Tinh Linh Trên Vai Dã Thú
Chương 25: Việc vặt
Vừa về gần đến nhà, cái mũi siêu việt của ngân lang đã ngửi thấy mùi thức ăn vô cùng mê người chỉ mới ngửi thôi đã khiến người ta phải ứa nước miếng.
Đoán là tiểu tinh linh làm, ngân lang có chút vội vàng đẩy cổng đi vào nhà.
“Carlos, mọi thứ đã mua đủ rồi sao?” Estes mở cửa ra cho hắn tiến vào, vươn tay muốn cầm giúp hắn mấy túi đồ.
Ngân lang mang theo rất nhiều thứ trở về, túi to túi nhỏ đều căng phồng, chắc chắn không nhẹ, phỏng chừng phải hơn trăm cân. Nhưng ngân lang lại là vẻ mặt thoải mái hai tay cầm tất cả các túi trở về.
Không để cho Estes hỗ trợ, ngân lang 1 bên mang tất cả mấy cái túi vào nhà một bên trả lời “Gần như thế, anh chọn cho em một bức màn rồi này, nếu em không thích anh có thể mang đi đổi”
“Ừm” Estes tò mò nhìn hắn lấy ra một cái túi to trong đống đồ, xé ra lớp bọc ngoài bên trong là một hộp các tông đóng gói cẩn thận. Mở hộp ra, ở bên trong là một tấm rèm được gấp gọn gàng.
Chính là một cái liếc mắt, Estes đã ngay lập tức thích nó. Nó lấy màu đất son (google dịch T^T) làm nền tràn ngập những bông hoa mơ vàng, tản mát ra hơi thở chất phác và điễm tĩnh, thêm vào đó là chất liệu miên nhung toát ra sự thoải mái của thiên nhiên, tràn trề sức sống.
Ngân lang nhìn bộ dáng hai mắt lòe lòe tỏa sáng của tiểu tinh linh liền biết cậu thích nó “Anh chỉ mang về một khối, nếu em thích anh sẽ cho bọn họ đem toàn bộ phần còn lại gửi về đây” bởi vì còn cần đóng rèm cửa và khung nên hắn đã nói trước với nhân viên bán hàng, khi nào bọn họ đến đây đóng khung thì mang luôn phần còn lại của bức rèm đến.
“Em rất thích, liền lấy nó đi” Estes vuốt bức màn yêu thích không buông tay, cậu thực thích tấm vải có màu sắc tự nhiên như thế này. Nếu không phải hiện tại không có đủ tài liệu, không phải nói quá chứ chính cậu cũng có thể tự làm được một cái.
Bất quá cậu vốn tưởng thú nhân không có mắt thẩm mỹ, hiện tại có vẻ không hoàn toàn là như vậy [biến dị thực vật chỉ là trường hợp đặc biệt thôi mà]
Ngân lang thấy cậu cao hứng lại từ trong hộp lấy ra một cuốn catalogue “Đây là những sản phẩm của cửa hàng này, em xem thử có thứ gì thích để anh bảo họ mang đến đây luôn”
Estes cầm lấy cuốn catalogue, bên trong là ảnh chụp của các đồ vải vóc trong nhà (chăn gối rèm,….) mỗi loại đều có kiểu cậu thích “Thật sự đều có thể chọn sao? Tiền của anh đủ sao?”
“Yên tâm” ngân lang sờ sờ đầu của cậu – lần này cố tránh đi lỗ tai.
Tuy rằng tiền hắn gửi ngân hàng cũng không phải là nhiều lắm nhưng muốn cho tiểu tinh linh mua mấy thứ này nọ thì vẫn đủ. Dù sao bọn họ cũng chỉ ở đây một tháng thôi, số tiền này dùng mới là không lãng phí.
Tuy rằng ngân lang chỉ nói ngắn ngủi có hai chữ nhưng Estes lập tức an tâm, cậu vô cùng cao hứng lôi kéo ngân lang cùng xem catalogue, chọn mấy thứ mình thích mà hữu dụng.
