Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng
Chương 70
Quảng cáo ngừng quay, tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều bị đạo diễn triệu tập, đạo diễn Chu trực tiếp điểm danh vài người, bảo mấy thanh niên kia nói rõ bọn họ đã nhìn thấy gì, còn phải tự chứng minh sự trong sạch của bản thân, nếu không, ông tình nguyện tìm người khác quay phim chứ không muốn dùng những người lòng dạ đen tối.
Rất rõ ràng đạo diễn Chu đang rất cực kỳ tức giận giận, mấy thanh niên vốn đang thả lỏng đồng thời lộ vẻ căng thẳng, đối với Tư Không Dịch, quảng cáo này chỉ để kiếm tiền mà thôi, nhưng đối với mấy người còn chưa thành diễn viên như bọn họ mà nói, nếu lỡ mất cơ hội này, không biết phải tìm cơ hội tiếp theo ở đâu.
Vì thế mọi người chĩa mũi dùi vào nhau, Tư Không Dịch, Khổng Triệu, Đại Sơn và mấy người xung quanh cứ như đang xem một bộ phim trinh thám vậy.
Mà kết quả sau khi bọn họ hoài nghi chỉ trích lẫn nhau chính là, chỉ ra được bốn người có khả năng làm chuyện này nhất.
Lăng Bình ném chai nước, Lỗ Lam tố giác Lăng Bình nhìn Tư Không Dịch không vừa mắt, Tiểu Ngô và Lôi Minh đã từng đụng vào rương đạo cụ. Bốn người này nhanh chóng thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đạo diễn Chu và tổng giám Lý quan sát kỹ vẻ mặt bọn họ, chờ chính bọn họ tự thừa nhận sai lầm.
Nhưng không ai trong bốn người mở miệng thừa nhận.
Tổng giám Lý tức phát điên,cười lạnh một tiếng: “Nếu mấy người đã bướng bỉnh như vậy thì cứ tiếp tục làm vậy. Mấy người có thể về rồi, quảng cáo này không cần mấy người.”
Bốn người nghe thế đồng loạt ngẩng đầu, vẻ mặt không thể tin được, Lỗ Lam càng bất mãn, trực tiếp la lên: “Rõ ràng là hắn gây chuyện! Tại sao lại bắt ba người chúng tôi cùng chịu chung?!” Hắn nói xong quay qua nhìn Lăng Bình: “Cậu nói đi! Dám làm không dám nhận hả? Chắc chắn cậu không ngờ trò của cậu gây ra hậu quả đáng sợ thế này! Nếu đúng là cậu thì nhanh chóng nhận sai đi, đừng làm chúng tôi bị liên lụy!”
Câu này rất có lý, ngay cả Tư Không Dịch cũng cảm thấy phải tin, thế nhưng cậu âm thầm thở dài trong lòng, nếu đối thủ của cậu là người dễ đối phó như vậy, làm sao có thể trở thành nhân vật tiêu điểm thứ hai trong quảng cáo này được?
Quả nhiên, ngay lúc mọi người bắt đầu vì câu nói của Lỗ Lam mà nghi ngờ Lăng Bình, đầu tiên Lăng Bình lộ ra vẻ khổ sở, sau đó mới từ từ nói, giống như hắn đang thương hại người nào đó: “Tôi luôn xem cậu là bạn bè, nên luôn chờ cậu nói thật.”
Lỗ Lam nghe thế lập tức lộ ra vẻ chột dạ, Tư Không Dịch bên cạnh nhịn không được lắc lắc đầu, tâm lý tố chất như vậy mà còn muốn lăn lộn trong giới giải trí? Chắc chắn sẽ thành nhân vật pháo hôi sống không quá hai chương. Nhìn Lăng Bình người ta đi, từ đầu đến cuối gần như không thay đổi vẻ mặt, Bạch Liên Hoa kiên cường nha.
“Cậu nói vậy là có ý gì hả? Muốn đổ trách nhiệm lên người tôi? Đáng tiếc tôi không hề đến gần rương đồ!” Lỗ Lam mở miệng, đây là lý do lớn nhất hắn có thể dựa vào.
Nhưng Lăng Bình không nói thêm gì nữa, chỉ mở miệng: “Quả thật trước khi quay phim cậu không đến gần rương đạo cụ. Nhưng tôi tận mắt nhìn thấy trợ lý của cậu cầm một chai nước giống đạo cụ quay phim đi qua bàn đặt đạo cụ bên kia, còn dừng lại trong chốc lát. Lúc quay lại thì chai nước trên tay hắn ta đã không thấy đâu.”
Lỗ Lam hung tợn liếc trợ lý của hắn một cái, lại chết không thừa nhận: “Hắn chỉ đi kiểm tra đạo cụ mà thôi, trong đoàn làm phim, người muốn làm Tư Không Dịch xấu mặt chỉ có mình cậu, cậu không cần đổ tội lên đầu người khác.”
