Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 104
Sau khi mọi người ngồi xuống được một lát, Hồ Bằng vòng vo đảo mắt, nhìn về phía Mạc Vi An nói, “Hội trưởng, việc đã đến nước này, chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng. Nếu như hội trưởng có hùng tâm muốn chỉnh đốn hội phòng ma, hai người chúng ta hôm nay tài nghệ không bằng người, cam bái hạ phong, dù sao mục tiêu của mọi người nhất trí, sau này nghe mệnh lệnh hội trưởng làm việc là được, nhưng mà kế hoạch hội trưởng vừa nói kia, ta còn có vài điểm nghi hoặc.”
“Hồ hội phó có gì muốn nói thì cứ nói thẳng.” Mạc Vi An nói.
“Lúc trước hội trưởng nói trong Liệt cốc này có đại quân ma thú, nhưng mà vì sao cho tới bây giờ ta cũng chưa từng nhìn thấy,” Hồ Bằng nói, “Ma thú bên ngoài thành này đại khái như thế nào, chúng ta sinh sống ở thành Huệ Xương hai tháng, cũng đều biết được rõ ràng, không biết điều hội trưởng từng nói rốt cuộc có bằng chứng gì?”
“Lôi Y là từ trong Liệt cốc đi ra, ở trong Liệt cốc, tự có đại quân ma thú chúng ta muốn dùng đến.” Mạc Vi An nói, đối với chuyện kết giới, Mạc Vi An không tự mình trải qua, cho nên trong lòng cũng còn nghi kỵ, nhưng mà Trang Dịch cùng Lôi Tu không có lý do gì để lừa gạt hắn, hơn nữa nửa tháng này, Trang Dịch cùng Lôi Tu giúp đỡ, hắn nhìn ở trong mắt, mặc dù có khi Mạc Vi An làm lãnh đạo không đủ quả quyết, nhưng mà hắn có một ưu điểm, chính là dùng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không dùng người, cho nên hắn cố định tin tưởng Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Một vị hội phó khác nghe vậy, lại nói: “Hội trưởng giấu chúng ta thật sự là khổ, Lôi Hổ này ít nhất là thực lực cấp bảy thượng giai, lại nói là cấp bảy hạ giai… Không, có thể hai nắm đấm đánh bay ta cùng Hồ Bằng, hội trưởng, ngươi xác định Lôi Hổ này không phải Vương hồn sư?”
Thần sắc trong mắt Mạc Vi An ngừng một chút, sau đó khẽ nở nụ cười: “Thực lực của Lôi Hổ cao thâm khó lường, lúc nãy các ngươi tấn công huynh đệ Lôi Y của hắn, Lôi Hổ nổi giận phát ra thực lực siêu mạnh, cũng là có thể hiểu.”
Mạc Vi An giỏi ngoại giao, công phu miệng lưỡi này là am hiểu nhất, bất luận các hội phó chân thành hay giả bộ hỏi ra vấn đề xảo trá gì, Mạc Vi An đều đánh thái cực quyền ứng phó, không khiến người cảm thấy qua loa, nhưng câu trả lời này mà nghĩ tỉ mỉ một chút, kỳ thực chẳng có chút nội dung gì có ích.
Mạc Vi An đương nhiên nhìn ra được hai hội phó này dù có đầu hàng cũng không có lòng tốt, nhưng mà mục đích sáng hôm nay chỉ là kéo dài thời gian, đợi đến lúc hội phòng ma hoàn toàn bị hắn thu phục, hai hội phó này sớm muộn cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, cho nên chỉ cần hai hội phó này trung thực ở lại đây không hành động gì, đánh võ mồm hoàn toàn không đáng kể.
Hai vị hội phó nhìn Mạc Vi An giả vờ ngớ ngẩn lừa đảo người, trong đầu cười lạnh một tiếng, Hồ Bằng lại nói: “Nếu như Lôi Hổ có thể phát huy thực lực cực mạnh ở thời khắc mấu chốt, ngược lại tới thời điểm phá thành mà do Lôi Hổ tiên phong dẫn dị ma, là không thể tốt hơn… Đúng rồi hội trưởng, về chuyện Lôi Y có thể làm cho hồn sư cấp trung phát huy ra thực lực hồn sư cấp cao, là thật sự sao? Đừng trách ta hỏi nhiều, dù sao ngày phá thành sắp tới, hiện tại ta hỏi nhiều một chút, có cái chuẩn bị, đến lúc đó có chuyện gì cũng dễ để Lôi Y giúp đỡ a.”
“Không cần chờ đến ngày phá thành, hiện tại hội phó có cần cái gì, ta có thể giúp ngay lập tức.” Đúng lúc này, tiếng nói của Trang Dịch vang lên từ bên cạnh.
Một hội phó khác nghe vậy, nghĩ đến chuyện bọn họ dùng Trang Dịch làm cửa đột phá muốn lao ra mà không thành công lúc nãy, đồng thời còn bị Lôi Tu đánh cho chật vật lui lại, vì vậy tự nhiên là nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu không vừa mắt, Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia đều có địa vị nhất định trong hội phòng ma, Trang Dịch cùng Lôi Tu lại gần đây mới đến, nền móng chưa ổn định, nghe Trang Dịch xen vào, vị hội phó này ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Lôi Y, vừa rồi ngươi tiêu hao không ít hồn lực, hiện tại tranh thủ nắm chặt thời gian tu luyện a. Ta cùng hội trưởng đang thương lượng kế lớn, người ngoài tùy ý chen vào sẽ cắt đứt ý nghĩ của chúng ta.”
