Tôi Bị Omega Vạn Người Mê Đánh Dấu
Chương 11
Edit + Beta: Shino
------oOo------
Lúc Vân Chức đến có thể xem là còn sớm, thừa dịp tiết mục chưa chính thức bắt đầu thu, cậu với mấy người xung quanh làm quen với nhau. Tóc đỏ ngồi bên trái cậu tên là Lý Viên Viên, đầu quả thực rất tròn, môi hơi bĩu, cứ kêu quát quát quát, nói lảm nhảm với Vân Chức.
“Ai Vân Chức à, có phải thiếu một người nữa chúng ta mới đủ không?” Lý Viên Viên thò đầu lại gần hỏi.
Vân Chức vẫn luôn đếm số người đang có mặt, cậu gật gật đầu, “Ừm, còn thiếu một người cuối cùng.”
Lý Viên Viên cân nhắc một phen, ý vị sâu xa nhìn hướng cửa ra vào, “Không hổ là Triệu Kim Chiêu, thông lệ của nhóm chương trình, người chơi nặng ký hẳn là người xuất hiện cuối cùng. Chức Chức cậu cũng là fan của Triệu Kim Chiêu sao?”
“Triệu Kim Chiêu?” Vân Chức trong mắt lóe lên nghi hoặc.
Vân Chức cầm điện thoại lên tìm kiếm.
“Cậu không biết à?” Lý Viên Viên nhìn thấy cậu click mở khung tìm kiếm ra, có chút kinh ngạc, “Idol Omega Triệu Kim Chiêu mới ra mắt một năm đại ngôn điện ảnh được mời nhận đến mỏi cả tay, không hiểu tại sao anh ta lại đến đây tranh cái vị trí thực tập sinh này nữa.”
Lý Viên Viên gãi gãi đầu, lại tiến đến bên tai Vân Chức nhỏ giọng: “Kỳ thật tôi cảm thấy cậu đẹp hơn anh ta nhiều, bạn cậu cũng đẹp, hai người các cậu đều đẹp cả, nếu có thực lực nhất định có thể nổi tiếng!”
Vân Chức nhanh chóng giơ tay che miệng hắn lại. Xung quanh đều là camera thu âm, lời này mà bị truyền ra ngoài nhất định sẽ đem lại không ít phiền phức cho cậu và Phương Nhất Tỉnh.
Cậu và Phương Nhất Tỉnh đều là những người đáng thương không bối cảnh cũng như tài nguyên, nên cẩn thận một chút.
Vân Chức ngẩng đầu liền nhìn thấy một Omega xinh đẹp tinh xảo từ đầu đến chân chậm rãi đi tới.
Y cao gần 1m8, khuôn mặt tuấn mỹ lại không mang tính công kích, mắt hơi dài nhỏ, nếp uốn hai mí rất nhạt, lúc nhìn người toát lên vẻ quyến rũ.
Mặt y mang vẻ mỉm cười, đi không nhanh không chậm, bình tĩnh tự tin.
Không hổ danh là tiền bối đã ra mắt, khí chất khác hẳn với mấy nhóc lông lá bọn cậu, Vân Chức cảm thấy sau này nên xin nhiều lời khuyên từ tiền bối hơn!
“Chào tiền bối ạ!”
“Chào tiền bối Triệu Kim Chiêu!”
Mọi người không hẹn mà cùng đứng dậy chào Triệu Kim Chiêu.
Triệu Kim Chiêu giơ tay, cổ tay áo màu bạc giống như ánh trăng. Tầm mắt của y chậm rãi liếc qua khu vực kim tự tháp, nhếch lên một nụ cười chuẩn mực nhất nói: “Xin chào mọi người, tôi là Triệu Kim Chiêu. Đừng khách khí, ngồi đi.”
Bắt gặp ánh mắt của tiền bối, Vân Chức cười rạng rỡ hơn, lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhỏ ngọt ngào.
Ngay khi họ ngồi xuống, âm nhạc xuất hiện của người hướng dẫn đã vang lên trên sóng trực tiếp.
Dương Trác chậm rãi đi từ một lối vào khác, đứng ở giữa sân khấu, cười nói: “Xin chào mọi người, tôi là Dương Trác, không cần giới thiệu đâu đúng không?”
Những tiếng hò hét phấn khích nổ ra từ đám đông, kèm theo vài tiếng la hét: “Dương Trác lão sư!”
Không ai trong số bọn họ nghĩ rằng đoàn chương trình tầm thường này lại có thể mời được nhà sản xuất quốc dân Dương Trác của bọn họ.
Dương Trác! Ánh sáng của Beta trong giới giải trí, trong cuộc thi tài năng mấy năm trước đã đè bẹp Alpha và Omega, đồng thời ra mắt với vị trí thứ nhất, độ nổi tiếng cực cao, vẫn giữ nguyên bản gốc không có ý định tranh giành hay cướp lấy cái gì, là thần tượng trong lòng của rất nhiều thực tập sinh.
Dương Trác mỉm cười để cho bọn họ hô một tiếng, sau đó giơ tay ra hiệu mọi người im lặng, “101 Omega thực tập sinh không ngại khó dũng cảm thử thách bản thân sao đã đến đông đủ chưa nhỉ?”
