Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Quyển 1 - Chương 23: Hội đấu giá
Độc Cô Thiên Diệp mang Tiểu Hỏa lên lầu năm ăn cơm, thuận tiện hỏi địa điểm của hội đấu giá.
Lúc ăn cơm, Tiểu Hỏa bĩu môi nói không ngon bằng thức ăn Độc Cô Thiên Diệp nấu, thậm chí không ngon bằng Mạc Phong. Độc Cô Thiên Diệp buồn cười xoa đầu nàng.
Hai người ra ngoài dạo một chút, sau đó trở về khách điếm. Độc Cô Thiên Diệp đưa Tiểu Hỏa và Luyện Yêu hồ, mình thì thay nam trang, đeo huyễn giới, mang mặt nạ, nhanh chóng biến hóa trở thành một mỹ thiếu niên.
Độc Cô Thiên Diệp lại đi vào Tiền các, nói có vật muốn bán đấu giá. Chưởng quầy dẫn đường, nàng đi xuống tầng ngầm. Đi tới căn phòng, chưởng quầy gõ cửa một cái, sau đó đẩy cửa mời Độc Cô Thiên Diệp vào.
Độc Cô Thiên Diệp bước vào, nhìn thấy phía sau cái bàn là một đại thúc trung niên, đang nghiêng cứu một món vũ khí.
Cảm thấy Độc Cô Thiên Diệp bước vào, hắn ngẩng đầu lên, hỏi: “Ngươi có gì muốn bán đấu giá?”
Độc Cô Thiên Diệp lấy ra một lọ Tẩy tủy đan đưa cho hắn.
hắn cầm lấy, nghiên cứu nửa ngày cũng không biết đây là gì, đành phải hỏi: “Đây là?”
“Tẩy tủy đan.”
“Tẩy tủy đan?!” Đại thúc kinh hô một tiếng, sau đó rất nhanh liền trấn định trở lại, đứng dậy kéo một sợi dây thừng màu đỏ sát tường.
Chốc lát sau, một lão nhân thần thái sáng láng đi tới.
“Đại sư, vị tiểu ca này đưa một lọ đan dược tới bán đấu giá, nói là Tẩy tủy đan.” Đại thúc đứng dậy nói.
“Tẩy tủy đan?! Mau đưa ta xem!”
Lão nhân nhận cái lọ, đỏ đan dược ra, 5 viên đan dược màu rám nắng xuất hiện trước mặt lão.
Lão cầm đan dược lên nghiên cứu một hồi, sau đó mới nói: “Là Tẩy tủy đan, thật sự là Tẩy tủy đan viễn cổ ! Người trẻ tuổi, sao ngươi có được đan dược này?”
“Trong lúc vô tình có được.” Độc Cô Thiên Diệp tùy ý nhún vai, “Thế nào, Tiền các còn muốn quản lai lịch của vật phẩm bán đấu giá?”
“Biết được lời nói của mình có chút không thích hợp, lão nhân nói: “Ta sinh thời còn có thể nhìn thấy Tẩy tủy đan, thật sự không uổng kiếp này. Cảm tạ ngươi, người trẻ tuổi. Chúng ta quy định cho ngươi gía sàn 500 vạn kim tệ, thế nào?”
Độc Cô Thiên Diệp bị lão nhân ra giá làm cho hoảng sợ. 5 viên tẩy tủy đan giá thấp nhất là 500 vạn kim tệ? Độc Cô Thiên Diệp camt thấy đan dược mình luyện chế thật thuận tiện. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Tẩy tủy đan có thể cải thiện thể chất tu luyện quá mức nghịch thiên, hơn nữa đã muốn tuyệt thế.
Nàng khôi phục tinh thần, gật đầu: “Có thể.”
