Tôi, Còn Có Thể Cứu Vãn Một Chút Không?
Chương 76
Đạo diễn mất hơn một tuần để quay cảnh cuối cùng. Khi tinh thần của mọi người đã sắp sụp đổ, ông ấy phất tay, cuối cùng cũng cho qua.
Phó Hàn Chu cũng chính thức quay xong.
Trong vòng nửa tháng, Phó Hàn Chu đã giảm gần chục cân, mặc dù đã được chuyên gia dinh dưỡng phối hợp bữa ăn giảm cân, nhưng năng lượng cơ thể lại tiêu hao nghiêm trọng.
Lần trước anh có làm nũng như thế nào đi chăng nữa, Tô Vân Cảnh cũng không quan tâm anh, thành thật ôm anh ngủ cả đêm.
Trở lại thủ đô, Tô Vân Cảnh tuân thủ nghiêm ngặt lời khuyên của bác sĩ dinh dưỡng, bắt đầu chế độ ăn tăng cân cho nhóc cool ngầu.
Tô Vân Cảnh không giỏi nấu ăn lắm, vì vậy cậu sử dụng máy tính bảng để đọc hướng dẫn trước khi nấu ăn.
Lúc này Phó Hàn Chu cũng ở trong bếp, một tấc không rời Tô Vân Cảnh.
Khi Tô Vân Cảnh quét dọn vệ sinh nhà cửa, anh liền nắm lấy góc áo của Tô Vân Cạnh, Tô Vân Cảnh đi đâu anh đi đó.
Sau bữa tối, trong khi Tô Vân Cảnh đang dọn dẹp nhà bếp thì nhóc dính người cỡ lớn liền bám lên.
Đối với Phó Hàn Chu, Tô Vân Cảnh là người có đủ kiên nhẫn, cho dù đối phương đột nhiên bám vào cậu khi đang làm việc, cậu cũng sẽ không ngại phiền.
Bởi vì đôi mắt che khăn lụa không nhìn thấy Tô Vân Cảnh, Phó Hàn Chu sẽ dùng tay thay thế cho đôi mắt của mình, muốn biết biểu cảm của cậu bây giờ như thế nào.
Phó Hàn Chu sờ nắn khuôn mặt Tô Vân Cảnh, bàn tay thon dài thăm dò từng chút một.
Khi chạm vào khóe môi Tô Vân Cảnh, đối phương đột nhiên mở miệng c4n vào tay anh.
Đôi mắt của Phó Hàn Chu thoáng chút ý cười, đầu ngón tay cong lại, vô tình đụng phải thứ mềm mại ẩm ướt, không nhịn được mà cúi đầu hôn lên.
Tô Vân Cảnh né sang hai bên: “Này này, đừng có quậy, đang quét dọn vệ sinh đó.”
Phó Hàn Chu không quan tâm, ôm lấy mặt Tô Vân Cảnh, hôn cậu.
Tô Vân Cảnh đang muốn nói gì đó đã bị Phó Hàn Chu ấn lên trên bàn.
Sau hai ngày ăn tinh bột, thể lực của Phó Hàn Chu đang dần dần hồi phục.
Phó Hàn Chu ôm chặt Tô Vân Cảnh, giọng nói mềm dính vẫn làm cho da đầu của Tô Vân Cảnh tê dại như cũ: “Thích anh trai lắm.”
Cái cổ mướt mồ hôi dán vào Tô Vân Cảnh, đôi mắt đen bị ánh đèn nhuộm lên màu mật ong, bên trong có ý cười ngọt ngào đang lan ra.
Cả người Tô Vân Cảnh như bị luộc trong nước sôi.
Lần trước nghe thấy nhóc cool ngầu nói câu này, chính là khi hai người vẫn còn nhỏ.
Khoảng thời gian khi mới biết Tống Văn Thiến mang thai, Phó Hàn Chu vô cùng không có cảm giác an toàn. Cho tới một buổi tối nọ, sau khi anh từ chính miệng Tô Vân Cảnh biết được mình có vị trí như thế nào trong lòng cậu, cuối cùng cũng yên tâm.
Đêm đó Phó Hàn Chu giống như một con tôm lột vỏ, trắng nõn, mềm mại đến khó tin.
“Thích anh trai lắm.” Dán vào người Tô Vân Cảnh, mềm mại làm nũng.
Giọng nói và ngữ điệu so với năm đó không khác gì, hiện tại vẫn là mềm mại làm nũng, nhưng hoàn cảnh đã khác, Tô Vân Cảnh giờ phút này nghe thấy câu nói này, cảm thấy vô cùng phức tạp.
Nghe được tiếng tim đập nhanh của Tô Vân Cảnh, Phó Hàn Chu vui vẻ híp mắt lại, vẻ mặt dần dần thỏa mãn.
…
Mặc dù hành động của Giang Sơ Niên rất mạnh mẽ, nhưng fan thật sự rất loạn. Tình hình không ngừng tệ đi, bọn họ cùng nhau phản đối việc Tô Vân Cảnh làm trợ lý của Phó Hàn Chu.
Tô Vân Cảnh bị lôi ra, độ nổi tiếng không kém bất kỳ idol lưu lượng nào.
Thấy Tô Vân Cảnh hiện tại nổi tiếng như vậy, bạn cùng phòng của nguyên chủ trước đây - Viên Minh lại tới thu hút sự chú ý.
Viên Minh và nguyên chủ đều là thực tập sinh của công ty giải trí Thượng Nghệ, trước đây Tô Vân Cảnh đã từng mượn điện thoại của cậu ta để gọi điện cho người đại diện của mình là Nghiêm Vĩ.
Ban đầu Thượng Nghệ dự định đưa bốn thực tập sinh đến tham gia “Đoàn Thiếu Niên Hoa Dạng”, trong đó có tên Viên Minh này.
“Đoàn Thiếu Niên Hoa Dạng” đã ghi hình tới vòng chung kết, bởi vì Viên Minh ít được xuất hiện, thêm cả việc không có tài năng đặc biệt gì, lần bỏ phiếu thứ hai đã bị đào thải.
Cậu ta đăng một bài viết nửa thật nửa giả lên mạng xã hội, nói trên thế giới này, có những chuyện sớm đã có dự liệu từ trước, cậu ta không hề bất ngờ.
Bài đăng này của Viên Minh được cho là đang ám chỉ Tô Vân Cảnh.
Nhờ thân phận là đồng đội của Tô Vân Cảnh, Viên Minh nhanh chóng được fan hâm mộ đưa vào top 10 hot search, đạt được hơn hai trăm ngàn lượt theo dõi chỉ sau một đêm.
Viên Minh thấy mình được lợi lại đăng thêm một bài nữa, nhắn nhủ quần chúng ăn dưa nghỉ ngơi, cậu ta sẽ không tung tin nóng gì nữa. Dù sao thì đã từng cố gắng phấn đấu cùng với Tô Vân Cảnh, cho dù đã chia xa nhưng cũng hy vọng cả mỗi người đều được an ổn.
Năm phút sau, Viên Minh lại tự vả mặt mình, ám chỉ nói Tô Vân Cảnh: Người anh em, đàn ông chút đi, đứng ra giải thích với fan của anh Phó đi.
