Toàn Chức Pháp Sư
Chương 181: Ám ảnh hệ tiến lên Tinh trần
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con nữ yêu lột da kia có lẽ cũng bị Hỏa quyền của Mạc Phàm làm cho bị thương. Nó hoảng sợ vội vàng chạy trốn sang nơi khác. Lúc này Mạc Phàm muốn đuổi theo nó e là không kịp nữa.
Còn người chồng biến thành nam yêu lột da kia cũng được đưa tới bệnh viện. Bác sĩ kiểm tra trên người hắn cũng không thấy có điểm gì khác thường. Thế nhưng cơ thể hắn có vẻ suy kiệt do bị mất máu nghiêm trọng.
Mạc Phàm và Linh Linh canh giữ bên ngoài bệnh viện. Mãi tới lúc trời hừng sáng, hai người cảm thấy người đàn ông này không có biểu hiện gì khác thường mới rời đi.
” Người chắc chắn là hắn không lột da nữa?”
Mạc Phàm vừa ra khỏi bệnh viện liền hỏi Linh Linh.
” Người yên tâm đi. Mặc dù ta không biết đây là yêu quái gì. Nhưng ta có thể khẳng định với người một điều rằng, ban ngày bọn này không hoạt động.”
Linh Linh nói.
” Thế rốt cuộc bọn nó là thứ gì vậy? Là người hay là yêu ma?”
Trong tâm Mạc Phàm lúc này tràn đầy sự nghi hoặc.
Nếu nói bọn họ là ma?? Tại sao khi người đàn ông này nằm trong bệnh viện lại không có biểu hiện nào bất thường, nghĩa là sao??
Nếu nói bọn họ là người?? Thế nhưng hắn rõ ràng tận mắt chứng kiến bọn họ xé da người hóa thân thành một con quái vật hung hãn??
” Trở về ta sẽ điều tra thêm. Nhưng dù sao nhiệm vụ ủy thác lần này cũng coi như là hoàn thành. Còn những chuyện lặt vặt còn lại giao lại cho Thành thị liệp yêu tiểu đội xử lý là được.”
Linh Linh nói.
” Nếu như không còn việc gì nữa. Ta quay trở về trường vậy. Còn đứa bé này, thành thị liệp yêu tiểu đội sẽ tiếp quản đúng không?”
Mạc Phàm nhìn đứa bé xấu xa đang còn mút ngón tay đứng ở bên cạnh, nói.
Có lẽ đứa bé này sợ Mạc Phàm lại mang hắn nhảy lầu miễn phí nữa nên nhìn Mạc Phàm với ánh mắt rưng rưng.
” OK! Người quay trở về trường đi! Khi người đàn ông này đem tiền ủy thác tới. Thì Một nửa trong số đó ta sẽ chuyển cho người.”
Linh Linh cũng không có dài dòng. Rõ ràng xấu xa tới như vậy mà vẫn có thể nặn ra bộ dáng đáng yêu được. Nàng đẩy đẩy gọng kính đen thật dày lên, trông không khác gì một bà cụ non.
……..
Tới tầm 6h sáng, Mạc Phàm mới về đến trường.
Khi hắn bước vào trong phòng liền nằm xuống giường ngủ luôn. Nguyên do là hắn mệt mỏi gần chết. Giống như kiểu chuyện hắn chiến đấu với con yêu quái xấu xí tối qua chưa từng xảy ra vậy.
Trước kia, nếu như hắn đụng phải loại yêu ma quỷ quái như thế này, thì hơn phân nửa trong số đó Mạc Phàm chắc phải mất ngủ,.
Đối với hắn mà nói, chuyện này cũng không có tạo ra ảnh hưởng gì nhiều tới hắn. Lý do rất đơn gian đó là hắn ở trong Bắc Thành liệp yêu tiểu đội cũng được khá lâu và hắn cũng trải qua trận tai họa khủng khiếp ở Bắc Thành kia.
Khi hắn tỉnh dậy, trời đã tối.
Nếu như không phải do cái bụng kêu ” Ọc Ọc” thì có lẽ Mạc Phàm vẫn có thể tiếp tục ngủ thêm được nữa.
Hắn vội vàng bò ra khỏi giường rồi chạy tới phòng ăn.