Ngay lúc này, trợ lý của Lăng Bình bỗng nhiên lên tiếng: “Lúc đó tôi cũng cảm thấy nghi ngờ nên đã quay video lại. Tôi vẫn không hiểu tại sao hắn ta làm vậy, cho đến khi chai nước trong tay Lăng Bình xảy ra vấn đề. Cho dù chuyện này chỉ là trò đùa dai, nhưng cũng đủ làm Tư Không Dịch, đại diện Khổng Triệu, thậm chí là Quang Diệu Tinh Quang có ác cảm với Lăng Bình, từ nay về sau chặt đứt sự nghiệp diễn xuất của cậu ấy.”
“Lỗ Lam, cậu không thấy làm vậy quá hiểm độc sao?” Trợ lý của Lăng Bình đột nhiên quay sang chất vấn Lỗ Lam, Lỗ Lam cũng không ngờ nhất cử nhất động của trợ lý hắn đã bị người ta quay lại, lúc này hắn không nghĩ ra được câu gì gây bất lợi cho Lăng Bình nữa. Thế là hắn cười lạnh một tiếng, vò mẻ không sợ sứt nói: “Tôi độc ác? Tôi làm vậy đã coi là độc ác sao? Vậy lúc Lăng Bình cố ý đâm vào làm chân tôi bị thương, để tôi không cách nào casting tham gia nhóm thanh niên vận động thì không độc ác? Tiền đồ của tôi cứ như vậy bị hắn làm hỏng, hiện tại chẳng qua tôi chỉ trả thù lại mà thôi, có gì sai chứ?”
Lăng Bình nghe thế, đau lòng thở dài: “Đó là chuyện ngoài ý muốn, rất nhiều người có thể làm chứng cho tôi.”
Gương mặt Lỗ Lam trở nên dữ tợn: “Rất nhiều người có thể làm chứng cho cậu? Vậy sao cậu không nói họ đều là bạn bè tốt của cậu đi? Người được lợi nhất chính là cậu, không phải cậu thì là ai?” Nói xong cậu này, Lỗ Lam cười lạnh một tiếng: “Thế nhưng cuối cùng cậu cũng chả được cái gì. Lúc này tôi không cẩn thận lòi đuôi, nhưng tôi sẽ nhìn xem cậu có thể che dấu bộ mặt thật đến khi nào? Tôi đấu không lại cậu, không có nghĩa những người khác cũng vậy. Một ngày nào đó mọi người sẽ nhìn ra bộ mặt thật tiểu nhân đáng ghét của cậu!”
Lăng Bình dường như bị những lời này làm tổn thương, hai mắt phiếm hồng, rất nhanh đã có người tiến lên an ủi hắn, sau đó tức giận với Lỗ Lam: “Cậu làm chuyện hại người còn không biết xấu hổ nói Lăng Bình? Nếu không phải cậu nhất định đổ oan cho Lăng Bình, Lăng Bình căn bản sẽ không nói chuyện này ra! Đội chúng tôi không có người ích kỷ như vậy, cậu đi đi!”
Lỗ Lam hừ một tiếng: “Mấy người tưởng tôi muốn ở đây à? Ở đây tôi vĩnh viễn chỉ là thanh niên trượt ván mà thôi, tôi muốn trở thành đại minh tinh!”
Nói xong câu này hắn liền dẫn trợ lý rời đi, lưu lại đạo diễn Chu vẻ mặt âm trầm. Gương mặt tổng giám Lý cũng không tốt lắm, thế nhưng cô vẫn trấn an Tư Không Dịch và Khổng Triệu trước, hiện tại có thể nói Tư Không Dịch đỏ như mặt trời ban trời, dù thế nào cũng không thể để cậu mất cảm tình với công ty. Hơn nữa thân phận Tư Không Dịch cũng có chút đặc biệt, có thể thân thiết với cậu là tốt nhất.
Vì thế đạo diễn Chu quyết định cho mọi người nghỉ ngơi một tiếng khôi phục tâm trạng, một tiếng sau lại tiếp tục quay. Tổ đạo cụ chỉ có hai người, lúc này hai người đang trông coi mấy chai nước có ga như canh gác thành trì, tuyệt đối không để những chuyện như vừa rồi xảy ra lần nữa.
Lúc này, cả nhà Tư Không Dịch đang bàn luận sôi nổi.
Meo meo meo! [Tâm cơ biểu! Cũng không phải là thứ gì tốt! Lát nữa em muốn cắn nát quần hắn!]
Chít chít. [Ai là tâm cơ biểu? Lỗ Lam ấy hả? Hắn quả thật rất xấu xa. Muốn em đi trộm tiền của hắn không? Coi như cướp của người giàu chia cho người nghèo?]
Gâu. [Fan tặng mấy loại hạt dưa quả hạch cho cậu mỗi ngày còn ít hả? Nhìn xem bây giờ cậu tròn vo ngu ngốc cỡ nào rồi kia, cứ tiếp tục như vậy, cậu sẽ chạy hết nổi.]
Vo ve. [Có muốn em tiêm cho tên Lăng Bình kia chất độc hạ thấp hệ miễn dịch không? Có thể giết người vô hình đó.]