Dáng vẻ này có thể nói là rất không khách khí, ngụ ý là đang cười nhạo Trang Dịch không đủ tư cách xen vào bọn họ nói chuyện.
Trang Dịch cười lạnh một tiếng: “Hội phó làm gương tốt, vừa thương lượng kế hoạch cùng hội trưởng, còn có thể vừa hấp thu hồn lực của hai hồn sư cấp bốn kia, nhất tâm nhị dụng như vậy, Lôi Y còn phải học tập hai vị.”
Động tác của hai hội phó này cực kỳ cẩn thận, dù là Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia mặt đối mặt với bọn họ, vậy mà cũng không phát hiện bọn họ mờ ám, mà thân phận Trang Dịch cùng Lôi Tu đặc thù, lực cảm ứng mạnh hơn hồn sư bình thường một chút, vậy mới miễn cưỡng phát hiện.
Lúc này cử động của hai hội phó bị Trang Dịch vạch trần, trong lòng bọn họ cả kinh, động tác trên tay chợt không ổn định, biên độ động tác hấp thu hồn lực biến thành lớn, Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia không muốn biết cũng không được.
Sắc mặt Mạc Vi An lập tức thay đổi, hắn không nghĩ tới hai hội phó này lại to gan lớn mật như vậy, lại có thể dám hấp thu hồn lực của hồn sư khác ngay trước mặt hắn, hoàn toàn không đặt hắn trong mắt chút nào!
Hai vị hội phó thấy sự tình bại lộ, bọn họ bỗng nhiên phóng thích hồn lực, một màn sáng do hồn lực hình thành gần như bao phủ lấy thân thể bọn họ cùng hai hồn sư cấp bốn chỉ trong nháy mắt, hai người không nhìn sắc mặt Mạc Vi An khó coi, bọn họ nhanh chóng tăng tốc độ hấp thu hồn lực, một giây sau, thân thể hai hồn sư kia không ngừng co quắp, chưa đến một giây, tất cả hồn lực trong cơ thể bọn họ đều bị thu ra ngoài cơ thể, sau đó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà bị hai hội phó hấp thu liên tục vào trong thân thể!
Động tác của bọn họ thực sự quá nhanh, sau khi đám Mạc Vi An kịp phản ứng mới chỉ kịp đứng dậy, hồn lực còn chưa kịp thả ra mà hai hội phó đã sắp hấp thu xong, đúng lúc này, mấy luồng lôi điện cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, lấy hội phó làm trung tâm, lực lôi điện khủng bố từ bốn phương tám hướng hội tụ, mạnh đánh về phía hai hội phó, vòng phòng hộ của đám hội phó lại lần nữa bị đánh vỡ giống như thủy tinh mong manh, lôi quang đùng đùng bay múa, ở thời khắc mấu chốt cuối cùng này, cắt đứt hai hội phó hấp thu hồn lực!
Hấp thu hồn lực lâm thời bị cắt đứt, hai vị hội phó kêu lên một tiếng đau đớn, ngẩng đầu hung ác trừng mắt nhìn Lôi Tu, bởi vì chiếm đoạt hồn lực từ người khác, sắc mặt của bọn họ hồng hào không quá bình thường, ánh mắt hiện ra ánh sáng quỷ dị, chẳng qua vì hồn lực trong cơ thể đại khái bị cắt đứt vào giây cuối cùng, hiện tại vô cùng không ổn định, lúc thì giật cực cao, tiếp cận cấp bảy thượng giai, lúc lại giảm cực thấp, chỉ có trình độ cấp bảy hạ giai.
Thấy bốn phía vẫn còn lực lôi điện của Lôi Tu không ngừng tàn sát bừa bãi, hai hội phó cắn răng đồng thời ngưng tụ hồn lực hóa giải công kích của Lôi Tu trước, thấy đám người Mạc Vi An lại vây quanh bọn họ lần nữa, hơn nữa mỗi người sắc mặt không tốt, Hồ Bằng nhìn về mọi người thấp giọng nói: “Các ngươi đây là muốn làm cái gì, chúng ta chẳng qua chỉ hấp thụ hồn lực của hai hồn sư cấp trung mà thôi…”
“Chết.” Hồ Bằng vừa dứt lời, hồn sư cấp cao đi theo bên người Mạc Vi An đi kiểm tra tình huống của hai hồn sư cấp bốn, sau đó đứng thẳng lên nhìn mọi người nói.
Sau khi Mạc Vi An nghe xong lời hồn sư cấp cao kia nói, sắc mặt tái nhợt chưa từng thấy: “Hai vị, mấy ngày qua, ta luôn luôn phản đối hấp thu thực lực hồn sư cấp thấp, hơn nữa khởi xướng giúp đỡ người có thực lực nhỏ yếu hơn mình, tăng thực lực tổng thể cho hội phòng ma, như vậy nửa tháng sau mới có thể phá ra lớp lớp vòng vây, các ngươi hiện tại giết chết hai hồn sư cấp trung ngay trước mặt ta, còn hỏi ta muốn làm cái gì?!”
