Tinh Thần Biến
Chương 21: Sinh Tử (2)
Tần Vũ song thủ khoanh trước ngực, mục quang nhìn qua song cửa hướng lên bầu trời vô tận, một hắc ưng yên lặng đậu trên vai hắn, mới trở lại từ Viêm kinh thành, hắc ưng đã bay đi đâu đó lúc này mới quay lại, Tần Vũ biết hắc ưng ra ngoài để tìm thức ăn. Trong lúc ở Vân Vụ Sơn Trang phần lớn thời gian ra ngoài của hắc ưng đều là để đi kiếm thức ăn. "Mã tặc lại tới!"
Hàng loạt tiếng hét kinh khủng từ bên ngoài thôn vang tới, Tần Vũ bất giác nhíu mày, hai chân cảm giác rõ ràng mặt đất đang rung lên.
ʺMã tặc lại tới!ʺ
Thiết Sơn ở bên cạnh Tiểu Lộ tức thì đứng lên, tay quơ lấy thanh huyền thiết chiến đao bên cạnh.
Tần Vũ lúc này đã ra chạy ra trước cửa phòng: "Đại Sơn, số người tới rất đông, ước lượng phải trên dưới trăm người!"
Lời nói vừa dứt, Tần Vũ đã biến mất, hắc ưng trên vai đã cất mình bay thẳng lên trời cao. Thiết Sơn lập tức nắm chặt huyền thiết chiến đao, sát khí đằng đằng nhằm hướng ngoài thôn phóng đi.
Bên ngoài thôn.
Ô Đoàn, một đại hán tướng mạo man rợ choàng kín hắc bào đang đi lại bên cạnh thi thể Bạch Tam, cẩn thận quan sát.
ʺỒ, không ngờ được địa phương nhỏ này lại có ngoại công cao thủ!ʺ Miệng Ô Đoàn từ từ cất tiếng, ngạo nghễ nhìn thôn dân phía trước, những thôn dân đó tất cả đều rất hoảng sợ, tay cầm rìu đang run lên.
Ô Đoàn cười khinh thị một tiếng rồi đảo mắt đi nơi khác, đột nhiên mục quang Ô Đoàn hoàn toàn tập trung lên thân thể Tần Vũ vừa xuất hiện, cẩn thận quan sát y phục trên người Tần Vũ, Ô Đoàn cười nói: "Bằng hữu này tựa hồ không phải người của thôn."
Trang phục trên người Tần Vũ tuy rằng phổ thông, nhưng nhãn quang Ô Đoàn nhanh chóng nhận ra chất liệu trân quý của y phục trên người Tần Vũ, đó không phải là thứ mà người bình thường mặc được.
"Phải."
Tần Vũ hỏi lại: "Người là thủ lĩnh của Hắc phong mã tặc?"
"Thông minh. Bạch Tam là do ngươi giết phải không?" Ô Đoàn chỉ vào thi thể dưới chân, nói có vẻ như bất cần.
Tần Vũ nhẹ gật đầu, thấy Tần Vũ gật đầu, khuôn mặt tươi cười của Ô Đoàn tức thì biến mất, mục quang trở nên lạnh lẽo.
"Biết bọn ta là Hắc phong mã tặc đoàn, ngươi vẫn dám xuất thủ?" Ô Đoàn toàn thân bộc phát khí thế, hắc bào đang mặc tung bay, hiện ra các cơ bắp cực kỳ khủng khiếp, "các huynh đệ, mọi người nói xem xử lý thế nào?"
Ô Đoàn nhìn đám người sau lưng. "Giết!"
Tất cả bọn mã tặc nhìn thấy thi thể của năm mươi người đã cực kỳ giận dữ, lúc này tên nào tên đấy đều tuốt chiến đao.
Ô Đoàn nhìn Tần Vũ: "Tiểu huynh đệ, hai chúng ta chơi đùa, ai thua phải chết."
Thân thể Tần Vũ hơi động, cả người như kêu răng rắc, mười ngón tay nắm chặt, ánh mắt Tần Vũ lóe sáng nhìn Ô Đoàn trước mặt: "Ngươi so với tên Bạch Tam đó mạnh hơn, nhưng đừng để ta thất vọng."
"Lão nhị, tàn sát bọn thôn dân, còn tên tiểu tử kia để ta chơi đùa." Ô Đoàn hạ lệnh.
