Tôi Không Làm Người Nữa
Chương 90: Phiên ngoại 3: Tiểu kiều kiều hoài pi
Điều đầu tiên, bởi vì đây là phiến ngoại giả thiết, cho nên có rất nhiều chỗ sẽ mâu thuẫn với chính văn, những chỗ mâu thuẫn này mọi người không cần để ý.
……
Trên tinh cầu bỏ đi mọi nơi chỉ toàn là gió và cát, mùa xuân trên tinh cầu này cũng không ấm áp, mùa hè cũng không tươi sáng, mùa thu là tĩnh mịch, mà mùa đông thì vô cùng rét lạnh.
Trên một tinh cầu như vậy, muốn tìm một nơi che gió che mưa không phải là dễ dàng, trên tinh cầu này sinh vật sống được trên cơ bản đều rất hung dữ.
Mặc dù không hung dữ, cũng phải có năng lực sinh tồn kinh người.
Bởi vì hoàn cảnh sống trên tinh cầu này rất kém, muốn tồn tại trên tinh cầu này, sinh vật trên tinh cầu này phải tiến hóa khiến mình thích ứng với hoàn cảnh sống trên tinh cầu này.
Đối với hai quả trứng còn chưa phá vỏ sinh ra, xung quanh cũng không có cái gì canh giữ trứng ấu tể, chúng nó ở trong hang động không dễ dàng bị sinh vật bên ngoài phát hiện, vận may cũng đã rất lớn.
Và có một chuyện không may chính là, trên tinh cầu này vài thập kỉ đều là mùa đông rét lạnh, ấu tể phá vỏ sinh ra trên tinh cầu có hoàn cảnh rất khó khăn.
Hai quả trứng ấu tể này một đen một trắng, mặc dù thực tế chúng nó chỉ nằm im lặng, nhưng thoạt nhìn giống như là tựa sát vào nhau.
Phá vỏ ra trước là quả trứng màu đen.
Không có bất luận kẻ nào bảo vệ, thanh âm “răng rắc” xuất hiện trong hang động yên tĩnh, sau một tiếng đầu tiên, thanh âm tiếp theo liên tục xuất hiện, hơn nữa càng rõ ràng hơn nhiều.
Đây là thanh âm ấu tể cố gắng phá vỏ sinh ra làm ra.
Như vậy cũng có thể nhìn ra được, con ấu tể này rất khỏe mạnh, thể chất trời sinh cũng không tệ lắm.
Mặc dù không ai chăm sóc, trong hoàn cảnh kém như vậy, vẫn như cũ không bị ảnh hưởng gì mà được dựng dục trưởng thành.
Dưới sự cố gắng của con ấu tể này, rất nhanh, vỏ trứng màu đen đã bị đục thủng, mà con ấu tể ở bên trong quả trứng cũng từ bên trong ra ngoài.
Đây là một con ấu tể trùng tộc có dựng đồng màu vàng nhạt, cả người toàn là lông tơ mềm mại.
Alvis, con ấu tể vừa mới phá vỏ sinh ra nhận được truyền thừa liền biết được tên của mình.
Vừa mới sinh ra, chuyện đầu tiên Alvis làm cũng không phải là chuyện thuận theo bản năng đi ăn vỏ trứng của mình, mà bản năng chủng tộc càng mạnh mẽ hơn bản năng sinh tồn khiến nó để ý tới quả trứng bên cạnh nó.
“Pi.” Con ấu tể này phát ra thanh âm với quả trứng trước mặt nó.
Nó phải bảo vệ vật quan trọng này, nó sinh ra là người canh giữ, Alvis theo bản năng sinh ra ý thức này.
Bởi vì nó phải bảo vệ quả trứng ấu tể này, cho nên nó mới sinh ra sớm hơn đối phương.
Mặc dù cũng chỉ là một con ấu tể vừa mới sinh ra, trong nháy mắt Alvis nhìn quả trứng màu trắng bên cạnh liền bày ra tư thế của người canh giữ.
