Tiên Hồng Lộ
Chương 286: Thái cổ Thiên Ma Diễm
Một vạn linh thạch đều không đủ?
Vừa nghe lời ấy, tu sĩ động tâm với Duệ Hoàng Thạch không khỏi ánh mắt ảm đạm hoặc là vẻ mặt khẩn trương. Nhưng Dương Phàm lại mừng như mở cờ trong bụng. Giá trị Duệ Hoàng Thạch này càng cao hắn lại càng cao hứng. Nên biết rằng khối Duệ Hoàng Thạch trong tay hắn lớn hơn phía trước mười lần có dư, vậy giá trị ít nhất cũng là mười lần trước mắt trở lên.
- Không biết tiền bối muốn thứ gì?
Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông mắt sáng quắc nói.
- Lão phu bước vào bậc cao Kim Đan đã hơn trăm năm, đồng thời cũng là tu sĩ Quỷ Thi Đạo. Nếu là linh thạch thượng phẩm hoặc là Huyền Âm quỷ thi vật lão phu đều rất cần.
Lão già cười tủm tỉm nói, ánh mắt đảo qua mọi người tại tràng, ở trên mặt Vũ Thiên Nhai cùng Tào Tuân lại dừng lâu hơn một chớp mắt. Rất hiển nhiên, hai người này đều là tinh anh thế hệ tiếp theo của hai đại tông phái Triệu quốc, dưới tình huống không có bậc cao khác tham dự, là người cạnh tranh có lợi nhất. Cũng không biết vì sao khi ánh mắt lão già tiều tụy đảo qua trên người mình. Dương Phàm có một loại cảm giác kỳ quái. Thần sắc đối phương có chút khác lạ.
- Vậy được rồi, ở đây ta có hai khối linh thạch thượng phẩm.
Vũ Thiên Nhai cắn răng một cái, trong tay xuất hiện hai khối linh thạch màu sắc rất tốt, trong suốt mượt mà. Linh thạch thượng phẩm vừa xuất hiện, lập tức tạo nên dao động linh khí rất nhỏ xung quanh. Ánh mắt lão già tiều tụy hơi sáng lên lại cười:
- Không tệ, Linh thạch thượng phẩm, tuy nhiên, các ngươi còn không quá hiểu biết giá trị Duệ Hoàng Thạch. Mặc dù chỉ là một khối bằng ngón tay cái, giá trị của nó đều vượt xa Pháp Bảo bình thường.
Dương Phàm cũng cả kinh, không nghĩ tới Vũ Thiên Nhai một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không ngờ có thể lấy ra hai khối linh thạch thượng phẩm. Nhưng lào già tiều tụy dường như còn có chút không hài lòng.
- Còn có thứ gì càng hấp dẫn lão phu hơn thứ này không?
Ánh mắt lão già tiều tụy đảo qua bốn phía.
- Ta chỉ có một khối linh thạch thượng phẩm.
Tào Tuân làm bộ đau lòng nói:
- Nhưng là ta lại thêm vào một khối Ma Hồn Thạch.
- Ồ? Ngươi thật sự có thể lấy ra Ma Hồn Thạch?
Lão già tiều tụy lộ vẻ kinh ngạc. Linh thạch thượng phẩm đối với tu sĩ bậc cao mà nói có thể đề cao tốc độ tu luyện. Đối với bậc thấp càng là trân bảo khó gặp. Nếu một tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường có thể có một khối linh thạch thượng phẩm, tốc độ tu luyện ít nhất có thể nhanh hơn hai lần. Cho dù là Tào Tuân, đệ tử nội môn của Thái cổ Ma Tông, lại là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong tông môn mới có được một khối linh thạch thượng phẩm, về phần Ma Hồn Thạch, thì lại là trân phẩm tẩy rữa tâm linh tu sĩ ma đạo. Có vật này trong tay, lúc tu luyện ma công làm ít hưởng nhiều, lại không dễ xảy ra sai lầm khó có thể bị lực lượng ma đạo xâm lấn tâm linh. Vật này ở Tu Tiên Giới tuyệt đối là khó gặp. Bình thường chỉ ở trong số ít tu sĩ bậc cao cùng đại tông phái mới có.
