Tiểu Thư Lạnh Lùng
Chương 29
Sân bay Tân Sơn Nhất.
” Mọi người tập trung hết chưa…” Liên ngó quanh.
” Còn thiếu Ánh Khanh ” Ny nói.
” Chờ xíu đi” cô nói rồi lại ghế chờ.
” Xin lỗi vì tới trể, ” Khanh hớt ha hớt hải chạy lại.
” Đủ rồi, đi thôi” cô nói, bồng Tuấn vào lòng, bảo anh kéo đồ.
Chuyến bay cất cánh lúc 9h30 sáng.
—– —–
Trở lại với tình cảnh hiện tại.
Nó bây giờ là không thoát ra khỏi người hắn được. Hắn ôm rất chặc. Lại hôn rất sâu làm nó khó thở.
” Vương tổng xin anh buông bạn gái tôi ra” Khánh nhảy vào giúp nó.
” Bạn gái anh?” hắn nghi hoặc hỏi.
” Phải, cô Hạ đây là bạn gái tôi, không phải tôi đã nói ở bữa tiệc rồi sao” Khánh khinh bỉ nói.
” Thì sao? ” hắn nói, nó thừa dịp hắn đang thả lỏng tay mà thoát ra.
” Xin anh cẩn trọng, tôi xin phép” Khánh cúi đầu, nắm tay nó kéo đi.
” Hãy nhớ, nếu anh tin em em sẽ quay lại chứ” hắn nói to, cố để nó nghe thấy.
” Tôi không quên, cũng chưa từng nhớ” nói đáp lại.
Nó và Khánh khuất dần, mọi người liền trở lại Bình thường, ly nước nó đưa cho hắn bị hắn do tức quá mà hất đổ.
Lời giải thích nó cũng không cho hắn nói, nhất định là lần này phải đem nó về Việt Nam, cùng nó làm lại từ đầu.
—– —-
” Cậu và anh ta có chuyện gì sao?” Khánh vốn dĩ là không quan tâm nhưng không thể không biết.
” Đã nói là người cũ” nó gắt gỏng nói
” Tớ biết là người cũng nhưng, có chuyện hai người mới giận nhau”
” Cậu định làm hoà cho hai tôi”
” Không, tớ còn định chia rẻ hai người là đằng khác ” Khánh cười nói.
” Tôi và anh ta mãi mãi không là gì của nhau, đừng tốn công vô ích ” nó quay qua nói. Hai người đang ngồi trên xe
” Cậu tin là tớ làm thật”
” Thật hay là không thì vẫn vậy”
” Ha ha…. đi, tớ dẫn cậu lại công ty tớ làm”
” Được” nó gật đầu. Xe được khởi động đi tới công ty.
—- —
Công ty. Tập đoàn Vương Gia.
” Chào chủ tịch, đây là…?” cô tiếp tân thấy nó và Khánh bước vào liền chào hỏi.
” Đây là cô Hạ, bạn gái của tôi” Khánh nói làm mọi người trong công ty phải bất ngờ ngước nhìn.
” À… chào cô Hạ, chủ tịch, lão gia đang chờ bên trong” cô tiếp tân.
” được” Khánh.
Phòng làm việc chủ tịch.
” Ba, đến đây làm gì?” Khánh.
” Ba ở nhà nhàm chán, mấy việc tro…. đây là ai?” ba Khánh đang nói thì quay qua nó, liền hỏi.
” À…. đây là cô Hạ, bạn gái con” Khánh e dè nói, mong là ba mình không biết nó là ai.
” À… lớn rồi, cũng nên có bạn gái, không sao, mà cô Hạ đây tên đầy đủ là…”
” Chào ông, tôi tên là Hạ Gia Ly Băng” nó vốn dĩ là không biết ba Khánh, người ta hỏi mình cứ nói.
” Hạ Gia Ly Băng sao?” ông ngạc nhiên, xen lẫn khó hiểu, quay qua con trai mình nói.
” Vâng…” Khánh nhỏ giọng đáp.
