Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng
Chương 94
Nó theo bản năng đưa hắc thượng đế đến ngự tọa.
Kết quả hắc thượng đế ngồi xuống, lại tức khắc đứng lên, vồ vập muốn tránh ra. Nhưng mà lực lượng của y hao tổn quá nhiều, thánh quang và ngự tọa kết hợp, một trận ánh sáng chói mắt thoáng hiện, thánh quang bao phủ y, lấy một loại hình thức khác phong ấn hắc thượng đế tại ngự tọa, hưởng thụ lực kích thích của quang minh.
Sách Sáng Thế trợn mắt há mồm, “Cái này, cái này… ta không phải cố ý.”
Thần trí coi như tỉnh táo của hắc thượng đế bị đánh sâu vào, trước mắt chếnh choáng không thôi.
Trên người của y lúc lạnh lúc nóng, lực hắc ám như thủy triều rút đi, nước tín ngưỡng từ quần áo và trên tóc từng chút một rơi xuống mặt đất, hội tụ thành một vũng nước nhỏ dưới chân y.
Trước khi mất đi ý thức, hắc thượng đế nghiếng răng nghiến lợi: “Lucifiel ở dưới ao.”
Sau đó, thần linh tóc bạc trên ngự tọa nghiêng đầu, ngất đi.
Đây xem như lần đầu tiên từ khai thiên tích địa tới nay.
Sách Sáng Thế cảm thấy mình chết chắc rồi, chột dạ không thôi mà vây quanh ngự tọa bay tới bay lui, xác định y thật sự đã bất tỉnh, nó mới dám cẩn thận xuyên qua thánh quang, dùng bìa sách vỗ nhè nhẹ hai má thần linh.
“Thần…”
Lúc này vẫn là ban đêm, sáng sớm chưa đến, thượng đế mặt quang minh còn đang ngủ say.
Sách Sáng Thế xem xét đại thánh trì, mặt hắc ám nói điện hạ ở đáy nước, như vậy điện hạ nhất định là tạm thời không ra được. Nó liên tiếp bị thượng đế ném vào đại thánh trì, đối với chiều sâu của đáy nước không thể rõ ràng hơn, đây chính là một tiểu thế giới đó.
Qua vài giờ.
Tiếng hít thở khẽ đến không thể nghe thấy trong đại thánh đường tăng thêm một chút.
Sách Sáng Thế mừng rỡ hô: “Thượng đế, ngài tỉnh rồi! Nhanh chóng thay một bộ quần áo đi!”
Đôi mắt vàng kim của thượng đế còn có chút mất tiêu cự, hiển nhiên là vừa tỉnh ngủ, ánh mắt mông lung nhìn phía trước. Y cảm thấy trên người không thoải mái, vô cùng hoang mang vuốt tóc mình, ướt sũng, còn có nước trên người là từ chỗ nào tới? Chẳng lẽ mình của ban đêm không chỉ thích đối nghịch với mình, mà còn có sở thích tắm rửa hả?
Y trừng mắt nhìn, lúc theo thói quen nhìn Hằng Tinh thiên, lại phát hiện Lucifiel không ở cung điện.
Luci đâu?
Cung điện hành chính không có, chỗ Meta không có, chỗ Beelzebub cũng không có…
Phạm vi thần niệm bao trùm tiến thêm một bước mở rộng.
Thượng đế kinh ngạc phát hiện toàn bộ Hằng Tinh thiên đều không có bóng dáng Lucifiel.
“Sách Sáng Thế, Luci hạ giới sao?” Nói xong, đồng thời thượng đế đã chuẩn bị tìm khắp toàn bộ hạ giới một lần. Trong khoảng thời gian này mình không gặp Luci, cũng mang một chút suy nghĩ khảo nghiệm Luci, không ngờ cuối cùng khiến cho Luci không ở Hằng Tinh thiên nổi nữa.
Sách Sáng Thế không nói chuyện.
Thượng đế, thiên sứ của ngài không trốn xuống hạ giới, mà trốn xuống đáy đại thánh trì rồi.