- Mời tiền bối nhìn.
Tào Tuân xòe bàn tay, lộ ra một khối tinh thạch màu đen sâu thẳm vô hạn. Khi ánh mắt Dương Phàm chạm vào vật này. Cửu u ma khí trong cơ thế khẽ động lập tức lại về trạng thái yên lặng.
- Không sai đúng là Ma Hồn Thạch. Vật này giá trị xa xỉ, chỉ cần nó là có thể đổi được khối Duệ Hoàng Thạch này trong tay ta.
Lão già tiều tụy cười cười ánh mắt đảo qua bốn phía:
- Còn có thứ gì làm lão phu càng động tâm hay không?
Sắc mặt Vũ Thiên Nhai có chút khó coi, hắn nhìn sư muội Đặng Thi Dao bên cạnh. Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao hiện lên một tia xin lỗi:
- Sư huynh, Linh thạch thượng phẩm ta cũng chỉ có một khối, về phần cái khác có thể làm tu sĩ bậc cao động tâm lại chỉ có một hai món bảo vật hộ thân sư tôn tặng cho.
Thấy vậy, trên mặt Vũ Thiên Nhai lộ vẻ thất vọng. Đích xác, thứ có thể khiến tu sĩ bậc cao động tâm rất ít. Cho dù bọn họ có cũng là vật bảo mệnh sao có thể dễ dàng lấy ra trao đổi.
- Còn có ai ra giá cao hơn?
Lão già tiều tụy đầy mặt ý cười nói.
Dương Phàm nhìn hai khối linh thạch thượng phẩm trong tay Vũ Thiên Nhai, mặt lộ vẻ trầm ngâm, trong lòng bàn tay có thêm một hạt châu không dính bụi trần. Vật này vừa ra. lập tức tản mát ra một cỗ khí hủ hóa âm trầm vô cùng.
- Âm Lệ Châu!
Ánh mắt lão già tiều tụy sáng lên bộ dạng dường như cực kỳ động tâm.
- Không biết dùng viên châu này, có thể đổi Duệ Hoàng Thạch trong tay tiền bối không?
Dương Phàm mặt không đổi sắc nói.
Vật này cũng là hắn lấy được từ một hiểm cảnh trong Cửu u Bí Cảnh, được Vũ Văn gia tộc phân phối cho. Lúc ấy chỉ cảm thấy khi tức cực kỳ tương tự Quỷ Thi Đạo, cũng không có để trong lòng. Loại kỳ bảo không rõ lai lịch công hiệu như này, Dương Phàm có vài món, chỉ là không có thời gian cẩn thận xem xét.
- ừm. Luận giá trị. Âm Lệ Châu này tương xứng với Ma Hồn Thạch kia. Nhưng lão phu là tu sĩ QUỷ Thi Đạo, hấp dẫn của vật này với ta phải lớn hơn gấp mấy lần.
Lão già tiều tụy vui vẻ cười:
- Thành giao.
- Được.
Dương Phàm rất sảng khoái giao dịch cùng lão già tiều tụy, dùng Âm Lệ Châu đổi lấy Duệ Hoàng Thạch của lão. Thấy tình cảnh này, Vũ Thiên Nhai trong mất mát có thêm một ít bất ngờ cùng vui mừng. Dù sao Thạch Thiên Hàn cùng hắn mới quen biết. Tuy nhiên, Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông ở đối diện lại là vẻ mặt âm trầm hung dữ, hung hăng nhìn chằm chằm Thạch Thiên Hàn. trong mắt ẩn chứa sát khí. Thạch Thiên Hàn đối với điều này chỉ cười lạnh làm như không thấy, quay qua nói với Vũ Thiên Nhai:
- Thạch mỗ cần gấp linh thạch thượng phẩm. Có thể dùng khối Duệ Hoàng Thạch này đều giao dịch.
