Tiên Quốc Đại Đế
Chương 953: Tính Kế Với U Minh Hải
Ngàn tên cường giả khô lâu đứng ở giữa không trung, đều bị đằng đằng sát khí.
- Hừ, Trần Bái Thiên, ngươi nói thần phục U Minh Hải ta, ngươi lại dám lừa gạt Như Lai?
Một khô lâu dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Thần phục U Minh Hải?
Sắc mặt Trần Bái Thiên chợt trở nên lạnh lẽo.
Khách khứa xung quanh cũng nhất thời biến sắc.
Bên trong đám khách có cả Đại Trăn Trương Nghi.
- Xem ra lời La Sát Như Lai nói là sự thật!
Trương Nghi lạnh lùng nói.
Mọi người xung quanh trông lại.
- Ngày ấy, ta đi thăm hỏi U Minh Hải. La Sát Như Lai liền muốn Đại Trăn ta thần phục, còn nói muốn nhất thống Đông Ngoại Châu. Hóa ra tất cả là sự thật. Các ngươi đã bắt đầu động thủ?
Sắc mặt Trương Nghi trầm xuống nói.
- Muốn nhất thống Đông Ngoại Châu?
Mọi người xung quanh nhất thời biến sắc!
Không phải bọn họ khiếp sợ trước tin tức kia. Dù sao, chỉ cần Cương vực chủ có chút hùng tâm, đều có chí khí này.
Chỉ có điều tuy rằng kiêu hùng khắp nơi có ý nghĩ này, nhưng chưa bao giờ có người bài dám ngông cuồng nói ra.
Bây giờ U Minh Hải kêu lên trước tiên? Còn đánh tới cửa?
- Các vị, ta không biết các ngươi nói cái gì. Cương vực Bái Thiên, từ trước đến nay không chuẩn bị thần phục ai!
Trần Bái Thiên lạnh lùng nói.
- Lớn mật! La Sát Như Lai còn có thể nói oan cho ngươi hay sao?
Một khô lâu vương dẫn đầu lạnh lùng nói.
Hắn vung tay lên, trong mây mù chậm rãi ngưng tụ hiện ra một thân ảnh. Đó cũng chính là người ngày ấy đã đi tới U Minh Hải cầu viện.
- Có biết người này chứ?
Khô lâu vương dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Đây là...? Cháu của ta?
Trần Bái Thiên nghi ngờ nói.
- Thừa nhận là tốt rồi. Chính là hắn đến lừa dối La Sát Như Lai, nói ngươi và Đại Trăn là kẻ địch, muốn đến nhò quỷ tổ Như Lai che chở, còn trở thành cương vực thần phục. Hiện tại lại dám mai phục giết đệ tử của U Minh Hải ta?
Khô lâu vương dẫn đầu kia hét lớn một tiếng.
- Chuyện nức cười. Cương vực Bái Thiên ta tuy nói là không liên minh với Đại Trăn, nhưng cũng không có xung đột gì ác liệt. Sao có thể là kẻ địch được? Hừ, hơn nữa người cháu này của ta đã chết từ lâu. Rất nhiều người đang ngồi ở đây cũng biết. Ngươi đây là ngậm máu phun người?
Trần Bái Thiên nổi giận nói.
- Ngậm máu phun người? Ta thấy ngươi đúng là không biết sống chết. Ngay cả La Sát Như Lai, ngươi cũng dám lừa gạt? Từ trước đến nay chỉ có U Minh Hải ta giết người, còn không ai dám khiêu khích chúng ta! Hừ, đại thọ sao?
Khô lâu vương dẫn đầu quát mắng một tiếng.
Khô lâu vương dẫn đầu ra tay trước tiên. Trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao. Một đao ầm ầm chém tới.
- Khốn kiếp!
Trần Bái Thiên quát mắng một tiếng, một đao đưa lên trời nghênh đón.
Ầm!
Hai người ầm ầm chiến đấu với nhau.