Thảm nhất chính là mặt hắc ám của ngài cũng thiếu chút nữa xuống luôn.
Thượng đế nghi hoặc nói: “Không tìm được?”
Tầng thứ tám đến tầng thứ nhất, cả nhân gian, y đã tìm khắp một lần, chung quy thì không đến mức Luci trốn xuống địa ngục đi. Đứng dưới đèn thì tối, lúc này thượng đế mới liên tưởng đến Thủy Tinh thiên mình còn chưa có tìm.
Theo phản xạ nhìn về phía tẩm điện, không có.
Thượng đế sâu kín nhìn chằm chằm sách Sáng Thế, “Hắc thượng đế mang Luci đi nơi nào?”
Sách Sáng Thế có chút do dự, điểm tô câu chuyện cho đẹp một chút, “Đêm qua điện hạ đến tiểu thánh đường, sau đó ngủ trong tiểu thánh trì, mặt hắc ám của ngài xuống hạ giới tìm điện hạ, điện hạ nhìn thấy y, liền mở thông đạo của tiểu thánh trì nối liền với đại thánh trì, dẫn đến mặt hắc ám cũng bị quấn vào, lực lượng bị suy yếu.”
Thượng đế đột nhiên từ ngự tọa đi xuống, bước nhanh đi đến bên cạnh đại thánh trì.
Theo ý niệm thần linh, mặt đại thánh trì nổi lên gợn sóng, trong vắt như gương phản chiếu ra cảnh tượng ở đáy ao.
Đó là ngàn dặm sâu dưới nước.
Lucifiel trần trụi nằm ở đáy nước, vẻ mặt bình yên, hai mắt nhắm lại, giống như thấy một giấc mộng đẹp. Cánh chim thánh quang vàng kim mở ra, lông chim mềm mại tách rời nước thánh, bảo hộ thân thể.
Trong hoàn cảnh lực lượng cực đoan, sự cường đại của Lucifiel thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Không thẹn là người mạnh nhất chỉ dưới thần linh!
Sách Sáng Thế bay đến bên cạnh thượng đế, nhịn không được trộm nhìn thoáng qua, “Điện hạ đang ngủ.” Lúc này còn có thể ngủ ngon như thế, sợ là đã vài ngày điện hạ không chợp mắt.
Thượng đế trầm ngâm, “Thôi, để hắn tiếp tục ngủ đi.”
Sách Sáng Thế chết lặng hỏi: “Công việc của điện hạ làm thế nào?”
Thượng đế ngạc nhiên nói: “Không phải có phó quan sao? Ngô nhớ Luci từng nói năng lực của phó quan hắn không tồi.” Đối với thần sáng thế mà nói, tất cả thiên sứ đều làm việc dưới quyền y, y muốn cho sí thiên sứ trưởng nghỉ ngơi là một chuyện cực đơn giản.
Nội tâm sách Sáng Thế hò hét ——
Ngài còn nhớ rõ Samael vào ngục giam, Beelzebub đang bị trừng phạt, Michael còn ở bên ngoài thiên đường không?
Hằng Tinh thiên hôm nay, đã định trước là một ngày không yên bình.
Curtis nhìn thấy thủ trưởng không ở đây, ánh mắt không khỏi dại ra, “Điện hạ… lại xin nghỉ à?”
Người hầu trưởng Demol đi ra giải thích: “Ngô thần triệu hồi điện hạ đến đại thánh đường, sự vụ còn lại do Curtis đại nhân xử lý, nếu có chỗ nào cần hỗ trợ, xin ngài phân phó.”
Curtis tuyệt vọng nhìn hắn.
Demol lộ ra vẻ thương hại, sau đó tâm địa cứng rắn tránh ra, “Xin đại nhân cố lên.”
