Tình Yêu Cấp 2
Chương 34: Khiêu chiến
Kai nắm tay nó kéo ra khỏi Cen khiến nó và mọi người bất ngờ, Cen nhìn Kai, vẻ mặt thay đổi hoàn toàn, lạnh lùng, lạnh đến mức khiến người khác cảm thấy kh nên đến gần!
– Này nhóc, mới nói gì đó? – Cen nhìn Kai
– Em nói Như với em là 1 cặp! – Kai cương quyết nói
Cen im lặng nhìn nó rồi quay lại nhìn Kai khẽ cười, nụ cười bí ẩn mang 1 chút khinh thường người khác!
– Được rồi! Nếu em thích như thế vậy thì tăng hình phạt lên cho hấp dẫn đi nhỡ – Cen nói với giọng bỡn cợt
– Được! – Kai nói
– Vậy thì, nếu đội em thua thì làm cho tụi này 1 điều! Ok? – Cen nhếch mép
Kai đăm chiêu nhìn Cen rồi quay lại nhìn nó và 2 đứa còn lại. Có vẻ Kai đang lo rằng 3 người còn lại kh chịu. Nó nhìn Kai rồi nhếch mép
– Sao hả 2 đứa kia? Chơi luôn kh? – Nó nói với 2 đứa kia
– Rồi! Sợ gì! – Ngọc hăng hái
– Lên luôn đi – TA cười
Nó quay lại nhìn Yun rồi nhếch mép:
– Còn nếu bên Anh thua thì phải làm theo cho tụi này 1 điều kiện, kh được từ chối dưới mọi hình thức – Nó nói
Ken nhìn nó rồi quay lại nhìn Key, Anh biết con nhóc này lắm chiêu hơn vẻ bề ngoài và nếu Anh thua thì kh có dễ để thoát khỏi, nó sẽ trút hết hận thù lên đội Anh. Thật đáng sợ!
– rồi! Quyết định v nhé! Và nên nhớ, hình phạt này là riêng! Của thầy là riêng! – Cen thích thú nhìn nó
– Đương nhiên rồi! – Nó nhìn Cen
– Khoan! Nếu hoà thì sao? – TA nói
Nó đăm chiêu suy nghĩ rồi nhìn sang Kai!
– V thì cả 2 đều thua và đều làm cho đối phương 1 điều! – Kai nói
– Rồi! Ok! – Cen nói
Nó hài lòng về quyết định này, nhìn lên Yun! Yun nhìn nó, miệng nhếch mép tạo nên 1 đường cong hoàn hảo! Nó nhếch mép lại, Yun bước tới trước mặt nó:
– Tốt nhất thì đừng thua, tôi kh nương tay với hành động của em ngày hôm nay đâu! – Yun nói
– Anh cũng v! Tôi sẽ cho anh kh lết nổi về nhà – Nó nhìn Yun
Yun cười vì câu nói của nó, quay lưng bước đi!
– Tao với Ken là 1 cặp, Yun và Key là 1 một cặp! Quyết kh thua – Yun đanh giọng nói
– Ok – 3 tên kia đồng thanh
Nó nhìn 4 tên kia cảm thấy có 4 ngọn lửa đang bừng cháy phía sau họ:))!
– Rồi, v thì tao với TA 1 cặp! Kai và Như là 1 cặp, quyết thắng! – Ngọc nói
– Ok – nó và 2 người kia nói!
Nó quay lại nhìn Kai, tính hiếu chiến sắp tới đỉnh rồi! Nó phải thắng, nhất định phải thắng! Lớp nó chạy lại tụi nó, Nhi bước lên:
– Cố lên! Tụi này kh sợ hình phạt đâu! Cố lên! – Nhi cổ động.
– Đúng đó! Cố lên – Yến nói theo
Cả lớp đứng cổ động 4 đứa nó khiến tụi nó cảm thấy mình phải thắng dù chuyện gì xảy ra!
– Tụi này đi đến đích trước! Cố lên – Khang nói
Lớp nó bắt đầu di chuyển đến đích, còn lại 4 đứa nó! Tụi nó quay lại nhìn bên đội kia, TT và vài chị đang tận tình chăm sóc 4 tên đó! Cảnh đó khiến nó cảm thấy khó chịu cực kì! 3 ĐMV còn tận hưởng sự chăm sóc đó khiến nó muốn bắn banh não hết cái đám đó:))! Trên đầu nó như có mây đen sét đánh đùng đùng! Rồi bất chợt nó cảm thấy lòng ngực hơi nhói! Cảm giác đó kéo dài vài giây rồi hết! Nó cũng chẳng quan tâm đến nữa, bây giờ trong đầu nó chỉ có chiến thắng!
– Rồi, đây là vòng thun của các em, đeo vào đi! Dù có độ giãn nhưng rất dễ đứt vì vậy cả 2 đều phải nắm chặt tay nhau! – MC nói
Tụi nó bước tới lấy và đeo vào! Nó và Kai đeo vào rồi nắm tay nhau! Nó thoáng cảm thấy hơi ngại, Kai thì mặt bỗng ửng đỏ lên nhưng vẫn kh buông tay ra! Tay Kai cầm chặt tay nó! Ngọc thấy rồi bật cười, đeo vòng cùng TA rồi nhìn TA mỉm cười. Ngọc nắm chặt tay TA tưởng chừng xương gãy vụn
– Thua là tao giết m – Ngọc cười nói
– Ừ ừ – TA rùng mình
Bên đội kia đeo vòng vào và chẳng có tí ngại ngùng, có lẽ họ chơi chung khá lâu nên việc này chẳng là gì cả!