Lúc này phòng ăn cũng không có nhiều người. Trong phòng ăn rộng lớn chỉ có một mình Mạc Phàm ngồi ăn giữa ánh đèn le lói không khác nào hắn một mình ở trong hang hùm vậy.
” A! Cảm giác ăn rất là ngon…”
Mạc Phàm ” Ợ” lên một cái thật to rồi nói. Sau đó hắn mãn nguyện rời phòng ăn.
Hiệu suất làm việc của Thanh Thiên Săn Sở cực kỳ cao. Hắn vừa mới trở lại phòng ký túc xá thì trong tài khoản của hắn đã có 15 vạn rồi!
Đây đúng là tiền thật rồi! Mạc Phàm nhìn thấy số tiền mà kích động trong lòng.
Mặc dù hắn còn khoảng cách rất xa tới con số kia. Nhưng dù sao đây cũng là tiền mà hắn kiếm được. Hắn tin tưởng rằng chỉ cần hắn tích lũy dần dần thì hắn có thể gom góp lại đủ tiền mua Lôi Linh Chủng. Tới lúc đó thực lực của hắn lại tăng mạnh lên!
……….
Mấy ngày sau, Mạc Phàm cũng không có nhận được tin tức từ Linh Linh.
Mạc Phàm cũng không hỏi vì sao lại ko có tin tức gì mà bình tĩnh, an tâm tu luyện.
Lúc này, Tinh trần của Ám ảnh hệ hắn rõ ràng xuất hiện biến hóa. Ở bên ngoài màu đen tơ tằm kia có một vầng sáng bao quanh.
Mạc Phàm nhớ rằng thời điểm Hỏa hệ và Lôi hệ của hắn đột phá lên Trung cấp, xung quanh Tinh Trần cũng xuất hiện tình trạng như thế này và có hình dạng kỳ dị như muốn phá kén này.
” Giỏi lắm! Tối nay ta sẽ đem người xông phá lên!!”
Mạc Phàm mừng rỡ. Xem ra cuối cùng Ám ảnh Tinh Trần của hắn cũng đã tới giới hạn, cũng chính là thời điểm xông phá Tinh trần nho nhỏ lên một mảnh thiên địa thuộc về mình….
” Tiểu cá chạch trụy, cảm ơn người.”
Mạc Phàm đem tiểu cá chạch trụy từ nơi ngực lên hôn hít, cảm ơn rối rít.
Sau đó hắn tìm một nơi an tĩnh ngồi thiền xuống. Hắn bắt đầu tiến vào thế giới tinh thần của mình, bắt đầu đánh sâu vào con đập chắn ngăn tu vi Ám ảnh hệ của hắn.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, lúc này Mạc Phàm đã hiểu được cái gì gọi là tích lũy càng nhiều bạo phát càng lớn, cái gì gọi là làm một phát ăn luôn!
Mạc Phàm cũng không có giống như lúc trước làm lãng phí tinh thần lực của mình. Lúc này hắn vẫn minh tu một lần trước để cho hắn đạt được trạng thái tốt nhất.
Cũng không có làm ra cái thử nghiệm gì nữa.
Tại sao phải Thử nghiệm?? Thử nghiệm chỉ lãng phí tinh thần lực của hắn thêm mà thôi.
Tinh thần lực của Ma pháp sư có hạn. Thời điểm hắn đánh sâu vào bức tường tu vì cho dù có lãng phí một tí tinh thần lực thì một tí này cũng có thể dẫn tới thất bại!
Thế giới tinh thần của Mạc Phàm lúc này xuất hiện một con đại hồng thủy.
Bờ cát hiện ra. Một sườn núi dĩ vãng thường xuyên bị cơn sóng đánh vào cũng hiện ra ngoài. Hắn nhìn lại một cái dĩ nhiên trước mắt hắn lúc này là một mảnh lục địa lầy lội giống như kiểu nước nước biển vừa mới rút khỏi nơi này vậy.
Mỗi một lần biển rộng rít gào chắc chắn kèm theo đó là một con thủy triều mạnh mẽ kéo tới.
Mà cơn thủy triều này cũng không phải rút về phía biển mà là điềm báo một cơn sóng khổng lồ sắp đánh tới!!
Lúc này Mạc Phàm tụ lại lực lượng chuẩn bị chiến đấu với con sóng khổng lồ sắp tới này.
