Toàn Tức Võng Du chi Khổ Lực
Chương 45: Vặt sạch lông chân (hạ)
Hai bên xem đấu, chiến thư đã hạ.
Được xếp vào tốp thứ mười hai đều là những đội có thực lực tổng hợp cực kỳ trâu bò.
Tốc độ của Quan Miên trong mắt bọn họ chẳng khác ốc sên đang bò là bao. Mặc dù khi cuộc thi vừa bắt đầu, cậu đã chạy vào trong kết giới của Vô Song và khởi động Ám Thuẫn, tạo thành hai lớp phòng ngự, thế nhưng Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm của đối phương lại là thích khách, kỹ năng Súc Ảnh của gã có thể xuyên thẳng qua phòng ngự của Vô Song, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Quan Miên.
Giây phút ấy, Quan Miên cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều như nở ra. Đương nhiên, đây chẳng phải bởi lỗ chân lông trên thân thể ngoài đời của cậu nở ra thật, mà do phản ứng của thần kinh khiến cậu cảm giác như chúng đang nở ra.
Kiếm chém qua!
Quan Miên giấu mình sau Ám Thuẫn. Dùng hết 900 điểm tổn thương trực tiếp mà Ám Thuẫn có thể ngăn cản, cậu cảm thấy cơ thể lạnh đi cực nhanh, HP nhanh chóng tụt dốc. Có điều chỉ trong giây sau, thân thể cậu lại ấm lên.
Vô Song ném qua bảy, tám quả cầu lửa cao cấp giải vây cho Quan Miên.
Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm rụt người lại, mau chóng tránh đi.
Quan Miên quay đầu nhìn Phồn Tinh Hữu Độ, người đã phân tâm cứu mình vào thời khắc mấu chốt, nhưng rồi phát hiện ánh mắt nhìn không tới đối phương.
“A!” Trên sân đột nhiên có người la hoảng lên.
Thì ra sau lần ám sát thứ ba của Gia Cát Động Minh, tinh thần thấy chết không sờn rốt cuộc thu được kết quả, vong linh pháp sư A Lâm của đối phương bị cậu ta một kiếm giải quyết. Đội của Lông Chân Rất Gợi Cảm chỉ có một pháp sư hệ tín ngưỡng, mất đi A Lâm đồng nghĩa bọn họ mất đi đội ngũ tiếp máu hậu phương, muốn hồi máu chỉ còn cách uống HP. Song dưới sự áp bách của bọn Phồn Tinh Hữu Độ, Minh Nguyệt Vô Ảnh, đừng nói uống HP, dù chỉ lấy bình thuốc ra khỏi túi cũng là việc vô cùng gian nan, cho nên cả đội lập tức rơi vào tình trạng quẫn bách.
Lông Chân Rất Gợi Cảm muốn bắt chước bọn họ, trước hết tiêu diệt Phồn Tinh Hữu Độ, thế nhưng Minh Nguyệt Vô Ảnh hệt như một bức tường vĩ đại chắn trước tất cả mọi người. Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm vốn có thể dùng kỹ năng của thích khách để đến sau lưng Phồn Tinh Hữu Độ, song sau khi Gia Cát Động Minh giải quyết xong A Lâm thì cứ bám sau gã như hình với bóng. Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm thử vài lần nhưng chỉ đánh tụt cỡ hai ngàn điểm máu của Phồn Tinh Hữu Độ, còn bản thân lại bị Gia Cát Động Minh phía sau quật còn chưa đầy một phần ba lượng máu.
Tình thế nghiêng về một phía.
Lông Chân Rất Gợi Cảm vừa bắt đầu đã mất đi vong linh pháp sư vốn luôn cố gắng xoay chuyển tình thế, song vị trí thiếu hụt nọ trên căn bản không thể nào thay thế được.
Một Quan Miên đẳng cấp lè tè cứ thế mà bị bơ đi. Chẳng còn ai quan tâm đến việc có thể giải quyết cậu hay không, bởi vậy Quan Miên vô cùng nhàn nhã đứng ra một bên để phân tích tình thế trước mắt.