Khóe miệng Tư Không Dịch co rút: “Tuy tâm cơ người ta hơi nặng, nhưng chỉ cần hắn đừng làm chuyện ghê tởm đến tao, tao cũng không chủ động làm gì hắn. Dù sao ấn tượng của hắn trong lòng tao đã về số âm, có lẽ chính hắn cũng không biết đâu.”
Rì rào, Cỏ Nhỏ trên cổ tay Tư Không Dịch quơ quơ, gia nhập đội quân tám chuyện. [Haiz, suy nghĩ của nhân loại thật kỳ quái. Rõ ràng anh nói hắn đã phát hiện động tác nhỏ của Lỗ Lam, cũng biết có âm mưu, vậy tại sao còn bảo trợ lý của hắn chờ một chút? Lỡ như cuối cùng không có được bằng chứng, chẳng phải hắn sẽ đánh mất cơ hội hay sao?]
Tư Không Dịch sờ sờ Cỏ Nhỏ, ý vị sâu xa giải thích theo kiểu Hậu Hắc Học: “Mày không hiểu chuyện này à. Nếu lúc hắn phát hiện có vấn đề liền trực tiếp đi tìm Lỗ Lam giải quyết, hoặc là tự mình đổi chai nước khác, vậy mọi người sẽ không biết Lỗ Lam đã làm một chuyện khiến người người chán ghét như vậy, Lỗ Lam cũng sẽ không rời khỏi đoàn phim. Quan trọng hơn là, chỉ có giả vờ như không biết thì hắn mới “vô tội” và “hiền lành tốt bụng” nha. Nếu tao không phải là cao thủ quan sát, tụi bây cũng không có góc nhìn của bên thứ ba, nghĩ kỹ lại, có phải cũng sẽ có ấn tượng tốt về người này không?!”
*“Hậu hắc học” là tác phẩm gây chấn động cả nước của Lý Tôn Ngô. Chữ “Hậu” có nghĩa là “Dày” và được viết rõ là “Mặt dày”; Chữ “Hắc” là “Đen”, cũng được viết rõ là “Tâm đen” hay “Tâm can đen tối”. Nó đả kích những thói hư tật xấu chốn quan trường trước giải phóng, được mọi người coi là cuốn kỳ thư không thể thiếu. Vào những năm 80 của thế kỷ XX, cuốn sách này được bán rất chạy ở thị trường Đài Loan, Hồng Kông và Nhật Bản.
Cỏ Nhỏ lập tức dựng thẳng lá. [A! Hắn đánh lừa em! Em muốn trói hắn lại!]
Tư Không Dịch nở nụ cười: “Giới giải trí mà, còn nhiều chuyện đấu đá lắm. Lăng Bình thượng vị là do dựa vào sai lầm của người khác mà phản đòn thành công, ít nhất bây giờ là vậy. Vậy nên nếu hắn không chủ động đến làm phiền tao, tao có thể…”
“Anh Dịch.”
Tư Không Dịch và mấy đội viên còn chưa nói xong, Lăng Bình liền mang theo vẻ mặt thấp thỏm bất an nhưng kiên định đi tới.
Gâu.
Meo.
Chít chít!
Vo ve.
Tư Không Dịch: “…” Thiếu niên à, cậu không thể đối xử với tôi như với nghé con ngu ngốc Lỗ Lam kia. Nhìn thế nào tôi cũng là Boss qua cấp mà. Cậu chỉ là một người mới ở tân thủ thôn, sao lại vội vàng đi tìm chết thế này?
Thế là, tiếp đó Lăng Bình phát hiện, dù hắn lấy lòng thế nào, tỏ ra yếu thế xin lỗi thế nào, ăn nói khách sáo thế nào, cũng không được Tư Không Dịch nhìn thẳng. Hắn còn không được để ý bằng mấy con thú nuôi bên người Tư Không Dịch kia. Lăng Bình ngày càng tức giận, thế nên hắn nhịn không được nói ra một câu.
“Anh Dịch, anh khinh thường em, nên mới không thèm để ý đến em phải không?”
Tư Không Dịch nghe thế híp mắt, lúc cậu ngẩng đầu lên, cặp mắt phượng nhìn thẳng vào Lăng Bình, tia sáng trong mắt làm Lăng Bình không dám nhìn thẳng vào cậu.
“Với chút đạo hạnh của cậu mà muốn lăn lộn trong giới giải trí thì phải luyện tập nhiều hơn nữa. Nếu ngay cả câu này mà cũng không hiểu, vậy đừng nói chuyện với tôi.”
Lăng Bình nghe thế cảm thấy lông tơ cả người đều dựng đứng cả lên, hắn rất tự tin với thủ đoạn của bản thân, chỉ là lúc này, nhìn người thanh niên hoàn toàn không để hắn vào mắt, Lăng Bình cảm thấy tất cả tâm tư đều bị bại lộ trước mặt Tư Không Dịch.
Hắn đột nhiên lùi ra sau một bước, hít sâu một hơi rồi mới nói: “Cám ơn anh Dịch đã chỉ dạy. Em đi trước.”
