Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng
Chương 46: Lần thứ hai tiếp xúc thân mật
Trước kỷ Thánh Quang, Lucifiel chưa bao giờ có lịch sử tỉnh lại trong ngực người khác.
Thật ấm áp.
Mà ôm hắn lại là ánh sáng trên đời này.
Lúc rạng sáng Lucifiel hơi tỉnh dậy một chút, lại bởi vì quá mức an tâm, tiếp tục ngủ. Hắn đã thật nhiều ngày không có ngủ say như vậy, hơn nữa ở Thủy Tinh thiên, tiềm thức hắn biết sẽ không có thiên sứ tới quấy rầy mình.
Ngô thần…
Thiên sứ tóc vàng nằm ở trong ngực thần linh, y bào nửa cởi đến thắt lưng, vạt y bào cũng bị xốc lên đến đùi, lộ ra da thịt tuyết trắng, hai chân thon dài thẳng tắp ở trên giường giống như tác phẩm nghệ thuật tỉ mỉ tạo hình, không có một chút tỳ vết, đùi khép lại, ở giữa không có khe hở, khiến người ta không khỏi tưởng tượng tư vị tuyệt vời nếu có thể được đôi chân này kẹp ở bên hông.
Nguyên nhân Michael nhìn không ra Lucifiel thất thân, xét đến cùng là do hắn quá thánh khiết.
Không dung khinh nhờn, cao cao tại thượng.
Sí thiên sứ trưởng như vậy làm sao có thể nói chuyện yêu đương với ai chứ.
Lúc Lucifiel ngủ say sưa, thần linh sau lưng khẽ nhúc nhích, cái đầu tựa vào đầu vai hắn kề sát vào bên gáy. Thượng đế chỉ không trực tiếp tỉnh lại dưới một loại tình huống, chính là mặt hắc ám cũng đang ngủ, dưới sự ảnh hưởng của linh hồn cùng nguồn gốc, ý thức thượng đế sẽ từ ngủ say biến thành ngủ nông, theo ngoại giới thay đổi mà tỉnh lại.
Lúc này Thủy Tinh thiên vẫn là rạng sáng, ánh sáng chưa đạt tới thời gian cường thịnh.
Thượng đế cảm thấy hôm nay dị thường thoải mái, ý thức mơ mơ màng màng. Gò má y dán trên da thịt nhẵn nhụi mềm mại, lòng bàn tay đụng đến cũng là một mảnh bóng loáng. Y kề sát về phía trước, như là xâm nhập vào nơi ấm áp, một thứ co dãn mà cong vểnh đặt ở bụng mình, vươn tay túm một cái, thế mà khó hiểu có một loại cảm giác yêu thích không buông tay.
Lucifiel than nhẹ, trong mông lung cảm thấy không thích hợp.
Ai đang sờ hắn.
Thứ cấn ở phía sau hắn là cái gì?
Thượng đế từ lúc thức tỉnh không lâu đã có phản ứng, mà y cũng giống Lucifiel đều ngủ đến mơ mơ màng màng, theo bản năng truy tìm vui thích. Lucifiel trực tiếp bị hành động của y làm bừng tỉnh, còn chưa há mồm kêu, thân thể hắn đã bị thẳng tiến một khúc.
Mặt Lucifiel xoạt một cái đỏ bừng.
Nhưng còn nóng hơn mặt hắn chính là phía sau, mông hắn mang theo một phần của thượng đế.
Hắn đợi trong chốc lát, thượng đế không có bất luận hành động gì, như là còn bị vây ở trạng thái ngủ say, ôm hắn, hô hấp vững vàng. Lucifiel lại không có cách nào hoàn toàn không biết gì giống như thần, hắn bị cánh tay giam cầm vào trong ngực, căng eo, muốn thoát khỏi loại hoàn cảnh xấu hổ này. Nhưng mà chỉ nhẹ nhàng nhúc nhích, thứ dừng ở trong cơ thể hắn lại trở nên càng cứng.
Rực lửa, nóng bỏng, như trực tiếp nóng ở trên nhụy hoa.
