Tôi Sẽ Khiến Anh Phải Tỏ Tình Với Tôi
Chương 24: Giọng hát của nó, bất ngờ
-Chuyện gì đây?-em nó ngạc nhiên lên tiếng hỏi -Tý kể sau giờ thì giúp tụi này 1 tay đi -Nó và Hoa đang dìu Huy nên nó lên tiếng
-Không được -em nó thấy nó có ý định cho Huy vào nhà mà nhà chỉ toàn con gái nên (chị lo xa quá,anh Huy có làm gì đâu,nếu có thì chỉ hahha)
-Mày bị điên à,mày định thấy chết mà không cứu à?nó bất bình lên tiếng
-NHững
-THôi lui tao dìu nó vào
BĂng tránh đường cho tụi nó vào
-BĂng mày kêu mày thích làm bác sĩ lắm mà,đây là bệnh nhân đầu tiên của mày đấy,mày băng bó cho HUy đi
-CÁi gì,mày có điên không?
-Không,tao đang giúp mày mà
Nó đẩy BĂng đến chỗ Huy,từng cử chỉ rất nhẹ nhàng như là 1 bác sĩ chuyên nghiệp vậy,mặc dù chúng nó phải mở mạng lên xem nhưng với 1 đứa chuần bị lên lớp 8 mà làm được như vầy là giỏi rồi.Vết thương đã được băng xong chúng nó ra ngoài ngồi chơi.Từ nãy đến giờ Hoa chỉ khóc thôi
-Thôi đừng khóc nữa,có chuyện gì kể tao xem nào -nó thấy không gian im lặng nên lên tiếng
-Chuyện là như vầy
HOa bắt đầu đầu kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện cho chúng nó nghe
-MÀy đúng thật là tao đã nói thích ai thì thích 1 người thôi mày cứ thay bồ như thay áo ấy,rồi cuối cùng có người khác khổ thay cho mày đấy -nó tức lắm mặc dù là chị nó nhưng Huy khong đáng phải bị như vậy,nó biết Huy thích Hoa luôn theo dõi Hoa nhưng lại không dám nói
-TAo không biết nữa
-thôi chuyện qua rồi mày đừng trách nó nữa nhưng Hoa từ nay mày đừng chơi với bọn gấu côn đồ đấy nữa -em nó thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng giải vây cho Hoa
”Mẹ là vòng tay ắp ôm qua những ngày đông
Mẹ là dòng sông để con tắm mát trưa hè
Mẹ là rặm tre để con che bóng con đi học về
Mẹ là bờ đê để con vui với cánh diều
Mẹ là bậc thang để con leo lên đỉnh cao
Mẹ là ánh sao để con ước ao bao điều
Mẹ làm thật nhiều chỉ mong con yêu thành công
Mẹ chỉ ước mong cho mai sau con sẽ nên người
Mẹ yêu ơi,con yêu mẹ nhiều
Mẹ luôn là phật sống của đời con
Mẹ luôn là Phật sống của đời con
Mẹ cho con tình yêu cao quý
Mẹ là lý chí của đời con
Mẹ yêu ơi con yêu mẹ nhiều
Những tháng ngày lam lũng vì con
Đạo làm con con luôn thấu hiểu
Con yêu mẹ nhiều lắm mẹ ơi”
-Mẹ-
Nhìn tiếng chuông điện thoại rung khiến cả bọn giật mình,là mẹ Hoa.Hoa không dám nghe máy bây giờ đã hơn 11 h rồi kiểu gì về cũng bị đánh (mẹ chị này ác lắm)
Nó thấy khuôn mặt lúng túng của Hoa đành giật lấy điện thoại nghe
_alo,con đang ở đâu vậy?giọng nói bên kia vang lên rất tức giận
-Hoa đang ở bên nhà cháu ạ
-Bảo nó về ngay cho bác
-Nhưng nó bị ngã không đi về được với lại cũng 11 h rồi tối nay bác cho nó ngủ ở đây ạ
-Ừ cũng được
Thế là nó tắt máy,ánh mắt giận dữ nhìn về phía Hoa
Sáng hôm sau,nó dậy sớm nấu cơm,thực ra tối hôm qua nó thấy Hoa tức trông Huy nên nó cũng không ngủ mà ngồi nói chuyện với Hoa.Huy dường như cũng đã khỏe lại,nhìn thấy người đang ngủ,Huy kẽ cười,rồi nhẹ nhàng bế Hoa lên giường,lúc này cậu mới ngạc nhiên đây không phải là phòng cậu vậy đây là đâu,1 dấu hỏi to đùng trong đầu cậu,bỗng nhiên nó bưng bữa sáng lên
-Dậy rồi sao,em thấy thế nào rồi -Huy ngạc nhiên người đang đứng trước mặt cậu không phải là chị Nhiên sao
-Chị sao em lại ở đây?
