Tinh Giới
Chương 289: Ngụy Phong tu luyện
Ngụy Phong đi tới đi lui trong phòng, lòng vô cùng rối rắm.
- Nhưng lỡ đến lúc đó phát hiện ta không có thiên phú tu chân thì chẳng phải là lãng phí thời gian?
Không phải ai đều có thể tu chân, cái này cần thiên phú. Người không có thiên phú thì không thích hợp tu chân, dù cưỡng ép tu luyện đến cuối cùng thành tựu cực kỳ hữu hạn.
Giọng Lâm Thiên vang lên sau lưng Ngụy Phong:
- Lão Ngụy, đang nghĩ gì vậy?
Mắt Ngụy Phong lộ tia vừa mừng vừa sợ, vụt xoay người.
- Lão tam, ngươi vào bằng cách nào?
Chỗ Ngụy Phong ở là trong quân doanh, gã không ngờ Lâm Thiên lặng lẽ xuất hiện sau lưng mình.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Lão Ngụy, tuy quân doanh phòng ngự nghiêm ngặt nhưng nếu ta muốn tiến vào sẽ không khó khăn. Lão Ngụy, vốn nói trong vòng nửa năm sẽ tìm công pháp tốt cho ngươi nhưng bây giờ đã hơn nửa năm, ngại quá.
Ngụy Phong xua tay:
- Không sao không sao, ta biết tìm một công pháp tốt rất khó khăn. Lão tam, chúng ta đã lâu không gặp, ta kêu người chuẩn bị ít rượu, chúng ta uống vài ly.
Lâm Thiên nói:
- Không cần rượu, nơi này là quân doanh, ta không muốn hại ngươi bị phạt. Ta đã tìm một bộ công pháp cho lão Ngụy, hãy nhìn xem có hợp ý không?
Lâm Thiên lòng máy động, ngọc giản Tu La Chiến quyết nằm trong tay hắn.
Hai tay Ngụy Phong run rẩy nhận lấy ngọc giản:
- Lão tam có xem giúp ta chưa? Ta có thích hợp tu chân không?
Lâm Thiên nói:
- Lão Ngụy, nói thật thì thiên phú của ngươi không quá thích hợp tu luyện.
Nghe Lâm Thiên nói làm mắt Ngụy Phong buồn bã.
Lâm Thiên nói:
- Nhưng công pháp này khác với công pháp khác, nó không cần thiên phú tu chân cao gì, chỉ cần chiến đấu, không ngừng chiến đấu, trong chiến đấu có thể không ngừng đột phá bản thân.
Ngụy Phong đấm mạnh Lâm Thiên, cười mắng:
- Hay cho lão tam, ngươi đang đùa giỡn ta?
Lâm Thiên trầm giọng nói:
- Lão Ngụy hãy suy nghĩ thật kỹ, công pháp này tên Tu La Chiến quyết, tu đến cuối cùng không sợ hãi tiên ma, nhưng chiến đấu bình thường không thể tăng tiến thực lực nhiều. Nó cần cuộc chiến sinh tử, không chỉ một, hai lần, chỉ có nhiều lần bên bờ sống chết mới khiến thực lực tăng nhanh. Cái này không phải chơi, bờ vực sống chết sơ sẩy một cái là vào đất chết.
Tục ngữ nói thường đi ở bờ sông sao không ướt giày? Cái này là hay chơi bên bờ sống chết, trời biết hôm nào xong phim.
Ngụy Phong nói:
- Lão tam, đa tạ! Ta nhận công pháp này, muốn có được thì phải trả giá. Dù ta tu luyện công pháp của người khác thì con đường thành tiên của ta cũng trập trùng gian khó.
Lâm Thiên buông tiếng thở dài:
- Đúng rồi, phàm nhân muốn thành tựu thần tiên chi tôn đâu dễ vậy? Không nói con đường tu tiên nhiều khó khăn, ải cuối cùng để thành tiên là độ kiếp, tám, chín phần mười người thất bại. Lão Ngụy, nếu đã xác định tu luyện thì ta không ngăn cản, mỗi người có lựa chọn của riêng mình. Con đường lão Ngụy chọn tuy không dễ đi, khó khăn hơn người khác tu luyện gấp vô số lần nhưng có trả giá sẽ được đền đáp. Nếu lão Ngụy thật sự khắc khổ tu luyện thì thành tựu sẽ cao hơn người bình thường nhiều.
