Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu
Chương 56: Vừa khéo
Lúc đầu nhìn thấy người này xuất hiện trước mặt mình, Tề Dã cũng lấy làm kinh hãi.
Cậu thậm chí đang suy nghĩ, cục diện hôm nay có phải Ly Hỏa thiết kế ra hay không. Thế nhưng loại ý nghĩ này chỉ chợt lóe rồi biến mất, Tề Dã rất nhanh hiểu rõ. Ở đây không phải trò chơi, Ly Hỏa xuất hiện ở chỗ này hiển nhiên không có khả năng vì nguyên nhân trò chơi, cũng không có khả năng vì lợi ích trong trò chơi mà tạo ra.
Lại kết hợp lời vừa rồi lúc Ly Hỏa đi vào nói, Tề Dã lập tức hiểu.
Ly Hỏa, nhân vật trong trò chơi khiến cậu đặc biệt đau đầu, dĩ nhiên chính là Tần Diễm người nắm quyền hiện nay của Vạn Hoa, cũng chính là người Tề gia ở phía sau muốn tính toán. Nhìn dáng vẻ lúc này hắn xuất hiện ở đây, trái lại giống như trùng hợp. Hay Tần Diễm hướng về đám hỏi Tề gia mà đến, rồi không chú ý gặp phải mình?
Tề Dã lúc này đâu biết rằng, Tần Diễm là hướng cậu mà đến. Nói không chú ý, không cận thận gặp phải vở kịch này của Tề gia mới là đúng.
Sau khi ngây ngẩn, Tề Dã cũng không quên xoay người quan sát thần sắc của gia chủ Tề gia.
Chỉ thấy sắc mặt Tề Mặc Du lúc xanh lúc trắng, hiển nhiên là không xác định được lời ông ta nói với Tề Dã bị Tần Diễm nghe được bao nhiêu, vẫn rất thấp thỏm. Lúc này ông ta thân mình còn lo chưa xong, nào có tâm tư đáp lại câu hỏi giống như trêu đùa kia của Tần Diễm.
Tần Diễm thấy nhất thời không ai chú ý tới mình, cũng không để ý, chỉ xoay người nhìn Tề Dã, cười nói.
“Thật không nghĩ tới, lại ở chỗ này nhìn thấy cậu.”
Người cầm quyền Tề gia ở đây, trước đó lại nghe sơ qua đoạn đối thoại. Lúc này ở trong lòng Tần Diễm, thân phận thực sự của Diệp Vô Truy đã lộ ra rõ ràng.
Bất quá trái lại hắn không có chút ngoài ý muốn nào, có lẽ, lúc biết được Diệp Vô Truy chính là vị trưởng tử kia của Tề gia, trong lòng Tần Diễm là hỉ nhiều hơn kinh. Còn hơn người xa lạ hoàn toàn không biết ở phương nào, thân phận trưởng tử Tề gia này của Diệp Vô Truy thực sự nắm giữ rất tốt.
Tần Diễm lúc này cười nhìn Tề Dã, trong lòng lại ngầm tính toán một hồi sau này nắm giữ hành tung của người này thế nào.
Trong biển rộng mênh mông điều ra một người qua đường thì khó khăn, nhưng điều tra trưởng tử của một đại gia tộc vẫn rất dễ. Nghĩ đến đây, Tần Diễm cười đến càng hài lòng, sợ hãi sợ sau này Tề Dã phủi tay không gặp đã không thấy tăm hơi.
“Quả thực rất khéo.” Tề Dã cũng là một bộ dáng dấp ứng đối như thường.
Nào ngờ, sau một câu hời hợt của cậu nói ra, cũng làm kinh ngã đám người phía sau.
Tề Dã dĩ nhiên nhận thức với Tần Diễm!? Hơn nữa nhìn dáng vẻ hai ngườ nói chuyện, vô cùng quen thuộc!
Tề Mặc Du từ trong kinh hoàng hồi phục lại, nhìn Tề Dã giận dữ mà cười nói. “Được, được! Không ngờ mày dĩ nhiên làm đến loại tình trạng này!”
Ngón tay chỉ thẳng vào Tề Dã, mắt trợn tròn, một bộ dáng vẻ tức giận không nhẹ.