Lời này của Viên Minh đã trở thành bằng chứng chứng minh ý đồ xấu của Tô Vân Cảnh, một lần nữa khơi dậy sự tức giận của fan only.
Họ lại sang Weibo của studio và Tô Vân Cảnh gào thét chửi bới.
CP Hồi Sinh nghe thấy tin nhanh chóng chạy đến, gia nhập vào trận chiến.
“Nếu như anh là đàn ông thì trực tiếp nói rõ ràng, thế này là muốn ra vẻ gì đây hả?”
“Thảo mai nó vừa thôi, nếu thực sự còn nhớ rằng đã từng phấn đầu cùng với nhau, thì lúc này nên câm mõm đi được không?”
“Ủng hộ anh trai nhỏ Viên Minh, đã cho chúng tôi ví dụ sinh động thế nào là thảo mai.”
“Ghen tị cái con mẹ mày à, con chuột hôi hám trong rãnh nước, bú fame của anh Phó và Vân Vân, mày xứng sao!”
“Chị gái lầu trên bình tĩnh một chút, đừng chửi mắng người, chúng ta khác với mấy đứa fan only, chúng ta đều là người có tố chất.”
“Ngày nào cũng only only, nếu không phải thần tượng nhà mày mặt dày mày dạn bú fame anh Phó, thì ai biết đến tên flop này chứ?”
“Lại khơi mào à, fan CP cút đi.”
Ban đầu fan CP mắng chửi Viên Minh thảo mai, nhưng sau khi fan only của Phó Hàn Chu lao vào chiến trường, lại trở thành trận chiến mắng chửi nội bộ fan hâm mộ.
Trai cò đánh nhau, Viên Minh hưởng lợi, cậu ta lại một lần nữa lên hot search.
Blogger không dám đụng chạm đến Phó Hàn Chu, coi Tô Vân Cảnh là đầu sỏ, hình tượng tâm cơ boy của Tô Vân Cảnh đã đi sâu vào lòng người.
Một fan hâm mộ có lý trí đã viết một bài gửi đến studio, quyết liệt yêu cầu phòng làm việc sa thải Tô Vân Cảnh, để cậu tránh xa anh trai nhà mình càng xa càng tốt.
Tô Vân Cảnh không lên mạng, điện thoại di động cũng bị tắt nguồn, ở trong nhà không biết gì về những ồn ào náo động trên mạng xã hội.
Buổi tối đang sấy tóc cho Phó Hàn Chu thì Tô Vân Cảnh nhận được điện thoại của Giang Sơ Niên.
Giang Sơ Niên đi thẳng vào vấn đề: “Anh Phó hôm nay đã đăng nhập vào weibo của studio phải không?”
Tô Vân Cảnh vô thức liếc nhìn Phó Hàn Chu, đối phương đang ngồi trên chiếc ghế sô pha màu be, mái tóc ướt hơi rủ xuống, che đi đôi mắt phượng xinh đẹp.
Hiếm khi anh không đeo khăn bịt mắt, đôi mắt đen như mực nhìn sang đây.
Tô Vân Cảnh thu lại tầm mắt, nói với Giang Sơ Niên: “Có lẽ không phải đâu, tôi đang cầm điện thoại của anh ấy, có chuyện gì vậy?”
“Có người đã đăng nhập vào tài khoản studio, chửi một fan hâm mộ trong phần bình luận, tôi đã bảo nhân viên kỹ thuật kiểm tra một chút, IP đăng nhập là khu Thường Đức.”
Thủ đô được chia thành các khu, Tô Vân Cảnh bọn họ hiện nay đang sống ở khu Thường Đức.
Nếu như có ai đó có ác ý đăng nhập vào tài khoản phòng làm việc, chắc hẳn sẽ không chỉ chửi fan hâm mộ, khả năng cao là Phó Hàn Chu làm.
Có thể khiến Giang Sơ Niên cố ý gọi điện thoại tới hỏi như vậy… Tô Vân Cảnh dùng lực cắn môi: “Chửi nghiêm trọng lắm sao?”
Giang Sơ Niên khéo léo: “Không tính là quá nghiêm trọng.”
Không tính quá nghiêm trọng thì cũng là nghiêm trọng, Tô Vân Cảnh ấn ấn huyệt thái dương.
Giang Sơ Niên yêu cầu xác định có phải tài khoản của Phó Hàn Chu đăng nhập vào hay không, sau đó lại nghĩ cách bình ổn chuyện này.
Tô Vân Cảnh hỏi: “Anh ấy chửi fan như thế nào?”
Giang Sơ Niên: “Cũng không có gì, chỉ là mắng một câu “dốt nát”.”
Tô Vân Cảnh: …
Phản ứng đầu tiên của Tô Vân Cảnh là tưởng mình nghe nhầm, bởi vì cậu chưa bao giờ nghe thấy nhóc cool ngầu mắng người khác.
Giang Sơ Niên cũng không tin, anh ấy và Phó Hàn Chu làm việc với nhau nhiều năm như vậy, cũng chưa bao giờ nghe anh nói lời th0 tục.
Cả hai im lặng một lúc, cuối cùng Giang Sơ Niên gửi ảnh chụp màn hình đến Wechat của Tô Vân Cảnh.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Vân Cảnh mở Wechat ra xem, cuối cùng cũng hiểu tại sao Giang Sơ Niên lại đặc biệt gọi cuộc điện thoại này để hỏi thăm tình hình.
Bởi vì người bị mắng là một fan lâu năm của Phó Hàn Chu, còn là một trạm tỷ có mấy vạn fan.
Trạm tỷ của Phó Hàn Chu không nhiều như trạm tỷ của các nghệ sĩ khác, một là do ngoại trừ đóng phim ra, anh có rất ít lịch trình và ít tham gia các hoạt động khác.
Hai là bởi vì nhân viên làm việc bên cạnh Phó Hàn Chu rất kín miệng, thêm vào đó việc bảo vệ quyền riêng tư tốt, rất khó để ngồi canh Phó Hàn Chu.
Fan hâm mộ này là từ khi Phó Hàn Chu ở Đại học Thủ đô, bởi vì một lần CCTV phỏng vấn mà nổi tiếng, bị nhan sắc của anh làm cho ngã gục, sau đó vẫn luôn hâm mộ Phó Hàn Chu.
Trong phần bình luận của studio, cô ta vô cùng chân thành cầu xin bọn họ sa thải Tô Vân Cảnh.
Ngoại trừ fan CP, hầu hết fan hâm mộ đều tin rằng hot search này là do một tay Tô Vân Cảnh tạo ra, bởi vì cậu muốn nổi tiếng nên mới tiếp cận Phó Hàn Chu.
Fan cứng này có vẻ như quen biết nhân viên làm việc của đoàn phim “Nghịch Thủy”, biết Phó Hàn Chu đã phải ăn kiêng gầy đi rất nhiều để quay phim.
“Hai ngày qua tôi đã khóc đến sưng mắt. Anh trai ở đoàn phim vất vả quay phim, anh ấy vẫn luôn rất kính nghiệp, là một diễn viên xuất sắc, đây là thần tượng của tôi, tôi rất tự hào.”
