Tình Yêu Hoàng Gia
Chương 21: Kẹo bông_những ký ức tốt đẹp
=))“Một cô bé khoảng 10t xinh đẹp đang chạy, mắt cô bé dáo dát đang nhìn thứ gì đấy, bỗng…
- Ui yaaa, so who does not have eyes… (Ui ya, ai mà không có mắt vậy…)_ Cậu nhóc có khuôn mặt baby bị đụng phải quát, nhưng khi nhìn thấy cô bé, cậu bé ấy lập tức ngừng nói, mặt thoáng đỏ.
- Sorry, you alright… (xin lỗi, cậu có sao không?)_ giọng nói nhẹ nhàng lạnh lùng lên, giọng hỏi thăm có chút bất cần…
- Never mind what? Compensation you go…(Không sao gì chứ! Cậu bồi thường đi!)_ Cậu mau chóng bình tĩnh, mỉm cười trêu cô bạn mới gặp, cậu giả bộ đau ở chân không đứng dậy nổi.
- Indemnifi? You want me to do? (Bồi thường? Cậu muốn tôi làm gì?)_ cô bé lạnh lùng, giọng không bớt băng lãnh, cô định bước đi tiếp thì cậu bé quát
- Heyyy, Do not get me up on you? ( Này, không đỡ tôi lên được à?)_ Cậu nhíu mày quát, nhưng thấy cô bé cứ đi tiếp thì đứng lên chạy theo.
- You go get te support I need to do? (Cậu đi được thì cần tôi đỡ lên làm gì?)_ Cô bé cau mày khó chịu, ánh mắt lại dáo dát tìm kiếm gì đó.
- You touch mom? (Cậu lạc mẹ à?)_ Cậu không để ý đến cô bé hỏi gì mà lãng sang chuyện khác.
-…
-Hey…(Này…)_ Cậu lên tiếng khi cô không nói gì, ánh mắt khó chịu rồi tiếp tục nói_ You’re dispise me? (Bạn đang khinh tôi à?)
- …_ Cô tiếp tục không lên tiếng, không quan tâm ở bên kia đang nói hay làm gì chỉ lo tìm thứ gì đấy
- Good, radiator grills mobile ice! (Được lắm, đồ tảng băng di động!)_ Cậu bực mình, chưa có một cô gái nào bơ cậu nặng nề như vậy, nhưng bỗng cậu nghe cô bé la lên “a”, rồi chạy đến ông bán kẹo bông dạo ở bên cạnh đường, cậu bất ngờ, nãy giờ cô nhóc này tìm kẹo bông sao, còn chú tâm đến nỗi bỏ lơ cả cậu. Cậu định chạy theo thì lại gặp đám vệ sĩ của mình:
- Missing date, time on doing! (Cậu chủ, đến giờ về rồi)_ Tên vệ sĩ cúi đầu nói, cậu gật đầu, nhìn bên vệ đường thì cũng thấy có người kính cẩn với cô bé, có lẽ đó là vệ sĩ của cô, cậu yên tâm lên xe thầm nghĩ:
“She finally! I’m certaid to find you, whether to heaven or into the sea!” “Cô nhóc! Tôi nhất định sẽ tìm cậu, dù lên trời hay xuống biển!”((=
- Nè, cậu đang nghĩ cái gì vậy, còn cười nữa chứ_ Huy đi đến vỗ vai cô, ánh mắt khó hiểu.
- Cậu bớt lo chuyện bao đồng đi_ Quỳnh nói rồi bước đi, đằng xa xuất hiện người bán kẹo bông, cô chạy nhanh đến, nhớ lại ký ức cũ, cậu bé phiền phức mà cô đã gặp, cô muốn gặp lại một lần. Đó là lần cô trốn khỏi vương quốc để mua kẹo bông, lần đó cô bị daddy mắng và phạt chép bài nhiều lần.
Hai chàng thì bất ngờ khi thấy Quỳnh mỗi bên cầm một cây kẹo bông, Huy lạnh lùng bỡn cợt:
- Cậu là heo tu thành tinh à_ Huy nhếch mép, giờ là cơ hội trả thù lúc 5 năm trước.
- Ừm, tôi là heo tinh, nên cậu ngậm cái mồm lại đi, coi chừng tôi ăn luôn cả cậu đấy, hừ, đồ nhiều chuyện_ Quỳnh bực tức, ném hai cây kẹo rồi chạy đi, để ở đó một người thì đơ, một người thì cười sặc sụa:
- Hahaha, tao nghĩ mày sẽ không bao giờ thắng được cậu ta đâu, haha, sao không chịu bỏ cuộc thế, nhìn mặt mày buồn cười kinh vồn_ Kiệt cười, cười như chưa được cười bao giờ vậy.
