Tôi Thích Em, Nhỏ Lùn
Chương 30 Chương 29
Chap 29:
Thấy nó lo lắng, hắn xoa đầu nó.
-Đừng lo! Tớ sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu!
-Uhm!- Nó
Tuấn và Huy nhìn nó cách lo ngại. Lạ là tại sao lần này Alis về mà Huy lại không bận tâm = việc lo lắng cho nó. Cậu sợ nó sẽ bị bỏ rơi tiếp vì đây là hôn sự do ba hắn quyết định!
-Này! Mai tớ muốn về sớm!- Nó
-Sao thế? Không chơi tiếp đi!- Cả bọn
-Do tớ cảm thấy muốn về!- Nó
-Thôi được, để dịp sau chúng ta đi chơi tiếp! M.n dọn hành lý đi!- Hắn
Tối đó, nó nằm suy nghĩ
“ Lỡ hắn rời bỏ mình mà lấy Alis thì sao? Mình nghe nói cô ấy rất xinh đẹp! Sao mình sánh = cô ấy được? Aish khó chịu quá!”
SÁng đó cả đám leo lên thuyền trở về nhà…
Lúc về biệt thự
-Cậu không về nhà hả Sei?- Nó
-Không! Tối nay tớ ngủ với cậu! Tớ lo con rắn độc ấy sẽ làm hại cậu!- Sei nói
-Hì! Thanks cậu, mà chắc không sao đâu!
-Cậu đừng bị bề ngoài của nhỏ đó mà mắc lừa, 1 con cáo chính hiệu đấy!- Sei nói
Cả bọn tiến vào phòng khách, 1 cô gái tóc màu vàng ngồi trên ghế Salon, tóc xoăn dài thắt 1 chiếc nơ trên đầu trông y như búp bê. Gương mặt cực kì hiền lành với đôi mắt to, miệng nhỏ xinh.
-A! Phong! Anh về rồi à?- Alisa chạy lại ôm chầm hắn nhưng bị hắn đẩy ta
-Cô về đây làm gì?- Hắn lạnh lùng
-Em về đây thực hiện hôn ước theo ý ba anh mà!- Mặt Alis trông hơi buồn
-Chắc ông ấy chưa biết chuyện cô gây ra cho bọn tui đâu nhỉ?- Đăng nói
-Còn dám vác mặt về nữa!- Tuấn
-Mọi người sao thế?- Mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi mà! Em đâu muốn thành ra như vậy!- Alis nói, mặt như sắp khóc
-Nực cười! Biến đi!- Đăng nói
Rồi cả đám kéo lên phòng, để Alis đứng đó như trời trồng.
Chiều, cả đám dùng cơm mà bọn hắn như nuốt không vô vì có sự hiện diện của Alis. Alis cứ quan sát mãi khi thấy Phong nhẹ nhàng gắp đồ ăn vào chén nó. Tuấn cũng vậy, và cô cũng nhận thấy rằng lâu lâu Huy cũng quan sát nó với ánh mắt rất ‘’lạ thường’’.
Tối đó, Alis vào phòng Phong…
-Anh đang hẹn hò với chị đó à? Quên đi! Em là vị hôn thê của anh, do ba anh chọn. Em tốt hơn chị đó nhiều!
-Cô đang nói nhảm gì thế? Ba chọn nhưng tui không chấp nhận! Đừng có tự tin
-Anh đã từng yêu em mà!- Alis nói
-Chỉ có Huy yêu cô thôi! Tui không bao giờ để mắt đến thứ con gái như cô! Từ lâu tui đã nhận ra bản chất của cô rồi. 1 tên tham lam!- Hắn nói thẳng.
-Nhất định em sẽ lấy được anh!- Alis bỏ ra ngoài.
-Thanh!- Hắn mở cửa phòng nó bước vào
-Linh đâu?
-Cậu ấy qua phòng Đăng rồi!- Nó
-Uhm! Sao mặt có vẻ buồn thế?- Hắn xoa đầu nó
-Tớ làm gì buồn!- Nó quay mặt đi, hắn thấy thế thì bật cười. Ôm lấy nó và bảo
-Đừng lo! Tớ không bị con nhỏ đó mê hoặc đâu! Mình cậu thôi!
-Uhm! Phong!
-Hửm?
-Nhắm mắt lại đi!
-Làm gì thế?- Hắn hỏi nhưng vẫn nhắm mắt.
