Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy
Chương 52 Đường Tuyên
Chương 52 Đường Tuyên
“Ca cũng thật quá đáng, lên giường thì lên giường, anh đánh người làm gì?” Lục Vân Sơ giơ giơ hai bức ảnh trên tay nói.
“Ta không phải thích cái này, hơn nữa, ta luôn chú trọng việc ngươi tình ta nguyện, nếu đối phương không tiếp thu được, ta cũng không miễn cưỡng.” Phương Vân Kiệt đĩnh đạc mà nói.
“Ca, anh nên tiết chế một chút, coi chừng hư thận đó.” Lục Vân Sơ tức giận.
Phương Vân Kiệt cười cười, nói: “Đó đều là chuyện mấy năm trước, ta hiện tại chính là thanh tâm quả dục.”
“Vì cái gì? Chẳng lẽ thận hư? Cái này cần phải tẩm bổ thật tốt à!.” Lục Vân Sơ tỏ vẻ lo lắng sốt ruột nói.
Phương Vân Kiệt ngẩng đầu, hung hăng liếc Lục Vân Sơ một cái.
“Vẫn là không có tin tức của Đường Tuyên sao?” Lục Vân Sơ hỏi.
Phương Vân Kiệt cắn chặt răng, nói: “Vẫn không có, là ta quá sơ suất sớm biết vậy lúc trước nên chém chết hắn, lão hổ mất răng vẫn là lão hổ, vừa lơ đãng hắn liền trốn thoát, ta thấy hắn đáng thương nên mới thủ hạ lưu tình, nào biết tiểu tử kia cư nhiên dám cắn ngược lại ta một ngụm.”
Phương Vân Kiệt cười lạnh một chút, nói: “Đệ nhìn hắn đi, vừa nhìn liền biết hắn thiếu đánh.”
“Ca, anh quá mang thù.” Lục Vân Sơ lắc lắc đầu nói.
“Trước kia hắn còn muốn gϊếŧ ta, là hắn đắc tội ta trước, nếu không phải ta thích hắn, hắn đã sớm thành thịt nát rồi.” Phương Vân Kiệt lạnh lùng thốt.
Lục Vân Sơ bất đắc dĩ mà lắc đầu, “Anh không phải không chết sao?”
Phương Vân Kiệt đen mặt, nhìn Lục Vân Sơ, nói: “Em đứng về phía hắn?”
Lục Vân Sơ: “……”
“Ta thiếu chút nữa đã bị tiểu tử này hại chết.” Phương Vân Kiệt tức giận nói.
Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Ca, anh đừng lo lắng, mạng anh rất lớn, sẽ không dễ dàng chết như vậy.”
Lục Vân Sơ cúi đầu, Đường Tuyên là người Thiên Lang Tinh, cái tinh cầu kia dân phong bưu hãn, thập phần lạc hậu, so với Thủy Vân Tinh kém xa vạn dặm.
Phương gia có người vô tình khai thác được một loại khoáng thạch quý hiếm trên Thiên Lang Tinh, sau khi Phương Vân Kiệt nhận được tin tức liền chạy tới Thiên Lang Tinh, vì phòng ngừa tin tức bị tiết lộ, lúc ấy Phương Vân Kiệt ngụy trang thân phận điệu thấp đi trước, mang theo không quá nhiều người.
Đường gia là đại gia tộc ở Thiên Lang Tinh, Đường Tuyên là thiếu gia nhà họ Đường, Phương Vân Kiệt vừa đến Thiên Lang Tinh đã kết bạn với Đường Tuyên được hắn nhiệt tình chiêu đãi, kết quả, Đường Tuyên nhìn ra thân phận Phương Vân Kiệt phi phú tức quý, nghĩ là công tử gia đình giàu có nào đó, nên muốn bắt cóc tống tiền.
Đường Tuyên lại không vội không bực, phong tỏa tin tức, dứt khoát đập nồi dìm thuyền, muốn gϊếŧ người diệt khẩu, xong hết mọi chuyện.
Phương Vân Kiệt ở Thủy Vân Tinh hô mưa gọi gió, thiếu chút nữa liền thua tại Thiên Lang Tinh, cái địa phương mà ngày thường hắn chướng mắt.
Sau khi Phương Vân Kiệt trốn thoát liền điều tra kỹ lưỡng quá khứ của Đường Tuyên, không ngờ lại phát hiện ra thân phận của Đường Tuyên có một bí mật kinh thiên.
Mẹ ruột của Đường Tuyên là Kim Diễm, một tiểu tình nhân được Đường Tấn bao dưỡng, Kim Diễm cùng chủ mẫu Đường gia mang thai và sinh con cùng một lúc, vì muốn cho con trai một tương lai tốt đẹp, Kim Diễm đã tráo đổi con trai với chủ mẫu, bởi vì hai đứa nhỏ lớn lên đều giống Đường Tấn, nên không bị phát hiện.
Chủ mẫu Đường gia Lý Minh Châu là một người tàn nhẫn, bởi vì ghen ghét Kim Diễm được sủng ái, sau khi biết Kim Diễm có con trai, thế nên hại chết “con trai của Kim Diễm”.
Đường Tuyên từ tư sinh tử biến thành Thái Tử gia, mà Thái Tử gia chân chính lại chết dưới sự tính kế của mẹ ruột.
Chủ mẫu Đường gia khi biết chân tướng, lập tức nổi cơn điên, Đường Tuyên biết chân tướng cũng rất chấn động.
Gia chủ Đường gia lo lắng Phương Vân Kiệt trả thù, cũng vì bình ổn lửa giận của thê tử, đem Đường Tuyên trói lại gửi đến Thủy Vân Tinh “Nhận lỗi”.
Đường Tuyên còn chưa kịp tiếp thu thân phận thay đổi, đã bị đưa đến Thủy Vân Tinh.
Chủ mẫu Đường gia hận hắn “Hại chết con trai ruột” của mình, trước khi đi còn hung hăng giáo huấn Đường Tuyên một trận, tuy rằng Đường Tuyên không phải con trai Lý Minh Châu, nhưng vẫn là con trai Đường Tấn chỉ là Đường Tấn kiêng kỵ thế lực Lý gia nên cũng không ngăn cản.
Thời điểm Đường Tuyên bị đưa đến Thủy Vân Tinh đã hấp hối.
..........