Ngụy Phong khó hiểu hỏi:
- Lão tam, ta xác định tu luyện, nhưng ta nên bắt đầu như thế nào?
Lâm Thiên giải thích rằng:
- Đây là ngọc giản cất chứa công pháp, lão Ngụy tập trung ý niệm vào ngọc giản là có thể xem xét tư liệu trong đó.
Ngụy Phong làm theo lời Lâm Thiên, ý niệm tập trung vào ngọc giản. Thực lực Ngụy Phong quá thấp, khoảng ba phút mới có dòng tin tức từ ngọc giản chảy vào não. Ngụy Phong cẩn thận cảm nhận, xác định những tin tức này là phần mở đầu Tu La Chiến quyết.
Ngụy Phong thì thào:
- Trăm chết tiểu thành, vạn chết vô địch Tu Chân giới, nếu được trăm vạn chết thì đồ tiên thần.
Trong mắt Ngụy Phong tràn ngập kích động nói:
- Lão tam, công pháp này quá lợi hại!
Lâm Thiên hiểu ý chữ chết Ngụy Phong nói, đó không phải chết hẳn mà là trăm lần, vạn lần, trăm vạn lần bên bờ sống chết.
Lâm Thiên cười khổ nói:
- Lão Ngụy, công pháp này quá nguy hiểm, đừng nói trăm chết, vạn chết, trăm vạn chết. Dù là mười lần ở bên bờ sống chết cũng không phải người bình thường chịu nổi.
Ngụy Phong nói:
- Lão tam, ăn được khổ trong khổ mới là người trên người. Bây giờ ta tu luyện ngay, hãy hộ pháp giúp ta.
Lần đầu tiên tu luyện không phải chiến đấu mà cần tu luyện ra lũ chiến khí thứ nhất, chiến khí hình thành thì khát vọng với thực lực, với chiến đấu càng thêm mãnh liệt, càng muốn tu luyện ra. Người tâm tính hòa bình, chán ghét chiến đấu thì dù bỏ ra ba, năm năm cũng không thể tu luyện ra chiến khí, Tu La Chiến quyết không thích hợp loại người này.
Lâm Thiên gật đầu nói:
- Tốt, vậy cố gắng tu luyện đi.
Ngụy Phong không nói nhiều, mặc kệ dưới đất có sạch sẽ không, gã khoanh chân ngồi dưới đất tu luyện.
Lâm Thiên, Tả Vân Phi, Tiêu Bạch lần lượt tu chân, thực lực tăng vọt kích thích Ngụy Phong rất nhiều. So tài thua đội viên càng khiến Ngụy Phong vô cùng khao khát thực lực, khát vọng chiến đấu không cam lòng làm người bình thường rực cháy trong lòng gã. Nên Ngụy Phong tu luyện Tu La Chiến quyết siêu mau, không gặp trắc trở gì. Lũ chiến khí thứ nhất xuất hiện trong đan điền Ngụy Phong, lao ra đan điền chạy khắp người gã.
Cùng với chiến khí xuất hiện, người Ngụy Phong toát ra khí thế sắc bén, không quá cường đại nhưng rất sắc bén.
Hình dung khí thế bằng từ mũi nhọn thì không thỏa đáng, nhưng khí thế trên người Ngụy Phong cho Lâm Thiên cảm giác như thế.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Lão Ngụy, thành rồng hay sâu phải xem chính ngươi!
Lâm Thiên tin tưởng vào Ngụy Phong nhưng niềm tin ít ỏi, công pháp Tu La Chiến quyết cực kỳ nguy hiểm.
Ba tiếng qua đi, Ngụy Phong đột nhiên mở mắt ra, con ngươi lóe tia sáng, khí thế phát ra liền thu về. Ba tiếng khiến Ngụy Phong tu ra lũ chiến khí thứ nhất, chiến khí bước đầu cường hóa cơ thể Ngụy Phong một lần.
Chiến đấu, chiến khí tăng lên, chiến khí cường hóa thân thể.
Tu La Chiến quyết đi con đường trong cuộc chiến sống chết vô tận đột phá bản thân.
Lâm Thiên nói:
- Chúc mừng lão Ngụy, bây giờ thực lực đã đến thiên giai sơ kỳ.
Tu vi của Lâm Thiên cao hơn Ngụy Phong nhiều nên nhìn sơ đã xem thấu thực lực của gã.
