Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 63: Thiếu niên Nam Minh!
Nhoáng một cái, thời gian đã trôi qua hơn mười ngày. cuộc sống thường ngày của Trương Hằng cùng trở nên đơn điệu hẳn lên.
Mấy ngày nay, Phương Vân sơn phá vỡ sự yên tĩnh lúc trước, gần như tất cả đệ tử bế quan đều ra khỏi luyện công phòng. Mà giờ phút này, Đại Hội Phương Vân đang tổ chức cũng đã trải qua nhiều ngày.
Hôm nay, trên Phương Vân sơn nho nhỏ này lại tiếp đón một nhóm ước chừng hơn mười người khách nhân tôn quý.
Chỉ có một số ít người biết được mười mấy người này là Bích Tuyết Tương Vân Tông từ ngoài mấy ngàn dặm bí mật tới đây.
Nhìn ra xa xa sẽ phát hiện có một đám mây dài đến mười mấy thước đang từ trên tầng mây cấp tốc bay tới.
Hình dáng đám mây này cùng những đám mây bình thường gần như giống nhau như đúc. Đám mây giống như bông hoa trắng Tinh không nhiễm một hạt bụi nhỏ. Nhưng tốc độ của nó thật đúng là vượt qua sức tưởng tượng, so với tốc độ của một tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường cỡi độn quang còn nhanh hơn gấp mấy lần.
Trong quá trình phi hành, các đám mây chung quanh như bị một luồng cuồng phong đẩy vẹt ra, tầng mây xao động cuồn cuộn.
Hơn mười người trên đám mây này do hai người dẫn đầu. một người trong đó là một tu sĩ trung niên tưởng mạo bình thường. Trong tay hắn bấm linh quyết, khống chế đám mây chớ mười mấy người, mà trên mặt thần sắc tự nhiên, không lộ ra vẻ cố hết sức chút nào.
Với thái độ khoan thai khống chế pháp bảo phi hành dưới chân như thể. xem ra thực lực của tu sĩ trung niên này ắt hẳn phải mạnh hơn mấy bậc so với tu sĩ Kết Đan KỲ của ba phái Phương Vân sơn.
Trừ vị tu sĩ trung niên ra. còn lại hơn mười người nữa. phần lớn đều là tu sĩ trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi. thậm chí còn có mấy người Mới mười bảy mười tám tuổi.
Mà các tu sĩ trẻ tuổi này, tu vi gần như toàn bộ đều Ở Luyện Khí hậu kỳ trở lên. cả nhóm đều khí độ phi phàm, nam anh tuấn tiêu sái, nữ tuyệt đẹp vô song, thần thái đều đầy vẻ tự tin và ung dung.
Còn một người cầm đầu kia là một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi. Thiêu niên này mặc một bộ áo bào màu đen. sắc mặt lãnh đạm, hai mắt sâu thẳm lạnh giá, khí tức trên người lại hoàn toàn thu liễm. Cả người đứng ở nơi đó giống như một vị chí cường giả nhìn xuống thế giới.
Các tu sĩ còn lại nhìn về phía thiếu niên này trong mắt đều mang theo vài phần sợ hãi và khâm phục. Mặc dù là vị trung niên Kết Đan KỲ đứng bên cạnh thiếu niên đó. đối với hắn cũng có vài phần kính sợ.
Ngoài ra, bên cạnh thiếu niên còn có một thiếu nữ lạnh lùng, trên gương mặt tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại không lộ chút biểu tình gì. Nàng lẳng lặng đứng phía trên pháp bảo đám mây. thân thể mềm mại vẫn không nhúc nhích, giống như một pho tượng điều khắc nữ thần.
- Sắp đến Phương Vân sơn rồi! Các ngươi đến nơi tốt nhất là không nên gây nhiều chuyện thị phi. Dù sao chúng ta còn phải ở lại chỗ này gần một năm.
Vị tu sĩ trung niên Kết Đan đặn đò mọi người.
- Dạ. Tôn sư bá!
Đối với lời nói của tu sĩ Kết Đan Kỳ họ Tôn, đa số tu sĩ ở đây cũng không dám nhiều lời.
Thiếu niên cầm đầu mặc bào đen khẽ cau mày, giọng điệu lạnh như băng nói:
- Tôn sư huynh! Chúng ta có cần phải làm như vậy không? Một Phương Vân sơn nho nhỏ chẳng lẽ còn cần chúng ta thận trọng như vậy? Cho dù tiêu diệt toàn bộ ba môn phái trên núi này cũng không ai dám nói gì.
Thiếu niên này vừa lên tiếng, các tu sĩ trẻ tuổi chung quanh đều ngoan ngoãn ngậm miệng, cả đám im lặng chờ thiếu niên này nói tiếp.
- Nam Minh sư đệ! Ngươi có điều không biết, hành động lần này không nên quá mức khoa trương. Sư tôn vì để che giấu các trưởng lão khác trong môn phái đúng là phải chuẩn bị một thời gian lâu dài!
Tu sĩ Kết Đan họ Tôn đối với vị sư đệ kêu là Nam Minh này cùng không đám có chút chậm trễ. liên tục dùng thần thức truyền âm giải thích cho hắn. trên mặt còn mang theo vẻ cười khổ.
Vị Nam Minh sư đệ này của hắn là một vị thiên tài tu luyện có được linh căn cực phẩm, một thân tu vi ở một năm trước đã đạt tới giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn. nếu không vì hành động lần này. hắn đã sớm thăng cấp lên Trúc cơ kỳ rồi.
Mà tới nay Nam Minh chỉ mới mười sáu tuổi!
Một tu sĩ mới mười sáu tuổi có thể đạt tới Trúc cơ kỳ. đây là tồn tại khủng bố đến cỡ nào! Với tiến độ của hắn như vậy. tương lai tấn chức Nguyên anh kỳthậm chí Hóa Thân Kỳ cũng không phải là chuyện khó. Bạn đang đọc truyện tại -
Tuy rằng hắn là sư huynh, tu vi cũng cao hơn xa đối phương, nhưng trung niên họ Tôn cũng không đám mảy may coi thường Nam Minh.
Nam Minh trầm mặc một lúc lâu. dường như hiểu rõ ý trong lời nói của tu sĩ Kết Đan họ Tôn. nhưng ánh mắt lại nhìn vào mỹ nữ lạnh như băng đứng một bên.
- Mộ Tuyền sư muội! Chuyến đi động phủ lần này. muội và ta hai người liên thủ. khẳng định có thể chiếm hết tất cả bảo vật, không biết sư muội có dự tính gì không?
Khóe miệng Nam Minh lộ ra vẻ tươi cười, dùng giọng điệu ôn hòa nói với vị Mộ Tuyền sư muội.
Đôi con ngươi đen lánh như nước của Mộ Tuyền nhìn chăm chú Phương Vân sơn cách đó không xa, dường như phá vỡ dãy núi nối liền nhau đó. thấy được chỗ không gian xa xôi vô hạn. Thật lâu sau, nàng mới thốt ra vài chữ:
- Hành động lần này nhất định là vạn phần Phiêu lưu!
Vừa nghe Mộ Tuyền cho ra kết luận này. bất luận là tu sĩ trung niên Kết Đan Kỳ, hay là thiếu niên Nam Minh có thiên tư ngút trời kia đều không khỏi biến sắc. Dường như Mộ Tuyền sư muội này có năng lực biết trước sự việc.
- Vì sao lúc Mộ sư muội còn ở trên núi, không có đoán trước được kết quả này?
Tu sĩ Kết Đan họ Tôn lộ thần sắc ngưng trọng hỏi.
ở toàn bộ Bích Tuyết Tương Vân Tông, người có được linh căn cực phẩm Tuy rằng cũng rất ít, nhưng luôn luôn có một ít người cá biệt như vậy.
Vị Mộ sư muội này cũng là người có Linh căn cực phẩm. Nhưng lại là một loại linh căn thiên phú cực kỳ hiếm thấy, đó chính là biết trước được tương lai.
Thiên phú kỳ lạ như vậy ở toàn bộ Tam Tinh Vực cùng cực kỳ hiếm thấy. Tu sĩ có được loại linh căn thiên phú này có thể mơ hồ cảm ứng được quỹ tích của vận mệnh, từ đó trên con đường tu tiên dài đẳng đẵng, có thể tránh thoát được một số kiếp nạn nào đó. cũng có thể sinh tôn tốt hơn trên thế giới này.
Mộ Tuyền với thần sắc lạnh như băng, cũng không mảy may khách sáo chút nào nói với với tu sĩ Kết Đan họ Tôn:
- Hừ! Tuy rằng ta có được bản lĩnh biết trước tương lai. Nhưng cùng không thể đoán trước thời gian xa như vậy. Chỉ khi nào ta thực sự tới Phương Vân sơn. loại cảm giác này Mới chính thức xuất hiện.
- Nếu sư muội đã cho ra kết luận này. như vậy hành động lần này của chúng ta nhất định phải hết sức cận thận, gạt bỏ tất cả lòng khinh thị.
Trung niên họ Tôn khẽ thở dài một hơi.
Từ đó về sau, mấy người trên đám mây rơi vào tĩnh lặng. Trung niên họ Tôn khống chế đám mây rất nhanh liền bay tới phía trên Phương Vân sơn.
Một kiện pháp bảo phi hành như vậy đi vào trên bầu trời Phương Vân sơn. đương nhiên dẫn tới chú ý của không ít người.
Chỉ trong chốc lát, từ ba hướng Phương Vân sơn bay tới bốn người. Trong đó còn có Kết Đan Kỳ Âu Dương Thiên Đức. sắc mặt của lão ngược lại rất bình thản.
Âu Dương Thiên Đức khống chế độn quang màu tím nhạt, rất nhanh cùng Hỏa Vân chân nhân của Hỏa Vân Tông gặp nhau.
Hỏa Vũ chân nhân cười ha hả:
- Âu Dương lão tiểu tử! Cuối cùng ngươi cũng bò hết ra đây!
Âu Dương Thiên Đức hừ nhẹ một tiếng:
- Lão quỷ ngươi không phải cũng ra đây rồi sao? Nghe nói thời gian gần đây ngươi còn thu được một tên đồ đệ tốt. thật đúng là có phúc nha!
Hỏa Vũ chân nhân vuốt nhẹ chòm râu của mình, trên gương mặt đỏ hồng mãn nguyện nói:
- CÓ thể gặp được Thụy nhi hết sức ngay thẳng như vậy. đúng là duyên phận lớn lao của lão phu...
Hai người vừa trò chuyện, vừa bay đi về hướng pháp bảo đám mây trên bầu trời.
Mà hai vị một nam một nữ còn lại là tu sĩ Kết Đan của Tiên Vân Tông.
Nam chính là một lão già mặc nho bào, thần thái bình thản, dường như cũng không có vì Bích Tuyết Tương Vân Tông đến mà hiện ra vẻ lo lắng.
Vị mỹ phụ dáng vẻ thùy mị thì duy trì im lặng không nói gì, đi theo sát bên cạnh lão. Nhưng trong đôi mắt đẹp hơi lộ ra vẻ lo lắng.
- Người tới có phải khách quý Bích Tuyết Tương Vân Tông? Lão phu là Khưu Vân Hạc Tiên Vân Tông, vị này chính là trưởng lão Tĩnh Phong của bổn phái.
Lão già nho bảo đứng phía trên độn quang màu xanh, cùng trưởng lão Tĩnh Phong bên cạnh, cách pháp bảo đám mây Chỉ có mấy trượng xa. Đối điện cùng hơn mười người đối phương, vẻ mặt vẫn ung dung bình thản lên tiếng nói.
Mà lúc này, Âu Dương lão tổ của Phong Hành Môn cùng Hỏa Vũ chân nhân của Hỏa Vân Môn cũng bay tới nơi. tụ hợp cùng một chỗ với hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ của Tiên Vân Tông.
Đối mặt với nhiều tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy. mười một người đứng trên pháp bảo đám mây vẫn không lộ vẻ khác thường chút nào. dường như tu sĩ Kết Đan Kỳ ở trong mắt bọn họ cũng không đáng giá nói tới.
Đối với câu hỏi của tu sĩ ba phái Phương Vân sơn. Nam Minh cùng Mộ Tuyền cũng không có trả lời, đương nhiên lên tiếng trả lời là tu sĩ Kết Đan họ Tôn. Hắn hơi híp mắt đánh giá bốn vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ở đối diện, ánh mắt hơi ngừng lại trên người Âu Dương Thiên Đức một chút, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Bản nhân là Tôn Lâm. đại biểu sư tôn Thiên Lai thượng nhân, dẫn dắt mười đệ tử tới đây cùng quý tổng làm một chút trao đổi.
Trên mặt Tôn Lâm mang theo vẻ tươi cười không phân biệt thực giả. cũng không có giới thiệu mười tu sĩ Luyện khí kỳ trên đám mây.
- Thiên Lai thượng nhân?
Mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ba phái Phương Vân sơn nghe tới tên hiệu này. trong lòng cũng thầm giật mình, uy danh của tu sĩ Nguyên anh kỳđích xác không thể coi thường.
Thiên Lai thượng nhân chính là một vị trưởng lão của Bích Tuyết Tương Vân Tông, mấy người Âu Dương lão tổ đều có nghe qua danh tiếng.
Mấy người Âu Dương đưa mắt nhìn nhau vài lần, trong mắt đều mang theo vẻ chua xót. không nghĩ tới bí mật của động phủ cuối cùng cũng kinh động tới nhân vật cấp Nguyên Anh Kỳ. Hiện tại chỉ còn hy vọng là vị lão quái Nguyên anh kỳkia không đích thân ra tay. Nói cách khác, ba phái Phương Vân sơn chỉ sợ ngay cả một chút cơ hội cũng không có.
Đồng thời các tu sĩ Kết Đan KỲ của ba phái Phương Vân sơn tự nhiên cũng quan sát đến thực lực của mười tên thanh niên trên đám mây. Tu vi của những tu sĩ này đều là Luyện Khí hậu kỳ trở lên. trong đó có mấy người còn là giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn, thậm chí cách Trúc cơ kỳ cũng không bao xa. Hơn nữa xem theo khí tức phát ra từ trên thân những người này. cũng đều vượt qua tu sĩ cùng cấp. Cũng không biết bọn họ sử dụng là linh khí cấp bậc gì, nhưng quan sát từ trung phục trên người bọn họ, mỗi người đều có một kiện linh khí phòng ngự!
Tôn Lâm thấy rõ thần sắc biến đổi của ba vị tu sĩ Phương Vân sơn ở trong mắt. Hắn phát ra thân thức lướt qua phạm vi mấy chục dặm. trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía Khưu Vân Hạc của Tiên Vân Tông hỏi:
- Quý phái đang cử hành đại hội đấu pháp thì phải?
Khưu Vân Hạc không nghĩ tới thần thức của đối phương lại có thể phát hiện sự việc trên Tiên Vân Tông cách nơi đây tới năm sáu mươi dặm. trên mặt lộ ra vẻ tươi cười ôn hòa:
- Ba phái Phương Vân sơn chúng ta đang cử hành Đại Hội Phương Vân mỗi trăm năm tổ chức một lần, hiện tại đã tới mấy ngày cuối cùng rồi.
Tôn Lâm còn chưa kịp lên tiếng, lại truyền đến thanh âm lạnh, như băng của Nam Minh đứng ở một bên:
- Đại Hội Phương Vân? Tốt lắm. chúng ta hãy tới kiến thức một chút, xem ba phái Phương Vân sơn các ngươi có nhân vật nào cao siêu!
Lời vừa nói ra, bốn người Khưu Vân Hạc đều biến sắc, ánh mắt đều rơi xuống trên người vị thiếu niên tên là Nam Minh này.
Mấy ngày nay, Phương Vân sơn phá vỡ sự yên tĩnh lúc trước, gần như tất cả đệ tử bế quan đều ra khỏi luyện công phòng. Mà giờ phút này, Đại Hội Phương Vân đang tổ chức cũng đã trải qua nhiều ngày.
Hôm nay, trên Phương Vân sơn nho nhỏ này lại tiếp đón một nhóm ước chừng hơn mười người khách nhân tôn quý.
Chỉ có một số ít người biết được mười mấy người này là Bích Tuyết Tương Vân Tông từ ngoài mấy ngàn dặm bí mật tới đây.
Nhìn ra xa xa sẽ phát hiện có một đám mây dài đến mười mấy thước đang từ trên tầng mây cấp tốc bay tới.
Hình dáng đám mây này cùng những đám mây bình thường gần như giống nhau như đúc. Đám mây giống như bông hoa trắng Tinh không nhiễm một hạt bụi nhỏ. Nhưng tốc độ của nó thật đúng là vượt qua sức tưởng tượng, so với tốc độ của một tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường cỡi độn quang còn nhanh hơn gấp mấy lần.
Trong quá trình phi hành, các đám mây chung quanh như bị một luồng cuồng phong đẩy vẹt ra, tầng mây xao động cuồn cuộn.
Hơn mười người trên đám mây này do hai người dẫn đầu. một người trong đó là một tu sĩ trung niên tưởng mạo bình thường. Trong tay hắn bấm linh quyết, khống chế đám mây chớ mười mấy người, mà trên mặt thần sắc tự nhiên, không lộ ra vẻ cố hết sức chút nào.
Với thái độ khoan thai khống chế pháp bảo phi hành dưới chân như thể. xem ra thực lực của tu sĩ trung niên này ắt hẳn phải mạnh hơn mấy bậc so với tu sĩ Kết Đan KỲ của ba phái Phương Vân sơn.
Trừ vị tu sĩ trung niên ra. còn lại hơn mười người nữa. phần lớn đều là tu sĩ trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi. thậm chí còn có mấy người Mới mười bảy mười tám tuổi.
Mà các tu sĩ trẻ tuổi này, tu vi gần như toàn bộ đều Ở Luyện Khí hậu kỳ trở lên. cả nhóm đều khí độ phi phàm, nam anh tuấn tiêu sái, nữ tuyệt đẹp vô song, thần thái đều đầy vẻ tự tin và ung dung.
Còn một người cầm đầu kia là một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi. Thiêu niên này mặc một bộ áo bào màu đen. sắc mặt lãnh đạm, hai mắt sâu thẳm lạnh giá, khí tức trên người lại hoàn toàn thu liễm. Cả người đứng ở nơi đó giống như một vị chí cường giả nhìn xuống thế giới.
Các tu sĩ còn lại nhìn về phía thiếu niên này trong mắt đều mang theo vài phần sợ hãi và khâm phục. Mặc dù là vị trung niên Kết Đan KỲ đứng bên cạnh thiếu niên đó. đối với hắn cũng có vài phần kính sợ.
Ngoài ra, bên cạnh thiếu niên còn có một thiếu nữ lạnh lùng, trên gương mặt tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại không lộ chút biểu tình gì. Nàng lẳng lặng đứng phía trên pháp bảo đám mây. thân thể mềm mại vẫn không nhúc nhích, giống như một pho tượng điều khắc nữ thần.
- Sắp đến Phương Vân sơn rồi! Các ngươi đến nơi tốt nhất là không nên gây nhiều chuyện thị phi. Dù sao chúng ta còn phải ở lại chỗ này gần một năm.
Vị tu sĩ trung niên Kết Đan đặn đò mọi người.
- Dạ. Tôn sư bá!
Đối với lời nói của tu sĩ Kết Đan Kỳ họ Tôn, đa số tu sĩ ở đây cũng không dám nhiều lời.
Thiếu niên cầm đầu mặc bào đen khẽ cau mày, giọng điệu lạnh như băng nói:
- Tôn sư huynh! Chúng ta có cần phải làm như vậy không? Một Phương Vân sơn nho nhỏ chẳng lẽ còn cần chúng ta thận trọng như vậy? Cho dù tiêu diệt toàn bộ ba môn phái trên núi này cũng không ai dám nói gì.
Thiếu niên này vừa lên tiếng, các tu sĩ trẻ tuổi chung quanh đều ngoan ngoãn ngậm miệng, cả đám im lặng chờ thiếu niên này nói tiếp.
- Nam Minh sư đệ! Ngươi có điều không biết, hành động lần này không nên quá mức khoa trương. Sư tôn vì để che giấu các trưởng lão khác trong môn phái đúng là phải chuẩn bị một thời gian lâu dài!
Tu sĩ Kết Đan họ Tôn đối với vị sư đệ kêu là Nam Minh này cùng không đám có chút chậm trễ. liên tục dùng thần thức truyền âm giải thích cho hắn. trên mặt còn mang theo vẻ cười khổ.
Vị Nam Minh sư đệ này của hắn là một vị thiên tài tu luyện có được linh căn cực phẩm, một thân tu vi ở một năm trước đã đạt tới giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn. nếu không vì hành động lần này. hắn đã sớm thăng cấp lên Trúc cơ kỳ rồi.
Mà tới nay Nam Minh chỉ mới mười sáu tuổi!
Một tu sĩ mới mười sáu tuổi có thể đạt tới Trúc cơ kỳ. đây là tồn tại khủng bố đến cỡ nào! Với tiến độ của hắn như vậy. tương lai tấn chức Nguyên anh kỳthậm chí Hóa Thân Kỳ cũng không phải là chuyện khó. Bạn đang đọc truyện tại -
Tuy rằng hắn là sư huynh, tu vi cũng cao hơn xa đối phương, nhưng trung niên họ Tôn cũng không đám mảy may coi thường Nam Minh.
Nam Minh trầm mặc một lúc lâu. dường như hiểu rõ ý trong lời nói của tu sĩ Kết Đan họ Tôn. nhưng ánh mắt lại nhìn vào mỹ nữ lạnh như băng đứng một bên.
- Mộ Tuyền sư muội! Chuyến đi động phủ lần này. muội và ta hai người liên thủ. khẳng định có thể chiếm hết tất cả bảo vật, không biết sư muội có dự tính gì không?
Khóe miệng Nam Minh lộ ra vẻ tươi cười, dùng giọng điệu ôn hòa nói với vị Mộ Tuyền sư muội.
Đôi con ngươi đen lánh như nước của Mộ Tuyền nhìn chăm chú Phương Vân sơn cách đó không xa, dường như phá vỡ dãy núi nối liền nhau đó. thấy được chỗ không gian xa xôi vô hạn. Thật lâu sau, nàng mới thốt ra vài chữ:
- Hành động lần này nhất định là vạn phần Phiêu lưu!
Vừa nghe Mộ Tuyền cho ra kết luận này. bất luận là tu sĩ trung niên Kết Đan Kỳ, hay là thiếu niên Nam Minh có thiên tư ngút trời kia đều không khỏi biến sắc. Dường như Mộ Tuyền sư muội này có năng lực biết trước sự việc.
- Vì sao lúc Mộ sư muội còn ở trên núi, không có đoán trước được kết quả này?
Tu sĩ Kết Đan họ Tôn lộ thần sắc ngưng trọng hỏi.
ở toàn bộ Bích Tuyết Tương Vân Tông, người có được linh căn cực phẩm Tuy rằng cũng rất ít, nhưng luôn luôn có một ít người cá biệt như vậy.
Vị Mộ sư muội này cũng là người có Linh căn cực phẩm. Nhưng lại là một loại linh căn thiên phú cực kỳ hiếm thấy, đó chính là biết trước được tương lai.