Tề Dã nhìn ông ta như vậy, chỉ biết người này lại nháo dư thừa rồi. Lúc này sợ rằng đang đoán là việc hôm nay là Tề Dã cố ý thiết kế, chính là đem Tần Diễm quấy rối liên hợp của hai nhà. Thế nhưng ông ta cũng không suy nghĩ đến, Tề Dã cũng không biết trước việc đám hỏi này, sao có thể làm được việc này?
Bất quá người đang nổi nóng, lý trí thập phần không có tác dụng. Chỉ biết lấy ác ý lớn phỏng đoán địch thủ của mình, dù cho địch thủ này chính là con trai ruột của mình.
Nhìn ánh mắt âm lãnh của Tề Mạc Du, Tề Dã biết mình giải thích thế nào người này cũng không nghe vào. Ở trong lòng gia chủ Tề gia, sợ là đã nhận định cục diện này là Tề Dã cố ý thiết kế qấy rầy trận tuyến đầu của Tề gia.
Tề Dã không muốn để ý tới đám người này nữa, nếu như nói trước đó cậu còn sót lại một phần thân tình với Tề gia. Hôm nay lợi dụng cùng nghi ngờ này, đã khiến một mạt thân tình cuối cùng trong lòng cậu xóa bỏ. Từ nay về sau, Tề gia ở trong lòng cậu, cũng chỉ là người qua đường không liên quan.
Bất quá Tề Dã không tính toán, không có nghĩa những người khác sẽ không thế.
Nhất là người nào đó, tự nhiên không hài lòng khi có người vô cớ đổ bình nước đến trên người Tề Dã. Bất quá các loại thủ đoạn của Tần Diễm, cũng biết lúc này ngay mặt đối chọi gay gắt cũng chỉ đem tình thế gây xích mích đến nông nỗi càng khó giải quyết. Mà nếu mình nói rõ ở chỗ này trợ giúp Tề Dã, cũng chỉ gia tăng giá trị cừu hận của Tề Mạc Du với Tề Dã.
Bởi vậy, Tần Diễm chỉ lộ ra nụ cười ôn hòa, không nhìn bầu không khí xấu hộ trong phòng.
“Xem ra tựa hồ có chút hiểu lầm, bất quá tất cả mọi người là người một nhà, có hiểu lầm gì chậm rãi giải thích sau là được, hà tất ở việc hôm nay khiến mọi người khó coi? Tân khách bên ngoài còn đang chờ.” Nói xong nhìn về phía Tề Mạc Du.
“Nói đến cũng khéo, không ngờ hôm nay dĩ nhiên lại gặp A Dã ở đây, chúng tôi đã lâu không gặp rồi, Tề thúc không ngại tôi mang A Dã đi ôn chuyện chứ?”
Một câu A Dã, một câu ôn chuyện. Thoáng cái đã đem quan hệ của hắn cùng Tề Dã kéo gần lại rất nhiều, cái này không chỉ có bản thân Tề Dã mà ngay cả Tề Mạc Du đều không có biện pháp.
Tần Diễm nói như vậy là cho ông ta mặt mũi, Tề Dã nói đi là đi, không phải Tề Mạc Du ông có thể can thiệp đến? Nói tóm lại, Tần Diễm nói như vậy chỉ là không muốn khiến mọi người quá lúng túng. Người sáng suốt đều nhìn ra, cho dù Tề Mạc Du nói không được, cũng không ngăn được Tề Dã rời đi.
Nếu người ta đã cho ông bậc thang, ông cũng không thể quá không cất nhắc phải không?
Tề Mạc Du nội tâm quấn quýt, sắc mặt tự nhiên không được tốt lắm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nhẹ tới không thể nhận ra.
Tần Diễm cười. “Như vậy, tôi cùng A Dã đi trước, các vị mời tự tiện.”
Loại ngữ khí chủ nhân này, trái lại không chút nào khách khí.
Một bên Tề Dã đã sớm cất bước rời đi, nếu không phải Tần Diễm đột ngột xuất hiện, cậu đã sớm rời khỏi gian phòng này rồi, sao có thể kéo dài tới bây giờ?