Ngụy Phong trầm giọng nói:
- Lão tam, ơn lớn không cảm ơn hết, sau này có gì cần dùng ta cứ sai bảo, dù là chân trời góc biển ta cũng sẽ chạy đến!
Lâm Thiên cười nói:
- Ha ha ha! Lão Ngụy nghiêm túc vậy làm gì? Nói đi, thực lực tiến bộ rồi muốn làm điều gì nhất?
Ngụy Phong cười gian:
- Muốn làm nhất là dạy dỗ đám nhãi kia, lúc trước khi dễ thực lực của ta thấp, ai nấy không nghe lời.
Không đơn giản là không nghe lời, thực lực Ngụy Phong thấp nhưng lại làm đội trưởng, gia đình gã có thế lực lớn trong quân nên hay có người nhiều chuyện này nọ.
Lâm Thiên cười nói:
- Vậy ta không quấy rầy lão Ngụy giao lưu với bọn họ, đi trước đây. Lão Ngụy hãy cất kỹ ngọc giản đó, chờ khi nào dò xét hết tin tức bên trong rồi nhớ tiêu hủy nó.
Lâm Thiên biến mất ngay. Trong không gian Tinh Giới, Dương Thi, Dương Tuyết, Mộ Dung Tuyết, Thạch Huyên Hiên cố gắng tu luyện.
Nếu chỉ có một mình thì các nàng sẽ không cố gắng như vậy, bây giờ là bốn người, nhìn người ta tu luyện làm sao ngươi ngồi không được? Tuy các nàng công nhận nhau nhưng không có nghĩa là không muốn giành tình yêu của Lâm Thiên nhiều hơn.
Cố gắng một chút sẽ ưu tú hơn chút, có lẽ địa vị cao hơn trong lòng Lâm Thiên, bốn người nghĩ vậy.
Lâm Thiên nhìn nhóm Thạch Huyên Hiên cố gắng thì mỉm cười đi vào Tàng Tinh tháp. Lâm Thiên phải tăng tốc học trận pháp trong Tàng Tinh tháp, tuy hiện tại hắn không cần dùng nhưng trận pháp rất quan trọng.
Trong Tu Chân giới, địa vị trận pháp đại sư vô cùng siêu nhiên. Không nói cái khác, chỉ tính pháp bảo, nếu bên trong không có trận pháp thì còn uy lực gì? Uy lực của pháp bảo chủ yếu xem bên trong phong ấn loại trận pháp gì.
Suốt nửa tháng trời Lâm Thiên luôn tu luyện trong Tàng Tinh tháp, hơn nữa không tính thời gian trong Tàng Tinh tháp mà là nửa tháng bên ngoài, tương đương một trăm năm mươi ngày Tàng Tinh tháp.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
- Thế giới trận pháp thật là phong phú, càng biết nhiều càng thấy mình vô tri.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân, lần đầu tiên đổi cực phẩm tinh thạch đã hấp thu xong hết, giờ đang hấp thu cực phẩm tinh thạch chủ nhân đổi lần hai.
Lâm Thiên hỏi:
- Tiểu Linh, bây giờ ta có bao nhiêu giới lực?
Tiểu Linh trả lời:
- Mười ức hai ngàn vạn duy thưa chủ nhân.
- Không tệ, tiếc rằng chỉ đường hầm không gian đã cần tám ức duy, không dùng được bao nhiêu.
Lâm Thiên nói:
- Càng có nhiều tiền càng cảm thấy tiền xài hoài không dư. Càng nhiều giới lực càng cảm thấy thiếu thốn, nếu lúc bắt đầu có hơn mười ức duy giới lực thì ta sẽ cho rằng dùng cả đời cũng không hết tám ức duy. Tiểu Linh nói xem tám ức duy hình thành công kích thì uy lực mạnh cỡ nào?
- Chỉ cần một trăm vạn duy giới lực hình thành công kích là có thể đánh chết thực lực Xuất Khiếu Kỳ như chủ nhân.
Tiểu Linh đáp:
- Cao thủ Đại Thừa Kỳ thì cần ba ức duy giới lực là đánh lén giết được. Tám ức duy giới lực có thể khiến tồn tại đẳng cấp Thiên Tiên chết.
Lâm Thiên thở dài:
- Quá lãng phí, nếu đường hầm không gian đó không ở Trái Đất thì quỷ mới bỏ ra nhiều giới lực đi tu sửa nó.