Hai vị hội phó thấy Mạc Vi An nổi giận, cảm giác hồn lực trong cơ thể như trước không ổn định, đừng nói dựa theo thực lực tăng vọt mà chạy trốn, có thể khôi phục trình độ bình thường trong thời gian ngắn hay không cũng khó nói, bọn họ lập tức sửa sang lại nét mặt, Hồ Bằng nói: “Hội trưởng, chúng ta không phải cố ý muốn giết chết hai hồn sư cấp trung này. Lúc nãy chỉ muốn lấy chút hồn lực từ trên người bọn họ, mau chóng khôi phục thực lực, kết quả đều là vì Lôi Y đột nhiên xen vào, đồng thời cắt đứt chúng ta, mới khiến cho chúng ta nhất thời lỡ tay —— Lôi Hổ, ngươi làm cái gì!”
Hồ Bằng còn chưa nói dứt lời, Lôi Tu lại tấn công đến lần nữa, Hồ Bằng cùng hội phó kia thật vất vả mới chống đỡ được lôi điện của Lôi Tu, lúc này lại thấy Lôi Tu phát động công kích tới bọn họ lần nữa, hai người nhất thời vừa sợ vừa giận, quát to.
Lôi Tu giống như không nghe được lời Hồ Bằng nói, hắn lại thả con hổ cực lớn kia ra lần nữa, đồng thời ánh sáng tím bạo phát trên hai tay, hồn lực chạy quanh người hắn, ngàn vạn luồng lôi điện hội tụ từ bốn phương tám hướng dưới sự điều khiển của Lôi Tu, giống như toàn bộ không gian đều bị lôi quang tràn đầy, Lôi Tu không nói hai lời, thừa dịp hồn lực của hai hội phó này không ổn định, lập tức tấn công tới bọn họ!
Nguyên nhân Lôi Tu ra tay với hai hội phó rất đơn giản, hai hội phó này ỷ vào thực lực mạnh cùng với địa vị không thấp của mình, rất nhiều lần làm ra đủ loại cử động khiêu khích, hơn nữa ba lần bốn lượt hãm hại Trang Dịch cùng Lôi Tu, lại thêm lúc trước bọn họ dùng Trang Dịch làm cửa đột phá, thiếu chút nữa làm Trang Dịch bị thương, chạm đến vảy ngược của Lôi Tu, Lôi Tu làm sao có thể còn bỏ qua bọn họ.
Thấy Lôi Tu ra tay, Trang Dịch là chủ nhân của hắn, tự nhiên là muốn giúp đỡ Lôi Tu một tay, Tử Tinh Hoàng Điểu biến dị bay ra, mặc dù lực công kích không mạnh bằng Lôi Tu, lại có thể trợ giúp hắn, lôi quang cùng hỏa diễm quấn lấy nhau xuyên thẳng qua giữa không trung, không ngừng va chạm vào hồn lực của hai hội phó.
Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia thấy hai bên trực tiếp đánh nhau, mà Trang Dịch cùng Lôi Tu là người của hắn, Mạc Vi An lập tức phóng thích hồn lực, mang theo hồn sư kia gia nhập chiến trường, cùng nhau đánh về phía hai hội phó.
Tình cảnh chiến đấu hơn 10 phút trước lại xuất hiện một lần nữa, khác chính là lần này hồn lực của hội phó bị ảnh hưởng, càng không thể là đối thủ của bốn người ở đây.
Thấy hồn lực trong cơ thể lại sắp tiêu hao hơn phân nửa, Hồ Bằng lặp lại chiêu cũ, hô lớn: “Dừng tay! Nhanh dừng tay!”
Nhưng mà lần này không có ai nghe lời hắn, trả lời Hồ Bằng, là con hổ khổng lồ giữa không trung gầm lên giận dữ, lôi quang màu tím ùn ùn kéo đến đánh tới hai hội phó giống như mưa kiếm, sau lôi quang khủng bố chính là cầu lửa dày đặc do Tử Tinh Hoàng Điểu phun ra, lôi điện màu tím cùng ngọn lửa lam tím, gần như muốn phá vỡ sương mù bốn phía.
Hai vị hội phó không phải đối thủ của mọi người, rơi vào đường cùng đành phải vừa đánh vừa lui, khi bước chân của bọn họ vượt qua một ranh giới nào đó, chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên, nháy mắt tiếp theo, thân ảnh hai hội phó cứ như vậy mà trống rỗng biến mất!
Hai người Mạc Vi An nhất thời ngẩn ngơ, mà trên mặt Lôi Tu không có chút biểu hiện kinh ngạc nào, hắn không nhanh không chậm thu lại hồn lực.
“Chuyện gì xảy ra, bọn họ… không thấy!” Thấy hồn lực của mọi người tấn công hụt, thân ảnh hai hội phó biến mất, Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia kinh ngạc nói.
Trang Dịch cũng sững sờ, nhưng mà rất nhanh hắn đã phản ứng lại, nơi này là kết giới giữa Liệt cốc cùng thành Huệ Xương, nơi bọn họ nghỉ ngơi lúc trước vốn cách kết giới còn có khoảng trăm mét, kết quả đánh đánh, chẳng biết thế nào hội phó lại lui về hướng này, kết quả cứ như vậy mà rơi vào trong kết giới!
Trang Dịch liếc nhìn Lôi Tu một cái, thấy sắc mặt hắn bình tĩnh, không có tâm tình phập phồng gì, Trang Dịch nhìn về phía Mạc Vi An nói: “Bọn họ rơi vào trong Liệt cốc.”
