Tiểu Thư Nghịch Ngợm Và Thiếu Gia Hư Hỏng
Chương 7
Quay ra chỗ Bảo Ngọc:Khi chuồn đk khỏi Y Trang cô lập tức bay đến khu vui chơi ngay lập tức,khi đang ”lượn lờ” trong khu vui chơi thì ngay tức có thấy mấy gặp gấu bông.Thì liền phóng vào chới thôi,có đang rất để ý đép con gấu bông hình gấu màu tráng đáng yêu kia nhưng mà sự thật thì mất lòng cô đã rất cố gắng và cực có gắng mà tại sao đây là lần 18 con gấu đó rơi xuống.Tùy sự thật đau lòng nhưng cô vẫn kiên định gắp nó tiếp.Lúc đó anh anh Ban của chúng ta đi ngang qua khu vui chơi định là phớt lờ phóng đi mua quần áo vì máy game ở tròng kia anh mày thắng hết rồi,nhưng anh lại thấy 1 cô gái đáng yêu và dễ thương gần chết nên anh không do dự mà vào tán cô gái đó luôn.Tất nhiên vừa đến gần cô thì cô cùng đâu có màng đến anh,mục tiêu của cô chỉ có con gấu và con gấu thôi.Thấy cô không để ý mình thì anh không thể naoftin được bình thường chỉ cần anh đến gần thì bất cứ cô gái nào cũng đổ rồi(t/g:anh tự tin gớm chị kezy nhà ta sao có thể giống mấy cô gái kia của anh)chắc cô ta không phải con gái rồi chứ ai lại có thể từ chối được vẻ đẹp trai của ta chứ anh tìm lí do này để an ủi lấy mình.Thế là anh không từ bỏ mà vào bắt chuyện với cô
-Này!đang làm gì đó?
-Mù hay sao mà không thấy bà mày đang lấy gấu.Cô đã bực lắm rồi mà thằng cha điên nào vào gây với cô không biết.Anh Ban nhà ta đang rất là tức nên anh chen vào
-Nè tránh ra
-What.Chưa hiểu sự tình gì mà cô đã bị đẩy ra và anh ta vào gấp gấu đắng cho lòng chị Ngọc anh Ban nhà ta gấp đúng con gấu mà chị lao lực gấp
-Haha thấy thế nào muốn không,muốn đúng không nhưng mà ta không cho.Đã vậy anh còn quơ quơ con gấu trước mặt cô
-Hừ..ta không có thèm.Cô phồng má nói rồi bỏ đi luôn,nhìn hành động đáng yêu của cô mà tim ai đập trật một nhịp
Tiếp đến là Linh Dương:Cô đang dạo quanh những cửa hàng bán đồ trang sức thấy trong tủ kính có 1 chiếc vòng cổ lm từ đá rubi có màu giống màu tóc của cô trông nó thật sự rất hợp vs nó nên cô quyết định mua cái vòng đấy để tặng cho nó -Gói cho tôi chiếc vòng này.Ủa ko phải chỉ có 1 giọng của cô mà còn có thêm 1 giọng của 1 ng con trai nữa.Cậu định mua nó tặng cho chị gái
-Tôi mua trước nên phải gói cho tôi.Anh ko thèm nhìn lên cô mà cứ nhìn vào sợi dây chuyền
-Ai nói vậy rõ ràng là tôi nói trước mà.Linh Dương cũng ko có ý định nhường lại sợi dây chuyền.Để đỡ mất thời gian anh nói
-Cô không hợp với bộ trang sức này đâu
-Anh nghĩ anh hợp sao?
-Đúng thiệt anh thích bộ trang sức này sao,tội thật hồi xưa tôi không hiểu tại sao họ cứ nó``Gừng càng già càng cay,trai càng đẹp càng gay’’thì ra anh cũng giống như là 1 ví dụ trong nhưng câu nói đó,haizzzz tội cho bao nhiêu trái tim tan vỡ cũa nhưng cô gái trao tình cảm cho anh.Nhỏ nói nguyện một tràng luôn định cướp đò chị à mơ đi cưng,cậu tự nhiên bị ăn chửi tức giận
-NÀY cô tôi ăn mất của nhà cô cái gì sao hay tôi đắc tội vs cô sao mà chửi tôi xơi xơi vậy hả?
-Ko nhưng anh dánh dây chuyền vs tôi đó là tội nặng
-Cô....
-anh lm j mà lâu vậy?.Đang nói thì có 1 cô gái đột nhiên đi vào bám lấy tay anh
-Ai đây?.Cô ta để ý đến Linh Dương đứng bên cạnh bực tức
-Cô ta là ng dành sợi dây chuyền của anh định mua tặng e.Anh thật sự muốn xem xem khi 2 ng con gái đánh nhau là như thế nào(chưa đk xem bao giờ)
-Thật sao cô ta thật ghê gớm nha hay là bị mù mới ko nhận ra đây là Dương Bảo Thiên con trai của tập đoàn Dương gia?
-Dương Gia sao?thảo nào hống hách như vậy.Linh Dương nhếch mép
-Vậy còn dám đắc tội sao?.Cô ta vẫn khinh thườn
g -thích sợi dây đó chứ j coi như tôi m từ thiện vậy cho mấy ng đó Ko muốn nói nhiều vs loại ng như này nữa Linh Trang nói định đi thì con nhỏ kia kéo cô lại và...........