- Nhưng lỡ đến lúc đó phát hiện ta không có thiên phú tu chân thì chẳng phải là lãng phí thời gian?
Không phải ai đều có thể tu chân, cái này cần thiên phú. Người không có thiên phú thì không thích hợp tu chân, dù cưỡng ép tu luyện đến cuối cùng thành tựu cực kỳ hữu hạn.
Giọng Lâm Thiên vang lên sau lưng Ngụy Phong:
- Lão Ngụy, đang nghĩ gì vậy?
Mắt Ngụy Phong lộ tia vừa mừng vừa sợ, vụt xoay người.
- Lão tam, ngươi vào bằng cách nào?
Chỗ Ngụy Phong ở là trong quân doanh, gã không ngờ Lâm Thiên lặng lẽ xuất hiện sau lưng mình.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Lão Ngụy, tuy quân doanh phòng ngự nghiêm ngặt nhưng nếu ta muốn tiến vào sẽ không khó khăn. Lão Ngụy, vốn nói trong vòng nửa năm sẽ tìm công pháp tốt cho ngươi nhưng bây giờ đã hơn nửa năm, ngại quá.
Ngụy Phong xua tay:
- Không sao không sao, ta biết tìm một công pháp tốt rất khó khăn. Lão tam, chúng ta đã lâu không gặp, ta kêu người chuẩn bị ít rượu, chúng ta uống vài ly.
Lâm Thiên nói:
- Không cần rượu, nơi này là quân doanh, ta không muốn hại ngươi bị phạt. Ta đã tìm một bộ công pháp cho lão Ngụy, hãy nhìn xem có hợp ý không?
Lâm Thiên lòng máy động, ngọc giản Tu La Chiến quyết nằm trong tay hắn.
Hai tay Ngụy Phong run rẩy nhận lấy ngọc giản:
- Lão tam có xem giúp ta chưa? Ta có thích hợp tu chân không?
Lâm Thiên nói:
- Lão Ngụy, nói thật thì thiên phú của ngươi không quá thích hợp tu luyện.
Nghe Lâm Thiên nói làm mắt Ngụy Phong buồn bã.
Lâm Thiên nói:
- Nhưng công pháp này khác với công pháp khác, nó không cần thiên phú tu chân cao gì, chỉ cần chiến đấu, không ngừng chiến đấu, trong chiến đấu có thể không ngừng đột phá bản thân.
Ngụy Phong đấm mạnh Lâm Thiên, cười mắng:
- Hay cho lão tam, ngươi đang đùa giỡn ta?
Lâm Thiên trầm giọng nói:
- Lão Ngụy hãy suy nghĩ thật kỹ, công pháp này tên Tu La Chiến quyết, tu đến cuối cùng không sợ hãi tiên ma, nhưng chiến đấu bình thường không thể tăng tiến thực lực nhiều. Nó cần cuộc chiến sinh tử, không chỉ một, hai lần, chỉ có nhiều lần bên bờ sống chết mới khiến thực lực tăng nhanh. Cái này không phải chơi, bờ vực sống chết sơ sẩy một cái là vào đất chết.
Tục ngữ nói thường đi ở bờ sông sao không ướt giày? Cái này là hay chơi bên bờ sống chết, trời biết hôm nào xong phim.
Ngụy Phong nói:
- Lão tam, đa tạ! Ta nhận công pháp này, muốn có được thì phải trả giá. Dù ta tu luyện công pháp của người khác thì con đường thành tiên của ta cũng trập trùng gian khó.
Lâm Thiên buông tiếng thở dài:
- Đúng rồi, phàm nhân muốn thành tựu thần tiên chi tôn đâu dễ vậy? Không nói con đường tu tiên nhiều khó khăn, ải cuối cùng để thành tiên là độ kiếp, tám, chín phần mười người thất bại. Lão Ngụy, nếu đã xác định tu luyện thì ta không ngăn cản, mỗi người có lựa chọn của riêng mình. Con đường lão Ngụy chọn tuy không dễ đi, khó khăn hơn người khác tu luyện gấp vô số lần nhưng có trả giá sẽ được đền đáp. Nếu lão Ngụy thật sự khắc khổ tu luyện thì thành tựu sẽ cao hơn người bình thường nhiều.
