Tối Thượng Đa Tình Giả
Chương 100: Tra hỏi
-“ Chính là chuyện bên trong linh cảnh “.
Triệu Tiên bình thản nói.
--“ Chuyện bên trong bí cảnh “.
Vô Minh không hiểu hỏi lại.
--“ Không giấu gì ngươi, linh cảnh đó chính là do lịch đại tổ sư của Huyễn Thần môn năm xưa truyền lại, bên trong có chứa Huyễn Thần châu, một món thần bảo vô cùng ảo diệu, và hiện tại nó đang nằm trong tay ngươi có đúng không “.
Triệu Tiên hơi thay đổi sắc mặt, ánh mắt như sao sắc bén vô cùng.
--“ Ý người là sao, ta quả thật không hiểu “.
Vô Minh bị đánh trúng tim đen thế nhưng vẫn bình tĩnh mỉm cười hỏi.
--“ Ngươi đừng giấu giếm nữa, chúng ta có thể lần ra khí tức của Huyễn Thần châu, cho dù ngươi luyện hóa được nó đi chăng nữa cũng không thể che giấu được “.
Khang Tư tinh tường cất tiếng.
--“ Nếu như hai vị đã nói như vậy ta cũng không dám giấu, lúc vào linh cảnh vô tình lâm vào tuyệt địa cũng nhờ vào cơ duyên sảo hợp mà thu được Huyễn Thần châu nên mới có thể toàn mạng trở ra... “.
Vô Minh thẳng thắn đáp.
--“ Là vậy sao, nói ra như vậy không sợ bọn ta giết người đoạt bảo hay sao “.
Triệu Tiên nét thay đổi, câu nói cũng mang ba phần hàm ý.
--“ Không phải đại trưởng lão đã nói là ta không giấu được sao, hơn nữa ta nghĩ Huyễn Thần môn danh tiếng như vậy chắc không làm nên chuyện như vậy đâu... “.
Vô Minh thản nhiên đáp.
--“ Tiểu tư ngươi thật ngây thơ, bảo vật như Huyễn Thần châu cho dù là ai cũng sẽ muốn đoạt lấy, hai chúng ta ở đây chỉ cần ra tay là có thể êm xuôi đem ngươi giết người diệt khẩu “.
Triệu Tiên nét mặt gian tà đáp.
--“ Dù sao thì ta cũng đã đến đây rồi, muốn chạy cũng không thể chạy, nếu thật sự chuyện đó sảy ra thì ta cũng chỉ biết tận lực chống lại còn sống hay chết đành phó mặc cho tạo hóa “.
Vô Minh điềm nhiên đáp.
--“ Hay cho câu sống chết đành phó mặc cho tạo hóa, đồ trong túi của ngươi thì ngươi cứ giữ lấy, thế nhưng ngươi có hiểu Huyễn Thần châu có ý nghĩa gì không “.
Triệu Tiên hỏi.
--“ Không.. “.
Vô Minh lắc đầu đáp.
--“ Theo lời của tổ sư đã sáng lập nên Huyễn Thần môn người có thể luyện hóa được Huyễn Thần châu sẽ trở thành chưởng môn đời kế tiếp của Huyễn Thần môn”.
Triệu Tiên bình thản nói.
--“ Phụt.... Cái gì, chưởng môn sao ta không nghe nói chuyện này.. “.
Khang Tư vừa nhóp một ngụm trà nghe Triệu Tiên nói xong không tự chủ mà phun phèo một cái lắp bắp hỏi.
--“ Khang trưởng lão à, chuyện này chỉ có chưởng môn đương nhiệm mới biết, với lại lâu nay không có ai luyện hóa được Huyễn Thần châu nên ta cũng lười nói.. “.
Triệu Tiên nói.
--“ Nhưng mà không phải chỉ có đệ tử dòng chính mới có tư cách làm chưởng môn đời tiếp theo sao “.
Khang Tư thắc mắc.
--“ Đó là lời của tổ sư muốn trái cũng không trái được, huống chi hắn cũng là đệ tử dòng chính của Huyễn Thần môn hay sao “.
Triệu Tiên mỉm cười đáp.
--“ Ý chưởng môn là sao “.
Khang Tư không hiểu hỏi lại.
--“ Nếu hắn lọt vào TOP mười thì chính thức làm đệ tử của Huyễn Thần môn rồi “.
Triệu Tiên đáp.
--“ Cũng có lý.. Nhưng mà “.
Khang Tư gật gù thế nhưng vẫn lưỡng lự nói.
--“ Thôi không nhưng nhị gì nữa, chuyện đã thế rồi muốn đổi cũng không đổi được.. “.
Nói đoạn Triệu Tiên liền nhìn sang Vô Minh đang thản nhiên uống trà nói.