Còn lại gần nghìn cường giả khô lâu cũng bỗng nhiên xông về phía mọi người chém giết.
- Đừng động thủ, ta không phải là người của cương vực Bái Thiên!
- Ta tới làm khách!
- Giết lầm người!
............
Mọi người lo lắng kêu lên, trong khi đó Trương Nghi lại ẩn mình trong một chỗ tối.
Ầm ầm.
Bữa tiệc đại thọ vô cùng hỗn độn.
Càng lúc càng nhiều cường giả cương vực Bái Thiên đến đây. Nhưng đám khô lâu này đều hung hãn dị thường. Có bốn khô lâu là tu vi Tổ tiên. Tất cả những khô lâu khác đều cổ là tiên cảnh giới. Bọn chúng vừa ra tay, nhất thời khiến các tu giả liên tục bại lui.
- Đừng có giết ta!
- A, tay ta đã đứt. Ta liều mạng với ngươi!
- Dừng tay!
.........
Sứ giả cương vực khắp nơi không muốn gặp chuyện, đành phải lao vào chiến đấu.
Một phía khác, Trần Bái Thiên độc chiến với Khô lâu vương.
Trên không trung cách đó không xa, giờ phút này cũng có ba thân ảnh đang đứng. Người dẫn đầu mang hình người, nhưng hai mắt lõm xuống, trên trán có một đôi sừng lớn. Hắn lạnh lùng nhìn trận chiến đấu phía dưới.
Hai người phía sau dường là như thuộc hạ.
- La Sát Như Lai, tại sao chúng ta không đi xuống?
Một thuộc hạ hiếu kỳ nói.
Hai mắt La Sát Như Lai híp lại, lắc đầu một cái.
- La Sát Như Lai, ngài cảm thấy đây là một âm mưu sao? Cho nên muốn tìm ra người gây ra âm mưu này?
Một thuộc hạ khác hiếu kỳ nói.
- Không sai, cho nên ta mới để cho đám khô lâu vệ đi vào thăm dò. Trần Bái Thiên? Hắn có can đảm lừa dối U Minh Hải ta sao? Tình huống có chút không đúng!
La Sát Như Lai trầm giọng nói.
- Người thiện mưu chết vì mưu. Đông Ngoại Châu, ngoại trừ một Thánh đình Đại Trăn còn có thể xem được, những cương vực khác nào dám va chạm cùng U Minh Hải ta? Cho dù Thánh đình Đại Trăn thì lại làm sao? Chỉ cần La Sát Như Lai ra tay, xoay tay đã có thể tiêu diệt Đại Trăn. Trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất luận là âm mưu quỷ kế gì đều không thể ra sức!
Thuộc hạ kia trầm giọng nói.
- Không sai!
La Sát Như Lai gật đầu một cái.
Ầm! Ầm!.........
Phía dưới, sau khi Khô lâu vệ phát ra hào quang rực rỡ, dần dần, dường như chịu sự áp chế vậy, thậm chí, dần dần có khô lâu vệ bị đám người phía dưới tụ lại giết chết.
- Ồ?
Chân mày La Sát Như Lai nhíu lại.
- Không đúng. Đó là thủ hạ của Trần Bái Thiên. Những cường nhân này từ đâu tới? Không ngờ khô lâu vệ lại không địch lại?
- Đây là đại thọ của Trần Bái Thiên. Các đại cương vực chỉ phái sứ giả đến đây. Bọn họ không có khả năng có thực lực Tổ tiên. Nhưng trong đám người kia lại có ba người thực lực Tổ tiên?
Ánh mắt La Sát Như Lai trở nên lạnh lẽo nói:
- Không đúng. Không phải là ba cái, mà là mười hai người. Những người kia cải trang là người yếu, che dấu tai mắt người khác?
- Cái gì?
Hai người nhất thời biến sắc.
- Tốt. Trần Bái Thiên được lắm. Hừ!