“Bị Thịt, đánh hỏa pháp!” Quan Miên điều khiển từ xa.
Hỏa pháp của đối phương lập tức xoay người nhìn Bị Thịt Rỗng.
Bị Thịt Rỗng sửng sốt. Ban nãy trong kết giới của Vô Song, cậu ta đã giúp đám Minh Nguyệt Vô Ảnh kiềm chân cuồng chiến sĩ, cũng hỗ trợ Vô Song giữ chân long kỵ sĩ, tình hình khá bận bịu, cho nên khi Quan Miên bảo cậu ta đối phó với đối thủ thứ ba, trong lòng cậu ta cứ định vờ như không nghe. Có điều hỏa pháp của đối phương mặc kệ cậu ta có xem lời nói như gió thoảng bên tai hay không đã ném cầu lửa tới tấp vào Bị Thịt Rỗng.
Bị Thịt Rỗng chỉ đành ngăn chặn.
“Vô Song!” Quan Miên hô lên.
Thật ra chưa cần Quan Miên gọi Vô Song đã ra tay.
Vừa rồi bị hỏa pháp cùng long kỵ sĩ của đối phương liên thủ chèn ép, anh ta là thành viên cực khổ và ức chế nhất đội, tuy Bị Thịt Rỗng vẫn giúp được phần nào, nhưng bản thân còn phải phân tâm bảo vệ cậu ta nên rốt cuộc có cũng như không.
Song giờ đây hỏa pháp chuyển hướng sang Bị Thịt Rỗng, cùng lúc đó Phồn Tinh Hữu Độ cũng chắn trước mặt long kỵ sĩ, ngăn chặn công kích của gã. Vô Song lập tức được giải cứu trong trạng thái bị hội đồng, trở thành người tự do như Quan Miên. Cơ hội thế này anh ta còn không hung hăng nắm bắt thôi thì bỏ game luôn là vừa.
Thế cục xoay chuyển thành hỏa pháp của đối phương bị Bị Thịt Rỗng cùng Vô Song trái phải công kích.
Hiệu suất của Vô Song rất cao, trước tung ra hai đòn công kích ma pháp đánh lẻ, sau lại trực tiếp dùng đánh lan!
Long kỵ sĩ đứng cạnh hỏa pháp khó tránh khỏi cảnh vạ lây. Gã không khỏi âm thầm kêu khổ. Chẳng phải chưa từng gặp qua vong linh pháp sư, chỉ là trước giờ gã chưa đụng phải tay nào di chuyển linh hoạt, phối hợp công phòng mạnh mẽ như Phồn Tinh Hữu Độ. Thật ra xét về kỹ năng, Phồn Tinh Hữu Độ chẳng qua chỉ sử dụng skill của vong linh pháp sư cấp 75, song vào tay anh ta đánh ra lại mang đến hiệu quả vô cùng thần kỳ hết lần này đến lần khác. Gã vừa cảm khái như vậy thì máu đã mất hẳn 700 điểm.
Có điều tình hình còn gay go hơn gã chính là hỏa pháp.
Hiện tại Vô Song đã mặc kệ lượng máu của mình cùng Bị Thịt Rỗng, chuyển sang đường lối giải quyết gã trước rồi mới lo cứu chính mình.
Lông Chân Rất Gợi Cảm vốn cũng có cùng suy nghĩ của Vô Song. Bởi vì sau khi Phồn Tinh Hữu Độ bỏ đi, Minh Nguyệt Vô Ảnh rơi vào tình thế lấy một chọi hai, chống đỡ gã cùng một cuồng chiến sĩ khác. Vốn dĩ gã định giải quyết Minh Nguyệt Vô Ảnh trước rồi sang cứu hỏa pháp, nhưng theo sắc mặt hai bên hiện tại, sinh mạng của một Minh Nguyệt Vô Ảnh luôn được trợ giúp bởi Phồn Tinh Hữu Độ hiển nhiên ngoan cường hơn hỏa pháp thân cô thế cô nhiều lắm.