- Mày im coi, không nói giúp tao ở đó còn cười, hừ_ Huy tức giận, ánh mắt khó chịu nhưng vẫn cố điều chế cảm xúc, rồi bước đến trường.
@cổng trường@
Đến trước cổng trường thì Quỳnh gặp Nhi, cô bạn đang nói chuyện với thầy giám thị, hình như là có gì đó khó khăn, cô bạn cứ nhíu mày suốt, lúc Quỳnh đến thì thầy giám thị đã đi:
- Có chuyện gì mà nhăn nhó mặt mày vậy_ Nhi quay qua nhìn Quỳnh, cô chu mỏ, ánh mắt lấp lánh rất kute:
- Đại hội hội học sinh, tớ có thư mời nè, nghe nói bầu thêm một phó hội trưởng nữ nữa, lần này thầy hiệu trưởng đích thân bầu cử, hayyaa, tớ không phải là thành viên hội học sinh cũng bị mời_ Nhi than vãn, nhìn cái thư mời chán nản.
- Không phải chỉ là đi dự thôi sao, tớ cũng được mời đây nè_ Quỳnh chìa tấm thư mời mà mình mới nhận được hôm qua, ánh mắt khó hiểu, cô cũng không phải thành viên hội học sinh, cũng chỉ mới vào trường, mời cô làm quái gì chứ.
- Ơ, cậu cũng được mời á, hehe, vậy cùng chung số phận, có cậu thì tớ vui rồi_ Nhi hớn hở, còn tưởng sẽ đi một mình…
- Vào thôi_ Quỳnh cười, lắc đầu chán nản nhìn cô bạn, nãy vừa than vãn giờ lại hớn hở.
Quỳnh và Nhi kề vai bước vào sân trường, tiếng xì xầm bắt đầu vang lên:
- Quỳnh xinh quá, mày ơi_boy1
- ukm, hình như cô ấy là du học sinh mới về_ Boy2
- Nhi kìa, đáng yêu quá_ Boy 3
- Xì, son phấn cả_ Girl1
- 2 chị ấy đẹp quá_ Boy 4
- Chị quyên quyên với chị vii vii biết là chết_ Girl2
Bla….blaaaa…
- Haizzz, đám người này phiền phức quá_ Nhi nhíu mày nhìn qua thấy Quỳnh cũng đang nhíu mày, biết chuyện sắp chẳng lành nên kéo cô bạn nhanh lên lớp.
- Ui yaaa, so who does not have eyes… (Ui ya, ai mà không có mắt vậy…)_ Cậu nhóc có khuôn mặt baby bị đụng phải quát, nhưng khi nhìn thấy cô bé, cậu bé ấy lập tức ngừng nói, mặt thoáng đỏ.
- Sorry, you alright… (xin lỗi, cậu có sao không?)_ giọng nói nhẹ nhàng lạnh lùng lên, giọng hỏi thăm có chút bất cần…
- Never mind what? Compensation you go…(Không sao gì chứ! Cậu bồi thường đi!)_ Cậu mau chóng bình tĩnh, mỉm cười trêu cô bạn mới gặp, cậu giả bộ đau ở chân không đứng dậy nổi.
- Indemnifi? You want me to do? (Bồi thường? Cậu muốn tôi làm gì?)_ cô bé lạnh lùng, giọng không bớt băng lãnh, cô định bước đi tiếp thì cậu bé quát
- Heyyy, Do not get me up on you? ( Này, không đỡ tôi lên được à?)_ Cậu nhíu mày quát, nhưng thấy cô bé cứ đi tiếp thì đứng lên chạy theo.
- You go get te support I need to do? (Cậu đi được thì cần tôi đỡ lên làm gì?)_ Cô bé cau mày khó chịu, ánh mắt lại dáo dát tìm kiếm gì đó.
- You touch mom? (Cậu lạc mẹ à?)_ Cậu không để ý đến cô bé hỏi gì mà lãng sang chuyện khác.
-…
-Hey…(Này…)_ Cậu lên tiếng khi cô không nói gì, ánh mắt khó chịu rồi tiếp tục nói_ You’re dispise me? (Bạn đang khinh tôi à?)