Lúc này Alvis không hề biết gì về thế giới này, cũng không biết tinh cầu nó sinh ra là như thế nào, chính là dưới tình huống như vậy, chuyện đầu tiên sau khi nó sinh ra không phải ăn mà là bảo vệ.
Một con ấu tể thực khó có năng lực bảo vệ gì, Alvis đem cái đuôi nhỏ toàn lông tơ của nó đặt lên quả trứng ấu tể mà nó phải canh giữ, dựng đồng màu vàng tròn tròn hơi co lại, bảo trì cảnh giác với hoàn cảnh xung quanh.
Trên thực tế hành vi bảo vệ này không có khả năng uy hiếp gì, nhưng đây là cách tốt nhất mà một con ấu tể có thể làm.
Vỏ trứng là thức ăn dinh dưỡng nhất của ấu tể trùng tộc, một miếng nhỏ cũng đủ để cung cấp đủ năng lượng cho hoạt động, còn có thể thúc đẩy sự phát triển của ấu tể.
Bởi vậy, trước khi ăn xong vỏ trứng, ấu tể trùng tộc không cần ăn những món chính khác.
Điều này rất hợp tâm ý của Alvis, bên cạnh còn có thức ăn, nó không cần vì đi tim thức ăn mà rời khỏi bảo vật quan trọng của hắn.
Ăn uống là cần thiết, thể là ở sâu trong hang động mờ tối, một con ấu tể duy trì tư thế đem cái đuôi lông mao của mình đặt lên quả trứng bên cạnh, trong trạng thái bảo vệ bắt đầu ăn vỏ trứng.
Chỉ ăn một miếng nhỏ, thỏa mãn nhu cầu ăn uống xong, Alvis liền chuyên tâm canh giữ quả trứng ấu tể này.
“Pi pi.” Dùng dựng đồng màu vàng nhạt tròn tròn của mình nhìn bảo vật mà mình canh giữ, con ấu tể này lại phát ra tiếng kêu rõ ràng.
Trứng ấu tể yên tĩnh nằm không có trả lời, nhưng đôi dựng đồng màu vàng nhạt của Alvis nhìn quả trứng này vẫn sáng ngời.
Vỏ trứng này cũng đủ ăn trong nửa tháng, thời gian trôi qua vài ngày, Alvis cũng không đi đâu, cứ canh giữ bên cạnh quả trứng trắng này.
Trong hang động cho dù là ngày hay đêm đều tối thui, thế nhưng Alvis có năng lực nhìn trong bóng đêm rất ưu tú, hoàn cảnh có tối đen cũng không ảnh hướng nó quan sát hang động này.
Mà trong bóng tối này, Alvis bỗng nhiên nghe thấy thanh âm đập vỡ trong không gian tối đen và yên tĩnh này.
“Răng rắc.”
Thanh âm rất nhẹ, nếu không phải trong hang động này thật yên tĩnh, thanh âm này sẽ bị tiếng gió đè mất, hoặc trực tiếp bị hoàn cảnh khác xung quanh che giấu.
Nhưng cho dù không phải trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, Alvis canh giữ bên cạnh trứng ấu tể cũng tuyệt đối không bỏ quả thanh âm này.
Dựng đồng lập tức chặt chẽ co lại, Alvis vẫn dùng cái đuôi đặt lên trứng ấu tể, lúc này cuối cùng cũng nhấc đuôi lên lùi lại một chút, rồi mới nhìn chằm chằm vào vết nứt trên vỏ trứng.
Vài ngày trước Alvis phá vỏ sinh ra cũng không phí nhiều thời gian như vậy, nó dễ dàng phá vỏ sinh ra, nhưng lúc này quả trứng ấu tể trước mắt nó không phải như vậy.
Sau thanh âm ban đầu, qua mười mấy giây đều không có động tĩnh gì, chờ qua một phút, trong hang động yên tĩnh tối đen, mời từ từ vang lên thanh âm thứ hai.
“Răng rắc—–“
Lần này vết nứt trên quả trứng ấu tể đã rõ ràng hơn.
“Pi pi!”
Hình như là nhìn ra con ấu tể trong quá trứng khó phá vỏ sinh ra, Alvis theo bản năng phát ra tiếng kêu, cái đuôi lông tơ ở phía sau cũng vô ý thức gõ trên mặt đất.