Tư Không Dịch chậc một tiếng, nếu thằng nhãi này có thời gian và cơ hội, có lẽ hắn sẽ nổi tiếng một lúc. Còn vì sao chỉ một lúc, mà không phải cả đời…
“Nhân phẩm quyết định tất cả a.”
Buổi quay phim sau đó rất thuận lợi, cuối cùng Tư Không Dịch có thể bày vẻ đẹp trai nói câu kịch bản kia.
Đạo diễn Chu và tổng giám Lý rất hài lòng đối với thành quả này, sau khi kết thúc công việc, tổng giám Lý cười nói với Tư Không Dịch: “Sau khi chỉnh sửa đoạn quảng cáo, đại khái một tuần sau sẽ phát ra. Nói trước cho cậu biết, quảng cáo này sẽ phát trước và sau giờ phát Dong binh chi vương, ha ha, chắc chắn hiệu ứng sẽ rất tốt.”
Tư Không Dịch nghe thế cũng nở nụ cười: “Suy nghĩ của tổng giám Lý thật lợi hại, một tuần sau hẳn là đến đoạn cao trào của Dong binh chi vương.”
“Ha ha, vậy thì đúng là không thể tốt hơn. Hy vọng sau này chúng ta có thể tiếp tục hợp tác.”
Tư Không Dịch cười mà không nói. Khổng Triệu tiếp lời: “Yên tâm yên tâm. Nếu thù lao thích hợp, Tư Không Dịch chắc chắn sẽ nhận.” Thù lao sau này và bây giờ không thể bằng nhau nha.
Khóe miệng tổng giám Lý co rút, Khổng Triệu này đúng là cáo già, thật sự là không chịu thiệt chút nào.
Một tuần sau, tám giờ kém năm phút, đài truyền hình Tây Qua sắp phát tập hai mươi mốt bộ phim Dong binh chi vương. Rating của đài tăng nhanh chóng, làm người theo dõi số liệu của đài Tây Qua nhịn không được cảm thán: “Ôi, bộ phim Dong binh chi vương đúng là hot đến đáng sợ nha! Rating sắp vượt con số ba, quả thật là nổi đến chọc trời.”
“Đây chính là bộ phim đầu tư lớn nhất và quan trọng nhất trong năm của Tinh Vũ, đạo cụ và kỹ xảo đều hoàn mỹ, đạo diễn cũng chính là đạo diễn râu rậm nổi tiếng, huống chi còn có Chung Khôi và Tư Không Dịch, hai đại minh tinh, làm sao có thể không hot được?”
“Đúng đúng, Chung Khôi là đội trưởng rắn rỏi phong độ, thật sự làm người ta nhìn mà nhiệt huyết sôi trào! Diễn xuất của Tư Không Dịch cũng rất trâu bò, nếu không phải cậu ta luôn đăng mấy tấm ảnh hoạt bát sôi nổi lên Weibo, tôi còn tưởng cậu ta là người đa nhân cách! Thế nhưng mỗi lần Tư Không Dịch cầm súng hoặc là dùng ám khí bắn chết kẻ địch, tôi là nam mà cũng thấy cậu đẹp trai phát điên.” Anh trai nhân viên kỹ thuật của đài Tây Qua nói xong liền lộ vẻ mặt lo lắng: “Có phải tôi bị gay không?”
Một ông chú kỹ thuật bên cạnh cười phá lên: “Ha ha, phản ứng của cậu cũng bình thường thôi! Thằng nhóc kia diễn tốt, cũng hot trên Weibo gần nửa tháng. Mỗi ngày đều có người tám về diễn xuất và nhan sắc của cậu ta, con gái chú cũng chết mê chết mệt cậu ta nè, mỗi ngày đặc biệt chăm chỉ cắt hình ảnh của Tư Không Dịch trong Dong binh chi vương, chú cảm thấy nếu nó mà có tinh thần học tập như vậy, nói không chừng còn có thể thi đậu đại học Bắc Kinh. Tư Không Dịch còn là sinh viên của đại học Bắc Kinh, nhân phẩm cũng tốt, nên chú không nói con gái chú nữa ha ha.”
Thế là ai cũng bật cười, ông chú kỹ thuật lại nói tiếp: “Thôi, mau làm việc, lát nữa nhớ thống kê số liệu. Hôm nay đến đoạn quan trọng tìm ra kẻ phản bội, hẳn là sẽ lên top trên mạng. Nhìn xem có gì cần chú ý. Còn nữa… Ồ?”
Ông chú kỹ thuật ồ một tiếng, mọi người đồng loạt nhìn về phía màn hình lớn, phát hiện Tư Không Dịch thế mà xuất hiện trên màn ảnh.
“Đây là?”
“Nước có ga Thuần Động! Đúng là mạnh tay a.”
“Ồ, Tư Không Dịch trượt ván rất lưu loát!”
Anh trai kỹ thuật: “…” Mẹ ơi làm sao bây giờ! Con đột nhiên muốn cùng uống nước có ga Thuần Động với Tư Không Dịch!!
