Tiểu "Đệ Đệ" Của Hoàng Đế
Chương 25
Độc Cô Tuyệt nhẹ nhàng đặt Bảo Bảo lên giường, mỗi một động tác đều ôn nhu như vậy, làm cho Bảo Bảo nhịn không được muốn cười.
Lúc này thì cẩn cẩn dực dực như thế, nhưng lát nữa thì vận động thì rất kịch liệt.
“Thái y nói cần phải chú ý, không được làm quá mức…”
Nói thẳng như thế, Độc Cô Tuyệt lại không ngu ngốc, lập tức thả chậm động tác, khắc chế lấy chính mình.
Hắn không muốn bới vì nhất thời chi dục của mình dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, cẩn thận vẫn tốt hơn.
Áo trên người Bảo Bảo rất rộng, Độc Cô Tuyệt chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo iền tụt xuống, lộ ra lồng ngực trắng nõn trơn bóng của Bảo Bảo, cùng hai tiểu anh đào đáng yêu vừa tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, lập tức mẫn cảm thành màu đỏ thẩm và cứng lên, làm cho Độc Cô Tuyệt yêu thích không buông.
Bảo Bảo ngửa đầu lên, giờ phút này bé đang tựa ở đầu giường, Độc Cô Tuyệt tay ôm chặt lấy hông của bé, thỉnh thoảng nhẹ nhàng vuốt ve, làm cho hô hấp của bé càng gấp rút, lồng ngực phập phồng lên xuống, càng chủ động đem đậu hũ trắng nõn dâng lên miệng sói.
Bảo Bảo giơ tay lên, cởi đi áo ngoài của Độc Cô Tuyệt, lộ ra dáng người to lớn săn chắc của hắn, mỗi một khối cơ thể đều hữu lực làm cho nó cảm thấy thật an tâm.
Lẳng lặng dựa vào cánh tay ấm áp, nội tâm Bảo Bảo thỏa mãn làm cho nó cơ hồ muốn rơi lệ, thật sự rất hạnh phúc!
“Tuyệt…”
Tùy ý Độc Cô Tuyệt châm lửa trên người mình, Bảo Bảo cảm thụ mỗi một phần ôn nhu cùng ngọt ngào của hắn, toàn thân đỏ lên say lòng người, như là một đóa hoa diễm lệ, chờ ai đến hái…
Dùng thuốc bôi trơn làm cho tiểu huyệt chật chội trở nên mềm và dãn ra, ngón tay Độc Cô Tuyệt không ngừng ra vào trong cơ thể của Bảo Bảo, một cây hai cây, chậm rãi gia tăng số lượng…
Mà người của hắn, thì dán tại bụng của Bảo Bảo, lắng nghe nhịp đập của một sinh mệnh khác.
Mang thai đã gần bảy tháng, dù cho áo ngoài rộng thùng thình, cũng có thể trông thấy bụng của Bảo Bảo to hơn, mà trong khoảng thời gian này, chuyện Độc Cô Tuyệt thường làm nhất chính là cùng Huy nhi như nhau, tựa đầu lên bụng Bảo Bảo, lắng nghe động tĩnh của hài tử, điều này làm cho hắn có cảm giác cả nhà hòa thuận vui vẻ hạnh phúc.
“Có thể… Có thể…”
Bảo Bảo gật đầu, Độc Cô Tuyệt rút tay ra, nâng eo Bảo Bảo lên, một bước thẳng tiến, khoái cảm đột nhiên đến làm cho cả hai người đều bị chấn động, Bảo Bảo càng rên rỉ không ngừng…
Độc Cô Tuyệt cẩn thận tránh đè lên Bảo Bảo, mà động tác ở thân dưới cũng rất chậm rãi, loại phương thức triền miên mà kéo dài này hai người chưa từng có, càng mang đến một loại tư vị tuyệt đỉnh khác…
Thẳng đến cao trào sắp xảy ra, Độc Cô Tuyệt mới nhanh hơn tốc độ, một nụ hôn sâu, hai người đạt đến cao trào…
Thở hổn hển, Bảo Bảo cùng Độc Cô Tuyệt bèn nhìn nhau cười, mười ngón tay quấn quanh cùng một chỗ.