Ngụy Phong khó hiểu hỏi:
- Lão tam, ta xác định tu luyện, nhưng ta nên bắt đầu như thế nào?
Lâm Thiên giải thích rằng:
- Đây là ngọc giản cất chứa công pháp, lão Ngụy tập trung ý niệm vào ngọc giản là có thể xem xét tư liệu trong đó.
Ngụy Phong làm theo lời Lâm Thiên, ý niệm tập trung vào ngọc giản. Thực lực Ngụy Phong quá thấp, khoảng ba phút mới có dòng tin tức từ ngọc giản chảy vào não. Ngụy Phong cẩn thận cảm nhận, xác định những tin tức này là phần mở đầu Tu La Chiến quyết.
Ngụy Phong thì thào:
- Trăm chết tiểu thành, vạn chết vô địch Tu Chân giới, nếu được trăm vạn chết thì đồ tiên thần.
Trong mắt Ngụy Phong tràn ngập kích động nói:
- Lão tam, công pháp này quá lợi hại!
Lâm Thiên hiểu ý chữ chết Ngụy Phong nói, đó không phải chết hẳn mà là trăm lần, vạn lần, trăm vạn lần bên bờ sống chết.
Lâm Thiên cười khổ nói:
- Lão Ngụy, công pháp này quá nguy hiểm, đừng nói trăm chết, vạn chết, trăm vạn chết. Dù là mười lần ở bên bờ sống chết cũng không phải người bình thường chịu nổi.
Ngụy Phong nói:
- Lão tam, ăn được khổ trong khổ mới là người trên người. Bây giờ ta tu luyện ngay, hãy hộ pháp giúp ta.
Lần đầu tiên tu luyện không phải chiến đấu mà cần tu luyện ra lũ chiến khí thứ nhất, chiến khí hình thành thì khát vọng với thực lực, với chiến đấu càng thêm mãnh liệt, càng muốn tu luyện ra. Người tâm tính hòa bình, chán ghét chiến đấu thì dù bỏ ra ba, năm năm cũng không thể tu luyện ra chiến khí, Tu La Chiến quyết không thích hợp loại người này.
Lâm Thiên gật đầu nói:
- Tốt, vậy cố gắng tu luyện đi.
Ngụy Phong không nói nhiều, mặc kệ dưới đất có sạch sẽ không, gã khoanh chân ngồi dưới đất tu luyện.
Lâm Thiên, Tả Vân Phi, Tiêu Bạch lần lượt tu chân, thực lực tăng vọt kích thích Ngụy Phong rất nhiều. So tài thua đội viên càng khiến Ngụy Phong vô cùng khao khát thực lực, khát vọng chiến đấu không cam lòng làm người bình thường rực cháy trong lòng gã. Nên Ngụy Phong tu luyện Tu La Chiến quyết siêu mau, không gặp trắc trở gì. Lũ chiến khí thứ nhất xuất hiện trong đan điền Ngụy Phong, lao ra đan điền chạy khắp người gã.
Cùng với chiến khí xuất hiện, người Ngụy Phong toát ra khí thế sắc bén, không quá cường đại nhưng rất sắc bén.
Hình dung khí thế bằng từ mũi nhọn thì không thỏa đáng, nhưng khí thế trên người Ngụy Phong cho Lâm Thiên cảm giác như thế.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Lão Ngụy, thành rồng hay sâu phải xem chính ngươi!
Lâm Thiên tin tưởng vào Ngụy Phong nhưng niềm tin ít ỏi, công pháp Tu La Chiến quyết cực kỳ nguy hiểm.
Ba tiếng qua đi, Ngụy Phong đột nhiên mở mắt ra, con ngươi lóe tia sáng, khí thế phát ra liền thu về. Ba tiếng khiến Ngụy Phong tu ra lũ chiến khí thứ nhất, chiến khí bước đầu cường hóa cơ thể Ngụy Phong một lần.
Chiến đấu, chiến khí tăng lên, chiến khí cường hóa thân thể.
Tu La Chiến quyết đi con đường trong cuộc chiến sống chết vô tận đột phá bản thân.
Lâm Thiên nói:
- Chúc mừng lão Ngụy, bây giờ thực lực đã đến thiên giai sơ kỳ.
Tu vi của Lâm Thiên cao hơn Ngụy Phong nhiều nên nhìn sơ đã xem thấu thực lực của gã.