Con ấu tể đang cố gắng phá vỏ sinh ra giống như nhận ra sự lo lắng của Alvis, nên càng thêm cố gắng phá vỏ sinh ra.
Thật vất vả, qua một hồi lâu, trên vỏ trứng xuất hiện vết rách lớn hơn, cuối cùng tới một trình độ nhất định, trứng ấu tể bị lủng một lỗ hổng.
“Pi pi.” Với một mảnh vỏ trứng ở trên đầu, một con ấu tể màu đen có lớp lông mềm mại giống như Alvis từ trong vỏ trứng chui ra.
Con ấu tể này có dựng đồng màu vàng tròn tròn giống như viên thủy tinh, không giống như dựng đồng màu vàng nhạt của Alvis, đây là một màu vàng ấm áp.
Vừa mới sinh ra, con ấu tể này hình như hiểu được Alvis là người canh giữ, nó có thể dựa vào đối phương.
Nhìn thấy con ấu tể màu đen này, cái đuôi vừa mới xúc động gõ xuống đất của Alvis lập tức được nhấc lên.
Phản ứng của cái đuôi gần như có thể biểu thị trực tiếp tâm tình của Alvis, giống như hơi nâng đuôi lên như vậy, liền thể hiện rõ ràng là nó đang vui vẻ.
Đồng dạng cũng có truyền thừa, con ấu tể màu đen vừa phá vỏ sinh ra cũng biết tên của mình, nó kêu Cố Hoài, mà khi nó nhìn thấy Alvis liền pi pi kêu với đối phương.
“Pi.
“Pi pi.”
Hai con ấu tể dùng pi ngữ trao đổi, trao đổi tên với nhau, sau khi làm xong chuyện này, Cố Hoài mới đem ánh mắt của mình dời tới trên vỏ trứng.
Con ấu tể màu đen bắt đầu ăn vỏ trứng, Alvis đứng bên cạnh nhìn, canh giữ cho Cố Hoài yên tâm ăn cơm.
Không giống với Alvis, ngay sau khi Cố Hoài ăn xong một miếng vỏ trứng, nó ngay lập tức cảm thấy buồn ngủ, nhưng Cố Hoài không có cách đi ngủ như vậy.
Nơi này thật lạnh.
Sau khi ăn xong vỏ trứng ấu tể màu đen cố gắng co lại thân thể, nhưng cho dù nó làm như vậy cũng không thể đuổi đi rét lạnh ở xung quanh mình.
Trên tinh cầu này đang là mùa đông, hơn nữa so với năm trước thì lạnh hơn nhiều, nó thật xui xẻo sinh ra trong thời tiết này, chỉ có thể chịu giá lạnh.
Rét lạnh như vậy đối với Alvis không có ảnh hưởng gì, nhưng Cố Hoài thì thật vất vả.
“Pi pi….” Vẫn cảm thấy lạnh như cũ, đem mình co thành một đoàn ấu tể màu đen phát ra thanh âm với ấu tế canh giữ bên cạnh mình, muốn được giúp đỡ.
Ánh mắt màu vàng tròn như viên thủy tinh hơi hơi ẩm ướt, bộ dáng phải khóc nhưng không khóc, dáng vẻ ủy ủy khuất khuất, bởi vì thật sự rất lạnh, mặt đất trong hang động lại lạnh như vậy, hoàn cảnh không thoải mái như vậy khiến ấu tể màu đen không chịu nổi.
Biểu hiện của Cố Hoài như vậy rất nhanh khiến Alvis đưa ra trả lời, Alvis dùng thân thể toàn lông tơ mềm mại của nó dán lên trên người Cố Hoài, dùng thân thể sưởi ấm cho đối phương.
Nhiệt độ cơ thể của trùng tộc trưởng thành thật thấp, thế nhưng ở thời kì ấu tể nhiệt độ cơ thể ấm áp hơn, lông tơ trên người ấu tể cũng có tác dụng giữ ấm.