La Sát Như Lai tức giận hừ một tiếng.
Ầm!
Một khí tức mênh mông ùn ùn kéo đến, đè ép xuống. Những người đang chiến đấu phía dưới, thân hình đột nhiên dừng lại.
Ầm ầm ầm!
Khí tức Tổ tiên thập trọng thiên khổng lồ của La Sát Như Lai mạnh mẽ áp chế mọi người.
- La Sát Như Lai? Ngươi, lẽ nào ngươi thật sự muốn giết ta lập uy, trấn tọa Đông Ngoại Châu?
Sắc mặt Trần Bái Thiên khó coi nói.
Khí thế Tổ tiên thập trọng thiên đè xuống, thân hình tất cả mọi người lún xuống.
- Như Lai!
Còn dư lại sáu trăm khô lâu vệ lập tức tiến lên phía trước nói.
- Trần Bái Thiên? Ngươi thật to gan!
La Sát Như Lai quát lạnh nói.
Sắc mặt Trần Bái Thiên khó coi. Nhưng trước khí tức hung mãnh của La Sát Như Lai, hắn căn bản không chống đỡ được.
- Còn các ngươi nữa, còn nữa gọi người đã nói chuyện vừa nãy ra đi! Đi ra!
Khí tức của La Sát Như Lai đột nhiên tập trung trên người mười ba người.
Trong đó có mười hai người là Tổ tiên đục nước béo cò. Còn có một người nữa chính là Trương Nghi.
Mười ba người nhất thời bị ép ra.
- Các ngươi là người nào?
La Sát Như Lai trầm giọng nói.
- Những người này đều là đệ tử của ta. La Sát Như Lai, ngươi muốn làm gì?
Trần Bái Thiên cả giận nói.
- Làm gì? Ha ha, từ trước đến nay vẫn không ai dám tính kế với U Minh Hải ta!
La Sát Như Lai lạnh lùng nói. Một sát khí xông thẳng đến.
Vào thời khắc này, phía chân trời truyền đến những tiếng rồng gầm.
- Hừ, Trần Bái Thiên, ngươi nói thần phục U Minh Hải ta, ngươi lại dám lừa gạt Như Lai?
Một khô lâu dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Thần phục U Minh Hải?
Sắc mặt Trần Bái Thiên chợt trở nên lạnh lẽo.
Khách khứa xung quanh cũng nhất thời biến sắc.
Bên trong đám khách có cả Đại Trăn Trương Nghi.
- Xem ra lời La Sát Như Lai nói là sự thật!
Trương Nghi lạnh lùng nói.
Mọi người xung quanh trông lại.
- Ngày ấy, ta đi thăm hỏi U Minh Hải. La Sát Như Lai liền muốn Đại Trăn ta thần phục, còn nói muốn nhất thống Đông Ngoại Châu. Hóa ra tất cả là sự thật. Các ngươi đã bắt đầu động thủ?
Sắc mặt Trương Nghi trầm xuống nói.
- Muốn nhất thống Đông Ngoại Châu?
Mọi người xung quanh nhất thời biến sắc!
Không phải bọn họ khiếp sợ trước tin tức kia. Dù sao, chỉ cần Cương vực chủ có chút hùng tâm, đều có chí khí này.
Chỉ có điều tuy rằng kiêu hùng khắp nơi có ý nghĩ này, nhưng chưa bao giờ có người bài dám ngông cuồng nói ra.
Bây giờ U Minh Hải kêu lên trước tiên? Còn đánh tới cửa?
- Các vị, ta không biết các ngươi nói cái gì. Cương vực Bái Thiên, từ trước đến nay không chuẩn bị thần phục ai!
Trần Bái Thiên lạnh lùng nói.
- Lớn mật! La Sát Như Lai còn có thể nói oan cho ngươi hay sao?
Một khô lâu vương dẫn đầu lạnh lùng nói.
