Tinh Chiến Phong Bạo
Quyển 7 - Chương 31: Đánh chết Não Trùng (3)
Cùng lúc là chịu không nổi người Mặt Trăng cùng người Sao Hỏa xem thường, cùng lúc cũng là muốn làm chút gì. Cứ như vậy ngồi chờ thì quá vô dụng.
Ai ngờ đến, hiện tại bọn họ lại có cơ hội đánh chết Mẫu Trùng.
Tuy rằng trùng tộc đi qua lại ở chung quanh, nhưng mà trên mặt mỗi người đều có một loại tin tưởng, mặc dù có chất lỏng Não Trùng làm che dấu nhưng mỗi người đều phải giảm hô hấp đến thấp nhất.
Mê cung cũng không có nhiều ảnh hưởng đối với Vương Tranh, đơn giản mà nói thì kết cấu của loại trùng tộc cấp thấp này thật sự rất đơn giản. Là một nhà nghiên cứu Vật Lý không gian, đ có nhận xét đặc thù ối với không gian phức tạp. Loại trình độ này thật sự có chút trò chơi trẻ con.
Nhưng mà ai có thể nghĩ đến năng lực về Vật Lý không gian còn có thể sử dụng ở mặt này.
Mọi người đi theo Vương Tranh, không thể không nói sự bình tĩnh của Vương Tranh đã làm cho mọi người tin tưởng.
Im lặng đi qua tầng thứ hai, tất cả mọi người nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, đi chút nữa liền tiến vào địa bàn của Trùng Hoàng, thành bại lúc này mới bắt đầu. Đến một bước này đã không có đường rút lui, hoặc là xử lý Mẫu Trùng, hoặc là cùng nhau chơi cho game over.
Marthas cười khổ, không ngờ hắn cũng đi theo đi đến một bước này, kỳ thật cho dù như vậy cũng không sáng suốt, nhưng không biết như thế nào nhưng mà không thể khống chế bước chân, trong lòng có loại khát vọng, khát vọng muốn nếm thử.
Đứng ở trước cửa động, thậm chí Vương Tranh cảm giác được tiếng tim đập, không phải là bọn hắn, là Mẫu Trùng, hắn có thể xác định chắc chắn Mẫu Trùng ở bên trong.
Ba vị tướng quân cũng lẳng lặng chờ đợi, chưa từng có người nào áp dụng chiến thuật như vậy, rất nguy hiểm rất quỷ dị, không cẩn thận sẽ lâm vào tuyệt địa. Mà chiến thuật của một bên khác thật ra cũng rất rõ ràng, dụ trùng tộc ra để tiêu diệt, tiến có thể công lui có thể thủ.
Nhưng mà tiến độ bên này rõ ràng mau hơn.
Nhưng mà tuy rằng đến sào huyệt Mẫu Trùng, nhưng tình huống thật sự sẽ giống như suy nghĩ của bọn họ sao?
Sắc mặt Vương Tranh hơi đổi, có cảm giác không ổn nảy lên ở trong lòng, đúng lúc này toàn bộ huyệt động chấn động lên.
La Phi dán vách tường, sắc mặt đại biến:
- Không tốt, trùng tộc đang vọt tới bên này.
- Mông Điềm, Như Nam, Marthas bốn người chúng ta vọt vào, những người khác bảo vệ cửa động, tranh thủ thời gian!
Tiếng nói vừa dứt Vương Tranh liền dẫn đầu vọt vào, ba người khác không có do dự trực tiếp theo đi vào.
Dường như Mông Điềm mới là đội trưởng a?
Nhưng lúc này đã không có người so đo, Trương Sơn hét lớn một tiếng:
- Các huynh đệ, cầu phú quý trong nguy hiểm, có thể thăng cấp hay không liền xem một trận này, làm con mẹ nó đi!
- Tổ phòng ngự đứng ở phía trước, dùng hết sức, sống hay chết làm một cú!