Bất quá Tần Diễm này xuất hiện, có tốt cũng có xấu. Đột nhiên hướng mọi người nói ra quan hệ xa xỉ giữa hai người, không biết sẽ gây ra hậu quả gì? Tề Dã vừa đi, vừa có chút nhức đầu suy nghĩ.
Bất quá mới vừa đi ra khỏi phòng vài bước, Tề Dã liền thấy người quen. Lúc này sắc mặt liền chuyển, mang theo nụ cười tiến đến.
Người nọ thấy biểu tình phật Di Lặc của Tề Dã, cũng càng khẩn trương. Vốn hầu như muốn dán trên tường, bây giờ gần như hận không thể chui vào trong tường. Thẳng đến Tề Dã đi tới trước mặt hắn, người nào đó biết mình đã không tránh khỏi chỉ có thể ngượng ngùng cười nói.
“A Dã, buổi tối tốt, tớ thấy khí trời đem nay không tệ, a, ha ha.”
Đối thoại như ngu ngốc, Tề Dã tự nhiên coi thường hắn.
“Cậu đã sớm biết?”
Người nọ càng khẩn trương. “Biết, biết cái gì? Tớ thật sự cái gì cũng không biết!”
Ý cười trên mặt Tề Dã càng sâu. “À? Cậu không biết?” Nói, vỗ vỗ bên vai hắn. “Chẳng lẽ tớ hiểu lầm cậu rồi?”
Người nọ hầu như muốn rơi nước mặt chạy trốn, tính cách Tề Dã hắn hiểu rõ, người này từ trước đến nay không quá thích cười, một khi cười đến ôn hòa như thế, nhất định chính là tuyên án tử hình với người nọ. Điểm này, trước đây Tề Dã công tác trong đoàn đội không người không biết. Còn hơn Tần Diễm tiếu lí tàng đao, chiêu thức ấy của Tề Dã càng khiến người khác hoảng sợ.
Đây không phải tiếu lí tàng đao, đây là Diêm Vương mặt cười.
Tiếu Hoa Sinh thân là bạn bè tự nhiên biết điểm này, lúc này cũng không kiên trì được nữa, lập tức thẳng thắn nói.
“Tớ nhận tội! Tớ nhận tội! Tất cả không phải tớ tự nguyện, tớ là bị bắt buộc! Lực lượng vũ trang của địch nhân quá mức cường đại, đồng chí chống lại không được chỉ có thể tước vũ khí đầu hàng!”
Tề Dã thiêu mi, buồn cười nhìn Tiếu Hoa Sinh cho dù ở loại thời gian này cũng không quên gây cười. Đang muốn nói gì đó, phía sau thình lình truyền đến một tiếng người cười nhẹ.
“Tôi có thể làm chứng, hắn thật sự ngoan cố chống lại, chỉ bất quá vẫn như cũ không địch lại.”
Tề Dã xoay người, thấy phía sau vài bước không xa, Tần Diễm đang cười dịu dàng nhìn mình.
Tần đại thiếu đã quá hiểu cảnh đời, tự nhiên sẽ không bị ánh mắt của Tề Dã làm lùi bước, trái lại càng tiến thêm vài bước nói.
“Thế nào? Thật vất vả mới gặp mặt, không bằng tìm một nơi hảo hảo nói chuyện.” Vừa nói, còn không quên dùng hai mắt ngóng nhìn Tề Dã, vô ý thức dùng đôi mắt thâm thúy có thể mê hoặc thiếu phụ thiếu nữ phóng điện.
“Tôi nghĩ, không chỉ ở đây, chúng ta còn rất nhiều điều cần nói, không phải sao?”
Lẳng lặng nhìn lại Tần Diễm, hồi lâu, nhàn nhạt gật đầu nói.
“Đi, tìm một chỗ từ từ nói chuyện.”
Tần Diễm mỉm cười, lập tức phân phó cấp dưới sắp xếp.
Rời khỏi phụ cận gian phòng kia, lại thay đổi trận địa, đến một gian phòng khác ấm áp thư thái, thời gian chỉ có mười phút.
Lúc này ba người như trước ở lại nhà hàng ban đầu, thế nhưng đã tới địa bàn chuyên chúc của Tần Diễm, ở chỗ này không có Tần Diễm phân phó, những người khác đều không tiến vào được.