Ý niệm của hắn hóa thành một cơn sóng mãnh liệt cuồn cuộn với ý định phá vỡ con đập tu vi kia, muốn chiếm lấy càng nhiều diện tích của mảnh lục địa lầy lội kia!!
” Đánh vỡ nó cho ta!!!!”
Nội tâm Mạc Phàm gào thét lên. Trong thoáng chốc tất cả tinh thần lực của hắn liền biến thành một cơn sóng dữ được áp súc từ lâu. Lúc này nó điên cuồng, ào ào xông tới đánh lên con đập tu vi kia!!
Khí thế ý niệm cuồn cuộn, mênh mông không dứt!
Mục Phàm là một vị trung cấp Ma pháp sư cho nên ý niệm của hắn lúc này cường đại hơn lúc trước nhiều lắm. Với lại lần này hắn còn rút kinh nghiệm của lần trước nữa. Cho nên hắn chọn lấy cách thức làm một phát ăn luôn. Đây là cách thức phá vỡ con đập, phá vỡ cánh cửa tu vi tối nhất. Ít nhất Mạc Phàm lúc này cũng biết được rằng hắn không nên dịu dàng với Ám ảnh Tinh trần của mình làm gì.
Quả nhiên, lúc mới bắt đầu Ám ảnh Tinh trần còn xuất hiện một tia phản kháng, cắn trả hắn tinh thần một phát.
Nhưng có một vấn đề là Mạc Phàm thừa biết Ám ảnh Tinh trần sẽ cắn trả lại mình. Nó không cắn trả mới là chuyện lạ.
Nhớ ngày trước, thời điểm hắn không có được cường đại như lúc này, hắn đã phải cắn răng gắng gượng chịu đựng sự cắn trả này. Lúc này chỉ có tí xíu cắn trả này đánh tới, chẳng lẽ hắn lại đi sợ nó sao??
Hiện tại Mạc Phàm đã có 2 Tinh Vân rồi. Cho nên một cái Tinh trần cắn trả lại không thể nào tạo thành uy hiếp được với hắn.
Hắn hơi kiên trì một lúc, rồi sau đó dựa vào tinh thần cường đại của mình đánh ngược Ám ảnh Tinh trần ngã ngửa trở lại.
Chiếc kén quấn quanh xung quanh Tinh Trần lúc này liền vỡ tan.
Sự tan vỡ này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng. Bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở của ám ánh hệ mới đang thèm khát có nhiều địa bàn hơn. Lúc này nó không khác gì một con mãnh thú điên cuồng cắn nuốt hết thảy mọi thứ xung quanh, rồi ngưng tụ ra một lãnh địa thuộc về chính nó.
Mảnh đất nho nhỏ không thể nào chứa hết năng lượng của ám ảnh hệ vừa mới sinh ra kia được. Bọn nó lan tràn. Bọn nó xoay tròn. Bọn nó chiếm cứ. Bọn nó nhanh chóng biến thành một đoàn Tinh Vân. Nó giống như một đóa hoa hồng màu đen kiều diễm ở giữa vũ trụ tinh thần mênh mông này vậy!!
” Ám ảnh Tinh Vân!”
” Quá tuyệt vời! Ta lại có thêm một hệ đạt tới Trung cấp nữa rồi.”
Mạc Phàm mừng rỡ kêu lên.
Hắn xông phá thành công một cái Sơ cấp tức là hắn có thêm một cái kỹ năng Trung cấp nữa.
Hắn muốn vẽ ra Ám ảnh hệ Tinh Đồ thì cũng cần có thêm một thời gian ngắn nữ. Nhưng trên tay Mạc Phàm lúc này có tận 3 cái Tinh Đồ Chi Thư Ám Ảnh hệ mà lần trước lão sư Đường Nguyệt đã đưa cho hắn. Cho nên hắn cũng không có lo mình không xài được kỹ năng trung cấp Ám ảnh hệ sau khi đột phá tới Trung cấp Ám ảnh hệ!!
Hỏa Tư!
Liệt Quyền!
Lôi Ấn!
Phích Lịch!
Độn Ảnh!
Cự Ảnh Đinh!
Không gian triệu hoán!
Lúc này hắn là một nam nhân có tới tận 7 cái kỹ năng. Vậy còn ai có thể ngăn cản được Mạc Phàm hắn??? Ha ha ha ha….