“Tôi nghe nói gần đây anh ấy vì quay phim mà chịu rất nhiều khổ cực, thậm chí còn ngất xỉu và phải nhập viện, mỗi lần nghĩ đến điều này, tôi lại cảm thấy đau lòng không thôi.”
“Anh ấy đã vất vả như vậy, lại còn phải đề phòng người bên cạnh, anh ấy có thể cũng không biết người đó có ý xấu với mình, còn nghĩ rằng đối phương là người tốt, cho nên mới có nhiều tương tác thân mật và tín nhiệm như vậy.”
“Người lạnh lùng như anh ấy, khó khăn lắm mới hạ thấp cảnh giác, không ngờ lại gặp phải người như vậy.”
“Tôi chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi cũng thấy đau lòng, thật đau lòng mà, nếu như anh trai biết biết người kia tiếp cận anh ấy chỉ vì muốn lợi dụng anh ấy, dựa vào sự nổi tiếng của anh ấy, anh ấy sẽ buồn tới mức nào chứ.”
“Một người tốt như vậy, nên được cả thế giới đối xử tử tế, ít nhất trong mắt chúng tôi, anh ấy là ánh sáng, là tín ngưỡng, là ngọn hải đăng soi sáng đường về của chúng tôi.”
“Bây giờ lại bị tổn thương, bị lừa gạt, bị lợi dụng.”
“Tôi thực sự muốn khóc, tôi đau lòng cho anh ấy. Thực sự cầu xin các người, hãy để Tô Vân Cảnh rời đi đi, tôi sẽ không chửi cậu ta, tôi chỉ muốn cậu ta tránh xa ánh sáng của tôi mà thôi.”
Phía dưới là một đám người đang khóc lóc.
“Viết hay thật, viết ra nỗi lòng của tôi, lúc đọc tôi khóc suốt.”
“Tôi cũng sẽ không chửi cậu ta, tôi cũng chỉ muốn cậu ta rời xa ánh sáng của tôi, anh trai tốt nhất trên đời của tôi.”
“Thật sự muốn khóc, thật sự rất buồn, studio có thể làm người hay không.”
Bình luận đều là cảm động, muốn khóc, khổ sở linh tinh các loại, chỉ có một bình luận chửi bọn họ, trông rất lạc loài.
Đây còn là bình luận của tài khoản studio, hay nói chính xác hơn là Phó Hàn Chu, cũng là bình luận từ ánh sáng của bọn họ.
Tô Vân Cảnh rất khó có thể diễn tả được cảm xúc này, nếu như không phải fan cứng này đang nói cậu thì từ câu văn chân thành khẩn thiết này, Tô Vân Cảnh cũng có thể bị kéo vào tình cảm của bọn họ.
Bởi vì nói tới cậu, vậy nên cậu mới dở khóc dở cười, nhưng ít nhiều cũng bị những fan hâm mộ này làm cho cảm động, dù gì thì bọn họ cũng thực sự yêu mến Phó Hàn Chu.
Ít nhất có thể thấy rằng fan hâm mộ này rất thích nhóc cool ngầu.
Kết quả bản thân trực tiếp nhận được câu “dốt nát”, còn không phải là từ nói giảm nói tranh kiểu “ngốc nghếch”.
Tô Vân Cảnh giống như gà con đột nhiên bị túm chặt cổ, nghẹn mất một lúc.
“Anh đăng nhập vào tài khoản studio để trả lời fan hâm mộ hả?” Tô Vân Cảnh dùng câu nghi vấn.
Cậu chưa từng nghe Phó Hàn Chu chửi mắng người khác, cũng không ngờ rằng anh lại chửi fan hâm mộ như vậy.
Phó Hàn Chu ngồi đàng hoàng trên sô pha, đôi mắt đen láy lẳng lặng ngước nhìn Tô Vân Cảnh.
Đôi mi dày khẽ chớp chớp, giống như một đứa trẻ mắc lỗi bị tra hỏi.
Mỗi khi hàng lông mi run rẩy, Tô Vân Cảnh đều khống chế không nổi muốn vuốt lông mi anh, còn sinh ra cảm giác khó nói lên lời. Chu Chu ngoan ngoãn như vậy lại có thể mắng người khác “dốt nát”.
Phó Hàn Chu thừa nhận: “Anh có mắng một câu “dốt nát”.”
Hai chữ cuối cùng kia từ trong miệng anh phát ra nhẹ nhàng dịu dàng, Tô Vân Cảnh không nghe ra vẻ thù địch, cũng không cảm thấy khó nghe.
Tô Vân Cảnh nhanh chóng chấn chỉnh tâm lý của mình, để ngăn việc bị sắc đẹp mê hoặc.
Cậu hỏi Phó Hàn Chu: “Sao anh lại nói tục hả?”
Mặc dù thỉnh thoảng Tô Vân Cảnh cũng có nói, nhưng Tiểu Kiều Kiều nói ra, cậu lại cảm giác vô cùng không đúng.
Phó Hàn Chu cụp mắt xuống không nói lời nào, bộ dáng ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.
Đôi mắt đen láy kìm nén sự ác độc dày đặc từng tầng từng tầng, tuy nhiên bị hàng mi dài che lại nên Tô Vân Cảnh không nhìn thấy.
Tại sao không thể mắng chửi?
Trong mắt Phó Hàn Chu, đám người này là lũ “dốt nát”.
Anh không phải không biết mắng người, mà chỉ là không quan tâm, không thèm lãng phí thời gian cho những người này.
Người bọn họ luôn miệng nói yêu mến không phải là anh, mà là Phó Hàn Chu mà bọn họ tưởng tượng ra.
Tô Vân Cảnh thở dài: “Em biết bọn họ mắng chửi em trên mạng, trong lòng anh khó chịu, nhưng chỉ cần chúng ta không quan tâm là được, hơn nữa fan hâm mộ này cũng không có mắng chửi em, anh nói như vậy, fan hâm mộ sẽ tổn thương biết bao nhiêu chứ?”
Những fan hâm mộ này đối với Phó Hàn Chu hoàn toàn giống như những người từ thiện ở cô nhi viện năm đó.
Anh lạnh lùng nhìn những người bạn trong cô nhi viện ánh mắt chờ mong những người từ thiện đó sẽ trở về.
Bây giờ anh lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tình yêu và sự theo đuổi của fan hâm mộ.
Sự yêu mến của bọn họ chỉ bắt nguồn từ những ảo tưởng bên trong bản thân, một khi không còn ảo tưởng, bọn họ sẽ rời đi, đi tìm idol tiếp theo.
Phó Hàn Chu trông thấy những lời nói của fan cứng, không hề cảm động chút nào mà chỉ cảm thấy nực cười.
Ngay cả người anh thích nhất là Tô Vân Cảnh còn không biết, mà còn dám nói thích anh, còn dám nói đau lòng cho anh sao?
Mỗi một từ trong đó đều không liên quan đến Phó Hàn Chu, đều là do fan hâm mộ tự mình nghĩ ra.
Vậy nên tại sao anh phải quan tâm đến sự yêu thích của những người này?
Bọn họ đau lòng khó chịu có liên quan gì đến anh?
