Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1073: Hai Quân Đối Chọi
- A? Tại sao? Gia chủ ra tay, lấy thủ cấp của người dẫn đầu bọn họ không phải là được rồi sao?
Một con cháu Miêu gia tỏ ra cổ quái nói.
- Không phải dễ lấy như vậy đâu. Bên trên phù đảo kia còn có cường nhân!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- A?
- Hơn nữa, ngươi không nhớ rõ Đại Trăn có táng thiên đồng quan sao?
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Táng thiên đồng quan, truyền tống?
Sắc mặt mọi người trầm xuống.
- Đúng vậy, nếu ta ra tay, không hẳn có thể giết chết được bọn họ. Mà giờ phút này, Đại Trăn làm ra động tác như vậy, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Bọn chúng lại tập hợp tất cả tướng sĩ ở đây, muốn lấy công chính chi quân, cùng Miêu gia ta cứng đối cứng!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Đó là bọn họ ngốc!
Một người nói.
- Ngốc sao? Không phải ngốc, mà độc!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- A?
- Bọn họ mới vừa bị chúng ta ép ra khỏi cương vực Tùng Điền, liền lập tức gom lại. Có thể thấy được người chủ quản chiến dịch Đại Trăn lần này, phản ứng rất nhanh chóng! Ba nguyên soái, hẳn phải chia làm ba đường mới đúng. Nhưng hôm nay bọn họ lại tụ tập về một chỗ, ngươi có biết tại sao không?
Miêu Như Lai nhìn một người phía sau cười nói.
- Ách? Cái này còn có cách nói nào khác sao? Chẳng qua chứng tỏ binh lực Đại Trăn có kẹt chưa đi được mà thôi!
- Không, chúng ta đến trước, bọn họ đã dừng ở nơi này. Tuy rằng quân đội Miêu gia ta cường đại, nhưng lại phân bố ở khắp nơi trong cương vực Tùng Điền. Tuy rằng quân đội Đại Trăn bị ép ra khỏi cương vực Tùng Điền, lại tụ lại một chỗ. Quân đội Đại Trăn hung mãnh, biết rõ thế, lấy nhiều đại quân như vậy, phá tan một chỗ của cương vực Tùng Điền ta. Phá một điểm, rất khó sao?
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Quân đội Đại Trăn tụ tập ở đây, lại không tấn công. Nói rõ mục đích của bọn họ không chỉ là công phạt cương vực Tùng Điền!
Một con cháu giật mình.
- Đúng!
Miêu Như Lai gật đầu một cái.
- Vậy thì vì cái gì?
- Bọn họ muốn kéo tất cả thế lực Đông Ngoại Châu đều đi vào!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- A?
- Nhưng ta không rõ, trước mắt chính là tam quân thống soái. Tiêu diệt tất cả bọn họ không phải là được rồi sao!
Một con cháu Miêu gia suy nghĩ chết nói.
- Ta đã nói, nơi này khẳng định còn có người khác trốn ở bên trong. Hoặc là nói, có táng thiên đồng quan, chúng ta đối mặt không phải là ba người cầm đầu trước mắt, mà tất cả Đại Tần Thành. Cường giả Đại Tần Thành có thể đến đây bất kỳ lúc nào!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Cường giả Đại Tần Thành? Có ai?
- Lần trước tin tức về Minh Hà lão tổ các ngươi cũng không phải không biết. Huyền Diệu được Thiên số giúp đỡ, còn có Điệp Hậu, còn có Quỷ Cốc Tử, thậm chí còn có Diêm Xuyên. Ngươi cho rằng bọn họ đơn giản như vậy sao?
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người ngưng trọng nhìn phù đài kia.
- Muốn giết chết tất cả bọn họ, trừ ta ra, nhất định phải được một đám trưởng lão trợ giúp mới được. Nhưng hiện tại mời trưởng lão ra tay, không phải quá sớm sao?
Miêu Như Lai cười nói.
- Gia chủ chuẩn bị làm thế nào?
- Bọn họ muốn lôi kéo các thế lực khác trong Đông Ngoại Châu đi vào, như vậy cũng tốt. Thời điểm Miêu gia ta quật khởi cũng đến rồi! Công chính chi quân? Cũng tốt, xem ai có ảnh hưởng lớn hơn đi!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Vậy ta đi triệu tập chín lộ thần quân!
Người con cháu Miêu gia lúc trước nói.
Ầm!
Trên không trung, Đại Ngưu Quái điên cuồng áp chế Quỷ Như Lai.
Trong lúc hai bên chiến đấu, Miêu gia cũng đã phái tới càng ngày càng nhiều quân đội.
Đối diện, trên phù đài.
- Các ngươi nói xem, vì sao Miêu Như Lai không tự mình ra tay?
Cái U Vương trầm giọng nói.
