Tình Mê Pháp Lan Tây
Chương 12
Alex cũng sửng sốt, hai giây sau mới bắt đầu có phản ứng, ngọn lửa giận nhanh chóng bùng cháy bên trong đôi ngươi xanh biếc, nỗi giận điên cuồng cắn răng nói: “Em dám đánh tôi? Chưa có ai dám đối với tôi như vậy! Em muốn tìm chết sao?”
Sở Lăng cố gắng chống đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã, không chịu khuất phục hất cằm lên lạnh lùng nói: “Vậy sao anh không dứt khoát giết tôi đi?”
Alex vô cùng tức giận bước tới trước, Sở Lăng lui về sau từng bước, mãi đến khi gần chạm vào giường, liếc mắt nhìn thấy lưỡi kiếm của mình đang nằm trên mặt tủ, không hê nghĩ ngợi liền cầm lấy đâm về phía Alex, tuy không hề phòng bị nhưng anh vẫn nhanh nhẹn lắc mình né được, nhưng thân thủ Sở Lăng cũng không phải loại bình thường, lưỡi kiếm sắc bén cắt đứt mảnh áo ang đang mặc trên người, để lại trên cánh tay trái một vệt máu.
Cô hầu nhìn thấy tình cảnh này sợ đến mức ôm đống chăn nệm vừa thay vội vàng chạy ra phía cửa.
Lúc Sở Lăng đâm tiếp nhát thứ hai thì Alex khẽ đảo tay nắm chặt lấy cổ tay cậu, dùng sức đoạt lấy lưỡi kiếm sau đó vung tay ném sang chỗ khác, bắn thẳng đến ghim vào cánh cửa nàng hầu vừa mở ra khiến cô ta hoảng sợ đến mức hồn vía lên mây, thét một tiếng chói tai sau đó tông cửa chạy trối chết ra ngoài.
Alex nắm chặt cổ tay Sở Lăng bẻ ngoặc về phía sau, cả hai người ngã nhào về phía nệm giường cô hầu vừa thu xếp gọn gàng, Sở Lăng không hề phản kháng để mặc Alex ép mình vào lớp chăn mền mềm mại.
Alex mạnh mẽ áp Sở Lăng dưới thân mình, nghiến răng: “Chết tiệt!Em muốn giết tôi vậy sao?”
Con ngươi đen tuyền của Sở Lăng cũng bừng bừng tức giận, không hề lo sợ nhìn thẳng vào Alex lạnh lùng nói: “Đến bây giờ anh mới biết sao?”
Alex tức giận vung tay đấm xuống một cái, xẹt qua bên tai Sở Lăng mạnh mẽ chạm vào lớp gối bông dầy cợm, kình lực mạnh mẽ xẹt qua gương mặt Sở Lăng khiến cậu vội vàng nhắm chặt mắt lại, chỉ cảm thấy chiếc gối mềm mại bị đấm lún sâu xuống.
Một lát sau, Sở Lăng chậm chạp mở mắt, Alex vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, ngọn lửa phẫn nộ trong đôi mắt xanh biếc cũng từ từ biến mất, thấy cậu mở mắt, anh lạnh lùng cười, đột ngột cuối đầu xuống hôn lên môi cậu: “Muốn giết tôi, ít nhất cũng phải chờ đến khi em hồi phục lại sức lực.”
Sở Lăng đâu dễ dàng chịu, bất ngờ cong chân lên đá mạnh vào giữa hai chân Alex, anh thấy vậy nhanh nhẹn khóa chặt hai chân cậu không cho động đậy, hôn lên môi cậu khẽ cười gian: “Lăng, em thật tàn nhẫn, phá hỏng nó thì tôi lấy cái gì yêu thương em?”
Gương mặt Sở Lăng lập tức đỏ bừng lên, không phân biệt được là do tức giận hay xấu hổ nữa, cố sức giãy dụa cắn lên môi Alex.
Alex không hề để tâm tới ngẩng đầu lên, dừng lại ở đôi mắt đen xinh đẹp như bảo thạch đang bừng bừng lủa giận, cổ họng chợt cảm thấy khô khan, anh khàn khàn nói: “Xem ra em vẫn còn rất nhiều sức lực.”
Sở Lăng ngẩn người, không hiểu được ý tứ của Alex, nhưng lập tức giật mình, qua lớp áo khoác hắn cảm giác được dục vọng vô cùng cứng rắn của anh, lập tức không nhịn được sợ hãi thở gấp, mà Alex lúc này cũng không có ý định kiềm nén lại dục vọng của mình như vừa rồi, vừa dứt lời liền xé nát áo cậu.