Từ khi tọa thiên sứ trưởng tự vào ngục giam cấm túc, bên phía ngục giam thiên sứ, phó quan Hetty của Samael tạm nhận công vụ, nhưng mà những chuyện khác liền chất hết lên trên người sí thiên sứ trưởng. Mà hiện giờ, sí thiên sứ trưởng không ở đây, tất cả mọi chuyện đều phải do phó quan Curtis đến làm, trong đó bao gồm công vụ của sí thiên sứ trưởng, tọa thiên sứ trưởng, lực thiên sứ trưởng…
Curtis cảm thấy một búng máu trào lên cổ họng, rên rỉ: “Cứu mạng với…”
Người hầu ở cửa đại điện nhìn trời, làm như không có nghe thấy.
Chuyện này cũng kinh động tới trí thiên sứ trưởng trong cung điện, Metatron đi ra nhìn tình huống, phát hiện Curtis vùi đầu trong công vụ, trên ghế sí thiên sứ trưởng không có một bóng người.
“Curtis ——” Metatron không nỡ mà nói rằng, “Ngươi rất bận sao?”
Curtis mờ mịt nhìn về phía hắn.
Đôi mắt Metatron giống như một hồ nước xanh biếc, cười rộ lên dịu dàng như xuân thủy, “Ta giúp ngươi chia sẻ một phần, ngươi đừng khiến thân thể mệt chết.”
Trong tích tắc, Curtis cảm thấy mình là fan cuồng của Metatron.
Trí thiên sứ trưởng đại nhân dịu dàng nhất!
Tầng thứ hai Thủy Tinh thiên, Gabriel nâng má, nói với phó quan: “Gần đây chúng ta đều cẩn thận một chút, đừng gây ra sai lầm gì, thiên đường đã có ba sí thiên sứ rời khỏi cương vị.”
Phó quan của nàng lãnh tĩnh ngẩng đầu, “Điện hạ, ta sẽ ít đến Hằng Tinh thiên.”
Gabriel cười nói: “Vì sao nói thế?”
Phó quan cũng là nữ giống Gabriel, thấp giọng nói rằng: “Ta hơi nghe nói, mấy vị điện hạ trên cơ bản đều là xảy ra chuyện ở Hằng Tinh thiên, hiện tại đã có rất nhiều thiên sứ ba cấp trên không dám đến Hằng Tinh thiên du lịch.”
Gabriel kinh ngạc, lời này quả thật rất có đạo lý.
“Được rồi, ta cũng ít đi.” Nàng nghĩ đến Samael ở trong ngục giam nghỉ phép, bĩu môi.
Thay đổi phát sinh bên ngoài vĩnh viễn không ảnh hưởng đến Thủy Tinh thiên, thế giới thần linh cư trú một mảnh an bình, yên tĩnh, ngẫu nhiên có một tiếng chim hót thanh thúy đánh vỡ không khí kỳ dị này.
Lucifiel vì ứng phó thượng đế ban đêm, gần một tháng không có nghỉ ngơi thật tốt, thân tâm mỏi mệt. Thật vất vả trầm tĩnh lại, lần này vừa ngủ, mặt trời mọc mặt trời lặn, một ngày một đêm đã qua. Hắn không biết vì thời gian ngủ khá dài, vừa vặn tránh được hắc thượng đế ban đêm tỉnh lại, hắc thượng đế đứng ở cạnh đại thánh trì cả một buổi tối.
Tận đến buổi sáng, Lucifiel hoảng hốt thức dậy.
Hắn cảm thấy thân thể tràn đầy, thần thanh khí sảng, lực lượng tăng trưởng không ít dưới áp bách cường độ cao.
Hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn, sau đó tươi cười cứng đờ trên mặt…
Không có quần áo.
Không am hiểu bơi lội.
Hơn nữa hắn tìm không thấy cửa ra vào hải dương, dù may mắn tìm được, cũng tùy thời gặp phải khả năng bị thiên sứ vây xem, đến lúc đó thanh danh hắn tích lũy mười vạn năm qua sẽ khó giữ được.
Không biết làm thế nào, Lucifiel sử dụng một chiêu mà sí thiên sứ đều biết.
Thần đảo thuật.
Trên ngự tọa đại thánh đường, thượng đế trong giấc ngủ nông nghe thấy âm thanh mềm nhẹ, [thần, ta không tìm thấy cửa ra.] Giọng Lucifiel giống như một sợi lông chim, dịu dàng thổi qua tâm linh, mang đến hưởng thụ không cách nào tưởng tượng. Thượng đế vốn đã mệt mỏi muốn ngủ, nghe vậy càng thêm buồn ngủ, bị Lucifiel “dỗ” đến ngủ mất.