Thân thể run rẩy.
Lucifiel cắn răng, mới ngăn chặn xúc động thiếu chút nữa rên rỉ.
“Thần…”
Hắn nói ra khỏi miệng, lần đầu tiên phát hiện âm thanh của mình yếu ớt, lại lộ ra một tia ngượng ngùng.
Lucifiel có chút khiếp sợ.
Chẳng lẽ mình động lòng với thần sao?
Chưa từng xem bất cứ sách tình yêu nào, Lucifiel nửa đoán nửa mơ hồ về tình cảm của mình. Đáp án không sai, ngược lại hai má nóng lên quá mức. Hắn chôn mặt trên gối, không nghĩ tới thần ở phía sau càng được một tấc lại muốn một thước, hoàn toàn đè lên, hắn thần phục với thượng đế, nhưng lại chưa từng muốn “thần phục” thượng đế như vậy! Việc này càng phiền toái hơn lần đầu tiên vì hoàn thành nhiệm vụ, qua loa cho xong lúc trước!
Thượng đế hoàn toàn là vô ý thức tác cầu hắn!
Lucifiel nhíu mày, một lúc lâu lại buông lỏng đôi mắt nhắm chặt ra, làm cũng làm rồi, hiện tại hối hận có ích lợi gì.
Đang lúc hắn nghĩ phải đợi thần làm xong, bỗng nhiên lại phát hiện một việc ——
Thần bất động.
Giống như ôm hắn ngủ thực thoải mái.
[ Ngô thần! ]
Đôi mắt Lucifiel hiện lên một tầng hơi nước, sao có thể như vậy!
Phía sau là thần sáng thế mình tín ngưỡng, dị vật trong cơ thể không tiếp tục động đậy, tra tấn tâm lý và “tra tấn” trên thân thể hai tầng chồng lên nhau, tim đập như trống, cố tình thần có thể mang đến giải thoát cho hắn lại chỉ ôm hắn không động đậy.
Nếu là thiên sứ bình thường, chỉ sợ cũng không dám nhúc nhích như vậy, tùy ý thần linh muốn ôm bao lâu liền ôm bấy lâu.
Nhưng mà hắn là Lucifiel.
Lucifiel nghiêng đầu, hôn lên thần linh dưới thánh quang, từng chút, hôn đến khóe môi. Hắn thả lỏng thân thể, để thượng đế hưởng thụ được trạng thái càng thoải mái, dần dần cánh tay thượng đế liền thả lỏng trói buộc, Lucifiel tránh thoát ra, bởi vì quá mức vội vàng, hắn suýt nữa ngã xuống dưới giường, tóc vàng hỗn độn, y bào trên người trực tiếp chảy xuống đến lòng bàn chân.
Sau khi thoát khỏi hoàn cảnh xấu hổ, hắn lập tức mặc tốt quần áo, nếp nhăn trên giường cũng vuốt phẳng, sau đó cẩn thận chỉnh lý thỏa đáng y phục trên người thượng đế. Về phần bộ phận còn chưa có mềm xuống của thần, Lucifiel bơ đẹp.
Ngay sau đó hắn khép lại y bào ngủ tiếp, làm như chuyện gì cũng không phát sinh.
Không còn nơi bao lấy chỗ cực nóng, không lâu lắm thượng đế liền tỉnh lại, trên người khô nóng khó nhịn, ôm chặt thứ duy nhất bên người có thể làm cho y cảm thấy mát mẻ. Y bỗng nhiên mở đôi mắt vàng kim ra, nhìn thấy Lucifiel nằm bên cạnh vẻ mặt lo lắng nhìn y.
“Ngô thần, ngài làm sao vậy?”
Ngô làm sao vậy…
Vẻ mặt thượng đế có thêm một tia mờ mịt, may mắn có thánh quang che lấp, y chỉ nhớ rõ ấm áp thoải mái trước đó.
Lucifiel vươn tay, vị trí chuẩn xác giúp thần vén tóc bạc trên đầu vai.
Hắn hỏi: “Là ta ảnh hưởng ngài nghỉ ngơi sao?”