“Ta yêu ngươi…”
Trao nhau nụ hôn, hai người thổ lộ tiếng yêu ẩn sâu trong lòng…
Lúc này thì cẩn cẩn dực dực như thế, nhưng lát nữa thì vận động thì rất kịch liệt.
“Thái y nói cần phải chú ý, không được làm quá mức…”
Nói thẳng như thế, Độc Cô Tuyệt lại không ngu ngốc, lập tức thả chậm động tác, khắc chế lấy chính mình.
Hắn không muốn bới vì nhất thời chi dục của mình dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, cẩn thận vẫn tốt hơn.
Áo trên người Bảo Bảo rất rộng, Độc Cô Tuyệt chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo iền tụt xuống, lộ ra lồng ngực trắng nõn trơn bóng của Bảo Bảo, cùng hai tiểu anh đào đáng yêu vừa tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, lập tức mẫn cảm thành màu đỏ thẩm và cứng lên, làm cho Độc Cô Tuyệt yêu thích không buông.
Bảo Bảo ngửa đầu lên, giờ phút này bé đang tựa ở đầu giường, Độc Cô Tuyệt tay ôm chặt lấy hông của bé, thỉnh thoảng nhẹ nhàng vuốt ve, làm cho hô hấp của bé càng gấp rút, lồng ngực phập phồng lên xuống, càng chủ động đem đậu hũ trắng nõn dâng lên miệng sói.
Bảo Bảo giơ tay lên, cởi đi áo ngoài của Độc Cô Tuyệt, lộ ra dáng người to lớn săn chắc của hắn, mỗi một khối cơ thể đều hữu lực làm cho nó cảm thấy thật an tâm.
Lẳng lặng dựa vào cánh tay ấm áp, nội tâm Bảo Bảo thỏa mãn làm cho nó cơ hồ muốn rơi lệ, thật sự rất hạnh phúc!
“Tuyệt…”
Tùy ý Độc Cô Tuyệt châm lửa trên người mình, Bảo Bảo cảm thụ mỗi một phần ôn nhu cùng ngọt ngào của hắn, toàn thân đỏ lên say lòng người, như là một đóa hoa diễm lệ, chờ ai đến hái…
Dùng thuốc bôi trơn làm cho tiểu huyệt chật chội trở nên mềm và dãn ra, ngón tay Độc Cô Tuyệt không ngừng ra vào trong cơ thể của Bảo Bảo, một cây hai cây, chậm rãi gia tăng số lượng…
Mà người của hắn, thì dán tại bụng của Bảo Bảo, lắng nghe nhịp đập của một sinh mệnh khác.
Mang thai đã gần bảy tháng, dù cho áo ngoài rộng thùng thình, cũng có thể trông thấy bụng của Bảo Bảo to hơn, mà trong khoảng thời gian này, chuyện Độc Cô Tuyệt thường làm nhất chính là cùng Huy nhi như nhau, tựa đầu lên bụng Bảo Bảo, lắng nghe động tĩnh của hài tử, điều này làm cho hắn có cảm giác cả nhà hòa thuận vui vẻ hạnh phúc.
“Có thể… Có thể…”
Bảo Bảo gật đầu, Độc Cô Tuyệt rút tay ra, nâng eo Bảo Bảo lên, một bước thẳng tiến, khoái cảm đột nhiên đến làm cho cả hai người đều bị chấn động, Bảo Bảo càng rên rỉ không ngừng…
Độc Cô Tuyệt cẩn thận tránh đè lên Bảo Bảo, mà động tác ở thân dưới cũng rất chậm rãi, loại phương thức triền miên mà kéo dài này hai người chưa từng có, càng mang đến một loại tư vị tuyệt đỉnh khác…
Thẳng đến cao trào sắp xảy ra, Độc Cô Tuyệt mới nhanh hơn tốc độ, một nụ hôn sâu, hai người đạt đến cao trào…
Thở hổn hển, Bảo Bảo cùng Độc Cô Tuyệt bèn nhìn nhau cười, mười ngón tay quấn quanh cùng một chỗ.
“Ta yêu ngươi…”
Trao nhau nụ hôn, hai người thổ lộ tiếng yêu ẩn sâu trong lòng…
Tác giả :
Ám Vi Dạ Sắc