Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 41: Trận bàn
- Các vị đạo hữu! Vật trong tay ta này là kiện bảo vật truyền lại từ tổ tiên, nghe nói là một loại trận bàn hiếm thấy. Chỉ cần ở trên mặt được gắn tinh thạch, liền có thể làm cho trận bàn này có hiệu lực, có vài phần uy lực của Nguyên trận pháp. Hôm nay bán ra kiện trận bàn này. không cần đôi lấy đồ vật gì khác, Chỉ có hy vọng duy nhất chính là có thể thu đứa cháu của ta này làm đồ đệ. đồng thời cam đoan ngày sau hẳn có thể tiến vào Luyện khí kỳ. Chỉ cần đạo hữu là Luyện khí kỳ là có thể hoàn thành giao dịch, nhưng trước khi giao dịch phải lấy tâm ma của mình thề...
Lão già này trên mặt đẩy nếp nhăn, khi nói chuyện thân mình còn hơi run run. một tay nắm bàn tay đứa trẻ bên cạnh.
Bộ dạng đứa trẻ thật thông minh, đôi mắt trong suốt linh động, tò mò quan sát các tu sĩ chung quanh.
- Trận bàn này là thật vậy chăng?
Một tu sĩ trung niên Luyện khí kỳ rất ngạc nhiên đi tới hỏi.
- Tuyệt đối không nói bậy! Đầy đủng thật là một kiện trận bàn thập phần trân quý. chỉ cần ở trên mặt được gắn Tinh thạch liền có thể có hiệu lực.
Lão già nói đây tự tin.
- Trước thử xem, xem trận bàn có đúng thật như vậy hay không?
Bên cạnh có tu sĩ đề nghị.
Cái gọi là trận bàn, chính là một loại trận pháp đơn giản hoá. khắc vào một loại đạo cụ tài liệu đặc chế. chỉ cần trên trận bàn được gắn Tinh thạch, chủ nhân của trận bàn liền có thể điều khiến tăng giảm uy lực của trận pháp này.
Trận bàn Tuy rằng so với uy lực Nguyên thủy của trận pháp giảm đi hơn phần nửa, nhưng tính thực dụng của loại đạo cụ này rất mạnh, được rất nhiều tu sĩ không am hiểu trận pháp rất ưa chuộng.
Nhưng chế tác trận bàn loại này cực kỳ khó, không Chỉ có tài liệu khó tìm, hơn nữa người chế tác phải thập phần thấu triệt tinh thông về trận pháp. Bởi vậy, trận bàn ở Tu Tiên giới rất hiếm, rất ít có người có được trận bàn. Hơn nữa mặc dù có được thứ này, uy lực của trận pháp khắc trên trận bàn cũng rất có hạn.
Toàn bộ Tam Tinh Vực, người có thể chế tác trận bàn tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa những người này phần lớn đều là tu sĩ bậc cao thần thông không kém. Dù sao trận pháp thâm ảo rườm rà, không có thời gian dài để nghiên cứu và thực nghiệm thì rất khó mà thành tựu. Tu sĩ bậc thấp thì vì Tinh lực toàn thân nghèo hèn, cũng Chỉ có thể thu được thành tựu sơ sài trên phương diện trận pháp mà thôi.
- Trận bàn này cần bốn khối Tinh thạch mới có thể có hiệu lực... Tuy nhiên trong tay lão nhân ta cũng không có tinh thạch...
Khi lão già nói lời này giọng điệu thoáng hơi do dự.
- Ta nơi này có tinh thạch, hãy thử xem hiệu quả của trận pháp này đi.
Triệu Thụy nóng lòng muốn thử lấy ra bốn khối Tinh thạch, đồng thời đi tới trước mặt lão già.
Tu sĩ ở chung quanh nhìn thấy tinh thạch trong tay Triệu Thụy, trong mắt đều sáng ngời, có tu sĩ thậm chí không che dấu vẻ tham lam trong mắt.
Lão già gật đầu nói:
- Nếu vị đạo hữu này muốn thử. chúng ta sẽ cùng nhau thử xem uy lực của trận pháp đi.
Đưa bàn tay run nhè nhẹ tiếp nhận Tinh thạch bằng cỡ nắm tay trên tay Triệu Thụy, trong ánh mắt lão già cũng chứa vài phần khao khát và hâm mộ. nhưng rất nhanh trở lại bình thường, bắt đầu gắn bốn khối Tinh thạch trên mặt trận bàn.