Hai con ấu tể rúc vào nhau đương nhiên ấm hơn nhiều, cái đuôi lông tơ phía sau của Alvis cũng nhẹ nhàng đặt lên người Cố Hoài, cho tới khi khiến Cố Hoài cảm thấy ấm áp một chút, đồng thời cũng tạo ra tư thái bảo hộ đối phương thực rõ ràng.
Có một con ấu tể khác cả người toàn lông mềm mại dán vào trên người, Cố Hoài cảm thấy rét lạnh ở xung quanh mình đã được đuổi đi, cuối cùng nó cũng cảm giác được sự ấm áp.
Mặc dù mặt đất vừa lạnh vừa cứng, cùng nằm tại một nơi lâu, nơi chúng nó nằm cùng dần dần không lạnh nữa.
Nơi ngủ cũng không mềm, Alvis không có cảm giác gì, mấy ngày nay nó canh giữ cho một quả trứng chưa phá vỏ, vẫn đều đợi như vậy, thế nhưng nó cảm giác Cố Hoài không thích ứng được với điều này.
Nhưng ngoại trừ vừa rồi cảm thấy lạnh, ánh mắt hơi hơi ướt ra, cùng Alvis rúc vào nhau con ấu tể màu đen cũng không phát ra thanh âm cần giúp đỡ gì.
Chắc là nó cũng biết, hiện giờ nó không thể yêu cầu hoàn cảnh sống tốt được, chỉ có thể cố gắng thích ứng.
Có thể không bị đông lạnh là tốt rồi.
“Pi pi.” Con ấu tể màu đen phát ra thanh âm mềm mại với Alvis, đây là một tiếng kêu đầy lệ thuộc.
Alvis cũng phát ra thanh âm trả lời: “Pi.”
Mặc dù Cố Hoài không thể hiện bất mãn với hoàn cảnh sống, nhưng sau khi Alvis phát hiện Cố Hoài không phù hợp, lúc này vẫn dùng lười đi liếm lông cho con ấu tể màu đen bên cạnh.
“Pi pi.” Được chải vuốt lông mao, con ấu tể màu đen đang co lại mở ra đôi mắt vàng tròn xoe của nó.
ở trùng tộc, chải vuốt lông mao cho một con ấu tể khác có ý nghĩa rất đặc biệt.
Cố Hoài được liếm thuận một dúm lông trên đầu không nghe lời bị nhếch lên, sau khi Alvis liếm lông cho nó thì cũng thỉnh thoảng liếm cặp sừng nhỏ trên đầu của nó, khiến cho Cố Hoài cảm thấy hơi ngứa.
Được một con ấu tể khác liếm lông, còn hơn cảm thấy hơi ngứa, Cố Hoài vẫn cảm thấy an tâm nhiều hơn.
Thân thể đã cảm thấy buồn ngủ, Cố Hoài trong quá trình Alvis chải vuốt lông mao cho nó mà dần dần chìm vào giấc ngủ.
Chờ Cố Hoài đi vào giấc ngủ, Alvis mới dừng lại hành động chải vuốt lông cho Cố Hoài.
Bời vì dựa sát vào nhau, trong thời gian ngắn Alvis đã cảm nhận một việc, Alvis rõ ràng thừa nhận, Cố Hoài cần nó canh giữ.
Nếu nó không bảo vệ Cố Hoài, Cố Hoài thậm chí khó có thể vượt qua rét lạnh mà tồn tại.
Kiên định với thân phận làm người canh giữ của mình, Alvis vẫn như cũ mở to dựng đồng màu vàng nhạt của nó, trời sinh đã có năng lực chiến đấu ưu tú khiến Alvis vừa mới phá vỏ không lâu liền phát hiện, hoàn cảnh bên ngoài hang động này nhất định là nguy hiểm.
Vì thế, Alvis theo bản năng mong muốn mình có thể nhanh chóng trưởng thành, có năng lực chiến đấu.
Không biết sau khi đi ra ngoài hang động sẽ phải đối đầu với thế giới như thế nào, hoặc là càng thêm giá lạnh lãnh khốc, nhưng ít ra hiện giờ, hai con ấu tể trong hang động đang rúc vào nhau cảm nhận độ ấm lẫn nhau.