Chờ chọn xong, Estes lại nhìn mấy thứ ngân lang mua về. Không thể không nói ngân lang hiểu rất rõ sở thích của cậu, mấy thứ chăn gối đều được trang trí hoa cỏ xinh đẹp thanh nhã khiến cho cậu yêu thích không buông tay.
Ngân lang gọi điện cho cửa hàng vải vóc dụng cụ gia dụng để bọn họ mang tới đây. Quay đầu hỏi “Vừa rồi lúc anh vào nhà có ngửi thấy mùi thức ăn, em đang làm gì vậy?” mùi thơm từ phòng bếp luôn khiến hắn không yên lòng vẫn đang lượn lờ trong không khí mà tiểu tinh linh vẫn đang xem xét mấy thứ mua về, hiển nhiên đã quên việc này nên hắn đành phải chủ động hỏi một chút.
Estes lúc này mới nhớ ra mình đã nấu tốt đồ ăn “A, đó là em làm cơm trưa” cậu ngượng ngùng lè lưỡi, đặt đồ vật ở trong tay xuống đi vào phòng bếp.
Thật may là lúc nãy cậu lo đồ ăn bị lạnh nên đều để ở trong nồi để giữ nóng nên bây giờ không cần phải hâm nóng lại nữa.
Đem đồ ăn từ trong nồi dọn lên bàn, Estes nói với ngân lang đi theo sau cậu “Anh đi rửa tay trước đi, em dọn đồ ăn lên bàn xong ngay thôi”
Ngân lang nhìn đĩa thịt nướng đủ cả sắc lẫn vị được Estes bưng trên tay. Lập tức đi đến bồn rửa, mở vòi nước nhanh chóng rửa tay rồi quay lại giúp cậu bưng đồ ăn.
Đương nhiên, hắn bưng một phần xong cũng không quay lại phòng bếp nữa mà khi Estes bưng nồi cơm ra thì ngân lang đã bắt đầu ngồi bên bàn cơm vùi đầu vào ăn rồi.
“Em cứ nghĩ anh chỉ thích ăn thực phẩm sống nhưng có vẻ món ăn chín cũng thực hợp khẩu vị của anh a” Estes một bên xới cơm tẻ thơm ngào ngạt vào bát, để xuống , càng đơm càng cao một bên cao hứng nhìn ngân lang, động tác ăn cơm của cậu làm càng ngày càng nhanh.
Bất quá thú nhân đúng là động vật ăn thịt, ngân lang dùng đũa gắp hết miếng thịt này sang miếng thịt khác mà một cọng rau cũng không chịu động vào.
“Thú nhân không phải dã thú, có lúc chúng ta cũng ăn đồ chín” nhưng không có ai so sánh được với tay nghề của cậu. Đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy thực phẩm chín so với thịt tươi ăn ngon hơn. Lúc trước hắn hoàn toàn không thích loại đồ ăn không có chút mùi vị này.
Gia vị của thú nhân vô cùng đơn điệu chỉ có muối và một số gia vị linh tinh khác. Mà những gia vị thông dụng như gừng, tỏi bởi vì có tính thực vật đặc thù nên không thể sử dụng ở nơi này. Sau mấy trăm năm, những loại gia vị này đã biến mất khỏi tầm mắt của thú nhân, gần như không còn ai có thể nhớ nổi công dụng của chúng nữa.
Khuyết thiếu gia vị, đồ ăn của thú nhân sao có thể ngon được? Bọn họ cũng không phải ai cũng là đầu bếp hàng đầu nên sau rất nhiều năm thú nhân đều lấy thịt tươi làm đồ ăn chính chỉ còn á thú nhân thỉnh thoảng ăn mấy món thịt hầm đơn giản mà thôi.