"Vâng, đại ca!"
Ánh mắt Cổ Minh lập tức sáng lên, hào hứng nói: "Các huynh đệ, tàn sát thôn này nhưng nhớ là phải lưu lại vài nữ nhân, hắc hắc, động thủ!"
Trong tay Cổ Minh xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, đứng một bên nhìn Ô Đoàn và Tần Vũ, hắn không chuẩn bị tham dự cuộc đồ sát, vì hắn cho rằng, người trong thôn cơ bản không đáng để một hậu thiên hậu kỳ cao thủ như hắn xuất thủ.
"Cái gì, đồ sát thôn dân?" Tần Vũ chấn động, đồng thời cảm thấy lo âu, "bất kể thế nào, tuyệt đối không thể để bọn chúng tàn sát thôn dân, bắt giặc trước phải bắt tướng, đầu tiên giết tên lão đại rồi tính."
Tần Vũ như gió nhẹ thổi, thân thể di chuyển theo một quỹ tích kỳ diệu tới trước Ô Đoàn.
"Tốc độ thật nhanh, thân pháp thật tinh diệu." Ô Đoàn kinh ngạc, nhưng thân thể vẫn không hề động.
"Phốc!"
Một cú tạt ngang nhanh như chớp, Tần Vũ thường luyện cước lực dưới thác nước, lại mang thêm vật nặng, hoặc phụ trọng trường bào, đối với sức mạnh đôi chân đã đạt đến cực điểm, toàn thân Tần Vũ nơi công kích mạnh mẽ nhất là chân. Lần đầu Tần Vũ đã sử dụng đòn tấn công mạnh nhất.
"Bồng!"
Chân phải Tần Vũ đạp vào bắp chân Ô Đoàn.
"Cái gì!" Tần Vũ sắc mặt đại biến, một luồng khí lạnh khủng khiếp đột nhiên từ chân Ô Đoàn truyền tới, không chỉ chống lại đòn tấn công của Tần Vũ mà còn công kích lại Tần Vũ.
"Muốn chết!" Ô Đoàn bổ một cước từ trên cao xuống, giống như bổ đại đao, lập tức Tần Vũ dùng song thủ đẩy, toàn thân như chim bay thẳng lên trời, sau đó lộn ngược ra sau.
Một cước của Ô Đoàn bổ thẳng vào mặt đất, một tiếng động lớn phát ra, bụi đất bắn tung lên, sau khi bụi tan đi, một lỗ lõm sâu hoắm xuất hiện trước mắt mọi người, chỉ một chân mà đạt tới uy lực như vậy, sức mạnh của Ô Đoàn quả nhiên cực kỳ khủng khiếp.
"Tên tiểu tử đáng chết." Ô Đoàn đại nộ.
"Cờ rắc!"
Cong tay thành trảo, trực tiếp bẻ gẫy xương sống một tên mã tặc, Tần Vũ thân hình chớp động, linh động như gió, nhanh nhẹn như chớp, Tần Vũ đã rèn luyện tính linh hoạt cùng sức mạnh tạo nên thân thể hoàn mỹ thi triển thân pháp xuyên qua từng tên mã tặc. Một chiêu giết người!
Không hề lãng phí một chút thời gian, thân hình Tần Vũ hiện ra ở đâu, nơi đó mã tặc tất tử.
"Tên đó thật khủng khiếp, nội công tu luyện đến cảnh giới đó, theo lời Liên gia gia nói chính là cao thủ tu luyện nội công đến cực trí, so với tám ngoại công cao thủ trước kia không hề kém một ai, thật quá mạnh, đòn tấn công của ta không thể phá sự phòng ngự của hắn."
Tần Vũ chấn kinh, "trước tiên giải quyết bọn mã tặc bình thường rồi tính."
Tần Vũ dùng kế "bắt giặc trước bắt tướng", sau khi thất bại, lo là người trong thôn bị giết nhiều, vì vậy trước tiên cần giết bọn mã tặc bình thường.
Tất cả bọn mã tặc đều tràn ngập kinh hoàng, tên thiếu niên này thật khủng khiếp, một chiêu cũng có thể diệt bọn chúng, bọn chúng không phải là nội gia cao thủ, bọn phổ thông mã tặc thực lực mạnh lắm cũng chẳng bằng Bạch Tam, Bạch Tam dễ dàng bị Tần Vũ giết, những kẻ này làm sao có khả năng hoàn thủ.
