Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Chương 190: Không biết sống chết (2)
Mạnh Trường Hà cười lạnh nói: “Ném tên đưa tin kia ra ngoài, dám chơi bịp bợm với chúng ta là tìm chết.”
Ninh Lạc Quân cau mày, tuy làm như vậy có chút không phóng khoáng nhưng hắn không nói cái gì.
Hắn biết rõ trong nội tâm Mạnh Trường Hà nghĩ cái gì, con mình bị Tô Tín giết, kết quả bây giờ người ta chạy trốn, đoán chừng đời này không có cơ hội báo thù, cũng khó trách trong lòng của hắn nghẹn khuất.
Lúc này trong Phi Ưng Bang, Hoàng Bỉnh Thành biết rõ Tam Anh hội làm gì liền mắng to: “Khinh người quá đáng!”
Nếu Tam Anh hội không muốn cho hắn mặt mũi này thì hắn chỉ có thể mời lão đại ra tay.
Hoàng Bỉnh Thành gọi một bang chúng tâm phúc tới, cho hắn tờ giấy bảo hắn đưa tới khách sạn.
Tô Tín nhận được tin tức liền cười lạnh, Tam Anh hội đã tìm chết thì không nên trách hắn.
Hắn vốn không muốn động thủ trong Thường Ninh phủ nhưng dù sao hắn có thù sâu với Tam Anh hội, hiện tại đám người Mạnh Trường Hà có chết cũng không ai hoài nghi lên đầu của hắn.
Nếu bọn chúng đã tìm chết như vậy, Tô Tín cũng không quan tâm ra tay một lần.
Cùng lắm sau khi giết bọn chúng lại bảo Phi Ưng Bang liên hợp Thiết Đao Hội trực tiếp chia cắt Tam Anh hội, giải quyết dứt khoát sẽ hủy diệt tất cả chứng cớ.
Đêm khuya, Mạnh Trường Hà và ba người còn không có nghỉ ngơi, ngược lại đang nghiên cứu kế hoạch trong phòng nghị sự Tam Anh hội.
Chuyện ngày hôm nay làm bọn họ ý thức được Phi Ưng Bang và Thiết Đao Hội phải bị diệt trừ thật nhanh, đến lúc đó tất cả tài nguyên trong Thường Ninh phủ chính là của bọn họ.
Thời điểm giao dịch với thương nhân bên ngoài, bọn họ có thể hoàn toàn bỏ qua giá cả Tô Tín quy định và tùy ý nâng giá, đó mới là thời điểm kiếm lợi kếch sù.
Hiện tại cho dù Phi Ưng Bang hay là Thiết Đao Hội đều lâm vào yếu thế, nếu cho bọn chúng thời gian hòa hoãn, chỉ sợ về sau sẽ khó tìm được cơ hội ra tay.
Ninh Lạc Quân cau mày nói: “Diệt trừ Phi Ưng Bang và Thiết Đao Hội cũng không phải không được, làm như vậy chúng ta sẽ tổn thất không nhỏ.”
“Đầu tiên không nói tới Thiết Đao Hội, Phi Ưng Bang còn có nội tình Tô Tín lưu lại, cho dù không có Tô Tín cũng không dễ chọc, nếu chúng ta cường công, chỉ sợ bản thân cũng tổn thương nguyên khí to lớn.”
Mạnh Trường Hà trầm giọng nói: “Lão Tam, ngươi có quá nhiều băn khoăn, hiện tại chúng ta cường công hai bang này sẽ có tổn thất nhưng làm xong chúng ta chính là đại bang lớn nhất Thường Ninh phủ, Huyết Y Hội sẽ không quản những việc này, chúng ta thu nhập từ địa bàn sẽ tăng lên gấp mấy lần.”
“Thời điểm đám người này chết, tổn thất lớn một chút có là cái gì chứ? Đến lúc đó tu dưỡng một hai năm, chúng ta muốn người có người muốn tiền có tiền, hoàn toàn có thể bổ sung trở lại.”
“Chậc chậc, Mạnh hội chủ không hổ là Mạnh hội chủ, quả nhiên có tư thế kiêu hùng, vì nuốt vào cả Thường Ninh phủ, chỉ sợ dù cho ngươi hi sinh toàn bộ Tam Anh hội cũng không nháy mắt cái nào ah.”
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
“Ai?”
Sắc mặt Đoạn Kiêu biến hóa, hắn vội vàng rút trường kiếm và đứng lên.