Hắn vung tay lên, trong mây mù chậm rãi ngưng tụ hiện ra một thân ảnh. Đó cũng chính là người ngày ấy đã đi tới U Minh Hải cầu viện.
- Có biết người này chứ?
Khô lâu vương dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Đây là...? Cháu của ta?
Trần Bái Thiên nghi ngờ nói.
- Thừa nhận là tốt rồi. Chính là hắn đến lừa dối La Sát Như Lai, nói ngươi và Đại Trăn là kẻ địch, muốn đến nhò quỷ tổ Như Lai che chở, còn trở thành cương vực thần phục. Hiện tại lại dám mai phục giết đệ tử của U Minh Hải ta?
Khô lâu vương dẫn đầu kia hét lớn một tiếng.
- Chuyện nức cười. Cương vực Bái Thiên ta tuy nói là không liên minh với Đại Trăn, nhưng cũng không có xung đột gì ác liệt. Sao có thể là kẻ địch được? Hừ, hơn nữa người cháu này của ta đã chết từ lâu. Rất nhiều người đang ngồi ở đây cũng biết. Ngươi đây là ngậm máu phun người?
Trần Bái Thiên nổi giận nói.
- Ngậm máu phun người? Ta thấy ngươi đúng là không biết sống chết. Ngay cả La Sát Như Lai, ngươi cũng dám lừa gạt? Từ trước đến nay chỉ có U Minh Hải ta giết người, còn không ai dám khiêu khích chúng ta! Hừ, đại thọ sao?
Khô lâu vương dẫn đầu quát mắng một tiếng.
Khô lâu vương dẫn đầu ra tay trước tiên. Trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao. Một đao ầm ầm chém tới.
- Khốn kiếp!
Trần Bái Thiên quát mắng một tiếng, một đao đưa lên trời nghênh đón.
Ầm!
Hai người ầm ầm chiến đấu với nhau.
Còn lại gần nghìn cường giả khô lâu cũng bỗng nhiên xông về phía mọi người chém giết.
- Đừng động thủ, ta không phải là người của cương vực Bái Thiên!
- Ta tới làm khách!
- Giết lầm người!
............
Mọi người lo lắng kêu lên, trong khi đó Trương Nghi lại ẩn mình trong một chỗ tối.
Ầm ầm.
Bữa tiệc đại thọ vô cùng hỗn độn.
Càng lúc càng nhiều cường giả cương vực Bái Thiên đến đây. Nhưng đám khô lâu này đều hung hãn dị thường. Có bốn khô lâu là tu vi Tổ tiên. Tất cả những khô lâu khác đều cổ là tiên cảnh giới. Bọn chúng vừa ra tay, nhất thời khiến các tu giả liên tục bại lui.
- Đừng có giết ta!
- A, tay ta đã đứt. Ta liều mạng với ngươi!
- Dừng tay!
.........
Sứ giả cương vực khắp nơi không muốn gặp chuyện, đành phải lao vào chiến đấu.
Một phía khác, Trần Bái Thiên độc chiến với Khô lâu vương.
Trên không trung cách đó không xa, giờ phút này cũng có ba thân ảnh đang đứng. Người dẫn đầu mang hình người, nhưng hai mắt lõm xuống, trên trán có một đôi sừng lớn. Hắn lạnh lùng nhìn trận chiến đấu phía dưới.
Hai người phía sau dường là như thuộc hạ.
- La Sát Như Lai, tại sao chúng ta không đi xuống?
Một thuộc hạ hiếu kỳ nói.
Hai mắt La Sát Như Lai híp lại, lắc đầu một cái.
- La Sát Như Lai, ngài cảm thấy đây là một âm mưu sao? Cho nên muốn tìm ra người gây ra âm mưu này?
Một thuộc hạ khác hiếu kỳ nói.
- Không sai, cho nên ta mới để cho đám khô lâu vệ đi vào thăm dò. Trần Bái Thiên? Hắn có can đảm lừa dối U Minh Hải ta sao? Tình huống có chút không đúng!