Ray cùng một vài tên thuộc hạ đang buồn chán ngồi trong phòng khách dưới lầu, đột nhiên thấy cô hầu gái hoảng loạn từ trên lầu lao vụt xuống, Ray khó hiểu hỏi: “Nina, cô làm sao vậy?”
Nina dừng lại, không ngừng thở dốc: “Ông…ông Dunton, trên lầu… trên lầu,người kia…”
Ray thuận miệng nói: “Cô nói cái người hôm nay bắt về sao? Có phải Alex đã giết cậu ta không? Người chết có gì phải sợ?”
Nina liên tục lắc đầu: “Không…không đúng, bọn họ… bọn họ đang đánh nhau.”
Ray ngẩn người hỏi: “Ai đánh nhau với ai? Cô đừng căng thẳng, từ từ nói.” Kì lạ, trên lầu hiện tại chỉ có Alex cùng với tên Jason đã bị chế ngự, còn có ai để đánh nhau?
Nina thở hổn hển, cuối cùng nói rõ: “Thì là cái người bị bắt về, cậu ta…cậu ta không chỉ tát ngài Alex một bạt tai, còn dùng kiếm đâm ngài ấy bị thương, vì thế…vì thế mà ngài Alex mới đánh nhau.”
“Cái gì?”Ray nhảy bắn lên khỏi ghế sô pha, quát to: “Nhanh lên xem thế nào.” Rút khẩu súng lục ra, Ray dẫn đầu đám người phóng nhanh lên lầu, đám thuộc hạ cũng vội vàng đuổi theo.
Ray nghĩ rằng Alex đã không cẩn thận để tên Jason ấy trốn thoát, từng đánh nhau với người nọ, anh hiểu rất rõ người này lợi hại như thế nào, nếu Alex tay không đối phó nói không chừng sẽ có nguy hiểm. Thế nhưng…sự việc có chút kì lạ? Ray hiểu rất rõ Alex, thân thủ chắc chắn cao hơn Jason, dù thế nào đi nữa cũng không thể để bị đánh một bạt tai a?
Ray xông thẳng lên cầu thang vọt đến trước cửa phòng Alex liền nhìn thấy lưỡi kiếm từ bên trong xuyên ra ngoài, thấy tình hình nguy hiểm không suy nghĩ liền xô cửa chạy ào vào: “Alex…” Sau đó sửng sốt chết lặng, đám thuộc hạ phía sau chạy vào cũng kinh hoàng giương mắt nhìn tình cảnh trước mắt.
Sở Lăng cố gắng chống đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã, không chịu khuất phục hất cằm lên lạnh lùng nói: “Vậy sao anh không dứt khoát giết tôi đi?”
Alex vô cùng tức giận bước tới trước, Sở Lăng lui về sau từng bước, mãi đến khi gần chạm vào giường, liếc mắt nhìn thấy lưỡi kiếm của mình đang nằm trên mặt tủ, không hê nghĩ ngợi liền cầm lấy đâm về phía Alex, tuy không hề phòng bị nhưng anh vẫn nhanh nhẹn lắc mình né được, nhưng thân thủ Sở Lăng cũng không phải loại bình thường, lưỡi kiếm sắc bén cắt đứt mảnh áo ang đang mặc trên người, để lại trên cánh tay trái một vệt máu.
Cô hầu nhìn thấy tình cảnh này sợ đến mức ôm đống chăn nệm vừa thay vội vàng chạy ra phía cửa.
Lúc Sở Lăng đâm tiếp nhát thứ hai thì Alex khẽ đảo tay nắm chặt lấy cổ tay cậu, dùng sức đoạt lấy lưỡi kiếm sau đó vung tay ném sang chỗ khác, bắn thẳng đến ghim vào cánh cửa nàng hầu vừa mở ra khiến cô ta hoảng sợ đến mức hồn vía lên mây, thét một tiếng chói tai sau đó tông cửa chạy trối chết ra ngoài.
Alex nắm chặt cổ tay Sở Lăng bẻ ngoặc về phía sau, cả hai người ngã nhào về phía nệm giường cô hầu vừa thu xếp gọn gàng, Sở Lăng không hề phản kháng để mặc Alex ép mình vào lớp chăn mền mềm mại.
Alex mạnh mẽ áp Sở Lăng dưới thân mình, nghiến răng: “Chết tiệt!Em muốn giết tôi vậy sao?”
Con ngươi đen tuyền của Sở Lăng cũng bừng bừng tức giận, không hề lo sợ nhìn thẳng vào Alex lạnh lùng nói: “Đến bây giờ anh mới biết sao?”