“Liệt cốc?!” Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia sững sờ, vài giây sau mới nhớ Trang Dịch từng nói trong Liệt cốc vây rất nhiều ma thú cấp cao, mà những ma thú kia bị một trận pháp vây nhốt, trận pháp này nằm giữa Liệt cốc cùng thành Huệ Xương, chỉ được phép vào không cho phép ra, cho nên thành Huệ Xương trước kia mới có nhiều hồn sư biến mất như vậy…
“Lôi Y, trận pháp ngươi nói… Chính là nơi này?!” Mặc dù hai hội phó kia rất đáng giận, nhưng lúc này tình huống đột nhiên phát triển thành như vậy, Mạc Vi An vẫn là cực kỳ kinh ngạc. Thấy Trang Dịch nhẹ gật đầu, hắn nhìn chỗ kết giới kia, trong lòng vừa ca ngợi vừa cảnh giác.
Mạc Vi An xuất thân thế gia, mặc dù không có hứng thú cũng không học tập trận pháp, nhưng tốt xấu cũng nhìn thấy không ít, phàm là trận pháp, đều nhất định sẽ có hồn lực chấn động ở bên trong, nhưng mà cái trước mắt này… Một chút dấu hiệu cũng không có!
Hơn nữa ảo trận này làm quả thực chính là không chê vào đâu được, tấn công bằng hồn lực của mọi người thậm chí có thể trực tiếp xuyên qua làm bắn lên một mảnh bụi đất ở phía xa, rất thật, làm cho người ta không thể không tin.
Hiện trường một mảng yên tĩnh, vài giây sau, Mạc Vi An nói: “Như vậy, hiện tại bọn họ…”
“Hai người này không thể để lại.” Lôi Tu vẫn luôn không nói gì lúc này lại mở miệng nói.
Thấy ánh mắt phức tạp của Mạc Vi An đưa tới, Lôi Tu mặt không biểu tình nói: “Mang bọn họ về hội phòng ma, chỉ sẽ phiền toái hơn.”
Mạc Vi An nghe vậy, nhìn về phía kết giới kia một lát, thần sắc trong mắt chợt lóe.
Hai hội phó này ỷ vào thực lực mạnh mẽ mà không biết sợ, từ biểu hiện vừa rồi của bọn họ mà xem, dù cho hôm nay hắn thống nhất hội phòng ma, chỉ cần hai hội phó này vẫn có dị tâm như trước, nửa tháng kế tiếp, hắn còn phải nhức đầu.
Mà Liệt cốc này mặc dù nguy hiểm, nhưng hai huynh đệ Lôi Hổ cùng Lôi Y một người cấp bảy một người cấp sáu, có thể ở bên trong hơn 40 ngày mà không chết, hai vị hội phó đều là thực lực cấp bảy, đợi mười ngày nửa tháng, hẳn là cũng không ngại.
Đến lúc Trang Dịch mở trận pháp, miễn là hai hội phó này còn sống, nhất định sẽ muốn xông ra, vì mạng sống, bọn họ chỉ có thể tiếp tục phối hợp hội phòng ma, cho nên tác dụng hai hội phó này nên phát huy vẫn có thể phát huy được…
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả những điều này, Mạc Vi An ngẩng đầu, kết quả đúng lúc nhìn thấy Lôi Tu đang theo dõi hắn.
Mạc Vi An không khỏi cảm giác được một luồng uy áp vô hình, hắn phản xạ có điều kiện nói: “Như vậy chúng ta trở về đi.”
Vừa dứt lời, Mạc Vi An lập tức cảm thấy uy áp vô hình quanh thân biến mất gần như không còn.
Lôi Tu nghiêng đầu sang chỗ khác, đứng ở bên cạnh Trang Dịch, tỉ mỉ giúp Trang Dịch sửa sang lại mái tóc bị loạn do chiến đấu lúc nãy một chút, thấy Trang Dịch đi theo đường về, Lôi Tu lặng yên đi theo sau lưng Trang Dịch.
Mạc Vi An nhìn thân ảnh hai người bọn họ, nghĩ đến ánh mắt Lôi Tu nhìn hắn vừa rồi, rõ ràng là hồn sư cấp bậc không bằng hắn, nhưng mà, khi Mạc Vi An bị hắn nhìn chằm chằm, lại cảm thấy lạnh cả người.
“Hội trưởng… Ta cảm thấy Lôi Hổ kia là cố ý làm hội phó đi vào…” Hồn sư cấp cao nói nhỏ bên tai Mạc Vi An.
Mạc Vi An nhẹ gật đầu: “Lôi Hổ này…” Có tâm cơ, có mưu lược, có thực lực, hơn nữa tâm đủ tàn nhẫn, hai hồn sư cấp bảy, vậy mà cứ như thế bị hắn âm mưu đi vào, giống như trong mắt hắn, trừ Lôi Y này ra, toàn bộ những thứ khác đều giống như cọng rơm cái rác vậy.
“Nếu như hắn xuất hiện vào lúc thành Huệ Xương bị vây chắn, hội phòng ma này, e rằng sẽ là một cảnh tượng khác.” Mạc Vi An thấp giọng nói xong, liền nghĩ tới Lôi Y có thể ngăn cản hai hồn sư cấp bảy tấn công, còn có những trận pháp thần bí kia của hắn, cùng với khí chất ưu nhã bẩm sinh làm cho người ta thân cận…
Hai thiên tài tuyệt thế hoàn toàn khác nhau, rốt cuộc là chui từ đâu ra?
Lần đầu tiên Mạc Vi An sinh ra tò mò với thân phận hai huynh đệ này.
