Tiểu Tâm Phiến Tử
Chương 23
Công hội chiến 1
Trong lúc Tiểu Bố Bố buồn bực rất nhanh đã biến thành Đại Bố Bố, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thăng max cấp, thành công lên tới cấp 90.
Bố Tranh điều khiển Bố Bố đến kho công hội, Never đã chuẩn bị cho cậu một bộ tử trang thủ công, tuy không phải là cực phẩm gì, nhưng cũng xem như khó có được, mặc bộ này đi công hội chiến, chí ít sẽ không bị người ta miễu sát.
[Đội ngũ] [Never]: Tám giờ bắt đầu, anh đi tổ chức một chút
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Ông chủ đi mạnh khỏe~ Đồ đệ cậu tớ sẽ ân cần chăm sóc
[Đội ngũ] [Bố Bố]:
Never rất nhanh đã lui đội, Bố Tranh mở khung bạn tốt, kiểm tra Never, biểu thị người nọ trở về lãnh địa công hội, lập một đội 6 người.
[Công hội] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]:
[Công hội] [Tiện Thần]: Bà xã bà xã
[Công hội] [Bố Bố]:
[Công hội] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Lần đầu công hội chiến, ha ha
[Công hội] [Tiện Thần]: Bà xã bà xã, đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em
[Công hội] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Sợ cái đầu quỷ nhà mi
[Công hội] [Never]: Lên YY
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Go Go Go!
Sau khi Never nói xong trong công hội liền có rất ít người nói chuyện, Bố Tranh nghĩ có lẽ cũng lên YY đi. Điểm Bố Bố dịch chuyển về Chủ Thành, sau đó lòng hiếu kỳ chiến thắng hết thảy, cũng mở YY…
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Bố Bố đâu?
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bám gót ông chủ~ trốn theo zai~
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đom]: = = Anh có thể bình thường chút không
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Người ta thế nào không bình thường nà, chỉ còn hai chúng ta một thế giới hai người
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: = = Anh có thể đổi qua acc nữ kia không, nhìn trên đầu cái acc nam này mấy câu đó, thật sự là…
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Không muốn ~~
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mẹ nó
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Triệu hoán sư quá nhu nhược, đè em tốn sức lắm a~ Em xem pháp sư này phối cung tiễn thủ hài hòa biết bao
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: = = Cút
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Ách…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Tớ có phải là nên lui đội ra ngoài trước, lát nữa vào lại không
Bố Tranh hắc tuyến gõ chữ, bên tai rất nhanh truyền đến một trận âm thanh ồn ào, có mấy người đang nói chuyện, tay cậu dừng một chút.
“Có người vào, để tớ đoán xem là ai.”
Người thứ nhất cùng cậu nói chuyện là một cô gái, nghe ra còn rất trẻ tuổi. Bố Tranh lập tức liền mang tên mình sửa lại, sau đó mới đánh chữ chào hỏi.
Bố Bố: Mọi người khỏe!
“Tiểu Bố Bố~”
“Anh có thể bình thường chút không? Nơi nào cũng khiến người ta buồn nôn.”
“Tiểu Đom Đóm em nói anh như vậy sao, anh thật đau lòng a~”
Bố Tranh ngã ngửa, thiếu chút nữa từ trên ghế té xuống, người có cái âm cuối uốn éo kia không cần phải đoán, chắc chắn là Phiêu thệ mân côi hoa, người bị anh ta trêu ghẹo không nghi ngờ gì chính là Vũ Điệu Đom Đóm.
“Bố Bố.”
Bố Tranh sững sờ, giọng nam rất dễ nghe, tuyệt đối là loại rất có từ tính, có lẽ là trực giác, phản ứng đầu tiên của Bố Tranh liền cảm thấy người này là Never, cảm giác rất giống với tưởng tượng của cậu.
Bố Bố: Sư phụ.
“Tiểu Bố Bố, em không chào anh… ” Phiêu thệ mân côi hoa thắt giọng giả bộ đáng thương.
“Được rồi, chủ lực theo tớ, giờ qua phòng bên, còn lại cứ ở đây tám.” Never cắt ngang điệu oán phụ của Phiêu thệ mân côi hoa, tiếp tục nói: “Không được ức hiếp đồ đệ tớ.” Sau đó chuyển đi qua phòng bên.
“OH NO, chúng ta đây không gọi là tám, chúng ta đây gọi là giao lưu.”
“Hội trưởng nói không được ức hiếp Bố Bố, thiệt là bảo hộ con.”
“Không, cái này gọi là tuyên bố chủ quyền.”