Trận bàn trong tay lão già chỉ bằng cỡ một bàn cờ. có hình tròn, mặt trên điều khắc hoa vãn cùng kỳ hiệu tối nghĩa khó hiểu. ở mặt trái trận bàn có mấy chỗ lõm xuống, có lẽ dùng để gắn Tinh thạch.
Chỉ chốc lát, lão già đã gắn xong bốn khối tinh thạch phía trên trận bàn. mọi người ở đây đều nhìn chỏng chọc vào trận bàn, muốn nhìn thử xem rốt cuộc có uy lực như thế nào.
Khi toàn bộ bốn khối Tinh thạch được gắn lên trận bàn trên mặt lão già hiện ra một vẻ cổ quái, qua thời gian chừng một hai lần hô hấp. cũng không thấy trên trận bàn này có chút phản ưng gì!
- Thì ra là một kiện trận bàn giả mạo. ta lấy làm lạ sao trong tay một lão già Dẫn khí kỳ có thể có một kiện trận bàn được chứ!
- Nói không chừng bởi vì trận bàn này đã trải qua thời gian quá lâu. thứ này cũng đã mất đi hiệu lực rồi.
- Ta xem lão già này nhất định là muốn lừa gạt người, thiếu chút nữa thì bị lừa!
Chung quanh các tu sĩ đều sôi nổi bàn tán. phần lớn đều chỉ trích lão già này không trung thực.
Trên trán lão già chảy ra mấy giọt mồ hôi. vẻ mặt nôn nóng mày mò trận bàn trong tay, nhưng trên trận bàn vẫn không có mày may phản ứng gì.
Trương Hằng dùng thần thức rời thân thể đi quan sát trận bàn. mơ hồ hắn phát hiện Tinh thạch được gắn trên trận bàn này có mấy vết rạn nứt.
Tinh thạch bình thường bản thân nó có dự trữ linh khí nhất định, nếu bên trong linh khí bị hao mòn chút ít. vẫn có thể chậm rãi khôi phục lại. Nếu linh khí trong tinh thạch tổn thất quá nhiều, thì rất khó được bổ sung. Nếu linh khí bên trong dùng hết hơn phần nửa, ở trên mặt ngoài của nó sẽ sinh ra vết rạn nứt.
Mà mấy khối tinh thạch này khi nãy ở trong tay Triệu Thụy vẫn còn Nguyên vẹn. mà lúc này chi khoáng nửa khắc liền sinh ra vết rạn nứt.
Cái này nói lên điều gì? Trương Hằng hơi động trong lòng, có lẽ trận bàn này đúng là thật. Vấn đề là do tinh thạch, dứt khoát là đo tinh thạch hạ phẩm không thể khởi động trận pháp này. Chỉ có sử dụng Tinh thạch cấp cao hơn Mới có thể có hiệu lực.
Lại một lát sau, trận bàn kia Bỗng dưng sáng ngời, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt lại ảm đạm xuống.
Tiếp theo, tinh thạch trên mặt trái trận bàn đều hóa thành bột phấn, rơi xuống trên mặt đất.
Bốn khối tinh thạch cứ như vậy phế bỏ.
Sắc mặt lão già xám như tro tàn, run run nói với Triệu Thụy:
- Cái này... này... ta cũng không biết là Nguyên nhân vì sao... Ta cũng là lần đầu tiên sử dụng trận bàn này!
Các tu sĩ khác cũng bị loại hiện tượng qủy dị này làm cho kinh sợ. đương nhiên cũng có tu sĩ có thể đoán ra là bởi vì cấp bậc tinh thạch không đủ mà làm cho khởi động trận bàn mất đi hiệu lực.
Triệu Thụy cùng rất buồn bực, không nghĩ tới thoáng cái như vậy bốn khối tinh thạch liền bị phế bò.
- Vị đạo hữu này. là lão nhân ta làm tiêu hao Tinh thạch của ngài! Vậy cái trận bàn này cứ giao dịch với ngài!
Lão giả vừa chuyển tròng mắt. liền đưa ra chủ ý này. cũng vụng trộm quan sát sắc mặt đối phương, ngay sau đó nói tiếp:
- Ngài cùng thấy đó, trận bàn này khẳng định là đẳng cấp cao. tinh thạch bình thường hoàn toàn không thể khởi động được nó...
Triệu Thụy có chút không vui nói:
- Nhưng mà ta đầu có tinh thạch đẳng cấp cao để sử dụng nó. lão đưa trận bàn này cho ta cũng vô dụng!
Các tu sĩ ở chung quanh cũng liên tục gật gật đầu, cho rằng Triệu Thụy nói có đạo lý. Tu sĩ bình thường trong tay gần như là không có khả năng có tinh thạch phẩm chất cao. Mặc dù có, cũng sẽ không lãng phí để dùng trên trận bàn này.
Tinh thạch phẩm bậc càng cao, lại càng có ích cho tu sĩ tu luyện, hơn nữa Tinh thạch đẳng cắp cao. Tốc độ khôi phục linh khí của nó cũng càng cao. Số lần sử dụng cũng có thể tăng thêm.
Đích xác, tu sĩ bậc thấp dùng không nổi trận bàn như vậy. có lẽ tu sĩ bậc cao mới có khả năng cần loại đạo cụ sử dụng chi phí cao này. Chung quanh không ít tu sĩ sáng mắt lên, nếu đem hiến trận bàn này cho tu sĩ bậc cao. vậy chẳng phái có thể nhận được thật nhiều chỗ tốt hay sao!
Cần tinh thạch bậc cao mới có thể khởi động trận bàn khẳng định sẽ không phải là vật tầm thường.
Một tu sĩ mặt gầy ốm lập tức lách người tới trước mặt Triệu Thụy:
- Vị tiểu huynh, đệ này. nếu không ta đua cho ngươi bốn khối Tinh thạch, tặng trận bàn này lại cho ta!
Triệu Thụy vừa nghe lời ấy, rất có Ý động tâm.
Hắn quay đầu nhìn Trương Hằng hỏi:
- Đường sư huynh! Huynh thấy ta nên làm sao bây giờ?
Trương Hằng thoáng hơi trầm ngâm, liền quay sang hỏi lão già:
- Có phải chỉ cần thu đứa cháu của lão làm đồ đệ là có thể lấy trận bàn này hay không?
Lão già gật đầu nói:
- Đúng đúng... Nhưng còn phải lấy tâm ma thề cam đoan hắn có thể đạt tới Luyện khí kỳ mới được!
Trương Hằng nhướng mày, không khỏi hỏi:
- Đứa cháu của lão không phải chính là phế linh căn chứ?
Lão già kia không khỏi biến sắc, có vẻ tức giận liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái, tiếp sau lại thần sắc ảm đạm nói:
- Đúng! Phong nhi nó đích thật là phế linh căn... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lời vừa nói ra. các tu sĩ chung quanh cũng không khỏi lắc đầu.
Gã tu sĩ mặt gầy chuẩn bị giao dịch với Triệu Thụy cũng đánh trống lui binh, nhanh chóng bỏ đi.
Nói đùa hay sao? Giúp người có phế linh căn đi tu tiên, điều này còn khó hơn so với trực tiếp khiêu chiến cùng tu sĩ bậc cao.
Phế linh căn trên lý thuyết là có khả năng tu tiên, nhưng trên thực tế căn bản là không thể đi trên con đường tu tiên.
Trong lịch sử mấy vạn năm ở Tam Tinh Vực, người bằng vào phế linh căn có thể đi trên con đường tu tiên ít ỏi không có mấy.
Có thể nói, không có kỳ ngộ lớn lao, hoặc là có tu sĩ bậc cao chịu hi sinh công lực để tẩy tủy phạt cốt, thì phế linh căn chẳng khác nào gọi là vô duyên với Tiên Đạo.
Muốn những tu sĩ Luyện khí kỳ thu đứa nhỏ phế linh căn này làm đồ đệ, mà còn phải lấy tâm ma thề giúp cho nó tiến vào Luyện khí kỳ. chuyện đó hoàn toàn là không có khả năng.
Mỗi tu sĩ ở thời điểm tu vi đột phá bình cảnh, đều cần phối hợp với tâm cảnh tương ứng. mà một khi ở Phương diện tâm cảnh lưu lại sơ hờ, thì rất có thể bị tâm ma thừa dịp hư mà vào, rơi vào kết cục tẩu hỏa nhập ma.
Cho nên một khi đề cập tới lấy tâm ma thề, người tu tiên phần lớn đều phải cận thận lại càng thận trọng, quyết sẽ không lấy tâm ma để đùa bỡn. Chuyện đó đối với người phàm bình thường không có tác dụng gì, nhưng đối với người tu tiên mà nói thật sự rất linh nghiệm.
Ngay lúc các tu sĩ chung quanh đều đánh trống lui binh. Trương Hằng đứng dậy, thần thái bình thản nói:
- Một khi đã như vậy, trận bàn này lưu lại cho ta đi!
Xôn xao! Ánh mắt các tu sĩ xung quanh đều rơi trên mặt Trương Hằng, nhìn hắn với dáng vẻ đang nhìn một tên ngốc!
Lão già này trên mặt đẩy nếp nhăn, khi nói chuyện thân mình còn hơi run run. một tay nắm bàn tay đứa trẻ bên cạnh.
Bộ dạng đứa trẻ thật thông minh, đôi mắt trong suốt linh động, tò mò quan sát các tu sĩ chung quanh.
- Trận bàn này là thật vậy chăng?
Một tu sĩ trung niên Luyện khí kỳ rất ngạc nhiên đi tới hỏi.
- Tuyệt đối không nói bậy! Đầy đủng thật là một kiện trận bàn thập phần trân quý. chỉ cần ở trên mặt được gắn Tinh thạch liền có thể có hiệu lực.
Lão già nói đây tự tin.
- Trước thử xem, xem trận bàn có đúng thật như vậy hay không?
Bên cạnh có tu sĩ đề nghị.
Cái gọi là trận bàn, chính là một loại trận pháp đơn giản hoá. khắc vào một loại đạo cụ tài liệu đặc chế. chỉ cần trên trận bàn được gắn Tinh thạch, chủ nhân của trận bàn liền có thể điều khiến tăng giảm uy lực của trận pháp này.
Trận bàn Tuy rằng so với uy lực Nguyên thủy của trận pháp giảm đi hơn phần nửa, nhưng tính thực dụng của loại đạo cụ này rất mạnh, được rất nhiều tu sĩ không am hiểu trận pháp rất ưa chuộng.
Nhưng chế tác trận bàn loại này cực kỳ khó, không Chỉ có tài liệu khó tìm, hơn nữa người chế tác phải thập phần thấu triệt tinh thông về trận pháp. Bởi vậy, trận bàn ở Tu Tiên giới rất hiếm, rất ít có người có được trận bàn. Hơn nữa mặc dù có được thứ này, uy lực của trận pháp khắc trên trận bàn cũng rất có hạn.
Toàn bộ Tam Tinh Vực, người có thể chế tác trận bàn tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa những người này phần lớn đều là tu sĩ bậc cao thần thông không kém. Dù sao trận pháp thâm ảo rườm rà, không có thời gian dài để nghiên cứu và thực nghiệm thì rất khó mà thành tựu. Tu sĩ bậc thấp thì vì Tinh lực toàn thân nghèo hèn, cũng Chỉ có thể thu được thành tựu sơ sài trên phương diện trận pháp mà thôi.
- Trận bàn này cần bốn khối Tinh thạch mới có thể có hiệu lực... Tuy nhiên trong tay lão nhân ta cũng không có tinh thạch...
Khi lão già nói lời này giọng điệu thoáng hơi do dự.
- Ta nơi này có tinh thạch, hãy thử xem hiệu quả của trận pháp này đi.
Triệu Thụy nóng lòng muốn thử lấy ra bốn khối Tinh thạch, đồng thời đi tới trước mặt lão già.
Tu sĩ ở chung quanh nhìn thấy tinh thạch trong tay Triệu Thụy, trong mắt đều sáng ngời, có tu sĩ thậm chí không che dấu vẻ tham lam trong mắt.
Lão già gật đầu nói:
- Nếu vị đạo hữu này muốn thử. chúng ta sẽ cùng nhau thử xem uy lực của trận pháp đi.
Đưa bàn tay run nhè nhẹ tiếp nhận Tinh thạch bằng cỡ nắm tay trên tay Triệu Thụy, trong ánh mắt lão già cũng chứa vài phần khao khát và hâm mộ. nhưng rất nhanh trở lại bình thường, bắt đầu gắn bốn khối Tinh thạch trên mặt trận bàn.
Trận bàn trong tay lão già chỉ bằng cỡ một bàn cờ. có hình tròn, mặt trên điều khắc hoa vãn cùng kỳ hiệu tối nghĩa khó hiểu. ở mặt trái trận bàn có mấy chỗ lõm xuống, có lẽ dùng để gắn Tinh thạch.
Chỉ chốc lát, lão già đã gắn xong bốn khối tinh thạch phía trên trận bàn. mọi người ở đây đều nhìn chỏng chọc vào trận bàn, muốn nhìn thử xem rốt cuộc có uy lực như thế nào.
Khi toàn bộ bốn khối Tinh thạch được gắn lên trận bàn trên mặt lão già hiện ra một vẻ cổ quái, qua thời gian chừng một hai lần hô hấp. cũng không thấy trên trận bàn này có chút phản ưng gì!
- Thì ra là một kiện trận bàn giả mạo. ta lấy làm lạ sao trong tay một lão già Dẫn khí kỳ có thể có một kiện trận bàn được chứ!
- Nói không chừng bởi vì trận bàn này đã trải qua thời gian quá lâu. thứ này cũng đã mất đi hiệu lực rồi.
- Ta xem lão già này nhất định là muốn lừa gạt người, thiếu chút nữa thì bị lừa!
Chung quanh các tu sĩ đều sôi nổi bàn tán. phần lớn đều chỉ trích lão già này không trung thực.
Trên trán lão già chảy ra mấy giọt mồ hôi. vẻ mặt nôn nóng mày mò trận bàn trong tay, nhưng trên trận bàn vẫn không có mày may phản ứng gì.
Trương Hằng dùng thần thức rời thân thể đi quan sát trận bàn. mơ hồ hắn phát hiện Tinh thạch được gắn trên trận bàn này có mấy vết rạn nứt.
Tinh thạch bình thường bản thân nó có dự trữ linh khí nhất định, nếu bên trong linh khí bị hao mòn chút ít. vẫn có thể chậm rãi khôi phục lại. Nếu linh khí trong tinh thạch tổn thất quá nhiều, thì rất khó được bổ sung. Nếu linh khí bên trong dùng hết hơn phần nửa, ở trên mặt ngoài của nó sẽ sinh ra vết rạn nứt.
Mà mấy khối tinh thạch này khi nãy ở trong tay Triệu Thụy vẫn còn Nguyên vẹn. mà lúc này chi khoáng nửa khắc liền sinh ra vết rạn nứt.
Cái này nói lên điều gì? Trương Hằng hơi động trong lòng, có lẽ trận bàn này đúng là thật. Vấn đề là do tinh thạch, dứt khoát là đo tinh thạch hạ phẩm không thể khởi động trận pháp này. Chỉ có sử dụng Tinh thạch cấp cao hơn Mới có thể có hiệu lực.
Lại một lát sau, trận bàn kia Bỗng dưng sáng ngời, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt lại ảm đạm xuống.
Tiếp theo, tinh thạch trên mặt trái trận bàn đều hóa thành bột phấn, rơi xuống trên mặt đất.
Bốn khối tinh thạch cứ như vậy phế bỏ.
Sắc mặt lão già xám như tro tàn, run run nói với Triệu Thụy:
- Cái này... này... ta cũng không biết là Nguyên nhân vì sao... Ta cũng là lần đầu tiên sử dụng trận bàn này!
Các tu sĩ khác cũng bị loại hiện tượng qủy dị này làm cho kinh sợ. đương nhiên cũng có tu sĩ có thể đoán ra là bởi vì cấp bậc tinh thạch không đủ mà làm cho khởi động trận bàn mất đi hiệu lực.
Triệu Thụy cùng rất buồn bực, không nghĩ tới thoáng cái như vậy bốn khối tinh thạch liền bị phế bò.
- Vị đạo hữu này. là lão nhân ta làm tiêu hao Tinh thạch của ngài! Vậy cái trận bàn này cứ giao dịch với ngài!
Lão giả vừa chuyển tròng mắt. liền đưa ra chủ ý này. cũng vụng trộm quan sát sắc mặt đối phương, ngay sau đó nói tiếp:
- Ngài cùng thấy đó, trận bàn này khẳng định là đẳng cấp cao. tinh thạch bình thường hoàn toàn không thể khởi động được nó...
Triệu Thụy có chút không vui nói:
- Nhưng mà ta đầu có tinh thạch đẳng cấp cao để sử dụng nó. lão đưa trận bàn này cho ta cũng vô dụng!
Các tu sĩ ở chung quanh cũng liên tục gật gật đầu, cho rằng Triệu Thụy nói có đạo lý. Tu sĩ bình thường trong tay gần như là không có khả năng có tinh thạch phẩm chất cao. Mặc dù có, cũng sẽ không lãng phí để dùng trên trận bàn này.