--“ Tiểu tử, mong là ngươi sẽ lọt được vào TOP mười, chứ chưởng môn tương lai mà ngay cả TOP mười cũng không vào được thì mất mặt lắm “.
Vô Minh nhẹ đặt tách trà xuống đáp.
--“ Chuyện đó ta sẽ cố gắng còn việc làm chưởng môn tương lai thì ta tài hèn sức mọn thật sự không dám nhận.. “.
Triệu Tiên thản nhiên đáp.
--“ Hừ đã lấy Huyễn Thần châu của chúng ta rồi mà định ruồng bỏ trách nhiệm sao, nói cho ngươi biết đây chính là bổn phận của ngươi dù có nói gì cũng không thể chối bỏ đâu.. “.
Vô Minh cười khan một cái, hắn không ngờ rằng viên Huyễn Thần châu này lại có liên quan lớn đến như vậy, hiện tại hắn có nói gì cũng vô dụng đành đi tới đâu hay tới đó vậy.
--“ Được rồi giờ ngươi về nghỉ ngơi cho tốt đi”.
Triệu Tiên nói.
--“ Vậy đa tạ chưởng môn tiểu tử xin phép cáo từ.. “.
Vô Minh nghe vậy liền đứng lên thi lễ với Triệu Tiên sau đó quay sang gật đầu với Khang Tư một lần rồi xoay người bước thẳng ra ngoài.
--“ Chưởng môn a, quyết định như vậy liệu có sớm quá không.. “.
Sau khi hắn đi một lúc Khang Tư mới quay sang hỏi.
--“ Khang trưởng lão, ta vẫn chưa có quyết định mà... “.
Triệu Tiên chầm chậm nhâm trà đáp.
--“ Ý của chưởng môn là “.
Khang Tư nghi hoặc hỏi.
--“ Tất cả phải xem biểu hiện của hắn...
........
Vô Minh trở lại chỗ nghỉ ngơi thì thấy tứ nữ đang đợi hắn trong phòng, Tiểu Hàn trông có vẻ lo lắng, Bích Ngọc cũng vậy còn Mị Uyển cùng Song Nhi thì có hơi khẩn trương trông ngóng.
--“ Có chuyện gì mà mọi người tụ họp lại đây vậy.. “.
Vô Minh thắc mắc, vừa hỏi vừa bước vào phòng.
+-“ Đệ không sao chứ, Triệu chưởng môn có làm khó đệ không. “.
Vừa vào Tiểu Hàn đã đứng lên quan tâm hỏi.
Triệu Tiên bình thản nói.
--“ Chuyện bên trong bí cảnh “.
Vô Minh không hiểu hỏi lại.
--“ Không giấu gì ngươi, linh cảnh đó chính là do lịch đại tổ sư của Huyễn Thần môn năm xưa truyền lại, bên trong có chứa Huyễn Thần châu, một món thần bảo vô cùng ảo diệu, và hiện tại nó đang nằm trong tay ngươi có đúng không “.
Triệu Tiên hơi thay đổi sắc mặt, ánh mắt như sao sắc bén vô cùng.
--“ Ý người là sao, ta quả thật không hiểu “.
Vô Minh bị đánh trúng tim đen thế nhưng vẫn bình tĩnh mỉm cười hỏi.
--“ Ngươi đừng giấu giếm nữa, chúng ta có thể lần ra khí tức của Huyễn Thần châu, cho dù ngươi luyện hóa được nó đi chăng nữa cũng không thể che giấu được “.
Khang Tư tinh tường cất tiếng.
--“ Nếu như hai vị đã nói như vậy ta cũng không dám giấu, lúc vào linh cảnh vô tình lâm vào tuyệt địa cũng nhờ vào cơ duyên sảo hợp mà thu được Huyễn Thần châu nên mới có thể toàn mạng trở ra... “.
Vô Minh thẳng thắn đáp.
--“ Là vậy sao, nói ra như vậy không sợ bọn ta giết người đoạt bảo hay sao “.
Triệu Tiên nét thay đổi, câu nói cũng mang ba phần hàm ý.
--“ Không phải đại trưởng lão đã nói là ta không giấu được sao, hơn nữa ta nghĩ Huyễn Thần môn danh tiếng như vậy chắc không làm nên chuyện như vậy đâu... “.
Vô Minh thản nhiên đáp.
--“ Tiểu tư ngươi thật ngây thơ, bảo vật như Huyễn Thần châu cho dù là ai cũng sẽ muốn đoạt lấy, hai chúng ta ở đây chỉ cần ra tay là có thể êm xuôi đem ngươi giết người diệt khẩu “.
Triệu Tiên nét mặt gian tà đáp.
--“ Dù sao thì ta cũng đã đến đây rồi, muốn chạy cũng không thể chạy, nếu thật sự chuyện đó sảy ra thì ta cũng chỉ biết tận lực chống lại còn sống hay chết đành phó mặc cho tạo hóa “.