Thế nhưng, anh quan tâm đến Tô Vân Cảnh, quan tâm Tô Vân Cảnh có thích anh hay không, quan tâm Tô Vân Cảnh có buồn hay không.
Vậy nên rất ngoan ngoãn gật đầu một cái, bày tỏ bản thân về sau sẽ không như vậy nữa.
Tô Vân Cảnh đi tới vu0t ve con mèo lớn một cái: “Hơn nữa, anh chửi bới như vậy đã tạo ra biết bao gánh nặng công việc cho Tiểu Giang chứ?”
Nếu như chửi những fan hâm mộ quá khích cũng được, nhưng mấu chốt là Phó Hàn Chu lại mắng một fan hâm mộ lâu năm, người ta còn thật tâm chân thành như vậy.
Việc này Phó Hàn Chu làm như vậy là không thỏa đáng.
Trong lòng Phó Hàn Chu, điều đáng khinh nhất của mấy người này chính là, bọn họ không hiểu anh, lại còn ra vẻ là muốn tốt cho anh, đuổi người anh yêu thích nhất đi.
Anh lại không thể phản bác, chỉ cần phản bác chính là anh không đúng.
Phó Hàn Chu không cần những người “vì tốt cho anh ấy”, “lo lắng anh ấy bị lừa” này tồn tại.
Nếu đã không đi sâu vào cuộc sống của anh thì đừng có bô bô nói ra bên ngoài, anh không cần người khác dạy mình phải làm việc như thế nào.
Tự lo cho bản thân mình đi.
Nhưng Phó Hàn Chu sẽ không phản bác Tô Vân Cảnh, anh sẽ không vì những người không liên quan này mà tranh chấp với Tô Vân Cảnh.
Những lời của Tô Vân Cảnh đối với anh luôn luôn đúng.
Tô Vân Cảnh một lời thành tiên đoán, việc Phó Hàn Chu chửi fan hâm mộ đã gây ra làn sóng lớn.
Người hâm mộ hoa cả mắt, nhìn không ra đây là do Phó Hàn Chu chửi, cũng không tin đây là Phó Hàn Chu chửi.
Trong khi đó, những người qua đường thuần túy lại khôn ngoan hơn nhiều.
“Giọng điệu này... Không giống như nhân viên studio, nhân viên nhà nào dám to gan như vậy, lại chửi fan lâu năm như vậy?”
“Cũng cảm thấy không phải là nhân viên, nhưng là một người qua đường, tôi có ấn tượng khá tốt với Phó Hàn Chu, mặc dù có rất nhiều fan hâm mộ, nhưng bản thân lại rất kính nghiệp, kỹ năng diễn xuất cũng tốt, thực sự không dám tin.”
“Điều này cũng mất cảm tình quá rồi đấy? Người ta cũng không nói cái gì, lên đây liền mắng người ta “dốt nát”, tố chất đâu rồi?”
Studio của Phó Hàn Chu lại vẫn luôn bày tỏ thái độ rằng, cho dù fan hâm mộ có lật tung studio thì bọn họ vẫn sẽ không lên tiếng.
“Tên họ Giang kia, anh câm à, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sao? Hãy nhanh chóng yêu cầu nhân viên làm việc xin lỗi đi, đừng đổ nước bẩn lên người anh Phó.”
“Dù sao thì tôi cũng không tin là do anh Phó nói, ngồi đợi studio giải thích.”
“Chết tiệt, tôi tức đến phát khóc vì những lời đó rồi đây, rốt cuộc là loại ngu ngốc nào chửi đó? Ra đây chịu đòn đi.”
Studio của Phó Hàn Chu vẫn không có bất kỳ phản hồi nào, không phản hồi tương đương với việc thừa nhận là do Phó Hàn Chu chửi.
Thường thì studio nào có não một chút đều sẽ nhanh chóng nói rằng đó là do thực tập sinh làm, để xoa dịu cơn giận của fan.
Nhưng studio cũng không làm gì, không phủ nhận cũng không giải thích, để dư luận sục sôi, không ai có thể hiểu được hành động này.
Khi trạm tỷ kia bị chửi đã nhanh chóng viết một bài văn dài hàng nghìn chữ, tuyên bố cô ta thoát fan, còn khuyên mọi người cũng thoát fan, bởi vì loại studio này căn bản không đáng để lãng phí tình cảm.
Có kẻ tâm cơ đã tiếp cận Phó Hàn Chu, muốn lợi dụng vị trí của Phó Hàn Chu, vậy mà studio lại không quan tâm.
Người hâm mộ đưa ra nhiều kháng nghị hợp lý, nhưng bọn họ hoàn toàn phớt lờ.
Không những không quan tâm, mà còn mắng fan hâm mộ bọn họ.
Cho dù là studio mắng hay là Phó Hàn Chu mắng, thì cả đời này cô ta cũng sẽ ghét.
Những fan hâm mộ vốn đã tức giận nay lại càng tức giận hơn, đua nhau thoát fan để phản đối studio.
Bọn họ viết khẩu hiệu “Không phải tôi không muốn yêu, mà là yêu không được, có một số người quá chó, mà chúng tôi cũng mệt mỏi rồi”.
Không lâu sau khi những fan hâm mộ tụ tập thoát fan, thì có tin tức nghi rằng Phó Hàn Chu muốn rút khỏi giới.
Bởi vì những hành vi kỳ lạ gần đây của studio Phó Hàn Chu vốn đã thu hút những người mẫn cảm trong giới rồi.
Dù sao, những năm này bất kể fan hâm mộ làm loạn như thế nào thì Giang Sơ Niên đều nhanh chóng đến bình ổn hoặc dẫn dắt fan hâm mộ.
Nhưng lần này fan hâm mộ làm loạn tới mức muốn thoát fan, những fan lớn còn quay lại chửi mà Giang Sơ Niên vẫn không có bất kỳ phản hồi nào.
Ở thời điểm mấu chốt này, bên phía đoàn đội của Phó Hàn Chu lại bỏ gia hạn hợp đồng với một thương hiệu thế giới lớn.
Tài nguyên thời trang của Phó Hàn Chu từ khi ra mắt đã vô cùng tốt, không phải là đại ngôn toàn cầu thì cũng là người đại ngôn châu Á-Thái Bình Dương, vượt lên trên các tiểu sinh và tiểu thịt tươi cùng thời.
Chuyên nghiệp, trẻ trung, sức bền cao vẫn luôn là điểm khiến fan hâm mộ Phó Hàn Chu mang đi khoe khoang.
Nhiều đại ngôn, diễn xuất chuyên nghiệp, ít scandal, giá trị nhan sắc cao, còn xuất thân cũng thuộc hàng đỉnh, trong giới giải trí cũng không thể tìm thấy nghệ sĩ thứ hai tập hợp đầy đủ như vậy.
Phó Hàn Chu đã hợp tác với một thương hiệu cao cấp hàng đầu trong suốt ba năm, phía thương hiệu này muốn tiếp tục hợp tác, nhưng hiện tại có tin tức truyền ra rằng studio đã từ chối.
Ngay sau khi tin tức anh sắp giải nghệ được tung ra thì đã oanh tạc toàn bộ giới giải trí ngay lập tức, khiến fan hâm mộ trở tay không kịp, bao gồm cả những người nháo nhào muốn thoát fan.