Viên Dã hét lớn một tiếng, bản thân mình vọt ra trước tiên.
Thời khắc mấu chốt, quyết định thật nhanh, cũng không rảnh để so đo cái khác.
Tia laser nổ vang, phía sau đã không có đường lui, chỉ có thể lợi dụng địa hình thủ vững.
Huyệt động Zago đều lờ mờ sáng, cũng không phải do khoáng thạch, mà là một loại vật chất phân bố trong cơ thể chúng nó, ở làn sương nhạt mênh mông trong huyệt động, một con trùng tộc thật lớn ngay tại khoảng cách gần ngàn mét, cả người tản ra ánh sáng xanh mơn mởn. Vừa xem hiểu ngay, nhưng mà ở chung quanh nó là một đám Zago Liêm Đao cường hóa, một đôi lại một đôi ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Chỉ nghe một tiếng thét chói tai của Mẫu Trùng vang xa, tất cả trùng tộc từ bốn phương tám hướng tràn lại đây, có hơn trăm con Zago cường hóa, hơn nữa trên đất còn có rất nhiều vỏ trứng, có một chút vừa mới nở ra thế nhưng cũng giãy dụa chạy về phía bọn họ.
- Ta đằng trước, Marthas ngươi bên trái, Như Nam bên phải, Mông Điềm ngươi ở giữa, chúng ta giúp ngươi đẩy mạnh qua, còn lại liền nhìn ngươi!
Một tiếng gào to, Vương Tranh rút ra hai thanh đao hợp kim, thương bạc Trương Như Nam ra tay, đao hợp kim của Marthas cũng ra khỏi vỏ, một tay khác cầm súng, Mông Điềm cầm trong tay cung hợp kim, xông về phía đàn trùng.
“Xoạt Xoạt”
Tia laser của Marthas cùng cung tiễn của Mông Điềm đồng thời ra tay, nháy mắt có bảy tám con Zago ngã xuống đất, nhiệm vụ của Trương Như Nam cùng Marthas chỉ là bảo vệ hai cánh, đồng thời bảo trì tốc độ di chuyển. Dùng khả năng công kích viễn trình để ngăn cản trùng tộc tới gần, nhưng mà trùng tộc hung hãn không sợ chết, tên trước ngã xuống, tên sau tiến lên, bốn người tốc độ cực nhanh. Nhưng mà mới đột phá hơn hai trăm mét, liền lâm vào cận chiến.
Đều là Zago cường hóa, lúc này nếu không đủ lực thì là tiết tấu phải chết.
Trương Như Nam bạo rống một tiếng. Thương bạc vẽ ra từng tia sáng trắng, đao hợp kim trong tay Marthas nhìn như không có biến hóa gì. Nhưng chém Zago giống như cắt tàu hủ giống, đao hợp kim tỏa ra một lớp ánh sáng kỳ quái, toàn bộ thân đao đều đang run nhẹ.
Vương Tranh là mở đường tiên phong, hai thanh đao hợp kim bay múa đầy trời, trùng đàn cũng không nghĩ tới sau khi tao ngộ cận chiến, đội ngũ nhân loại còn có thể bảo trì tốc độ xông lên như thế.
Mẫu Trùng cảm nhận được uy hiếp, càng phát ra thêm nhiều tiếng thét chói tai. Trùng tộc đầy trời, trực tiếp rơi đến, hoàn toàn là nhịp điệu liều chết, nháy mắt tốc độ tiến lên đã bị cản trở. Ngay sau đó có thêm rất nhiều trùng tộc, cứ tiếp tục sẽ là mài đến chết.
Vương Tranh bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, từng tia sáng bạc bắn ra ngoài, nháy mắt còn có hơn mười mấy con Zago ngã xuống đất.
Phi đao!
Mỗi thanh phi đao đều có thể xuyên qua vài con trùng tộc, lực đạo lớn đến mức có thể cắm trùng tộc trực tiếp vào trên vách tường. Nháy mắt rớt ra thêm một khoảng xa.