Nơi này chính là tổng đường của Tam Anh hội, kết quả có người lẻn vào trong tổng đường, hơn nữa nếu người này không lên tiếng thì bọn họ còn không phát hiện người này, thực lực người tới khủng bố ra sao?
Lúc này sắc mặt Mạnh Trường Hà tái nhợt, hắn không bao giờ quên được giọng nói này, phải nói bao giờ hắn cũng nghĩ báo thù đối phương.
Nhưng chờ tới lúc đối phương dứng trước mặt mình, trong lòng hắn chỉ còn sợ hãi.
Ba người cùng quay đầu lại, nhìn thấy Tô Tín đang mặt áo đen đứng ngay trước cửa, ánh mắt hắn nhìn bọn họ giống như người chết.
“Tô Tín! Ngươi còn dám quay về?”
Mạnh Trường Hà quát lên: “Ngươi giết đệ tử Thanh Thành kiếm phái, hiện tại Thanh Thành kiếm phái đang đuổi giết ngươi khắp thiên hạ, ngươi còn bị treo thưởng trên Hắc bảng, hiện tại ngươi trở lại không sợ tin tức truyền vào trong tai Thanh Thành kiếm phái sao?”
“Ha ha, muốn dùng Thanh Thành kiếm phái tới dọa ta?”
Tô Tín lúc này cười đầy khinh thường, nói: “Ta giết đệ tử Thanh Thành kiếm phái thì sao? Còn không phải sống rất tốt hay sao. Còn nữa, ta không chỉ nổi danh trên Hắc bảng, đừng quên ta hiện tại đứng hàng Nhân Bảng!”
Sắc mặt ba người Mạnh Trường Hà biến hóa.
Tô Tín nói đúng, hắn không chỉ bị người ta đuổi giết trên Hắc bảng, hắn chính là người có thể giết cường giả Tiên Thiên có tên trong Nhân Bảng!
Phương Đông Đình cảnh giới Tiên Thiên còn bị Tô Tín chém giết, ba người bọn họ tính là cái gì?
Vừa rồi bọn ho còn tính toán nên làm thế nào tiêu diệt Phi Ưng Bang, hiện tại bọn họ đang suy nghĩ làm cách nào thoát mạng trong tay Tô Tín.
Ninh Lạc Quân cau mày, tuy làm như vậy có chút không phóng khoáng nhưng hắn không nói cái gì.
Hắn biết rõ trong nội tâm Mạnh Trường Hà nghĩ cái gì, con mình bị Tô Tín giết, kết quả bây giờ người ta chạy trốn, đoán chừng đời này không có cơ hội báo thù, cũng khó trách trong lòng của hắn nghẹn khuất.
Lúc này trong Phi Ưng Bang, Hoàng Bỉnh Thành biết rõ Tam Anh hội làm gì liền mắng to: “Khinh người quá đáng!”
Nếu Tam Anh hội không muốn cho hắn mặt mũi này thì hắn chỉ có thể mời lão đại ra tay.
Hoàng Bỉnh Thành gọi một bang chúng tâm phúc tới, cho hắn tờ giấy bảo hắn đưa tới khách sạn.
Tô Tín nhận được tin tức liền cười lạnh, Tam Anh hội đã tìm chết thì không nên trách hắn.
Hắn vốn không muốn động thủ trong Thường Ninh phủ nhưng dù sao hắn có thù sâu với Tam Anh hội, hiện tại đám người Mạnh Trường Hà có chết cũng không ai hoài nghi lên đầu của hắn.
Nếu bọn chúng đã tìm chết như vậy, Tô Tín cũng không quan tâm ra tay một lần.
Cùng lắm sau khi giết bọn chúng lại bảo Phi Ưng Bang liên hợp Thiết Đao Hội trực tiếp chia cắt Tam Anh hội, giải quyết dứt khoát sẽ hủy diệt tất cả chứng cớ.
Đêm khuya, Mạnh Trường Hà và ba người còn không có nghỉ ngơi, ngược lại đang nghiên cứu kế hoạch trong phòng nghị sự Tam Anh hội.
Chuyện ngày hôm nay làm bọn họ ý thức được Phi Ưng Bang và Thiết Đao Hội phải bị diệt trừ thật nhanh, đến lúc đó tất cả tài nguyên trong Thường Ninh phủ chính là của bọn họ.
