Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Chương 334: Tuyên bố nhiệm vụ (2)
Lúc trước sau khi Đại Chu vương triều lập quốc, Nho gia có rất nhiều người vẫn tùy tùng Đông Tấn, bệ hạ đã từng giận dữ muốn tuyên bố huyết đồ Nho gia, Tạ Quận Vương thị là kẻ đứng mũi chịu sào.
Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Không dễ dàng như vậy, Tạ Quận Vương thị thân là một trong lục đại thế gia, truyền thừa mấy trăm năm, hơn nữa còn đại biểu Nho môn nên rất khó bị diệt.”
“Dùng thực lực Đại Chu vương triều thật sự có thể diệt Tạ Quận Vương thị nhưng tông môn võ lâm sẽ không ngồi nhìn không quan tâm.”
Thiết Dao Hoa nói: “Đúng là như thế, nhưng Đại Chu vương triều tuyệt đối sẽ không bại, kết quả cuối cùng lưỡng bại câu thương nhưng Đại Chu vương triều vẫn đóng đô Trung Nguyên, Tạ Quận Vương thị nguyên khí đại thương sau đó sẽ xuống dốc.”
“Cuối cùng là gia chủ Thiết gia ‘ Trần Ưng ’ Thiết Ngạo ra mặt thuyết phục bệ hạ hợp tác với Tạ Quận Vương thị, lúc này mới né qua qua một tâận hạo kiếp, cho nên Tạ Quận Vương thị vẫn ôm cảm kích với Thiết gia.”
Tô Tín cau mày, đây là một việc bí mật, đoán chừng trừ người Thiết gia và Tạ Quận Vương thị thì rất ít người biết.
Nọi tâm Tô Tín đúng là khinh thường Tạ Quận Vương thị, nếu bọn họ trung thành tận tâm với tiền triều Đông Tấn tới cuối cùng, Tô Tín sẽ bội phục bọn họ.
Nhưng kết quả nhìn thấy Nhân Hoàng Đại Chu giận dữ huyết đò Nho môn, đám người này lập tức sợ hãi, vừa vặn lúc này ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo đứng ra nói chuyện, Tạ Quận Vương thị liền có bậc thang đi xuống, lại làm ra bộ dạng ủy khuất gia nhập Đại Chu vương triều.
Hơn nữa bởi như vậy trên giang hồ cũng không ai nói bọn họ là tay sai triều đình, ngược lại còn ôm thái độ đồng tình với bọn họ.
Nhưng hành vi này với Nho gia trong kiếp trước của Tô Tín có cách làm khác nhau nhưng kết quả giống tới kỳ diệu.
Sở Hán tranh hùng, Nho gia đứng bên phía Hạng lại xưng nói tử trung với Hạng vương, kết quả đại quân Lưu Bang vừa tới liền đầu hàng.
Khác nhau duy nhất chính là người sáng tạo Nho gia ở kiếp này không phải hủ nho tay trói gà trong chặt.
Tạ Quận Vương thị thân là một chi lớn nhất của Nho môn, trong tộc vô số cao thủ, Vương gia tu hành Hạo Nhiên Chính Khí quyết song tu với Nho đạo nên uy lực vô song.
Tô Tín và Thiết Dao Hoa đi xem các cứ điểm bí mật khác đã là đêm khuya, lúc này lại đi tìm Vương Thế Phong là không thỏa đáng, cho nên hai người quay về khách sạn và sáng mai lại đi tìm Vương Thế Phong.
Sau khi quay về khách sạn, trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên.
Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến: tay sai triều đình.
Mô tả Nhiệm vụ: nho dùng văn loạn pháp, hiệp dùng võ phạm cấm. Thân là tay sai triều đình phải có giác ngộ của tay sai triều đình, người không tuân theo kỷ cương, giết giết giết!
Dùng thân phận tay sai triều đình diệt năm thế lực võ lâm ( ngoài nhị lưu), thời hạn hai năm.
Ban thưởng nhiệm vụ: ba lần rút thưởng cao cấp, hai mươi lần rút thưởng trung cấp, giá trị phản phái dựa theo thực lực tổng hợp của tông môn, thấp nhất 1000 điểm.
Thất bại trừng phạt: thực lực bản thân mất một tiểu cảnh giới, tùy ý cướp đoạt một môn công pháp dưới tứ tinh.
“Ha ha, thời gian dài như vậy không có nhiệm vụ chính tuyến, bỗng nhiên lại có một, khó giải quyết sao?”
Nụ cười trên mặt Tô Tín lập tức cứng đờ.
Lần này hệ thống ban thưởng quá phong phú, so sánh với ban thưởng phong phú, độ khó của nhiệm vụ không hề nghi ngờ sẽ tỷ lệ thuận với ban thưởng.
Diệt năm thế lực võ lâm không khó, Tô Tín cũng không phải chưa làm qua việc diệt cả nhà người ta, tìm năm thế lực không khác gì Chúc gia trang, tùy tiện chụp tội danh là có thể.