“Ngu Ngu.” Lông Chân Rất Gợi Cảm gọi sang hỏa pháp.
Hỏa pháp ngoảnh lại.
Lông Chân Rất Gợi Cảm nhào qua.
“Cẩn thận Ma Pháp Trận.” Quan Miên bên cạnh mách nước.
Lông Chân Rất Gợi Cảm là pháp sư hệ thủy, vừa khéo có thể cùng hỏa pháp tổ thành Ma Pháp Trận.
Vô Song đâm liều mạng, đột nhiên nhảy bổ vào hỏa pháp.
Hỏa pháp là một cô bé, bị gương mặt dữ tợn, tác phong hùng hổ của anh ta dọa đến thét lên thất thanh, không thể không lướt qua bên cạnh.
Quan Miên trong lòng âm thầm gọi lên: Gia Cát!
Cứ như tâm ý tương thông, Gia Cát Động Minh tự dưng xuất hiện sau lưng hỏa pháp và vung tay chém xuống.
Lông Chân Rất Gợi Cảm trơ mắt nhìn hỏa pháp tan thành ánh sáng trắng.
“Vô Song.” Phồn Tinh Hữu Độ nhắn nhủ một câu rồi vừa bơm máu cho Minh Nguyệt Vô Ảnh, vừa trở về vị trí ban đầu.
Vô Song vô cùng ăn ý mà tiếp nhận long kỵ sĩ trước mặt anh ta.
Lông Chân Rất Gợi Cảm đành về giúp cuồng chiến sĩ đối phó Minh Nguyệt Vô Ảnh và Phồn Tinh Hữu Độ.
Đến nước này thì thắng thua đã chẳng còn khiến người ta hồi hộp.
Mặc dù đội của Lông Chân Rất Gợi Cảm còn hai game thủ hệ chiến sĩ nhưng bọn họ trên cơ bản không hề có cơ hội sử dụng Liên Hợp.
Phối hợp cùng ăn ý của đội Phồn Tinh Hữu Độ khiến người khác tưởng như bọn họ đang dùng chung một bộ não. Não của Bị Thịt Rỗng tuy vận hành tuy chậm nửa nhịp nhưng kẻ nhàn rỗi là Quan Miên đã giúp cậu ta bổ khuyết tuyệt đối.
Bởi vậy trong mắt Lông Chân Rất Gợi Cảm, đội ngũ của bọn họ là không chê vào đâu được.
Song, cũng chỉ trong mắt Lông Chân Rất Gợi Cảm mà thôi.
Ít nhất thân làm khán giả xem kịch như Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta từ đầu tới cuối vẫn biểu hiện rất ung dung.
Sau lần phối hợp kinh tâm động phách ban nãy, bọn Lông Chân Rất Gợi Cảm giờ đây chỉ đành lấy bốn địch sáu, để rồi từng người được tiễn về chầu ông bà, cả quá trình chưa đầy hai mươi phút. Bởi tốp thứ mười hai của sân đấu số 5 vẫn đang đang tiến hành cuộc thi, sân đấu số 32 của bọn họ trở thành sân đấu đầu tiên hoàn thành mười hai vòng đấu. Để chúc mừng, trí năng nhân tạo Shirley đặc biệt phóng tặng pháo hoa trên bầu trời của sân đấu 32.
Có điều bọn Phồn Tinh Hữu Độ đều đã rời mạng nghỉ ngơi.
Thoát khỏi game, Quan Miên ngồi vào chiếc máy tính trên bàn.
Tuy trận này bọn họ thắng rất đẹp, song người tinh mắt đều nhận ra trận thắng này hoàn toàn nhờ vào sự phối hợp của Phồn Tinh Hữu Độ, Minh Nguyệt Vô Ảnh, Vô Song cùng Gia Cát Động Minh. Giả sử không phải đội của Lông Chân Rất Gợi Cảm vừa bắt đầu đã mất ngay vong linh pháp sư, bọn họ còn chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.
