể nhân viên đều trố mắt nhìn nụ hôn nóng bỏng của boss đại nhân
– " Wa nhìn thật giống đôi tình nhân nha"
– " Hai người xinh đẹp như vậy đứng cạnh nhau thật là đẹp như tranh vẽ vậy "
– " Ê Mấy người nói xem , có khi nào tổng giám đốc nhìn trúng Phong Thư kí không? Từ xưa đến nay có bao giờ gần ai đâu mà bh lại đồng ý sản khoái như vậy?"
Lâm Ngọc Mai nhìn cảnh tượng kia , nắm chặt tay , móng tay đâm vào da thịt đến muốn bật máu , vị trí đó đáng lẽ phải thuộc về cô , người xứng đáng đứng cạnh tổng giám đốc phải là cô vậy mà tiện nhân kia lại ngang nhiên đươc hưởng . Phong Tình Tuyết , cô cứ chờ đó , ngày tháng tốt đẹp vủa cô không còn bao lâu đâu , cuối cùng kẻ nào đó , ôm một bụng tính toán dời đi , còn bạn tiểu Tuyết lúc này vì bị hôn đến thiếu dưỡng khí mà bị tên mặt dày nào đó ôm vào lòng thở phì phò như ngựa chiến , đúng là tên nam nhân đáng ghét , hở ra là ăn đậu hũ của cô , thật đáng ghét mà
Tác giả :
Mạn Châu Sa Hoa