Tinh Giới
Chương 266: Thiên lam chi luyến
Lâm Thiên gật đầu, lòng máy động, bốn trăm năm mươi tiên tinh xuất hiện trên quầy bên cạnh.
Nữ nhân kinh kêu:
– Tiên tinh?
Nữ nhân cất mười viên Oanh Thiên Lôi vào hộp ngọc giao vào tay Lâm Thiên:
– Khách nhân hãy nhận lấy.
Lâm Thiên cầm hộp ngọc cất vào không gian Tinh Giới, nửa canh giờ đã sắp qua, hắn đi xuống lầu.
Lâm Thiên xuống đại sảnh lầu một, giật nảy mình. Trong đại sảnh bây giờ đông nghẹt người, ai nấy khí thế bất phàm.
Lão nhân áo bạc thấy Lâm Thiên xuống thì cười toe toét vẫy tay với hắn:
– Lâm tiểu hữu, đã chừa một ghế rồi này!
Lâm Thiên đi hướng chỗ ngồi, nghe nhiều tiếng xì xầm.
– Người đó là ai mà Ngân lão khách sáo với hắn quá vậy?
Bị nhiều người nhìn chằm chằm nhưng Lâm Thiên rất là bình tĩnh. Tiểu Linh đã hấp thu hơn năm mươi vạn duy giới lực, cộng thêm mười Oanh Thiên Lôi trong tay, có hàng thì lòng chẳng sợ.
– Ngân lão hại ta rồi.
Lâm Thiên cười khổ nói nhỏ:
– Thật nhiều người còn đứng, tuy cũng có nhiều người ngồi nhưng người ta sau lưng có người, không như ta cô đơn chiếc bóng. Ngân lão, nếu có người tới kiếm chuyện với ta thì nhớ bênh vực ta.
Lão nhân áo bạc nói:
– Lâm tiểu hữu nói đùa, ta luôn cho rằng chỉ có thực lực mới thản nhiên không sợ gì. Lâm tiểu hữu dám lấy mấy thứ kia giao dịch với ta, nếu nói không có chỗ dựa thì… ha ha.
Lâm Thiên bĩu môi, hắn đâu có chỗ dựa gì, khi đó hắn ôm quyết tâm cùng lắm thì chết mới đi giao dịch với lão nhân áo bạc. Nhưng bây giờ Lâm Thiên đã có chỗ dựa, dù sao tinh thạch vào tay, có chết cũng không tiếc.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
– Ngân lão lo công chuyện đi, sắp đến giờ rồi.
Lão nhân áo bạc gật đầu, đứng trên cái bệ nhỏ giữa đại sảnh, lớn tiếng nói:
– Các vị, đa tạ mọi người cho đến nay ủng hộ Trân Kỳ các. Chủ nhân nhà ta chuẩn bị ba món trân quý cho mọi người ngắm chơi. Ha ha ha, chắc có nhiều người không chỉ muốn nhìn xem, Trân Kỳ các cũng không tiện quyết định người sở hữu ba món quý hiếm, đành theo quy tắc cũ, ai giá cao người đó được.
– Ngân lão, hãy mau lấy ba món báu vật ra đi, chúng ta sắp không đợi được nữa!
Một thanh niên cười nói:
– Dù sao chúng ta đều biết quy định rồi.
– Đúng vậy! Ngân lão, mau lấy báu vật ra đi, mười năm chỉ có một lần như vậy!
Lão nhân áo bạc cười nói:
– Được, vậy thì không làm mất thời gian của mọi người nữa.
Bốp! Bốp! Bốp!
Lão nhân áo bạc vỗ tay, một thiếu nữ áo lam, một thiếu nữ áo trắng, một thiếu nữ áo tím mỗi người bưng một khay ngọc phủ vải đỏ từ trên lầu đi xuống.
Lâm Thiên giống như nhiều người khác vươn thần niệm tới gần vải đỏ, nhưng rồi hắn cau mày. Vải đỏ bình thường nhưng lại là báu vật hiếm có, thần niệm của Lâm Thiên không thể thăm dò được bên dưới tấm vải có tại sao.
– Ha ha ha! Mọi người đừng nôn nóng.
Lão nhân áo bạc nói:
– Lam nhi, vén vải đỏ lên đi.
Thiếu nữ áo lam lên tiếng:
– Tuân lệnh!