Trương Như Nam bạo rống một tiếng không lùi mà tiến tới:
- Chúng ta trụ giữ, các ngươi mau xông lên!
Tiếng nói vừa dứt, thân hình bắt đầu thu nhỏ lại.
Marthas cũng dừng lại, cùng Trương Như Nam một trái một phải đẩy mạnh về hai bên.
Nhưng mà giết như vậy cũng không phải là biện pháp. Vương Tranh bỗng nhiên ôm lấy Mông Điềm:
- Chuẩn bị!
Mông Điềm sửng sốt, thân thể liền như mũi tên rời cung bay đi ra ngoài, giữa không trung bỗng nhiên có vô số tia sáng bạc từ Mông Điềm bắn ra bốn phía, rất có phong phạm như tiên thuật, cùng lúc một mũi tên đã vững vàng nhắm ngay Mẫu Hoàng, nhưng nháy mắt lại có hơn mười con Zago chặn ngang đường đi.
Trong lúc ngưng trệ giữa không trung, Mông Điềm cũng không có ngừng ra tay, một đạo tia sáng bạc mãnh liệt từ trong tay Mông Điềm bùng nổ, tất cả mọi người cảm thụ được hơi lạnh cực lớn đủ để đóng băng.
“Xoạt”
Một tia sáng bạc bắn về phía Zago. Quả thực giống như một viên đạn pháo màu bạc.
“Ầm”
Nháy mắt, thời gian giống như là dừng lại, trong nháy mắt Mẫu Trùng và cả Zago chung quanh ngưng đọng lại.
Năng lực X , Đóng Băng.
Phóng ra năng lực Mông Điềm đã hoàn toàn mất đi sức lực, từ không trung rơi xuống.
Sau khi ném Mông Điềm ra ngoài, Vương Tranh liền dùng hết tốc độ đuổi tới biên, gần như nháy mắt ôm lấy Mông Điềm vừa rơi xuống.
Mông Điềm sắc mặt tái nhợt, nhưng mà lại mang theo mỉm cười:
- Chúng ta thắng.
Ai ngờ đến, hiện tại bọn họ lại có cơ hội đánh chết Mẫu Trùng.
Tuy rằng trùng tộc đi qua lại ở chung quanh, nhưng mà trên mặt mỗi người đều có một loại tin tưởng, mặc dù có chất lỏng Não Trùng làm che dấu nhưng mỗi người đều phải giảm hô hấp đến thấp nhất.
Mê cung cũng không có nhiều ảnh hưởng đối với Vương Tranh, đơn giản mà nói thì kết cấu của loại trùng tộc cấp thấp này thật sự rất đơn giản. Là một nhà nghiên cứu Vật Lý không gian, đ có nhận xét đặc thù ối với không gian phức tạp. Loại trình độ này thật sự có chút trò chơi trẻ con.
Nhưng mà ai có thể nghĩ đến năng lực về Vật Lý không gian còn có thể sử dụng ở mặt này.
Mọi người đi theo Vương Tranh, không thể không nói sự bình tĩnh của Vương Tranh đã làm cho mọi người tin tưởng.
Im lặng đi qua tầng thứ hai, tất cả mọi người nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, đi chút nữa liền tiến vào địa bàn của Trùng Hoàng, thành bại lúc này mới bắt đầu. Đến một bước này đã không có đường rút lui, hoặc là xử lý Mẫu Trùng, hoặc là cùng nhau chơi cho game over.
Marthas cười khổ, không ngờ hắn cũng đi theo đi đến một bước này, kỳ thật cho dù như vậy cũng không sáng suốt, nhưng không biết như thế nào nhưng mà không thể khống chế bước chân, trong lòng có loại khát vọng, khát vọng muốn nếm thử.
Đứng ở trước cửa động, thậm chí Vương Tranh cảm giác được tiếng tim đập, không phải là bọn hắn, là Mẫu Trùng, hắn có thể xác định chắc chắn Mẫu Trùng ở bên trong.