Một lúc lâu không nghe thấy thần linh trả lời, trong lòng Lucifiel rùng mình.
Bây giờ là buổi tối sao?
Hắn nhìn bốn phía, nước tín ngưỡng vàng kim làm cho cả hải dương đều hiện ra ánh sáng lấp lánh, làm hắn phân biệt không ra lúc này là ban ngày hay ban đêm, thứ duy nhất có thể xác định chính là —— hắn ở trong phạm vi đáy đại thánh trì.
Lucifiel nghĩ đến một biện pháp giải quyết khác, “thần giáng thuật”, nhăn mày.
[ Bởi vì loại chuyện này, mà quấy rầy thần linh ư? ]
Sí thiên sứ trưởng không ném nổi mặt mũi, kiên định lựa chọn tự mình tìm kiếm cửa ra, cùng lắm thì bị thiên sứ nhìn thấy, sau đó nghĩ biện pháp hạ lệnh dán miệng thôi.
Trên đại thánh trì, sách Sáng Thế nhàm chán bay ở trên, chờ đợi Lucifiel điện hạ xuất hiện.
Thượng đế đoán là hôm nay điện hạ có thể tỉnh lại, nhưng sao còn chưa có đi ra?
Hạ giới, tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên.
Trong tiểu thánh đường, thiên sứ lui tới nối liền không dứt, gian phòng gần như là còn chưa đi ra, đã bị một thiên sứ khác chiếm dụng. Toàn bộ chín tầng thiên đường, Nguyệt Tinh thiên có số lượng thiên sứ cấp chín nhiều nhất, cũng dễ dàng bị ô nhiễm nhất, cho nên các thiên sứ đều rất chú trọng việc đến tiểu thánh đường tiến hành lễ rửa tội.
Vì suy xét cho bọn họ, Gabriel không có thiết trí yêu cầu lệnh thông hành cho tiểu thánh đường, chỉ yêu cầu mỗi thiên sứ chỉ có thể ở nửa giờ, vả lại một tháng chỉ có thể đến một lần.
Một thiên sứ lần đầu tiên vào tiểu thánh đường, khẩn trương theo phía sau thủ trưởng của mình.
Bỗng nhiên, lúc xếp hàng chờ đợi, hắn lại nhìn về phía một căn phòng khác, bên kia an an tĩnh tĩnh, cửa điện cũng không có ma pháp đánh dấu cấm đi vào, “Đại nhân, vì sao căn phòng kia không có thiên sứ nào vào?”
Thủ trưởng của hắn cảnh cáo nói: “Nơi đó là phòng của đại thiên sứ trưởng đại nhân.”
Thiên sứ giật mình, sau đó cúi đầu ngoan ngoãn câm miệng.
Gabriel điện hạ chấp chưởng tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên và tầng thứ hai Thủy Tinh thiên, trong tiểu thánh đường tự nhiên sẽ có phòng riêng của mình. Nhưng dù là thiên sứ từ trước đến nay chưa từng tới nơi này, cũng biết bình thường Gabriel điện hạ đều đến tiểu thánh đường Thủy Tinh thiên.
Dù sao thì nơi này số lượng thiên sứ quá nhiều, âm thanh cũng quá mức ồn ào.
Nhưng vào lúc này, căn phòng không có tiến hành xử lý cách âm kia, bỗng nhiên có thêm tiếng bọt nước.
Các thiên sứ xếp hàng đều vểnh tai.
Sau đó tiếng nước bình ổn, như là có ai đó từ trong thánh trì đi ra…
Thủ vệ đang giữ gìn trật tự xếp hàng đột nhiên đổi sắc mặt, nắm chặt vũ khí, bọn họ cũng không nhớ rõ Gabriel điện hạ từng vào tiểu thánh đường!
Vậy tất nhiên là có thiên sứ tự tiện vào phòng!