– Các em tới vạch xuất phát đi! Nên nhớ, đứt vòng là thua cho dù có đến đích đi chăng nữa! – MC nói
8 đứa nó tới vạch xuất phát, Ngọc kh còn nắm tay TA nữa mà tay 2 người đan chặt vào nhau, kh phải là tình yêu mà là 1 tình bạn mạnh mẽ, vững chắc! Kai nắm chặt tay nó rồi phát hiện ra điều gì đó quay sang nó:
– Nếu như v thì dễ tuột lắm! Như mở tay ra đi – Kai nói
Nó làm theo lời Kai, mở tay ra và tay Kai đan vào tay nó!
– Như v tốt hơn – Kai cười
Nó cười nhìn Kai, đúng là tên này dễ thương thật ( dù hơi khùng như thằng anh:v)
– Rồi, chuẩn bị! 1….2…3CHAP 34.2: KHIÊU CHIẾN ( GẶP LẠI)
4 cặp dốc toàn lực để chạy với tốc độ cực nhanh, dẫn đầu là Ken-Yun, nhì là Key-Cen, nó-Kai và Ngọc-TA bằng nhau! Quãng đường xung quanh trường kh phải là ngắn, với 1 ngôi trường dành cho con nhà giàu lại còn huấn luyện sát thủ thì kh phải nhỏ! Chạy cả quãng đường dài nhưng chẳng thấy chướng ngại vật, tốc độ của Ngọc dần chậm lại kéo theo cả TA. Ngọc ra mồ hôi ướt cả áo, hơi thở gấp gáp dần
– Này, kh sao chứ? – TA dần chậm lại hỏi Ngọc
– Kh sao, chạy tiếp đi – Ngọc lau mồ hôi trên trán rồi nói!
Tốc độ của cả 2 dần chậm lại ở mức bình thường, nó-Kai vẫn giữ tốc độ như ban đầu, nó muốn quay lại để xem Ngọc như thế nào lắm nhưng vẫn kh thể! Tốc độ của Kai nhanh hơn nó nên việc chạy theo đã thấm mệt! Nó- Kai chạm mặt đội đối phương ở chướng ngại vật đầu tiên là bậc xa! Ken-Yun vẫn kh lộ chút mệt mỏi, Key-Cen đã thấm mệt sau quãng đường dài! Nó đứng lại rồi nhìn Kai
– Đi nào – Kai nói
Nó và Kai phải nhảy cùng lúc cho dù khoảng cách kh xa! Nó bước tới nắm chặt tay Kai lại
– 1…2….3 – Kai đếm lớn
– * bịch *
Tụi nó nhảy qua được và dẫn đầu! 2 cặp đối phương bỡ ngỡ, kh nghỉ rằng sau khi chạy quãng đường xa như v tụi nó có thể bậc cùng lúc như thế! Ngay sau đó Ken-Yun cũng qua được! Giờ là cuộc chiến tốc độ, nó-kai chạy với tốc độ nhanh để tạo khoảng cách! Nó-kai cách Ken-Yun 1 khoảng kh phải quá xa nhưng vẫn kéo dài được! Tiếp theo đó là chứng ngại vật 2, 3 và đều vượt được! Đã chạy hết nữa quãng đường, nó bắt đầu mệt dần, hơi thở gấp rút và tốc độ dần chậm lại. Kai cũng như nó, kh phải là đấu sĩ, đối với 2 đứa nó như vậy có thể là quá sức rồi! Ken-Yun cũng đã mệt, mồ hôi ướt đẫm cả áo! Tụi nó đã chạy tới được sân bóng, nó vẫn chạy dù tốc độ có giảm! Chạy tới giữa sân nó cảm thấy chân như sắp rụng rời! Kai nhìn nó, hơi thở nặng nề
– Nghỉ … Chút đi * hơ hơ… * – Kai vừa thở vừa nói
Nó gật đầu rồi cả 2 ngồi xuống giữa sân mà kh biết tụi nó đang gây sự chú ý cho cả trường, từ phía sau Ken-Yun đang chạy tới, tiếp theo là TA-Ngọc cùng Key-Cen, Ken-Yun dừng lại nghỉ mệt!
– Tụi này …… Sao mà ….nhanh quá! – TA thở hồng hộc nói
– M đừng coi thường …….. – Ngọc nói
Key-Cen chạy vượt qua khiến Ngọc-TA giật mình
– Chết tiệt, vượt rồi – TA nghiến răng
– Kh sao, rồi cũng phải dừng thôi, nãy giờ họ có ngừng đâu – Ngọc nói
TA cố gắng hít sâu lại để lấy sức, lúc này Ken-Yun vẫn đứng tại chỗ
– Mẹ kiếp, cái trường này sao to v – Yun nhăn mặt nói
– M….. Th kh ns – Ken định nói gì đó nhưng lại thôi rồi thở
– M chạy nổi kh? – Yun quay qua Ken
– Tao gần chết rồi, m là trâu bò hả? – Ken thở rồi nói
– v nghỉ đi, lấy sức – Yun nhìn xuống đất nói
Kh phải Anh và Yun kh mệt mà là vì kh muốn thua! Cả 2 kh biết thua là gì nên tinh thần chiến đấu lúc nào cũng cao! Kai đã lấy lại sức dù kh như ban đầu! Nó thì điều chỉnh lại được nhịp tim và hơi thở! Lúc này nó mới phát hiện, đây là sân bóng v là …..
Nó nhìn lên trên các cửa sổ, học sinh đang nhìn ra, nó nheo mắt kiếm 1 thứ gì đó! Nó nhìn vào 1 khung cửa sổ rồi bất giác đứng lên lôi Kai đứng theo. Nó như bị hút hồn, nhìn vào khung cửa sổ đó kh chớp mắt! Có người đứng trong khung cửa sổ đó, rất đông nhưng nó chỉ 1 người! Nó cảm thấy tim kh còn đập nữa, Kai nhìn nó rồi nhìn theo hướng nó, có 1 người đang nhìn nó, cứ như thế giới của cả 2! Nó cảm thấy mắt hơi cay rồi 1 dòng nước ấm lăn dài trên khuôn mặt đầy mồ hôi của nó! Nó đang khóc vì 1 thứ gì đó! Bất giác nhắm mắt lại rồi lau đi dù nước mắt vẫn rơi, nó cứ lau rồi lau! Mái tóc bạch kim che phũ cả khuôn mặt đầy nước mắt và mồ hôi. Nó cuối mặt xuống rồi mỉm cười! Kai nhìn nó, nó đang khóc đúng kh?