Ba vị tướng quân cũng lẳng lặng chờ đợi, chưa từng có người nào áp dụng chiến thuật như vậy, rất nguy hiểm rất quỷ dị, không cẩn thận sẽ lâm vào tuyệt địa. Mà chiến thuật của một bên khác thật ra cũng rất rõ ràng, dụ trùng tộc ra để tiêu diệt, tiến có thể công lui có thể thủ.
Nhưng mà tiến độ bên này rõ ràng mau hơn.
Nhưng mà tuy rằng đến sào huyệt Mẫu Trùng, nhưng tình huống thật sự sẽ giống như suy nghĩ của bọn họ sao?
Sắc mặt Vương Tranh hơi đổi, có cảm giác không ổn nảy lên ở trong lòng, đúng lúc này toàn bộ huyệt động chấn động lên.
La Phi dán vách tường, sắc mặt đại biến:
- Không tốt, trùng tộc đang vọt tới bên này.
- Mông Điềm, Như Nam, Marthas bốn người chúng ta vọt vào, những người khác bảo vệ cửa động, tranh thủ thời gian!
Tiếng nói vừa dứt Vương Tranh liền dẫn đầu vọt vào, ba người khác không có do dự trực tiếp theo đi vào.
Dường như Mông Điềm mới là đội trưởng a?
Nhưng lúc này đã không có người so đo, Trương Sơn hét lớn một tiếng:
- Các huynh đệ, cầu phú quý trong nguy hiểm, có thể thăng cấp hay không liền xem một trận này, làm con mẹ nó đi!
- Tổ phòng ngự đứng ở phía trước, dùng hết sức, sống hay chết làm một cú!
Viên Dã hét lớn một tiếng, bản thân mình vọt ra trước tiên.
Thời khắc mấu chốt, quyết định thật nhanh, cũng không rảnh để so đo cái khác.
Tia laser nổ vang, phía sau đã không có đường lui, chỉ có thể lợi dụng địa hình thủ vững.
Huyệt động Zago đều lờ mờ sáng, cũng không phải do khoáng thạch, mà là một loại vật chất phân bố trong cơ thể chúng nó, ở làn sương nhạt mênh mông trong huyệt động, một con trùng tộc thật lớn ngay tại khoảng cách gần ngàn mét, cả người tản ra ánh sáng xanh mơn mởn. Vừa xem hiểu ngay, nhưng mà ở chung quanh nó là một đám Zago Liêm Đao cường hóa, một đôi lại một đôi ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Chỉ nghe một tiếng thét chói tai của Mẫu Trùng vang xa, tất cả trùng tộc từ bốn phương tám hướng tràn lại đây, có hơn trăm con Zago cường hóa, hơn nữa trên đất còn có rất nhiều vỏ trứng, có một chút vừa mới nở ra thế nhưng cũng giãy dụa chạy về phía bọn họ.
- Ta đằng trước, Marthas ngươi bên trái, Như Nam bên phải, Mông Điềm ngươi ở giữa, chúng ta giúp ngươi đẩy mạnh qua, còn lại liền nhìn ngươi!
Một tiếng gào to, Vương Tranh rút ra hai thanh đao hợp kim, thương bạc Trương Như Nam ra tay, đao hợp kim của Marthas cũng ra khỏi vỏ, một tay khác cầm súng, Mông Điềm cầm trong tay cung hợp kim, xông về phía đàn trùng.
“Xoạt Xoạt”
Tia laser của Marthas cùng cung tiễn của Mông Điềm đồng thời ra tay, nháy mắt có bảy tám con Zago ngã xuống đất, nhiệm vụ của Trương Như Nam cùng Marthas chỉ là bảo vệ hai cánh, đồng thời bảo trì tốc độ di chuyển. Dùng khả năng công kích viễn trình để ngăn cản trùng tộc tới gần, nhưng mà trùng tộc hung hãn không sợ chết, tên trước ngã xuống, tên sau tiến lên, bốn người tốc độ cực nhanh. Nhưng mà mới đột phá hơn hai trăm mét, liền lâm vào cận chiến.