Con nữ yêu lột da kia có lẽ cũng bị Hỏa quyền của Mạc Phàm làm cho bị thương. Nó hoảng sợ vội vàng chạy trốn sang nơi khác. Lúc này Mạc Phàm muốn đuổi theo nó e là không kịp nữa.
Còn người chồng biến thành nam yêu lột da kia cũng được đưa tới bệnh viện. Bác sĩ kiểm tra trên người hắn cũng không thấy có điểm gì khác thường. Thế nhưng cơ thể hắn có vẻ suy kiệt do bị mất máu nghiêm trọng.
Mạc Phàm và Linh Linh canh giữ bên ngoài bệnh viện. Mãi tới lúc trời hừng sáng, hai người cảm thấy người đàn ông này không có biểu hiện gì khác thường mới rời đi.
” Người chắc chắn là hắn không lột da nữa?”
Mạc Phàm vừa ra khỏi bệnh viện liền hỏi Linh Linh.
” Người yên tâm đi. Mặc dù ta không biết đây là yêu quái gì. Nhưng ta có thể khẳng định với người một điều rằng, ban ngày bọn này không hoạt động.”
Linh Linh nói.
” Thế rốt cuộc bọn nó là thứ gì vậy? Là người hay là yêu ma?”
Trong tâm Mạc Phàm lúc này tràn đầy sự nghi hoặc.
Nếu nói bọn họ là ma?? Tại sao khi người đàn ông này nằm trong bệnh viện lại không có biểu hiện nào bất thường, nghĩa là sao??
Nếu nói bọn họ là người?? Thế nhưng hắn rõ ràng tận mắt chứng kiến bọn họ xé da người hóa thân thành một con quái vật hung hãn??
” Trở về ta sẽ điều tra thêm. Nhưng dù sao nhiệm vụ ủy thác lần này cũng coi như là hoàn thành. Còn những chuyện lặt vặt còn lại giao lại cho Thành thị liệp yêu tiểu đội xử lý là được.”
Linh Linh nói.
” Nếu như không còn việc gì nữa. Ta quay trở về trường vậy. Còn đứa bé này, thành thị liệp yêu tiểu đội sẽ tiếp quản đúng không?”
Mạc Phàm nhìn đứa bé xấu xa đang còn mút ngón tay đứng ở bên cạnh, nói.
Có lẽ đứa bé này sợ Mạc Phàm lại mang hắn nhảy lầu miễn phí nữa nên nhìn Mạc Phàm với ánh mắt rưng rưng.
” OK! Người quay trở về trường đi! Khi người đàn ông này đem tiền ủy thác tới. Thì Một nửa trong số đó ta sẽ chuyển cho người.”
Linh Linh cũng không có dài dòng. Rõ ràng xấu xa tới như vậy mà vẫn có thể nặn ra bộ dáng đáng yêu được. Nàng đẩy đẩy gọng kính đen thật dày lên, trông không khác gì một bà cụ non.
……..
Tới tầm 6h sáng, Mạc Phàm mới về đến trường.
Khi hắn bước vào trong phòng liền nằm xuống giường ngủ luôn. Nguyên do là hắn mệt mỏi gần chết. Giống như kiểu chuyện hắn chiến đấu với con yêu quái xấu xí tối qua chưa từng xảy ra vậy.
Trước kia, nếu như hắn đụng phải loại yêu ma quỷ quái như thế này, thì hơn phân nửa trong số đó Mạc Phàm chắc phải mất ngủ,.
Đối với hắn mà nói, chuyện này cũng không có tạo ra ảnh hưởng gì nhiều tới hắn. Lý do rất đơn gian đó là hắn ở trong Bắc Thành liệp yêu tiểu đội cũng được khá lâu và hắn cũng trải qua trận tai họa khủng khiếp ở Bắc Thành kia.
Khi hắn tỉnh dậy, trời đã tối.
Nếu như không phải do cái bụng kêu ” Ọc Ọc” thì có lẽ Mạc Phàm vẫn có thể tiếp tục ngủ thêm được nữa.
Hắn vội vàng bò ra khỏi giường rồi chạy tới phòng ăn.
Lúc này phòng ăn cũng không có nhiều người. Trong phòng ăn rộng lớn chỉ có một mình Mạc Phàm ngồi ăn giữa ánh đèn le lói không khác nào hắn một mình ở trong hang hùm vậy.