“Nhanh đi báo cho quản sự đem vật phẩm cuối cùng đêm nay đổi thành Tẩy tủy đan.” Lão nhân thấy Độc Cô Thiên Diệp đáp ứng, xoay người nói với đại thúc, sau đó lấy ra thẻ tử tinh: “Trong đây có 500 vạn kim tệ, sau khi bán đấu giá, chúng ta sẽ lấy 10 phần 100 phí thủ tục. Tối nay, chúng ta sẽ sắp xếp một gian phòng thượng hạng để ngươi xem đấu giá.”
Cũng rãnh rỗi, Độc Cô Thiên Diệp đi theo một chưởng quầy đi vào một gian phòng quan sát. Đó là một căn phòng ở lầu ba, thiết kế độc đáo làm cho nàng có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong.
Theo đó, tiểu nhị đưa lên trái cây liền lui xuống.
Độc Cô Thiên Diệp ở trng phòng quan đánh giá toàn bộ phòng đấu giá một chút. Toàn bộ trong sân hình cung, phía trước là bục đấu giá, lầu một là đại sảnh, có hơn 1000 ghế dựa. Lầu hai phân phòng, nhưng lại nhỏ hơn lầu ba rất nhiều, có thể thấy được độ rộng nhỏ hơn rất nhiều. Lầu ba là phòng khách quý, có mười phòng, rộng lớn, thoải mái hơn nhiều, trần nhà treo đèn chói lọi hoa lệ.
Độc Cô Thiên Diệp ở trong phòng ngủ một lát, nàng không biết lúc nàng ngủ, chuyện vật phẩm đấu giá của Tiền các đổi thành Tẩy tủy đan lan truyền ra ngoài, đã tạo nên song to gió lớn ở Bạch Thạch thành. Rất nhiều người vốn không định tham gia hội đấu giá đều khẩn cấp gom góp tài sản kéo đến.
Lúc chạng vạng, người tham hội đấu giá ùn ùn kéo tới.
“A, Hàn gia chủ cũng đến sao?”
“Ngưu huynh cũng đến à? Mời !”
“Vương gia chủ, đã lâu không gặp !”
……
Ngoài đại sảnh rất nhanh đã đầy người, các phòng ở lầu hai cũng sáng đèn. Lầu ba ánh sáng thưa thớt chỉ có bốn phòng. Nhìn dưới sân rộn ràng náo nhiệt, Độc Cô Thiên Diệp nghẹn họng nhìn trân trân. Cảnh tượng này thật sự là quá đồ sộ nha! Nan không biết có rất nhiều người đến vì Tẩy tủy đan. Mọi người không mua được thì nhìn một cái cũng mãn nguyện.
Rất nhanh, một nữ tử bước lên trên đài bán đấu giá, khuôn mặt tinh xảo, mặc y phục bó sát không tay, đường cong động lòng người phô bày ra tất thảy, đẹp không tỳ vết, nhất là từng nụ cười nhăn mặt đều mang đến một loại quyến rũ phong tình.
Người chủ trì dưới đài nói: “Chào mọi người. Hoan nghênh các vị đã đến tham gia hội bán đấu giá lần này. Ta là Cù Yêu Yêu, rất hân hạnh được chủ trì hội bán đấu giá lần này. Trước khi bước vào hội bán đấu giá, vẫn là nên nói quy tắc cũ một chút. Hội trường có một Huyễn tôn, bảy Huyễn hoàng và các thủ hộ Huyễn tông, cam đoan vật phẩm bán đấu giá an toàn.”
Người thường xuyên tham gia hội đấu giá đã thành thói quen, nhưng người giống Độc Cô Thiên Diệp lần đầu tham gia thì vô cùng kinh ngạc. Không hổ là Đệ nhất Thương lâu Mạc Đồng Tư. Độc Cô Thiên Diệp cảm thán.
Cù Yêu Yêu nhìn toàn trường, cười ní: “Lời vô nghĩa không nói nhiều nữa, bây giờ chúng ta bắt đầu vật phẩm bán đấu giá đầu tiên của tối nay.”
Lúc này, một nữ tử đi giữa hai Huyễn hoàng bưng một cái bàn lên. Cù Yêu Yêu cởi bỏ tấm vải, mọi người nhìn thấy đó là một thanh chủy thủ màu đen.