ở trên một tinh cầu bỏ đi không có gì tốt đẹp này, chúng nó làm bạn mà sinh ra.
……
Trên tinh cầu bỏ đi mọi nơi chỉ toàn là gió và cát, mùa xuân trên tinh cầu này cũng không ấm áp, mùa hè cũng không tươi sáng, mùa thu là tĩnh mịch, mà mùa đông thì vô cùng rét lạnh.
Trên một tinh cầu như vậy, muốn tìm một nơi che gió che mưa không phải là dễ dàng, trên tinh cầu này sinh vật sống được trên cơ bản đều rất hung dữ.
Mặc dù không hung dữ, cũng phải có năng lực sinh tồn kinh người.
Bởi vì hoàn cảnh sống trên tinh cầu này rất kém, muốn tồn tại trên tinh cầu này, sinh vật trên tinh cầu này phải tiến hóa khiến mình thích ứng với hoàn cảnh sống trên tinh cầu này.
Đối với hai quả trứng còn chưa phá vỏ sinh ra, xung quanh cũng không có cái gì canh giữ trứng ấu tể, chúng nó ở trong hang động không dễ dàng bị sinh vật bên ngoài phát hiện, vận may cũng đã rất lớn.
Và có một chuyện không may chính là, trên tinh cầu này vài thập kỉ đều là mùa đông rét lạnh, ấu tể phá vỏ sinh ra trên tinh cầu có hoàn cảnh rất khó khăn.
Hai quả trứng ấu tể này một đen một trắng, mặc dù thực tế chúng nó chỉ nằm im lặng, nhưng thoạt nhìn giống như là tựa sát vào nhau.
Phá vỏ ra trước là quả trứng màu đen.
Không có bất luận kẻ nào bảo vệ, thanh âm “răng rắc” xuất hiện trong hang động yên tĩnh, sau một tiếng đầu tiên, thanh âm tiếp theo liên tục xuất hiện, hơn nữa càng rõ ràng hơn nhiều.
Đây là thanh âm ấu tể cố gắng phá vỏ sinh ra làm ra.
Như vậy cũng có thể nhìn ra được, con ấu tể này rất khỏe mạnh, thể chất trời sinh cũng không tệ lắm.
Mặc dù không ai chăm sóc, trong hoàn cảnh kém như vậy, vẫn như cũ không bị ảnh hưởng gì mà được dựng dục trưởng thành.
Dưới sự cố gắng của con ấu tể này, rất nhanh, vỏ trứng màu đen đã bị đục thủng, mà con ấu tể ở bên trong quả trứng cũng từ bên trong ra ngoài.
Đây là một con ấu tể trùng tộc có dựng đồng màu vàng nhạt, cả người toàn là lông tơ mềm mại.
Alvis, con ấu tể vừa mới phá vỏ sinh ra nhận được truyền thừa liền biết được tên của mình.
Vừa mới sinh ra, chuyện đầu tiên Alvis làm cũng không phải là chuyện thuận theo bản năng đi ăn vỏ trứng của mình, mà bản năng chủng tộc càng mạnh mẽ hơn bản năng sinh tồn khiến nó để ý tới quả trứng bên cạnh nó.
“Pi.” Con ấu tể này phát ra thanh âm với quả trứng trước mặt nó.
Nó phải bảo vệ vật quan trọng này, nó sinh ra là người canh giữ, Alvis theo bản năng sinh ra ý thức này.
Bởi vì nó phải bảo vệ quả trứng ấu tể này, cho nên nó mới sinh ra sớm hơn đối phương.
Mặc dù cũng chỉ là một con ấu tể vừa mới sinh ra, trong nháy mắt Alvis nhìn quả trứng màu trắng bên cạnh liền bày ra tư thế của người canh giữ.
Lúc này Alvis không hề biết gì về thế giới này, cũng không biết tinh cầu nó sinh ra là như thế nào, chính là dưới tình huống như vậy, chuyện đầu tiên sau khi nó sinh ra không phải ăn mà là bảo vệ.