- A, không tự mình ra tay? Ở trong mắt của hắn, chúng ta căn bản không xứng để hắn ra tay. Ở trong mắt của hắn, người Đại Trăn có thể có tư cách khiến hắn ra tay, chỉ có một mình Thiên Đế mà thôi! Nếu hắn ra tay giết chúng ta, sợ là sẽ mang danh ỷ lớn hiếp nhỏ!
Mông Điềm khinh thường nói.
- Hừ!
Trong mắt Vương Tiễn loé ra một tia lạnh lẽo.
- Vương Tiễn, ngươi đừng nên không phục. Ngươi và ta còn chưa hồi phục lại mức độ đỉnh phong ngày xưa. Nếu đối chiến với Miêu Như Lai, còn chưa phải là đối thủ!
Mông Điềm nói.
- Hắn sẽ hối hận!
Vương Tiễn trầm giọng nói.
- Đúng vậy, Lý tướng nói đúng. Đại Trăn kéo cung, mũi tên không quay đầu lại. Cương vực Tùng Điền mạnh hơn chúng ta cũng phải bắn xuống!
Mông Điềm trầm giọng nói.
Đồng thời, tại Đại Tần Thành.
Lý Tư đang phân tích tư tức đến từ cương vực Tùng Điền. Quỷ Cốc Tử ngồi ở bên cạnh.
- Lý Tư, đại nhân đưa tới cho Miêu gia một món lễ vật lớn đấy!
Quỷ Cốc Tử cười nói.
- Ta sẽ khiến tất cả Miêu gia phải nhảy ra!
Lý Tư trầm giọng nói.
- Các cương vực vô chủ khác tạm thời không kể tới?
Quỷ Cốc Tử hỏi.
- Tiên sinh nói đùa, chút suy nghĩ nhỏ ấy của Lý Tư, khẳng định tiên sinh đã sớm biết!
Lý Tư khẽ mỉm cười nói.
Quỷ Cốc Tử lắc đầu nói:
- Ta hiểu rõ ý tưởng của đại nhân. Chỉ cần ăn vào cương vực Tùng Điền, các cương vực khác tất nhiên không đáng chú ý. Hơn nữa còn mượn cơ hội này, gây rối loạn các kiêu hùng khác ở Đông Ngoại Châu, tiện thể đục nước béo cò. Tuy nhiên, đại nhân cũng nên lượng sức đi. Miêu gia không hề tầm thường, ba nguyên soái ở tiền tuyến, chung quy có chút nguy hiểm!
- Ta biết, bọn họ cũng hiểu rõ. Tuy nhiên, trên chiến trường, có lúc cần phải đánh cược một lần!
Lý Tư khẳng định nói.
- Được rồi, bản thân đại nhân nên cẩn thận!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
- Vâng!
Lý Tư gật đầu một cái.
Bên cương vực Tùng Điền, quân đội Đại Trăn, quân đội Miêu gia đối chọi.
Quân đội Đại Trăn thế không thể đỡ, lại bị chắn ở bên ngoài cương vực Tùng Điền.
Trong nháy mắt tin tức truyền về tám thế lực lớn của Đông Ngoại Châu. Sau khi tám thế lực lớn nhận được tin tức này, tất cả liền trở nên xôn xao.
- Đông Ngoại Châu còn có lực lượng có thể chống lại Đại Trăn sao?
Một đám kiêu hùng nhất thời kinh ngạc nói.
Một thời gian trước, Đại Trăn xuất binh khắp nơi, sứ giả đi tới Đại Trăn đều tay trắng trở về. Bọn họ cảm thấy giống như có một tảng đá lớn đặt ở trong lòng, ép tới mức tất cả kiêu hùng nhất thời không thở nổi.
Nhưng tin tức hôm nay đến, lại giống như đẩy mây đen âm u trên đầu một đám kiêu hùng. Trong mắt mỗi người đều trở nên sáng ngời.
Bọn họ không chút do dự, tất cả đều phái ra cường giả nhanh chóng đi vào điều tra.
Quân đội Đại Trăn, Miêu gia quân đội đang đối chọi với nhau ở phía ngoài cương vực Tùng Điền!
Hai quân đối chọi cũng không hề có cảnh toàn quân chém giết, mà mỗi bên phái ra dũng tướng chiến đấu với nhau.
Gia chủ Miêu gia tạo ra bốn Quỷ Như Lai, luân phiên khiêu chiến.
Quân đội Đại Trăn binh phạt khắp nơi, dừng lại ở đây.
Cứ mười ngày, một lần đại chiến. Đại quân hai phe vẫn đóng giữ ở bên cạnh bờ biển.
Tám đại kiêu hùng khác ở Đông Ngoại Châu đều phái người của mình đến đây xem chiến. Sự cường đại của Miêu gia nhanh chóng được truyền về cho các Cương vực chủ.