Cù Yêu Yêu giới thiệu: “Đây là thanh chủy thủ của thích khách chi vương đã biến mất 500 năm trước, tin tưởng mọi người đều biết, nó là Linh khí thượng phẩm. Giá thấp nhất là 50 vạn kim tệ, mỗi lần kêu giá không dưới một vạn.
Cù Yêu Yêu nói xong, bên dưới đã có người bắt đầu ra giá: “55 vạn.”
“57 vạn.”
“60 vạn.”
……
Nghe được bên dưới tăng giá liên tục, Độc Cô Thiên Diệp nhất thời cảm thấy kim tệ là rau cải trắng.
Cuối cùng, thanh chủy thủ bị người ta mua được với giá 120 vạn.
Tiếp theo, nữ tử lại bưng lên một cái bàn, có một chiếc hộp. Cù Yêu Yêu mở hộp ra, bên trong có một hạt châu màu sắc rực rỡ to bặng nắm đấm. Cù Yêu Yêu nói: “Đây là một hạt châu kỳ lạ, đại sư của chúng ta không nhìn ra là vật gì. Hạt châu này giá thấp là một vạn, tang giá không giới hạn.”
Nhìn thấy hạt châu, rất nhiều nữ hài tử kêu lên: “Oa, hạt châu thật đẹp!”
“Ta muốn lấy về làm vòng cổ.”
“Trời ơi, sao lại có hạt châu xinh đẹp như vậy chứ?!”
……
Độc Cô Thiên Diệp ngồi nhìn, nàng đối với vật này không có chút cảm giác nào. Đột nhiên, nàng cảm thấy Đản Đản nhanh chóng xoay tròn hình như rất hưng phấn.
“Đản Đản, sao vậy?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Lấy nó, nhất định phải lấy được nó.”
“Ngươi muốn?”
“Ừ.”
Lúc này, bên ngoài, giá đã tăng lên đến 10 vạn kim tệ.
Độc Cô Thiên Diệp hô: “20 vạn.”
Xôn xao… Dưới lầu ồ lên, tăng đến gấp đôi rồi. Một hạt châu không rõ lại lịch lại có giá 20 vạn kim tệ?!
“30 vạn.” Lầu hai có một người hô.
“50 vạn.” Độc Cô Thiên Diệp hô tiếp.
Bên ngoài nhất thời lặng ngắt như tờ. Mọi người đều bị Độc Cô Thiên Diệp dọa. Tuy nói 50 vạn kim tệ là không nhiều lắm, nhưng đối với một hạt châu không rõ lai lịch, đây thật sự không đáng giá.
“50 vạn, còn có ai ra giá cao hơn nữa không? 50 vạn lần thứ nhất, 50 vạn lần thứ hai, 50 vạn lần thứ ba.” Cù Yêu Yêu gõ búa một cái, nói: “Thành giao, hạt châu này thuộc về vị khách quan lầu ba phòng thứ nhất.”
Rất nhanh, hạt châu được đưa đến phòng Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp lấy thẻ tử tinh, lấy ra 50 vạn cho người đó, sau đó cầm hạt châu nhìn nhìn: “Đản Đản, ta không biết nó có gì đặc biệt nha.”
Tiểu Hỏa hóa thành tiểu hài tử, ngồi trong long Độc Cô Thiên Diệp, nói: “Quả cầu này có hương vị giống Đản Đản ca can ha, nhưng mà không nồng đậm như Đản Đản ca ca.”
Đản Đản nói: “Đây là khí hỗn độn ngưng tụ thành hạt châu, không nghĩ tới đã lâu như vậy rồi mà không bị tiêu tán. Ta hút nó vào, có thể giúp ta khôi phục thần lực.”
“Thật sự?! Chúng ta nhặt được bảo vật rồi !” Độc Cô Thiên Diệp cao hứng bỏ hạt châu vào nhẫn không gian, nói: “Chốc nữa tìm thời gian hấp thụ nó.”