Thiếu nữ áo lam một tay nâng khay ngọc tay kia kéo vải đỏ. Trong khay ngọc là một vòng tay cực kỳ tinh xảo, nhìn liền biết là trang sức nữ nhân đeo. Vòng tay màu xanh biếc tỏa ánh sáng mộng ảo. Nhiều tu chân giả nữ tính vừa thấy vòng tay đó thì mắt sáng rực, các tu chân giả nam tính cũng tràn đầy hứng thú nhìn. Thứ này là đại sát khí, mua về tặng cho bạn nữ mình thích thì…
Một thanh niên hoa phục mỉm cười nói:
– Ngân lão, chắc thứ này không chỉ đẹp thôi?
– Đương nhiên, nếu chỉ đẹp thì nó không thể xưng là trân bảo!
Lão nhân áo bạc nói:
– Vòng tay này tên là Thiên Lam Chi Luyến, một báu vật cấp linh khí trung phẩm, người bình thường đeo cũng có thể đỡ công kích từ cao thủ Nguyên Anh kỳ. Chỉ cần có tu vi Kim Đan kỳ, đeo vòng tay này ngăn công kích của cao thủ Xuất Khiếu Kỳ cũng không thành vấn đề.
Linh khí bình thường cần người sử dụng có tu vi khá cao mới phát huy ra sức mạnh linh khí được, linh khí giống Thiên Lam Chi Luyến không yêu cầu tu vi người sử dụng quá cao thì rất hiếm thấy, xem như trân bảo, phối hợp vẻ ngoài tinh mỹ của Thiên Lam Chi Luyến càng có sức sát thương với nữ giới.
Báu vật cấp linh khí hiếm khi đấu giá công khai như vậy, người có được linh khí bình thường xem nó như vật giữ mạng, sao nỡ lấy ra đổi tinh thạch?
Nhưng linh khí này khiến nhiều người không vừa lòng, mắt liếc hướng hai khay ngọc bị vải đỏ phủ.
Trong đám đông có người lên tiếng:
– Ngân lão, hãy nói ra giá quy định đi!
– Giá quy định? Ha ha, không có giá quy định, mọi người tùy ý ra đi. Dù chỉ có một hạ phẩm tinh thạch, nếu không ai ra giá nữa thì vòng tay này thuộc về người đấu giá.
Lão nhân áo bạc mỉm cười nói:
– Trân Kỳ các chúng ta không thiếu tinh thạch, lấy chúng nó ra chỉ vì cảm tạ mọi người cho đến nay ủng hộ Trân Kỳ các.
Nam nhân trung niên cười to bảo:
– Nếu vậy thì ta ra giá đây Ngân lão, một hạ phẩm tinh thạch, ha ha ha ha ha ha!
Một người khác lên tiếng:
– Cửu môn chủ đang giỡn với Ngân lão sao? Mười vạn cực phẩm tinh thạch!
– Hai mươi vạn cực phẩm tinh thạch!
Mười vạn cực phẩm tinh thạch hơi thấp so với giá trị thật của Thiên Lam Chi Luyến, có người lập tức tăng giá, vọt lên mười vạn cực phẩm tinh thạch nữa.
Lâm Thiên nhìn Thiên Lam Chi Luyến chăm chú, lòng đã quyết định phải bắt được nó. Đương nhiên không phải Lâm Thiên đeo mà hắn muốn tặng người.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Nếu Huyên Hiên đeo Thiên Lam Chi Luyến nhất định vô cùng xinh đẹp.
Lâm Thiên tưởng tượng Thiên Lam Chi Luyến đẹp đẽ đeo trên cổ tay trắng nõn nà của Thạch Huyên Hiên làm lòng hắn rung rinh.
– Tuy Huyên Hiên ở trong Từ Hàng Tịnh Trai không gặp nguy hiểm gì, nhưng nếu rời khỏi Từ Hàng Tịnh Trai thì mang theo Thiên Lam Chi Luyến sẽ an toàn hơn nhiều.
Tu vi của Thạch Huyên Hiên đã đến Kim Đan kỳ, đeo Thiên Lam Chi Luyến có thể ngăn lại tu chân giả Xuất Khiếu Kỳ. Trên Trái Đất hiện tại làm gì có tu chân giả Xuất Khiếu Kỳ, thực lực cao nhất cùng lắm là Nguyên Anh kỳ.
Nếu Thạch Huyên Hiên đeo Thiên Lam Chi Luyến vào ít nhất nàng an toàn tuyệt đối trước khi Trái Đất giải trừ phong ấn.