Mà hồn sư cấp cao ở bên cạnh nghe xong lời Mạc Vi An nói, lập tức cả kinh, hắn có thể trở thành thân tín của Mạc Vi An, tự nhiên biết rõ Mạc Vi An là người như thế nào, thấy hội trưởng vậy mà thay đổi thừa nhận bản thân không bằng Lôi Hổ kia, ánh mắt vị hồn sư cấp cao này nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, cũng dần dần phát sinh biến hóa.
“Hồ hội phó có gì muốn nói thì cứ nói thẳng.” Mạc Vi An nói.
“Lúc trước hội trưởng nói trong Liệt cốc này có đại quân ma thú, nhưng mà vì sao cho tới bây giờ ta cũng chưa từng nhìn thấy,” Hồ Bằng nói, “Ma thú bên ngoài thành này đại khái như thế nào, chúng ta sinh sống ở thành Huệ Xương hai tháng, cũng đều biết được rõ ràng, không biết điều hội trưởng từng nói rốt cuộc có bằng chứng gì?”
“Lôi Y là từ trong Liệt cốc đi ra, ở trong Liệt cốc, tự có đại quân ma thú chúng ta muốn dùng đến.” Mạc Vi An nói, đối với chuyện kết giới, Mạc Vi An không tự mình trải qua, cho nên trong lòng cũng còn nghi kỵ, nhưng mà Trang Dịch cùng Lôi Tu không có lý do gì để lừa gạt hắn, hơn nữa nửa tháng này, Trang Dịch cùng Lôi Tu giúp đỡ, hắn nhìn ở trong mắt, mặc dù có khi Mạc Vi An làm lãnh đạo không đủ quả quyết, nhưng mà hắn có một ưu điểm, chính là dùng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không dùng người, cho nên hắn cố định tin tưởng Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Một vị hội phó khác nghe vậy, lại nói: “Hội trưởng giấu chúng ta thật sự là khổ, Lôi Hổ này ít nhất là thực lực cấp bảy thượng giai, lại nói là cấp bảy hạ giai… Không, có thể hai nắm đấm đánh bay ta cùng Hồ Bằng, hội trưởng, ngươi xác định Lôi Hổ này không phải Vương hồn sư?”
Thần sắc trong mắt Mạc Vi An ngừng một chút, sau đó khẽ nở nụ cười: “Thực lực của Lôi Hổ cao thâm khó lường, lúc nãy các ngươi tấn công huynh đệ Lôi Y của hắn, Lôi Hổ nổi giận phát ra thực lực siêu mạnh, cũng là có thể hiểu.”
Mạc Vi An giỏi ngoại giao, công phu miệng lưỡi này là am hiểu nhất, bất luận các hội phó chân thành hay giả bộ hỏi ra vấn đề xảo trá gì, Mạc Vi An đều đánh thái cực quyền ứng phó, không khiến người cảm thấy qua loa, nhưng câu trả lời này mà nghĩ tỉ mỉ một chút, kỳ thực chẳng có chút nội dung gì có ích.
Mạc Vi An đương nhiên nhìn ra được hai hội phó này dù có đầu hàng cũng không có lòng tốt, nhưng mà mục đích sáng hôm nay chỉ là kéo dài thời gian, đợi đến lúc hội phòng ma hoàn toàn bị hắn thu phục, hai hội phó này sớm muộn cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, cho nên chỉ cần hai hội phó này trung thực ở lại đây không hành động gì, đánh võ mồm hoàn toàn không đáng kể.
Hai vị hội phó nhìn Mạc Vi An giả vờ ngớ ngẩn lừa đảo người, trong đầu cười lạnh một tiếng, Hồ Bằng lại nói: “Nếu như Lôi Hổ có thể phát huy thực lực cực mạnh ở thời khắc mấu chốt, ngược lại tới thời điểm phá thành mà do Lôi Hổ tiên phong dẫn dị ma, là không thể tốt hơn… Đúng rồi hội trưởng, về chuyện Lôi Y có thể làm cho hồn sư cấp trung phát huy ra thực lực hồn sư cấp cao, là thật sự sao? Đừng trách ta hỏi nhiều, dù sao ngày phá thành sắp tới, hiện tại ta hỏi nhiều một chút, có cái chuẩn bị, đến lúc đó có chuyện gì cũng dễ để Lôi Y giúp đỡ a.”
“Không cần chờ đến ngày phá thành, hiện tại hội phó có cần cái gì, ta có thể giúp ngay lập tức.” Đúng lúc này, tiếng nói của Trang Dịch vang lên từ bên cạnh.
Một hội phó khác nghe vậy, nghĩ đến chuyện bọn họ dùng Trang Dịch làm cửa đột phá muốn lao ra mà không thành công lúc nãy, đồng thời còn bị Lôi Tu đánh cho chật vật lui lại, vì vậy tự nhiên là nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu không vừa mắt, Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia đều có địa vị nhất định trong hội phòng ma, Trang Dịch cùng Lôi Tu lại gần đây mới đến, nền móng chưa ổn định, nghe Trang Dịch xen vào, vị hội phó này ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Lôi Y, vừa rồi ngươi tiêu hao không ít hồn lực, hiện tại tranh thủ nắm chặt thời gian tu luyện a. Ta cùng hội trưởng đang thương lượng kế lớn, người ngoài tùy ý chen vào sẽ cắt đứt ý nghĩ của chúng ta.”
Dáng vẻ này có thể nói là rất không khách khí, ngụ ý là đang cười nhạo Trang Dịch không đủ tư cách xen vào bọn họ nói chuyện.