- …_ Cô tiếp tục không lên tiếng, không quan tâm ở bên kia đang nói hay làm gì chỉ lo tìm thứ gì đấy
- Good, radiator grills mobile ice! (Được lắm, đồ tảng băng di động!)_ Cậu bực mình, chưa có một cô gái nào bơ cậu nặng nề như vậy, nhưng bỗng cậu nghe cô bé la lên “a”, rồi chạy đến ông bán kẹo bông dạo ở bên cạnh đường, cậu bất ngờ, nãy giờ cô nhóc này tìm kẹo bông sao, còn chú tâm đến nỗi bỏ lơ cả cậu. Cậu định chạy theo thì lại gặp đám vệ sĩ của mình:
- Missing date, time on doing! (Cậu chủ, đến giờ về rồi)_ Tên vệ sĩ cúi đầu nói, cậu gật đầu, nhìn bên vệ đường thì cũng thấy có người kính cẩn với cô bé, có lẽ đó là vệ sĩ của cô, cậu yên tâm lên xe thầm nghĩ:
“She finally! I’m certaid to find you, whether to heaven or into the sea!” “Cô nhóc! Tôi nhất định sẽ tìm cậu, dù lên trời hay xuống biển!”((=
- Nè, cậu đang nghĩ cái gì vậy, còn cười nữa chứ_ Huy đi đến vỗ vai cô, ánh mắt khó hiểu.
- Cậu bớt lo chuyện bao đồng đi_ Quỳnh nói rồi bước đi, đằng xa xuất hiện người bán kẹo bông, cô chạy nhanh đến, nhớ lại ký ức cũ, cậu bé phiền phức mà cô đã gặp, cô muốn gặp lại một lần. Đó là lần cô trốn khỏi vương quốc để mua kẹo bông, lần đó cô bị daddy mắng và phạt chép bài nhiều lần.
Hai chàng thì bất ngờ khi thấy Quỳnh mỗi bên cầm một cây kẹo bông, Huy lạnh lùng bỡn cợt:
- Cậu là heo tu thành tinh à_ Huy nhếch mép, giờ là cơ hội trả thù lúc 5 năm trước.
- Ừm, tôi là heo tinh, nên cậu ngậm cái mồm lại đi, coi chừng tôi ăn luôn cả cậu đấy, hừ, đồ nhiều chuyện_ Quỳnh bực tức, ném hai cây kẹo rồi chạy đi, để ở đó một người thì đơ, một người thì cười sặc sụa:
- Hahaha, tao nghĩ mày sẽ không bao giờ thắng được cậu ta đâu, haha, sao không chịu bỏ cuộc thế, nhìn mặt mày buồn cười kinh vồn_ Kiệt cười, cười như chưa được cười bao giờ vậy.
- Mày im coi, không nói giúp tao ở đó còn cười, hừ_ Huy tức giận, ánh mắt khó chịu nhưng vẫn cố điều chế cảm xúc, rồi bước đến trường.
@cổng trường@
Đến trước cổng trường thì Quỳnh gặp Nhi, cô bạn đang nói chuyện với thầy giám thị, hình như là có gì đó khó khăn, cô bạn cứ nhíu mày suốt, lúc Quỳnh đến thì thầy giám thị đã đi:
- Có chuyện gì mà nhăn nhó mặt mày vậy_ Nhi quay qua nhìn Quỳnh, cô chu mỏ, ánh mắt lấp lánh rất kute:
- Đại hội hội học sinh, tớ có thư mời nè, nghe nói bầu thêm một phó hội trưởng nữ nữa, lần này thầy hiệu trưởng đích thân bầu cử, hayyaa, tớ không phải là thành viên hội học sinh cũng bị mời_ Nhi than vãn, nhìn cái thư mời chán nản.
- Không phải chỉ là đi dự thôi sao, tớ cũng được mời đây nè_ Quỳnh chìa tấm thư mời mà mình mới nhận được hôm qua, ánh mắt khó hiểu, cô cũng không phải thành viên hội học sinh, cũng chỉ mới vào trường, mời cô làm quái gì chứ.
- Ơ, cậu cũng được mời á, hehe, vậy cùng chung số phận, có cậu thì tớ vui rồi_ Nhi hớn hở, còn tưởng sẽ đi một mình…
- Vào thôi_ Quỳnh cười, lắc đầu chán nản nhìn cô bạn, nãy vừa than vãn giờ lại hớn hở.
Quỳnh và Nhi kề vai bước vào sân trường, tiếng xì xầm bắt đầu vang lên:
- Quỳnh xinh quá, mày ơi_boy1
- ukm, hình như cô ấy là du học sinh mới về_ Boy2
- Nhi kìa, đáng yêu quá_ Boy 3
- Xì, son phấn cả_ Girl1
- 2 chị ấy đẹp quá_ Boy 4
- Chị quyên quyên với chị vii vii biết là chết_ Girl2
Bla….blaaaa…
- Haizzz, đám người này phiền phức quá_ Nhi nhíu mày nhìn qua thấy Quỳnh cũng đang nhíu mày, biết chuyện sắp chẳng lành nên kéo cô bạn nhanh lên lớp.
Tác giả :
Rùa Đeann