Dù sao hắn hiện tại là người Lục Phiến Môn, hắn nói ai phạm pháp làm rối loạn kỷ cương, người đó sẽ là kẻ phạm pháp làm rối loạn kỷ cương. Hắn nói ai mưu phản, người đó là mưu phản.
Loại chuyện này Lục Phiến Môn làm rất nhiều, cho dù hắn làm quá phận cũng không có ai ngu ngốc đứng ra thay trời hành đạo.
Nhưng nhiệm vụ này khó khăn ở chỗ phải tiêu diệt thế lực ngoài nhị lưu.
Thế lực võ lâm trong giang hồ có một hệ thống đẳng cấp sâm nghiêm, chỉ có phật môn tam tự, đạo môn tứ tông hơn mười thế lực mới xem như tồn tại đỉnh cấp.
Trừ việc này ra, đối với thế lực tam lưu, nhị lưu, nhất lưu lại không phân quá rõ ràng.
Một thế lực muốn được đánh giá là tam lưu, tối thiểu cần phải có mấy võ giả Linh Khiếu hoặc Thần Cung Cảnh, còn phải có hơn mười tên đệ tử Hậu Thiên trẻ tuổi trở lên, như vậy mới xem như có thể kéo dài thế lực.
Võ giả Thần Cung Cảnh đại biểu hi vọng trùng kích Nguyên Thần Cảnh, võ giả Linh Khiếu Cảnh đại biểu lực lượng trung kiên của thế lực, mà những võ giả Hậu Thiên trẻ tuổi đại biểu cho hi vọng.
Như vậy phải có lớp già, lớp trung niên và lớp trẻ đầy đủ mới được tính là thế lực tam lưu, có hi vọng truyền thừa nhiều đời.
Trước kia Chúc gia trang bị Tô Tín diệt môn có thể xem là thế lực tam lưunhưng lại không hoàn chỉnh.
Cả Chúc gia trang trừ Chúc Trạch Phương là võ giả Thần Cung Cảnh ra đã không có võ giả Linh Khiếu Cảnh, nếu không phải Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, Chúc gia trang căn bản chỉ là thế lực bất nhập lưu mà thôi.
Thế lực nhị lưu sẽ mạnh hơn thế lực tam lưu một đường, định vị cũng rất mơ hồ, có một tên võ giả Nguyên Thần Cảnh xem như thế lực nhị lưu, cho dù là Hóa Thần Cảnh thấp nhất cũng là thế lực nhị lưu. Có hơn mười tên võ giả Thần Cung Cảnh cũng có thể xem là thế lực nhị lưu.
Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Không dễ dàng như vậy, Tạ Quận Vương thị thân là một trong lục đại thế gia, truyền thừa mấy trăm năm, hơn nữa còn đại biểu Nho môn nên rất khó bị diệt.”
“Dùng thực lực Đại Chu vương triều thật sự có thể diệt Tạ Quận Vương thị nhưng tông môn võ lâm sẽ không ngồi nhìn không quan tâm.”
Thiết Dao Hoa nói: “Đúng là như thế, nhưng Đại Chu vương triều tuyệt đối sẽ không bại, kết quả cuối cùng lưỡng bại câu thương nhưng Đại Chu vương triều vẫn đóng đô Trung Nguyên, Tạ Quận Vương thị nguyên khí đại thương sau đó sẽ xuống dốc.”
“Cuối cùng là gia chủ Thiết gia ‘ Trần Ưng ’ Thiết Ngạo ra mặt thuyết phục bệ hạ hợp tác với Tạ Quận Vương thị, lúc này mới né qua qua một tâận hạo kiếp, cho nên Tạ Quận Vương thị vẫn ôm cảm kích với Thiết gia.”
Tô Tín cau mày, đây là một việc bí mật, đoán chừng trừ người Thiết gia và Tạ Quận Vương thị thì rất ít người biết.
Nọi tâm Tô Tín đúng là khinh thường Tạ Quận Vương thị, nếu bọn họ trung thành tận tâm với tiền triều Đông Tấn tới cuối cùng, Tô Tín sẽ bội phục bọn họ.
Nhưng kết quả nhìn thấy Nhân Hoàng Đại Chu giận dữ huyết đò Nho môn, đám người này lập tức sợ hãi, vừa vặn lúc này ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo đứng ra nói chuyện, Tạ Quận Vương thị liền có bậc thang đi xuống, lại làm ra bộ dạng ủy khuất gia nhập Đại Chu vương triều.
Hơn nữa bởi như vậy trên giang hồ cũng không ai nói bọn họ là tay sai triều đình, ngược lại còn ôm thái độ đồng tình với bọn họ.
Nhưng hành vi này với Nho gia trong kiếp trước của Tô Tín có cách làm khác nhau nhưng kết quả giống tới kỳ diệu.