” Chào cô” ông nghe tới tên nó từ bất ngờ chuyển sang vui mừng.
” Ba rảnh lại đến đây” Khánh ngồi vào bàn làm việc.
” Phải, ba đã xử lý xong mấy việc trong bang, liền tới đây xem thế nào” ông từ tốn nói.
” Ừ….” Khánh.
Không khí hiện tại là rất căng thẳng. Không ai nói một lời nào. Nó thấy ngột ngạt nên xin phép ra ngoài.
” Con làm rất tốt” ông cười nói khi thấy nó ra ngoài.
” Nói thật, con rất yêu cô ấy” Khánh thở dài nói.
” Ánh Khanh, Mộ Ánh Khanh, con nên nhớ là có hôn ước với Mộ gia, cô ta chỉ là con mồi” ông tức giận quát lớn.
” Con… cô ta, Mộ Ánh Khanh, con không biết cô ta tại sao con phải lấy” Khánh tức giận nói.
” con làm sao thì làm, con không thể yêu cô ta, ba về ” ông bước nhanh ra ngoài.
. . . . . . . .
Nó vừa bước ra ngoài liền nhận được sự quan tâm của tất cả nhân viên trong công ty. Nhân viên trong đây đặc biệt hoà thuận, không phải cái kiểu ganh ghét đố kỵ mà nhìn nó bằng ánh mắt ghen tức. Cách nói chuyện cũng không phải cái giọng mỉa mai, khinh thường.
” Cô là bạn gái của, Vương tổng sao? oa… thật có phúc” Một nhân viên nói.
” Phải rồi… nhưng cô không nghe gì sao, Vương tổng có hôn ước với tiểu thư Mộ gia” nhân viên ngồi kế bên nói nhỏ vào tai, nhưng nó vẫn nghe được.
Nó không nói gì, chỉ lạnh lùng bước ra khỏi công ty.
——- end chap ——-
Lười.
Để lại lời cmt trước khi rời khỏi.
Người viết: hannah-jolie…..
21.5.2016
” Mọi người tập trung hết chưa…” Liên ngó quanh.
” Còn thiếu Ánh Khanh ” Ny nói.
” Chờ xíu đi” cô nói rồi lại ghế chờ.
” Xin lỗi vì tới trể, ” Khanh hớt ha hớt hải chạy lại.
” Đủ rồi, đi thôi” cô nói, bồng Tuấn vào lòng, bảo anh kéo đồ.
Chuyến bay cất cánh lúc 9h30 sáng.
—– —–
Trở lại với tình cảnh hiện tại.
Nó bây giờ là không thoát ra khỏi người hắn được. Hắn ôm rất chặc. Lại hôn rất sâu làm nó khó thở.
” Vương tổng xin anh buông bạn gái tôi ra” Khánh nhảy vào giúp nó.
” Bạn gái anh?” hắn nghi hoặc hỏi.
” Phải, cô Hạ đây là bạn gái tôi, không phải tôi đã nói ở bữa tiệc rồi sao” Khánh khinh bỉ nói.
” Thì sao? ” hắn nói, nó thừa dịp hắn đang thả lỏng tay mà thoát ra.
” Xin anh cẩn trọng, tôi xin phép” Khánh cúi đầu, nắm tay nó kéo đi.
” Hãy nhớ, nếu anh tin em em sẽ quay lại chứ” hắn nói to, cố để nó nghe thấy.
” Tôi không quên, cũng chưa từng nhớ” nói đáp lại.
Nó và Khánh khuất dần, mọi người liền trở lại Bình thường, ly nước nó đưa cho hắn bị hắn do tức quá mà hất đổ.
Lời giải thích nó cũng không cho hắn nói, nhất định là lần này phải đem nó về Việt Nam, cùng nó làm lại từ đầu.
—– —-
” Cậu và anh ta có chuyện gì sao?” Khánh vốn dĩ là không quan tâm nhưng không thể không biết.