Cậu và Bị Thịt Rỗng có thể xem như nhược điểm lớn nhất của toàn đội.
Thế nhưng Quan Miên không hề vì thế mà cảm thấy tự ti, bởi suy cho cùng mời cậu gia nhập vẫn là lựa chọn của Phồn Tinh Hữu Độ. Chỉ là cậu không nghĩ ra, cũng không tưởng tượng ra Phồn Tinh Hữu Độ sẽ bổ khuyết nhược điểm này như thế nào. Cậu không tin một Phồn Tinh Hữu Độ cẩn trọng chi li lại không chừa lại đường lui.
“Bản Chất Minh Mẫn gọi đến.”
Màn hình máy tính sáng lên.
Quan Miên thuận tay nhấn nghe.
“Chúc mừng thi đấu thắng lợi!” Bản Chất Minh Mẫn đi thẳng vào đề.
Quan Miên đáp: “Cảm ơn.”
Lời vàng ý ngọc Bản Chất Minh Mẫn chuẩn bị sẵn một bụng cứ thế mà bị bóp chết bởi hai chữ ngắn gọn của Quan Miên. Cuối cùng, anh ta chỉ đành dùng một câu nói tầm phào đến không thể tầm phào hơn được nữa tiếp tục cuộc trò chuyện, “Ăn cơm chưa?”
Quan Miên đáp: “Hôm qua hôm nay hay ngày mai?”
“Ây, thôi đi.” Bản Chất Minh Mẫn buông tha ý định tám nhảm một cách bình thường với cậu, “Tắm rửa rồi ngủ sớm chút đi.”
“Không muốn ngủ.”
“Vậy chơi game.”
“Có cái nào không cần dùng não không?”
Bản Chất Minh Mẫn trả lời: “Cậu có thể chơi loại bổ não hoặc dưỡng sinh đó.”
“Được rồi. Ngủ ngon.” Quan Miên ngắt điện thoại, vào game lần nữa, lựa chọn thể loại tăng cường bổ não.
[Hệ thống] Hoan nghênh Mộng Xuân Không Tỉnh bước vào thế giới bổ não. Mời bạn lựa chọn hình thức trò chơi:
1. Đánh cờ.
2. Tú lơ khơ
3. Mạt chược.
Quan Miên chọn đánh cờ.
[Hệ thống] Mời chọn thể loại:
1. Cờ vây.
2. Cờ tướng.
3. Cờ vua.
Quan Miên chọn cờ tướng. Bảng điều khiển hiện lên hai lựa chọn là “Cờ sáng” hoặc “Cờ mù”.
Từ nhỏ đến lớn, Quan Miên lần đầu nghe nói cờ tướng còn được chia thành hai thể loại này. Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, cậu chọn “Cờ mù”.
Sau đó màn hình thay đổi, cậu được đưa đến không gian bốn chiều.
[Hệ thống] Bạn cần bổ cập quy tắc trò chơi hay không?
Quan Miên chọn “Có”.
Trước mặt cậu tức khắc xuất hiện một bàn cờ dựng thẳng cao bằng người đứng, những quân cờ đều đặt sấp lại, nhìn qua chỉ thấy mặt lưng trắng bóng của chúng chứ không thấy được chữ viết bên trên.
“Mời bạn chọn phe.” Hệ thống nhắc nhở.
Quan Miên tiện tay chọn đại một quân cờ bên góc trái.
Quân tượng màu đỏ.
“Bạn là quân đỏ.” Hệ thống vừa nói xong, bên cạnh quân tượng màu đỏ bỗng dưng xuất hiện một quân sĩ màu đen.
Bản năng của Quan Miên cảm giác được nguy hiểm bèn lật một quân cờ bên cạnh tượng đỏ, là chốt.
Sĩ đen không hề nương tay mà đập về phía tượng đỏ.