-Chát.1 cái tát in lên mặt cô
-Sao lên mặt nữa đi mày tưởng mày giàu có lắm sao.Nhìn cách ăn mặc là biết toàn đồ rẻ tiền rồi(t/g: trời có mắt ko vậy chị cả ng chị ấy là hơn 200 triệu đấy chị kêu chị ấy mặc đồ rẻ tiền thì ai mặc đồ mắc tiền-/Linh Dương:xem ra ngươi còn có mắt nhìn/t/g:chị quá khen)
–Tôi mặc j kêu tôi liên quan tới cô ko.Thật sự nếu mà đứng nói vs mấy ng này chắc cô vào viện nằm mất chuồn nẹ để đảm bảo cho sức khỏenghĩ là lm cô chuồn k để 2 ng kia có cơ hội nói nào nữa
Thế là cả bọn họ thoát ra siêu thị và về với 1 ý nghĩ chung là HÔM NAY LÀ NGÀY TỆ NHẤT,KHI NÀO RA NGOÀI NHẤT ĐỊNH PHẢI XEM LẠI LỊCH
-Này!đang làm gì đó?
-Mù hay sao mà không thấy bà mày đang lấy gấu.Cô đã bực lắm rồi mà thằng cha điên nào vào gây với cô không biết.Anh Ban nhà ta đang rất là tức nên anh chen vào
-Nè tránh ra
-What.Chưa hiểu sự tình gì mà cô đã bị đẩy ra và anh ta vào gấp gấu đắng cho lòng chị Ngọc anh Ban nhà ta gấp đúng con gấu mà chị lao lực gấp
-Haha thấy thế nào muốn không,muốn đúng không nhưng mà ta không cho.Đã vậy anh còn quơ quơ con gấu trước mặt cô
-Hừ..ta không có thèm.Cô phồng má nói rồi bỏ đi luôn,nhìn hành động đáng yêu của cô mà tim ai đập trật một nhịp
Tiếp đến là Linh Dương:Cô đang dạo quanh những cửa hàng bán đồ trang sức thấy trong tủ kính có 1 chiếc vòng cổ lm từ đá rubi có màu giống màu tóc của cô trông nó thật sự rất hợp vs nó nên cô quyết định mua cái vòng đấy để tặng cho nó -Gói cho tôi chiếc vòng này.Ủa ko phải chỉ có 1 giọng của cô mà còn có thêm 1 giọng của 1 ng con trai nữa.Cậu định mua nó tặng cho chị gái
-Tôi mua trước nên phải gói cho tôi.Anh ko thèm nhìn lên cô mà cứ nhìn vào sợi dây chuyền
-Ai nói vậy rõ ràng là tôi nói trước mà.Linh Dương cũng ko có ý định nhường lại sợi dây chuyền.Để đỡ mất thời gian anh nói
-Cô không hợp với bộ trang sức này đâu
-Anh nghĩ anh hợp sao?
-Đúng thiệt anh thích bộ trang sức này sao,tội thật hồi xưa tôi không hiểu tại sao họ cứ nó``Gừng càng già càng cay,trai càng đẹp càng gay’’thì ra anh cũng giống như là 1 ví dụ trong nhưng câu nói đó,haizzzz tội cho bao nhiêu trái tim tan vỡ cũa nhưng cô gái trao tình cảm cho anh.Nhỏ nói nguyện một tràng luôn định cướp đò chị à mơ đi cưng,cậu tự nhiên bị ăn chửi tức giận
-NÀY cô tôi ăn mất của nhà cô cái gì sao hay tôi đắc tội vs cô sao mà chửi tôi xơi xơi vậy hả?
-Ko nhưng anh dánh dây chuyền vs tôi đó là tội nặng
-Cô....
-anh lm j mà lâu vậy?.Đang nói thì có 1 cô gái đột nhiên đi vào bám lấy tay anh
-Ai đây?.Cô ta để ý đến Linh Dương đứng bên cạnh bực tức
-Cô ta là ng dành sợi dây chuyền của anh định mua tặng e.Anh thật sự muốn xem xem khi 2 ng con gái đánh nhau là như thế nào(chưa đk xem bao giờ)
-Thật sao cô ta thật ghê gớm nha hay là bị mù mới ko nhận ra đây là Dương Bảo Thiên con trai của tập đoàn Dương gia?
-Dương Gia sao?thảo nào hống hách như vậy.Linh Dương nhếch mép
-Vậy còn dám đắc tội sao?.Cô ta vẫn khinh thườn
g -thích sợi dây đó chứ j coi như tôi m từ thiện vậy cho mấy ng đó Ko muốn nói nhiều vs loại ng như này nữa Linh Trang nói định đi thì con nhỏ kia kéo cô lại và...........
-Chát.1 cái tát in lên mặt cô
-Sao lên mặt nữa đi mày tưởng mày giàu có lắm sao.Nhìn cách ăn mặc là biết toàn đồ rẻ tiền rồi(t/g: trời có mắt ko vậy chị cả ng chị ấy là hơn 200 triệu đấy chị kêu chị ấy mặc đồ rẻ tiền thì ai mặc đồ mắc tiền-/Linh Dương:xem ra ngươi còn có mắt nhìn/t/g:chị quá khen)
–Tôi mặc j kêu tôi liên quan tới cô ko.Thật sự nếu mà đứng nói vs mấy ng này chắc cô vào viện nằm mất chuồn nẹ để đảm bảo cho sức khỏenghĩ là lm cô chuồn k để 2 ng kia có cơ hội nói nào nữa
Thế là cả bọn họ thoát ra siêu thị và về với 1 ý nghĩ chung là HÔM NAY LÀ NGÀY TỆ NHẤT,KHI NÀO RA NGOÀI NHẤT ĐỊNH PHẢI XEM LẠI LỊCH
Tác giả :
Diệp Vô Đình