Cho nên ngân lang bị trù nghệ cấp trung của tiểu tinh linh chinh phục cũng phải là việc gì bất khả tư nghị (không thể hiểu nổi)
Estes xới một bát cơm như ngọn núi nhỏ đưa đến trước mặt ngân lang “Anh cũng đừng kiêng ăn a, tốt xấu gì cũng nên ăn chút rau xanh a, không thì ăn cơm cũng được. Yên tâm, tất cả đồ ăn đều là do em tự mình nấu, tuyệt đối không nguy hại”
Ngân lang không chút do dự cầm lấy bát cơm đưa lên miệng và một miếng, nhấm nuột một chút, hương vị quả không tồi. Cứ thế bắt đầu một ngụm cơm mấy miếng thịt. Lần này hắn cũng không đem thịt và mấy thứ thêm vào tách ra nữa nhưng đĩa rau thập cẩm và canh thì vẫn là một chút cũng không đụng tới.
“Em cũng ăn nhanh lên đi, hôm nay trời lạnh đồ ăn sẽ nhanh nguội đi” ngân lang gắp mấy đũa rau đặt vào trong bát của tiểu tinh linh. So sánh với núi nhỏ cơm của hắn thì bát của cậu chỉ gần tới miệng.
“Ân” Estes cầm lấy đôi đũa một miếng một miếng ăn. Cậu ăn rất chậm, một miếng phải tinh tế nhấm nháp nửa ngày mới nuốt xuống. Không bù cho ngân lang bỏ vào mồm là trực tiếp nuốt xuống. Cho nên khi cậu ăn xong ngân lang đã đem toàn bộ thịt trên bàn ăn hết sạch còn nhân tiện ăn thêm 3 núi nhỏ cơm tẻ.
“Từ từ ăn mới có lợi cho tiêu hóa” Buông bát xuống, Estes không hài lòng nhìn ngân lang. Lễ nghi bàn ăn của cậu rất tốt cho nên khi ăn cơm hoàn toàn không nói lời nào, có gì cũng phải chờ ăn xong nói sau.
“Hệ tiêu hóa của thú nhân rất tốt” ngân lang lại không cho là đúng “Lần sau nấu nhiều hơn nhé” tuy rằng hình người của thú nhân sức ăn không lớn như hình thú nhưng chút đồ ăn này vẫn không đủ hắn ăn no.
Estes quệt quệt miệng, lại càng không cao hứng “Em mới không cần lại nấu cho anh ăn nữa, mùi thịt thực khó ngửi”
“Lần sau để anh phụ trách tẩy rửa, em chỉ cần nấu thôi, được không?’ ngân lang vươn tay vuốt ve tóc của cậu.
Estes nghĩ nghĩ, lại nói thêm “Bát cũng là anh rửa” (dạy chồng từ thuở bơ vơ mới về, mọi người học tập đi =))))))))))))))
“Hảo” ngân lang gật đầu, bỏ tay vuốt ve tóc cậu ra bắt đầu đi thu dọn bàn ăn.
Estes đột nhiên nhớ ra quần áo giặt ở trong phòng vệ sinh còn chưa phơi liền đối với ngân lang đang đi vào phòng bếp hô một câu “Trong phòng vệ sinh còn có quần áo đã giặt xong rồi, lát nữa anh nhớ đi phơi nhé”
“Đã biết” thanh âm của ngân lang truyền ra từ phòng bếp ý bảo hắn đã nghe thấy được.
Estes cầm một quả giúp tiêu hóa, một bên ăn một bên sửa soạn lại những thứ ngân lang mua về.
Ngân lang mua rất nhiều đồ, ngoài đồ phòng ngủ còn có hàng loạt các mặt hàng dụng cụ gia dụng khác ví dụ như khăn tắm, dép, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, xà phòng, bột giặt, sữa tắm…. Estes đem những thứ cậu nhận thức được để cùng 1 chỗ , những thứ cậu không biết thì bỏ sang một bên chờ ngân lang rửa bát xong sẽ hỏi hắn sau.
Ngân lang rất nhanh đã thu dọn phòng bếp xong đi ra cùng tiểu tinh linh sửa soạn này nọ.
Đoán là tiểu tinh linh làm, ngân lang có chút vội vàng đẩy cổng đi vào nhà.
“Carlos, mọi thứ đã mua đủ rồi sao?” Estes mở cửa ra cho hắn tiến vào, vươn tay muốn cầm giúp hắn mấy túi đồ.
Ngân lang mang theo rất nhiều thứ trở về, túi to túi nhỏ đều căng phồng, chắc chắn không nhẹ, phỏng chừng phải hơn trăm cân. Nhưng ngân lang lại là vẻ mặt thoải mái hai tay cầm tất cả các túi trở về.
Không để cho Estes hỗ trợ, ngân lang 1 bên mang tất cả mấy cái túi vào nhà một bên trả lời “Gần như thế, anh chọn cho em một bức màn rồi này, nếu em không thích anh có thể mang đi đổi”
“Ừm” Estes tò mò nhìn hắn lấy ra một cái túi to trong đống đồ, xé ra lớp bọc ngoài bên trong là một hộp các tông đóng gói cẩn thận. Mở hộp ra, ở bên trong là một tấm rèm được gấp gọn gàng.
Chính là một cái liếc mắt, Estes đã ngay lập tức thích nó. Nó lấy màu đất son (google dịch T^T) làm nền tràn ngập những bông hoa mơ vàng, tản mát ra hơi thở chất phác và điễm tĩnh, thêm vào đó là chất liệu miên nhung toát ra sự thoải mái của thiên nhiên, tràn trề sức sống.
Ngân lang nhìn bộ dáng hai mắt lòe lòe tỏa sáng của tiểu tinh linh liền biết cậu thích nó “Anh chỉ mang về một khối, nếu em thích anh sẽ cho bọn họ đem toàn bộ phần còn lại gửi về đây” bởi vì còn cần đóng rèm cửa và khung nên hắn đã nói trước với nhân viên bán hàng, khi nào bọn họ đến đây đóng khung thì mang luôn phần còn lại của bức rèm đến.
“Em rất thích, liền lấy nó đi” Estes vuốt bức màn yêu thích không buông tay, cậu thực thích tấm vải có màu sắc tự nhiên như thế này. Nếu không phải hiện tại không có đủ tài liệu, không phải nói quá chứ chính cậu cũng có thể tự làm được một cái.
Bất quá cậu vốn tưởng thú nhân không có mắt thẩm mỹ, hiện tại có vẻ không hoàn toàn là như vậy [biến dị thực vật chỉ là trường hợp đặc biệt thôi mà]
Ngân lang thấy cậu cao hứng lại từ trong hộp lấy ra một cuốn catalogue “Đây là những sản phẩm của cửa hàng này, em xem thử có thứ gì thích để anh bảo họ mang đến đây luôn”
Estes cầm lấy cuốn catalogue, bên trong là ảnh chụp của các đồ vải vóc trong nhà (chăn gối rèm,….) mỗi loại đều có kiểu cậu thích “Thật sự đều có thể chọn sao? Tiền của anh đủ sao?”
“Yên tâm” ngân lang sờ sờ đầu của cậu – lần này cố tránh đi lỗ tai.
Tuy rằng tiền hắn gửi ngân hàng cũng không phải là nhiều lắm nhưng muốn cho tiểu tinh linh mua mấy thứ này nọ thì vẫn đủ. Dù sao bọn họ cũng chỉ ở đây một tháng thôi, số tiền này dùng mới là không lãng phí.
Tuy rằng ngân lang chỉ nói ngắn ngủi có hai chữ nhưng Estes lập tức an tâm, cậu vô cùng cao hứng lôi kéo ngân lang cùng xem catalogue, chọn mấy thứ mình thích mà hữu dụng.