Lúc này, trên internet:
@Yêu Tư Không yêu bát quái: A a a a a a a a! Muốn uống nước có ga!!
@Fan trung thành của Tiểu Dịch: Đừng ai cản tôi! Tôi muốn đi mua nước có ga!
Rất rõ ràng đạo diễn Chu đang rất cực kỳ tức giận giận, mấy thanh niên vốn đang thả lỏng đồng thời lộ vẻ căng thẳng, đối với Tư Không Dịch, quảng cáo này chỉ để kiếm tiền mà thôi, nhưng đối với mấy người còn chưa thành diễn viên như bọn họ mà nói, nếu lỡ mất cơ hội này, không biết phải tìm cơ hội tiếp theo ở đâu.
Vì thế mọi người chĩa mũi dùi vào nhau, Tư Không Dịch, Khổng Triệu, Đại Sơn và mấy người xung quanh cứ như đang xem một bộ phim trinh thám vậy.
Mà kết quả sau khi bọn họ hoài nghi chỉ trích lẫn nhau chính là, chỉ ra được bốn người có khả năng làm chuyện này nhất.
Lăng Bình ném chai nước, Lỗ Lam tố giác Lăng Bình nhìn Tư Không Dịch không vừa mắt, Tiểu Ngô và Lôi Minh đã từng đụng vào rương đạo cụ. Bốn người này nhanh chóng thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đạo diễn Chu và tổng giám Lý quan sát kỹ vẻ mặt bọn họ, chờ chính bọn họ tự thừa nhận sai lầm.
Nhưng không ai trong bốn người mở miệng thừa nhận.
Tổng giám Lý tức phát điên,cười lạnh một tiếng: “Nếu mấy người đã bướng bỉnh như vậy thì cứ tiếp tục làm vậy. Mấy người có thể về rồi, quảng cáo này không cần mấy người.”
Bốn người nghe thế đồng loạt ngẩng đầu, vẻ mặt không thể tin được, Lỗ Lam càng bất mãn, trực tiếp la lên: “Rõ ràng là hắn gây chuyện! Tại sao lại bắt ba người chúng tôi cùng chịu chung?!” Hắn nói xong quay qua nhìn Lăng Bình: “Cậu nói đi! Dám làm không dám nhận hả? Chắc chắn cậu không ngờ trò của cậu gây ra hậu quả đáng sợ thế này! Nếu đúng là cậu thì nhanh chóng nhận sai đi, đừng làm chúng tôi bị liên lụy!”
Câu này rất có lý, ngay cả Tư Không Dịch cũng cảm thấy phải tin, thế nhưng cậu âm thầm thở dài trong lòng, nếu đối thủ của cậu là người dễ đối phó như vậy, làm sao có thể trở thành nhân vật tiêu điểm thứ hai trong quảng cáo này được?
Quả nhiên, ngay lúc mọi người bắt đầu vì câu nói của Lỗ Lam mà nghi ngờ Lăng Bình, đầu tiên Lăng Bình lộ ra vẻ khổ sở, sau đó mới từ từ nói, giống như hắn đang thương hại người nào đó: “Tôi luôn xem cậu là bạn bè, nên luôn chờ cậu nói thật.”
Lỗ Lam nghe thế lập tức lộ ra vẻ chột dạ, Tư Không Dịch bên cạnh nhịn không được lắc lắc đầu, tâm lý tố chất như vậy mà còn muốn lăn lộn trong giới giải trí? Chắc chắn sẽ thành nhân vật pháo hôi sống không quá hai chương. Nhìn Lăng Bình người ta đi, từ đầu đến cuối gần như không thay đổi vẻ mặt, Bạch Liên Hoa kiên cường nha.
“Cậu nói vậy là có ý gì hả? Muốn đổ trách nhiệm lên người tôi? Đáng tiếc tôi không hề đến gần rương đồ!” Lỗ Lam mở miệng, đây là lý do lớn nhất hắn có thể dựa vào.
Nhưng Lăng Bình không nói thêm gì nữa, chỉ mở miệng: “Quả thật trước khi quay phim cậu không đến gần rương đạo cụ. Nhưng tôi tận mắt nhìn thấy trợ lý của cậu cầm một chai nước giống đạo cụ quay phim đi qua bàn đặt đạo cụ bên kia, còn dừng lại trong chốc lát. Lúc quay lại thì chai nước trên tay hắn ta đã không thấy đâu.”
Lỗ Lam hung tợn liếc trợ lý của hắn một cái, lại chết không thừa nhận: “Hắn chỉ đi kiểm tra đạo cụ mà thôi, trong đoàn làm phim, người muốn làm Tư Không Dịch xấu mặt chỉ có mình cậu, cậu không cần đổ tội lên đầu người khác.”
Ngay lúc này, trợ lý của Lăng Bình bỗng nhiên lên tiếng: “Lúc đó tôi cũng cảm thấy nghi ngờ nên đã quay video lại. Tôi vẫn không hiểu tại sao hắn ta làm vậy, cho đến khi chai nước trong tay Lăng Bình xảy ra vấn đề. Cho dù chuyện này chỉ là trò đùa dai, nhưng cũng đủ làm Tư Không Dịch, đại diện Khổng Triệu, thậm chí là Quang Diệu Tinh Quang có ác cảm với Lăng Bình, từ nay về sau chặt đứt sự nghiệp diễn xuất của cậu ấy.”