Lúc ăn cơm, Tiểu Hỏa bĩu môi nói không ngon bằng thức ăn Độc Cô Thiên Diệp nấu, thậm chí không ngon bằng Mạc Phong. Độc Cô Thiên Diệp buồn cười xoa đầu nàng.
Hai người ra ngoài dạo một chút, sau đó trở về khách điếm. Độc Cô Thiên Diệp đưa Tiểu Hỏa và Luyện Yêu hồ, mình thì thay nam trang, đeo huyễn giới, mang mặt nạ, nhanh chóng biến hóa trở thành một mỹ thiếu niên.
Độc Cô Thiên Diệp lại đi vào Tiền các, nói có vật muốn bán đấu giá. Chưởng quầy dẫn đường, nàng đi xuống tầng ngầm. Đi tới căn phòng, chưởng quầy gõ cửa một cái, sau đó đẩy cửa mời Độc Cô Thiên Diệp vào.
Độc Cô Thiên Diệp bước vào, nhìn thấy phía sau cái bàn là một đại thúc trung niên, đang nghiêng cứu một món vũ khí.
Cảm thấy Độc Cô Thiên Diệp bước vào, hắn ngẩng đầu lên, hỏi: “Ngươi có gì muốn bán đấu giá?”
Độc Cô Thiên Diệp lấy ra một lọ Tẩy tủy đan đưa cho hắn.
hắn cầm lấy, nghiên cứu nửa ngày cũng không biết đây là gì, đành phải hỏi: “Đây là?”
“Tẩy tủy đan.”
“Tẩy tủy đan?!” Đại thúc kinh hô một tiếng, sau đó rất nhanh liền trấn định trở lại, đứng dậy kéo một sợi dây thừng màu đỏ sát tường.
Chốc lát sau, một lão nhân thần thái sáng láng đi tới.
“Đại sư, vị tiểu ca này đưa một lọ đan dược tới bán đấu giá, nói là Tẩy tủy đan.” Đại thúc đứng dậy nói.
“Tẩy tủy đan?! Mau đưa ta xem!”
Lão nhân nhận cái lọ, đỏ đan dược ra, 5 viên đan dược màu rám nắng xuất hiện trước mặt lão.
Lão cầm đan dược lên nghiên cứu một hồi, sau đó mới nói: “Là Tẩy tủy đan, thật sự là Tẩy tủy đan viễn cổ ! Người trẻ tuổi, sao ngươi có được đan dược này?”
“Trong lúc vô tình có được.” Độc Cô Thiên Diệp tùy ý nhún vai, “Thế nào, Tiền các còn muốn quản lai lịch của vật phẩm bán đấu giá?”
“Biết được lời nói của mình có chút không thích hợp, lão nhân nói: “Ta sinh thời còn có thể nhìn thấy Tẩy tủy đan, thật sự không uổng kiếp này. Cảm tạ ngươi, người trẻ tuổi. Chúng ta quy định cho ngươi gía sàn 500 vạn kim tệ, thế nào?”
Độc Cô Thiên Diệp bị lão nhân ra giá làm cho hoảng sợ. 5 viên tẩy tủy đan giá thấp nhất là 500 vạn kim tệ? Độc Cô Thiên Diệp camt thấy đan dược mình luyện chế thật thuận tiện. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Tẩy tủy đan có thể cải thiện thể chất tu luyện quá mức nghịch thiên, hơn nữa đã muốn tuyệt thế.
Nàng khôi phục tinh thần, gật đầu: “Có thể.”
“Nhanh đi báo cho quản sự đem vật phẩm cuối cùng đêm nay đổi thành Tẩy tủy đan.” Lão nhân thấy Độc Cô Thiên Diệp đáp ứng, xoay người nói với đại thúc, sau đó lấy ra thẻ tử tinh: “Trong đây có 500 vạn kim tệ, sau khi bán đấu giá, chúng ta sẽ lấy 10 phần 100 phí thủ tục. Tối nay, chúng ta sẽ sắp xếp một gian phòng thượng hạng để ngươi xem đấu giá.”