Bố Bố:…
Đẹp thay một đóa hoa lài: “Mấy người không được ức hiếp Bố Bố nhà tớ, đến, Bố Bố, anh hai dẫn em đi chuẩn bị. Lát nữa sau khi bắt đầu cứ việc núp sau anh.”
Vũ Điệu Đom Đóm: “Hội trưởng mới vừa đi anh liền đục khoét tường, tôi chờ nhặt xác anh.”
Đẹp thay một đóa hoa lài: “Ái, Tiểu Đom Đóm là anh sai rồi, không cần ghen, thật ra anh yêu nhất là em, em biết mà.”
Gặp trở ngại mới dùng sức: “Khỉ gió, ai mang hai tên này quăng đi, chat sếch là bị phạt tiền nha! Muốn xịt máu mũi rồi.”
Bố Bố: =-= Tớ biến đi đây, không quấy rầy hai người tương thân tương ái
Vũ Điệu Đom Đóm: “Khỉ.”
Bố Tranh trực tiếp ngắt YY, tăng tối đa kích thước giao diện game, điều khiển Bố Bố chạy đến khu buôn bán xem xem giá hồng dược lam dược, công hội chiến mấy thứ bé bé này cần rất nhiều, không thể không chuẩn bị.
Mở trang bị của mình lên nhìn, toàn thân bộ tử trang cũng đáng không ít tiền, Bố Trang tổng cảm thấy lấy không của người ta không tốt lắm. Mặc dù trước kia cậu và Never có một số hiểu lầm nhỏ… có lẽ là hiểu lầm từ một phía, nhưng qua thời gian dài như vậy, cậu cũng không còn kích động thế nữa, lại nói Never còn đáp ứng dẫn cậu đến buổi giao lưu của Demon, cho nên càng cảm thấy lấy không của người ta không tốt.
Vì vậy nhìn đồng hồ, còn khoảng 1 giờ nữa. Ở khu buôn bán mua một đống phối phương cùng nguyên liệu, rất nhanh thăng cấp kỹ năng cuộc sống. Đợi khi trong bao không còn bao nhiêu tiền, thể lực và tinh lực của Bố Bố cũng hầu như đều tiêu hao hết. Bố Tranh lại mua một ít nguyên liệu, làm ra một đống dược tề cộng điểm theo thời gian.
Bố Bố ôm một túi đầy chạy đến lãnh địa công hội tìm Never, đối phương đã đứng ở cổng chính, nhưng trên đầu đội chữ “Đang treo máy”, đành phải lên YY.
Hiển nhiên Never và mấy người đang ở phòng kế bên, Bố Bố thấy không khóa, liền chuồn vào. Vừa vào đã nghe tiếng Tiện Thần, hô gọi “Bà xã bà xã, nói một câu đi.”
“Bố Bố?”
Bố Bố: Sư phụ, em đang ở cạnh anh nè, giao dịch chút.
Never không nhiều lời, “Ừ” một tiếng, giao dịch Bố Tranh phát qua đã được tiếp nhận.
Never: “Khoan, túi anh không còn chỗ.”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt: Giao dịch bí mật
Bố Bố: Một đống dược tề, vậy em thả phần còn lại vào kho công hội
Never: “Ừ.”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt: Thiệt dịu dàng…
Tiện Thần: “Bà xã bà xã, anh cũng có thể dịu dàng như vậy!”
Bố Bố:…
Mi cái tên tiểu yêu tinh: “Ái da da, không cần diễn trò ân ái, nhanh chóng bàn bạc tính kế. Hội trưởng lần trước anh thật sự đã mắc tội nhiều người, một chút thể diện cũng không cho người ta. Em nghe Thất Sinh Thất Thế bên kia nói, lần này hai công hội bọn họ hợp lại, xu thế tất yếu a, em thấy lần này chúng ta sẽ thua vô cùng bi thảm.”
Never: “Có thể.”
Càng lúc càng xa: “Khỉ, lão đại ông không cần bình tĩnh như vậy được không.”
Bố Bố: Đây là chuyện gì vậy
Never: “Thua có hậu quả nghiêm trọng gì sao?”
“… ”
“… ”
“… ”
Bố Bố:…
Gặp trở ngại mới dùng sức: “Hội trưởng anh là không muốn loài người phát triển a! Bà quyết định, thua tất cả con trai đi Chủ Thành chụp hình thỏa thân.”
“… ”
“… ”
“… ”
Bố Tranh đổ mồ hôi, lần đầu tiên cảm thấy chơi nhân yêu là chính xác… Ít nhất không cần đến Chủ Thành dọa người…
Trong lúc Tiểu Bố Bố buồn bực rất nhanh đã biến thành Đại Bố Bố, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thăng max cấp, thành công lên tới cấp 90.