Hết chương 94
Kết quả hắc thượng đế ngồi xuống, lại tức khắc đứng lên, vồ vập muốn tránh ra. Nhưng mà lực lượng của y hao tổn quá nhiều, thánh quang và ngự tọa kết hợp, một trận ánh sáng chói mắt thoáng hiện, thánh quang bao phủ y, lấy một loại hình thức khác phong ấn hắc thượng đế tại ngự tọa, hưởng thụ lực kích thích của quang minh.
Sách Sáng Thế trợn mắt há mồm, “Cái này, cái này… ta không phải cố ý.”
Thần trí coi như tỉnh táo của hắc thượng đế bị đánh sâu vào, trước mắt chếnh choáng không thôi.
Trên người của y lúc lạnh lúc nóng, lực hắc ám như thủy triều rút đi, nước tín ngưỡng từ quần áo và trên tóc từng chút một rơi xuống mặt đất, hội tụ thành một vũng nước nhỏ dưới chân y.
Trước khi mất đi ý thức, hắc thượng đế nghiếng răng nghiến lợi: “Lucifiel ở dưới ao.”
Sau đó, thần linh tóc bạc trên ngự tọa nghiêng đầu, ngất đi.
Đây xem như lần đầu tiên từ khai thiên tích địa tới nay.
Sách Sáng Thế cảm thấy mình chết chắc rồi, chột dạ không thôi mà vây quanh ngự tọa bay tới bay lui, xác định y thật sự đã bất tỉnh, nó mới dám cẩn thận xuyên qua thánh quang, dùng bìa sách vỗ nhè nhẹ hai má thần linh.
“Thần…”
Lúc này vẫn là ban đêm, sáng sớm chưa đến, thượng đế mặt quang minh còn đang ngủ say.
Sách Sáng Thế xem xét đại thánh trì, mặt hắc ám nói điện hạ ở đáy nước, như vậy điện hạ nhất định là tạm thời không ra được. Nó liên tiếp bị thượng đế ném vào đại thánh trì, đối với chiều sâu của đáy nước không thể rõ ràng hơn, đây chính là một tiểu thế giới đó.
Qua vài giờ.
Tiếng hít thở khẽ đến không thể nghe thấy trong đại thánh đường tăng thêm một chút.
Sách Sáng Thế mừng rỡ hô: “Thượng đế, ngài tỉnh rồi! Nhanh chóng thay một bộ quần áo đi!”
Đôi mắt vàng kim của thượng đế còn có chút mất tiêu cự, hiển nhiên là vừa tỉnh ngủ, ánh mắt mông lung nhìn phía trước. Y cảm thấy trên người không thoải mái, vô cùng hoang mang vuốt tóc mình, ướt sũng, còn có nước trên người là từ chỗ nào tới? Chẳng lẽ mình của ban đêm không chỉ thích đối nghịch với mình, mà còn có sở thích tắm rửa hả?
Y trừng mắt nhìn, lúc theo thói quen nhìn Hằng Tinh thiên, lại phát hiện Lucifiel không ở cung điện.
Luci đâu?
Cung điện hành chính không có, chỗ Meta không có, chỗ Beelzebub cũng không có…
Phạm vi thần niệm bao trùm tiến thêm một bước mở rộng.
Thượng đế kinh ngạc phát hiện toàn bộ Hằng Tinh thiên đều không có bóng dáng Lucifiel.
“Sách Sáng Thế, Luci hạ giới sao?” Nói xong, đồng thời thượng đế đã chuẩn bị tìm khắp toàn bộ hạ giới một lần. Trong khoảng thời gian này mình không gặp Luci, cũng mang một chút suy nghĩ khảo nghiệm Luci, không ngờ cuối cùng khiến cho Luci không ở Hằng Tinh thiên nổi nữa.
Sách Sáng Thế không nói chuyện.
Thượng đế, thiên sứ của ngài không trốn xuống hạ giới, mà trốn xuống đáy đại thánh trì rồi.
Thảm nhất chính là mặt hắc ám của ngài cũng thiếu chút nữa xuống luôn.