Một con ấu tể thực khó có năng lực bảo vệ gì, Alvis đem cái đuôi nhỏ toàn lông tơ của nó đặt lên quả trứng ấu tể mà nó phải canh giữ, dựng đồng màu vàng tròn tròn hơi co lại, bảo trì cảnh giác với hoàn cảnh xung quanh.
Trên thực tế hành vi bảo vệ này không có khả năng uy hiếp gì, nhưng đây là cách tốt nhất mà một con ấu tể có thể làm.
Vỏ trứng là thức ăn dinh dưỡng nhất của ấu tể trùng tộc, một miếng nhỏ cũng đủ để cung cấp đủ năng lượng cho hoạt động, còn có thể thúc đẩy sự phát triển của ấu tể.
Bởi vậy, trước khi ăn xong vỏ trứng, ấu tể trùng tộc không cần ăn những món chính khác.
Điều này rất hợp tâm ý của Alvis, bên cạnh còn có thức ăn, nó không cần vì đi tim thức ăn mà rời khỏi bảo vật quan trọng của hắn.
Ăn uống là cần thiết, thể là ở sâu trong hang động mờ tối, một con ấu tể duy trì tư thế đem cái đuôi lông mao của mình đặt lên quả trứng bên cạnh, trong trạng thái bảo vệ bắt đầu ăn vỏ trứng.
Chỉ ăn một miếng nhỏ, thỏa mãn nhu cầu ăn uống xong, Alvis liền chuyên tâm canh giữ quả trứng ấu tể này.
“Pi pi.” Dùng dựng đồng màu vàng nhạt tròn tròn của mình nhìn bảo vật mà mình canh giữ, con ấu tể này lại phát ra tiếng kêu rõ ràng.
Trứng ấu tể yên tĩnh nằm không có trả lời, nhưng đôi dựng đồng màu vàng nhạt của Alvis nhìn quả trứng này vẫn sáng ngời.
Vỏ trứng này cũng đủ ăn trong nửa tháng, thời gian trôi qua vài ngày, Alvis cũng không đi đâu, cứ canh giữ bên cạnh quả trứng trắng này.
Trong hang động cho dù là ngày hay đêm đều tối thui, thế nhưng Alvis có năng lực nhìn trong bóng đêm rất ưu tú, hoàn cảnh có tối đen cũng không ảnh hướng nó quan sát hang động này.
Mà trong bóng tối này, Alvis bỗng nhiên nghe thấy thanh âm đập vỡ trong không gian tối đen và yên tĩnh này.
“Răng rắc.”
Thanh âm rất nhẹ, nếu không phải trong hang động này thật yên tĩnh, thanh âm này sẽ bị tiếng gió đè mất, hoặc trực tiếp bị hoàn cảnh khác xung quanh che giấu.
Nhưng cho dù không phải trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, Alvis canh giữ bên cạnh trứng ấu tể cũng tuyệt đối không bỏ quả thanh âm này.
Dựng đồng lập tức chặt chẽ co lại, Alvis vẫn dùng cái đuôi đặt lên trứng ấu tể, lúc này cuối cùng cũng nhấc đuôi lên lùi lại một chút, rồi mới nhìn chằm chằm vào vết nứt trên vỏ trứng.
Vài ngày trước Alvis phá vỏ sinh ra cũng không phí nhiều thời gian như vậy, nó dễ dàng phá vỏ sinh ra, nhưng lúc này quả trứng ấu tể trước mắt nó không phải như vậy.
Sau thanh âm ban đầu, qua mười mấy giây đều không có động tĩnh gì, chờ qua một phút, trong hang động yên tĩnh tối đen, mời từ từ vang lên thanh âm thứ hai.
“Răng rắc—–“
Lần này vết nứt trên quả trứng ấu tể đã rõ ràng hơn.
“Pi pi!”
Hình như là nhìn ra con ấu tể trong quá trứng khó phá vỏ sinh ra, Alvis theo bản năng phát ra tiếng kêu, cái đuôi lông tơ ở phía sau cũng vô ý thức gõ trên mặt đất.
Con ấu tể đang cố gắng phá vỏ sinh ra giống như nhận ra sự lo lắng của Alvis, nên càng thêm cố gắng phá vỏ sinh ra.