– Hai mươi mốt vạn cực phẩm tinh thạch!
– Hai mươi hai vạn!
– Hai mươi lăm vạn!
...
Rất nhanh giá trị lên đến năm mươi vạn cực phẩm tinh thạch, Thiên Lam Chi Luyến có sức hấp dẫn quá lớn với tu chân giả nữ.
Lâm Thiên cười khổ phải giành thứ này với nữ nhân.
Lâm Thiên mở miệng nói:
– Tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch!
Toàn trường yên lặng. Lâm Thiên ra giá này lên cao ba chục vạn cực phẩm tinh thạch, đây không phải số lượng nhỏ. Mười cực phẩm tinh thạch khiến tu chân giả tích lũy ba, bốn năm mới xong. Ba mươi vạn, tu chân giả bình thường tích góp đến chết cũng không được một phần mười.
Lão nhân áo bạc cười hỏi:
– Tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch, còn giá nào cao hơn không?
– Ngân lão, cực phẩm tinh thạch không phải đá ven đường, tám mươi vạn dù là với ta cũng hơi cao.
Một thanh niên hoa phục nhìn chăm chú vào Lâm Thiên:
– Đến đây dừng đi, chúng ta mau xem cái tiếp theo.
Lão nhân áo bạc cười to bảo:
– Ha ha ha! Tốt, nếu không có cao hơn vậy Thiên Lam Chi Luyến thuộc về Lâm tiểu hữu. Không biết Lâm tiểu hữu định tặng Thiên Lam Chi Luyến cho vị tiên nữ nào? Ha ha ha ha ha ha!
Thiên Lam Chi Luyến được đưa vào tay Lâm Thiên, hắn lấy ra chiếc nhẫn màu bạc vốn chứa trăm vạn cực phẩm tinh thạch đổi sang đựng tám ngàn tiên tinh ném cho lão nhân áo bạc.
Lâm Thiên thu Thiên Lam Chi Luyến vào không gian Tinh Giới, mỉm cười nói:
– Ngân lão, ta chỉ có chút xíu tinh thạch mua được món này trong mấy thứ kia.
Lão nhân áo bạc quét thần niệm qua, xác định bên trong có tám ngàn tiên tinh thì cười càng tươi. So với tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch thì tám ngàn tiên tinh càng khiến lão nhân áo bạc vừa lòng hơn.
Lão nhân áo bạc mỉm cười nói:
– Bạch nhi, vén lên đi.
Thiếu nữ áo trắng lên tiếng:
– Tuân lệnh!
Thiếu nữ áo trắng vén vải đỏ lên, kiếm khí khiếp người tứ giăng. Con ngươi Lâm Thiên co rút. Trong khay ngọc là tiểu kiếm màu máu to cỡ bàn tay.
Kiếm nhỏ nhưng những người có mặt không ai bỏ qua nó được. Dù là Lâm Thiên hoàn toàn không có kiến thức về pháp bảo cũng biết thanh phi kiếm màu máu này tốt hơn Thanh Linh kiếm lúc trước hắn mua gấp vô số lần.
Lão nhân áo bạc nói:
– Tên kiếm là Ẩm Huyết, linh khí thượng phẩm, giá trị thì chắc mọi người cũng rõ ràng, ha ha ha ha ha ha!
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Bi kịch, ta cũng nhìn trúng kiếm này nhưng không có tinh thạch...
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, thanh kiếm này không phải linh khí thượng phẩm.
Lâm Thiên nghi hoặc hỏi:
– Không phải linh khí thượng phẩm?
Tiểu Linh nói:
– Đúng thưa chủ nhân, thanh kiếm này là ma khí, chỉ bị phong ấn một phần.
Ma khí là tương đương với tiên khí, pháp bảo người trong Ma Giới sử dụng.
Lâm Thiên nhìn Ẩm Huyết kiếm, nhíu mày nói:
– Tiểu Linh, thứ này hữu dụng với ta không?
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, tạm thời thì không cần dùng thứ này. Hiện tại nó bị phong ấn còn dễ dùng, nhưng giết nhiều người thì phong ấn sẽ giải, khi đó bị ma khí phản phệ không dễ chịu.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Thôi, dùng thứ này đổi lại tăng cao thực lực của mình thì không có lời.
Dùng linh khí thượng phẩm chiến đấu với người khác dĩ nhiên là chiếm hết ưu thế, nhưng nói cho cùng là linh khí lợi hại chứ không phải thực lực bản thân cường đại. Nếu có ngày linh khí mất đi thì sao?