-Em còn dám hỏi sao hả,đợi khỏi bệnh chị tính sổ với em sau
Huy đi lại gần nó dùng bộ mặt đáng thương chạy lại ôm chầm lấy nó
-Chị ơi em có làm nên tội tình gì đâu ạ,em lại đang bị thương chị đe dọa như vậy em không khỏi được thì sao
Nó nhìn cái bộ mặt của HUy mà không khỏi buồn cười nhưng không khỏi ngạc nhiên vì hành động của HUy
Đúng lúc đó Huy bước ra nhìn thấy cảnh đấy,cô đóng sầm cửa lại
-Thấy chưa cứ tự tiện đi,giờ có người giận rồi kìa
-Chị này -vậy là HUy tiến dần đến cửa Huy mở cửa ra,trong căn phòng Hoa đang nhìn ra cửa sổ,nhìn thấy vậy HUy tiến đến ôm lấy Hoa
-Anh làm gì vậy,buông tôi ra
-Không phải hôm qua em nói thích anh à
-Tôi nói bao giờ chứ,anh đừng có ảo tưởng
-OH hóa ra vậy
-Người anh thích không phải là Nhiên sao?
-HAha em đang ghen hả
-tôi việc gì phải ghen,tôi với anh có là gì đâu?
-Em là người anh yêu,vậy đủ chưa
-Hai đứa kia có ra ăn sáng không đây thì bảo nào -giọng Băng gọi Hoa với Huy
-Yes,sir ra liền
Bữa sáng của tụi nó có thêm Huy nên vui vẻ hẳn lên,có tiếng nói,tiếng cười
Ngày tổng kết năm học đã đến hôm nay 4 đứa chúng nó không hẹn mà gặp ở cổng trường,bước vào bên trong mọi thứ đã được chuẩn bị xong hết nhìn những phông chữ ngay ngắn trên khán đài mới đẹp làm sao.Đến giờ tập chung ,mọi người cũng đã ổn định chỗ ngồi.Cô hiệu trưởng bước lên trên sân khấu nhận xét kết quả trong năm vừa qua và 1 tin bất ngờ đã đến với nó ,đột nhiên nó đang ngồi thì cô gọi tên nó
-Hôm trước trường ta có tổ chức thi đấu trí và người chiến thắng là bạn Hoàng Công Đạt nhưng không chỉ có bạn Đạt được đi thi mà bạn Trần Hoàng BẢo NHiên cũng sẽ được tham gia được tổ chức vào đầu năm sau
Niềm vui vỡ òa cuối cùng thì nó cũng được đi thi rồi
-Tất cả mọi công việc đã xong,bây giờ là tiết mục lao lưu văn nghệ có ai muốn đăng kí tham gia không?-tiếng cô Phương dẫn chương trình
-Vậy không có thì xin mời bạn Trần Hoàng Bảo NHiên lên hát tặng các bạn 1 bài
Nó ngạc nhiên trước câu nói của cô Phương
_đúng rồi chị Nhiên lên hát đi -tiếng Huy vang lên
Ánh mắt muốn giết người của nó hướng về phía HUy.BẮt đầu nhiều người nói vậy là nó phải đi lên
-Mình thật sự không biết hát bài gì cả,mình cũng không biết hát nên mình không hát được không?
-Không được-rất nhiều tiếng vang lên
HẮn ở dưới quan sát xem nó sẽ xử lý tình huống này như nào,hắn cũng muốn nghe giọng hát của nó
-Vậy được mình sẽ hát bài Người tôi yêu của Chi Dân idol của mình nha,nếu không hay mong mọi người đừng ném đá
Nó hít 1 hơi sâu bắt đâu cất tiếng hát
”Bao đêm trôi qua chỉ thêm buốt giá con tim
Nhớ hoài dù là trong giấc mơ
Bao năm qua đi chẳng thể yêu ai.
vẫn yêu em nên chẳng yêu được ai hơn
Người tôi yêu tỉnh giấc vào lúc trưa hay ban chiều
VÀ thường có thói quen thích nuông chiều
Mong người kia sẽ hiểu,không hay giận hờn vu vơ
Vì em tôi nay vẫn còn ngây thơ
Nếu 1 ngày em lỡ khóc sướt mướt chẳng dỗ dành
Thì xin ai kia sẽ khóc với những cảm thông của chính mình
Em sẽ ngừng khóc,em sẽ cười thôi
Vì người tôi yêu mít ướt như vậy thôi
Nếu 2 người đã có những cãi về không thể giải hòa
THì xin ai kia hay nhận lỗi dẫu lỗi ấy chẳng phải do mình
Em thôi giận dỗi,em sẽ cười thôi
Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có em mà thôi
Yêu em lâu rồi “
Giọng hát của nó làm cho bao nhiêu con người điêu đứng mọi người chìm vào trong lời bài hát,hắn ngạc nhiên lắm
-Không được -em nó thấy nó có ý định cho Huy vào nhà mà nhà chỉ toàn con gái nên (chị lo xa quá,anh Huy có làm gì đâu,nếu có thì chỉ hahha)
-Mày bị điên à,mày định thấy chết mà không cứu à?nó bất bình lên tiếng
-NHững
-THôi lui tao dìu nó vào
BĂng tránh đường cho tụi nó vào
-BĂng mày kêu mày thích làm bác sĩ lắm mà,đây là bệnh nhân đầu tiên của mày đấy,mày băng bó cho HUy đi
-CÁi gì,mày có điên không?