Thượng đế nghi hoặc nói: “Không tìm được?”
Tầng thứ tám đến tầng thứ nhất, cả nhân gian, y đã tìm khắp một lần, chung quy thì không đến mức Luci trốn xuống địa ngục đi. Đứng dưới đèn thì tối, lúc này thượng đế mới liên tưởng đến Thủy Tinh thiên mình còn chưa có tìm.
Theo phản xạ nhìn về phía tẩm điện, không có.
Thượng đế sâu kín nhìn chằm chằm sách Sáng Thế, “Hắc thượng đế mang Luci đi nơi nào?”
Sách Sáng Thế có chút do dự, điểm tô câu chuyện cho đẹp một chút, “Đêm qua điện hạ đến tiểu thánh đường, sau đó ngủ trong tiểu thánh trì, mặt hắc ám của ngài xuống hạ giới tìm điện hạ, điện hạ nhìn thấy y, liền mở thông đạo của tiểu thánh trì nối liền với đại thánh trì, dẫn đến mặt hắc ám cũng bị quấn vào, lực lượng bị suy yếu.”
Thượng đế đột nhiên từ ngự tọa đi xuống, bước nhanh đi đến bên cạnh đại thánh trì.
Theo ý niệm thần linh, mặt đại thánh trì nổi lên gợn sóng, trong vắt như gương phản chiếu ra cảnh tượng ở đáy ao.
Đó là ngàn dặm sâu dưới nước.
Lucifiel trần trụi nằm ở đáy nước, vẻ mặt bình yên, hai mắt nhắm lại, giống như thấy một giấc mộng đẹp. Cánh chim thánh quang vàng kim mở ra, lông chim mềm mại tách rời nước thánh, bảo hộ thân thể.
Trong hoàn cảnh lực lượng cực đoan, sự cường đại của Lucifiel thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Không thẹn là người mạnh nhất chỉ dưới thần linh!
Sách Sáng Thế bay đến bên cạnh thượng đế, nhịn không được trộm nhìn thoáng qua, “Điện hạ đang ngủ.” Lúc này còn có thể ngủ ngon như thế, sợ là đã vài ngày điện hạ không chợp mắt.
Thượng đế trầm ngâm, “Thôi, để hắn tiếp tục ngủ đi.”
Sách Sáng Thế chết lặng hỏi: “Công việc của điện hạ làm thế nào?”
Thượng đế ngạc nhiên nói: “Không phải có phó quan sao? Ngô nhớ Luci từng nói năng lực của phó quan hắn không tồi.” Đối với thần sáng thế mà nói, tất cả thiên sứ đều làm việc dưới quyền y, y muốn cho sí thiên sứ trưởng nghỉ ngơi là một chuyện cực đơn giản.
Nội tâm sách Sáng Thế hò hét ——
Ngài còn nhớ rõ Samael vào ngục giam, Beelzebub đang bị trừng phạt, Michael còn ở bên ngoài thiên đường không?
Hằng Tinh thiên hôm nay, đã định trước là một ngày không yên bình.
Curtis nhìn thấy thủ trưởng không ở đây, ánh mắt không khỏi dại ra, “Điện hạ… lại xin nghỉ à?”
Người hầu trưởng Demol đi ra giải thích: “Ngô thần triệu hồi điện hạ đến đại thánh đường, sự vụ còn lại do Curtis đại nhân xử lý, nếu có chỗ nào cần hỗ trợ, xin ngài phân phó.”
Curtis tuyệt vọng nhìn hắn.
Demol lộ ra vẻ thương hại, sau đó tâm địa cứng rắn tránh ra, “Xin đại nhân cố lên.”
Từ khi tọa thiên sứ trưởng tự vào ngục giam cấm túc, bên phía ngục giam thiên sứ, phó quan Hetty của Samael tạm nhận công vụ, nhưng mà những chuyện khác liền chất hết lên trên người sí thiên sứ trưởng. Mà hiện giờ, sí thiên sứ trưởng không ở đây, tất cả mọi chuyện đều phải do phó quan Curtis đến làm, trong đó bao gồm công vụ của sí thiên sứ trưởng, tọa thiên sứ trưởng, lực thiên sứ trưởng…
Curtis cảm thấy một búng máu trào lên cổ họng, rên rỉ: “Cứu mạng với…”
Người hầu ở cửa đại điện nhìn trời, làm như không có nghe thấy.