Chờ chọn xong, Estes lại nhìn mấy thứ ngân lang mua về. Không thể không nói ngân lang hiểu rất rõ sở thích của cậu, mấy thứ chăn gối đều được trang trí hoa cỏ xinh đẹp thanh nhã khiến cho cậu yêu thích không buông tay.
Ngân lang gọi điện cho cửa hàng vải vóc dụng cụ gia dụng để bọn họ mang tới đây. Quay đầu hỏi “Vừa rồi lúc anh vào nhà có ngửi thấy mùi thức ăn, em đang làm gì vậy?” mùi thơm từ phòng bếp luôn khiến hắn không yên lòng vẫn đang lượn lờ trong không khí mà tiểu tinh linh vẫn đang xem xét mấy thứ mua về, hiển nhiên đã quên việc này nên hắn đành phải chủ động hỏi một chút.
Estes lúc này mới nhớ ra mình đã nấu tốt đồ ăn “A, đó là em làm cơm trưa” cậu ngượng ngùng lè lưỡi, đặt đồ vật ở trong tay xuống đi vào phòng bếp.
Thật may là lúc nãy cậu lo đồ ăn bị lạnh nên đều để ở trong nồi để giữ nóng nên bây giờ không cần phải hâm nóng lại nữa.
Đem đồ ăn từ trong nồi dọn lên bàn, Estes nói với ngân lang đi theo sau cậu “Anh đi rửa tay trước đi, em dọn đồ ăn lên bàn xong ngay thôi”
Ngân lang nhìn đĩa thịt nướng đủ cả sắc lẫn vị được Estes bưng trên tay. Lập tức đi đến bồn rửa, mở vòi nước nhanh chóng rửa tay rồi quay lại giúp cậu bưng đồ ăn.
Đương nhiên, hắn bưng một phần xong cũng không quay lại phòng bếp nữa mà khi Estes bưng nồi cơm ra thì ngân lang đã bắt đầu ngồi bên bàn cơm vùi đầu vào ăn rồi.
“Em cứ nghĩ anh chỉ thích ăn thực phẩm sống nhưng có vẻ món ăn chín cũng thực hợp khẩu vị của anh a” Estes một bên xới cơm tẻ thơm ngào ngạt vào bát, để xuống , càng đơm càng cao một bên cao hứng nhìn ngân lang, động tác ăn cơm của cậu làm càng ngày càng nhanh.
Bất quá thú nhân đúng là động vật ăn thịt, ngân lang dùng đũa gắp hết miếng thịt này sang miếng thịt khác mà một cọng rau cũng không chịu động vào.
“Thú nhân không phải dã thú, có lúc chúng ta cũng ăn đồ chín” nhưng không có ai so sánh được với tay nghề của cậu. Đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy thực phẩm chín so với thịt tươi ăn ngon hơn. Lúc trước hắn hoàn toàn không thích loại đồ ăn không có chút mùi vị này.
Gia vị của thú nhân vô cùng đơn điệu chỉ có muối và một số gia vị linh tinh khác. Mà những gia vị thông dụng như gừng, tỏi bởi vì có tính thực vật đặc thù nên không thể sử dụng ở nơi này. Sau mấy trăm năm, những loại gia vị này đã biến mất khỏi tầm mắt của thú nhân, gần như không còn ai có thể nhớ nổi công dụng của chúng nữa.
Khuyết thiếu gia vị, đồ ăn của thú nhân sao có thể ngon được? Bọn họ cũng không phải ai cũng là đầu bếp hàng đầu nên sau rất nhiều năm thú nhân đều lấy thịt tươi làm đồ ăn chính chỉ còn á thú nhân thỉnh thoảng ăn mấy món thịt hầm đơn giản mà thôi.