Nữ nhân kinh kêu:
– Tiên tinh?
Nữ nhân cất mười viên Oanh Thiên Lôi vào hộp ngọc giao vào tay Lâm Thiên:
– Khách nhân hãy nhận lấy.
Lâm Thiên cầm hộp ngọc cất vào không gian Tinh Giới, nửa canh giờ đã sắp qua, hắn đi xuống lầu.
Lâm Thiên xuống đại sảnh lầu một, giật nảy mình. Trong đại sảnh bây giờ đông nghẹt người, ai nấy khí thế bất phàm.
Lão nhân áo bạc thấy Lâm Thiên xuống thì cười toe toét vẫy tay với hắn:
– Lâm tiểu hữu, đã chừa một ghế rồi này!
Lâm Thiên đi hướng chỗ ngồi, nghe nhiều tiếng xì xầm.
– Người đó là ai mà Ngân lão khách sáo với hắn quá vậy?
Bị nhiều người nhìn chằm chằm nhưng Lâm Thiên rất là bình tĩnh. Tiểu Linh đã hấp thu hơn năm mươi vạn duy giới lực, cộng thêm mười Oanh Thiên Lôi trong tay, có hàng thì lòng chẳng sợ.
– Ngân lão hại ta rồi.
Lâm Thiên cười khổ nói nhỏ:
– Thật nhiều người còn đứng, tuy cũng có nhiều người ngồi nhưng người ta sau lưng có người, không như ta cô đơn chiếc bóng. Ngân lão, nếu có người tới kiếm chuyện với ta thì nhớ bênh vực ta.
Lão nhân áo bạc nói:
– Lâm tiểu hữu nói đùa, ta luôn cho rằng chỉ có thực lực mới thản nhiên không sợ gì. Lâm tiểu hữu dám lấy mấy thứ kia giao dịch với ta, nếu nói không có chỗ dựa thì… ha ha.
Lâm Thiên bĩu môi, hắn đâu có chỗ dựa gì, khi đó hắn ôm quyết tâm cùng lắm thì chết mới đi giao dịch với lão nhân áo bạc. Nhưng bây giờ Lâm Thiên đã có chỗ dựa, dù sao tinh thạch vào tay, có chết cũng không tiếc.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
– Ngân lão lo công chuyện đi, sắp đến giờ rồi.
Lão nhân áo bạc gật đầu, đứng trên cái bệ nhỏ giữa đại sảnh, lớn tiếng nói:
– Các vị, đa tạ mọi người cho đến nay ủng hộ Trân Kỳ các. Chủ nhân nhà ta chuẩn bị ba món trân quý cho mọi người ngắm chơi. Ha ha ha, chắc có nhiều người không chỉ muốn nhìn xem, Trân Kỳ các cũng không tiện quyết định người sở hữu ba món quý hiếm, đành theo quy tắc cũ, ai giá cao người đó được.
– Ngân lão, hãy mau lấy ba món báu vật ra đi, chúng ta sắp không đợi được nữa!
Một thanh niên cười nói:
– Dù sao chúng ta đều biết quy định rồi.
– Đúng vậy! Ngân lão, mau lấy báu vật ra đi, mười năm chỉ có một lần như vậy!
Lão nhân áo bạc cười nói:
– Được, vậy thì không làm mất thời gian của mọi người nữa.
Bốp! Bốp! Bốp!
Lão nhân áo bạc vỗ tay, một thiếu nữ áo lam, một thiếu nữ áo trắng, một thiếu nữ áo tím mỗi người bưng một khay ngọc phủ vải đỏ từ trên lầu đi xuống.
Lâm Thiên giống như nhiều người khác vươn thần niệm tới gần vải đỏ, nhưng rồi hắn cau mày. Vải đỏ bình thường nhưng lại là báu vật hiếm có, thần niệm của Lâm Thiên không thể thăm dò được bên dưới tấm vải có tại sao.
– Ha ha ha! Mọi người đừng nôn nóng.
Lão nhân áo bạc nói:
– Lam nhi, vén vải đỏ lên đi.
Thiếu nữ áo lam lên tiếng:
– Tuân lệnh!