- Cái gì?
Vũ Thiên Nhai vẻ mặt sợ hãi vui mừng đan xen:
- Ngươi muốn dùng Duệ Hoàng Thạch đổi linh thạch thượng phẩm của ta?
- Đúng vậy.
Thạch Thiên Hàn cực kỳ kiệm lời nói:
- Tuy nhiên, hai khối có chút thiếu
- Sư muội. Đưa khối linh thạch thượng phẩm kia cho ta mượn
Vũ Thiên Nhai bắt đầu cùng Đặng Thi Dao thương nghị.
- Vũ sư huynh nhớ rõ phải trả đó. Linh thạch thượng phẩm là bảo vật tu luyện
Đặng Thi Dao hé miệng cười đưa khối linh thạch thượng phẩm duy nhất của mình giao cho Vũ Thiên Nhai. Rất nhanh Vũ Thiên Nhai dùng ba khối linh thạch thượng phẩm giao dịch với khối Duệ Hoàng Thạch lớn bằng ngón tay cái Thạch Thiên Hàn vừa mới đổi được. Trong quá trình này, trong mắt Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông càng đậm vẻ lo lắng cùng sát khí: "Tu sĩ ma đạo đáng giận cũng dám phá hư chuyện tốt của ta!"
Hắn cho rằng Thạch Thiên Hàn vì lấy lòng Vũ Thiên Nhai mà cố ý chen vào làm khó dễ phá hư chuyện tốt của mình. Đối với tu sĩ bậc thấp mà nói, nếu cần để tu luyện một khối linh thạch thượng phẩm là đủ rồi. Nhưng Thạch Thiên Hàn hiển nhiên khác hẳn, bởi vì ngân giáp khôi lỗi vừa lúc cần một số linh thạch thượng phẩm nhất định.
- Thạch đạo hữu. Nếu ngươi đã có loại kim duệ chi bảo Duệ Hoàng Thạch này, làm sao không động tâm mà lại dùng đổi lấy linh thạch thượng phẩm?
Đặng Thi Dao lần đầu sinh ra một chút hứng thú với Thạch Thiên Hàn. Từ tính cách, tính tình Thạch Thiên Hàn lạnh lùng căn bản sẽ không đi lấy lòng Vũ Thiên Nhai.
- Ma công của ta rất đặc thù, chỉ có bàn tay trần mới có thể phát huy uy lực lớn nhất.
Thạch Thiên Hàn mặt lạnh nhạt nói.
- Ta cũng từng nghe nói qua loại ma công này nhưng chỉ trong sách cổ truyền thuyết.
Vũ Thiên Nhai cười nói. Hắn chiếm được Duệ Hoàng Thạch, có thể nói là cực kỳ đắc ý. Không nói chuyện phiếm nhiều, Thạch Thiên Hàn tùy ý đi dạo trong Vạn Lâu đổi lấy mấy thứ tài liệu minh cần rồi mới khoan thai rời đi.
Lúc chia tay, Vũ Thiên Nhai ý tốt nhắc nhở:
- Thạch đạo hữu. Ngươi phải cẩn thận Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông kia. Người này có tiếng là nhớ thù lại là người âm trầm ác độc.
- Đa tạ đạo hữu nhắc nhở.
Thạch Thiên Hàn từ biệt Vũ Thiên Nhai cùng Đặng Thi Dao, rời khỏi Thủy Lạc Bích Thiên, hóa thành một đạo hắc mang bay về phía chân trời xa xa." Lại có được mấy thứ tài liệu tốt, ta đã đủ điều kiện tạo ra lợi khí công kích. Sau khi trở lại Ngư Dương quốc, có thể luyện chế ra mấy thứ linh đan kỳ hiệu".