Cho nên ngân lang bị trù nghệ cấp trung của tiểu tinh linh chinh phục cũng phải là việc gì bất khả tư nghị (không thể hiểu nổi)
Estes xới một bát cơm như ngọn núi nhỏ đưa đến trước mặt ngân lang “Anh cũng đừng kiêng ăn a, tốt xấu gì cũng nên ăn chút rau xanh a, không thì ăn cơm cũng được. Yên tâm, tất cả đồ ăn đều là do em tự mình nấu, tuyệt đối không nguy hại”
Ngân lang không chút do dự cầm lấy bát cơm đưa lên miệng và một miếng, nhấm nuột một chút, hương vị quả không tồi. Cứ thế bắt đầu một ngụm cơm mấy miếng thịt. Lần này hắn cũng không đem thịt và mấy thứ thêm vào tách ra nữa nhưng đĩa rau thập cẩm và canh thì vẫn là một chút cũng không đụng tới.
“Em cũng ăn nhanh lên đi, hôm nay trời lạnh đồ ăn sẽ nhanh nguội đi” ngân lang gắp mấy đũa rau đặt vào trong bát của tiểu tinh linh. So sánh với núi nhỏ cơm của hắn thì bát của cậu chỉ gần tới miệng.
“Ân” Estes cầm lấy đôi đũa một miếng một miếng ăn. Cậu ăn rất chậm, một miếng phải tinh tế nhấm nháp nửa ngày mới nuốt xuống. Không bù cho ngân lang bỏ vào mồm là trực tiếp nuốt xuống. Cho nên khi cậu ăn xong ngân lang đã đem toàn bộ thịt trên bàn ăn hết sạch còn nhân tiện ăn thêm 3 núi nhỏ cơm tẻ.
“Từ từ ăn mới có lợi cho tiêu hóa” Buông bát xuống, Estes không hài lòng nhìn ngân lang. Lễ nghi bàn ăn của cậu rất tốt cho nên khi ăn cơm hoàn toàn không nói lời nào, có gì cũng phải chờ ăn xong nói sau.
“Hệ tiêu hóa của thú nhân rất tốt” ngân lang lại không cho là đúng “Lần sau nấu nhiều hơn nhé” tuy rằng hình người của thú nhân sức ăn không lớn như hình thú nhưng chút đồ ăn này vẫn không đủ hắn ăn no.
Estes quệt quệt miệng, lại càng không cao hứng “Em mới không cần lại nấu cho anh ăn nữa, mùi thịt thực khó ngửi”
“Lần sau để anh phụ trách tẩy rửa, em chỉ cần nấu thôi, được không?’ ngân lang vươn tay vuốt ve tóc của cậu.
Estes nghĩ nghĩ, lại nói thêm “Bát cũng là anh rửa” (dạy chồng từ thuở bơ vơ mới về, mọi người học tập đi =))))))))))))))
“Hảo” ngân lang gật đầu, bỏ tay vuốt ve tóc cậu ra bắt đầu đi thu dọn bàn ăn.
Estes đột nhiên nhớ ra quần áo giặt ở trong phòng vệ sinh còn chưa phơi liền đối với ngân lang đang đi vào phòng bếp hô một câu “Trong phòng vệ sinh còn có quần áo đã giặt xong rồi, lát nữa anh nhớ đi phơi nhé”
“Đã biết” thanh âm của ngân lang truyền ra từ phòng bếp ý bảo hắn đã nghe thấy được.
Estes cầm một quả giúp tiêu hóa, một bên ăn một bên sửa soạn lại những thứ ngân lang mua về.
Ngân lang mua rất nhiều đồ, ngoài đồ phòng ngủ còn có hàng loạt các mặt hàng dụng cụ gia dụng khác ví dụ như khăn tắm, dép, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, xà phòng, bột giặt, sữa tắm…. Estes đem những thứ cậu nhận thức được để cùng 1 chỗ , những thứ cậu không biết thì bỏ sang một bên chờ ngân lang rửa bát xong sẽ hỏi hắn sau.
Ngân lang rất nhanh đã thu dọn phòng bếp xong đi ra cùng tiểu tinh linh sửa soạn này nọ.
Tác giả :
Du Du Tiên