Chuyện này cũng kinh động tới trí thiên sứ trưởng trong cung điện, Metatron đi ra nhìn tình huống, phát hiện Curtis vùi đầu trong công vụ, trên ghế sí thiên sứ trưởng không có một bóng người.
“Curtis ——” Metatron không nỡ mà nói rằng, “Ngươi rất bận sao?”
Curtis mờ mịt nhìn về phía hắn.
Đôi mắt Metatron giống như một hồ nước xanh biếc, cười rộ lên dịu dàng như xuân thủy, “Ta giúp ngươi chia sẻ một phần, ngươi đừng khiến thân thể mệt chết.”
Trong tích tắc, Curtis cảm thấy mình là fan cuồng của Metatron.
Trí thiên sứ trưởng đại nhân dịu dàng nhất!
Tầng thứ hai Thủy Tinh thiên, Gabriel nâng má, nói với phó quan: “Gần đây chúng ta đều cẩn thận một chút, đừng gây ra sai lầm gì, thiên đường đã có ba sí thiên sứ rời khỏi cương vị.”
Phó quan của nàng lãnh tĩnh ngẩng đầu, “Điện hạ, ta sẽ ít đến Hằng Tinh thiên.”
Gabriel cười nói: “Vì sao nói thế?”
Phó quan cũng là nữ giống Gabriel, thấp giọng nói rằng: “Ta hơi nghe nói, mấy vị điện hạ trên cơ bản đều là xảy ra chuyện ở Hằng Tinh thiên, hiện tại đã có rất nhiều thiên sứ ba cấp trên không dám đến Hằng Tinh thiên du lịch.”
Gabriel kinh ngạc, lời này quả thật rất có đạo lý.
“Được rồi, ta cũng ít đi.” Nàng nghĩ đến Samael ở trong ngục giam nghỉ phép, bĩu môi.
Thay đổi phát sinh bên ngoài vĩnh viễn không ảnh hưởng đến Thủy Tinh thiên, thế giới thần linh cư trú một mảnh an bình, yên tĩnh, ngẫu nhiên có một tiếng chim hót thanh thúy đánh vỡ không khí kỳ dị này.
Lucifiel vì ứng phó thượng đế ban đêm, gần một tháng không có nghỉ ngơi thật tốt, thân tâm mỏi mệt. Thật vất vả trầm tĩnh lại, lần này vừa ngủ, mặt trời mọc mặt trời lặn, một ngày một đêm đã qua. Hắn không biết vì thời gian ngủ khá dài, vừa vặn tránh được hắc thượng đế ban đêm tỉnh lại, hắc thượng đế đứng ở cạnh đại thánh trì cả một buổi tối.
Tận đến buổi sáng, Lucifiel hoảng hốt thức dậy.
Hắn cảm thấy thân thể tràn đầy, thần thanh khí sảng, lực lượng tăng trưởng không ít dưới áp bách cường độ cao.
Hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn, sau đó tươi cười cứng đờ trên mặt…
Không có quần áo.
Không am hiểu bơi lội.
Hơn nữa hắn tìm không thấy cửa ra vào hải dương, dù may mắn tìm được, cũng tùy thời gặp phải khả năng bị thiên sứ vây xem, đến lúc đó thanh danh hắn tích lũy mười vạn năm qua sẽ khó giữ được.
Không biết làm thế nào, Lucifiel sử dụng một chiêu mà sí thiên sứ đều biết.
Thần đảo thuật.
Trên ngự tọa đại thánh đường, thượng đế trong giấc ngủ nông nghe thấy âm thanh mềm nhẹ, [thần, ta không tìm thấy cửa ra.] Giọng Lucifiel giống như một sợi lông chim, dịu dàng thổi qua tâm linh, mang đến hưởng thụ không cách nào tưởng tượng. Thượng đế vốn đã mệt mỏi muốn ngủ, nghe vậy càng thêm buồn ngủ, bị Lucifiel “dỗ” đến ngủ mất.