Bố Tranh điều khiển Bố Bố đến kho công hội, Never đã chuẩn bị cho cậu một bộ tử trang thủ công, tuy không phải là cực phẩm gì, nhưng cũng xem như khó có được, mặc bộ này đi công hội chiến, chí ít sẽ không bị người ta miễu sát.
[Đội ngũ] [Never]: Tám giờ bắt đầu, anh đi tổ chức một chút
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Ông chủ đi mạnh khỏe~ Đồ đệ cậu tớ sẽ ân cần chăm sóc
[Đội ngũ] [Bố Bố]:
Never rất nhanh đã lui đội, Bố Tranh mở khung bạn tốt, kiểm tra Never, biểu thị người nọ trở về lãnh địa công hội, lập một đội 6 người.
[Công hội] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]:
[Công hội] [Tiện Thần]: Bà xã bà xã
[Công hội] [Bố Bố]:
[Công hội] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Lần đầu công hội chiến, ha ha
[Công hội] [Tiện Thần]: Bà xã bà xã, đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em
[Công hội] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Sợ cái đầu quỷ nhà mi
[Công hội] [Never]: Lên YY
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Go Go Go!
Sau khi Never nói xong trong công hội liền có rất ít người nói chuyện, Bố Tranh nghĩ có lẽ cũng lên YY đi. Điểm Bố Bố dịch chuyển về Chủ Thành, sau đó lòng hiếu kỳ chiến thắng hết thảy, cũng mở YY…
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Bố Bố đâu?
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bám gót ông chủ~ trốn theo zai~
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đom]: = = Anh có thể bình thường chút không
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Người ta thế nào không bình thường nà, chỉ còn hai chúng ta một thế giới hai người
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: = = Anh có thể đổi qua acc nữ kia không, nhìn trên đầu cái acc nam này mấy câu đó, thật sự là…
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Không muốn ~~
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mẹ nó
[Đội ngũ] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Triệu hoán sư quá nhu nhược, đè em tốn sức lắm a~ Em xem pháp sư này phối cung tiễn thủ hài hòa biết bao
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: = = Cút
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Ách…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Tớ có phải là nên lui đội ra ngoài trước, lát nữa vào lại không
Bố Tranh hắc tuyến gõ chữ, bên tai rất nhanh truyền đến một trận âm thanh ồn ào, có mấy người đang nói chuyện, tay cậu dừng một chút.
“Có người vào, để tớ đoán xem là ai.”
Người thứ nhất cùng cậu nói chuyện là một cô gái, nghe ra còn rất trẻ tuổi. Bố Tranh lập tức liền mang tên mình sửa lại, sau đó mới đánh chữ chào hỏi.
Bố Bố: Mọi người khỏe!
“Tiểu Bố Bố~”
“Anh có thể bình thường chút không? Nơi nào cũng khiến người ta buồn nôn.”
“Tiểu Đom Đóm em nói anh như vậy sao, anh thật đau lòng a~”
Bố Tranh ngã ngửa, thiếu chút nữa từ trên ghế té xuống, người có cái âm cuối uốn éo kia không cần phải đoán, chắc chắn là Phiêu thệ mân côi hoa, người bị anh ta trêu ghẹo không nghi ngờ gì chính là Vũ Điệu Đom Đóm.
“Bố Bố.”
Bố Tranh sững sờ, giọng nam rất dễ nghe, tuyệt đối là loại rất có từ tính, có lẽ là trực giác, phản ứng đầu tiên của Bố Tranh liền cảm thấy người này là Never, cảm giác rất giống với tưởng tượng của cậu.
Bố Bố: Sư phụ.
“Tiểu Bố Bố, em không chào anh… ” Phiêu thệ mân côi hoa thắt giọng giả bộ đáng thương.
“Được rồi, chủ lực theo tớ, giờ qua phòng bên, còn lại cứ ở đây tám.” Never cắt ngang điệu oán phụ của Phiêu thệ mân côi hoa, tiếp tục nói: “Không được ức hiếp đồ đệ tớ.” Sau đó chuyển đi qua phòng bên.
“OH NO, chúng ta đây không gọi là tám, chúng ta đây gọi là giao lưu.”
“Hội trưởng nói không được ức hiếp Bố Bố, thiệt là bảo hộ con.”
“Không, cái này gọi là tuyên bố chủ quyền.”