Thiếu nữ áo lam một tay nâng khay ngọc tay kia kéo vải đỏ. Trong khay ngọc là một vòng tay cực kỳ tinh xảo, nhìn liền biết là trang sức nữ nhân đeo. Vòng tay màu xanh biếc tỏa ánh sáng mộng ảo. Nhiều tu chân giả nữ tính vừa thấy vòng tay đó thì mắt sáng rực, các tu chân giả nam tính cũng tràn đầy hứng thú nhìn. Thứ này là đại sát khí, mua về tặng cho bạn nữ mình thích thì…
Một thanh niên hoa phục mỉm cười nói:
– Ngân lão, chắc thứ này không chỉ đẹp thôi?
– Đương nhiên, nếu chỉ đẹp thì nó không thể xưng là trân bảo!
Lão nhân áo bạc nói:
– Vòng tay này tên là Thiên Lam Chi Luyến, một báu vật cấp linh khí trung phẩm, người bình thường đeo cũng có thể đỡ công kích từ cao thủ Nguyên Anh kỳ. Chỉ cần có tu vi Kim Đan kỳ, đeo vòng tay này ngăn công kích của cao thủ Xuất Khiếu Kỳ cũng không thành vấn đề.
Linh khí bình thường cần người sử dụng có tu vi khá cao mới phát huy ra sức mạnh linh khí được, linh khí giống Thiên Lam Chi Luyến không yêu cầu tu vi người sử dụng quá cao thì rất hiếm thấy, xem như trân bảo, phối hợp vẻ ngoài tinh mỹ của Thiên Lam Chi Luyến càng có sức sát thương với nữ giới.
Báu vật cấp linh khí hiếm khi đấu giá công khai như vậy, người có được linh khí bình thường xem nó như vật giữ mạng, sao nỡ lấy ra đổi tinh thạch?
Nhưng linh khí này khiến nhiều người không vừa lòng, mắt liếc hướng hai khay ngọc bị vải đỏ phủ.
Trong đám đông có người lên tiếng:
– Ngân lão, hãy nói ra giá quy định đi!
– Giá quy định? Ha ha, không có giá quy định, mọi người tùy ý ra đi. Dù chỉ có một hạ phẩm tinh thạch, nếu không ai ra giá nữa thì vòng tay này thuộc về người đấu giá.
Lão nhân áo bạc mỉm cười nói:
– Trân Kỳ các chúng ta không thiếu tinh thạch, lấy chúng nó ra chỉ vì cảm tạ mọi người cho đến nay ủng hộ Trân Kỳ các.
Nam nhân trung niên cười to bảo:
– Nếu vậy thì ta ra giá đây Ngân lão, một hạ phẩm tinh thạch, ha ha ha ha ha ha!
Một người khác lên tiếng:
– Cửu môn chủ đang giỡn với Ngân lão sao? Mười vạn cực phẩm tinh thạch!
– Hai mươi vạn cực phẩm tinh thạch!
Mười vạn cực phẩm tinh thạch hơi thấp so với giá trị thật của Thiên Lam Chi Luyến, có người lập tức tăng giá, vọt lên mười vạn cực phẩm tinh thạch nữa.
Lâm Thiên nhìn Thiên Lam Chi Luyến chăm chú, lòng đã quyết định phải bắt được nó. Đương nhiên không phải Lâm Thiên đeo mà hắn muốn tặng người.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Nếu Huyên Hiên đeo Thiên Lam Chi Luyến nhất định vô cùng xinh đẹp.
Lâm Thiên tưởng tượng Thiên Lam Chi Luyến đẹp đẽ đeo trên cổ tay trắng nõn nà của Thạch Huyên Hiên làm lòng hắn rung rinh.
– Tuy Huyên Hiên ở trong Từ Hàng Tịnh Trai không gặp nguy hiểm gì, nhưng nếu rời khỏi Từ Hàng Tịnh Trai thì mang theo Thiên Lam Chi Luyến sẽ an toàn hơn nhiều.
Tu vi của Thạch Huyên Hiên đã đến Kim Đan kỳ, đeo Thiên Lam Chi Luyến có thể ngăn lại tu chân giả Xuất Khiếu Kỳ. Trên Trái Đất hiện tại làm gì có tu chân giả Xuất Khiếu Kỳ, thực lực cao nhất cùng lắm là Nguyên Anh kỳ.
Nếu Thạch Huyên Hiên đeo Thiên Lam Chi Luyến vào ít nhất nàng an toàn tuyệt đối trước khi Trái Đất giải trừ phong ấn.
– Hai mươi mốt vạn cực phẩm tinh thạch!
– Hai mươi hai vạn!