Ước chừng bay được mười mấy dặm. trong mắt Thạch Thiên Hàn đột nhiên lóe lên một tia lạnh lùng. Hắn đã mơ hồ cảm nhận được có người đuổi theo phía sau. Mặc kệ, tiếp tục bay. Đại khái qua vài canh giờ sau, những người phía sau rốt cục không kìm nổi, bốn năm đạo ma khí từ sau lưng áp tới. Thạch Thiên Hàn lập tức xoay người, trong mắt ngưng tụ ô quang, phát hiện có năm tên tu sĩ ma đạo Trúc Cơ Kỳ đang đánh về phía mình. Người cầm đầu chính là Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông vừa gặp mặt ở Vạn Bảo Lâu.
- Các ngươi đi tìm chết?
Thạch Thiên Hàn lạnh lùng ngạo nghễ, một người đối mặt với năm tu sĩ Trúc Cơ KỲ không mừng không sợ.
- Ha ha ha.
Tào Tuân cười điên cuồng không thôi:
- Chết tới nơi còn có thể nói lời ngông cuồng.
Dứt lời, một cỗ ma khí cổ xưa mạnh mẽ từ trên người Tào Tuân phát ra, truyền đến một cổ ma uy vô hình. khiến Thạch Thiên Hàn cảm nhận được một tia uy áp. Tào Tuân này dĩ nhiên là tu sĩ Trúc Cơ Đại Viên Mãn xem thực lực ít nhất thuộc về cấp bậc tam đại tân tú Ngư Dương quốc. Thạch Thiên Hàn thu hồi lòng khinh thị, biết đối phương có được năng lực chống lại mình một hồi.
- Động thủ!
Tào Tuân quát lạnh một tiếng, trong tay bắn ra một thanh loan đao cổ xưa đen thui nặng nề, mặt trên nhảy lên một đoàn kỳ hiệu màu đen vặn vẹo.
VèoÔng
Thanh loan đao phong cách cổ xưa này phá không bổ ra, bỗng nhiên biến thành cao hơn một trượng, khí thế bỗng tăng lên. Khi một đao bổ ra mang theo một cỗ ma uy khổng lồ kinh thế. khiến quỷ thần run rẩy.
Đây không ngờ là một kiện Linh Khí cực phẩm!
Cửu u ma khí trong cơ thể Thạch Thiên Hàn hưng phấn dị thường, trong phút chốc vận chuyển mười mấy vòng.
Bá -
Thạch Thiên Hàn bỗng hóa thành một ma ảnh màu đen, trong hư không xẹt qua một mãnh tàn ảnh, không ngờ tránh thoát được một kích có thể uy hiếp tới hắn. Từ sau khi ba quyển Cửu u Ma Kinh hợp nhất, ma công của Dương Phàm lại tinh tiến vài phần. Bất kể là công kích hay là tốc độ đều được đề cao rất nhiều. Dưới lực lượng ma đạo tinh túy phát huy, đủ để hoành hành cùng cấp. Tốc độ như thế khiến Tào Tuân toát mồ hôi lạnh. Hơn nữa ma khí bá đạo trên người Thạch Thiên Hàn tản mát ra khiến Thái cổ ma khí trong thân thể hắn run lên nhè nhẹ.
Ba -
Trong khoảnh khắc Thạch Thiên Hàn vọt đến trước mặt một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, một quyền ầm ầm đánh ra. Cửu u ma khí làm người ta hít thở không thông, dưới ma đạo tinh túy lập tức đánh vỡ tầng linh khí phòng hộ của người kia.
Crắc
Tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia kêu thảm một tiếng, ma khí cuồng bạo dập nát khí quan trong cơ thể, ngay cả cốt cách đều bị mạnh mẽ chấn vỡ.
Vèo - VèoVèo
Dưới ưu thế tuyệt đối về tốc độ và công kích. Thạch Thiên Hàn liên tục lóe ra vài lần, liên tiếp đánh ra vài công kích bá đạo.
BaBaBa
Ba tu sĩ Trúc Cơ KỲ khác liên tiếp chết dưới ma công bá đạo của Thạch Thiên Hàn, không ngờ không hề có sức phản kháng.
- Ma công thật bá đạo.