Tượng đỏ…
Hy sinh rồi.
Được xếp vào tốp thứ mười hai đều là những đội có thực lực tổng hợp cực kỳ trâu bò.
Tốc độ của Quan Miên trong mắt bọn họ chẳng khác ốc sên đang bò là bao. Mặc dù khi cuộc thi vừa bắt đầu, cậu đã chạy vào trong kết giới của Vô Song và khởi động Ám Thuẫn, tạo thành hai lớp phòng ngự, thế nhưng Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm của đối phương lại là thích khách, kỹ năng Súc Ảnh của gã có thể xuyên thẳng qua phòng ngự của Vô Song, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Quan Miên.
Giây phút ấy, Quan Miên cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều như nở ra. Đương nhiên, đây chẳng phải bởi lỗ chân lông trên thân thể ngoài đời của cậu nở ra thật, mà do phản ứng của thần kinh khiến cậu cảm giác như chúng đang nở ra.
Kiếm chém qua!
Quan Miên giấu mình sau Ám Thuẫn. Dùng hết 900 điểm tổn thương trực tiếp mà Ám Thuẫn có thể ngăn cản, cậu cảm thấy cơ thể lạnh đi cực nhanh, HP nhanh chóng tụt dốc. Có điều chỉ trong giây sau, thân thể cậu lại ấm lên.
Vô Song ném qua bảy, tám quả cầu lửa cao cấp giải vây cho Quan Miên.
Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm rụt người lại, mau chóng tránh đi.
Quan Miên quay đầu nhìn Phồn Tinh Hữu Độ, người đã phân tâm cứu mình vào thời khắc mấu chốt, nhưng rồi phát hiện ánh mắt nhìn không tới đối phương.
“A!” Trên sân đột nhiên có người la hoảng lên.
Thì ra sau lần ám sát thứ ba của Gia Cát Động Minh, tinh thần thấy chết không sờn rốt cuộc thu được kết quả, vong linh pháp sư A Lâm của đối phương bị cậu ta một kiếm giải quyết. Đội của Lông Chân Rất Gợi Cảm chỉ có một pháp sư hệ tín ngưỡng, mất đi A Lâm đồng nghĩa bọn họ mất đi đội ngũ tiếp máu hậu phương, muốn hồi máu chỉ còn cách uống HP. Song dưới sự áp bách của bọn Phồn Tinh Hữu Độ, Minh Nguyệt Vô Ảnh, đừng nói uống HP, dù chỉ lấy bình thuốc ra khỏi túi cũng là việc vô cùng gian nan, cho nên cả đội lập tức rơi vào tình trạng quẫn bách.
Lông Chân Rất Gợi Cảm muốn bắt chước bọn họ, trước hết tiêu diệt Phồn Tinh Hữu Độ, thế nhưng Minh Nguyệt Vô Ảnh hệt như một bức tường vĩ đại chắn trước tất cả mọi người. Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm vốn có thể dùng kỹ năng của thích khách để đến sau lưng Phồn Tinh Hữu Độ, song sau khi Gia Cát Động Minh giải quyết xong A Lâm thì cứ bám sau gã như hình với bóng. Mình Yêu Ấy Nhiều Lắm thử vài lần nhưng chỉ đánh tụt cỡ hai ngàn điểm máu của Phồn Tinh Hữu Độ, còn bản thân lại bị Gia Cát Động Minh phía sau quật còn chưa đầy một phần ba lượng máu.
Tình thế nghiêng về một phía.
Lông Chân Rất Gợi Cảm vừa bắt đầu đã mất đi vong linh pháp sư vốn luôn cố gắng xoay chuyển tình thế, song vị trí thiếu hụt nọ trên căn bản không thể nào thay thế được.
Một Quan Miên đẳng cấp lè tè cứ thế mà bị bơ đi. Chẳng còn ai quan tâm đến việc có thể giải quyết cậu hay không, bởi vậy Quan Miên vô cùng nhàn nhã đứng ra một bên để phân tích tình thế trước mắt.