Phó Hàn Chu cũng chính thức quay xong.
Trong vòng nửa tháng, Phó Hàn Chu đã giảm gần chục cân, mặc dù đã được chuyên gia dinh dưỡng phối hợp bữa ăn giảm cân, nhưng năng lượng cơ thể lại tiêu hao nghiêm trọng.
Lần trước anh có làm nũng như thế nào đi chăng nữa, Tô Vân Cảnh cũng không quan tâm anh, thành thật ôm anh ngủ cả đêm.
Trở lại thủ đô, Tô Vân Cảnh tuân thủ nghiêm ngặt lời khuyên của bác sĩ dinh dưỡng, bắt đầu chế độ ăn tăng cân cho nhóc cool ngầu.
Tô Vân Cảnh không giỏi nấu ăn lắm, vì vậy cậu sử dụng máy tính bảng để đọc hướng dẫn trước khi nấu ăn.
Lúc này Phó Hàn Chu cũng ở trong bếp, một tấc không rời Tô Vân Cảnh.
Khi Tô Vân Cảnh quét dọn vệ sinh nhà cửa, anh liền nắm lấy góc áo của Tô Vân Cạnh, Tô Vân Cảnh đi đâu anh đi đó.
Sau bữa tối, trong khi Tô Vân Cảnh đang dọn dẹp nhà bếp thì nhóc dính người cỡ lớn liền bám lên.
Đối với Phó Hàn Chu, Tô Vân Cảnh là người có đủ kiên nhẫn, cho dù đối phương đột nhiên bám vào cậu khi đang làm việc, cậu cũng sẽ không ngại phiền.
Bởi vì đôi mắt che khăn lụa không nhìn thấy Tô Vân Cảnh, Phó Hàn Chu sẽ dùng tay thay thế cho đôi mắt của mình, muốn biết biểu cảm của cậu bây giờ như thế nào.
Phó Hàn Chu sờ nắn khuôn mặt Tô Vân Cảnh, bàn tay thon dài thăm dò từng chút một.
Khi chạm vào khóe môi Tô Vân Cảnh, đối phương đột nhiên mở miệng c4n vào tay anh.
Đôi mắt của Phó Hàn Chu thoáng chút ý cười, đầu ngón tay cong lại, vô tình đụng phải thứ mềm mại ẩm ướt, không nhịn được mà cúi đầu hôn lên.
Tô Vân Cảnh né sang hai bên: “Này này, đừng có quậy, đang quét dọn vệ sinh đó.”
Phó Hàn Chu không quan tâm, ôm lấy mặt Tô Vân Cảnh, hôn cậu.
Tô Vân Cảnh đang muốn nói gì đó đã bị Phó Hàn Chu ấn lên trên bàn.
Sau hai ngày ăn tinh bột, thể lực của Phó Hàn Chu đang dần dần hồi phục.
Phó Hàn Chu ôm chặt Tô Vân Cảnh, giọng nói mềm dính vẫn làm cho da đầu của Tô Vân Cảnh tê dại như cũ: “Thích anh trai lắm.”
Cái cổ mướt mồ hôi dán vào Tô Vân Cảnh, đôi mắt đen bị ánh đèn nhuộm lên màu mật ong, bên trong có ý cười ngọt ngào đang lan ra.
Cả người Tô Vân Cảnh như bị luộc trong nước sôi.
Lần trước nghe thấy nhóc cool ngầu nói câu này, chính là khi hai người vẫn còn nhỏ.
Khoảng thời gian khi mới biết Tống Văn Thiến mang thai, Phó Hàn Chu vô cùng không có cảm giác an toàn. Cho tới một buổi tối nọ, sau khi anh từ chính miệng Tô Vân Cảnh biết được mình có vị trí như thế nào trong lòng cậu, cuối cùng cũng yên tâm.
Đêm đó Phó Hàn Chu giống như một con tôm lột vỏ, trắng nõn, mềm mại đến khó tin.
“Thích anh trai lắm.” Dán vào người Tô Vân Cảnh, mềm mại làm nũng.
Giọng nói và ngữ điệu so với năm đó không khác gì, hiện tại vẫn là mềm mại làm nũng, nhưng hoàn cảnh đã khác, Tô Vân Cảnh giờ phút này nghe thấy câu nói này, cảm thấy vô cùng phức tạp.
Nghe được tiếng tim đập nhanh của Tô Vân Cảnh, Phó Hàn Chu vui vẻ híp mắt lại, vẻ mặt dần dần thỏa mãn.
…
Mặc dù hành động của Giang Sơ Niên rất mạnh mẽ, nhưng fan thật sự rất loạn. Tình hình không ngừng tệ đi, bọn họ cùng nhau phản đối việc Tô Vân Cảnh làm trợ lý của Phó Hàn Chu.
Tô Vân Cảnh bị lôi ra, độ nổi tiếng không kém bất kỳ idol lưu lượng nào.
Thấy Tô Vân Cảnh hiện tại nổi tiếng như vậy, bạn cùng phòng của nguyên chủ trước đây - Viên Minh lại tới thu hút sự chú ý.
Viên Minh và nguyên chủ đều là thực tập sinh của công ty giải trí Thượng Nghệ, trước đây Tô Vân Cảnh đã từng mượn điện thoại của cậu ta để gọi điện cho người đại diện của mình là Nghiêm Vĩ.
Ban đầu Thượng Nghệ dự định đưa bốn thực tập sinh đến tham gia “Đoàn Thiếu Niên Hoa Dạng”, trong đó có tên Viên Minh này.
“Đoàn Thiếu Niên Hoa Dạng” đã ghi hình tới vòng chung kết, bởi vì Viên Minh ít được xuất hiện, thêm cả việc không có tài năng đặc biệt gì, lần bỏ phiếu thứ hai đã bị đào thải.
Cậu ta đăng một bài viết nửa thật nửa giả lên mạng xã hội, nói trên thế giới này, có những chuyện sớm đã có dự liệu từ trước, cậu ta không hề bất ngờ.
Bài đăng này của Viên Minh được cho là đang ám chỉ Tô Vân Cảnh.
Nhờ thân phận là đồng đội của Tô Vân Cảnh, Viên Minh nhanh chóng được fan hâm mộ đưa vào top 10 hot search, đạt được hơn hai trăm ngàn lượt theo dõi chỉ sau một đêm.
Viên Minh thấy mình được lợi lại đăng thêm một bài nữa, nhắn nhủ quần chúng ăn dưa nghỉ ngơi, cậu ta sẽ không tung tin nóng gì nữa. Dù sao thì đã từng cố gắng phấn đấu cùng với Tô Vân Cảnh, cho dù đã chia xa nhưng cũng hy vọng cả mỗi người đều được an ổn.
Năm phút sau, Viên Minh lại tự vả mặt mình, ám chỉ nói Tô Vân Cảnh: Người anh em, đàn ông chút đi, đứng ra giải thích với fan của anh Phó đi.
Lời này của Viên Minh đã trở thành bằng chứng chứng minh ý đồ xấu của Tô Vân Cảnh, một lần nữa khơi dậy sự tức giận của fan only.