Sở Hán tranh hùng, Nho gia đứng bên phía Hạng lại xưng nói tử trung với Hạng vương, kết quả đại quân Lưu Bang vừa tới liền đầu hàng.
Khác nhau duy nhất chính là người sáng tạo Nho gia ở kiếp này không phải hủ nho tay trói gà trong chặt.
Tạ Quận Vương thị thân là một chi lớn nhất của Nho môn, trong tộc vô số cao thủ, Vương gia tu hành Hạo Nhiên Chính Khí quyết song tu với Nho đạo nên uy lực vô song.
Tô Tín và Thiết Dao Hoa đi xem các cứ điểm bí mật khác đã là đêm khuya, lúc này lại đi tìm Vương Thế Phong là không thỏa đáng, cho nên hai người quay về khách sạn và sáng mai lại đi tìm Vương Thế Phong.
Sau khi quay về khách sạn, trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên.
Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến: tay sai triều đình.
Mô tả Nhiệm vụ: nho dùng văn loạn pháp, hiệp dùng võ phạm cấm. Thân là tay sai triều đình phải có giác ngộ của tay sai triều đình, người không tuân theo kỷ cương, giết giết giết!
Dùng thân phận tay sai triều đình diệt năm thế lực võ lâm ( ngoài nhị lưu), thời hạn hai năm.
Ban thưởng nhiệm vụ: ba lần rút thưởng cao cấp, hai mươi lần rút thưởng trung cấp, giá trị phản phái dựa theo thực lực tổng hợp của tông môn, thấp nhất 1000 điểm.
Thất bại trừng phạt: thực lực bản thân mất một tiểu cảnh giới, tùy ý cướp đoạt một môn công pháp dưới tứ tinh.
“Ha ha, thời gian dài như vậy không có nhiệm vụ chính tuyến, bỗng nhiên lại có một, khó giải quyết sao?”
Nụ cười trên mặt Tô Tín lập tức cứng đờ.
Lần này hệ thống ban thưởng quá phong phú, so sánh với ban thưởng phong phú, độ khó của nhiệm vụ không hề nghi ngờ sẽ tỷ lệ thuận với ban thưởng.
Diệt năm thế lực võ lâm không khó, Tô Tín cũng không phải chưa làm qua việc diệt cả nhà người ta, tìm năm thế lực không khác gì Chúc gia trang, tùy tiện chụp tội danh là có thể.
Dù sao hắn hiện tại là người Lục Phiến Môn, hắn nói ai phạm pháp làm rối loạn kỷ cương, người đó sẽ là kẻ phạm pháp làm rối loạn kỷ cương. Hắn nói ai mưu phản, người đó là mưu phản.
Loại chuyện này Lục Phiến Môn làm rất nhiều, cho dù hắn làm quá phận cũng không có ai ngu ngốc đứng ra thay trời hành đạo.
Nhưng nhiệm vụ này khó khăn ở chỗ phải tiêu diệt thế lực ngoài nhị lưu.
Thế lực võ lâm trong giang hồ có một hệ thống đẳng cấp sâm nghiêm, chỉ có phật môn tam tự, đạo môn tứ tông hơn mười thế lực mới xem như tồn tại đỉnh cấp.
Trừ việc này ra, đối với thế lực tam lưu, nhị lưu, nhất lưu lại không phân quá rõ ràng.
Một thế lực muốn được đánh giá là tam lưu, tối thiểu cần phải có mấy võ giả Linh Khiếu hoặc Thần Cung Cảnh, còn phải có hơn mười tên đệ tử Hậu Thiên trẻ tuổi trở lên, như vậy mới xem như có thể kéo dài thế lực.
Võ giả Thần Cung Cảnh đại biểu hi vọng trùng kích Nguyên Thần Cảnh, võ giả Linh Khiếu Cảnh đại biểu lực lượng trung kiên của thế lực, mà những võ giả Hậu Thiên trẻ tuổi đại biểu cho hi vọng.
Như vậy phải có lớp già, lớp trung niên và lớp trẻ đầy đủ mới được tính là thế lực tam lưu, có hi vọng truyền thừa nhiều đời.
Trước kia Chúc gia trang bị Tô Tín diệt môn có thể xem là thế lực tam lưunhưng lại không hoàn chỉnh.
Cả Chúc gia trang trừ Chúc Trạch Phương là võ giả Thần Cung Cảnh ra đã không có võ giả Linh Khiếu Cảnh, nếu không phải Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, Chúc gia trang căn bản chỉ là thế lực bất nhập lưu mà thôi.
Thế lực nhị lưu sẽ mạnh hơn thế lực tam lưu một đường, định vị cũng rất mơ hồ, có một tên võ giả Nguyên Thần Cảnh xem như thế lực nhị lưu, cho dù là Hóa Thần Cảnh thấp nhất cũng là thế lực nhị lưu. Có hơn mười tên võ giả Thần Cung Cảnh cũng có thể xem là thế lực nhị lưu.
Tác giả :
Phong Thất Nguyệt