“Bị Thịt, đánh hỏa pháp!” Quan Miên điều khiển từ xa.
Hỏa pháp của đối phương lập tức xoay người nhìn Bị Thịt Rỗng.
Bị Thịt Rỗng sửng sốt. Ban nãy trong kết giới của Vô Song, cậu ta đã giúp đám Minh Nguyệt Vô Ảnh kiềm chân cuồng chiến sĩ, cũng hỗ trợ Vô Song giữ chân long kỵ sĩ, tình hình khá bận bịu, cho nên khi Quan Miên bảo cậu ta đối phó với đối thủ thứ ba, trong lòng cậu ta cứ định vờ như không nghe. Có điều hỏa pháp của đối phương mặc kệ cậu ta có xem lời nói như gió thoảng bên tai hay không đã ném cầu lửa tới tấp vào Bị Thịt Rỗng.
Bị Thịt Rỗng chỉ đành ngăn chặn.
“Vô Song!” Quan Miên hô lên.
Thật ra chưa cần Quan Miên gọi Vô Song đã ra tay.
Vừa rồi bị hỏa pháp cùng long kỵ sĩ của đối phương liên thủ chèn ép, anh ta là thành viên cực khổ và ức chế nhất đội, tuy Bị Thịt Rỗng vẫn giúp được phần nào, nhưng bản thân còn phải phân tâm bảo vệ cậu ta nên rốt cuộc có cũng như không.
Song giờ đây hỏa pháp chuyển hướng sang Bị Thịt Rỗng, cùng lúc đó Phồn Tinh Hữu Độ cũng chắn trước mặt long kỵ sĩ, ngăn chặn công kích của gã. Vô Song lập tức được giải cứu trong trạng thái bị hội đồng, trở thành người tự do như Quan Miên. Cơ hội thế này anh ta còn không hung hăng nắm bắt thôi thì bỏ game luôn là vừa.
Thế cục xoay chuyển thành hỏa pháp của đối phương bị Bị Thịt Rỗng cùng Vô Song trái phải công kích.
Hiệu suất của Vô Song rất cao, trước tung ra hai đòn công kích ma pháp đánh lẻ, sau lại trực tiếp dùng đánh lan!
Long kỵ sĩ đứng cạnh hỏa pháp khó tránh khỏi cảnh vạ lây. Gã không khỏi âm thầm kêu khổ. Chẳng phải chưa từng gặp qua vong linh pháp sư, chỉ là trước giờ gã chưa đụng phải tay nào di chuyển linh hoạt, phối hợp công phòng mạnh mẽ như Phồn Tinh Hữu Độ. Thật ra xét về kỹ năng, Phồn Tinh Hữu Độ chẳng qua chỉ sử dụng skill của vong linh pháp sư cấp 75, song vào tay anh ta đánh ra lại mang đến hiệu quả vô cùng thần kỳ hết lần này đến lần khác. Gã vừa cảm khái như vậy thì máu đã mất hẳn 700 điểm.
Có điều tình hình còn gay go hơn gã chính là hỏa pháp.
Hiện tại Vô Song đã mặc kệ lượng máu của mình cùng Bị Thịt Rỗng, chuyển sang đường lối giải quyết gã trước rồi mới lo cứu chính mình.
Lông Chân Rất Gợi Cảm vốn cũng có cùng suy nghĩ của Vô Song. Bởi vì sau khi Phồn Tinh Hữu Độ bỏ đi, Minh Nguyệt Vô Ảnh rơi vào tình thế lấy một chọi hai, chống đỡ gã cùng một cuồng chiến sĩ khác. Vốn dĩ gã định giải quyết Minh Nguyệt Vô Ảnh trước rồi sang cứu hỏa pháp, nhưng theo sắc mặt hai bên hiện tại, sinh mạng của một Minh Nguyệt Vô Ảnh luôn được trợ giúp bởi Phồn Tinh Hữu Độ hiển nhiên ngoan cường hơn hỏa pháp thân cô thế cô nhiều lắm.