Một lúc lâu không nghe thấy thần linh trả lời, trong lòng Lucifiel rùng mình.
Bây giờ là buổi tối sao?
Hắn nhìn bốn phía, nước tín ngưỡng vàng kim làm cho cả hải dương đều hiện ra ánh sáng lấp lánh, làm hắn phân biệt không ra lúc này là ban ngày hay ban đêm, thứ duy nhất có thể xác định chính là —— hắn ở trong phạm vi đáy đại thánh trì.
Lucifiel nghĩ đến một biện pháp giải quyết khác, “thần giáng thuật”, nhăn mày.
[ Bởi vì loại chuyện này, mà quấy rầy thần linh ư? ]
Sí thiên sứ trưởng không ném nổi mặt mũi, kiên định lựa chọn tự mình tìm kiếm cửa ra, cùng lắm thì bị thiên sứ nhìn thấy, sau đó nghĩ biện pháp hạ lệnh dán miệng thôi.
Trên đại thánh trì, sách Sáng Thế nhàm chán bay ở trên, chờ đợi Lucifiel điện hạ xuất hiện.
Thượng đế đoán là hôm nay điện hạ có thể tỉnh lại, nhưng sao còn chưa có đi ra?
Hạ giới, tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên.
Trong tiểu thánh đường, thiên sứ lui tới nối liền không dứt, gian phòng gần như là còn chưa đi ra, đã bị một thiên sứ khác chiếm dụng. Toàn bộ chín tầng thiên đường, Nguyệt Tinh thiên có số lượng thiên sứ cấp chín nhiều nhất, cũng dễ dàng bị ô nhiễm nhất, cho nên các thiên sứ đều rất chú trọng việc đến tiểu thánh đường tiến hành lễ rửa tội.
Vì suy xét cho bọn họ, Gabriel không có thiết trí yêu cầu lệnh thông hành cho tiểu thánh đường, chỉ yêu cầu mỗi thiên sứ chỉ có thể ở nửa giờ, vả lại một tháng chỉ có thể đến một lần.
Một thiên sứ lần đầu tiên vào tiểu thánh đường, khẩn trương theo phía sau thủ trưởng của mình.
Bỗng nhiên, lúc xếp hàng chờ đợi, hắn lại nhìn về phía một căn phòng khác, bên kia an an tĩnh tĩnh, cửa điện cũng không có ma pháp đánh dấu cấm đi vào, “Đại nhân, vì sao căn phòng kia không có thiên sứ nào vào?”
Thủ trưởng của hắn cảnh cáo nói: “Nơi đó là phòng của đại thiên sứ trưởng đại nhân.”
Thiên sứ giật mình, sau đó cúi đầu ngoan ngoãn câm miệng.
Gabriel điện hạ chấp chưởng tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên và tầng thứ hai Thủy Tinh thiên, trong tiểu thánh đường tự nhiên sẽ có phòng riêng của mình. Nhưng dù là thiên sứ từ trước đến nay chưa từng tới nơi này, cũng biết bình thường Gabriel điện hạ đều đến tiểu thánh đường Thủy Tinh thiên.
Dù sao thì nơi này số lượng thiên sứ quá nhiều, âm thanh cũng quá mức ồn ào.
Nhưng vào lúc này, căn phòng không có tiến hành xử lý cách âm kia, bỗng nhiên có thêm tiếng bọt nước.
Các thiên sứ xếp hàng đều vểnh tai.
Sau đó tiếng nước bình ổn, như là có ai đó từ trong thánh trì đi ra…
Thủ vệ đang giữ gìn trật tự xếp hàng đột nhiên đổi sắc mặt, nắm chặt vũ khí, bọn họ cũng không nhớ rõ Gabriel điện hạ từng vào tiểu thánh đường!
Vậy tất nhiên là có thiên sứ tự tiện vào phòng!
Hết chương 94
Tác giả :
Ngư Nguy