Nó ngước lên nhìn vào khung cửa sổ đó 1 lần nữa rồi mỉm cười trong nước mắt, vị mặn của nước mắt nó cảm nhận được. Nụ cười đau thương hiện lên trên môi …..
~ Dưới bầu không khí náo nhiệt xung quanh, 1 cô gái đang khóc và nụ cười vẫn giữ trên môi. Người con gái đó nhìn thấy 1 người mà chính cô ta kh giữ được, nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt và môi vẫn mỉm cười. Nụ cười vô vọng, tuyệt vọng như đang bất lực nhìn những thứ thuộc về mình bị người khác lấy mất. Nụ cười đau thương khiến người khác phải đau lòng. Trên quãng đường dài tiếp theo, bên cạnh cô ta sẽ kh còn người đó vì đã bị lấy mất. Nước mắt cứ lăn dài kh ngưng …. Đôi mắt vô vọng nhìn về 1 hướng ….. MỐI TÌNH ĐẦU LÀ MỐI TÌNH ĐẸP NHẤT NHƯNG KH BAO GIỜ LÀ MÃI MÃI ~
Ngày hôm đó, đã gặp lại nhưng khoảng cách quá xa:)
CHAP 34.3
Kai kh thể chịu nổi cảnh nó đứng khóc như vậy, dù kh biết chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ nhưng ở hiện tại Kai là người bên cạnh nó trong lúc này và việc để nó khóc là kh được. Kai ngước lên trên khung cửa sổ đó 1 lần nữa, đôi mắt hằn lên tia giận dữ! Kai nắm nắm chặt tay nó lôi đi kh để nó phản bác lại
– Kh biết chuyện gì đã xảy ra với cậu ở quá khứ nhưng hiện tại tôi là người bên cạnh cậu nên tôi kh cho phép cậu khóc – Kai nghiêm nghị nói
Lời nói của Kai khiến nó dường như tỉnh lại, nó đi theo Kai kh phản kháng. Nó nhìn Kai rồi mỉm cười, Kai đang bảo vệ nó
– Thật sự cảm ơn, cảm ơn cậu …. Hức hức – Nó vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt
– Ừ – Kai trầm giọng
Cuộc đua lại bắt đầu, nó và Kai đang dẫn đầu, Ken-Yun đã tăng tốc và cách tụi nó 1 khoảng cách kh quá xa, đồng hạng 3 là 2 cặp còn lại. Tụi nó đang chạy về đích, lúc này chỉ cần tốc độ là thắng! Nó-Kai dồn hết sức để chạy thật nhanh, đích thắng nằm ở sân trường. Lúc này Ken-Yun đã chạy ngang bằng nó, nó quay sang nhìn anh. Anh đang chạy ngang với nó và tốc độ kh thua kém!
– Chạy nhanh hơn – Nó nói với Kai
Cả 2 chạy nhanh hơn và vượt qua cặp của Ken! Ken-Yun chẳng mấy chốc lại chạy ngang bằng. Tụi nó chỉ còn cách đích 200m nữa, lúc này thể lực bắt đầu cạn dần. cả 4 đứa tốc độ giảm dần nhưng chẳng ai chịu thua ai!
– Đến rồi kìa, Như-Kai bằng Ken-Yun – Nhi hét lên
– CỐ LÊN, CỐ LÊN, CỐ LÊN – Tiếng cổ vũ ngày càng lớn
2 cặp lấy hết sức về đích, nó cố gắng hết sức nhưng bỗng tim nó đau dữ dội khiến nó té về phía trước làm đứt vòng, dù 2 đứa đều nắm chặt tay nhưng nó ngã bất ngờ như vậy thì đứt vòng là việc hiển nhiên. Lúc này Ken-Yun đã về đích, tiếp theo sau đó là 2 cặp còn lại! Tụi nó về chót, nó nằm bệch giữa sân trước hàng ngàn con mắt! Kai hốt hoảng
– Như, như, kh sao chứ – Kai đỡ nó ngồi dậy
– Xin lỗi! – Nó nói
Lúc này bên phía cấp 3 đang reo hò vì chiến thắng! Lớp nó thì vẫn v, chẳng ai thể hiện nỗi buồn vì họ biết tụi nó đã rất cố gắng! Cả 3 cặp đều về đích, đáng lẽ tụi nó đã thắng nếu như căn bệnh nó kh tái phát! Nó cố gắng đứng dậy, Kai đưa tay giúp nó nhưng nó gạt tay Kai ra
– Kh cần, cậu về trước đi! – Nó lạnh lùng nói
Kai nhìn nó rồi nắm chặt tay nó bước về đích!
– Đã nói là kh cần mà – Nó gắt gỏng
– Đừng như v! – Kai nói
Nó nhìn Kai rồi vô thức mỉm cười! Nó là đứa vô dụng! Về tới đích, điều khiến nó ngạc nhiên là mọi người ùa về phía nó
– Kh sao chứ! – Nhi quan tâm
– Xin lỗi, mình thua rồi! – Nó cuối mặt nói
– Kh sao kh sao, đừng quan tâm – Yến vui vẻ nói
– Đúng rồi, chẳng phải 4 người đã cố hết sức rồi sao? – Khang cười vui vẻ
Cả lớp đều cười, chẳng ai quan tâm đến hình phạt nữa nhưng nó biết lỗi đều thuộc về nó! Ngọc và TA bước tới choàng vai nó và Kai
– Tụi mày trâu bò nhỉ? – Ngọc cười
– Chạy nhanh thật – TA nói
Nó và Kai chỉ biết cười, tụi nó cố hết sức rồi nhưng vẫn thua! 4 tên kia mới kh phải là người -_-!!!