“Lỗ Lam, cậu không thấy làm vậy quá hiểm độc sao?” Trợ lý của Lăng Bình đột nhiên quay sang chất vấn Lỗ Lam, Lỗ Lam cũng không ngờ nhất cử nhất động của trợ lý hắn đã bị người ta quay lại, lúc này hắn không nghĩ ra được câu gì gây bất lợi cho Lăng Bình nữa. Thế là hắn cười lạnh một tiếng, vò mẻ không sợ sứt nói: “Tôi độc ác? Tôi làm vậy đã coi là độc ác sao? Vậy lúc Lăng Bình cố ý đâm vào làm chân tôi bị thương, để tôi không cách nào casting tham gia nhóm thanh niên vận động thì không độc ác? Tiền đồ của tôi cứ như vậy bị hắn làm hỏng, hiện tại chẳng qua tôi chỉ trả thù lại mà thôi, có gì sai chứ?”
Lăng Bình nghe thế, đau lòng thở dài: “Đó là chuyện ngoài ý muốn, rất nhiều người có thể làm chứng cho tôi.”
Gương mặt Lỗ Lam trở nên dữ tợn: “Rất nhiều người có thể làm chứng cho cậu? Vậy sao cậu không nói họ đều là bạn bè tốt của cậu đi? Người được lợi nhất chính là cậu, không phải cậu thì là ai?” Nói xong cậu này, Lỗ Lam cười lạnh một tiếng: “Thế nhưng cuối cùng cậu cũng chả được cái gì. Lúc này tôi không cẩn thận lòi đuôi, nhưng tôi sẽ nhìn xem cậu có thể che dấu bộ mặt thật đến khi nào? Tôi đấu không lại cậu, không có nghĩa những người khác cũng vậy. Một ngày nào đó mọi người sẽ nhìn ra bộ mặt thật tiểu nhân đáng ghét của cậu!”
Lăng Bình dường như bị những lời này làm tổn thương, hai mắt phiếm hồng, rất nhanh đã có người tiến lên an ủi hắn, sau đó tức giận với Lỗ Lam: “Cậu làm chuyện hại người còn không biết xấu hổ nói Lăng Bình? Nếu không phải cậu nhất định đổ oan cho Lăng Bình, Lăng Bình căn bản sẽ không nói chuyện này ra! Đội chúng tôi không có người ích kỷ như vậy, cậu đi đi!”
Lỗ Lam hừ một tiếng: “Mấy người tưởng tôi muốn ở đây à? Ở đây tôi vĩnh viễn chỉ là thanh niên trượt ván mà thôi, tôi muốn trở thành đại minh tinh!”
Nói xong câu này hắn liền dẫn trợ lý rời đi, lưu lại đạo diễn Chu vẻ mặt âm trầm. Gương mặt tổng giám Lý cũng không tốt lắm, thế nhưng cô vẫn trấn an Tư Không Dịch và Khổng Triệu trước, hiện tại có thể nói Tư Không Dịch đỏ như mặt trời ban trời, dù thế nào cũng không thể để cậu mất cảm tình với công ty. Hơn nữa thân phận Tư Không Dịch cũng có chút đặc biệt, có thể thân thiết với cậu là tốt nhất.
Vì thế đạo diễn Chu quyết định cho mọi người nghỉ ngơi một tiếng khôi phục tâm trạng, một tiếng sau lại tiếp tục quay. Tổ đạo cụ chỉ có hai người, lúc này hai người đang trông coi mấy chai nước có ga như canh gác thành trì, tuyệt đối không để những chuyện như vừa rồi xảy ra lần nữa.
Lúc này, cả nhà Tư Không Dịch đang bàn luận sôi nổi.
Meo meo meo! [Tâm cơ biểu! Cũng không phải là thứ gì tốt! Lát nữa em muốn cắn nát quần hắn!]
Chít chít. [Ai là tâm cơ biểu? Lỗ Lam ấy hả? Hắn quả thật rất xấu xa. Muốn em đi trộm tiền của hắn không? Coi như cướp của người giàu chia cho người nghèo?]
Gâu. [Fan tặng mấy loại hạt dưa quả hạch cho cậu mỗi ngày còn ít hả? Nhìn xem bây giờ cậu tròn vo ngu ngốc cỡ nào rồi kia, cứ tiếp tục như vậy, cậu sẽ chạy hết nổi.]
Vo ve. [Có muốn em tiêm cho tên Lăng Bình kia chất độc hạ thấp hệ miễn dịch không? Có thể giết người vô hình đó.]
Khóe miệng Tư Không Dịch co rút: “Tuy tâm cơ người ta hơi nặng, nhưng chỉ cần hắn đừng làm chuyện ghê tởm đến tao, tao cũng không chủ động làm gì hắn. Dù sao ấn tượng của hắn trong lòng tao đã về số âm, có lẽ chính hắn cũng không biết đâu.”