Tào Tuân kinh hãi sợ run. Tuy nhiên hắn chung quy là người nổi bật trong Trúc Cơ Kỳ, ma khí trên người lại nhộn nhạo, ngược lại chiến ý tăng mạnh.
Hô.
Áo choàng đen phía sau Tào Tuân không gió tự động, một đạo quang lưu u ám sinh sôi không thôi bảo hộ hắn ở bên trong.
- Ha ha ha. Cho ngươi nếm thử Thái cổ Thiên Ma Diễm của ta một chút.
Ngay sau đó chỉ nghe "phốc" một tiếng. Trong tay Tào Tuân nhảy ra một đoàn ma diễm màu đen, nhộn nhạo bốc lên một tầng ngọn lửa đen, phát ra một cỗ ma uy cổ xưa thâm hậu khiến linh hồn rung động. Thân thể Thạch Thiên Hàn cứng đờ, bỗng cảm nhận được một cỗ áp lực. Cảm giác ma diễm này có chút tương tự với u Minh Ma Diễm của mình.
Vừa nghe lời ấy, tu sĩ động tâm với Duệ Hoàng Thạch không khỏi ánh mắt ảm đạm hoặc là vẻ mặt khẩn trương. Nhưng Dương Phàm lại mừng như mở cờ trong bụng. Giá trị Duệ Hoàng Thạch này càng cao hắn lại càng cao hứng. Nên biết rằng khối Duệ Hoàng Thạch trong tay hắn lớn hơn phía trước mười lần có dư, vậy giá trị ít nhất cũng là mười lần trước mắt trở lên.
- Không biết tiền bối muốn thứ gì?
Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông mắt sáng quắc nói.
- Lão phu bước vào bậc cao Kim Đan đã hơn trăm năm, đồng thời cũng là tu sĩ Quỷ Thi Đạo. Nếu là linh thạch thượng phẩm hoặc là Huyền Âm quỷ thi vật lão phu đều rất cần.
Lão già cười tủm tỉm nói, ánh mắt đảo qua mọi người tại tràng, ở trên mặt Vũ Thiên Nhai cùng Tào Tuân lại dừng lâu hơn một chớp mắt. Rất hiển nhiên, hai người này đều là tinh anh thế hệ tiếp theo của hai đại tông phái Triệu quốc, dưới tình huống không có bậc cao khác tham dự, là người cạnh tranh có lợi nhất. Cũng không biết vì sao khi ánh mắt lão già tiều tụy đảo qua trên người mình. Dương Phàm có một loại cảm giác kỳ quái. Thần sắc đối phương có chút khác lạ.
- Vậy được rồi, ở đây ta có hai khối linh thạch thượng phẩm.
Vũ Thiên Nhai cắn răng một cái, trong tay xuất hiện hai khối linh thạch màu sắc rất tốt, trong suốt mượt mà. Linh thạch thượng phẩm vừa xuất hiện, lập tức tạo nên dao động linh khí rất nhỏ xung quanh. Ánh mắt lão già tiều tụy hơi sáng lên lại cười:
- Không tệ, Linh thạch thượng phẩm, tuy nhiên, các ngươi còn không quá hiểu biết giá trị Duệ Hoàng Thạch. Mặc dù chỉ là một khối bằng ngón tay cái, giá trị của nó đều vượt xa Pháp Bảo bình thường.
Dương Phàm cũng cả kinh, không nghĩ tới Vũ Thiên Nhai một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không ngờ có thể lấy ra hai khối linh thạch thượng phẩm. Nhưng lào già tiều tụy dường như còn có chút không hài lòng.
- Còn có thứ gì càng hấp dẫn lão phu hơn thứ này không?
Ánh mắt lão già tiều tụy đảo qua bốn phía.
- Ta chỉ có một khối linh thạch thượng phẩm.
Tào Tuân làm bộ đau lòng nói:
- Nhưng là ta lại thêm vào một khối Ma Hồn Thạch.
- Ồ? Ngươi thật sự có thể lấy ra Ma Hồn Thạch?