Sau đó, ba người mỗi người ngồi một góc, giống như hội đàm tam phương.
Chỉ bất quá lúc này đây Tề Dã rõ ràng không định nói nhiều, ngồi xuống liền chỉ thẳng trọng điểm.
“Tôi chỉ muốn biết, gặp cậu ở chỗ này, là trùng hợp hay dự mưu?”
Từ sau khi biết thân phận của Tần Diễm, Tề Dã bắt đầu hoài nghi. Thời gian năm đó cậu rời đi Tần Diễm vẫn còn chưa nắm quyền, cho nên hai người lúc đó chưa từng gặp qua nhau. Sau này, dĩ nhiên cũng không có người đặc biệt đi điều tra một người đã rời đi.
Tựa như Tề Dã không hề biết Tần Diễm, bọn họ mặc dù có thủ đoạn, nhưng cũng không tùy ý đi điều tra một người đã không liên quan. Với Tần Diễm mà nói, không biết tướng mạo của người rời đi năm đó, cũng không phải chuyện ngoài ý muốn gì. Bởi vậy kết hợp với phán đoán khác, Tề Dã có thể xác định, lúc đầu hai người gặp nhau, Tần Diễm xác thực không biết thân phận của mình.
Chỉ là cậu không dám chắc, Tần Diễm là lúc nào biết thân phận của mình. Là sau khi logout? Hay đã sớm bố trí trong trò chơi?
Nếu như là cái sau, không chỉ có lần đầu gặp nhau hôm nay, ngay cả đưa ra kế hoạch logout không chừng có mưu kế gì ở bên trong, cần suy tính thật tốt.
Đối với hoài nghi của Tề Dã, Tần Diễm sao có thể không đoán ra, nhưng ngay sau đó chỉ có thể cười khổ nói.
“Nếu tôi nói thực sự là ngoài ý muốn, cậu tin hay không?”
“Muốn để tôi tin tưởng, cậu cần phải đưa ra lý do đủ để thuyết phục tôi.” Tề Dã nói nhìn Tiếu Hoa Sinh ngồi một bên nỗ lực giảm sự tồn tại. “Còn có, chuyện giữa hai người.”
Cậu thậm chí đang suy nghĩ, cục diện hôm nay có phải Ly Hỏa thiết kế ra hay không. Thế nhưng loại ý nghĩ này chỉ chợt lóe rồi biến mất, Tề Dã rất nhanh hiểu rõ. Ở đây không phải trò chơi, Ly Hỏa xuất hiện ở chỗ này hiển nhiên không có khả năng vì nguyên nhân trò chơi, cũng không có khả năng vì lợi ích trong trò chơi mà tạo ra.
Lại kết hợp lời vừa rồi lúc Ly Hỏa đi vào nói, Tề Dã lập tức hiểu.
Ly Hỏa, nhân vật trong trò chơi khiến cậu đặc biệt đau đầu, dĩ nhiên chính là Tần Diễm người nắm quyền hiện nay của Vạn Hoa, cũng chính là người Tề gia ở phía sau muốn tính toán. Nhìn dáng vẻ lúc này hắn xuất hiện ở đây, trái lại giống như trùng hợp. Hay Tần Diễm hướng về đám hỏi Tề gia mà đến, rồi không chú ý gặp phải mình?
Tề Dã lúc này đâu biết rằng, Tần Diễm là hướng cậu mà đến. Nói không chú ý, không cận thận gặp phải vở kịch này của Tề gia mới là đúng.
Sau khi ngây ngẩn, Tề Dã cũng không quên xoay người quan sát thần sắc của gia chủ Tề gia.
Chỉ thấy sắc mặt Tề Mặc Du lúc xanh lúc trắng, hiển nhiên là không xác định được lời ông ta nói với Tề Dã bị Tần Diễm nghe được bao nhiêu, vẫn rất thấp thỏm. Lúc này ông ta thân mình còn lo chưa xong, nào có tâm tư đáp lại câu hỏi giống như trêu đùa kia của Tần Diễm.
Tần Diễm thấy nhất thời không ai chú ý tới mình, cũng không để ý, chỉ xoay người nhìn Tề Dã, cười nói.