Thượng đế theo phản xạ nói rằng: “Không phải.”
Lucifiel lộ ra tươi cười xinh đẹp, hơi biếng nhác, lại thêm ba phần diễm sắc khó tìm. Hắn theo thái độ của thượng đế nói tiếp, “Ta mới vừa tỉnh ngủ không lâu, cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy thân thể ngài nóng lên.” Hắn đến gần thượng đế, trong lơ đãng va chạm vào dưới bụng thượng đế, thân thể thượng đế càng thêm cứng ngắc.
Sắc mặt Lucifiel đỏ lên, thấp giọng nói rằng: “Ta nên đến Hằng Tinh thiên làm việc.”
Sau đó hắn nhanh chóng rời giường, thay quần áo rời đi.
Từ đầu tới đuôi, hắn không có cho thượng đế cơ hội giữ lại hoặc là giải thích, trực tiếp dàn xếp ổn thoả chuyện này.
Thượng đế: “…”
Đợi Lucifiel biến mất vô tung, bước chân thượng đế nặng nề từ cung điện của Lucifiel quay về đại thánh đường.
Không dùng thần niệm, y mặt không đổi sắc dùng tay đẩy cửa điện ra.
Sách Sáng Thế nằm trên ngự tọa màu vàng, trên giấy tràn ngập vô số “ha ha ha ha ha ha ——” bởi vì thượng đế mấy lần cấm đoán, dẫn đến việc nó không nhìn thấy tình huống ở hạ giới, nhưng tốt xấu nó vẫn là thần khí bạn sinh, Thủy Tinh thiên gần trong gang tấc vẫn có thể nhìn thấy. Cho nên chuyện xấu của hắc thượng đế, và chuyện xấu của thượng đế chân chính, toàn bộ đều bị nó nhìn rõ mồn một.
Sách Sáng Thế nhìn thấy y, dựng thẳng lên, dùng giấy trắng chữ vàng viết: “Ngày an, hôm nay thượng đế ngủ thoải mái không?”
Thánh quang của thượng đế chớp lóe một chút, biến mất.
Thần linh tóc bạc đứng ở nơi đó, quần áo có chút không chỉnh tề, hơi thở thanh lãnh dĩ vãng cũng theo đó biến thành áp lực rét căm căm. Nếu cẩn thận nhìn, có thể phát hiện màu môi thượng đế hơi sẫm, gò má lạnh băng như tuyết cũng lộ ra một chút hồng nhuận không nên có.
“Ngày hôm qua xảy ra chuyện gì?”
“Không có gì, như ngài mong muốn, sau khi dùng ngôn linh, mặt hắc ám không có cách nào đắc thủ.”
“Sáng nay…”
“Là ngài ăn không phụ trách.”
“…”
“Không chỉ như thế, ăn xong rồi còn muốn Lucifiel điện hạ thu thập cục diện rối rắm, điện hạ biết ngài ngủ, để giữ một ít mặt mũi cho ngài, làm như cái gì cũng chưa từng phát sinh, chủ động rời khỏi Thủy Tinh thiên.”
“…”
Biểu tình của thượng đế trống rỗng, mình làm cái loại chuyện đó với Lucifiel ư?
Sách Sáng Thế xoạt xoạt viết: “Lúc ngài ngủ lực tự động điều khiển bằng không, động tay động chân với điện hạ không nói, còn thừa dịp điện hạ không tỉnh táo muốn điện hạ, hiện tại rốt cuộc ta tin tưởng mặt hắc ám là một phần ngài phân liệt ra rồi.” Nó viết xong tò mò nhìn thượng đế, không biết thượng đế sẽ tiếp tục “lừa mình dối người” như thế nào.
“Ngô biết rồi.”
Thượng đế lặng im trong chốc lát, xoay người rời đi.
Y cần yên lặng một chút.
Hằng Tinh thiên, Lucifiel mới vừa đi ra khỏi truyền tống trận, kích động và quẫn bách sáng sớm liền biến mất, hắn nhếch môi cười, tuy rằng thân thể còn có chút không thích ứng rất nhỏ, nhưng mà còn trong phạm vi thừa nhận.