-Không,tao đang giúp mày mà
Nó đẩy BĂng đến chỗ Huy,từng cử chỉ rất nhẹ nhàng như là 1 bác sĩ chuyên nghiệp vậy,mặc dù chúng nó phải mở mạng lên xem nhưng với 1 đứa chuần bị lên lớp 8 mà làm được như vầy là giỏi rồi.Vết thương đã được băng xong chúng nó ra ngoài ngồi chơi.Từ nãy đến giờ Hoa chỉ khóc thôi
-Thôi đừng khóc nữa,có chuyện gì kể tao xem nào -nó thấy không gian im lặng nên lên tiếng
-Chuyện là như vầy
HOa bắt đầu đầu kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện cho chúng nó nghe
-MÀy đúng thật là tao đã nói thích ai thì thích 1 người thôi mày cứ thay bồ như thay áo ấy,rồi cuối cùng có người khác khổ thay cho mày đấy -nó tức lắm mặc dù là chị nó nhưng Huy khong đáng phải bị như vậy,nó biết Huy thích Hoa luôn theo dõi Hoa nhưng lại không dám nói
-TAo không biết nữa
-thôi chuyện qua rồi mày đừng trách nó nữa nhưng Hoa từ nay mày đừng chơi với bọn gấu côn đồ đấy nữa -em nó thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng giải vây cho Hoa
”Mẹ là vòng tay ắp ôm qua những ngày đông
Mẹ là dòng sông để con tắm mát trưa hè
Mẹ là rặm tre để con che bóng con đi học về
Mẹ là bờ đê để con vui với cánh diều
Mẹ là bậc thang để con leo lên đỉnh cao
Mẹ là ánh sao để con ước ao bao điều
Mẹ làm thật nhiều chỉ mong con yêu thành công
Mẹ chỉ ước mong cho mai sau con sẽ nên người
Mẹ yêu ơi,con yêu mẹ nhiều
Mẹ luôn là phật sống của đời con
Mẹ luôn là Phật sống của đời con
Mẹ cho con tình yêu cao quý
Mẹ là lý chí của đời con
Mẹ yêu ơi con yêu mẹ nhiều
Những tháng ngày lam lũng vì con
Đạo làm con con luôn thấu hiểu
Con yêu mẹ nhiều lắm mẹ ơi”
-Mẹ-
Nhìn tiếng chuông điện thoại rung khiến cả bọn giật mình,là mẹ Hoa.Hoa không dám nghe máy bây giờ đã hơn 11 h rồi kiểu gì về cũng bị đánh (mẹ chị này ác lắm)
Nó thấy khuôn mặt lúng túng của Hoa đành giật lấy điện thoại nghe
_alo,con đang ở đâu vậy?giọng nói bên kia vang lên rất tức giận
-Hoa đang ở bên nhà cháu ạ
-Bảo nó về ngay cho bác
-Nhưng nó bị ngã không đi về được với lại cũng 11 h rồi tối nay bác cho nó ngủ ở đây ạ
-Ừ cũng được
Thế là nó tắt máy,ánh mắt giận dữ nhìn về phía Hoa
Sáng hôm sau,nó dậy sớm nấu cơm,thực ra tối hôm qua nó thấy Hoa tức trông Huy nên nó cũng không ngủ mà ngồi nói chuyện với Hoa.Huy dường như cũng đã khỏe lại,nhìn thấy người đang ngủ,Huy kẽ cười,rồi nhẹ nhàng bế Hoa lên giường,lúc này cậu mới ngạc nhiên đây không phải là phòng cậu vậy đây là đâu,1 dấu hỏi to đùng trong đầu cậu,bỗng nhiên nó bưng bữa sáng lên
-Dậy rồi sao,em thấy thế nào rồi -Huy ngạc nhiên người đang đứng trước mặt cậu không phải là chị Nhiên sao
-Chị sao em lại ở đây?