Thời điểm giao dịch với thương nhân bên ngoài, bọn họ có thể hoàn toàn bỏ qua giá cả Tô Tín quy định và tùy ý nâng giá, đó mới là thời điểm kiếm lợi kếch sù.
Hiện tại cho dù Phi Ưng Bang hay là Thiết Đao Hội đều lâm vào yếu thế, nếu cho bọn chúng thời gian hòa hoãn, chỉ sợ về sau sẽ khó tìm được cơ hội ra tay.
Ninh Lạc Quân cau mày nói: “Diệt trừ Phi Ưng Bang và Thiết Đao Hội cũng không phải không được, làm như vậy chúng ta sẽ tổn thất không nhỏ.”
“Đầu tiên không nói tới Thiết Đao Hội, Phi Ưng Bang còn có nội tình Tô Tín lưu lại, cho dù không có Tô Tín cũng không dễ chọc, nếu chúng ta cường công, chỉ sợ bản thân cũng tổn thương nguyên khí to lớn.”
Mạnh Trường Hà trầm giọng nói: “Lão Tam, ngươi có quá nhiều băn khoăn, hiện tại chúng ta cường công hai bang này sẽ có tổn thất nhưng làm xong chúng ta chính là đại bang lớn nhất Thường Ninh phủ, Huyết Y Hội sẽ không quản những việc này, chúng ta thu nhập từ địa bàn sẽ tăng lên gấp mấy lần.”
“Thời điểm đám người này chết, tổn thất lớn một chút có là cái gì chứ? Đến lúc đó tu dưỡng một hai năm, chúng ta muốn người có người muốn tiền có tiền, hoàn toàn có thể bổ sung trở lại.”
“Chậc chậc, Mạnh hội chủ không hổ là Mạnh hội chủ, quả nhiên có tư thế kiêu hùng, vì nuốt vào cả Thường Ninh phủ, chỉ sợ dù cho ngươi hi sinh toàn bộ Tam Anh hội cũng không nháy mắt cái nào ah.”
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
“Ai?”
Sắc mặt Đoạn Kiêu biến hóa, hắn vội vàng rút trường kiếm và đứng lên.
Nơi này chính là tổng đường của Tam Anh hội, kết quả có người lẻn vào trong tổng đường, hơn nữa nếu người này không lên tiếng thì bọn họ còn không phát hiện người này, thực lực người tới khủng bố ra sao?
Lúc này sắc mặt Mạnh Trường Hà tái nhợt, hắn không bao giờ quên được giọng nói này, phải nói bao giờ hắn cũng nghĩ báo thù đối phương.
Nhưng chờ tới lúc đối phương dứng trước mặt mình, trong lòng hắn chỉ còn sợ hãi.
Ba người cùng quay đầu lại, nhìn thấy Tô Tín đang mặt áo đen đứng ngay trước cửa, ánh mắt hắn nhìn bọn họ giống như người chết.
“Tô Tín! Ngươi còn dám quay về?”
Mạnh Trường Hà quát lên: “Ngươi giết đệ tử Thanh Thành kiếm phái, hiện tại Thanh Thành kiếm phái đang đuổi giết ngươi khắp thiên hạ, ngươi còn bị treo thưởng trên Hắc bảng, hiện tại ngươi trở lại không sợ tin tức truyền vào trong tai Thanh Thành kiếm phái sao?”
“Ha ha, muốn dùng Thanh Thành kiếm phái tới dọa ta?”
Tô Tín lúc này cười đầy khinh thường, nói: “Ta giết đệ tử Thanh Thành kiếm phái thì sao? Còn không phải sống rất tốt hay sao. Còn nữa, ta không chỉ nổi danh trên Hắc bảng, đừng quên ta hiện tại đứng hàng Nhân Bảng!”
Sắc mặt ba người Mạnh Trường Hà biến hóa.
Tô Tín nói đúng, hắn không chỉ bị người ta đuổi giết trên Hắc bảng, hắn chính là người có thể giết cường giả Tiên Thiên có tên trong Nhân Bảng!
Phương Đông Đình cảnh giới Tiên Thiên còn bị Tô Tín chém giết, ba người bọn họ tính là cái gì?
Vừa rồi bọn ho còn tính toán nên làm thế nào tiêu diệt Phi Ưng Bang, hiện tại bọn họ đang suy nghĩ làm cách nào thoát mạng trong tay Tô Tín.
Tác giả :
Phong Thất Nguyệt