“Thật không nghĩ tới, lại ở chỗ này nhìn thấy cậu.”
Người cầm quyền Tề gia ở đây, trước đó lại nghe sơ qua đoạn đối thoại. Lúc này ở trong lòng Tần Diễm, thân phận thực sự của Diệp Vô Truy đã lộ ra rõ ràng.
Bất quá trái lại hắn không có chút ngoài ý muốn nào, có lẽ, lúc biết được Diệp Vô Truy chính là vị trưởng tử kia của Tề gia, trong lòng Tần Diễm là hỉ nhiều hơn kinh. Còn hơn người xa lạ hoàn toàn không biết ở phương nào, thân phận trưởng tử Tề gia này của Diệp Vô Truy thực sự nắm giữ rất tốt.
Tần Diễm lúc này cười nhìn Tề Dã, trong lòng lại ngầm tính toán một hồi sau này nắm giữ hành tung của người này thế nào.
Trong biển rộng mênh mông điều ra một người qua đường thì khó khăn, nhưng điều tra trưởng tử của một đại gia tộc vẫn rất dễ. Nghĩ đến đây, Tần Diễm cười đến càng hài lòng, sợ hãi sợ sau này Tề Dã phủi tay không gặp đã không thấy tăm hơi.
“Quả thực rất khéo.” Tề Dã cũng là một bộ dáng dấp ứng đối như thường.
Nào ngờ, sau một câu hời hợt của cậu nói ra, cũng làm kinh ngã đám người phía sau.
Tề Dã dĩ nhiên nhận thức với Tần Diễm!? Hơn nữa nhìn dáng vẻ hai ngườ nói chuyện, vô cùng quen thuộc!
Tề Mặc Du từ trong kinh hoàng hồi phục lại, nhìn Tề Dã giận dữ mà cười nói. “Được, được! Không ngờ mày dĩ nhiên làm đến loại tình trạng này!”
Ngón tay chỉ thẳng vào Tề Dã, mắt trợn tròn, một bộ dáng vẻ tức giận không nhẹ.
Tề Dã nhìn ông ta như vậy, chỉ biết người này lại nháo dư thừa rồi. Lúc này sợ rằng đang đoán là việc hôm nay là Tề Dã cố ý thiết kế, chính là đem Tần Diễm quấy rối liên hợp của hai nhà. Thế nhưng ông ta cũng không suy nghĩ đến, Tề Dã cũng không biết trước việc đám hỏi này, sao có thể làm được việc này?
Bất quá người đang nổi nóng, lý trí thập phần không có tác dụng. Chỉ biết lấy ác ý lớn phỏng đoán địch thủ của mình, dù cho địch thủ này chính là con trai ruột của mình.
Nhìn ánh mắt âm lãnh của Tề Mạc Du, Tề Dã biết mình giải thích thế nào người này cũng không nghe vào. Ở trong lòng gia chủ Tề gia, sợ là đã nhận định cục diện này là Tề Dã cố ý thiết kế qấy rầy trận tuyến đầu của Tề gia.
Tề Dã không muốn để ý tới đám người này nữa, nếu như nói trước đó cậu còn sót lại một phần thân tình với Tề gia. Hôm nay lợi dụng cùng nghi ngờ này, đã khiến một mạt thân tình cuối cùng trong lòng cậu xóa bỏ. Từ nay về sau, Tề gia ở trong lòng cậu, cũng chỉ là người qua đường không liên quan.
Bất quá Tề Dã không tính toán, không có nghĩa những người khác sẽ không thế.
Nhất là người nào đó, tự nhiên không hài lòng khi có người vô cớ đổ bình nước đến trên người Tề Dã. Bất quá các loại thủ đoạn của Tần Diễm, cũng biết lúc này ngay mặt đối chọi gay gắt cũng chỉ đem tình thế gây xích mích đến nông nỗi càng khó giải quyết. Mà nếu mình nói rõ ở chỗ này trợ giúp Tề Dã, cũng chỉ gia tăng giá trị cừu hận của Tề Mạc Du với Tề Dã.
Bởi vậy, Tần Diễm chỉ lộ ra nụ cười ôn hòa, không nhìn bầu không khí xấu hộ trong phòng.