– V là Bên cấp 3 thắng và cấp 2 thua! Hình phạt dành cho các em là kh có – MC nói rồi bật cười
– Kh có á? – Nhi ngạc nhiên
– Ừ! Cuộc thi này chỉ là để các em có tinh thần đồng đội nên tôi sẽ miễn phạt! – MC nói
– YEAHHHHHH! – Lớp nó hét lớn
Nó mỉm cười rồi tránh khỏi cái đám điên đang nhảy tưng tưng giữa sân trường trốn lại 1 góc khuất ngồi chẳng ai biết:))! Nó ngồi xuống nhìn về phía lớp nó rồi mỉm cười, may là thầy kh phạt! Nó mệt mỏi ngã người ra sau, hết sức rồi:)))! Lúc này có 1 vật thể lạ đáp xuống khuôn mặt nó, là 1 cái khăn! Nó giật mình lấy cái khăn ra rồi quay phắt lại! Yun đang ngồi kế nó
– Anh đến để ghẹo tôi đấy à! – Nó nhìn Yun
– Con nhóc này, bộ em cứ nghĩ về tôi như thế hả? – Yun gắt lên
– Chứ Anh có tốt lành gì đâu! – Nó nói
– Aisssss! Thôi kh cãi với em! Lau mặt em đi! – Yun chỉ vào cái khăn
Yun thấy nó lầm lũi vào 1 góc ngồi tự kỉ, có ý tốt đem khăn lại cho nó mà còn bị nghĩ xấu =)))! Nó cầm cái khăn lên nhìn Yun nghi ngờ định mở miệng nói thì:
– Tôi kh nhúng hay bỏ gì vào đâu! – Yun nói
Nó bật cười, nó cũng định hỏi là Anh có làm gì với cái khăn kh thì Yun đã nói rồi:v! Nó lau khuôn mặt đầy mồ hôi rồi để khăn lên cổ thở dài! Lâu rồi mới hết thể lực, đúng là lớp Black mà, vắt kiệt sức con người:))! Nó lại có cảm giác tim hơi nhói, theo ý thức đưa tay lên ngực rồi vài giây lại hết. Đã 3 lần trong 1 ngày, chắc do nó vận động nhiều
– Em kh sao chứ? – Yun hỏi
– Kh cần anh quan tâm – Nó trả lời bướng
– Em đúng là – Yun nói rồi nhăn mặt
Nó lè lười trêu Yun rồi mỉm cười, dù gì thì cũng xong hết rồi nên kh còn gì để hối tiếc! Nó bắt đầu xoắn tay áo lên để lộ đôi tay trắng tươi!
– Xoắn tay áo lên nữa chứ! – Yun nhìn nó
– chứ anh làm gì đó – Nó nói
Yun cũng xoắn tay áo:)), Yun im lặng kh trả lời! Lúc này đã đến giờ ăn trưa và nghỉ trưa của các lớp thường và Black! Yun đưa cho nó thứ gì đó, nó cầm lấy rồi nhìn xuống, là nước cam!
– Em mà nói ai là tôi giết em! – Yun liếc nó
Nó bật cười vì hành động con nít của Yun! Lúc này cái bọn loi choi kia bước tới gồm có: Kai, Ngọc, TA, Key, Ken, Cen! 6 con người mang 6 tính cách và màu sắc khác nhau! Họ bước lại chỗ nó và Yun!
– Đi ăn cơm – Ngọc nói
– Sao đông quá v? – Nó nhìn rồi nói
– Tổng cộng bao gồm cả 2 người là 8 đứa à! – TA nói
– V mà kh đông á! – Nó ngạc nhiên nói
– Đều là người quen hết mà – Kai nhe răng cười
– Người quen? – Nó trợn mắt nói
– ừ, Kai và Cen đều thuộc băng Black, TA thì vừa gia nhập cách đây kh lâu! Còn tao thì trong Black lâu rồi, Key và Ken thì m cũng biết rồi! Còn Yu….. – Ngọc đang nói với nó
– Rồi rồi, đi ăn! – Yun đứng dậy nói cắt ngang lời Ngọc
– Còn Yun thì sao? – Nó cố chấp hỏi rồi đứng lên
– Còn Yun thì …. – Ngọc định nói gì đó thì
– Đi ăn cơm! – Yun kéo nó đi
– Á á! Em muốn nghe – Nó chới với bước đi
– Biết nhiều kh tốt! Con nít mà biết chi – Yun nói
– Anh làm gì mà kh dám nói? Bộ làm lao công hả:)) – Nó móc Yun
– Em! ĐI ĂN CƠM! – Yun hét lên
– Há há, Yun làm lao công! – Nó vừa đi vừa nói
– Tôi kh phải làm lao công – Yun cãi
– V anh làm bảo vệ – Nó cười rồi nói
– Kh phải
– v.v……. ( cuộc cãi lộn của Nó và Yun kéo dài hàng ngàn thế kỉ:v)
Cả 6 người còn lại đứng nhìn rồi cười và bước theo sau 2 đứa ồn ào hơn cái chợ đằng trước
– 2 đứa này ồn ào thật – Ken nói
– Đúng đó – Ngọc đồng tình
– Nhưng mà em đang thắc mắc! Tại sao Yun lại kh nói? – Kai nhìn Cen hỏi
– Anh 2 cũng kh biết! – Cen nhún vai nói
– Ờ! Nghĩ cũng lạ! – Key nói
– Đúng đó – TA đồng tình
– Từ từ rồi tìm ra nguyên nhân sau, giờ thì ăn cơm! Tiêu hao hết thể lực rồi – Ken nói
– OK – 5 đứa còn lại đồng thanh
Tiếng cười của 6 người hoà tan với tiếng cãi nhau um trời của 2 đứa ồn ào đằng trước làm cho mọi người điều chú ý =))))
– Này nhóc, mới nói gì đó? – Cen nhìn Kai
– Em nói Như với em là 1 cặp! – Kai cương quyết nói
Cen im lặng nhìn nó rồi quay lại nhìn Kai khẽ cười, nụ cười bí ẩn mang 1 chút khinh thường người khác!