” A! Cảm giác ăn rất là ngon…”
Mạc Phàm ” Ợ” lên một cái thật to rồi nói. Sau đó hắn mãn nguyện rời phòng ăn.
Hiệu suất làm việc của Thanh Thiên Săn Sở cực kỳ cao. Hắn vừa mới trở lại phòng ký túc xá thì trong tài khoản của hắn đã có 15 vạn rồi!
Đây đúng là tiền thật rồi! Mạc Phàm nhìn thấy số tiền mà kích động trong lòng.
Mặc dù hắn còn khoảng cách rất xa tới con số kia. Nhưng dù sao đây cũng là tiền mà hắn kiếm được. Hắn tin tưởng rằng chỉ cần hắn tích lũy dần dần thì hắn có thể gom góp lại đủ tiền mua Lôi Linh Chủng. Tới lúc đó thực lực của hắn lại tăng mạnh lên!
……….
Mấy ngày sau, Mạc Phàm cũng không có nhận được tin tức từ Linh Linh.
Mạc Phàm cũng không hỏi vì sao lại ko có tin tức gì mà bình tĩnh, an tâm tu luyện.
Lúc này, Tinh trần của Ám ảnh hệ hắn rõ ràng xuất hiện biến hóa. Ở bên ngoài màu đen tơ tằm kia có một vầng sáng bao quanh.
Mạc Phàm nhớ rằng thời điểm Hỏa hệ và Lôi hệ của hắn đột phá lên Trung cấp, xung quanh Tinh Trần cũng xuất hiện tình trạng như thế này và có hình dạng kỳ dị như muốn phá kén này.
” Giỏi lắm! Tối nay ta sẽ đem người xông phá lên!!”
Mạc Phàm mừng rỡ. Xem ra cuối cùng Ám ảnh Tinh Trần của hắn cũng đã tới giới hạn, cũng chính là thời điểm xông phá Tinh trần nho nhỏ lên một mảnh thiên địa thuộc về mình….
” Tiểu cá chạch trụy, cảm ơn người.”
Mạc Phàm đem tiểu cá chạch trụy từ nơi ngực lên hôn hít, cảm ơn rối rít.
Sau đó hắn tìm một nơi an tĩnh ngồi thiền xuống. Hắn bắt đầu tiến vào thế giới tinh thần của mình, bắt đầu đánh sâu vào con đập chắn ngăn tu vi Ám ảnh hệ của hắn.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, lúc này Mạc Phàm đã hiểu được cái gì gọi là tích lũy càng nhiều bạo phát càng lớn, cái gì gọi là làm một phát ăn luôn!
Mạc Phàm cũng không có giống như lúc trước làm lãng phí tinh thần lực của mình. Lúc này hắn vẫn minh tu một lần trước để cho hắn đạt được trạng thái tốt nhất.
Cũng không có làm ra cái thử nghiệm gì nữa.
Tại sao phải Thử nghiệm?? Thử nghiệm chỉ lãng phí tinh thần lực của hắn thêm mà thôi.
Tinh thần lực của Ma pháp sư có hạn. Thời điểm hắn đánh sâu vào bức tường tu vì cho dù có lãng phí một tí tinh thần lực thì một tí này cũng có thể dẫn tới thất bại!
Thế giới tinh thần của Mạc Phàm lúc này xuất hiện một con đại hồng thủy.
Bờ cát hiện ra. Một sườn núi dĩ vãng thường xuyên bị cơn sóng đánh vào cũng hiện ra ngoài. Hắn nhìn lại một cái dĩ nhiên trước mắt hắn lúc này là một mảnh lục địa lầy lội giống như kiểu nước nước biển vừa mới rút khỏi nơi này vậy.
Mỗi một lần biển rộng rít gào chắc chắn kèm theo đó là một con thủy triều mạnh mẽ kéo tới.
Mà cơn thủy triều này cũng không phải rút về phía biển mà là điềm báo một cơn sóng khổng lồ sắp đánh tới!!
Lúc này Mạc Phàm tụ lại lực lượng chuẩn bị chiến đấu với con sóng khổng lồ sắp tới này.