Hắn có thể cảm giác sau khi thượng đế tỉnh lại, phản ứng hoàn toàn ngây người.
Thần không phải cố ý.
Như vậy là đủ rồi…
Lucifiel dừng lại cách cung điện hành chính mấy mét, nghĩ đến sức quan sát hố người của Michael. Xét thấy những hành vi trước đây của hắn ta, Michael không hẳn có thể nhìn ra hắn mất đi trinh tiết, nhưng mà có vài chỗ khác thường không hẳn là không thể nhìn ra.
Hắn đến cung điện Metatron trước, đi thương nghị chuyện gián điệp với trí thiên sứ trưởng.
Trong cung điện, Michael kinh ngạc nói rằng: “Ngươi nói điện hạ đến chỗ Metatron điện hạ, bảo ta bắt đầu làm việc trước hả?”
Ở đối diện hắn ta là người hầu trí thiên sứ trưởng phái tới thông báo.
Người hầu cung kính đáp: “Vâng.”
Michael chuyển bút lông chim trong tay, cười nói: “Ngươi trở về đi.”
Tuy rằng hắn ta cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn không có hỏi tiếp, một người hầu sẽ không biết quá nhiều, lát sau hắn ta đến cung điện trí thiên sứ trưởng một chuyến, hỏi xem điện hạ nghĩ như thế nào là được.
Cung điện trí thiên sứ trưởng chỉ thấp hơn một quy cách so với cấp bậc của sí thiên sứ trưởng, ăn mặc chi phí đều là tinh phẩm. Lucifiel mượn chỗ Metatron tạm thời nghỉ ngơi, lý do là ngày hôm qua đến Thủy Tinh thiên, sau khi trở về cảm thấy có chút mệt mỏi. Metatron nghĩ đến tình huống của mình, không hoài nghi Lucifiel lấy cớ, dù sao thì sí thiên sứ ở Thủy Tinh thiên đều sẽ cảm giác được áp lực không gian cực lớn.
Trong quá trình nghỉ ngơi Lucifiel tắm rửa một lần, tẩy đi dấu vết trên người.
Mở không gian trữ vật ra, hắn lấy từ bên trong ra một bộ quần áo sạch sẽ đề thay. Để phòng ngừa Michael ngửi ra hương vị gì đó, hắn coi như là hết toàn lực, nếu như vậy vẫn không thể che lấp, hắn chỉ có thể bội phục cái mũi chó của Michael.
Quả nhiên, lát sau Michael liền tới chỗ Metatron, sang sảng nói rằng: “Metatron điện hạ, Lucifiel điện hạ còn đang nghỉ ngơi sao? Ta tìm điện hạ có một chuyện.”
Cách hành lang còn có thể nghe thấy tiếng nói ôn hòa của Metatron: “Điện hạ lập tức tới.”
Lucifiel đi ra ngoài.
Ánh mắt Michael đánh vòng trên người hắn, “Điện hạ mệt lắm sao?”
Lucifiel nhẹ nhàng bâng quơ nói rằng: “Chỉ là nghỉ ngơi một khắc, không cần quấy rầy Meta nữa, chúng ta trở về.” Michael còn chưa dừng lại bao lâu, liền hoang mang mà cùng Lucifiel trở lại cung điện hành chính của sí thiên sứ trưởng.
Lucifiel nhìn thoáng qua công vụ chồng chất của hắn ta, cười nói: “Buổi chiều tính mang theo công vụ đi huấn luyện quân đoàn thiên sứ sao?”
Michael mặt dày mày dạn nói: “Hôm nay làm không xong, ngày mai tiếp tục.”
Lucifiel bất đắc dĩ nói rằng: “Về sau chú ý, phân lượng hôm nay ta giúp ngươi giải quyết.”
Michael ngây ngô cười.
Vẫn là điện hạ tốt, vừa bao che khuyết điểm vừa dịu dàng!
Trên từ thần linh, dưới đến phó quan đều đã dẹp yên, Lucifiel bắt đầu công việc hôm nay.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời rực rỡ.
Hết thảy tốt đẹp.
Hết chương 46
Thật ấm áp.
Mà ôm hắn lại là ánh sáng trên đời này.
Lúc rạng sáng Lucifiel hơi tỉnh dậy một chút, lại bởi vì quá mức an tâm, tiếp tục ngủ. Hắn đã thật nhiều ngày không có ngủ say như vậy, hơn nữa ở Thủy Tinh thiên, tiềm thức hắn biết sẽ không có thiên sứ tới quấy rầy mình.
Ngô thần…
Thiên sứ tóc vàng nằm ở trong ngực thần linh, y bào nửa cởi đến thắt lưng, vạt y bào cũng bị xốc lên đến đùi, lộ ra da thịt tuyết trắng, hai chân thon dài thẳng tắp ở trên giường giống như tác phẩm nghệ thuật tỉ mỉ tạo hình, không có một chút tỳ vết, đùi khép lại, ở giữa không có khe hở, khiến người ta không khỏi tưởng tượng tư vị tuyệt vời nếu có thể được đôi chân này kẹp ở bên hông.
Nguyên nhân Michael nhìn không ra Lucifiel thất thân, xét đến cùng là do hắn quá thánh khiết.
Không dung khinh nhờn, cao cao tại thượng.
Sí thiên sứ trưởng như vậy làm sao có thể nói chuyện yêu đương với ai chứ.
Lúc Lucifiel ngủ say sưa, thần linh sau lưng khẽ nhúc nhích, cái đầu tựa vào đầu vai hắn kề sát vào bên gáy. Thượng đế chỉ không trực tiếp tỉnh lại dưới một loại tình huống, chính là mặt hắc ám cũng đang ngủ, dưới sự ảnh hưởng của linh hồn cùng nguồn gốc, ý thức thượng đế sẽ từ ngủ say biến thành ngủ nông, theo ngoại giới thay đổi mà tỉnh lại.
Lúc này Thủy Tinh thiên vẫn là rạng sáng, ánh sáng chưa đạt tới thời gian cường thịnh.
Thượng đế cảm thấy hôm nay dị thường thoải mái, ý thức mơ mơ màng màng. Gò má y dán trên da thịt nhẵn nhụi mềm mại, lòng bàn tay đụng đến cũng là một mảnh bóng loáng. Y kề sát về phía trước, như là xâm nhập vào nơi ấm áp, một thứ co dãn mà cong vểnh đặt ở bụng mình, vươn tay túm một cái, thế mà khó hiểu có một loại cảm giác yêu thích không buông tay.
Lucifiel than nhẹ, trong mông lung cảm thấy không thích hợp.
Ai đang sờ hắn.
Thứ cấn ở phía sau hắn là cái gì?
Thượng đế từ lúc thức tỉnh không lâu đã có phản ứng, mà y cũng giống Lucifiel đều ngủ đến mơ mơ màng màng, theo bản năng truy tìm vui thích. Lucifiel trực tiếp bị hành động của y làm bừng tỉnh, còn chưa há mồm kêu, thân thể hắn đã bị thẳng tiến một khúc.
Mặt Lucifiel xoạt một cái đỏ bừng.
Nhưng còn nóng hơn mặt hắn chính là phía sau, mông hắn mang theo một phần của thượng đế.
Hắn đợi trong chốc lát, thượng đế không có bất luận hành động gì, như là còn bị vây ở trạng thái ngủ say, ôm hắn, hô hấp vững vàng. Lucifiel lại không có cách nào hoàn toàn không biết gì giống như thần, hắn bị cánh tay giam cầm vào trong ngực, căng eo, muốn thoát khỏi loại hoàn cảnh xấu hổ này. Nhưng mà chỉ nhẹ nhàng nhúc nhích, thứ dừng ở trong cơ thể hắn lại trở nên càng cứng.
Rực lửa, nóng bỏng, như trực tiếp nóng ở trên nhụy hoa.
Thân thể run rẩy.
Lucifiel cắn răng, mới ngăn chặn xúc động thiếu chút nữa rên rỉ.
“Thần…”
Hắn nói ra khỏi miệng, lần đầu tiên phát hiện âm thanh của mình yếu ớt, lại lộ ra một tia ngượng ngùng.
Lucifiel có chút khiếp sợ.
Chẳng lẽ mình động lòng với thần sao?
Chưa từng xem bất cứ sách tình yêu nào, Lucifiel nửa đoán nửa mơ hồ về tình cảm của mình. Đáp án không sai, ngược lại hai má nóng lên quá mức. Hắn chôn mặt trên gối, không nghĩ tới thần ở phía sau càng được một tấc lại muốn một thước, hoàn toàn đè lên, hắn thần phục với thượng đế, nhưng lại chưa từng muốn “thần phục” thượng đế như vậy! Việc này càng phiền toái hơn lần đầu tiên vì hoàn thành nhiệm vụ, qua loa cho xong lúc trước!
Thượng đế hoàn toàn là vô ý thức tác cầu hắn!
Lucifiel nhíu mày, một lúc lâu lại buông lỏng đôi mắt nhắm chặt ra, làm cũng làm rồi, hiện tại hối hận có ích lợi gì.
Đang lúc hắn nghĩ phải đợi thần làm xong, bỗng nhiên lại phát hiện một việc ——
Thần bất động.
Giống như ôm hắn ngủ thực thoải mái.
[ Ngô thần! ]
Đôi mắt Lucifiel hiện lên một tầng hơi nước, sao có thể như vậy!
Phía sau là thần sáng thế mình tín ngưỡng, dị vật trong cơ thể không tiếp tục động đậy, tra tấn tâm lý và “tra tấn” trên thân thể hai tầng chồng lên nhau, tim đập như trống, cố tình thần có thể mang đến giải thoát cho hắn lại chỉ ôm hắn không động đậy.
Nếu là thiên sứ bình thường, chỉ sợ cũng không dám nhúc nhích như vậy, tùy ý thần linh muốn ôm bao lâu liền ôm bấy lâu.
Nhưng mà hắn là Lucifiel.
Lucifiel nghiêng đầu, hôn lên thần linh dưới thánh quang, từng chút, hôn đến khóe môi. Hắn thả lỏng thân thể, để thượng đế hưởng thụ được trạng thái càng thoải mái, dần dần cánh tay thượng đế liền thả lỏng trói buộc, Lucifiel tránh thoát ra, bởi vì quá mức vội vàng, hắn suýt nữa ngã xuống dưới giường, tóc vàng hỗn độn, y bào trên người trực tiếp chảy xuống đến lòng bàn chân.
Sau khi thoát khỏi hoàn cảnh xấu hổ, hắn lập tức mặc tốt quần áo, nếp nhăn trên giường cũng vuốt phẳng, sau đó cẩn thận chỉnh lý thỏa đáng y phục trên người thượng đế. Về phần bộ phận còn chưa có mềm xuống của thần, Lucifiel bơ đẹp.
Ngay sau đó hắn khép lại y bào ngủ tiếp, làm như chuyện gì cũng không phát sinh.
Không còn nơi bao lấy chỗ cực nóng, không lâu lắm thượng đế liền tỉnh lại, trên người khô nóng khó nhịn, ôm chặt thứ duy nhất bên người có thể làm cho y cảm thấy mát mẻ. Y bỗng nhiên mở đôi mắt vàng kim ra, nhìn thấy Lucifiel nằm bên cạnh vẻ mặt lo lắng nhìn y.
“Ngô thần, ngài làm sao vậy?”
Ngô làm sao vậy…
Vẻ mặt thượng đế có thêm một tia mờ mịt, may mắn có thánh quang che lấp, y chỉ nhớ rõ ấm áp thoải mái trước đó.
Lucifiel vươn tay, vị trí chuẩn xác giúp thần vén tóc bạc trên đầu vai.
Hắn hỏi: “Là ta ảnh hưởng ngài nghỉ ngơi sao?”
Thượng đế theo phản xạ nói rằng: “Không phải.”
Lucifiel lộ ra tươi cười xinh đẹp, hơi biếng nhác, lại thêm ba phần diễm sắc khó tìm. Hắn theo thái độ của thượng đế nói tiếp, “Ta mới vừa tỉnh ngủ không lâu, cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy thân thể ngài nóng lên.” Hắn đến gần thượng đế, trong lơ đãng va chạm vào dưới bụng thượng đế, thân thể thượng đế càng thêm cứng ngắc.
Sắc mặt Lucifiel đỏ lên, thấp giọng nói rằng: “Ta nên đến Hằng Tinh thiên làm việc.”
Sau đó hắn nhanh chóng rời giường, thay quần áo rời đi.
Từ đầu tới đuôi, hắn không có cho thượng đế cơ hội giữ lại hoặc là giải thích, trực tiếp dàn xếp ổn thoả chuyện này.
Thượng đế: “…”
Đợi Lucifiel biến mất vô tung, bước chân thượng đế nặng nề từ cung điện của Lucifiel quay về đại thánh đường.
Không dùng thần niệm, y mặt không đổi sắc dùng tay đẩy cửa điện ra.
Sách Sáng Thế nằm trên ngự tọa màu vàng, trên giấy tràn ngập vô số “ha ha ha ha ha ha ——” bởi vì thượng đế mấy lần cấm đoán, dẫn đến việc nó không nhìn thấy tình huống ở hạ giới, nhưng tốt xấu nó vẫn là thần khí bạn sinh, Thủy Tinh thiên gần trong gang tấc vẫn có thể nhìn thấy. Cho nên chuyện xấu của hắc thượng đế, và chuyện xấu của thượng đế chân chính, toàn bộ đều bị nó nhìn rõ mồn một.
Sách Sáng Thế nhìn thấy y, dựng thẳng lên, dùng giấy trắng chữ vàng viết: “Ngày an, hôm nay thượng đế ngủ thoải mái không?”
Thánh quang của thượng đế chớp lóe một chút, biến mất.
Thần linh tóc bạc đứng ở nơi đó, quần áo có chút không chỉnh tề, hơi thở thanh lãnh dĩ vãng cũng theo đó biến thành áp lực rét căm căm. Nếu cẩn thận nhìn, có thể phát hiện màu môi thượng đế hơi sẫm, gò má lạnh băng như tuyết cũng lộ ra một chút hồng nhuận không nên có.
“Ngày hôm qua xảy ra chuyện gì?”
“Không có gì, như ngài mong muốn, sau khi dùng ngôn linh, mặt hắc ám không có cách nào đắc thủ.”
“Sáng nay…”
“Là ngài ăn không phụ trách.”
“…”
“Không chỉ như thế, ăn xong rồi còn muốn Lucifiel điện hạ thu thập cục diện rối rắm, điện hạ biết ngài ngủ, để giữ một ít mặt mũi cho ngài, làm như cái gì cũng chưa từng phát sinh, chủ động rời khỏi Thủy Tinh thiên.”
“…”
Biểu tình của thượng đế trống rỗng, mình làm cái loại chuyện đó với Lucifiel ư?
Sách Sáng Thế xoạt xoạt viết: “Lúc ngài ngủ lực tự động điều khiển bằng không, động tay động chân với điện hạ không nói, còn thừa dịp điện hạ không tỉnh táo muốn điện hạ, hiện tại rốt cuộc ta tin tưởng mặt hắc ám là một phần ngài phân liệt ra rồi.” Nó viết xong tò mò nhìn thượng đế, không biết thượng đế sẽ tiếp tục “lừa mình dối người” như thế nào.
“Ngô biết rồi.”
Thượng đế lặng im trong chốc lát, xoay người rời đi.
Y cần yên lặng một chút.
Hằng Tinh thiên, Lucifiel mới vừa đi ra khỏi truyền tống trận, kích động và quẫn bách sáng sớm liền biến mất, hắn nhếch môi cười, tuy rằng thân thể còn có chút không thích ứng rất nhỏ, nhưng mà còn trong phạm vi thừa nhận.
Hắn có thể cảm giác sau khi thượng đế tỉnh lại, phản ứng hoàn toàn ngây người.
Thần không phải cố ý.
Như vậy là đủ rồi…
Lucifiel dừng lại cách cung điện hành chính mấy mét, nghĩ đến sức quan sát hố người của Michael. Xét thấy những hành vi trước đây của hắn ta, Michael không hẳn có thể nhìn ra hắn mất đi trinh tiết, nhưng mà có vài chỗ khác thường không hẳn là không thể nhìn ra.
Hắn đến cung điện Metatron trước, đi thương nghị chuyện gián điệp với trí thiên sứ trưởng.
Trong cung điện, Michael kinh ngạc nói rằng: “Ngươi nói điện hạ đến chỗ Metatron điện hạ, bảo ta bắt đầu làm việc trước hả?”
Ở đối diện hắn ta là người hầu trí thiên sứ trưởng phái tới thông báo.
Người hầu cung kính đáp: “Vâng.”
Michael chuyển bút lông chim trong tay, cười nói: “Ngươi trở về đi.”
Tuy rằng hắn ta cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn không có hỏi tiếp, một người hầu sẽ không biết quá nhiều, lát sau hắn ta đến cung điện trí thiên sứ trưởng một chuyến, hỏi xem điện hạ nghĩ như thế nào là được.
Cung điện trí thiên sứ trưởng chỉ thấp hơn một quy cách so với cấp bậc của sí thiên sứ trưởng, ăn mặc chi phí đều là tinh phẩm. Lucifiel mượn chỗ Metatron tạm thời nghỉ ngơi, lý do là ngày hôm qua đến Thủy Tinh thiên, sau khi trở về cảm thấy có chút mệt mỏi. Metatron nghĩ đến tình huống của mình, không hoài nghi Lucifiel lấy cớ, dù sao thì sí thiên sứ ở Thủy Tinh thiên đều sẽ cảm giác được áp lực không gian cực lớn.
Trong quá trình nghỉ ngơi Lucifiel tắm rửa một lần, tẩy đi dấu vết trên người.
Mở không gian trữ vật ra, hắn lấy từ bên trong ra một bộ quần áo sạch sẽ đề thay. Để phòng ngừa Michael ngửi ra hương vị gì đó, hắn coi như là hết toàn lực, nếu như vậy vẫn không thể che lấp, hắn chỉ có thể bội phục cái mũi chó của Michael.
Quả nhiên, lát sau Michael liền tới chỗ Metatron, sang sảng nói rằng: “Metatron điện hạ, Lucifiel điện hạ còn đang nghỉ ngơi sao? Ta tìm điện hạ có một chuyện.”
Cách hành lang còn có thể nghe thấy tiếng nói ôn hòa của Metatron: “Điện hạ lập tức tới.”
Lucifiel đi ra ngoài.
Ánh mắt Michael đánh vòng trên người hắn, “Điện hạ mệt lắm sao?”
Lucifiel nhẹ nhàng bâng quơ nói rằng: “Chỉ là nghỉ ngơi một khắc, không cần quấy rầy Meta nữa, chúng ta trở về.” Michael còn chưa dừng lại bao lâu, liền hoang mang mà cùng Lucifiel trở lại cung điện hành chính của sí thiên sứ trưởng.
Lucifiel nhìn thoáng qua công vụ chồng chất của hắn ta, cười nói: “Buổi chiều tính mang theo công vụ đi huấn luyện quân đoàn thiên sứ sao?”
Michael mặt dày mày dạn nói: “Hôm nay làm không xong, ngày mai tiếp tục.”
Lucifiel bất đắc dĩ nói rằng: “Về sau chú ý, phân lượng hôm nay ta giúp ngươi giải quyết.”
Michael ngây ngô cười.
Vẫn là điện hạ tốt, vừa bao che khuyết điểm vừa dịu dàng!
Trên từ thần linh, dưới đến phó quan đều đã dẹp yên, Lucifiel bắt đầu công việc hôm nay.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời rực rỡ.
Hết thảy tốt đẹp.
Hết chương 46
Tác giả :
Ngư Nguy