La Sát Như Lai trầm giọng nói.
- Người thiện mưu chết vì mưu. Đông Ngoại Châu, ngoại trừ một Thánh đình Đại Trăn còn có thể xem được, những cương vực khác nào dám va chạm cùng U Minh Hải ta? Cho dù Thánh đình Đại Trăn thì lại làm sao? Chỉ cần La Sát Như Lai ra tay, xoay tay đã có thể tiêu diệt Đại Trăn. Trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất luận là âm mưu quỷ kế gì đều không thể ra sức!
Thuộc hạ kia trầm giọng nói.
- Không sai!
La Sát Như Lai gật đầu một cái.
Ầm! Ầm!.........
Phía dưới, sau khi Khô lâu vệ phát ra hào quang rực rỡ, dần dần, dường như chịu sự áp chế vậy, thậm chí, dần dần có khô lâu vệ bị đám người phía dưới tụ lại giết chết.
- Ồ?
Chân mày La Sát Như Lai nhíu lại.
- Không đúng. Đó là thủ hạ của Trần Bái Thiên. Những cường nhân này từ đâu tới? Không ngờ khô lâu vệ lại không địch lại?
- Đây là đại thọ của Trần Bái Thiên. Các đại cương vực chỉ phái sứ giả đến đây. Bọn họ không có khả năng có thực lực Tổ tiên. Nhưng trong đám người kia lại có ba người thực lực Tổ tiên?
Ánh mắt La Sát Như Lai trở nên lạnh lẽo nói:
- Không đúng. Không phải là ba cái, mà là mười hai người. Những người kia cải trang là người yếu, che dấu tai mắt người khác?
- Cái gì?
Hai người nhất thời biến sắc.
- Tốt. Trần Bái Thiên được lắm. Hừ!
La Sát Như Lai tức giận hừ một tiếng.
Ầm!
Một khí tức mênh mông ùn ùn kéo đến, đè ép xuống. Những người đang chiến đấu phía dưới, thân hình đột nhiên dừng lại.
Ầm ầm ầm!
Khí tức Tổ tiên thập trọng thiên khổng lồ của La Sát Như Lai mạnh mẽ áp chế mọi người.
- La Sát Như Lai? Ngươi, lẽ nào ngươi thật sự muốn giết ta lập uy, trấn tọa Đông Ngoại Châu?
Sắc mặt Trần Bái Thiên khó coi nói.
Khí thế Tổ tiên thập trọng thiên đè xuống, thân hình tất cả mọi người lún xuống.
- Như Lai!
Còn dư lại sáu trăm khô lâu vệ lập tức tiến lên phía trước nói.
- Trần Bái Thiên? Ngươi thật to gan!
La Sát Như Lai quát lạnh nói.
Sắc mặt Trần Bái Thiên khó coi. Nhưng trước khí tức hung mãnh của La Sát Như Lai, hắn căn bản không chống đỡ được.
- Còn các ngươi nữa, còn nữa gọi người đã nói chuyện vừa nãy ra đi! Đi ra!
Khí tức của La Sát Như Lai đột nhiên tập trung trên người mười ba người.
Trong đó có mười hai người là Tổ tiên đục nước béo cò. Còn có một người nữa chính là Trương Nghi.
Mười ba người nhất thời bị ép ra.
- Các ngươi là người nào?
La Sát Như Lai trầm giọng nói.
- Những người này đều là đệ tử của ta. La Sát Như Lai, ngươi muốn làm gì?
Trần Bái Thiên cả giận nói.
- Làm gì? Ha ha, từ trước đến nay vẫn không ai dám tính kế với U Minh Hải ta!
La Sát Như Lai lạnh lùng nói. Một sát khí xông thẳng đến.
Vào thời khắc này, phía chân trời truyền đến những tiếng rồng gầm.
Tác giả :
Quan Kỳ