Ngụy Phong trầm giọng nói:
- Lão tam, ơn lớn không cảm ơn hết, sau này có gì cần dùng ta cứ sai bảo, dù là chân trời góc biển ta cũng sẽ chạy đến!
Lâm Thiên cười nói:
- Ha ha ha! Lão Ngụy nghiêm túc vậy làm gì? Nói đi, thực lực tiến bộ rồi muốn làm điều gì nhất?
Ngụy Phong cười gian:
- Muốn làm nhất là dạy dỗ đám nhãi kia, lúc trước khi dễ thực lực của ta thấp, ai nấy không nghe lời.
Không đơn giản là không nghe lời, thực lực Ngụy Phong thấp nhưng lại làm đội trưởng, gia đình gã có thế lực lớn trong quân nên hay có người nhiều chuyện này nọ.
Lâm Thiên cười nói:
- Vậy ta không quấy rầy lão Ngụy giao lưu với bọn họ, đi trước đây. Lão Ngụy hãy cất kỹ ngọc giản đó, chờ khi nào dò xét hết tin tức bên trong rồi nhớ tiêu hủy nó.
Lâm Thiên biến mất ngay. Trong không gian Tinh Giới, Dương Thi, Dương Tuyết, Mộ Dung Tuyết, Thạch Huyên Hiên cố gắng tu luyện.
Nếu chỉ có một mình thì các nàng sẽ không cố gắng như vậy, bây giờ là bốn người, nhìn người ta tu luyện làm sao ngươi ngồi không được? Tuy các nàng công nhận nhau nhưng không có nghĩa là không muốn giành tình yêu của Lâm Thiên nhiều hơn.
Cố gắng một chút sẽ ưu tú hơn chút, có lẽ địa vị cao hơn trong lòng Lâm Thiên, bốn người nghĩ vậy.
Lâm Thiên nhìn nhóm Thạch Huyên Hiên cố gắng thì mỉm cười đi vào Tàng Tinh tháp. Lâm Thiên phải tăng tốc học trận pháp trong Tàng Tinh tháp, tuy hiện tại hắn không cần dùng nhưng trận pháp rất quan trọng.
Trong Tu Chân giới, địa vị trận pháp đại sư vô cùng siêu nhiên. Không nói cái khác, chỉ tính pháp bảo, nếu bên trong không có trận pháp thì còn uy lực gì? Uy lực của pháp bảo chủ yếu xem bên trong phong ấn loại trận pháp gì.
Suốt nửa tháng trời Lâm Thiên luôn tu luyện trong Tàng Tinh tháp, hơn nữa không tính thời gian trong Tàng Tinh tháp mà là nửa tháng bên ngoài, tương đương một trăm năm mươi ngày Tàng Tinh tháp.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
- Thế giới trận pháp thật là phong phú, càng biết nhiều càng thấy mình vô tri.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân, lần đầu tiên đổi cực phẩm tinh thạch đã hấp thu xong hết, giờ đang hấp thu cực phẩm tinh thạch chủ nhân đổi lần hai.
Lâm Thiên hỏi:
- Tiểu Linh, bây giờ ta có bao nhiêu giới lực?
Tiểu Linh trả lời:
- Mười ức hai ngàn vạn duy thưa chủ nhân.
- Không tệ, tiếc rằng chỉ đường hầm không gian đã cần tám ức duy, không dùng được bao nhiêu.
Lâm Thiên nói:
- Càng có nhiều tiền càng cảm thấy tiền xài hoài không dư. Càng nhiều giới lực càng cảm thấy thiếu thốn, nếu lúc bắt đầu có hơn mười ức duy giới lực thì ta sẽ cho rằng dùng cả đời cũng không hết tám ức duy. Tiểu Linh nói xem tám ức duy hình thành công kích thì uy lực mạnh cỡ nào?
- Chỉ cần một trăm vạn duy giới lực hình thành công kích là có thể đánh chết thực lực Xuất Khiếu Kỳ như chủ nhân.
Tiểu Linh đáp:
- Cao thủ Đại Thừa Kỳ thì cần ba ức duy giới lực là đánh lén giết được. Tám ức duy giới lực có thể khiến tồn tại đẳng cấp Thiên Tiên chết.
Lâm Thiên thở dài:
- Quá lãng phí, nếu đường hầm không gian đó không ở Trái Đất thì quỷ mới bỏ ra nhiều giới lực đi tu sửa nó.
Tác giả :
Không Thần