Nó nhắm tịt 2 mắt lại và đưa sát môi nó vào môi hắn và… 1 nụ hôn. Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng đáp trả. Lần đầu nó chủ động hun hắn! Hắn không thể kiềm chế được khi bờ môi mềm đó chạm vào người hắn. Tay hắn cứ từ từ đưa xuống dưới, khẽ vén áo lên và luồn vào trong. Cảm nhận làn da mát lạnh của nó ( á nóng quá >”” -Thanh! Cậu sao thế? Sao lại khóc?- Huy ngơ ngác
-…!- Nó không nói gì và chỉ ra vườn, Huy thấy Phong và Alis đang đi vào thì hiểu ra vấn đề. Huy đưa nó vào nhà và giải thích cho nó
-Chắc chỉ là hiểu lầm thôi Thanh à! Phong không phải loại người như thế đâu!- Huy
-Nhưng cậu ấy đã nói….!- Nó kể lại cho Huy nghe cả cuộc đối thoại giữa 2 người mà nó thấy lúc nãy. Huy nghe xong cũng không biết phải giải thích làm sao cho nó tin.
-Nghe nè Thanh! Nếu còn xảy ra chuyện như vậy nữa cậu hãy tìm đến tớ ngay lập tức! Tớ sẽ giúp cậu!
-Uhm!- Nó vẫn ngồi thút thít
-Nín đi! Ngoan nào!- Huy xoa đầu nó và lau nước mắt cho nó
-2 người đang làm gì thế?- Hắn đã vào và thấy cảnh Huy lau nước mắt cho nó, nhưng nó quay lưng đi nên hắn không biết nó khóc. Cứ tưởng Huy đang sờ mặt nó.
-Làm gì là làm gì?- Nó hỏi, vẫn không quay mặt lại
-Tại sao trước mặt tui mà 2 ng` dám…!
-Xin lỗi! Còn cậu và hôn thê của cậu thì được à? Phải rồi, tui đâu là gì của cậu nên cậu nỡ đối xử với tôi như thế à?- Nó quay lại la lên, nước mắt lại chảy ra. Hắn thấy như thế thì rất kinh ngạc không hiểu vì sao.
-Thôi mặc kệ họ! Đi nào Thanh!- Huy nói, cậu cũng thấy bức xúc khi Phong bước vào, tay khoác tay với Alis. Chưa hiểu chuyện gì mà dám nói nó và Huy như thế!
-Cậu ra đây cho tớ!- Hắn chạy lại giằng nó ra khỏi Huy lôi nó ra ngoài sau. Ép nó sát vào tường,, 2 tay chống 2 bên nó làm nó không thể thoát ra được!
-Cậu muốn gì?- Nó
-Tại sao cậu lại thân mật với Huy trước mặt tớ? Và còn khóc nữa!- Hắn.
-Tôi không có gì để nói!- Nó
-Cậu không sợ tớ sẽ chấp nhận chuyện đám cưới với Alis à?- Hắn tính hù nó
“ Hừ! Thân nhau tới mức gọi tên thân mật rồi à?”
-Vậy thì lấy đi! Tôi không dám cản trở 2 người!- Nó lạnh lùng
-Cậu…cậu…!- Giọng hắn run run vì giận, hắn không hiểu tại sao nó lại giở chứng như thế.
-Thả ra! Hôn thê của cậu hiểu lầm thì mệt! Cô ấy đang nhìn kìa!- Nó đẩy hắn ra rồi bỏ lên lầu. Để lại hắn với cục tức to đùng mà hắn cũng không dám làm gì nó!
-Thanh sao thế? Sao lại khóc?- Tuấn thấy nó như vậy thì hỏi
-Haiz, vào đây tớ kể lại cho!- Huy nói rồi dắt nó vào phòng nó
-Thanh! Sao thế?- Sei thấy nó như vậy thì cũng hỏi
-Phong, thì ra trước giờ cậu ta chỉ đùa giỡn với tớ!- Nó
-Sao vậy?- Đồng thanh, Đăng nghe được cũng qua nghe ké
-Là $%!#&*(^%#!- Huy kể lại
-Cái gì?- Đồng thanh
-Tớ sẽ cho thằng đó 1 trận!- Tuấn xăng tay áo lên chạy thì bị Sei cản lại
-Đợi đã! Phong không có lỗi! Có xử thì…xử con nhỏ phá hoại kia kìa! Để đó tớ!- Sei hung hăng chạy đi thì bị Đăng kéo lại – Bó tớ ra đi Đăng! Nó dám làm Thanh khóc, tớ biết mà! Tớ cùng bị như Thanh rồi nên hiểu rõ lắm!- Sei vùng vẫy
-Thôi! Các cậu manh động như giờ chẳng được gì đâu! Cứ im lặng và theo dõi họ xem sao!- Đăng
-Nếu thật là thế tớ sẽ không tha cho bọn nó! Nín đi Thanh!- Tuấn dỗ dành nó
-Uhm! Tớ không khóc nữa! Hắn đã không cần tớ vậy thì tớ cũng như vậy, không thèm hắn- Nó nhăn răng cười
-Tội nghiệp bé Thanh của tui!- Tuấn và Sei ôm chầm lấy nó
-Nhớ lời hồi nãy tớ nói nghen Thanh!- Huy nháy mắt
-Uhm!
-Hết chap 29