Rì rào, Cỏ Nhỏ trên cổ tay Tư Không Dịch quơ quơ, gia nhập đội quân tám chuyện. [Haiz, suy nghĩ của nhân loại thật kỳ quái. Rõ ràng anh nói hắn đã phát hiện động tác nhỏ của Lỗ Lam, cũng biết có âm mưu, vậy tại sao còn bảo trợ lý của hắn chờ một chút? Lỡ như cuối cùng không có được bằng chứng, chẳng phải hắn sẽ đánh mất cơ hội hay sao?]
Tư Không Dịch sờ sờ Cỏ Nhỏ, ý vị sâu xa giải thích theo kiểu Hậu Hắc Học: “Mày không hiểu chuyện này à. Nếu lúc hắn phát hiện có vấn đề liền trực tiếp đi tìm Lỗ Lam giải quyết, hoặc là tự mình đổi chai nước khác, vậy mọi người sẽ không biết Lỗ Lam đã làm một chuyện khiến người người chán ghét như vậy, Lỗ Lam cũng sẽ không rời khỏi đoàn phim. Quan trọng hơn là, chỉ có giả vờ như không biết thì hắn mới “vô tội” và “hiền lành tốt bụng” nha. Nếu tao không phải là cao thủ quan sát, tụi bây cũng không có góc nhìn của bên thứ ba, nghĩ kỹ lại, có phải cũng sẽ có ấn tượng tốt về người này không?!”
*“Hậu hắc học” là tác phẩm gây chấn động cả nước của Lý Tôn Ngô. Chữ “Hậu” có nghĩa là “Dày” và được viết rõ là “Mặt dày”; Chữ “Hắc” là “Đen”, cũng được viết rõ là “Tâm đen” hay “Tâm can đen tối”. Nó đả kích những thói hư tật xấu chốn quan trường trước giải phóng, được mọi người coi là cuốn kỳ thư không thể thiếu. Vào những năm 80 của thế kỷ XX, cuốn sách này được bán rất chạy ở thị trường Đài Loan, Hồng Kông và Nhật Bản.
Cỏ Nhỏ lập tức dựng thẳng lá. [A! Hắn đánh lừa em! Em muốn trói hắn lại!]
Tư Không Dịch nở nụ cười: “Giới giải trí mà, còn nhiều chuyện đấu đá lắm. Lăng Bình thượng vị là do dựa vào sai lầm của người khác mà phản đòn thành công, ít nhất bây giờ là vậy. Vậy nên nếu hắn không chủ động đến làm phiền tao, tao có thể…”
“Anh Dịch.”
Tư Không Dịch và mấy đội viên còn chưa nói xong, Lăng Bình liền mang theo vẻ mặt thấp thỏm bất an nhưng kiên định đi tới.
Gâu.
Meo.
Chít chít!
Vo ve.
Tư Không Dịch: “…” Thiếu niên à, cậu không thể đối xử với tôi như với nghé con ngu ngốc Lỗ Lam kia. Nhìn thế nào tôi cũng là Boss qua cấp mà. Cậu chỉ là một người mới ở tân thủ thôn, sao lại vội vàng đi tìm chết thế này?
Thế là, tiếp đó Lăng Bình phát hiện, dù hắn lấy lòng thế nào, tỏ ra yếu thế xin lỗi thế nào, ăn nói khách sáo thế nào, cũng không được Tư Không Dịch nhìn thẳng. Hắn còn không được để ý bằng mấy con thú nuôi bên người Tư Không Dịch kia. Lăng Bình ngày càng tức giận, thế nên hắn nhịn không được nói ra một câu.
“Anh Dịch, anh khinh thường em, nên mới không thèm để ý đến em phải không?”
Tư Không Dịch nghe thế híp mắt, lúc cậu ngẩng đầu lên, cặp mắt phượng nhìn thẳng vào Lăng Bình, tia sáng trong mắt làm Lăng Bình không dám nhìn thẳng vào cậu.
“Với chút đạo hạnh của cậu mà muốn lăn lộn trong giới giải trí thì phải luyện tập nhiều hơn nữa. Nếu ngay cả câu này mà cũng không hiểu, vậy đừng nói chuyện với tôi.”
Lăng Bình nghe thế cảm thấy lông tơ cả người đều dựng đứng cả lên, hắn rất tự tin với thủ đoạn của bản thân, chỉ là lúc này, nhìn người thanh niên hoàn toàn không để hắn vào mắt, Lăng Bình cảm thấy tất cả tâm tư đều bị bại lộ trước mặt Tư Không Dịch.
Hắn đột nhiên lùi ra sau một bước, hít sâu một hơi rồi mới nói: “Cám ơn anh Dịch đã chỉ dạy. Em đi trước.”
Tư Không Dịch chậc một tiếng, nếu thằng nhãi này có thời gian và cơ hội, có lẽ hắn sẽ nổi tiếng một lúc. Còn vì sao chỉ một lúc, mà không phải cả đời…
“Nhân phẩm quyết định tất cả a.”