” Đã nói là người cũ” nó gắt gỏng nói
” Tớ biết là người cũng nhưng, có chuyện hai người mới giận nhau”
” Cậu định làm hoà cho hai tôi”
” Không, tớ còn định chia rẻ hai người là đằng khác ” Khánh cười nói.
” Tôi và anh ta mãi mãi không là gì của nhau, đừng tốn công vô ích ” nó quay qua nói. Hai người đang ngồi trên xe
” Cậu tin là tớ làm thật”
” Thật hay là không thì vẫn vậy”
” Ha ha…. đi, tớ dẫn cậu lại công ty tớ làm”
” Được” nó gật đầu. Xe được khởi động đi tới công ty.
—- —
Công ty. Tập đoàn Vương Gia.
” Chào chủ tịch, đây là…?” cô tiếp tân thấy nó và Khánh bước vào liền chào hỏi.
” Đây là cô Hạ, bạn gái của tôi” Khánh nói làm mọi người trong công ty phải bất ngờ ngước nhìn.
” À… chào cô Hạ, chủ tịch, lão gia đang chờ bên trong” cô tiếp tân.
” được” Khánh.
Phòng làm việc chủ tịch.
” Ba, đến đây làm gì?” Khánh.
” Ba ở nhà nhàm chán, mấy việc tro…. đây là ai?” ba Khánh đang nói thì quay qua nó, liền hỏi.
” À…. đây là cô Hạ, bạn gái con” Khánh e dè nói, mong là ba mình không biết nó là ai.
” À… lớn rồi, cũng nên có bạn gái, không sao, mà cô Hạ đây tên đầy đủ là…”
” Chào ông, tôi tên là Hạ Gia Ly Băng” nó vốn dĩ là không biết ba Khánh, người ta hỏi mình cứ nói.
” Hạ Gia Ly Băng sao?” ông ngạc nhiên, xen lẫn khó hiểu, quay qua con trai mình nói.
” Vâng…” Khánh nhỏ giọng đáp.
” Chào cô” ông nghe tới tên nó từ bất ngờ chuyển sang vui mừng.
” Ba rảnh lại đến đây” Khánh ngồi vào bàn làm việc.
” Phải, ba đã xử lý xong mấy việc trong bang, liền tới đây xem thế nào” ông từ tốn nói.
” Ừ….” Khánh.
Không khí hiện tại là rất căng thẳng. Không ai nói một lời nào. Nó thấy ngột ngạt nên xin phép ra ngoài.
” Con làm rất tốt” ông cười nói khi thấy nó ra ngoài.
” Nói thật, con rất yêu cô ấy” Khánh thở dài nói.
” Ánh Khanh, Mộ Ánh Khanh, con nên nhớ là có hôn ước với Mộ gia, cô ta chỉ là con mồi” ông tức giận quát lớn.
” Con… cô ta, Mộ Ánh Khanh, con không biết cô ta tại sao con phải lấy” Khánh tức giận nói.
” con làm sao thì làm, con không thể yêu cô ta, ba về ” ông bước nhanh ra ngoài.
. . . . . . . .
Nó vừa bước ra ngoài liền nhận được sự quan tâm của tất cả nhân viên trong công ty. Nhân viên trong đây đặc biệt hoà thuận, không phải cái kiểu ganh ghét đố kỵ mà nhìn nó bằng ánh mắt ghen tức. Cách nói chuyện cũng không phải cái giọng mỉa mai, khinh thường.
” Cô là bạn gái của, Vương tổng sao? oa… thật có phúc” Một nhân viên nói.
” Phải rồi… nhưng cô không nghe gì sao, Vương tổng có hôn ước với tiểu thư Mộ gia” nhân viên ngồi kế bên nói nhỏ vào tai, nhưng nó vẫn nghe được.
Nó không nói gì, chỉ lạnh lùng bước ra khỏi công ty.
——- end chap ——-
Lười.
Để lại lời cmt trước khi rời khỏi.
Người viết: hannah-jolie…..
21.5.2016
Tác giả :
hannah-jolie