-Em còn dám hỏi sao hả,đợi khỏi bệnh chị tính sổ với em sau
Huy đi lại gần nó dùng bộ mặt đáng thương chạy lại ôm chầm lấy nó
-Chị ơi em có làm nên tội tình gì đâu ạ,em lại đang bị thương chị đe dọa như vậy em không khỏi được thì sao
Nó nhìn cái bộ mặt của HUy mà không khỏi buồn cười nhưng không khỏi ngạc nhiên vì hành động của HUy
Đúng lúc đó Huy bước ra nhìn thấy cảnh đấy,cô đóng sầm cửa lại
-Thấy chưa cứ tự tiện đi,giờ có người giận rồi kìa
-Chị này -vậy là HUy tiến dần đến cửa Huy mở cửa ra,trong căn phòng Hoa đang nhìn ra cửa sổ,nhìn thấy vậy HUy tiến đến ôm lấy Hoa
-Anh làm gì vậy,buông tôi ra
-Không phải hôm qua em nói thích anh à
-Tôi nói bao giờ chứ,anh đừng có ảo tưởng
-OH hóa ra vậy
-Người anh thích không phải là Nhiên sao?
-HAha em đang ghen hả
-tôi việc gì phải ghen,tôi với anh có là gì đâu?
-Em là người anh yêu,vậy đủ chưa
-Hai đứa kia có ra ăn sáng không đây thì bảo nào -giọng Băng gọi Hoa với Huy
-Yes,sir ra liền
Bữa sáng của tụi nó có thêm Huy nên vui vẻ hẳn lên,có tiếng nói,tiếng cười
Ngày tổng kết năm học đã đến hôm nay 4 đứa chúng nó không hẹn mà gặp ở cổng trường,bước vào bên trong mọi thứ đã được chuẩn bị xong hết nhìn những phông chữ ngay ngắn trên khán đài mới đẹp làm sao.Đến giờ tập chung ,mọi người cũng đã ổn định chỗ ngồi.Cô hiệu trưởng bước lên trên sân khấu nhận xét kết quả trong năm vừa qua và 1 tin bất ngờ đã đến với nó ,đột nhiên nó đang ngồi thì cô gọi tên nó
-Hôm trước trường ta có tổ chức thi đấu trí và người chiến thắng là bạn Hoàng Công Đạt nhưng không chỉ có bạn Đạt được đi thi mà bạn Trần Hoàng BẢo NHiên cũng sẽ được tham gia được tổ chức vào đầu năm sau
Niềm vui vỡ òa cuối cùng thì nó cũng được đi thi rồi
-Tất cả mọi công việc đã xong,bây giờ là tiết mục lao lưu văn nghệ có ai muốn đăng kí tham gia không?-tiếng cô Phương dẫn chương trình
-Vậy không có thì xin mời bạn Trần Hoàng Bảo NHiên lên hát tặng các bạn 1 bài
Nó ngạc nhiên trước câu nói của cô Phương
_đúng rồi chị Nhiên lên hát đi -tiếng Huy vang lên
Ánh mắt muốn giết người của nó hướng về phía HUy.BẮt đầu nhiều người nói vậy là nó phải đi lên
-Mình thật sự không biết hát bài gì cả,mình cũng không biết hát nên mình không hát được không?
-Không được-rất nhiều tiếng vang lên
HẮn ở dưới quan sát xem nó sẽ xử lý tình huống này như nào,hắn cũng muốn nghe giọng hát của nó
-Vậy được mình sẽ hát bài Người tôi yêu của Chi Dân idol của mình nha,nếu không hay mong mọi người đừng ném đá
Nó hít 1 hơi sâu bắt đâu cất tiếng hát
”Bao đêm trôi qua chỉ thêm buốt giá con tim
Nhớ hoài dù là trong giấc mơ
Bao năm qua đi chẳng thể yêu ai.
vẫn yêu em nên chẳng yêu được ai hơn
Người tôi yêu tỉnh giấc vào lúc trưa hay ban chiều
VÀ thường có thói quen thích nuông chiều
Mong người kia sẽ hiểu,không hay giận hờn vu vơ
Vì em tôi nay vẫn còn ngây thơ
Nếu 1 ngày em lỡ khóc sướt mướt chẳng dỗ dành
Thì xin ai kia sẽ khóc với những cảm thông của chính mình
Em sẽ ngừng khóc,em sẽ cười thôi
Vì người tôi yêu mít ướt như vậy thôi
Nếu 2 người đã có những cãi về không thể giải hòa
THì xin ai kia hay nhận lỗi dẫu lỗi ấy chẳng phải do mình
Em thôi giận dỗi,em sẽ cười thôi
Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có em mà thôi
Yêu em lâu rồi “
Giọng hát của nó làm cho bao nhiêu con người điêu đứng mọi người chìm vào trong lời bài hát,hắn ngạc nhiên lắm
Tác giả :
Hiền Cherry Trần