Họ lại sang Weibo của studio và Tô Vân Cảnh gào thét chửi bới.
CP Hồi Sinh nghe thấy tin nhanh chóng chạy đến, gia nhập vào trận chiến.
“Nếu như anh là đàn ông thì trực tiếp nói rõ ràng, thế này là muốn ra vẻ gì đây hả?”
“Thảo mai nó vừa thôi, nếu thực sự còn nhớ rằng đã từng phấn đầu cùng với nhau, thì lúc này nên câm mõm đi được không?”
“Ủng hộ anh trai nhỏ Viên Minh, đã cho chúng tôi ví dụ sinh động thế nào là thảo mai.”
“Ghen tị cái con mẹ mày à, con chuột hôi hám trong rãnh nước, bú fame của anh Phó và Vân Vân, mày xứng sao!”
“Chị gái lầu trên bình tĩnh một chút, đừng chửi mắng người, chúng ta khác với mấy đứa fan only, chúng ta đều là người có tố chất.”
“Ngày nào cũng only only, nếu không phải thần tượng nhà mày mặt dày mày dạn bú fame anh Phó, thì ai biết đến tên flop này chứ?”
“Lại khơi mào à, fan CP cút đi.”
Ban đầu fan CP mắng chửi Viên Minh thảo mai, nhưng sau khi fan only của Phó Hàn Chu lao vào chiến trường, lại trở thành trận chiến mắng chửi nội bộ fan hâm mộ.
Trai cò đánh nhau, Viên Minh hưởng lợi, cậu ta lại một lần nữa lên hot search.
Blogger không dám đụng chạm đến Phó Hàn Chu, coi Tô Vân Cảnh là đầu sỏ, hình tượng tâm cơ boy của Tô Vân Cảnh đã đi sâu vào lòng người.
Một fan hâm mộ có lý trí đã viết một bài gửi đến studio, quyết liệt yêu cầu phòng làm việc sa thải Tô Vân Cảnh, để cậu tránh xa anh trai nhà mình càng xa càng tốt.
Tô Vân Cảnh không lên mạng, điện thoại di động cũng bị tắt nguồn, ở trong nhà không biết gì về những ồn ào náo động trên mạng xã hội.
Buổi tối đang sấy tóc cho Phó Hàn Chu thì Tô Vân Cảnh nhận được điện thoại của Giang Sơ Niên.
Giang Sơ Niên đi thẳng vào vấn đề: “Anh Phó hôm nay đã đăng nhập vào weibo của studio phải không?”
Tô Vân Cảnh vô thức liếc nhìn Phó Hàn Chu, đối phương đang ngồi trên chiếc ghế sô pha màu be, mái tóc ướt hơi rủ xuống, che đi đôi mắt phượng xinh đẹp.
Hiếm khi anh không đeo khăn bịt mắt, đôi mắt đen như mực nhìn sang đây.
Tô Vân Cảnh thu lại tầm mắt, nói với Giang Sơ Niên: “Có lẽ không phải đâu, tôi đang cầm điện thoại của anh ấy, có chuyện gì vậy?”
“Có người đã đăng nhập vào tài khoản studio, chửi một fan hâm mộ trong phần bình luận, tôi đã bảo nhân viên kỹ thuật kiểm tra một chút, IP đăng nhập là khu Thường Đức.”
Thủ đô được chia thành các khu, Tô Vân Cảnh bọn họ hiện nay đang sống ở khu Thường Đức.
Nếu như có ai đó có ác ý đăng nhập vào tài khoản phòng làm việc, chắc hẳn sẽ không chỉ chửi fan hâm mộ, khả năng cao là Phó Hàn Chu làm.
Có thể khiến Giang Sơ Niên cố ý gọi điện thoại tới hỏi như vậy… Tô Vân Cảnh dùng lực cắn môi: “Chửi nghiêm trọng lắm sao?”
Giang Sơ Niên khéo léo: “Không tính là quá nghiêm trọng.”
Không tính quá nghiêm trọng thì cũng là nghiêm trọng, Tô Vân Cảnh ấn ấn huyệt thái dương.
Giang Sơ Niên yêu cầu xác định có phải tài khoản của Phó Hàn Chu đăng nhập vào hay không, sau đó lại nghĩ cách bình ổn chuyện này.
Tô Vân Cảnh hỏi: “Anh ấy chửi fan như thế nào?”
Giang Sơ Niên: “Cũng không có gì, chỉ là mắng một câu “dốt nát”.”
Tô Vân Cảnh: …
Phản ứng đầu tiên của Tô Vân Cảnh là tưởng mình nghe nhầm, bởi vì cậu chưa bao giờ nghe thấy nhóc cool ngầu mắng người khác.
Giang Sơ Niên cũng không tin, anh ấy và Phó Hàn Chu làm việc với nhau nhiều năm như vậy, cũng chưa bao giờ nghe anh nói lời th0 tục.
Cả hai im lặng một lúc, cuối cùng Giang Sơ Niên gửi ảnh chụp màn hình đến Wechat của Tô Vân Cảnh.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Vân Cảnh mở Wechat ra xem, cuối cùng cũng hiểu tại sao Giang Sơ Niên lại đặc biệt gọi cuộc điện thoại này để hỏi thăm tình hình.
Bởi vì người bị mắng là một fan lâu năm của Phó Hàn Chu, còn là một trạm tỷ có mấy vạn fan.
Trạm tỷ của Phó Hàn Chu không nhiều như trạm tỷ của các nghệ sĩ khác, một là do ngoại trừ đóng phim ra, anh có rất ít lịch trình và ít tham gia các hoạt động khác.
Hai là bởi vì nhân viên làm việc bên cạnh Phó Hàn Chu rất kín miệng, thêm vào đó việc bảo vệ quyền riêng tư tốt, rất khó để ngồi canh Phó Hàn Chu.
Fan hâm mộ này là từ khi Phó Hàn Chu ở Đại học Thủ đô, bởi vì một lần CCTV phỏng vấn mà nổi tiếng, bị nhan sắc của anh làm cho ngã gục, sau đó vẫn luôn hâm mộ Phó Hàn Chu.
Trong phần bình luận của studio, cô ta vô cùng chân thành cầu xin bọn họ sa thải Tô Vân Cảnh.
Ngoại trừ fan CP, hầu hết fan hâm mộ đều tin rằng hot search này là do một tay Tô Vân Cảnh tạo ra, bởi vì cậu muốn nổi tiếng nên mới tiếp cận Phó Hàn Chu.
Fan cứng này có vẻ như quen biết nhân viên làm việc của đoàn phim “Nghịch Thủy”, biết Phó Hàn Chu đã phải ăn kiêng gầy đi rất nhiều để quay phim.
“Hai ngày qua tôi đã khóc đến sưng mắt. Anh trai ở đoàn phim vất vả quay phim, anh ấy vẫn luôn rất kính nghiệp, là một diễn viên xuất sắc, đây là thần tượng của tôi, tôi rất tự hào.”
“Tôi nghe nói gần đây anh ấy vì quay phim mà chịu rất nhiều khổ cực, thậm chí còn ngất xỉu và phải nhập viện, mỗi lần nghĩ đến điều này, tôi lại cảm thấy đau lòng không thôi.”