"Các huynh đệ, mọi người hợp lại giết hắn."
Một tên mã tặc cao giọng, bọn mã tặc còn lại lập tức ngưng lại, không còn tên nào chăm chú giết thôn dân. Cả bọn quây lại xông vào Tần Vũ tấn công.
"Cẩn thận." Thiết Sơn hét lên lo lắng, những thôn dân khác cũng lo cho Tần Vũ.
Tần Vũ không để ý cười một tiếng.
"Quần công? Tốc độ thân pháp đạt tới cực hạn, giữa thiên quân vạn mã cũng có thể không hề thụ thương. Hiện tại cùng lắm cũng chỉ là vài chục tên mã tặc, đáng là gì."
Tần Vũ thân hình như chớp giật, xông thẳng vào đám mã tặc. Tuy những tên mã tặc này tấn công điên loạn, nhưng thân hình Tần Vũ dễ dàng tránh né, mỗi cước, mỗi quyền đều có thể giết một tên mã tặc.
"Tiểu tử, cỏ bản lãnh thì đừng chạy." Ô Đoàn nhanh chóng xông tới cản.
"Tên này rất mạnh, trước tiên phải tránh." Tần Vũ bắt đầu nới rộng phạm vi di động thân hình ra xa, từ ngoài công kích từng tên mã tặc một, Ô Đoàn tuy thực lực cường hãn, nhưng dường như thân pháp còn kém Tần Vũ.
"Lão nhị, nhanh lên!" Ô Đoàn hét lớn.
Cổ Minh cũng lập tức lao tới, khinh công thân pháp của Cổ Minh so với Ô Đoàn có tiến bộ hơn chút, nhưng trước thân pháp quỷ dị của Tần Vũ cũng chẳng có biện pháp nào, chớp mắt đã bị bỏ lại sau vài mét.
"A!"
Một tên mã tặc hai mắt mở trừng trừng, hét thảm một tiếng, đầu đã bay, Tần Vũ đá một thanh đao cực nhanh, bắn trực tiếp vào đầu một tên. Đó là tên mã tặc bình thường cuối cùng, trên dưới năm phút ngắn ngủi, gần một trăm tên mã tặc đã bị giết toàn bộ. Chỉ còn Ô Đoàn và Cổ Minh hai đại cao thủ bên cạnh, Tần Vũ liền giảm tốc độ công kích.
"Vút!"
Chân đạp, Tần Vũ lao vút lên trời, không ngờ đã nhẩy lên một cây cổ thụ ngoài thôn, đứng trên cây cổ thụ, Tần Vũ lạnh lùng nhìn hai tên cao thủ phía dưới. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Tên khốn này đã giết hết huynh đệ của ta, nhất định phải xé xác hắn!" Ô Đoàn cực kỳ giận dữ, sức mạnh toàn thân bạo phát, hắc bào trên thân đột nhiên rách toang thành từng mảnh, bay bay trong không khí, ánh mắt Ô Đoàn phát ra từng luồng khí lạnh lẽo, cơ bắp toàn thân rung bần bật.
"Mãng Ngưu Kính", tuy là nội công tâm pháp, nhưng là tâm pháp dung hợp sức mạnh cơ bắp và nội công. Ô Đoàn trời sinh thần lực, thêm vào tu luyện "Mãng Ngưu Kính", nội ngoại kết hợp đã đạt tới hậu thiên cực hạn, thực lực vô cùng khủng khiếp.
"Lão đại, để ta chém hắn!"
Ánh mắt Cổ Minh hàn quang bạo phát, nội lực trong cơ thể cuồn cuộn lưu động, chỉ luận nội lực, hắn tương đương với Ô Đoàn. Ô Đoàn vì nội công và sức mạnh dung hợp, nên mới mạnh hơn hắn, hai đại cao thủ này Bạch Tam hay những người bình thường làm sao so sách được?
Nhìn hai đại cao thủ trước mắt, Tần Vũ thầm kêu khổ: "Tên mã tặc lão đại đã đạt tới hậu thiên cực hạn, có thể so với tám ngoại công cao thủ trước đây. Còn tên mã tặc lão nhị cầm nhuyễn kiếm cũng không kém là bao, vũ khí của hắn còn là nhuyễn kiếm, khi truyền nội lực vào, tấn công chắc chắn cực kỳ quái dị."
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị