Tiên Ngục
Chương 140: Huyền Cơ Tôn Giả (hạ)
- Tầm quan trọng của phúc duyên, tự mình cũng là thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.
Huyền Cơ Tôn Giả đứng chắp tay, tựa hồ nhớ lại chuyện cũ:
- Tư chất tiên thiên của ta, so với ngươi thì hơi đỡ hơn một ít, nhưng cũng là có hạn. Năm đó, nếu không có một đoạn phúc duyên lớn lao, sao có cơ hội trở thành đệ tử chân truyền, sao có khả năng cuối cùng nhất chưởng quản Huyền Cơ Phong này...
Tô Triệt không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể lẳng lặng nghe tiếp.
Huyền Cơ Tôn Giả phảng phất là đoán được nội tâm của Tô Triệt, giờ phút này lại là mỉm cười:
- Yên tâm đi, ta sẽ không truy vấn phúc duyên của ngươi là cái gì. Điều đó là thuộc về bí mật cá nhân ngươi, người khác không có quyền tìm hiểu.
- Đa tạ sư tôn.
Lời nói này của Huyền Cơ Tôn Giả, làm cho Tô Triệt cảm giác, hắn vẫn là một người so sánh thông tình đạt lý, vì vậy, lúc này cúi đầu hành lễ, trong nội tâm liền có một ít thành ý.
- Không có gì.
Huyền Cơ Tôn Giả nhẹ nhàng khoát tay:
- Mình cũng không muốn, sao lại ép người. Nhớ năm đó, sự tình ta lo lắng nhất, cũng là phản cảm nhất, là có người hỏi thăm phúc duyên ta được là cái gì, làm hại ta nói dối mấy chục năm, ha ha!
Hắn ngửa mặt lên trời cười cười, thần sắc hiển thị rõ hào khí:
- Hôm nay, nếu như ta hỏi ngươi, tất nhiên ngươi cũng sẽ nói dối liên tục, tuyệt sẽ không nói ra tình hình thực tế.
Trước mắt nhân vật lợi hại như thế, Tô Triệt nào dám nói loạn, nói nhiều tất loạn, loại sự tình này cũng không nên thừa nhận, phủ nhận cũng không đúng, vẫn là câm miệng không nói là sáng suốt nhất.
Huyền Cơ Tôn Giả cũng không có ở sự tình phúc duyên chơi gút mắc, lời nói xoay chuyển, lại hỏi:
- Theo ta được biết, năm trước ngươi mới tiến vào môn phái làm ngoại môn đệ tử, chỉ dùng một năm thời gian, liền từ Luyện Khí tầng một, tấn thăng đến Luyện Khí tầng bảy, có đúng hay không?
- Đúng vậy, sư tôn.
Tô Triệt cung kính đáp.
- Đúng vậy, coi như là có chút không dễ.
Huyền Cơ Tôn Giả nhẹ gật đầu, thoáng trầm mặc một lát, rồi lại cực kỳ đột ngột hỏi thăm:
- Tô Triệt, nếu ta muốn cầu ngươi, ở trong hai năm đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ Đại viên mãn, ngươi có lòng tin làm được hay không?
- À?
Tô Triệt lập tức sững sờ, trong đầu rất nhanh cân nhắc lợi hại, cuối cùng, vẫn là kiên trì trả lời:
- Đệ tử có lòng tin. Có lẽ, còn có thể sớm hơn một ít.
- Tốt!
Huyền Cơ Tôn Giả xoay người lại, ánh mắt nhấp nháy mà nhìn chằm chằm vào Tô Triệt:
- Nếu như ngươi thật sự làm được, vi sư có một chuyện cần ngươi đi làm, ngươi có bằng lòng hay không?
- Sự tình của sư tôn, tất nhiên đệ tử sẽ toàn lực ứng phó.
Tô Triệt ngoài miệng đáp ứng được rất thống khoái, về phần trong nội tâm nghĩ như thế nào, cũng chỉ có lão Hắc mới biết được.
- Rất tốt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Huyền Cơ Tôn Giả mỉm cười gật đầu:
- Qua một khoảng thời gian, ngươi đi tìm Ngọc Thanh, từ chỗ của hắn tìm hiểu tình huống Tiểu Di Tiên Cảnh sẽ hiểu. Vi sư cần ngươi làm chuyện gì rồi.
- Tiểu Di Tiên Cảnh?
Tô Triệt đã nghe được hai chữ Di Tiên, trong nội tâm khẽ động, từng ở hỏa mạch dưới mặt đất của Âm Phong Hạp Cốc nhìn thấy trên lệnh kỳ màu vàng kia, liền có thêu hai chữ Di Tiên, chỉ có điều, hai chữ kia thuộc về Vu tự Thượng Cổ, cũng không phải văn tự thông dụng của Tu Chân giới.
Trong nội tâm nghĩ đến những chuyện này, nhưng biểu hiện ra lại dấu diếm thanh sắc, Tô Triệt chỉ là trả lời:
- Sư tôn, Ngọc Thanh sư huynh còn đang bế quan.