Nói rồi đưa micro về phía trước.
“Tất cả đều ở đây!” Mọi người đồng thanh hét lên.
“Tốt lắm!” Dương Trác vừa lòng gật gật đầu, “Đánh giá sơ bộ cũng chuẩn bị tốt rồi đúng không?”
Có thực tập sinh luống cuống, “A? Nhanh như vậy sao?”
Dương Trác nghiêm túc một giây, “Các cậu đã ở đây rồi thì không phải lúc nào cũng nên trong trạng thái sẵn sàng sao?”
Mọi người không khỏi im lặng, có người nóng lòng muốn thử, có người co đầu rụt cổ, có người thần sắc bình tĩnh.
Vân Chức bị bầu không khí đột nhiên an tĩnh này làm cho có chút khẩn trương, tim đập thình thịch, nghiêng đầu liếc nhanh về phía Phương Nhất Tỉnh, dần dần cảm thấy an tâm khi bắt gặp đôi mắt đen tĩnh lặng của anh.
Cậu há mồm không tiếng động dùng khẩu hình miệng nói với anh: Anh không căng thẳng sao.
Vân Chức vươn tay nắm lấy tay phải của Phương Nhất Tỉnh, bàn tay nhỏ bé mềm mại che phủ lên bàn tay to rõ ràng.
Huyệt thái dương của Phương Nhất Tỉnh nhảy lên, cong môi nhìn cậu cười. Đem bàn tay nhỏ của Vân Chức bao vây lại.
Úi, ban đầu vốn dĩ không khẩn trương vậy mà hiện tại tim cậu đập có chút nhanh hơn rồi nè.
Trước khi đánh giá cấp bậc của thực tập sinh, người hướng dẫn lần lượt xuất hiện.
Tổng cộng có bốn lão sư, chịu trách nhiệm về vũ đạo, thanh nhạc, rap và trình diễn tổng thể của sân khấu. Những lão sư này đều là những bậc tiền bối quyền lực và nổi tiếng trong ngành, và cũng là những thực tập sinh từng ở khu vực kim tự tháp cất cao tiếng hát một thời .
Sau khi các lão sư đã yên vị, nhà sản xuất Dương Trác mỉm cười nhìn 101 thực tập sinh trẻ tuổi nói: “Vậy bây giờ, giai đoạn đầu tiên đánh giá 101 thực tập sinh chính thức bắt đầu.”
“Vị trí thứ nhất -- Kim Vân Chức!”
Máy ảnh nhắm vào khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ của Vân Chức, màn hình lớn hai bên sân khấu lập tức phóng đại khuôn mặt của cậu lên mấy lần, ánh mắt chớp động của Vân Chức cũng hiện ra trước mắt mọi người.
Đôi mắt màu hổ phách sáng ngời, sạch sẽ, không có một chút tạp chất.
Cậu ấy là một bạn nhỏ ngây thơ trong sáng và dễ thương!
Ahhhhh! Huấn luyện viên vũ đạo Ôn Tiêu Tiêu vừa ôm tim vừa hét lên! Đúng là một cậu bé đáng yêu mà!
“Đi thôi.” Phương Nhất Tỉnh siết chặt mu bàn tay Vân Chức, buông tay cậu ra.
Vân Chức nhìn anh gật đầu một cái thật mạnh.
Bạn có thể hình dung, nhạc dance do Vân Chức chọn có tiết tấu sôi động, phong cách dễ thương, vui tươi, nhạc dance tuy có độ khó vừa phải nhưng động tác của cậu rất gọn gàng uyển chuyển, mọi thay đổi tinh tế đều được thực hiện chính xác theo nhịp. Tình huống nhạc phù hợp, cảm xúc cũng từ đó mà dần lan tỏa ra.
Sân khấu hoàn hảo, không thể tìm thấy một sai sót.
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.
Nhóm lão sư dường như đều không tin cậu là thực tập sinh chưa trải qua luyện tập.
Huấn luyện viên vũ đạo Ôn Tiêu Tiêu gian nan thu hồi ý tưởng bắt cóc Vân Chức bỏ vào bao tải ôm đi, cầm lấy microphone, ngạc nhiên thích thú nhìn Vân Chức, giọng nói rất nhẹ nhàng, “Em nhảy rất tốt, tôi thích. Tôi đọc thông tin thấy em không có học múa hát cơ bản, tại sao em lại muốn ra mắt?”
Vân Chức mím môi cười, “Bởi vì em thích sân khấu, người trên sân khấu sẽ chiếu cố em.”
Ôn Tiêu Tiêu sau khi nghe xong lộ ra một nụ cười chân thành, những lão sư khác cũng cảm động.
Đây là ý định ban đầu của tất cả bọn họ, nhưng bọn họ bao nhiêu năm đều ở trong lòng nóng nảy, ngày nào cũng chìm trong lịch trình dày đặc, ngẫu nhiên quên mất tình yêu của mình.
Trong mắt Vân Chức có ánh sáng, bọn họ thích một đứa trẻ thuần túy như thế.