– Hai mươi lăm vạn!
...
Rất nhanh giá trị lên đến năm mươi vạn cực phẩm tinh thạch, Thiên Lam Chi Luyến có sức hấp dẫn quá lớn với tu chân giả nữ.
Lâm Thiên cười khổ phải giành thứ này với nữ nhân.
Lâm Thiên mở miệng nói:
– Tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch!
Toàn trường yên lặng. Lâm Thiên ra giá này lên cao ba chục vạn cực phẩm tinh thạch, đây không phải số lượng nhỏ. Mười cực phẩm tinh thạch khiến tu chân giả tích lũy ba, bốn năm mới xong. Ba mươi vạn, tu chân giả bình thường tích góp đến chết cũng không được một phần mười.
Lão nhân áo bạc cười hỏi:
– Tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch, còn giá nào cao hơn không?
– Ngân lão, cực phẩm tinh thạch không phải đá ven đường, tám mươi vạn dù là với ta cũng hơi cao.
Một thanh niên hoa phục nhìn chăm chú vào Lâm Thiên:
– Đến đây dừng đi, chúng ta mau xem cái tiếp theo.
Lão nhân áo bạc cười to bảo:
– Ha ha ha! Tốt, nếu không có cao hơn vậy Thiên Lam Chi Luyến thuộc về Lâm tiểu hữu. Không biết Lâm tiểu hữu định tặng Thiên Lam Chi Luyến cho vị tiên nữ nào? Ha ha ha ha ha ha!
Thiên Lam Chi Luyến được đưa vào tay Lâm Thiên, hắn lấy ra chiếc nhẫn màu bạc vốn chứa trăm vạn cực phẩm tinh thạch đổi sang đựng tám ngàn tiên tinh ném cho lão nhân áo bạc.
Lâm Thiên thu Thiên Lam Chi Luyến vào không gian Tinh Giới, mỉm cười nói:
– Ngân lão, ta chỉ có chút xíu tinh thạch mua được món này trong mấy thứ kia.
Lão nhân áo bạc quét thần niệm qua, xác định bên trong có tám ngàn tiên tinh thì cười càng tươi. So với tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch thì tám ngàn tiên tinh càng khiến lão nhân áo bạc vừa lòng hơn.
Lão nhân áo bạc mỉm cười nói:
– Bạch nhi, vén lên đi.
Thiếu nữ áo trắng lên tiếng:
– Tuân lệnh!
Thiếu nữ áo trắng vén vải đỏ lên, kiếm khí khiếp người tứ giăng. Con ngươi Lâm Thiên co rút. Trong khay ngọc là tiểu kiếm màu máu to cỡ bàn tay.
Kiếm nhỏ nhưng những người có mặt không ai bỏ qua nó được. Dù là Lâm Thiên hoàn toàn không có kiến thức về pháp bảo cũng biết thanh phi kiếm màu máu này tốt hơn Thanh Linh kiếm lúc trước hắn mua gấp vô số lần.
Lão nhân áo bạc nói:
– Tên kiếm là Ẩm Huyết, linh khí thượng phẩm, giá trị thì chắc mọi người cũng rõ ràng, ha ha ha ha ha ha!
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Bi kịch, ta cũng nhìn trúng kiếm này nhưng không có tinh thạch...
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, thanh kiếm này không phải linh khí thượng phẩm.
Lâm Thiên nghi hoặc hỏi:
– Không phải linh khí thượng phẩm?
Tiểu Linh nói:
– Đúng thưa chủ nhân, thanh kiếm này là ma khí, chỉ bị phong ấn một phần.
Ma khí là tương đương với tiên khí, pháp bảo người trong Ma Giới sử dụng.
Lâm Thiên nhìn Ẩm Huyết kiếm, nhíu mày nói:
– Tiểu Linh, thứ này hữu dụng với ta không?
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, tạm thời thì không cần dùng thứ này. Hiện tại nó bị phong ấn còn dễ dùng, nhưng giết nhiều người thì phong ấn sẽ giải, khi đó bị ma khí phản phệ không dễ chịu.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Thôi, dùng thứ này đổi lại tăng cao thực lực của mình thì không có lời.
Dùng linh khí thượng phẩm chiến đấu với người khác dĩ nhiên là chiếm hết ưu thế, nhưng nói cho cùng là linh khí lợi hại chứ không phải thực lực bản thân cường đại. Nếu có ngày linh khí mất đi thì sao?
Tác giả :
Không Thần