Trang Dịch cười lạnh một tiếng: “Hội phó làm gương tốt, vừa thương lượng kế hoạch cùng hội trưởng, còn có thể vừa hấp thu hồn lực của hai hồn sư cấp bốn kia, nhất tâm nhị dụng như vậy, Lôi Y còn phải học tập hai vị.”
Động tác của hai hội phó này cực kỳ cẩn thận, dù là Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia mặt đối mặt với bọn họ, vậy mà cũng không phát hiện bọn họ mờ ám, mà thân phận Trang Dịch cùng Lôi Tu đặc thù, lực cảm ứng mạnh hơn hồn sư bình thường một chút, vậy mới miễn cưỡng phát hiện.
Lúc này cử động của hai hội phó bị Trang Dịch vạch trần, trong lòng bọn họ cả kinh, động tác trên tay chợt không ổn định, biên độ động tác hấp thu hồn lực biến thành lớn, Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia không muốn biết cũng không được.
Sắc mặt Mạc Vi An lập tức thay đổi, hắn không nghĩ tới hai hội phó này lại to gan lớn mật như vậy, lại có thể dám hấp thu hồn lực của hồn sư khác ngay trước mặt hắn, hoàn toàn không đặt hắn trong mắt chút nào!
Hai vị hội phó thấy sự tình bại lộ, bọn họ bỗng nhiên phóng thích hồn lực, một màn sáng do hồn lực hình thành gần như bao phủ lấy thân thể bọn họ cùng hai hồn sư cấp bốn chỉ trong nháy mắt, hai người không nhìn sắc mặt Mạc Vi An khó coi, bọn họ nhanh chóng tăng tốc độ hấp thu hồn lực, một giây sau, thân thể hai hồn sư kia không ngừng co quắp, chưa đến một giây, tất cả hồn lực trong cơ thể bọn họ đều bị thu ra ngoài cơ thể, sau đó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà bị hai hội phó hấp thu liên tục vào trong thân thể!
Động tác của bọn họ thực sự quá nhanh, sau khi đám Mạc Vi An kịp phản ứng mới chỉ kịp đứng dậy, hồn lực còn chưa kịp thả ra mà hai hội phó đã sắp hấp thu xong, đúng lúc này, mấy luồng lôi điện cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, lấy hội phó làm trung tâm, lực lôi điện khủng bố từ bốn phương tám hướng hội tụ, mạnh đánh về phía hai hội phó, vòng phòng hộ của đám hội phó lại lần nữa bị đánh vỡ giống như thủy tinh mong manh, lôi quang đùng đùng bay múa, ở thời khắc mấu chốt cuối cùng này, cắt đứt hai hội phó hấp thu hồn lực!
Hấp thu hồn lực lâm thời bị cắt đứt, hai vị hội phó kêu lên một tiếng đau đớn, ngẩng đầu hung ác trừng mắt nhìn Lôi Tu, bởi vì chiếm đoạt hồn lực từ người khác, sắc mặt của bọn họ hồng hào không quá bình thường, ánh mắt hiện ra ánh sáng quỷ dị, chẳng qua vì hồn lực trong cơ thể đại khái bị cắt đứt vào giây cuối cùng, hiện tại vô cùng không ổn định, lúc thì giật cực cao, tiếp cận cấp bảy thượng giai, lúc lại giảm cực thấp, chỉ có trình độ cấp bảy hạ giai.
Thấy bốn phía vẫn còn lực lôi điện của Lôi Tu không ngừng tàn sát bừa bãi, hai hội phó cắn răng đồng thời ngưng tụ hồn lực hóa giải công kích của Lôi Tu trước, thấy đám người Mạc Vi An lại vây quanh bọn họ lần nữa, hơn nữa mỗi người sắc mặt không tốt, Hồ Bằng nhìn về mọi người thấp giọng nói: “Các ngươi đây là muốn làm cái gì, chúng ta chẳng qua chỉ hấp thụ hồn lực của hai hồn sư cấp trung mà thôi…”
“Chết.” Hồ Bằng vừa dứt lời, hồn sư cấp cao đi theo bên người Mạc Vi An đi kiểm tra tình huống của hai hồn sư cấp bốn, sau đó đứng thẳng lên nhìn mọi người nói.
Sau khi Mạc Vi An nghe xong lời hồn sư cấp cao kia nói, sắc mặt tái nhợt chưa từng thấy: “Hai vị, mấy ngày qua, ta luôn luôn phản đối hấp thu thực lực hồn sư cấp thấp, hơn nữa khởi xướng giúp đỡ người có thực lực nhỏ yếu hơn mình, tăng thực lực tổng thể cho hội phòng ma, như vậy nửa tháng sau mới có thể phá ra lớp lớp vòng vây, các ngươi hiện tại giết chết hai hồn sư cấp trung ngay trước mặt ta, còn hỏi ta muốn làm cái gì?!”
Hai vị hội phó thấy Mạc Vi An nổi giận, cảm giác hồn lực trong cơ thể như trước không ổn định, đừng nói dựa theo thực lực tăng vọt mà chạy trốn, có thể khôi phục trình độ bình thường trong thời gian ngắn hay không cũng khó nói, bọn họ lập tức sửa sang lại nét mặt, Hồ Bằng nói: “Hội trưởng, chúng ta không phải cố ý muốn giết chết hai hồn sư cấp trung này. Lúc nãy chỉ muốn lấy chút hồn lực từ trên người bọn họ, mau chóng khôi phục thực lực, kết quả đều là vì Lôi Y đột nhiên xen vào, đồng thời cắt đứt chúng ta, mới khiến cho chúng ta nhất thời lỡ tay —— Lôi Hổ, ngươi làm cái gì!”