– Được rồi! Nếu em thích như thế vậy thì tăng hình phạt lên cho hấp dẫn đi nhỡ – Cen nói với giọng bỡn cợt
– Được! – Kai nói
– Vậy thì, nếu đội em thua thì làm cho tụi này 1 điều! Ok? – Cen nhếch mép
Kai đăm chiêu nhìn Cen rồi quay lại nhìn nó và 2 đứa còn lại. Có vẻ Kai đang lo rằng 3 người còn lại kh chịu. Nó nhìn Kai rồi nhếch mép
– Sao hả 2 đứa kia? Chơi luôn kh? – Nó nói với 2 đứa kia
– Rồi! Sợ gì! – Ngọc hăng hái
– Lên luôn đi – TA cười
Nó quay lại nhìn Yun rồi nhếch mép:
– Còn nếu bên Anh thua thì phải làm theo cho tụi này 1 điều kiện, kh được từ chối dưới mọi hình thức – Nó nói
Ken nhìn nó rồi quay lại nhìn Key, Anh biết con nhóc này lắm chiêu hơn vẻ bề ngoài và nếu Anh thua thì kh có dễ để thoát khỏi, nó sẽ trút hết hận thù lên đội Anh. Thật đáng sợ!
– rồi! Quyết định v nhé! Và nên nhớ, hình phạt này là riêng! Của thầy là riêng! – Cen thích thú nhìn nó
– Đương nhiên rồi! – Nó nhìn Cen
– Khoan! Nếu hoà thì sao? – TA nói
Nó đăm chiêu suy nghĩ rồi nhìn sang Kai!
– V thì cả 2 đều thua và đều làm cho đối phương 1 điều! – Kai nói
– Rồi! Ok! – Cen nói
Nó hài lòng về quyết định này, nhìn lên Yun! Yun nhìn nó, miệng nhếch mép tạo nên 1 đường cong hoàn hảo! Nó nhếch mép lại, Yun bước tới trước mặt nó:
– Tốt nhất thì đừng thua, tôi kh nương tay với hành động của em ngày hôm nay đâu! – Yun nói
– Anh cũng v! Tôi sẽ cho anh kh lết nổi về nhà – Nó nhìn Yun
Yun cười vì câu nói của nó, quay lưng bước đi!
– Tao với Ken là 1 cặp, Yun và Key là 1 một cặp! Quyết kh thua – Yun đanh giọng nói
– Ok – 3 tên kia đồng thanh
Nó nhìn 4 tên kia cảm thấy có 4 ngọn lửa đang bừng cháy phía sau họ:))!
– Rồi, v thì tao với TA 1 cặp! Kai và Như là 1 cặp, quyết thắng! – Ngọc nói
– Ok – nó và 2 người kia nói!
Nó quay lại nhìn Kai, tính hiếu chiến sắp tới đỉnh rồi! Nó phải thắng, nhất định phải thắng! Lớp nó chạy lại tụi nó, Nhi bước lên:
– Cố lên! Tụi này kh sợ hình phạt đâu! Cố lên! – Nhi cổ động.
– Đúng đó! Cố lên – Yến nói theo
Cả lớp đứng cổ động 4 đứa nó khiến tụi nó cảm thấy mình phải thắng dù chuyện gì xảy ra!
– Tụi này đi đến đích trước! Cố lên – Khang nói
Lớp nó bắt đầu di chuyển đến đích, còn lại 4 đứa nó! Tụi nó quay lại nhìn bên đội kia, TT và vài chị đang tận tình chăm sóc 4 tên đó! Cảnh đó khiến nó cảm thấy khó chịu cực kì! 3 ĐMV còn tận hưởng sự chăm sóc đó khiến nó muốn bắn banh não hết cái đám đó:))! Trên đầu nó như có mây đen sét đánh đùng đùng! Rồi bất chợt nó cảm thấy lòng ngực hơi nhói! Cảm giác đó kéo dài vài giây rồi hết! Nó cũng chẳng quan tâm đến nữa, bây giờ trong đầu nó chỉ có chiến thắng!
– Rồi, đây là vòng thun của các em, đeo vào đi! Dù có độ giãn nhưng rất dễ đứt vì vậy cả 2 đều phải nắm chặt tay nhau! – MC nói
Tụi nó bước tới lấy và đeo vào! Nó và Kai đeo vào rồi nắm tay nhau! Nó thoáng cảm thấy hơi ngại, Kai thì mặt bỗng ửng đỏ lên nhưng vẫn kh buông tay ra! Tay Kai cầm chặt tay nó! Ngọc thấy rồi bật cười, đeo vòng cùng TA rồi nhìn TA mỉm cười. Ngọc nắm chặt tay TA tưởng chừng xương gãy vụn
– Thua là tao giết m – Ngọc cười nói
– Ừ ừ – TA rùng mình
Bên đội kia đeo vòng vào và chẳng có tí ngại ngùng, có lẽ họ chơi chung khá lâu nên việc này chẳng là gì cả!
– Các em tới vạch xuất phát đi! Nên nhớ, đứt vòng là thua cho dù có đến đích đi chăng nữa! – MC nói
8 đứa nó tới vạch xuất phát, Ngọc kh còn nắm tay TA nữa mà tay 2 người đan chặt vào nhau, kh phải là tình yêu mà là 1 tình bạn mạnh mẽ, vững chắc! Kai nắm chặt tay nó rồi phát hiện ra điều gì đó quay sang nó:
– Nếu như v thì dễ tuột lắm! Như mở tay ra đi – Kai nói
Nó làm theo lời Kai, mở tay ra và tay Kai đan vào tay nó!