“Ngu Ngu.” Lông Chân Rất Gợi Cảm gọi sang hỏa pháp.
Hỏa pháp ngoảnh lại.
Lông Chân Rất Gợi Cảm nhào qua.
“Cẩn thận Ma Pháp Trận.” Quan Miên bên cạnh mách nước.
Lông Chân Rất Gợi Cảm là pháp sư hệ thủy, vừa khéo có thể cùng hỏa pháp tổ thành Ma Pháp Trận.
Vô Song đâm liều mạng, đột nhiên nhảy bổ vào hỏa pháp.
Hỏa pháp là một cô bé, bị gương mặt dữ tợn, tác phong hùng hổ của anh ta dọa đến thét lên thất thanh, không thể không lướt qua bên cạnh.
Quan Miên trong lòng âm thầm gọi lên: Gia Cát!
Cứ như tâm ý tương thông, Gia Cát Động Minh tự dưng xuất hiện sau lưng hỏa pháp và vung tay chém xuống.
Lông Chân Rất Gợi Cảm trơ mắt nhìn hỏa pháp tan thành ánh sáng trắng.
“Vô Song.” Phồn Tinh Hữu Độ nhắn nhủ một câu rồi vừa bơm máu cho Minh Nguyệt Vô Ảnh, vừa trở về vị trí ban đầu.
Vô Song vô cùng ăn ý mà tiếp nhận long kỵ sĩ trước mặt anh ta.
Lông Chân Rất Gợi Cảm đành về giúp cuồng chiến sĩ đối phó Minh Nguyệt Vô Ảnh và Phồn Tinh Hữu Độ.
Đến nước này thì thắng thua đã chẳng còn khiến người ta hồi hộp.
Mặc dù đội của Lông Chân Rất Gợi Cảm còn hai game thủ hệ chiến sĩ nhưng bọn họ trên cơ bản không hề có cơ hội sử dụng Liên Hợp.
Phối hợp cùng ăn ý của đội Phồn Tinh Hữu Độ khiến người khác tưởng như bọn họ đang dùng chung một bộ não. Não của Bị Thịt Rỗng tuy vận hành tuy chậm nửa nhịp nhưng kẻ nhàn rỗi là Quan Miên đã giúp cậu ta bổ khuyết tuyệt đối.
Bởi vậy trong mắt Lông Chân Rất Gợi Cảm, đội ngũ của bọn họ là không chê vào đâu được.
Song, cũng chỉ trong mắt Lông Chân Rất Gợi Cảm mà thôi.
Ít nhất thân làm khán giả xem kịch như Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta từ đầu tới cuối vẫn biểu hiện rất ung dung.
Sau lần phối hợp kinh tâm động phách ban nãy, bọn Lông Chân Rất Gợi Cảm giờ đây chỉ đành lấy bốn địch sáu, để rồi từng người được tiễn về chầu ông bà, cả quá trình chưa đầy hai mươi phút. Bởi tốp thứ mười hai của sân đấu số 5 vẫn đang đang tiến hành cuộc thi, sân đấu số 32 của bọn họ trở thành sân đấu đầu tiên hoàn thành mười hai vòng đấu. Để chúc mừng, trí năng nhân tạo Shirley đặc biệt phóng tặng pháo hoa trên bầu trời của sân đấu 32.
Có điều bọn Phồn Tinh Hữu Độ đều đã rời mạng nghỉ ngơi.
Thoát khỏi game, Quan Miên ngồi vào chiếc máy tính trên bàn.
Tuy trận này bọn họ thắng rất đẹp, song người tinh mắt đều nhận ra trận thắng này hoàn toàn nhờ vào sự phối hợp của Phồn Tinh Hữu Độ, Minh Nguyệt Vô Ảnh, Vô Song cùng Gia Cát Động Minh. Giả sử không phải đội của Lông Chân Rất Gợi Cảm vừa bắt đầu đã mất ngay vong linh pháp sư, bọn họ còn chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.