Thật vất vả, qua một hồi lâu, trên vỏ trứng xuất hiện vết rách lớn hơn, cuối cùng tới một trình độ nhất định, trứng ấu tể bị lủng một lỗ hổng.
“Pi pi.” Với một mảnh vỏ trứng ở trên đầu, một con ấu tể màu đen có lớp lông mềm mại giống như Alvis từ trong vỏ trứng chui ra.
Con ấu tể này có dựng đồng màu vàng tròn tròn giống như viên thủy tinh, không giống như dựng đồng màu vàng nhạt của Alvis, đây là một màu vàng ấm áp.
Vừa mới sinh ra, con ấu tể này hình như hiểu được Alvis là người canh giữ, nó có thể dựa vào đối phương.
Nhìn thấy con ấu tể màu đen này, cái đuôi vừa mới xúc động gõ xuống đất của Alvis lập tức được nhấc lên.
Phản ứng của cái đuôi gần như có thể biểu thị trực tiếp tâm tình của Alvis, giống như hơi nâng đuôi lên như vậy, liền thể hiện rõ ràng là nó đang vui vẻ.
Đồng dạng cũng có truyền thừa, con ấu tể màu đen vừa phá vỏ sinh ra cũng biết tên của mình, nó kêu Cố Hoài, mà khi nó nhìn thấy Alvis liền pi pi kêu với đối phương.
“Pi.
“Pi pi.”
Hai con ấu tể dùng pi ngữ trao đổi, trao đổi tên với nhau, sau khi làm xong chuyện này, Cố Hoài mới đem ánh mắt của mình dời tới trên vỏ trứng.
Con ấu tể màu đen bắt đầu ăn vỏ trứng, Alvis đứng bên cạnh nhìn, canh giữ cho Cố Hoài yên tâm ăn cơm.
Không giống với Alvis, ngay sau khi Cố Hoài ăn xong một miếng vỏ trứng, nó ngay lập tức cảm thấy buồn ngủ, nhưng Cố Hoài không có cách đi ngủ như vậy.
Nơi này thật lạnh.
Sau khi ăn xong vỏ trứng ấu tể màu đen cố gắng co lại thân thể, nhưng cho dù nó làm như vậy cũng không thể đuổi đi rét lạnh ở xung quanh mình.
Trên tinh cầu này đang là mùa đông, hơn nữa so với năm trước thì lạnh hơn nhiều, nó thật xui xẻo sinh ra trong thời tiết này, chỉ có thể chịu giá lạnh.
Rét lạnh như vậy đối với Alvis không có ảnh hưởng gì, nhưng Cố Hoài thì thật vất vả.
“Pi pi….” Vẫn cảm thấy lạnh như cũ, đem mình co thành một đoàn ấu tể màu đen phát ra thanh âm với ấu tế canh giữ bên cạnh mình, muốn được giúp đỡ.
Ánh mắt màu vàng tròn như viên thủy tinh hơi hơi ẩm ướt, bộ dáng phải khóc nhưng không khóc, dáng vẻ ủy ủy khuất khuất, bởi vì thật sự rất lạnh, mặt đất trong hang động lại lạnh như vậy, hoàn cảnh không thoải mái như vậy khiến ấu tể màu đen không chịu nổi.
Biểu hiện của Cố Hoài như vậy rất nhanh khiến Alvis đưa ra trả lời, Alvis dùng thân thể toàn lông tơ mềm mại của nó dán lên trên người Cố Hoài, dùng thân thể sưởi ấm cho đối phương.
Nhiệt độ cơ thể của trùng tộc trưởng thành thật thấp, thế nhưng ở thời kì ấu tể nhiệt độ cơ thể ấm áp hơn, lông tơ trên người ấu tể cũng có tác dụng giữ ấm.
Hai con ấu tể rúc vào nhau đương nhiên ấm hơn nhiều, cái đuôi lông tơ phía sau của Alvis cũng nhẹ nhàng đặt lên người Cố Hoài, cho tới khi khiến Cố Hoài cảm thấy ấm áp một chút, đồng thời cũng tạo ra tư thái bảo hộ đối phương thực rõ ràng.