– Như v tốt hơn – Kai cười
Nó cười nhìn Kai, đúng là tên này dễ thương thật ( dù hơi khùng như thằng anh:v)
– Rồi, chuẩn bị! 1….2…3CHAP 34.2: KHIÊU CHIẾN ( GẶP LẠI)
4 cặp dốc toàn lực để chạy với tốc độ cực nhanh, dẫn đầu là Ken-Yun, nhì là Key-Cen, nó-Kai và Ngọc-TA bằng nhau! Quãng đường xung quanh trường kh phải là ngắn, với 1 ngôi trường dành cho con nhà giàu lại còn huấn luyện sát thủ thì kh phải nhỏ! Chạy cả quãng đường dài nhưng chẳng thấy chướng ngại vật, tốc độ của Ngọc dần chậm lại kéo theo cả TA. Ngọc ra mồ hôi ướt cả áo, hơi thở gấp gáp dần
– Này, kh sao chứ? – TA dần chậm lại hỏi Ngọc
– Kh sao, chạy tiếp đi – Ngọc lau mồ hôi trên trán rồi nói!
Tốc độ của cả 2 dần chậm lại ở mức bình thường, nó-Kai vẫn giữ tốc độ như ban đầu, nó muốn quay lại để xem Ngọc như thế nào lắm nhưng vẫn kh thể! Tốc độ của Kai nhanh hơn nó nên việc chạy theo đã thấm mệt! Nó- Kai chạm mặt đội đối phương ở chướng ngại vật đầu tiên là bậc xa! Ken-Yun vẫn kh lộ chút mệt mỏi, Key-Cen đã thấm mệt sau quãng đường dài! Nó đứng lại rồi nhìn Kai
– Đi nào – Kai nói
Nó và Kai phải nhảy cùng lúc cho dù khoảng cách kh xa! Nó bước tới nắm chặt tay Kai lại
– 1…2….3 – Kai đếm lớn
– * bịch *
Tụi nó nhảy qua được và dẫn đầu! 2 cặp đối phương bỡ ngỡ, kh nghỉ rằng sau khi chạy quãng đường xa như v tụi nó có thể bậc cùng lúc như thế! Ngay sau đó Ken-Yun cũng qua được! Giờ là cuộc chiến tốc độ, nó-kai chạy với tốc độ nhanh để tạo khoảng cách! Nó-kai cách Ken-Yun 1 khoảng kh phải quá xa nhưng vẫn kéo dài được! Tiếp theo đó là chứng ngại vật 2, 3 và đều vượt được! Đã chạy hết nữa quãng đường, nó bắt đầu mệt dần, hơi thở gấp rút và tốc độ dần chậm lại. Kai cũng như nó, kh phải là đấu sĩ, đối với 2 đứa nó như vậy có thể là quá sức rồi! Ken-Yun cũng đã mệt, mồ hôi ướt đẫm cả áo! Tụi nó đã chạy tới được sân bóng, nó vẫn chạy dù tốc độ có giảm! Chạy tới giữa sân nó cảm thấy chân như sắp rụng rời! Kai nhìn nó, hơi thở nặng nề
– Nghỉ … Chút đi * hơ hơ… * – Kai vừa thở vừa nói
Nó gật đầu rồi cả 2 ngồi xuống giữa sân mà kh biết tụi nó đang gây sự chú ý cho cả trường, từ phía sau Ken-Yun đang chạy tới, tiếp theo là TA-Ngọc cùng Key-Cen, Ken-Yun dừng lại nghỉ mệt!
– Tụi này …… Sao mà ….nhanh quá! – TA thở hồng hộc nói
– M đừng coi thường …….. – Ngọc nói
Key-Cen chạy vượt qua khiến Ngọc-TA giật mình
– Chết tiệt, vượt rồi – TA nghiến răng
– Kh sao, rồi cũng phải dừng thôi, nãy giờ họ có ngừng đâu – Ngọc nói
TA cố gắng hít sâu lại để lấy sức, lúc này Ken-Yun vẫn đứng tại chỗ
– Mẹ kiếp, cái trường này sao to v – Yun nhăn mặt nói
– M….. Th kh ns – Ken định nói gì đó nhưng lại thôi rồi thở
– M chạy nổi kh? – Yun quay qua Ken
– Tao gần chết rồi, m là trâu bò hả? – Ken thở rồi nói
– v nghỉ đi, lấy sức – Yun nhìn xuống đất nói
Kh phải Anh và Yun kh mệt mà là vì kh muốn thua! Cả 2 kh biết thua là gì nên tinh thần chiến đấu lúc nào cũng cao! Kai đã lấy lại sức dù kh như ban đầu! Nó thì điều chỉnh lại được nhịp tim và hơi thở! Lúc này nó mới phát hiện, đây là sân bóng v là …..
Nó nhìn lên trên các cửa sổ, học sinh đang nhìn ra, nó nheo mắt kiếm 1 thứ gì đó! Nó nhìn vào 1 khung cửa sổ rồi bất giác đứng lên lôi Kai đứng theo. Nó như bị hút hồn, nhìn vào khung cửa sổ đó kh chớp mắt! Có người đứng trong khung cửa sổ đó, rất đông nhưng nó chỉ 1 người! Nó cảm thấy tim kh còn đập nữa, Kai nhìn nó rồi nhìn theo hướng nó, có 1 người đang nhìn nó, cứ như thế giới của cả 2! Nó cảm thấy mắt hơi cay rồi 1 dòng nước ấm lăn dài trên khuôn mặt đầy mồ hôi của nó! Nó đang khóc vì 1 thứ gì đó! Bất giác nhắm mắt lại rồi lau đi dù nước mắt vẫn rơi, nó cứ lau rồi lau! Mái tóc bạch kim che phũ cả khuôn mặt đầy nước mắt và mồ hôi. Nó cuối mặt xuống rồi mỉm cười! Kai nhìn nó, nó đang khóc đúng kh?