Bố Bố:…
Đẹp thay một đóa hoa lài: “Mấy người không được ức hiếp Bố Bố nhà tớ, đến, Bố Bố, anh hai dẫn em đi chuẩn bị. Lát nữa sau khi bắt đầu cứ việc núp sau anh.”
Vũ Điệu Đom Đóm: “Hội trưởng mới vừa đi anh liền đục khoét tường, tôi chờ nhặt xác anh.”
Đẹp thay một đóa hoa lài: “Ái, Tiểu Đom Đóm là anh sai rồi, không cần ghen, thật ra anh yêu nhất là em, em biết mà.”
Gặp trở ngại mới dùng sức: “Khỉ gió, ai mang hai tên này quăng đi, chat sếch là bị phạt tiền nha! Muốn xịt máu mũi rồi.”
Bố Bố: =-= Tớ biến đi đây, không quấy rầy hai người tương thân tương ái
Vũ Điệu Đom Đóm: “Khỉ.”
Bố Tranh trực tiếp ngắt YY, tăng tối đa kích thước giao diện game, điều khiển Bố Bố chạy đến khu buôn bán xem xem giá hồng dược lam dược, công hội chiến mấy thứ bé bé này cần rất nhiều, không thể không chuẩn bị.
Mở trang bị của mình lên nhìn, toàn thân bộ tử trang cũng đáng không ít tiền, Bố Trang tổng cảm thấy lấy không của người ta không tốt lắm. Mặc dù trước kia cậu và Never có một số hiểu lầm nhỏ… có lẽ là hiểu lầm từ một phía, nhưng qua thời gian dài như vậy, cậu cũng không còn kích động thế nữa, lại nói Never còn đáp ứng dẫn cậu đến buổi giao lưu của Demon, cho nên càng cảm thấy lấy không của người ta không tốt.
Vì vậy nhìn đồng hồ, còn khoảng 1 giờ nữa. Ở khu buôn bán mua một đống phối phương cùng nguyên liệu, rất nhanh thăng cấp kỹ năng cuộc sống. Đợi khi trong bao không còn bao nhiêu tiền, thể lực và tinh lực của Bố Bố cũng hầu như đều tiêu hao hết. Bố Tranh lại mua một ít nguyên liệu, làm ra một đống dược tề cộng điểm theo thời gian.
Bố Bố ôm một túi đầy chạy đến lãnh địa công hội tìm Never, đối phương đã đứng ở cổng chính, nhưng trên đầu đội chữ “Đang treo máy”, đành phải lên YY.
Hiển nhiên Never và mấy người đang ở phòng kế bên, Bố Bố thấy không khóa, liền chuồn vào. Vừa vào đã nghe tiếng Tiện Thần, hô gọi “Bà xã bà xã, nói một câu đi.”
“Bố Bố?”
Bố Bố: Sư phụ, em đang ở cạnh anh nè, giao dịch chút.
Never không nhiều lời, “Ừ” một tiếng, giao dịch Bố Tranh phát qua đã được tiếp nhận.
Never: “Khoan, túi anh không còn chỗ.”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt: Giao dịch bí mật
Bố Bố: Một đống dược tề, vậy em thả phần còn lại vào kho công hội
Never: “Ừ.”
Phong Hoa Tuyết Nguyệt: Thiệt dịu dàng…
Tiện Thần: “Bà xã bà xã, anh cũng có thể dịu dàng như vậy!”
Bố Bố:…
Mi cái tên tiểu yêu tinh: “Ái da da, không cần diễn trò ân ái, nhanh chóng bàn bạc tính kế. Hội trưởng lần trước anh thật sự đã mắc tội nhiều người, một chút thể diện cũng không cho người ta. Em nghe Thất Sinh Thất Thế bên kia nói, lần này hai công hội bọn họ hợp lại, xu thế tất yếu a, em thấy lần này chúng ta sẽ thua vô cùng bi thảm.”
Never: “Có thể.”
Càng lúc càng xa: “Khỉ, lão đại ông không cần bình tĩnh như vậy được không.”
Bố Bố: Đây là chuyện gì vậy
Never: “Thua có hậu quả nghiêm trọng gì sao?”
“… ”
“… ”
“… ”
Bố Bố:…
Gặp trở ngại mới dùng sức: “Hội trưởng anh là không muốn loài người phát triển a! Bà quyết định, thua tất cả con trai đi Chủ Thành chụp hình thỏa thân.”
“… ”
“… ”
“… ”
Bố Tranh đổ mồ hôi, lần đầu tiên cảm thấy chơi nhân yêu là chính xác… Ít nhất không cần đến Chủ Thành dọa người…
Tác giả :
Vân Quá Thị Phi