Một con cháu Miêu gia tỏ ra cổ quái nói.
- Không phải dễ lấy như vậy đâu. Bên trên phù đảo kia còn có cường nhân!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- A?
- Hơn nữa, ngươi không nhớ rõ Đại Trăn có táng thiên đồng quan sao?
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Táng thiên đồng quan, truyền tống?
Sắc mặt mọi người trầm xuống.
- Đúng vậy, nếu ta ra tay, không hẳn có thể giết chết được bọn họ. Mà giờ phút này, Đại Trăn làm ra động tác như vậy, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Bọn chúng lại tập hợp tất cả tướng sĩ ở đây, muốn lấy công chính chi quân, cùng Miêu gia ta cứng đối cứng!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Đó là bọn họ ngốc!
Một người nói.
- Ngốc sao? Không phải ngốc, mà độc!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- A?
- Bọn họ mới vừa bị chúng ta ép ra khỏi cương vực Tùng Điền, liền lập tức gom lại. Có thể thấy được người chủ quản chiến dịch Đại Trăn lần này, phản ứng rất nhanh chóng! Ba nguyên soái, hẳn phải chia làm ba đường mới đúng. Nhưng hôm nay bọn họ lại tụ tập về một chỗ, ngươi có biết tại sao không?
Miêu Như Lai nhìn một người phía sau cười nói.
- Ách? Cái này còn có cách nói nào khác sao? Chẳng qua chứng tỏ binh lực Đại Trăn có kẹt chưa đi được mà thôi!
- Không, chúng ta đến trước, bọn họ đã dừng ở nơi này. Tuy rằng quân đội Miêu gia ta cường đại, nhưng lại phân bố ở khắp nơi trong cương vực Tùng Điền. Tuy rằng quân đội Đại Trăn bị ép ra khỏi cương vực Tùng Điền, lại tụ lại một chỗ. Quân đội Đại Trăn hung mãnh, biết rõ thế, lấy nhiều đại quân như vậy, phá tan một chỗ của cương vực Tùng Điền ta. Phá một điểm, rất khó sao?
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Quân đội Đại Trăn tụ tập ở đây, lại không tấn công. Nói rõ mục đích của bọn họ không chỉ là công phạt cương vực Tùng Điền!
Một con cháu giật mình.
- Đúng!
Miêu Như Lai gật đầu một cái.
- Vậy thì vì cái gì?
- Bọn họ muốn kéo tất cả thế lực Đông Ngoại Châu đều đi vào!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- A?
- Nhưng ta không rõ, trước mắt chính là tam quân thống soái. Tiêu diệt tất cả bọn họ không phải là được rồi sao!
Một con cháu Miêu gia suy nghĩ chết nói.
- Ta đã nói, nơi này khẳng định còn có người khác trốn ở bên trong. Hoặc là nói, có táng thiên đồng quan, chúng ta đối mặt không phải là ba người cầm đầu trước mắt, mà tất cả Đại Tần Thành. Cường giả Đại Tần Thành có thể đến đây bất kỳ lúc nào!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Cường giả Đại Tần Thành? Có ai?
- Lần trước tin tức về Minh Hà lão tổ các ngươi cũng không phải không biết. Huyền Diệu được Thiên số giúp đỡ, còn có Điệp Hậu, còn có Quỷ Cốc Tử, thậm chí còn có Diêm Xuyên. Ngươi cho rằng bọn họ đơn giản như vậy sao?
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người ngưng trọng nhìn phù đài kia.
- Muốn giết chết tất cả bọn họ, trừ ta ra, nhất định phải được một đám trưởng lão trợ giúp mới được. Nhưng hiện tại mời trưởng lão ra tay, không phải quá sớm sao?
Miêu Như Lai cười nói.
- Gia chủ chuẩn bị làm thế nào?
- Bọn họ muốn lôi kéo các thế lực khác trong Đông Ngoại Châu đi vào, như vậy cũng tốt. Thời điểm Miêu gia ta quật khởi cũng đến rồi! Công chính chi quân? Cũng tốt, xem ai có ảnh hưởng lớn hơn đi!
Miêu Như Lai trầm giọng nói.
- Vậy ta đi triệu tập chín lộ thần quân!
Người con cháu Miêu gia lúc trước nói.
Ầm!
Trên không trung, Đại Ngưu Quái điên cuồng áp chế Quỷ Như Lai.
Trong lúc hai bên chiến đấu, Miêu gia cũng đã phái tới càng ngày càng nhiều quân đội.
Đối diện, trên phù đài.
- Các ngươi nói xem, vì sao Miêu Như Lai không tự mình ra tay?
Cái U Vương trầm giọng nói.