Nó ngước lên nhìn vào khung cửa sổ đó 1 lần nữa rồi mỉm cười trong nước mắt, vị mặn của nước mắt nó cảm nhận được. Nụ cười đau thương hiện lên trên môi …..
~ Dưới bầu không khí náo nhiệt xung quanh, 1 cô gái đang khóc và nụ cười vẫn giữ trên môi. Người con gái đó nhìn thấy 1 người mà chính cô ta kh giữ được, nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt và môi vẫn mỉm cười. Nụ cười vô vọng, tuyệt vọng như đang bất lực nhìn những thứ thuộc về mình bị người khác lấy mất. Nụ cười đau thương khiến người khác phải đau lòng. Trên quãng đường dài tiếp theo, bên cạnh cô ta sẽ kh còn người đó vì đã bị lấy mất. Nước mắt cứ lăn dài kh ngưng …. Đôi mắt vô vọng nhìn về 1 hướng ….. MỐI TÌNH ĐẦU LÀ MỐI TÌNH ĐẸP NHẤT NHƯNG KH BAO GIỜ LÀ MÃI MÃI ~
Ngày hôm đó, đã gặp lại nhưng khoảng cách quá xa:)
CHAP 34.3
Kai kh thể chịu nổi cảnh nó đứng khóc như vậy, dù kh biết chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ nhưng ở hiện tại Kai là người bên cạnh nó trong lúc này và việc để nó khóc là kh được. Kai ngước lên trên khung cửa sổ đó 1 lần nữa, đôi mắt hằn lên tia giận dữ! Kai nắm nắm chặt tay nó lôi đi kh để nó phản bác lại
– Kh biết chuyện gì đã xảy ra với cậu ở quá khứ nhưng hiện tại tôi là người bên cạnh cậu nên tôi kh cho phép cậu khóc – Kai nghiêm nghị nói
Lời nói của Kai khiến nó dường như tỉnh lại, nó đi theo Kai kh phản kháng. Nó nhìn Kai rồi mỉm cười, Kai đang bảo vệ nó
– Thật sự cảm ơn, cảm ơn cậu …. Hức hức – Nó vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt
– Ừ – Kai trầm giọng
Cuộc đua lại bắt đầu, nó và Kai đang dẫn đầu, Ken-Yun đã tăng tốc và cách tụi nó 1 khoảng cách kh quá xa, đồng hạng 3 là 2 cặp còn lại. Tụi nó đang chạy về đích, lúc này chỉ cần tốc độ là thắng! Nó-Kai dồn hết sức để chạy thật nhanh, đích thắng nằm ở sân trường. Lúc này Ken-Yun đã chạy ngang bằng nó, nó quay sang nhìn anh. Anh đang chạy ngang với nó và tốc độ kh thua kém!
– Chạy nhanh hơn – Nó nói với Kai
Cả 2 chạy nhanh hơn và vượt qua cặp của Ken! Ken-Yun chẳng mấy chốc lại chạy ngang bằng. Tụi nó chỉ còn cách đích 200m nữa, lúc này thể lực bắt đầu cạn dần. cả 4 đứa tốc độ giảm dần nhưng chẳng ai chịu thua ai!
– Đến rồi kìa, Như-Kai bằng Ken-Yun – Nhi hét lên
– CỐ LÊN, CỐ LÊN, CỐ LÊN – Tiếng cổ vũ ngày càng lớn
2 cặp lấy hết sức về đích, nó cố gắng hết sức nhưng bỗng tim nó đau dữ dội khiến nó té về phía trước làm đứt vòng, dù 2 đứa đều nắm chặt tay nhưng nó ngã bất ngờ như vậy thì đứt vòng là việc hiển nhiên. Lúc này Ken-Yun đã về đích, tiếp theo sau đó là 2 cặp còn lại! Tụi nó về chót, nó nằm bệch giữa sân trước hàng ngàn con mắt! Kai hốt hoảng
– Như, như, kh sao chứ – Kai đỡ nó ngồi dậy
– Xin lỗi! – Nó nói
Lúc này bên phía cấp 3 đang reo hò vì chiến thắng! Lớp nó thì vẫn v, chẳng ai thể hiện nỗi buồn vì họ biết tụi nó đã rất cố gắng! Cả 3 cặp đều về đích, đáng lẽ tụi nó đã thắng nếu như căn bệnh nó kh tái phát! Nó cố gắng đứng dậy, Kai đưa tay giúp nó nhưng nó gạt tay Kai ra
– Kh cần, cậu về trước đi! – Nó lạnh lùng nói
Kai nhìn nó rồi nắm chặt tay nó bước về đích!
– Đã nói là kh cần mà – Nó gắt gỏng
– Đừng như v! – Kai nói
Nó nhìn Kai rồi vô thức mỉm cười! Nó là đứa vô dụng! Về tới đích, điều khiến nó ngạc nhiên là mọi người ùa về phía nó
– Kh sao chứ! – Nhi quan tâm
– Xin lỗi, mình thua rồi! – Nó cuối mặt nói
– Kh sao kh sao, đừng quan tâm – Yến vui vẻ nói
– Đúng rồi, chẳng phải 4 người đã cố hết sức rồi sao? – Khang cười vui vẻ
Cả lớp đều cười, chẳng ai quan tâm đến hình phạt nữa nhưng nó biết lỗi đều thuộc về nó! Ngọc và TA bước tới choàng vai nó và Kai
– Tụi mày trâu bò nhỉ? – Ngọc cười
– Chạy nhanh thật – TA nói
Nó và Kai chỉ biết cười, tụi nó cố hết sức rồi nhưng vẫn thua! 4 tên kia mới kh phải là người -_-!!!