Đều là Zago cường hóa, lúc này nếu không đủ lực thì là tiết tấu phải chết.
Trương Như Nam bạo rống một tiếng. Thương bạc vẽ ra từng tia sáng trắng, đao hợp kim trong tay Marthas nhìn như không có biến hóa gì. Nhưng chém Zago giống như cắt tàu hủ giống, đao hợp kim tỏa ra một lớp ánh sáng kỳ quái, toàn bộ thân đao đều đang run nhẹ.
Vương Tranh là mở đường tiên phong, hai thanh đao hợp kim bay múa đầy trời, trùng đàn cũng không nghĩ tới sau khi tao ngộ cận chiến, đội ngũ nhân loại còn có thể bảo trì tốc độ xông lên như thế.
Mẫu Trùng cảm nhận được uy hiếp, càng phát ra thêm nhiều tiếng thét chói tai. Trùng tộc đầy trời, trực tiếp rơi đến, hoàn toàn là nhịp điệu liều chết, nháy mắt tốc độ tiến lên đã bị cản trở. Ngay sau đó có thêm rất nhiều trùng tộc, cứ tiếp tục sẽ là mài đến chết.
Vương Tranh bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, từng tia sáng bạc bắn ra ngoài, nháy mắt còn có hơn mười mấy con Zago ngã xuống đất.
Phi đao!
Mỗi thanh phi đao đều có thể xuyên qua vài con trùng tộc, lực đạo lớn đến mức có thể cắm trùng tộc trực tiếp vào trên vách tường. Nháy mắt rớt ra thêm một khoảng xa.
Trương Như Nam bạo rống một tiếng không lùi mà tiến tới:
- Chúng ta trụ giữ, các ngươi mau xông lên!
Tiếng nói vừa dứt, thân hình bắt đầu thu nhỏ lại.
Marthas cũng dừng lại, cùng Trương Như Nam một trái một phải đẩy mạnh về hai bên.
Nhưng mà giết như vậy cũng không phải là biện pháp. Vương Tranh bỗng nhiên ôm lấy Mông Điềm:
- Chuẩn bị!
Mông Điềm sửng sốt, thân thể liền như mũi tên rời cung bay đi ra ngoài, giữa không trung bỗng nhiên có vô số tia sáng bạc từ Mông Điềm bắn ra bốn phía, rất có phong phạm như tiên thuật, cùng lúc một mũi tên đã vững vàng nhắm ngay Mẫu Hoàng, nhưng nháy mắt lại có hơn mười con Zago chặn ngang đường đi.
Trong lúc ngưng trệ giữa không trung, Mông Điềm cũng không có ngừng ra tay, một đạo tia sáng bạc mãnh liệt từ trong tay Mông Điềm bùng nổ, tất cả mọi người cảm thụ được hơi lạnh cực lớn đủ để đóng băng.
“Xoạt”
Một tia sáng bạc bắn về phía Zago. Quả thực giống như một viên đạn pháo màu bạc.
“Ầm”
Nháy mắt, thời gian giống như là dừng lại, trong nháy mắt Mẫu Trùng và cả Zago chung quanh ngưng đọng lại.
Năng lực X , Đóng Băng.
Phóng ra năng lực Mông Điềm đã hoàn toàn mất đi sức lực, từ không trung rơi xuống.
Sau khi ném Mông Điềm ra ngoài, Vương Tranh liền dùng hết tốc độ đuổi tới biên, gần như nháy mắt ôm lấy Mông Điềm vừa rơi xuống.
Mông Điềm sắc mặt tái nhợt, nhưng mà lại mang theo mỉm cười:
- Chúng ta thắng.
Tác giả :
Khô Lâu Tinh Linh