“Anh ấy đã vất vả như vậy, lại còn phải đề phòng người bên cạnh, anh ấy có thể cũng không biết người đó có ý xấu với mình, còn nghĩ rằng đối phương là người tốt, cho nên mới có nhiều tương tác thân mật và tín nhiệm như vậy.”
“Người lạnh lùng như anh ấy, khó khăn lắm mới hạ thấp cảnh giác, không ngờ lại gặp phải người như vậy.”
“Tôi chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi cũng thấy đau lòng, thật đau lòng mà, nếu như anh trai biết biết người kia tiếp cận anh ấy chỉ vì muốn lợi dụng anh ấy, dựa vào sự nổi tiếng của anh ấy, anh ấy sẽ buồn tới mức nào chứ.”
“Một người tốt như vậy, nên được cả thế giới đối xử tử tế, ít nhất trong mắt chúng tôi, anh ấy là ánh sáng, là tín ngưỡng, là ngọn hải đăng soi sáng đường về của chúng tôi.”
“Bây giờ lại bị tổn thương, bị lừa gạt, bị lợi dụng.”
“Tôi thực sự muốn khóc, tôi đau lòng cho anh ấy. Thực sự cầu xin các người, hãy để Tô Vân Cảnh rời đi đi, tôi sẽ không chửi cậu ta, tôi chỉ muốn cậu ta tránh xa ánh sáng của tôi mà thôi.”
Phía dưới là một đám người đang khóc lóc.
“Viết hay thật, viết ra nỗi lòng của tôi, lúc đọc tôi khóc suốt.”
“Tôi cũng sẽ không chửi cậu ta, tôi cũng chỉ muốn cậu ta rời xa ánh sáng của tôi, anh trai tốt nhất trên đời của tôi.”
“Thật sự muốn khóc, thật sự rất buồn, studio có thể làm người hay không.”
Bình luận đều là cảm động, muốn khóc, khổ sở linh tinh các loại, chỉ có một bình luận chửi bọn họ, trông rất lạc loài.
Đây còn là bình luận của tài khoản studio, hay nói chính xác hơn là Phó Hàn Chu, cũng là bình luận từ ánh sáng của bọn họ.
Tô Vân Cảnh rất khó có thể diễn tả được cảm xúc này, nếu như không phải fan cứng này đang nói cậu thì từ câu văn chân thành khẩn thiết này, Tô Vân Cảnh cũng có thể bị kéo vào tình cảm của bọn họ.
Bởi vì nói tới cậu, vậy nên cậu mới dở khóc dở cười, nhưng ít nhiều cũng bị những fan hâm mộ này làm cho cảm động, dù gì thì bọn họ cũng thực sự yêu mến Phó Hàn Chu.
Ít nhất có thể thấy rằng fan hâm mộ này rất thích nhóc cool ngầu.
Kết quả bản thân trực tiếp nhận được câu “dốt nát”, còn không phải là từ nói giảm nói tranh kiểu “ngốc nghếch”.
Tô Vân Cảnh giống như gà con đột nhiên bị túm chặt cổ, nghẹn mất một lúc.
“Anh đăng nhập vào tài khoản studio để trả lời fan hâm mộ hả?” Tô Vân Cảnh dùng câu nghi vấn.
Cậu chưa từng nghe Phó Hàn Chu chửi mắng người khác, cũng không ngờ rằng anh lại chửi fan hâm mộ như vậy.
Phó Hàn Chu ngồi đàng hoàng trên sô pha, đôi mắt đen láy lẳng lặng ngước nhìn Tô Vân Cảnh.
Đôi mi dày khẽ chớp chớp, giống như một đứa trẻ mắc lỗi bị tra hỏi.
Mỗi khi hàng lông mi run rẩy, Tô Vân Cảnh đều khống chế không nổi muốn vuốt lông mi anh, còn sinh ra cảm giác khó nói lên lời. Chu Chu ngoan ngoãn như vậy lại có thể mắng người khác “dốt nát”.
Phó Hàn Chu thừa nhận: “Anh có mắng một câu “dốt nát”.”
Hai chữ cuối cùng kia từ trong miệng anh phát ra nhẹ nhàng dịu dàng, Tô Vân Cảnh không nghe ra vẻ thù địch, cũng không cảm thấy khó nghe.
Tô Vân Cảnh nhanh chóng chấn chỉnh tâm lý của mình, để ngăn việc bị sắc đẹp mê hoặc.
Cậu hỏi Phó Hàn Chu: “Sao anh lại nói tục hả?”
Mặc dù thỉnh thoảng Tô Vân Cảnh cũng có nói, nhưng Tiểu Kiều Kiều nói ra, cậu lại cảm giác vô cùng không đúng.
Phó Hàn Chu cụp mắt xuống không nói lời nào, bộ dáng ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.
Đôi mắt đen láy kìm nén sự ác độc dày đặc từng tầng từng tầng, tuy nhiên bị hàng mi dài che lại nên Tô Vân Cảnh không nhìn thấy.
Tại sao không thể mắng chửi?
Trong mắt Phó Hàn Chu, đám người này là lũ “dốt nát”.
Anh không phải không biết mắng người, mà chỉ là không quan tâm, không thèm lãng phí thời gian cho những người này.
Người bọn họ luôn miệng nói yêu mến không phải là anh, mà là Phó Hàn Chu mà bọn họ tưởng tượng ra.
Tô Vân Cảnh thở dài: “Em biết bọn họ mắng chửi em trên mạng, trong lòng anh khó chịu, nhưng chỉ cần chúng ta không quan tâm là được, hơn nữa fan hâm mộ này cũng không có mắng chửi em, anh nói như vậy, fan hâm mộ sẽ tổn thương biết bao nhiêu chứ?”
Những fan hâm mộ này đối với Phó Hàn Chu hoàn toàn giống như những người từ thiện ở cô nhi viện năm đó.
Anh lạnh lùng nhìn những người bạn trong cô nhi viện ánh mắt chờ mong những người từ thiện đó sẽ trở về.
Bây giờ anh lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tình yêu và sự theo đuổi của fan hâm mộ.
Sự yêu mến của bọn họ chỉ bắt nguồn từ những ảo tưởng bên trong bản thân, một khi không còn ảo tưởng, bọn họ sẽ rời đi, đi tìm idol tiếp theo.
Phó Hàn Chu trông thấy những lời nói của fan cứng, không hề cảm động chút nào mà chỉ cảm thấy nực cười.
Ngay cả người anh thích nhất là Tô Vân Cảnh còn không biết, mà còn dám nói thích anh, còn dám nói đau lòng cho anh sao?
Mỗi một từ trong đó đều không liên quan đến Phó Hàn Chu, đều là do fan hâm mộ tự mình nghĩ ra.
Vậy nên tại sao anh phải quan tâm đến sự yêu thích của những người này?
Bọn họ đau lòng khó chịu có liên quan gì đến anh?
Thế nhưng, anh quan tâm đến Tô Vân Cảnh, quan tâm Tô Vân Cảnh có thích anh hay không, quan tâm Tô Vân Cảnh có buồn hay không.