Cũng rãnh rỗi, Độc Cô Thiên Diệp đi theo một chưởng quầy đi vào một gian phòng quan sát. Đó là một căn phòng ở lầu ba, thiết kế độc đáo làm cho nàng có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong.
Theo đó, tiểu nhị đưa lên trái cây liền lui xuống.
Độc Cô Thiên Diệp ở trng phòng quan đánh giá toàn bộ phòng đấu giá một chút. Toàn bộ trong sân hình cung, phía trước là bục đấu giá, lầu một là đại sảnh, có hơn 1000 ghế dựa. Lầu hai phân phòng, nhưng lại nhỏ hơn lầu ba rất nhiều, có thể thấy được độ rộng nhỏ hơn rất nhiều. Lầu ba là phòng khách quý, có mười phòng, rộng lớn, thoải mái hơn nhiều, trần nhà treo đèn chói lọi hoa lệ.
Độc Cô Thiên Diệp ở trong phòng ngủ một lát, nàng không biết lúc nàng ngủ, chuyện vật phẩm đấu giá của Tiền các đổi thành Tẩy tủy đan lan truyền ra ngoài, đã tạo nên song to gió lớn ở Bạch Thạch thành. Rất nhiều người vốn không định tham gia hội đấu giá đều khẩn cấp gom góp tài sản kéo đến.
Lúc chạng vạng, người tham hội đấu giá ùn ùn kéo tới.
“A, Hàn gia chủ cũng đến sao?”
“Ngưu huynh cũng đến à? Mời !”
“Vương gia chủ, đã lâu không gặp !”
……
Ngoài đại sảnh rất nhanh đã đầy người, các phòng ở lầu hai cũng sáng đèn. Lầu ba ánh sáng thưa thớt chỉ có bốn phòng. Nhìn dưới sân rộn ràng náo nhiệt, Độc Cô Thiên Diệp nghẹn họng nhìn trân trân. Cảnh tượng này thật sự là quá đồ sộ nha! Nan không biết có rất nhiều người đến vì Tẩy tủy đan. Mọi người không mua được thì nhìn một cái cũng mãn nguyện.
Rất nhanh, một nữ tử bước lên trên đài bán đấu giá, khuôn mặt tinh xảo, mặc y phục bó sát không tay, đường cong động lòng người phô bày ra tất thảy, đẹp không tỳ vết, nhất là từng nụ cười nhăn mặt đều mang đến một loại quyến rũ phong tình.
Người chủ trì dưới đài nói: “Chào mọi người. Hoan nghênh các vị đã đến tham gia hội bán đấu giá lần này. Ta là Cù Yêu Yêu, rất hân hạnh được chủ trì hội bán đấu giá lần này. Trước khi bước vào hội bán đấu giá, vẫn là nên nói quy tắc cũ một chút. Hội trường có một Huyễn tôn, bảy Huyễn hoàng và các thủ hộ Huyễn tông, cam đoan vật phẩm bán đấu giá an toàn.”
Người thường xuyên tham gia hội đấu giá đã thành thói quen, nhưng người giống Độc Cô Thiên Diệp lần đầu tham gia thì vô cùng kinh ngạc. Không hổ là Đệ nhất Thương lâu Mạc Đồng Tư. Độc Cô Thiên Diệp cảm thán.
Cù Yêu Yêu nhìn toàn trường, cười ní: “Lời vô nghĩa không nói nhiều nữa, bây giờ chúng ta bắt đầu vật phẩm bán đấu giá đầu tiên của tối nay.”
Lúc này, một nữ tử đi giữa hai Huyễn hoàng bưng một cái bàn lên. Cù Yêu Yêu cởi bỏ tấm vải, mọi người nhìn thấy đó là một thanh chủy thủ màu đen.
Cù Yêu Yêu giới thiệu: “Đây là thanh chủy thủ của thích khách chi vương đã biến mất 500 năm trước, tin tưởng mọi người đều biết, nó là Linh khí thượng phẩm. Giá thấp nhất là 50 vạn kim tệ, mỗi lần kêu giá không dưới một vạn.
Cù Yêu Yêu nói xong, bên dưới đã có người bắt đầu ra giá: “55 vạn.”
“57 vạn.”
“60 vạn.”
……
Nghe được bên dưới tăng giá liên tục, Độc Cô Thiên Diệp nhất thời cảm thấy kim tệ là rau cải trắng.
Cuối cùng, thanh chủy thủ bị người ta mua được với giá 120 vạn.
Tiếp theo, nữ tử lại bưng lên một cái bàn, có một chiếc hộp. Cù Yêu Yêu mở hộp ra, bên trong có một hạt châu màu sắc rực rỡ to bặng nắm đấm. Cù Yêu Yêu nói: “Đây là một hạt châu kỳ lạ, đại sư của chúng ta không nhìn ra là vật gì. Hạt châu này giá thấp là một vạn, tang giá không giới hạn.”
Nhìn thấy hạt châu, rất nhiều nữ hài tử kêu lên: “Oa, hạt châu thật đẹp!”
“Ta muốn lấy về làm vòng cổ.”
“Trời ơi, sao lại có hạt châu xinh đẹp như vậy chứ?!”
……
Độc Cô Thiên Diệp ngồi nhìn, nàng đối với vật này không có chút cảm giác nào. Đột nhiên, nàng cảm thấy Đản Đản nhanh chóng xoay tròn hình như rất hưng phấn.
“Đản Đản, sao vậy?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Lấy nó, nhất định phải lấy được nó.”
“Ngươi muốn?”
“Ừ.”
Lúc này, bên ngoài, giá đã tăng lên đến 10 vạn kim tệ.
Độc Cô Thiên Diệp hô: “20 vạn.”
Xôn xao… Dưới lầu ồ lên, tăng đến gấp đôi rồi. Một hạt châu không rõ lại lịch lại có giá 20 vạn kim tệ?!
“30 vạn.” Lầu hai có một người hô.
“50 vạn.” Độc Cô Thiên Diệp hô tiếp.
Bên ngoài nhất thời lặng ngắt như tờ. Mọi người đều bị Độc Cô Thiên Diệp dọa. Tuy nói 50 vạn kim tệ là không nhiều lắm, nhưng đối với một hạt châu không rõ lai lịch, đây thật sự không đáng giá.
“50 vạn, còn có ai ra giá cao hơn nữa không? 50 vạn lần thứ nhất, 50 vạn lần thứ hai, 50 vạn lần thứ ba.” Cù Yêu Yêu gõ búa một cái, nói: “Thành giao, hạt châu này thuộc về vị khách quan lầu ba phòng thứ nhất.”
Rất nhanh, hạt châu được đưa đến phòng Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp lấy thẻ tử tinh, lấy ra 50 vạn cho người đó, sau đó cầm hạt châu nhìn nhìn: “Đản Đản, ta không biết nó có gì đặc biệt nha.”
Tiểu Hỏa hóa thành tiểu hài tử, ngồi trong long Độc Cô Thiên Diệp, nói: “Quả cầu này có hương vị giống Đản Đản ca can ha, nhưng mà không nồng đậm như Đản Đản ca ca.”
Đản Đản nói: “Đây là khí hỗn độn ngưng tụ thành hạt châu, không nghĩ tới đã lâu như vậy rồi mà không bị tiêu tán. Ta hút nó vào, có thể giúp ta khôi phục thần lực.”
“Thật sự?! Chúng ta nhặt được bảo vật rồi !” Độc Cô Thiên Diệp cao hứng bỏ hạt châu vào nhẫn không gian, nói: “Chốc nữa tìm thời gian hấp thụ nó.”
Tác giả :
Bồ Đề Khổ Tâm