Alex tức giận vung tay đấm xuống một cái, xẹt qua bên tai Sở Lăng mạnh mẽ chạm vào lớp gối bông dầy cợm, kình lực mạnh mẽ xẹt qua gương mặt Sở Lăng khiến cậu vội vàng nhắm chặt mắt lại, chỉ cảm thấy chiếc gối mềm mại bị đấm lún sâu xuống.
Một lát sau, Sở Lăng chậm chạp mở mắt, Alex vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, ngọn lửa phẫn nộ trong đôi mắt xanh biếc cũng từ từ biến mất, thấy cậu mở mắt, anh lạnh lùng cười, đột ngột cuối đầu xuống hôn lên môi cậu: “Muốn giết tôi, ít nhất cũng phải chờ đến khi em hồi phục lại sức lực.”
Sở Lăng đâu dễ dàng chịu, bất ngờ cong chân lên đá mạnh vào giữa hai chân Alex, anh thấy vậy nhanh nhẹn khóa chặt hai chân cậu không cho động đậy, hôn lên môi cậu khẽ cười gian: “Lăng, em thật tàn nhẫn, phá hỏng nó thì tôi lấy cái gì yêu thương em?”
Gương mặt Sở Lăng lập tức đỏ bừng lên, không phân biệt được là do tức giận hay xấu hổ nữa, cố sức giãy dụa cắn lên môi Alex.
Alex không hề để tâm tới ngẩng đầu lên, dừng lại ở đôi mắt đen xinh đẹp như bảo thạch đang bừng bừng lủa giận, cổ họng chợt cảm thấy khô khan, anh khàn khàn nói: “Xem ra em vẫn còn rất nhiều sức lực.”
Sở Lăng ngẩn người, không hiểu được ý tứ của Alex, nhưng lập tức giật mình, qua lớp áo khoác hắn cảm giác được dục vọng vô cùng cứng rắn của anh, lập tức không nhịn được sợ hãi thở gấp, mà Alex lúc này cũng không có ý định kiềm nén lại dục vọng của mình như vừa rồi, vừa dứt lời liền xé nát áo cậu.
Ray cùng một vài tên thuộc hạ đang buồn chán ngồi trong phòng khách dưới lầu, đột nhiên thấy cô hầu gái hoảng loạn từ trên lầu lao vụt xuống, Ray khó hiểu hỏi: “Nina, cô làm sao vậy?”
Nina dừng lại, không ngừng thở dốc: “Ông…ông Dunton, trên lầu… trên lầu,người kia…”
Ray thuận miệng nói: “Cô nói cái người hôm nay bắt về sao? Có phải Alex đã giết cậu ta không? Người chết có gì phải sợ?”
Nina liên tục lắc đầu: “Không…không đúng, bọn họ… bọn họ đang đánh nhau.”
Ray ngẩn người hỏi: “Ai đánh nhau với ai? Cô đừng căng thẳng, từ từ nói.” Kì lạ, trên lầu hiện tại chỉ có Alex cùng với tên Jason đã bị chế ngự, còn có ai để đánh nhau?
Nina thở hổn hển, cuối cùng nói rõ: “Thì là cái người bị bắt về, cậu ta…cậu ta không chỉ tát ngài Alex một bạt tai, còn dùng kiếm đâm ngài ấy bị thương, vì thế…vì thế mà ngài Alex mới đánh nhau.”
“Cái gì?”Ray nhảy bắn lên khỏi ghế sô pha, quát to: “Nhanh lên xem thế nào.” Rút khẩu súng lục ra, Ray dẫn đầu đám người phóng nhanh lên lầu, đám thuộc hạ cũng vội vàng đuổi theo.
Ray nghĩ rằng Alex đã không cẩn thận để tên Jason ấy trốn thoát, từng đánh nhau với người nọ, anh hiểu rất rõ người này lợi hại như thế nào, nếu Alex tay không đối phó nói không chừng sẽ có nguy hiểm. Thế nhưng…sự việc có chút kì lạ? Ray hiểu rất rõ Alex, thân thủ chắc chắn cao hơn Jason, dù thế nào đi nữa cũng không thể để bị đánh một bạt tai a?
Ray xông thẳng lên cầu thang vọt đến trước cửa phòng Alex liền nhìn thấy lưỡi kiếm từ bên trong xuyên ra ngoài, thấy tình hình nguy hiểm không suy nghĩ liền xô cửa chạy ào vào: “Alex…” Sau đó sửng sốt chết lặng, đám thuộc hạ phía sau chạy vào cũng kinh hoàng giương mắt nhìn tình cảnh trước mắt.
Tác giả :
Tây Phong Xuy Mộng