- Một phút đồng hồ trước, đã xuất quan.
Hẳn là Huyền Cơ Tôn Giả đã hiểu rõ quan hệ của Tô Triệt cùng Ngọc Thanh, ngoài ra còn nói một câu:
- Đứa nhỏ này vận khí không tệ, thời cơ không phải hoàn mỹ để lựa chọn bế quan, vậy mà cũng thành công Trúc Cơ rồi.
- Ngọc Thanh sư huynh Trúc Cơ thành công rồi?
Tô Triệt nghe xong đại hỉ.
- Lúc này ngươi xuống núi, vừa vặn có thể ở nửa đường gặp được hắn.
Huyền Cơ Tôn Giả khoát tay áo:
- Đi thôi, khi nào đạt đến cấp độ Luyện Khí Đại viên mãn, lại tới nơi này gặp ta.
Lời còn chưa dứt, hắn liền biến mất vô ảnh vô tung, nhưng mà, trước mặt Tô Triệt, ngược lại là nhiều hơn một cái Túi Càn Khôn mới tinh.
Tấn thăng làm đệ tử nội môn, lần thứ nhất yết kiến sư tôn, cũng tìm được một phần khen thưởng như vậy. Túi Càn Khôn của đệ tử nội môn, khẳng định phải cao cấp hơn ngoại môn đệ tử, dung lượng lớn hơn mấy lần. Túi Càn Khôn như vậy, Tô Triệt đã có hai cái, tự nhiên là bắt La Liên Kiều cùng Chính Quân mới lấy được, ngày bình thường, đều là lưu giữ trong Tiên Ngục.
Tô Triệt khấu tạ sư ân, cầm lấy Túi Càn Khôn đi ra Huyền Cơ Kim Điện.
Lúc xuống núi, không có gặp đến bất luận kẻ nào đề ra nghi vấn, Tô Triệt nhìn Túi Càn Khôn mới lấy được một chút, bên trong còn có một thanh Thượng phẩm pháp kiếm, năm trăm linh thạch cùng mấy bộ đạo phục đệ tử nội môn mới tinh.
Hiện nay, thân gia của Tô Triệt so với một tu sĩ Kim Đan cũng sẽ không kém bao nhiêu, giờ phút này chút ban thưởng ấy, nhất định là không để vào mắt rồi.
Huyền Cơ Tôn Giả đoán trước quả nhiên không sai, vừa mới đi tới khu cư trú của Đệ tử chân truyền, Tô Triệt ở ngay trên đường núi gặp được Ngọc Thanh.
- Ngọc Thanh sư huynh!
Tô Triệt tăng tốc độ, đi tới trước mặt Ngọc Thanh đang chậm rãi đi lên.
- Tô sư đệ, quả thật là Luyện Khí tầng bảy rồi, còn trở thành đệ tử nội môn, quả thực làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn ah.
Ngọc Thanh vừa mới bế quan đi ra, thông qua Linh Lung đã biết một ít tình huống của Tô Triệt, xác thực rất là ngoài ý muốn, như thế nào cũng không nghĩ ra, mình vô tình dẫn kiến tiểu sư đệ này, lại lấy được thành tích kiêu hùng như thế.
Hai sư huynh đệ vốn là lẫn nhau chúc mừng một phen, một cái là Trúc Cơ thành công, một cái là chính thức đã trở thành đệ tử nội môn.
Giờ phút này, Tô Triệt nghĩ:
- Một ngày kia, nếu như hai ta đồng thời trở thành đệ tử chân truyền, còn có thể cùng nhau chúc mừng đối phương như vậy...
Tô Triệt cũng biết, Ngọc Thanh Trúc Cơ thành công, vừa mới xuất quan, muốn đi chỗ Huyền Cơ Tôn Giả lắng nghe dạy bảo, cùng với tiếp nhận ban thưởng, thời gian bên trên trì hoãn không được, liền nói ngắn gọn:
- Ngọc Thanh sư huynh, ta vừa mới bái kiến sư tôn, hắn bảo ta hỏi ngươi một ít tình huống có quan hệ tới Tiểu Di Tiên Cảnh, ta sợ trì hoãn thời gian của ngươi, chúng ta vẫn là quay đầu lại trò chuyện a.
- Tiểu Di Tiên Cảnh?
Ngọc Thanh nhướng mày, lắc đầu nói:
- Không có sao, nói đơn giản mấy câu, sẽ không chậm trễ quá lâu, huống hồ, cái này còn là chỉ thị của sư tôn.
- Vậy cũng được.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng.
Kế tiếp, Ngọc Thanh đơn giản giảng thuật, Di Tiên cảnh chính là Viễn Cổ do Vu tộc sáng tạo ra, tạo ra Thánh Địa của chủng tộc, chia làm một lớn một nhỏ, cũng chính là Tiểu Di Tiên Cảnh cùng Đại Di Tiên Cảnh.
Viễn Cổ Vu tộc, lực lượng thân thể siêu cấp cường hãn, từ nhỏ liền có thiên phú thần thông phiên giang đảo hải.
Tác giả :
Chử Tửu Luận Già Phê