Thiên phú kỳ lạ như vậy ở toàn bộ Tam Tinh Vực cùng cực kỳ hiếm thấy. Tu sĩ có được loại linh căn thiên phú này có thể mơ hồ cảm ứng được quỹ tích của vận mệnh, từ đó trên con đường tu tiên dài đẳng đẵng, có thể tránh thoát được một số kiếp nạn nào đó. cũng có thể sinh tôn tốt hơn trên thế giới này.
Mộ Tuyền với thần sắc lạnh như băng, cũng không mảy may khách sáo chút nào nói với với tu sĩ Kết Đan họ Tôn:
- Hừ! Tuy rằng ta có được bản lĩnh biết trước tương lai. Nhưng cùng không thể đoán trước thời gian xa như vậy. Chỉ khi nào ta thực sự tới Phương Vân sơn. loại cảm giác này Mới chính thức xuất hiện.
- Nếu sư muội đã cho ra kết luận này. như vậy hành động lần này của chúng ta nhất định phải hết sức cận thận, gạt bỏ tất cả lòng khinh thị.
Trung niên họ Tôn khẽ thở dài một hơi.
Từ đó về sau, mấy người trên đám mây rơi vào tĩnh lặng. Trung niên họ Tôn khống chế đám mây rất nhanh liền bay tới phía trên Phương Vân sơn.
Một kiện pháp bảo phi hành như vậy đi vào trên bầu trời Phương Vân sơn. đương nhiên dẫn tới chú ý của không ít người.
Chỉ trong chốc lát, từ ba hướng Phương Vân sơn bay tới bốn người. Trong đó còn có Kết Đan Kỳ Âu Dương Thiên Đức. sắc mặt của lão ngược lại rất bình thản.
Âu Dương Thiên Đức khống chế độn quang màu tím nhạt, rất nhanh cùng Hỏa Vân chân nhân của Hỏa Vân Tông gặp nhau.
Hỏa Vũ chân nhân cười ha hả:
- Âu Dương lão tiểu tử! Cuối cùng ngươi cũng bò hết ra đây!
Âu Dương Thiên Đức hừ nhẹ một tiếng:
- Lão quỷ ngươi không phải cũng ra đây rồi sao? Nghe nói thời gian gần đây ngươi còn thu được một tên đồ đệ tốt. thật đúng là có phúc nha!
Hỏa Vũ chân nhân vuốt nhẹ chòm râu của mình, trên gương mặt đỏ hồng mãn nguyện nói:
- CÓ thể gặp được Thụy nhi hết sức ngay thẳng như vậy. đúng là duyên phận lớn lao của lão phu...
Hai người vừa trò chuyện, vừa bay đi về hướng pháp bảo đám mây trên bầu trời.
Mà hai vị một nam một nữ còn lại là tu sĩ Kết Đan của Tiên Vân Tông.
Nam chính là một lão già mặc nho bào, thần thái bình thản, dường như cũng không có vì Bích Tuyết Tương Vân Tông đến mà hiện ra vẻ lo lắng.
Vị mỹ phụ dáng vẻ thùy mị thì duy trì im lặng không nói gì, đi theo sát bên cạnh lão. Nhưng trong đôi mắt đẹp hơi lộ ra vẻ lo lắng.
- Người tới có phải khách quý Bích Tuyết Tương Vân Tông? Lão phu là Khưu Vân Hạc Tiên Vân Tông, vị này chính là trưởng lão Tĩnh Phong của bổn phái.
Lão già nho bảo đứng phía trên độn quang màu xanh, cùng trưởng lão Tĩnh Phong bên cạnh, cách pháp bảo đám mây Chỉ có mấy trượng xa. Đối điện cùng hơn mười người đối phương, vẻ mặt vẫn ung dung bình thản lên tiếng nói.
Mà lúc này, Âu Dương lão tổ của Phong Hành Môn cùng Hỏa Vũ chân nhân của Hỏa Vân Môn cũng bay tới nơi. tụ hợp cùng một chỗ với hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ của Tiên Vân Tông.
Đối mặt với nhiều tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy. mười một người đứng trên pháp bảo đám mây vẫn không lộ vẻ khác thường chút nào. dường như tu sĩ Kết Đan Kỳ ở trong mắt bọn họ cũng không đáng giá nói tới.
Đối với câu hỏi của tu sĩ ba phái Phương Vân sơn. Nam Minh cùng Mộ Tuyền cũng không có trả lời, đương nhiên lên tiếng trả lời là tu sĩ Kết Đan họ Tôn. Hắn hơi híp mắt đánh giá bốn vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ở đối diện, ánh mắt hơi ngừng lại trên người Âu Dương Thiên Đức một chút, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Bản nhân là Tôn Lâm. đại biểu sư tôn Thiên Lai thượng nhân, dẫn dắt mười đệ tử tới đây cùng quý tổng làm một chút trao đổi.
Trên mặt Tôn Lâm mang theo vẻ tươi cười không phân biệt thực giả. cũng không có giới thiệu mười tu sĩ Luyện khí kỳ trên đám mây.
- Thiên Lai thượng nhân?
Mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ba phái Phương Vân sơn nghe tới tên hiệu này. trong lòng cũng thầm giật mình, uy danh của tu sĩ Nguyên anh kỳđích xác không thể coi thường.
Thiên Lai thượng nhân chính là một vị trưởng lão của Bích Tuyết Tương Vân Tông, mấy người Âu Dương lão tổ đều có nghe qua danh tiếng.
Mấy người Âu Dương đưa mắt nhìn nhau vài lần, trong mắt đều mang theo vẻ chua xót. không nghĩ tới bí mật của động phủ cuối cùng cũng kinh động tới nhân vật cấp Nguyên Anh Kỳ. Hiện tại chỉ còn hy vọng là vị lão quái Nguyên anh kỳkia không đích thân ra tay. Nói cách khác, ba phái Phương Vân sơn chỉ sợ ngay cả một chút cơ hội cũng không có.
Đồng thời các tu sĩ Kết Đan KỲ của ba phái Phương Vân sơn tự nhiên cũng quan sát đến thực lực của mười tên thanh niên trên đám mây. Tu vi của những tu sĩ này đều là Luyện Khí hậu kỳ trở lên. trong đó có mấy người còn là giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn, thậm chí cách Trúc cơ kỳ cũng không bao xa. Hơn nữa xem theo khí tức phát ra từ trên thân những người này. cũng đều vượt qua tu sĩ cùng cấp. Cũng không biết bọn họ sử dụng là linh khí cấp bậc gì, nhưng quan sát từ trung phục trên người bọn họ, mỗi người đều có một kiện linh khí phòng ngự!
Tôn Lâm thấy rõ thần sắc biến đổi của ba vị tu sĩ Phương Vân sơn ở trong mắt. Hắn phát ra thân thức lướt qua phạm vi mấy chục dặm. trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía Khưu Vân Hạc của Tiên Vân Tông hỏi:
- Quý phái đang cử hành đại hội đấu pháp thì phải?
Khưu Vân Hạc không nghĩ tới thần thức của đối phương lại có thể phát hiện sự việc trên Tiên Vân Tông cách nơi đây tới năm sáu mươi dặm. trên mặt lộ ra vẻ tươi cười ôn hòa:
- Ba phái Phương Vân sơn chúng ta đang cử hành Đại Hội Phương Vân mỗi trăm năm tổ chức một lần, hiện tại đã tới mấy ngày cuối cùng rồi.
Tôn Lâm còn chưa kịp lên tiếng, lại truyền đến thanh âm lạnh, như băng của Nam Minh đứng ở một bên:
- Đại Hội Phương Vân? Tốt lắm. chúng ta hãy tới kiến thức một chút, xem ba phái Phương Vân sơn các ngươi có nhân vật nào cao siêu!
Lời vừa nói ra, bốn người Khưu Vân Hạc đều biến sắc, ánh mắt đều rơi xuống trên người vị thiếu niên tên là Nam Minh này.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm