Tiểu Thần Tiên Hệ Liệt
Chương 29
"Chờ tôi xem xong chương này, chúng ta cùng đi ăn điểm tâm." Trương Dư Xuyên bộ dáng đương nhiên nói, giống như cùng Trương Cẩn Ngôn ăn điểm tâm là chuyện rất bình thường, "Còn mấy tờ cuối cùng, rất nhanh."
Trương Cẩn Ngôn không nghĩ tới cớ gì từ chối, cũng không thể nói mình không ăn điểm tâm, vì vậy chỉ thành thật gật đầu, nói: "Được rồi, Trương tổng."
Em gái anh, sau này trước khi ra cửa phải nhớ xem lịch.
Trương Dư Xuyên trừng hắn một cái, không nói, vừa nhìn sách một bên ghi chú.
Lúc hắn viết chữ tư thái rất dễ nhìn, sống lưng thẳng tắp, vai đoan chính, một tay cầm bút một tay áp giấy, ngón tay thon dài vững vàng, khớp xương khéo léo, da dẻ trơn bóng, hiển nhiên là một đôi tay quen sống trong nhung lụa, thoạt nhìn rất đẹp mắt.
Viết viết, Trương Dư Xuyên đem tay áo sơ mi kéo kéo lên trên, lộ ra một đoạn nhỏ cánh tay.
Trương Cẩn Ngôn kìm lòng không đặng nhìn chằm chằm cánh tay Trương Dư Xuyên...
Oa nha, mình không có cách nào kháng cự cái hành động kéo tay áo đó.
Không sai, cánh tay cơ bắp đều đặn, đường nét xương cốt trôi chảy, mơ hồ có thể thấy được mạch máu màu xanh nhạt, cùng với tay áo sơ mi cuốn lên... Trương Cẩn Ngôn tự bình chọn "Nam nhân trong lúc lơ đãng toát ra gợi cảm" ghi tên đệ nhất.
Xếp hàng thứ hai chính là "Lấy ngón tay lộ ra một điểm xương quai xanh"...
Xếp hạng thứ ba là "Ngẩng đầu lên uống nước cổn động hầu kết"...
Sách, mình càng không nhịn được muốn nếm thử tư vị tình yêu.
Trương Cẩn Ngôn đang lúc suy nghĩ miên man, tay Trương Dư Xuyên đột nhiên dừng một chút. Lập tức, hắn ung dung thong thả đem khuy tay áo sơ mi mở ra, đem ống tay áo hai bên kéo lên một đoạn dài, lộ ra hơn nửa cánh tay, sau đó hắn lấy ngón tay kéo kéo cà vạt, đem cổ áo nới lỏng ra, lộ ra xương quai xanh mơ hồ, có vẻ như lơ đãng làm xong hai động tác này, Trương Dư Xuyên cầm lấy bình nước đặt trên bàn, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch, hầu kết thượng, hạ, lăn, động... (anh thả thính à =]]) 3
Ngắn ngủi không tới một phút, Trương Cẩn Ngôn tàn nhẫn bị đâm chuẩn ba lần, ngồi tại chỗ muốn cầm mà không được!
Oa nha, cánh tay nhỏ, xương quai xanh, hầu kết.
Hảo muốn liếm một chút... cái não chết tiệt!
Tiểu băng sơn bị vọng tưởng trong đầu của mình dọa sợ hết hồn.
Chết tiệt, mình ngắm nam nhân mà nghĩ đến chuyện đen tối sao? Cư nhiên hết lần này tới lần khác bị nam thứ làm sản sinh ảo tưởng!
Mà Trương Dư Xuyên thì cái gì cũng không phát sinh tiếp tục cúi đầu viết chữ, không hề liếc mắt nhìn Trương Cẩn Ngôn một cái.
Dĩ nhiên, vốn là cái gì cũng không phát sinh...
Trương Cẩn Ngôn bị Trương Dư Xuyên quyến rũ làm cho tâm thần không yên, suýt nữa liền giống như hôm qua ngồi trong đình giữa hồ xem GV dã chiến...
Vì vậy hắn không dám nhìn Trương Dư Xuyên nữa, mà là mặt lạnh đưa ánh mắt ra ngoài mặt hồ, có vẻ như chuyên chú nhìn hoa sen, đồng thời ở trong lòng răn dạy chính mình:...
Trương Cẩn Ngôn, ngươi luôn luôn vẫn lấy tự chủ làm kiêu ngạo đi đâu rồi, hả?
Sau năm phút, Trương Dư Xuyên đứng dậy, khép lại sách cùng cuốn sổ, chậm rãi nói: "Chúng ta đi thôi, chương 3: Xem xong rồi."
Trương Cẩn Ngôn một bộ dáng mạn bất kinh tâm: "A."
A a a ngày hôm qua mình mới xem chương 3: Một nửa a!
Con mẹ nó! Tiểu trợ lý đến tột cùng có trở lại không? Thật muốn biết.
Trương Dư Xuyên bất động thanh sắc liếc nhìn hắn, bất thình lình vứt ra một câu: "Trợ lý cùng nam thứ ở cùng một chỗ."
Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt bị lôi đến run run:...
A, nội dung thật rác rưởi, hủy thanh xuân của ta, làm loạn tính hướng của ta, tác giả một đời đen đủi.
Cảm giác được Trương Dư Xuyên đang nhìn mình, Trương Cẩn Ngôn lập tức bày ra một mặt nghi hoặc mang theo vẻ mặt vô tội, cười khan nói: "Ha ha, là nội dung trong tiểu thuyết sao? Tôi nghe không hiểu."
Trương Dư Xuyên từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ cười.
Trương Cẩn Ngôn:...
Nam thứ anh không nên chọc tôi, cái nội dung tiểu thuyết làm cho tôi tâm tình rất kém!
Hai người vai sóng vai mà đi đến phòng ăn.
Trương Dư Xuyên tư thái tiêu sái cầm sách, đi ở phía trước.
Không sai, ngày hôm nay hắn nguyện ý đi ở phía trước.
Trương Cẩn Ngôn nhìn bóng lưng hắn trực ma nha:...
Ngày hôm qua lúc ra khỏi ôn tuyền nếu đi trước thì người chết có thể là anh không?
Quả nhiên chính là không có ý tốt!
Lúc này, Trương Dư Xuyên đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt ngoạn vị nhìn chằm chằm Trương Cẩn Ngôn nói: "Ăn điểm tâm xong, chúng ta đi đánh bi-a."
Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt đình chỉ lý sự, nhanh từ chối: "Xin lỗi Trương tổng, tôi sẽ không đánh bi-a."
Phảng phất đã nghĩ hắn sẽ nói như vậy, Trương Dư Xuyên nhanh chóng nói tiếp: "Tôi dạy cho cậu."
Trương Cẩn Ngôn lần thứ hai vô tình từ chối: "Xin lỗi Trương tổng, tôi đối với bi-a không thấy hứng thú..."
A, thật sự là tiểu tổng giám đốc.
"Ồ?" Trương Dư Xuyên lông mày giương lên, "Nhưng là tối hôm qua cậu không phải là cùng đồng nghiệp hẹn nhau đi đánh bi-a sao?"
Trương Cẩn Ngôn hơi kinh ngạc: "Anh làm sao biết?"
Hắn không nhớ rõ mình có nói qua, hơn nữa mình bình thường rất ít nói, loại chuyện vặt vãnh này hẳn là sẽ không lấy ra nói.
Trương Dư Xuyên bình tĩnh: "Chính cậu nói, bất quá bởi vì theo tôi đi tắm suối nước nóng nên làm trễ nãi, cho nên ngày hôm nay tôi bù đắp cho cậu."
Trương Cẩn Ngôn rơi vào ép mộng, bắt đầu nhiều lần kiểm tra ký ức ngày hôm qua: "Tôi không nhớ là tôi đã nói..."
Trương Dư Xuyên đánh gãy nói: "Nếu cậu chưa từng nói, làm sao tôi biết được?"
Trương Cẩn Ngôn:...
Cho nên nói rất kỳ quái a...
A, cái người tiểu tổng giám đốc nhí nha nhí nhảnh, đến tột cùng anh đã làm ma pháp gì với tôi?
Trương Cẩn Ngôn oán thầm, Trương Dư Xuyên bên kia trong nháy mắt cười lạnh một tiếng.
Trương Cẩn Ngôn sợ hết hồn, còn tưởng rằng mình không cẩn thận đem tiếng lòng nói ra miệng:...
Chết tiệt...
Trương tổng thần kinh không bình thường ở nơi đó tự mình cười cái gì a?
Vì vậy ăn xong điểm tâm, Trương Cẩn Ngôn kiên trì cùng Trương Dư Xuyên đi đến câu lạc bộ bi-a.
Bởi vì còn không có chính thức khai trương, bên trong không có mấy người, hai người tìm một góc bàn.
Trương Dư Xuyên lần thứ hai săn tay áo, túm túm ca-ra-vat rồi uống một hớp, trong vòng một tiếng lần thứ hai liên tục chọt trúng ba điểm G của Trương Cẩn Ngôn...
Trương Cẩn Ngôn:...
Đạo diễn, tôi cảm thấy nam thứ thật giống như đang quyến rũ tôi a.
Trương Dư Xuyên tự tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn hắn, trước tiên khai cầu. Hắn đánh bi-a rất dễ nhìn, mọi cử động như trải qua dày công tính toán tao nhã mê người, liên tục đánh vào bốn cái, Trương Dư Xuyên chuyển hướng Trương Cẩn Ngôn đã có chút sững sờ nói: "Tùy tiện đánh một cây tôi xem một chút."
Trương Cẩn Ngôn vốn cũng không phải là biết đánh, thêm vào lúc này tâm lý chẳng biết vì sao có chút rối như tơ vò, kết quả tư thế xếp đặt trăm ngàn chỗ hở. Còn chưa kịp ra cái, Trương Dư Xuyên bỗng nhiên đi nhanh tới, một cúi người, đem Trương Cẩn Ngôn đang cúi người trên bàn bi-a toàn bộ lồng tại người, lúc nói chuyện giữa răng môi khí lưu nhẹ nhàng gãi qua lỗ tai Trương Cẩn Ngôn: "Tư thế không đúng, tôi dạy cho cậu." +
Thân thể hai người không một khe hở, khẩn dính chặt vào nhau.
Trương Cẩn Ngôn nuốt nước miếng, tiếng cực kỳ vang dội:... 1
Nam... Nam thứ! Anh, anh, anh đây là đang đùa với lửa!a
Trương Cẩn Ngôn không nghĩ tới cớ gì từ chối, cũng không thể nói mình không ăn điểm tâm, vì vậy chỉ thành thật gật đầu, nói: "Được rồi, Trương tổng."
Em gái anh, sau này trước khi ra cửa phải nhớ xem lịch.
Trương Dư Xuyên trừng hắn một cái, không nói, vừa nhìn sách một bên ghi chú.
Lúc hắn viết chữ tư thái rất dễ nhìn, sống lưng thẳng tắp, vai đoan chính, một tay cầm bút một tay áp giấy, ngón tay thon dài vững vàng, khớp xương khéo léo, da dẻ trơn bóng, hiển nhiên là một đôi tay quen sống trong nhung lụa, thoạt nhìn rất đẹp mắt.
Viết viết, Trương Dư Xuyên đem tay áo sơ mi kéo kéo lên trên, lộ ra một đoạn nhỏ cánh tay.
Trương Cẩn Ngôn kìm lòng không đặng nhìn chằm chằm cánh tay Trương Dư Xuyên...
Oa nha, mình không có cách nào kháng cự cái hành động kéo tay áo đó.
Không sai, cánh tay cơ bắp đều đặn, đường nét xương cốt trôi chảy, mơ hồ có thể thấy được mạch máu màu xanh nhạt, cùng với tay áo sơ mi cuốn lên... Trương Cẩn Ngôn tự bình chọn "Nam nhân trong lúc lơ đãng toát ra gợi cảm" ghi tên đệ nhất.
Xếp hàng thứ hai chính là "Lấy ngón tay lộ ra một điểm xương quai xanh"...
Xếp hạng thứ ba là "Ngẩng đầu lên uống nước cổn động hầu kết"...
Sách, mình càng không nhịn được muốn nếm thử tư vị tình yêu.