“Xem ra tựa hồ có chút hiểu lầm, bất quá tất cả mọi người là người một nhà, có hiểu lầm gì chậm rãi giải thích sau là được, hà tất ở việc hôm nay khiến mọi người khó coi? Tân khách bên ngoài còn đang chờ.” Nói xong nhìn về phía Tề Mạc Du.
“Nói đến cũng khéo, không ngờ hôm nay dĩ nhiên lại gặp A Dã ở đây, chúng tôi đã lâu không gặp rồi, Tề thúc không ngại tôi mang A Dã đi ôn chuyện chứ?”
Một câu A Dã, một câu ôn chuyện. Thoáng cái đã đem quan hệ của hắn cùng Tề Dã kéo gần lại rất nhiều, cái này không chỉ có bản thân Tề Dã mà ngay cả Tề Mạc Du đều không có biện pháp.
Tần Diễm nói như vậy là cho ông ta mặt mũi, Tề Dã nói đi là đi, không phải Tề Mạc Du ông có thể can thiệp đến? Nói tóm lại, Tần Diễm nói như vậy chỉ là không muốn khiến mọi người quá lúng túng. Người sáng suốt đều nhìn ra, cho dù Tề Mạc Du nói không được, cũng không ngăn được Tề Dã rời đi.
Nếu người ta đã cho ông bậc thang, ông cũng không thể quá không cất nhắc phải không?
Tề Mạc Du nội tâm quấn quýt, sắc mặt tự nhiên không được tốt lắm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nhẹ tới không thể nhận ra.
Tần Diễm cười. “Như vậy, tôi cùng A Dã đi trước, các vị mời tự tiện.”
Loại ngữ khí chủ nhân này, trái lại không chút nào khách khí.
Một bên Tề Dã đã sớm cất bước rời đi, nếu không phải Tần Diễm đột ngột xuất hiện, cậu đã sớm rời khỏi gian phòng này rồi, sao có thể kéo dài tới bây giờ?
Bất quá Tần Diễm này xuất hiện, có tốt cũng có xấu. Đột nhiên hướng mọi người nói ra quan hệ xa xỉ giữa hai người, không biết sẽ gây ra hậu quả gì? Tề Dã vừa đi, vừa có chút nhức đầu suy nghĩ.
Bất quá mới vừa đi ra khỏi phòng vài bước, Tề Dã liền thấy người quen. Lúc này sắc mặt liền chuyển, mang theo nụ cười tiến đến.
Người nọ thấy biểu tình phật Di Lặc của Tề Dã, cũng càng khẩn trương. Vốn hầu như muốn dán trên tường, bây giờ gần như hận không thể chui vào trong tường. Thẳng đến Tề Dã đi tới trước mặt hắn, người nào đó biết mình đã không tránh khỏi chỉ có thể ngượng ngùng cười nói.
“A Dã, buổi tối tốt, tớ thấy khí trời đem nay không tệ, a, ha ha.”
Đối thoại như ngu ngốc, Tề Dã tự nhiên coi thường hắn.
“Cậu đã sớm biết?”
Người nọ càng khẩn trương. “Biết, biết cái gì? Tớ thật sự cái gì cũng không biết!”
Ý cười trên mặt Tề Dã càng sâu. “À? Cậu không biết?” Nói, vỗ vỗ bên vai hắn. “Chẳng lẽ tớ hiểu lầm cậu rồi?”
Người nọ hầu như muốn rơi nước mặt chạy trốn, tính cách Tề Dã hắn hiểu rõ, người này từ trước đến nay không quá thích cười, một khi cười đến ôn hòa như thế, nhất định chính là tuyên án tử hình với người nọ. Điểm này, trước đây Tề Dã công tác trong đoàn đội không người không biết. Còn hơn Tần Diễm tiếu lí tàng đao, chiêu thức ấy của Tề Dã càng khiến người khác hoảng sợ.
Đây không phải tiếu lí tàng đao, đây là Diêm Vương mặt cười.
Tiếu Hoa Sinh thân là bạn bè tự nhiên biết điểm này, lúc này cũng không kiên trì được nữa, lập tức thẳng thắn nói.