Sau khi các lão sư nhất trí tán thành, Dương Trác tuyên bố: “Vân Chức xếp hạng —— B. Em thật tuyệt, cố gắng phát huy nhé!”
“Vâng ạ!”
Vân Chức mỉm cười, lon ton rời khỏi sân khấu.
Sau khi chứng kiến màn trình diễn hoàn hảo đầu tiên, rất nhiều thực tập sinh đều có biểu hiện nghiêm túc, thực lực như vậy chỉ đạt hạng B, vậy là bọn họ được hạng F luôn rồi còn gì?
“Vị trí thứ hai, Triệu Kim Chiêu! Mời lên sân khấu!”
Hình ảnh chuyển tới thực tập sinh ngồi trên đỉnh kim tự tháp, nét mặt thanh tú của y hơi nhăn lại, vẻ mặt buồn bã, dường như đã gặp phải chuyện gì.
Y chậm rãi rời khỏi chỗ ngồi và đứng giữa sân khấu.
Thực tập sinh vào chỗ, âm nhạc nhẹ nhàng vang lên.
Mọi người: “???”
Vân Chức: “?”
Triệu Kim Chiêu thế mà chọn giống bài với Vân Chức!
OMG! Bọn họ vừa rồi xem Vân Chức biểu diễn, vượt qua cả biểu hiện ban đầu! Triệu Kim Chiêu quá xui xẻo.
Mọi người không khỏi lo lắng cho y.
Bởi vì mọi người đều biết, Triệu Kim Chiêu có thể nổi tiếng lên, hơn phân nửa là bởi vì có khuôn mặt nhan sắc đỉnh cao đại diện cho giới Omega, còn thực lực à, so với idol trong giới chỉ có thể xem là bằng bằng nhau thôi.
Và sau khi tập này được phát sóng thì ai cũng biết rằng danh hiệu Gương mặt đại diện cho Omega có thể sẽ không còn thuộc về y nữa.
Nghĩ đến đây, mọi người không khỏi ghen tị với Vân Chức.
Rõ ràng có thể trông cậy vào gương mặt, nhưng thực lực tốt như vậy, muốn bọn họ sống sao đây!
Trên ân khấu, Triệu Kim Chiêu đang muốn chuyển động cơ thể theo khúc nhạc dạo đầu, liền nghe được huấn luyện viên thanh nhạc Âu Dương Dật lên tiếng ngắt đoạn nhạc, “Phía âm nhạc lão sư, phiền tạm dừng một chút.”
Triệu Kim Chiêu, và bao gồm tất cả các thực tập sinh, đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thậm chí còn lo lắng trước sự thay đổi đột ngột này.
Âu Dương Dật sau khi bí mật trao đổi cùng mấy lão sư khác, lộ ra một nụ cười kỳ quái, “Kim Chiêu à, em cũng là một ca sĩ thần tượng đã ra mắt được hai năm. Chọn bài hát này làm ca khúc để tham gia xếp hạng có phải quá nhẹ nhàng rồi không?”
Cổ họng Triệu Kim Chiêu siết chặt, tay siết chặt lấy micro. “Lão sư, em không phải có ý buông lỏng tiết mục này. Em chọn ca khúc này là vì em. Em muốn trở lại điểm xuất phát hình tượng thật tích cực, vui vẻ thôi ạ.”
Âu Dương Dật giơ tay thả lỏng y, “Tôi biết, tôi không nghĩ em xem thường sân khấu, Vân Chức vừa mới diễn một bài giống em. Vì em là tiền bối của cậu ấy, so với thế hệ trẻ, em có muốn cho chúng tôi thấy nhiều hơn không?”
Trên đầu Vân Chức chậm rãi nhảy ra một cái dấu chấm hỏi, trong lòng cảm thấy không ổn, có vẻ như tổ chương trình muốn đem cậu ra làm tấm chắn.
Cậu quay lại nhìn Phương Nhất Tỉnh, Phương Nhất Tỉnh xoa đầu cậu.
Triệu Kim Chiêu: “...... Vâng ạ.”
“Cho nên,” Âu Dương cùng những lão sư khác liếc nhau một cái, cười như một con hồ ly xảo quyệt, “Chúng tôi muốn xem em và Vân Chức cùng biểu diễn bài hát này trên sân khấu, được không?”
Tất cả các thực tập sinh: Tới tới, phân đoạn battle nhanh như vậy đã tới rồi! Trở tay không kịp luôn!
Triệu Kim Chiêu nhìn về phía Vân Chức, gian nan nói ra một chữ: “...... Được.”
Mọi người đều quay đầu nhìn về phía Vân Chức.
Chỉ thấy khuôn mặt Vân Chức bày ra biểu cảm khổ sở, trong mắt tràn đầy kinh ngạc cùng kháng cự.
Battle với Triệu Kim Chiêu, người đã ra mắt có đông đảo fan hâm mộ rồi, nếu không cẩn thận sẽ bị fan chôn sống!
Vân Chức trong lòng khổ sở, cậu thật sự không nghĩ việc như thế này sẽ xảy ra!
-Hết chương 11-