Trương Cẩn Ngôn đang lúc suy nghĩ miên man, tay Trương Dư Xuyên đột nhiên dừng một chút. Lập tức, hắn ung dung thong thả đem khuy tay áo sơ mi mở ra, đem ống tay áo hai bên kéo lên một đoạn dài, lộ ra hơn nửa cánh tay, sau đó hắn lấy ngón tay kéo kéo cà vạt, đem cổ áo nới lỏng ra, lộ ra xương quai xanh mơ hồ, có vẻ như lơ đãng làm xong hai động tác này, Trương Dư Xuyên cầm lấy bình nước đặt trên bàn, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch, hầu kết thượng, hạ, lăn, động... (anh thả thính à =]]) 3
Ngắn ngủi không tới một phút, Trương Cẩn Ngôn tàn nhẫn bị đâm chuẩn ba lần, ngồi tại chỗ muốn cầm mà không được!
Oa nha, cánh tay nhỏ, xương quai xanh, hầu kết.
Hảo muốn liếm một chút... cái não chết tiệt!
Tiểu băng sơn bị vọng tưởng trong đầu của mình dọa sợ hết hồn.
Chết tiệt, mình ngắm nam nhân mà nghĩ đến chuyện đen tối sao? Cư nhiên hết lần này tới lần khác bị nam thứ làm sản sinh ảo tưởng!
Mà Trương Dư Xuyên thì cái gì cũng không phát sinh tiếp tục cúi đầu viết chữ, không hề liếc mắt nhìn Trương Cẩn Ngôn một cái.
Dĩ nhiên, vốn là cái gì cũng không phát sinh...
Trương Cẩn Ngôn bị Trương Dư Xuyên quyến rũ làm cho tâm thần không yên, suýt nữa liền giống như hôm qua ngồi trong đình giữa hồ xem GV dã chiến...
Vì vậy hắn không dám nhìn Trương Dư Xuyên nữa, mà là mặt lạnh đưa ánh mắt ra ngoài mặt hồ, có vẻ như chuyên chú nhìn hoa sen, đồng thời ở trong lòng răn dạy chính mình:...
Trương Cẩn Ngôn, ngươi luôn luôn vẫn lấy tự chủ làm kiêu ngạo đi đâu rồi, hả?
Sau năm phút, Trương Dư Xuyên đứng dậy, khép lại sách cùng cuốn sổ, chậm rãi nói: "Chúng ta đi thôi, chương 3: Xem xong rồi."
Trương Cẩn Ngôn một bộ dáng mạn bất kinh tâm: "A."
A a a ngày hôm qua mình mới xem chương 3: Một nửa a!
Con mẹ nó! Tiểu trợ lý đến tột cùng có trở lại không? Thật muốn biết.
Trương Dư Xuyên bất động thanh sắc liếc nhìn hắn, bất thình lình vứt ra một câu: "Trợ lý cùng nam thứ ở cùng một chỗ."
Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt bị lôi đến run run:...
A, nội dung thật rác rưởi, hủy thanh xuân của ta, làm loạn tính hướng của ta, tác giả một đời đen đủi.
Cảm giác được Trương Dư Xuyên đang nhìn mình, Trương Cẩn Ngôn lập tức bày ra một mặt nghi hoặc mang theo vẻ mặt vô tội, cười khan nói: "Ha ha, là nội dung trong tiểu thuyết sao? Tôi nghe không hiểu."
Trương Dư Xuyên từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ cười.
Trương Cẩn Ngôn:...
Nam thứ anh không nên chọc tôi, cái nội dung tiểu thuyết làm cho tôi tâm tình rất kém!
Hai người vai sóng vai mà đi đến phòng ăn.
Trương Dư Xuyên tư thái tiêu sái cầm sách, đi ở phía trước.
Không sai, ngày hôm nay hắn nguyện ý đi ở phía trước.
Trương Cẩn Ngôn nhìn bóng lưng hắn trực ma nha:...
Ngày hôm qua lúc ra khỏi ôn tuyền nếu đi trước thì người chết có thể là anh không?
Quả nhiên chính là không có ý tốt!
Lúc này, Trương Dư Xuyên đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt ngoạn vị nhìn chằm chằm Trương Cẩn Ngôn nói: "Ăn điểm tâm xong, chúng ta đi đánh bi-a."
Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt đình chỉ lý sự, nhanh từ chối: "Xin lỗi Trương tổng, tôi sẽ không đánh bi-a."
Phảng phất đã nghĩ hắn sẽ nói như vậy, Trương Dư Xuyên nhanh chóng nói tiếp: "Tôi dạy cho cậu."
Trương Cẩn Ngôn lần thứ hai vô tình từ chối: "Xin lỗi Trương tổng, tôi đối với bi-a không thấy hứng thú..."
A, thật sự là tiểu tổng giám đốc.
"Ồ?" Trương Dư Xuyên lông mày giương lên, "Nhưng là tối hôm qua cậu không phải là cùng đồng nghiệp hẹn nhau đi đánh bi-a sao?"
Trương Cẩn Ngôn hơi kinh ngạc: "Anh làm sao biết?"
Hắn không nhớ rõ mình có nói qua, hơn nữa mình bình thường rất ít nói, loại chuyện vặt vãnh này hẳn là sẽ không lấy ra nói.
Trương Dư Xuyên bình tĩnh: "Chính cậu nói, bất quá bởi vì theo tôi đi tắm suối nước nóng nên làm trễ nãi, cho nên ngày hôm nay tôi bù đắp cho cậu."
Trương Cẩn Ngôn rơi vào ép mộng, bắt đầu nhiều lần kiểm tra ký ức ngày hôm qua: "Tôi không nhớ là tôi đã nói..."
Trương Dư Xuyên đánh gãy nói: "Nếu cậu chưa từng nói, làm sao tôi biết được?"
Trương Cẩn Ngôn:...
Cho nên nói rất kỳ quái a...
A, cái người tiểu tổng giám đốc nhí nha nhí nhảnh, đến tột cùng anh đã làm ma pháp gì với tôi?
Trương Cẩn Ngôn oán thầm, Trương Dư Xuyên bên kia trong nháy mắt cười lạnh một tiếng.
Trương Cẩn Ngôn sợ hết hồn, còn tưởng rằng mình không cẩn thận đem tiếng lòng nói ra miệng:...
Chết tiệt...
Trương tổng thần kinh không bình thường ở nơi đó tự mình cười cái gì a?
Vì vậy ăn xong điểm tâm, Trương Cẩn Ngôn kiên trì cùng Trương Dư Xuyên đi đến câu lạc bộ bi-a.
Bởi vì còn không có chính thức khai trương, bên trong không có mấy người, hai người tìm một góc bàn.
Trương Dư Xuyên lần thứ hai săn tay áo, túm túm ca-ra-vat rồi uống một hớp, trong vòng một tiếng lần thứ hai liên tục chọt trúng ba điểm G của Trương Cẩn Ngôn...
Trương Cẩn Ngôn:...
Đạo diễn, tôi cảm thấy nam thứ thật giống như đang quyến rũ tôi a.
Trương Dư Xuyên tự tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn hắn, trước tiên khai cầu. Hắn đánh bi-a rất dễ nhìn, mọi cử động như trải qua dày công tính toán tao nhã mê người, liên tục đánh vào bốn cái, Trương Dư Xuyên chuyển hướng Trương Cẩn Ngôn đã có chút sững sờ nói: "Tùy tiện đánh một cây tôi xem một chút."
Trương Cẩn Ngôn vốn cũng không phải là biết đánh, thêm vào lúc này tâm lý chẳng biết vì sao có chút rối như tơ vò, kết quả tư thế xếp đặt trăm ngàn chỗ hở. Còn chưa kịp ra cái, Trương Dư Xuyên bỗng nhiên đi nhanh tới, một cúi người, đem Trương Cẩn Ngôn đang cúi người trên bàn bi-a toàn bộ lồng tại người, lúc nói chuyện giữa răng môi khí lưu nhẹ nhàng gãi qua lỗ tai Trương Cẩn Ngôn: "Tư thế không đúng, tôi dạy cho cậu." +
Thân thể hai người không một khe hở, khẩn dính chặt vào nhau.
Trương Cẩn Ngôn nuốt nước miếng, tiếng cực kỳ vang dội:... 1
Nam... Nam thứ! Anh, anh, anh đây là đang đùa với lửa!a
Tác giả :
Lữ Thiên Dật