“Tớ nhận tội! Tớ nhận tội! Tất cả không phải tớ tự nguyện, tớ là bị bắt buộc! Lực lượng vũ trang của địch nhân quá mức cường đại, đồng chí chống lại không được chỉ có thể tước vũ khí đầu hàng!”
Tề Dã thiêu mi, buồn cười nhìn Tiếu Hoa Sinh cho dù ở loại thời gian này cũng không quên gây cười. Đang muốn nói gì đó, phía sau thình lình truyền đến một tiếng người cười nhẹ.
“Tôi có thể làm chứng, hắn thật sự ngoan cố chống lại, chỉ bất quá vẫn như cũ không địch lại.”
Tề Dã xoay người, thấy phía sau vài bước không xa, Tần Diễm đang cười dịu dàng nhìn mình.
Tần đại thiếu đã quá hiểu cảnh đời, tự nhiên sẽ không bị ánh mắt của Tề Dã làm lùi bước, trái lại càng tiến thêm vài bước nói.
“Thế nào? Thật vất vả mới gặp mặt, không bằng tìm một nơi hảo hảo nói chuyện.” Vừa nói, còn không quên dùng hai mắt ngóng nhìn Tề Dã, vô ý thức dùng đôi mắt thâm thúy có thể mê hoặc thiếu phụ thiếu nữ phóng điện.
“Tôi nghĩ, không chỉ ở đây, chúng ta còn rất nhiều điều cần nói, không phải sao?”
Lẳng lặng nhìn lại Tần Diễm, hồi lâu, nhàn nhạt gật đầu nói.
“Đi, tìm một chỗ từ từ nói chuyện.”
Tần Diễm mỉm cười, lập tức phân phó cấp dưới sắp xếp.
Rời khỏi phụ cận gian phòng kia, lại thay đổi trận địa, đến một gian phòng khác ấm áp thư thái, thời gian chỉ có mười phút.
Lúc này ba người như trước ở lại nhà hàng ban đầu, thế nhưng đã tới địa bàn chuyên chúc của Tần Diễm, ở chỗ này không có Tần Diễm phân phó, những người khác đều không tiến vào được.
Sau đó, ba người mỗi người ngồi một góc, giống như hội đàm tam phương.
Chỉ bất quá lúc này đây Tề Dã rõ ràng không định nói nhiều, ngồi xuống liền chỉ thẳng trọng điểm.
“Tôi chỉ muốn biết, gặp cậu ở chỗ này, là trùng hợp hay dự mưu?”
Từ sau khi biết thân phận của Tần Diễm, Tề Dã bắt đầu hoài nghi. Thời gian năm đó cậu rời đi Tần Diễm vẫn còn chưa nắm quyền, cho nên hai người lúc đó chưa từng gặp qua nhau. Sau này, dĩ nhiên cũng không có người đặc biệt đi điều tra một người đã rời đi.
Tựa như Tề Dã không hề biết Tần Diễm, bọn họ mặc dù có thủ đoạn, nhưng cũng không tùy ý đi điều tra một người đã không liên quan. Với Tần Diễm mà nói, không biết tướng mạo của người rời đi năm đó, cũng không phải chuyện ngoài ý muốn gì. Bởi vậy kết hợp với phán đoán khác, Tề Dã có thể xác định, lúc đầu hai người gặp nhau, Tần Diễm xác thực không biết thân phận của mình.
Chỉ là cậu không dám chắc, Tần Diễm là lúc nào biết thân phận của mình. Là sau khi logout? Hay đã sớm bố trí trong trò chơi?
Nếu như là cái sau, không chỉ có lần đầu gặp nhau hôm nay, ngay cả đưa ra kế hoạch logout không chừng có mưu kế gì ở bên trong, cần suy tính thật tốt.
Đối với hoài nghi của Tề Dã, Tần Diễm sao có thể không đoán ra, nhưng ngay sau đó chỉ có thể cười khổ nói.
“Nếu tôi nói thực sự là ngoài ý muốn, cậu tin hay không?”
“Muốn để tôi tin tưởng, cậu cần phải đưa ra lý do đủ để thuyết phục tôi.” Tề Dã nói nhìn Tiếu Hoa Sinh ngồi một bên nỗ lực giảm sự tồn tại. “Còn có, chuyện giữa hai người.”
Tác giả :
YY Đích Liệt Tích