– V là Bên cấp 3 thắng và cấp 2 thua! Hình phạt dành cho các em là kh có – MC nói rồi bật cười
– Kh có á? – Nhi ngạc nhiên
– Ừ! Cuộc thi này chỉ là để các em có tinh thần đồng đội nên tôi sẽ miễn phạt! – MC nói
– YEAHHHHHH! – Lớp nó hét lớn
Nó mỉm cười rồi tránh khỏi cái đám điên đang nhảy tưng tưng giữa sân trường trốn lại 1 góc khuất ngồi chẳng ai biết:))! Nó ngồi xuống nhìn về phía lớp nó rồi mỉm cười, may là thầy kh phạt! Nó mệt mỏi ngã người ra sau, hết sức rồi:)))! Lúc này có 1 vật thể lạ đáp xuống khuôn mặt nó, là 1 cái khăn! Nó giật mình lấy cái khăn ra rồi quay phắt lại! Yun đang ngồi kế nó
– Anh đến để ghẹo tôi đấy à! – Nó nhìn Yun
– Con nhóc này, bộ em cứ nghĩ về tôi như thế hả? – Yun gắt lên
– Chứ Anh có tốt lành gì đâu! – Nó nói
– Aisssss! Thôi kh cãi với em! Lau mặt em đi! – Yun chỉ vào cái khăn
Yun thấy nó lầm lũi vào 1 góc ngồi tự kỉ, có ý tốt đem khăn lại cho nó mà còn bị nghĩ xấu =)))! Nó cầm cái khăn lên nhìn Yun nghi ngờ định mở miệng nói thì:
– Tôi kh nhúng hay bỏ gì vào đâu! – Yun nói
Nó bật cười, nó cũng định hỏi là Anh có làm gì với cái khăn kh thì Yun đã nói rồi:v! Nó lau khuôn mặt đầy mồ hôi rồi để khăn lên cổ thở dài! Lâu rồi mới hết thể lực, đúng là lớp Black mà, vắt kiệt sức con người:))! Nó lại có cảm giác tim hơi nhói, theo ý thức đưa tay lên ngực rồi vài giây lại hết. Đã 3 lần trong 1 ngày, chắc do nó vận động nhiều
– Em kh sao chứ? – Yun hỏi
– Kh cần anh quan tâm – Nó trả lời bướng
– Em đúng là – Yun nói rồi nhăn mặt
Nó lè lười trêu Yun rồi mỉm cười, dù gì thì cũng xong hết rồi nên kh còn gì để hối tiếc! Nó bắt đầu xoắn tay áo lên để lộ đôi tay trắng tươi!
– Xoắn tay áo lên nữa chứ! – Yun nhìn nó
– chứ anh làm gì đó – Nó nói
Yun cũng xoắn tay áo:)), Yun im lặng kh trả lời! Lúc này đã đến giờ ăn trưa và nghỉ trưa của các lớp thường và Black! Yun đưa cho nó thứ gì đó, nó cầm lấy rồi nhìn xuống, là nước cam!
– Em mà nói ai là tôi giết em! – Yun liếc nó
Nó bật cười vì hành động con nít của Yun! Lúc này cái bọn loi choi kia bước tới gồm có: Kai, Ngọc, TA, Key, Ken, Cen! 6 con người mang 6 tính cách và màu sắc khác nhau! Họ bước lại chỗ nó và Yun!
– Đi ăn cơm – Ngọc nói
– Sao đông quá v? – Nó nhìn rồi nói
– Tổng cộng bao gồm cả 2 người là 8 đứa à! – TA nói
– V mà kh đông á! – Nó ngạc nhiên nói
– Đều là người quen hết mà – Kai nhe răng cười
– Người quen? – Nó trợn mắt nói
– ừ, Kai và Cen đều thuộc băng Black, TA thì vừa gia nhập cách đây kh lâu! Còn tao thì trong Black lâu rồi, Key và Ken thì m cũng biết rồi! Còn Yu….. – Ngọc đang nói với nó
– Rồi rồi, đi ăn! – Yun đứng dậy nói cắt ngang lời Ngọc
– Còn Yun thì sao? – Nó cố chấp hỏi rồi đứng lên
– Còn Yun thì …. – Ngọc định nói gì đó thì
– Đi ăn cơm! – Yun kéo nó đi
– Á á! Em muốn nghe – Nó chới với bước đi
– Biết nhiều kh tốt! Con nít mà biết chi – Yun nói
– Anh làm gì mà kh dám nói? Bộ làm lao công hả:)) – Nó móc Yun
– Em! ĐI ĂN CƠM! – Yun hét lên
– Há há, Yun làm lao công! – Nó vừa đi vừa nói
– Tôi kh phải làm lao công – Yun cãi
– V anh làm bảo vệ – Nó cười rồi nói
– Kh phải
– v.v……. ( cuộc cãi lộn của Nó và Yun kéo dài hàng ngàn thế kỉ:v)
Cả 6 người còn lại đứng nhìn rồi cười và bước theo sau 2 đứa ồn ào hơn cái chợ đằng trước
– 2 đứa này ồn ào thật – Ken nói
– Đúng đó – Ngọc đồng tình
– Nhưng mà em đang thắc mắc! Tại sao Yun lại kh nói? – Kai nhìn Cen hỏi
– Anh 2 cũng kh biết! – Cen nhún vai nói
– Ờ! Nghĩ cũng lạ! – Key nói
– Đúng đó – TA đồng tình
– Từ từ rồi tìm ra nguyên nhân sau, giờ thì ăn cơm! Tiêu hao hết thể lực rồi – Ken nói
– OK – 5 đứa còn lại đồng thanh
Tiếng cười của 6 người hoà tan với tiếng cãi nhau um trời của 2 đứa ồn ào đằng trước làm cho mọi người điều chú ý =))))
Tác giả :
Ken