Có một con ấu tể khác cả người toàn lông mềm mại dán vào trên người, Cố Hoài cảm thấy rét lạnh ở xung quanh mình đã được đuổi đi, cuối cùng nó cũng cảm giác được sự ấm áp.
Mặc dù mặt đất vừa lạnh vừa cứng, cùng nằm tại một nơi lâu, nơi chúng nó nằm cùng dần dần không lạnh nữa.
Nơi ngủ cũng không mềm, Alvis không có cảm giác gì, mấy ngày nay nó canh giữ cho một quả trứng chưa phá vỏ, vẫn đều đợi như vậy, thế nhưng nó cảm giác Cố Hoài không thích ứng được với điều này.
Nhưng ngoại trừ vừa rồi cảm thấy lạnh, ánh mắt hơi hơi ướt ra, cùng Alvis rúc vào nhau con ấu tể màu đen cũng không phát ra thanh âm cần giúp đỡ gì.
Chắc là nó cũng biết, hiện giờ nó không thể yêu cầu hoàn cảnh sống tốt được, chỉ có thể cố gắng thích ứng.
Có thể không bị đông lạnh là tốt rồi.
“Pi pi.” Con ấu tể màu đen phát ra thanh âm mềm mại với Alvis, đây là một tiếng kêu đầy lệ thuộc.
Alvis cũng phát ra thanh âm trả lời: “Pi.”
Mặc dù Cố Hoài không thể hiện bất mãn với hoàn cảnh sống, nhưng sau khi Alvis phát hiện Cố Hoài không phù hợp, lúc này vẫn dùng lười đi liếm lông cho con ấu tể màu đen bên cạnh.
“Pi pi.” Được chải vuốt lông mao, con ấu tể màu đen đang co lại mở ra đôi mắt vàng tròn xoe của nó.
ở trùng tộc, chải vuốt lông mao cho một con ấu tể khác có ý nghĩa rất đặc biệt.
Cố Hoài được liếm thuận một dúm lông trên đầu không nghe lời bị nhếch lên, sau khi Alvis liếm lông cho nó thì cũng thỉnh thoảng liếm cặp sừng nhỏ trên đầu của nó, khiến cho Cố Hoài cảm thấy hơi ngứa.
Được một con ấu tể khác liếm lông, còn hơn cảm thấy hơi ngứa, Cố Hoài vẫn cảm thấy an tâm nhiều hơn.
Thân thể đã cảm thấy buồn ngủ, Cố Hoài trong quá trình Alvis chải vuốt lông mao cho nó mà dần dần chìm vào giấc ngủ.
Chờ Cố Hoài đi vào giấc ngủ, Alvis mới dừng lại hành động chải vuốt lông cho Cố Hoài.
Bời vì dựa sát vào nhau, trong thời gian ngắn Alvis đã cảm nhận một việc, Alvis rõ ràng thừa nhận, Cố Hoài cần nó canh giữ.
Nếu nó không bảo vệ Cố Hoài, Cố Hoài thậm chí khó có thể vượt qua rét lạnh mà tồn tại.
Kiên định với thân phận làm người canh giữ của mình, Alvis vẫn như cũ mở to dựng đồng màu vàng nhạt của nó, trời sinh đã có năng lực chiến đấu ưu tú khiến Alvis vừa mới phá vỏ không lâu liền phát hiện, hoàn cảnh bên ngoài hang động này nhất định là nguy hiểm.
Vì thế, Alvis theo bản năng mong muốn mình có thể nhanh chóng trưởng thành, có năng lực chiến đấu.
Không biết sau khi đi ra ngoài hang động sẽ phải đối đầu với thế giới như thế nào, hoặc là càng thêm giá lạnh lãnh khốc, nhưng ít ra hiện giờ, hai con ấu tể trong hang động đang rúc vào nhau cảm nhận độ ấm lẫn nhau.
ở trên một tinh cầu bỏ đi không có gì tốt đẹp này, chúng nó làm bạn mà sinh ra.
Tác giả :
Tửu Hĩ