Tinh thạch phẩm bậc càng cao, lại càng có ích cho tu sĩ tu luyện, hơn nữa Tinh thạch đẳng cắp cao. Tốc độ khôi phục linh khí của nó cũng càng cao. Số lần sử dụng cũng có thể tăng thêm.
Đích xác, tu sĩ bậc thấp dùng không nổi trận bàn như vậy. có lẽ tu sĩ bậc cao mới có khả năng cần loại đạo cụ sử dụng chi phí cao này. Chung quanh không ít tu sĩ sáng mắt lên, nếu đem hiến trận bàn này cho tu sĩ bậc cao. vậy chẳng phái có thể nhận được thật nhiều chỗ tốt hay sao!
Cần tinh thạch bậc cao mới có thể khởi động trận bàn khẳng định sẽ không phải là vật tầm thường.
Một tu sĩ mặt gầy ốm lập tức lách người tới trước mặt Triệu Thụy:
- Vị tiểu huynh, đệ này. nếu không ta đua cho ngươi bốn khối Tinh thạch, tặng trận bàn này lại cho ta!
Triệu Thụy vừa nghe lời ấy, rất có Ý động tâm.
Hắn quay đầu nhìn Trương Hằng hỏi:
- Đường sư huynh! Huynh thấy ta nên làm sao bây giờ?
Trương Hằng thoáng hơi trầm ngâm, liền quay sang hỏi lão già:
- Có phải chỉ cần thu đứa cháu của lão làm đồ đệ là có thể lấy trận bàn này hay không?
Lão già gật đầu nói:
- Đúng đúng... Nhưng còn phải lấy tâm ma thề cam đoan hắn có thể đạt tới Luyện khí kỳ mới được!
Trương Hằng nhướng mày, không khỏi hỏi:
- Đứa cháu của lão không phải chính là phế linh căn chứ?
Lão già kia không khỏi biến sắc, có vẻ tức giận liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái, tiếp sau lại thần sắc ảm đạm nói:
- Đúng! Phong nhi nó đích thật là phế linh căn... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lời vừa nói ra. các tu sĩ chung quanh cũng không khỏi lắc đầu.
Gã tu sĩ mặt gầy chuẩn bị giao dịch với Triệu Thụy cũng đánh trống lui binh, nhanh chóng bỏ đi.
Nói đùa hay sao? Giúp người có phế linh căn đi tu tiên, điều này còn khó hơn so với trực tiếp khiêu chiến cùng tu sĩ bậc cao.
Phế linh căn trên lý thuyết là có khả năng tu tiên, nhưng trên thực tế căn bản là không thể đi trên con đường tu tiên.
Trong lịch sử mấy vạn năm ở Tam Tinh Vực, người bằng vào phế linh căn có thể đi trên con đường tu tiên ít ỏi không có mấy.
Có thể nói, không có kỳ ngộ lớn lao, hoặc là có tu sĩ bậc cao chịu hi sinh công lực để tẩy tủy phạt cốt, thì phế linh căn chẳng khác nào gọi là vô duyên với Tiên Đạo.
Muốn những tu sĩ Luyện khí kỳ thu đứa nhỏ phế linh căn này làm đồ đệ, mà còn phải lấy tâm ma thề giúp cho nó tiến vào Luyện khí kỳ. chuyện đó hoàn toàn là không có khả năng.
Mỗi tu sĩ ở thời điểm tu vi đột phá bình cảnh, đều cần phối hợp với tâm cảnh tương ứng. mà một khi ở Phương diện tâm cảnh lưu lại sơ hờ, thì rất có thể bị tâm ma thừa dịp hư mà vào, rơi vào kết cục tẩu hỏa nhập ma.
Cho nên một khi đề cập tới lấy tâm ma thề, người tu tiên phần lớn đều phải cận thận lại càng thận trọng, quyết sẽ không lấy tâm ma để đùa bỡn. Chuyện đó đối với người phàm bình thường không có tác dụng gì, nhưng đối với người tu tiên mà nói thật sự rất linh nghiệm.
Ngay lúc các tu sĩ chung quanh đều đánh trống lui binh. Trương Hằng đứng dậy, thần thái bình thản nói:
- Một khi đã như vậy, trận bàn này lưu lại cho ta đi!
Xôn xao! Ánh mắt các tu sĩ xung quanh đều rơi trên mặt Trương Hằng, nhìn hắn với dáng vẻ đang nhìn một tên ngốc!
Tác giả :
Khoái Xan Điếm