Cậu và Bị Thịt Rỗng có thể xem như nhược điểm lớn nhất của toàn đội.
Thế nhưng Quan Miên không hề vì thế mà cảm thấy tự ti, bởi suy cho cùng mời cậu gia nhập vẫn là lựa chọn của Phồn Tinh Hữu Độ. Chỉ là cậu không nghĩ ra, cũng không tưởng tượng ra Phồn Tinh Hữu Độ sẽ bổ khuyết nhược điểm này như thế nào. Cậu không tin một Phồn Tinh Hữu Độ cẩn trọng chi li lại không chừa lại đường lui.
“Bản Chất Minh Mẫn gọi đến.”
Màn hình máy tính sáng lên.
Quan Miên thuận tay nhấn nghe.
“Chúc mừng thi đấu thắng lợi!” Bản Chất Minh Mẫn đi thẳng vào đề.
Quan Miên đáp: “Cảm ơn.”
Lời vàng ý ngọc Bản Chất Minh Mẫn chuẩn bị sẵn một bụng cứ thế mà bị bóp chết bởi hai chữ ngắn gọn của Quan Miên. Cuối cùng, anh ta chỉ đành dùng một câu nói tầm phào đến không thể tầm phào hơn được nữa tiếp tục cuộc trò chuyện, “Ăn cơm chưa?”
Quan Miên đáp: “Hôm qua hôm nay hay ngày mai?”
“Ây, thôi đi.” Bản Chất Minh Mẫn buông tha ý định tám nhảm một cách bình thường với cậu, “Tắm rửa rồi ngủ sớm chút đi.”
“Không muốn ngủ.”
“Vậy chơi game.”
“Có cái nào không cần dùng não không?”
Bản Chất Minh Mẫn trả lời: “Cậu có thể chơi loại bổ não hoặc dưỡng sinh đó.”
“Được rồi. Ngủ ngon.” Quan Miên ngắt điện thoại, vào game lần nữa, lựa chọn thể loại tăng cường bổ não.
[Hệ thống] Hoan nghênh Mộng Xuân Không Tỉnh bước vào thế giới bổ não. Mời bạn lựa chọn hình thức trò chơi:
1. Đánh cờ.
2. Tú lơ khơ
3. Mạt chược.
Quan Miên chọn đánh cờ.
[Hệ thống] Mời chọn thể loại:
1. Cờ vây.
2. Cờ tướng.
3. Cờ vua.
Quan Miên chọn cờ tướng. Bảng điều khiển hiện lên hai lựa chọn là “Cờ sáng” hoặc “Cờ mù”.
Từ nhỏ đến lớn, Quan Miên lần đầu nghe nói cờ tướng còn được chia thành hai thể loại này. Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, cậu chọn “Cờ mù”.
Sau đó màn hình thay đổi, cậu được đưa đến không gian bốn chiều.
[Hệ thống] Bạn cần bổ cập quy tắc trò chơi hay không?
Quan Miên chọn “Có”.
Trước mặt cậu tức khắc xuất hiện một bàn cờ dựng thẳng cao bằng người đứng, những quân cờ đều đặt sấp lại, nhìn qua chỉ thấy mặt lưng trắng bóng của chúng chứ không thấy được chữ viết bên trên.
“Mời bạn chọn phe.” Hệ thống nhắc nhở.
Quan Miên tiện tay chọn đại một quân cờ bên góc trái.
Quân tượng màu đỏ.
“Bạn là quân đỏ.” Hệ thống vừa nói xong, bên cạnh quân tượng màu đỏ bỗng dưng xuất hiện một quân sĩ màu đen.
Bản năng của Quan Miên cảm giác được nguy hiểm bèn lật một quân cờ bên cạnh tượng đỏ, là chốt.
Sĩ đen không hề nương tay mà đập về phía tượng đỏ.
Tượng đỏ…
Hy sinh rồi.
Tác giả :
Tô Du Bính