Ý niệm của hắn hóa thành một cơn sóng mãnh liệt cuồn cuộn với ý định phá vỡ con đập tu vi kia, muốn chiếm lấy càng nhiều diện tích của mảnh lục địa lầy lội kia!!
” Đánh vỡ nó cho ta!!!!”
Nội tâm Mạc Phàm gào thét lên. Trong thoáng chốc tất cả tinh thần lực của hắn liền biến thành một cơn sóng dữ được áp súc từ lâu. Lúc này nó điên cuồng, ào ào xông tới đánh lên con đập tu vi kia!!
Khí thế ý niệm cuồn cuộn, mênh mông không dứt!
Mục Phàm là một vị trung cấp Ma pháp sư cho nên ý niệm của hắn lúc này cường đại hơn lúc trước nhiều lắm. Với lại lần này hắn còn rút kinh nghiệm của lần trước nữa. Cho nên hắn chọn lấy cách thức làm một phát ăn luôn. Đây là cách thức phá vỡ con đập, phá vỡ cánh cửa tu vi tối nhất. Ít nhất Mạc Phàm lúc này cũng biết được rằng hắn không nên dịu dàng với Ám ảnh Tinh trần của mình làm gì.
Quả nhiên, lúc mới bắt đầu Ám ảnh Tinh trần còn xuất hiện một tia phản kháng, cắn trả hắn tinh thần một phát.
Nhưng có một vấn đề là Mạc Phàm thừa biết Ám ảnh Tinh trần sẽ cắn trả lại mình. Nó không cắn trả mới là chuyện lạ.
Nhớ ngày trước, thời điểm hắn không có được cường đại như lúc này, hắn đã phải cắn răng gắng gượng chịu đựng sự cắn trả này. Lúc này chỉ có tí xíu cắn trả này đánh tới, chẳng lẽ hắn lại đi sợ nó sao??
Hiện tại Mạc Phàm đã có 2 Tinh Vân rồi. Cho nên một cái Tinh trần cắn trả lại không thể nào tạo thành uy hiếp được với hắn.
Hắn hơi kiên trì một lúc, rồi sau đó dựa vào tinh thần cường đại của mình đánh ngược Ám ảnh Tinh trần ngã ngửa trở lại.
Chiếc kén quấn quanh xung quanh Tinh Trần lúc này liền vỡ tan.
Sự tan vỡ này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng. Bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở của ám ánh hệ mới đang thèm khát có nhiều địa bàn hơn. Lúc này nó không khác gì một con mãnh thú điên cuồng cắn nuốt hết thảy mọi thứ xung quanh, rồi ngưng tụ ra một lãnh địa thuộc về chính nó.
Mảnh đất nho nhỏ không thể nào chứa hết năng lượng của ám ảnh hệ vừa mới sinh ra kia được. Bọn nó lan tràn. Bọn nó xoay tròn. Bọn nó chiếm cứ. Bọn nó nhanh chóng biến thành một đoàn Tinh Vân. Nó giống như một đóa hoa hồng màu đen kiều diễm ở giữa vũ trụ tinh thần mênh mông này vậy!!
” Ám ảnh Tinh Vân!”
” Quá tuyệt vời! Ta lại có thêm một hệ đạt tới Trung cấp nữa rồi.”
Mạc Phàm mừng rỡ kêu lên.
Hắn xông phá thành công một cái Sơ cấp tức là hắn có thêm một cái kỹ năng Trung cấp nữa.
Hắn muốn vẽ ra Ám ảnh hệ Tinh Đồ thì cũng cần có thêm một thời gian ngắn nữ. Nhưng trên tay Mạc Phàm lúc này có tận 3 cái Tinh Đồ Chi Thư Ám Ảnh hệ mà lần trước lão sư Đường Nguyệt đã đưa cho hắn. Cho nên hắn cũng không có lo mình không xài được kỹ năng trung cấp Ám ảnh hệ sau khi đột phá tới Trung cấp Ám ảnh hệ!!
Hỏa Tư!
Liệt Quyền!
Lôi Ấn!
Phích Lịch!
Độn Ảnh!
Cự Ảnh Đinh!
Không gian triệu hoán!
Lúc này hắn là một nam nhân có tới tận 7 cái kỹ năng. Vậy còn ai có thể ngăn cản được Mạc Phàm hắn??? Ha ha ha ha….
Tác giả :
Loan