Vô Minh điềm nhiên đáp.
--“ Hay cho câu sống chết đành phó mặc cho tạo hóa, đồ trong túi của ngươi thì ngươi cứ giữ lấy, thế nhưng ngươi có hiểu Huyễn Thần châu có ý nghĩa gì không “.
Triệu Tiên hỏi.
--“ Không.. “.
Vô Minh lắc đầu đáp.
--“ Theo lời của tổ sư đã sáng lập nên Huyễn Thần môn người có thể luyện hóa được Huyễn Thần châu sẽ trở thành chưởng môn đời kế tiếp của Huyễn Thần môn”.
Triệu Tiên bình thản nói.
--“ Phụt.... Cái gì, chưởng môn sao ta không nghe nói chuyện này.. “.
Khang Tư vừa nhóp một ngụm trà nghe Triệu Tiên nói xong không tự chủ mà phun phèo một cái lắp bắp hỏi.
--“ Khang trưởng lão à, chuyện này chỉ có chưởng môn đương nhiệm mới biết, với lại lâu nay không có ai luyện hóa được Huyễn Thần châu nên ta cũng lười nói.. “.
Triệu Tiên nói.
--“ Nhưng mà không phải chỉ có đệ tử dòng chính mới có tư cách làm chưởng môn đời tiếp theo sao “.
Khang Tư thắc mắc.
--“ Đó là lời của tổ sư muốn trái cũng không trái được, huống chi hắn cũng là đệ tử dòng chính của Huyễn Thần môn hay sao “.
Triệu Tiên mỉm cười đáp.
--“ Ý chưởng môn là sao “.
Khang Tư không hiểu hỏi lại.
--“ Nếu hắn lọt vào TOP mười thì chính thức làm đệ tử của Huyễn Thần môn rồi “.
Triệu Tiên đáp.
--“ Cũng có lý.. Nhưng mà “.
Khang Tư gật gù thế nhưng vẫn lưỡng lự nói.
--“ Thôi không nhưng nhị gì nữa, chuyện đã thế rồi muốn đổi cũng không đổi được.. “.
Nói đoạn Triệu Tiên liền nhìn sang Vô Minh đang thản nhiên uống trà nói.
--“ Tiểu tử, mong là ngươi sẽ lọt được vào TOP mười, chứ chưởng môn tương lai mà ngay cả TOP mười cũng không vào được thì mất mặt lắm “.
Vô Minh nhẹ đặt tách trà xuống đáp.
--“ Chuyện đó ta sẽ cố gắng còn việc làm chưởng môn tương lai thì ta tài hèn sức mọn thật sự không dám nhận.. “.
Triệu Tiên thản nhiên đáp.
--“ Hừ đã lấy Huyễn Thần châu của chúng ta rồi mà định ruồng bỏ trách nhiệm sao, nói cho ngươi biết đây chính là bổn phận của ngươi dù có nói gì cũng không thể chối bỏ đâu.. “.
Vô Minh cười khan một cái, hắn không ngờ rằng viên Huyễn Thần châu này lại có liên quan lớn đến như vậy, hiện tại hắn có nói gì cũng vô dụng đành đi tới đâu hay tới đó vậy.
--“ Được rồi giờ ngươi về nghỉ ngơi cho tốt đi”.
Triệu Tiên nói.
--“ Vậy đa tạ chưởng môn tiểu tử xin phép cáo từ.. “.
Vô Minh nghe vậy liền đứng lên thi lễ với Triệu Tiên sau đó quay sang gật đầu với Khang Tư một lần rồi xoay người bước thẳng ra ngoài.
--“ Chưởng môn a, quyết định như vậy liệu có sớm quá không.. “.
Sau khi hắn đi một lúc Khang Tư mới quay sang hỏi.
--“ Khang trưởng lão, ta vẫn chưa có quyết định mà... “.
Triệu Tiên chầm chậm nhâm trà đáp.
--“ Ý của chưởng môn là “.
Khang Tư nghi hoặc hỏi.
--“ Tất cả phải xem biểu hiện của hắn...
........
Vô Minh trở lại chỗ nghỉ ngơi thì thấy tứ nữ đang đợi hắn trong phòng, Tiểu Hàn trông có vẻ lo lắng, Bích Ngọc cũng vậy còn Mị Uyển cùng Song Nhi thì có hơi khẩn trương trông ngóng.
--“ Có chuyện gì mà mọi người tụ họp lại đây vậy.. “.
Vô Minh thắc mắc, vừa hỏi vừa bước vào phòng.
+-“ Đệ không sao chứ, Triệu chưởng môn có làm khó đệ không. “.
Vừa vào Tiểu Hàn đã đứng lên quan tâm hỏi.
Tác giả :
Lạc Kỳ Nam