Buổi quay phim sau đó rất thuận lợi, cuối cùng Tư Không Dịch có thể bày vẻ đẹp trai nói câu kịch bản kia.
Đạo diễn Chu và tổng giám Lý rất hài lòng đối với thành quả này, sau khi kết thúc công việc, tổng giám Lý cười nói với Tư Không Dịch: “Sau khi chỉnh sửa đoạn quảng cáo, đại khái một tuần sau sẽ phát ra. Nói trước cho cậu biết, quảng cáo này sẽ phát trước và sau giờ phát Dong binh chi vương, ha ha, chắc chắn hiệu ứng sẽ rất tốt.”
Tư Không Dịch nghe thế cũng nở nụ cười: “Suy nghĩ của tổng giám Lý thật lợi hại, một tuần sau hẳn là đến đoạn cao trào của Dong binh chi vương.”
“Ha ha, vậy thì đúng là không thể tốt hơn. Hy vọng sau này chúng ta có thể tiếp tục hợp tác.”
Tư Không Dịch cười mà không nói. Khổng Triệu tiếp lời: “Yên tâm yên tâm. Nếu thù lao thích hợp, Tư Không Dịch chắc chắn sẽ nhận.” Thù lao sau này và bây giờ không thể bằng nhau nha.
Khóe miệng tổng giám Lý co rút, Khổng Triệu này đúng là cáo già, thật sự là không chịu thiệt chút nào.
Một tuần sau, tám giờ kém năm phút, đài truyền hình Tây Qua sắp phát tập hai mươi mốt bộ phim Dong binh chi vương. Rating của đài tăng nhanh chóng, làm người theo dõi số liệu của đài Tây Qua nhịn không được cảm thán: “Ôi, bộ phim Dong binh chi vương đúng là hot đến đáng sợ nha! Rating sắp vượt con số ba, quả thật là nổi đến chọc trời.”
“Đây chính là bộ phim đầu tư lớn nhất và quan trọng nhất trong năm của Tinh Vũ, đạo cụ và kỹ xảo đều hoàn mỹ, đạo diễn cũng chính là đạo diễn râu rậm nổi tiếng, huống chi còn có Chung Khôi và Tư Không Dịch, hai đại minh tinh, làm sao có thể không hot được?”
“Đúng đúng, Chung Khôi là đội trưởng rắn rỏi phong độ, thật sự làm người ta nhìn mà nhiệt huyết sôi trào! Diễn xuất của Tư Không Dịch cũng rất trâu bò, nếu không phải cậu ta luôn đăng mấy tấm ảnh hoạt bát sôi nổi lên Weibo, tôi còn tưởng cậu ta là người đa nhân cách! Thế nhưng mỗi lần Tư Không Dịch cầm súng hoặc là dùng ám khí bắn chết kẻ địch, tôi là nam mà cũng thấy cậu đẹp trai phát điên.” Anh trai nhân viên kỹ thuật của đài Tây Qua nói xong liền lộ vẻ mặt lo lắng: “Có phải tôi bị gay không?”
Một ông chú kỹ thuật bên cạnh cười phá lên: “Ha ha, phản ứng của cậu cũng bình thường thôi! Thằng nhóc kia diễn tốt, cũng hot trên Weibo gần nửa tháng. Mỗi ngày đều có người tám về diễn xuất và nhan sắc của cậu ta, con gái chú cũng chết mê chết mệt cậu ta nè, mỗi ngày đặc biệt chăm chỉ cắt hình ảnh của Tư Không Dịch trong Dong binh chi vương, chú cảm thấy nếu nó mà có tinh thần học tập như vậy, nói không chừng còn có thể thi đậu đại học Bắc Kinh. Tư Không Dịch còn là sinh viên của đại học Bắc Kinh, nhân phẩm cũng tốt, nên chú không nói con gái chú nữa ha ha.”
Thế là ai cũng bật cười, ông chú kỹ thuật lại nói tiếp: “Thôi, mau làm việc, lát nữa nhớ thống kê số liệu. Hôm nay đến đoạn quan trọng tìm ra kẻ phản bội, hẳn là sẽ lên top trên mạng. Nhìn xem có gì cần chú ý. Còn nữa… Ồ?”
Ông chú kỹ thuật ồ một tiếng, mọi người đồng loạt nhìn về phía màn hình lớn, phát hiện Tư Không Dịch thế mà xuất hiện trên màn ảnh.
“Đây là?”
“Nước có ga Thuần Động! Đúng là mạnh tay a.”
“Ồ, Tư Không Dịch trượt ván rất lưu loát!”
Anh trai kỹ thuật: “…” Mẹ ơi làm sao bây giờ! Con đột nhiên muốn cùng uống nước có ga Thuần Động với Tư Không Dịch!!
Lúc này, trên internet:
@Yêu Tư Không yêu bát quái: A a a a a a a a! Muốn uống nước có ga!!
@Fan trung thành của Tiểu Dịch: Đừng ai cản tôi! Tôi muốn đi mua nước có ga!
Tác giả :
Đả Cương Thi