Hồ Bằng còn chưa nói dứt lời, Lôi Tu lại tấn công đến lần nữa, Hồ Bằng cùng hội phó kia thật vất vả mới chống đỡ được lôi điện của Lôi Tu, lúc này lại thấy Lôi Tu phát động công kích tới bọn họ lần nữa, hai người nhất thời vừa sợ vừa giận, quát to.
Lôi Tu giống như không nghe được lời Hồ Bằng nói, hắn lại thả con hổ cực lớn kia ra lần nữa, đồng thời ánh sáng tím bạo phát trên hai tay, hồn lực chạy quanh người hắn, ngàn vạn luồng lôi điện hội tụ từ bốn phương tám hướng dưới sự điều khiển của Lôi Tu, giống như toàn bộ không gian đều bị lôi quang tràn đầy, Lôi Tu không nói hai lời, thừa dịp hồn lực của hai hội phó này không ổn định, lập tức tấn công tới bọn họ!
Nguyên nhân Lôi Tu ra tay với hai hội phó rất đơn giản, hai hội phó này ỷ vào thực lực mạnh cùng với địa vị không thấp của mình, rất nhiều lần làm ra đủ loại cử động khiêu khích, hơn nữa ba lần bốn lượt hãm hại Trang Dịch cùng Lôi Tu, lại thêm lúc trước bọn họ dùng Trang Dịch làm cửa đột phá, thiếu chút nữa làm Trang Dịch bị thương, chạm đến vảy ngược của Lôi Tu, Lôi Tu làm sao có thể còn bỏ qua bọn họ.
Thấy Lôi Tu ra tay, Trang Dịch là chủ nhân của hắn, tự nhiên là muốn giúp đỡ Lôi Tu một tay, Tử Tinh Hoàng Điểu biến dị bay ra, mặc dù lực công kích không mạnh bằng Lôi Tu, lại có thể trợ giúp hắn, lôi quang cùng hỏa diễm quấn lấy nhau xuyên thẳng qua giữa không trung, không ngừng va chạm vào hồn lực của hai hội phó.
Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia thấy hai bên trực tiếp đánh nhau, mà Trang Dịch cùng Lôi Tu là người của hắn, Mạc Vi An lập tức phóng thích hồn lực, mang theo hồn sư kia gia nhập chiến trường, cùng nhau đánh về phía hai hội phó.
Tình cảnh chiến đấu hơn 10 phút trước lại xuất hiện một lần nữa, khác chính là lần này hồn lực của hội phó bị ảnh hưởng, càng không thể là đối thủ của bốn người ở đây.
Thấy hồn lực trong cơ thể lại sắp tiêu hao hơn phân nửa, Hồ Bằng lặp lại chiêu cũ, hô lớn: “Dừng tay! Nhanh dừng tay!”
Nhưng mà lần này không có ai nghe lời hắn, trả lời Hồ Bằng, là con hổ khổng lồ giữa không trung gầm lên giận dữ, lôi quang màu tím ùn ùn kéo đến đánh tới hai hội phó giống như mưa kiếm, sau lôi quang khủng bố chính là cầu lửa dày đặc do Tử Tinh Hoàng Điểu phun ra, lôi điện màu tím cùng ngọn lửa lam tím, gần như muốn phá vỡ sương mù bốn phía.
Hai vị hội phó không phải đối thủ của mọi người, rơi vào đường cùng đành phải vừa đánh vừa lui, khi bước chân của bọn họ vượt qua một ranh giới nào đó, chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên, nháy mắt tiếp theo, thân ảnh hai hội phó cứ như vậy mà trống rỗng biến mất!
Hai người Mạc Vi An nhất thời ngẩn ngơ, mà trên mặt Lôi Tu không có chút biểu hiện kinh ngạc nào, hắn không nhanh không chậm thu lại hồn lực.
“Chuyện gì xảy ra, bọn họ… không thấy!” Thấy hồn lực của mọi người tấn công hụt, thân ảnh hai hội phó biến mất, Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia kinh ngạc nói.
Trang Dịch cũng sững sờ, nhưng mà rất nhanh hắn đã phản ứng lại, nơi này là kết giới giữa Liệt cốc cùng thành Huệ Xương, nơi bọn họ nghỉ ngơi lúc trước vốn cách kết giới còn có khoảng trăm mét, kết quả đánh đánh, chẳng biết thế nào hội phó lại lui về hướng này, kết quả cứ như vậy mà rơi vào trong kết giới!
Trang Dịch liếc nhìn Lôi Tu một cái, thấy sắc mặt hắn bình tĩnh, không có tâm tình phập phồng gì, Trang Dịch nhìn về phía Mạc Vi An nói: “Bọn họ rơi vào trong Liệt cốc.”
“Liệt cốc?!” Mạc Vi An cùng hồn sư cấp cao kia sững sờ, vài giây sau mới nhớ Trang Dịch từng nói trong Liệt cốc vây rất nhiều ma thú cấp cao, mà những ma thú kia bị một trận pháp vây nhốt, trận pháp này nằm giữa Liệt cốc cùng thành Huệ Xương, chỉ được phép vào không cho phép ra, cho nên thành Huệ Xương trước kia mới có nhiều hồn sư biến mất như vậy…
“Lôi Y, trận pháp ngươi nói… Chính là nơi này?!” Mặc dù hai hội phó kia rất đáng giận, nhưng lúc này tình huống đột nhiên phát triển thành như vậy, Mạc Vi An vẫn là cực kỳ kinh ngạc. Thấy Trang Dịch nhẹ gật đầu, hắn nhìn chỗ kết giới kia, trong lòng vừa ca ngợi vừa cảnh giác.