- A, không tự mình ra tay? Ở trong mắt của hắn, chúng ta căn bản không xứng để hắn ra tay. Ở trong mắt của hắn, người Đại Trăn có thể có tư cách khiến hắn ra tay, chỉ có một mình Thiên Đế mà thôi! Nếu hắn ra tay giết chúng ta, sợ là sẽ mang danh ỷ lớn hiếp nhỏ!
Mông Điềm khinh thường nói.
- Hừ!
Trong mắt Vương Tiễn loé ra một tia lạnh lẽo.
- Vương Tiễn, ngươi đừng nên không phục. Ngươi và ta còn chưa hồi phục lại mức độ đỉnh phong ngày xưa. Nếu đối chiến với Miêu Như Lai, còn chưa phải là đối thủ!
Mông Điềm nói.
- Hắn sẽ hối hận!
Vương Tiễn trầm giọng nói.
- Đúng vậy, Lý tướng nói đúng. Đại Trăn kéo cung, mũi tên không quay đầu lại. Cương vực Tùng Điền mạnh hơn chúng ta cũng phải bắn xuống!
Mông Điềm trầm giọng nói.
Đồng thời, tại Đại Tần Thành.
Lý Tư đang phân tích tư tức đến từ cương vực Tùng Điền. Quỷ Cốc Tử ngồi ở bên cạnh.
- Lý Tư, đại nhân đưa tới cho Miêu gia một món lễ vật lớn đấy!
Quỷ Cốc Tử cười nói.
- Ta sẽ khiến tất cả Miêu gia phải nhảy ra!
Lý Tư trầm giọng nói.
- Các cương vực vô chủ khác tạm thời không kể tới?
Quỷ Cốc Tử hỏi.
- Tiên sinh nói đùa, chút suy nghĩ nhỏ ấy của Lý Tư, khẳng định tiên sinh đã sớm biết!
Lý Tư khẽ mỉm cười nói.
Quỷ Cốc Tử lắc đầu nói:
- Ta hiểu rõ ý tưởng của đại nhân. Chỉ cần ăn vào cương vực Tùng Điền, các cương vực khác tất nhiên không đáng chú ý. Hơn nữa còn mượn cơ hội này, gây rối loạn các kiêu hùng khác ở Đông Ngoại Châu, tiện thể đục nước béo cò. Tuy nhiên, đại nhân cũng nên lượng sức đi. Miêu gia không hề tầm thường, ba nguyên soái ở tiền tuyến, chung quy có chút nguy hiểm!
- Ta biết, bọn họ cũng hiểu rõ. Tuy nhiên, trên chiến trường, có lúc cần phải đánh cược một lần!
Lý Tư khẳng định nói.
- Được rồi, bản thân đại nhân nên cẩn thận!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
- Vâng!
Lý Tư gật đầu một cái.
Bên cương vực Tùng Điền, quân đội Đại Trăn, quân đội Miêu gia đối chọi.
Quân đội Đại Trăn thế không thể đỡ, lại bị chắn ở bên ngoài cương vực Tùng Điền.
Trong nháy mắt tin tức truyền về tám thế lực lớn của Đông Ngoại Châu. Sau khi tám thế lực lớn nhận được tin tức này, tất cả liền trở nên xôn xao.
- Đông Ngoại Châu còn có lực lượng có thể chống lại Đại Trăn sao?
Một đám kiêu hùng nhất thời kinh ngạc nói.
Một thời gian trước, Đại Trăn xuất binh khắp nơi, sứ giả đi tới Đại Trăn đều tay trắng trở về. Bọn họ cảm thấy giống như có một tảng đá lớn đặt ở trong lòng, ép tới mức tất cả kiêu hùng nhất thời không thở nổi.
Nhưng tin tức hôm nay đến, lại giống như đẩy mây đen âm u trên đầu một đám kiêu hùng. Trong mắt mỗi người đều trở nên sáng ngời.
Bọn họ không chút do dự, tất cả đều phái ra cường giả nhanh chóng đi vào điều tra.
Quân đội Đại Trăn, Miêu gia quân đội đang đối chọi với nhau ở phía ngoài cương vực Tùng Điền!
Hai quân đối chọi cũng không hề có cảnh toàn quân chém giết, mà mỗi bên phái ra dũng tướng chiến đấu với nhau.
Gia chủ Miêu gia tạo ra bốn Quỷ Như Lai, luân phiên khiêu chiến.
Quân đội Đại Trăn binh phạt khắp nơi, dừng lại ở đây.
Cứ mười ngày, một lần đại chiến. Đại quân hai phe vẫn đóng giữ ở bên cạnh bờ biển.
Tám đại kiêu hùng khác ở Đông Ngoại Châu đều phái người của mình đến đây xem chiến. Sự cường đại của Miêu gia nhanh chóng được truyền về cho các Cương vực chủ.
Tác giả :
Quan Kỳ