Vậy nên rất ngoan ngoãn gật đầu một cái, bày tỏ bản thân về sau sẽ không như vậy nữa.
Tô Vân Cảnh đi tới vu0t ve con mèo lớn một cái: “Hơn nữa, anh chửi bới như vậy đã tạo ra biết bao gánh nặng công việc cho Tiểu Giang chứ?”
Nếu như chửi những fan hâm mộ quá khích cũng được, nhưng mấu chốt là Phó Hàn Chu lại mắng một fan hâm mộ lâu năm, người ta còn thật tâm chân thành như vậy.
Việc này Phó Hàn Chu làm như vậy là không thỏa đáng.
Trong lòng Phó Hàn Chu, điều đáng khinh nhất của mấy người này chính là, bọn họ không hiểu anh, lại còn ra vẻ là muốn tốt cho anh, đuổi người anh yêu thích nhất đi.
Anh lại không thể phản bác, chỉ cần phản bác chính là anh không đúng.
Phó Hàn Chu không cần những người “vì tốt cho anh ấy”, “lo lắng anh ấy bị lừa” này tồn tại.
Nếu đã không đi sâu vào cuộc sống của anh thì đừng có bô bô nói ra bên ngoài, anh không cần người khác dạy mình phải làm việc như thế nào.
Tự lo cho bản thân mình đi.
Nhưng Phó Hàn Chu sẽ không phản bác Tô Vân Cảnh, anh sẽ không vì những người không liên quan này mà tranh chấp với Tô Vân Cảnh.
Những lời của Tô Vân Cảnh đối với anh luôn luôn đúng.
Tô Vân Cảnh một lời thành tiên đoán, việc Phó Hàn Chu chửi fan hâm mộ đã gây ra làn sóng lớn.
Người hâm mộ hoa cả mắt, nhìn không ra đây là do Phó Hàn Chu chửi, cũng không tin đây là Phó Hàn Chu chửi.
Trong khi đó, những người qua đường thuần túy lại khôn ngoan hơn nhiều.
“Giọng điệu này... Không giống như nhân viên studio, nhân viên nhà nào dám to gan như vậy, lại chửi fan lâu năm như vậy?”
“Cũng cảm thấy không phải là nhân viên, nhưng là một người qua đường, tôi có ấn tượng khá tốt với Phó Hàn Chu, mặc dù có rất nhiều fan hâm mộ, nhưng bản thân lại rất kính nghiệp, kỹ năng diễn xuất cũng tốt, thực sự không dám tin.”
“Điều này cũng mất cảm tình quá rồi đấy? Người ta cũng không nói cái gì, lên đây liền mắng người ta “dốt nát”, tố chất đâu rồi?”
Studio của Phó Hàn Chu lại vẫn luôn bày tỏ thái độ rằng, cho dù fan hâm mộ có lật tung studio thì bọn họ vẫn sẽ không lên tiếng.
“Tên họ Giang kia, anh câm à, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sao? Hãy nhanh chóng yêu cầu nhân viên làm việc xin lỗi đi, đừng đổ nước bẩn lên người anh Phó.”
“Dù sao thì tôi cũng không tin là do anh Phó nói, ngồi đợi studio giải thích.”
“Chết tiệt, tôi tức đến phát khóc vì những lời đó rồi đây, rốt cuộc là loại ngu ngốc nào chửi đó? Ra đây chịu đòn đi.”
Studio của Phó Hàn Chu vẫn không có bất kỳ phản hồi nào, không phản hồi tương đương với việc thừa nhận là do Phó Hàn Chu chửi.
Thường thì studio nào có não một chút đều sẽ nhanh chóng nói rằng đó là do thực tập sinh làm, để xoa dịu cơn giận của fan.
Nhưng studio cũng không làm gì, không phủ nhận cũng không giải thích, để dư luận sục sôi, không ai có thể hiểu được hành động này.
Khi trạm tỷ kia bị chửi đã nhanh chóng viết một bài văn dài hàng nghìn chữ, tuyên bố cô ta thoát fan, còn khuyên mọi người cũng thoát fan, bởi vì loại studio này căn bản không đáng để lãng phí tình cảm.
Có kẻ tâm cơ đã tiếp cận Phó Hàn Chu, muốn lợi dụng vị trí của Phó Hàn Chu, vậy mà studio lại không quan tâm.
Người hâm mộ đưa ra nhiều kháng nghị hợp lý, nhưng bọn họ hoàn toàn phớt lờ.
Không những không quan tâm, mà còn mắng fan hâm mộ bọn họ.
Cho dù là studio mắng hay là Phó Hàn Chu mắng, thì cả đời này cô ta cũng sẽ ghét.
Những fan hâm mộ vốn đã tức giận nay lại càng tức giận hơn, đua nhau thoát fan để phản đối studio.
Bọn họ viết khẩu hiệu “Không phải tôi không muốn yêu, mà là yêu không được, có một số người quá chó, mà chúng tôi cũng mệt mỏi rồi”.
Không lâu sau khi những fan hâm mộ tụ tập thoát fan, thì có tin tức nghi rằng Phó Hàn Chu muốn rút khỏi giới.
Bởi vì những hành vi kỳ lạ gần đây của studio Phó Hàn Chu vốn đã thu hút những người mẫn cảm trong giới rồi.
Dù sao, những năm này bất kể fan hâm mộ làm loạn như thế nào thì Giang Sơ Niên đều nhanh chóng đến bình ổn hoặc dẫn dắt fan hâm mộ.
Nhưng lần này fan hâm mộ làm loạn tới mức muốn thoát fan, những fan lớn còn quay lại chửi mà Giang Sơ Niên vẫn không có bất kỳ phản hồi nào.
Ở thời điểm mấu chốt này, bên phía đoàn đội của Phó Hàn Chu lại bỏ gia hạn hợp đồng với một thương hiệu thế giới lớn.
Tài nguyên thời trang của Phó Hàn Chu từ khi ra mắt đã vô cùng tốt, không phải là đại ngôn toàn cầu thì cũng là người đại ngôn châu Á-Thái Bình Dương, vượt lên trên các tiểu sinh và tiểu thịt tươi cùng thời.
Chuyên nghiệp, trẻ trung, sức bền cao vẫn luôn là điểm khiến fan hâm mộ Phó Hàn Chu mang đi khoe khoang.
Nhiều đại ngôn, diễn xuất chuyên nghiệp, ít scandal, giá trị nhan sắc cao, còn xuất thân cũng thuộc hàng đỉnh, trong giới giải trí cũng không thể tìm thấy nghệ sĩ thứ hai tập hợp đầy đủ như vậy.
Phó Hàn Chu đã hợp tác với một thương hiệu cao cấp hàng đầu trong suốt ba năm, phía thương hiệu này muốn tiếp tục hợp tác, nhưng hiện tại có tin tức truyền ra rằng studio đã từ chối.
Ngay sau khi tin tức anh sắp giải nghệ được tung ra thì đã oanh tạc toàn bộ giới giải trí ngay lập tức, khiến fan hâm mộ trở tay không kịp, bao gồm cả những người nháo nhào muốn thoát fan.
Tác giả :
Sách Mã Thính Phong