Mạc Vi An xuất thân thế gia, mặc dù không có hứng thú cũng không học tập trận pháp, nhưng tốt xấu cũng nhìn thấy không ít, phàm là trận pháp, đều nhất định sẽ có hồn lực chấn động ở bên trong, nhưng mà cái trước mắt này… Một chút dấu hiệu cũng không có!
Hơn nữa ảo trận này làm quả thực chính là không chê vào đâu được, tấn công bằng hồn lực của mọi người thậm chí có thể trực tiếp xuyên qua làm bắn lên một mảnh bụi đất ở phía xa, rất thật, làm cho người ta không thể không tin.
Hiện trường một mảng yên tĩnh, vài giây sau, Mạc Vi An nói: “Như vậy, hiện tại bọn họ…”
“Hai người này không thể để lại.” Lôi Tu vẫn luôn không nói gì lúc này lại mở miệng nói.
Thấy ánh mắt phức tạp của Mạc Vi An đưa tới, Lôi Tu mặt không biểu tình nói: “Mang bọn họ về hội phòng ma, chỉ sẽ phiền toái hơn.”
Mạc Vi An nghe vậy, nhìn về phía kết giới kia một lát, thần sắc trong mắt chợt lóe.
Hai hội phó này ỷ vào thực lực mạnh mẽ mà không biết sợ, từ biểu hiện vừa rồi của bọn họ mà xem, dù cho hôm nay hắn thống nhất hội phòng ma, chỉ cần hai hội phó này vẫn có dị tâm như trước, nửa tháng kế tiếp, hắn còn phải nhức đầu.
Mà Liệt cốc này mặc dù nguy hiểm, nhưng hai huynh đệ Lôi Hổ cùng Lôi Y một người cấp bảy một người cấp sáu, có thể ở bên trong hơn 40 ngày mà không chết, hai vị hội phó đều là thực lực cấp bảy, đợi mười ngày nửa tháng, hẳn là cũng không ngại.
Đến lúc Trang Dịch mở trận pháp, miễn là hai hội phó này còn sống, nhất định sẽ muốn xông ra, vì mạng sống, bọn họ chỉ có thể tiếp tục phối hợp hội phòng ma, cho nên tác dụng hai hội phó này nên phát huy vẫn có thể phát huy được…
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả những điều này, Mạc Vi An ngẩng đầu, kết quả đúng lúc nhìn thấy Lôi Tu đang theo dõi hắn.
Mạc Vi An không khỏi cảm giác được một luồng uy áp vô hình, hắn phản xạ có điều kiện nói: “Như vậy chúng ta trở về đi.”
Vừa dứt lời, Mạc Vi An lập tức cảm thấy uy áp vô hình quanh thân biến mất gần như không còn.
Lôi Tu nghiêng đầu sang chỗ khác, đứng ở bên cạnh Trang Dịch, tỉ mỉ giúp Trang Dịch sửa sang lại mái tóc bị loạn do chiến đấu lúc nãy một chút, thấy Trang Dịch đi theo đường về, Lôi Tu lặng yên đi theo sau lưng Trang Dịch.
Mạc Vi An nhìn thân ảnh hai người bọn họ, nghĩ đến ánh mắt Lôi Tu nhìn hắn vừa rồi, rõ ràng là hồn sư cấp bậc không bằng hắn, nhưng mà, khi Mạc Vi An bị hắn nhìn chằm chằm, lại cảm thấy lạnh cả người.
“Hội trưởng… Ta cảm thấy Lôi Hổ kia là cố ý làm hội phó đi vào…” Hồn sư cấp cao nói nhỏ bên tai Mạc Vi An.
Mạc Vi An nhẹ gật đầu: “Lôi Hổ này…” Có tâm cơ, có mưu lược, có thực lực, hơn nữa tâm đủ tàn nhẫn, hai hồn sư cấp bảy, vậy mà cứ như thế bị hắn âm mưu đi vào, giống như trong mắt hắn, trừ Lôi Y này ra, toàn bộ những thứ khác đều giống như cọng rơm cái rác vậy.
“Nếu như hắn xuất hiện vào lúc thành Huệ Xương bị vây chắn, hội phòng ma này, e rằng sẽ là một cảnh tượng khác.” Mạc Vi An thấp giọng nói xong, liền nghĩ tới Lôi Y có thể ngăn cản hai hồn sư cấp bảy tấn công, còn có những trận pháp thần bí kia của hắn, cùng với khí chất ưu nhã bẩm sinh làm cho người ta thân cận…
Hai thiên tài tuyệt thế hoàn toàn khác nhau, rốt cuộc là chui từ đâu ra?
Lần đầu tiên Mạc Vi An sinh ra tò mò với thân phận hai huynh đệ này.
Mà hồn sư cấp cao ở bên cạnh nghe xong lời Mạc Vi An nói, lập tức cả kinh, hắn có thể trở thành thân tín của Mạc Vi An, tự nhiên biết rõ Mạc Vi An là người như thế nào, thấy hội trưởng vậy mà thay đổi thừa nhận bản thân không bằng Lôi Hổ kia, ánh mắt vị hồn sư cấp cao này nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, cũng dần dần phát sinh biến hóa.
Tác giả :
Hà Lam