Lão già tiều tụy lộ vẻ kinh ngạc. Linh thạch thượng phẩm đối với tu sĩ bậc cao mà nói có thể đề cao tốc độ tu luyện. Đối với bậc thấp càng là trân bảo khó gặp. Nếu một tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường có thể có một khối linh thạch thượng phẩm, tốc độ tu luyện ít nhất có thể nhanh hơn hai lần. Cho dù là Tào Tuân, đệ tử nội môn của Thái cổ Ma Tông, lại là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong tông môn mới có được một khối linh thạch thượng phẩm, về phần Ma Hồn Thạch, thì lại là trân phẩm tẩy rữa tâm linh tu sĩ ma đạo. Có vật này trong tay, lúc tu luyện ma công làm ít hưởng nhiều, lại không dễ xảy ra sai lầm khó có thể bị lực lượng ma đạo xâm lấn tâm linh. Vật này ở Tu Tiên Giới tuyệt đối là khó gặp. Bình thường chỉ ở trong số ít tu sĩ bậc cao cùng đại tông phái mới có.
- Mời tiền bối nhìn.
Tào Tuân xòe bàn tay, lộ ra một khối tinh thạch màu đen sâu thẳm vô hạn. Khi ánh mắt Dương Phàm chạm vào vật này. Cửu u ma khí trong cơ thế khẽ động lập tức lại về trạng thái yên lặng.
- Không sai đúng là Ma Hồn Thạch. Vật này giá trị xa xỉ, chỉ cần nó là có thể đổi được khối Duệ Hoàng Thạch này trong tay ta.
Lão già tiều tụy cười cười ánh mắt đảo qua bốn phía:
- Còn có thứ gì làm lão phu càng động tâm hay không?
Sắc mặt Vũ Thiên Nhai có chút khó coi, hắn nhìn sư muội Đặng Thi Dao bên cạnh. Trong đôi mắt sáng của Đặng Thi Dao hiện lên một tia xin lỗi:
- Sư huynh, Linh thạch thượng phẩm ta cũng chỉ có một khối, về phần cái khác có thể làm tu sĩ bậc cao động tâm lại chỉ có một hai món bảo vật hộ thân sư tôn tặng cho.
Thấy vậy, trên mặt Vũ Thiên Nhai lộ vẻ thất vọng. Đích xác, thứ có thể khiến tu sĩ bậc cao động tâm rất ít. Cho dù bọn họ có cũng là vật bảo mệnh sao có thể dễ dàng lấy ra trao đổi.
- Còn có ai ra giá cao hơn?
Lão già tiều tụy đầy mặt ý cười nói.
Dương Phàm nhìn hai khối linh thạch thượng phẩm trong tay Vũ Thiên Nhai, mặt lộ vẻ trầm ngâm, trong lòng bàn tay có thêm một hạt châu không dính bụi trần. Vật này vừa ra. lập tức tản mát ra một cỗ khí hủ hóa âm trầm vô cùng.
- Âm Lệ Châu!
Ánh mắt lão già tiều tụy sáng lên bộ dạng dường như cực kỳ động tâm.
- Không biết dùng viên châu này, có thể đổi Duệ Hoàng Thạch trong tay tiền bối không?
Dương Phàm mặt không đổi sắc nói.
Vật này cũng là hắn lấy được từ một hiểm cảnh trong Cửu u Bí Cảnh, được Vũ Văn gia tộc phân phối cho. Lúc ấy chỉ cảm thấy khi tức cực kỳ tương tự Quỷ Thi Đạo, cũng không có để trong lòng. Loại kỳ bảo không rõ lai lịch công hiệu như này, Dương Phàm có vài món, chỉ là không có thời gian cẩn thận xem xét.
- ừm. Luận giá trị. Âm Lệ Châu này tương xứng với Ma Hồn Thạch kia. Nhưng lão phu là tu sĩ QUỷ Thi Đạo, hấp dẫn của vật này với ta phải lớn hơn gấp mấy lần.
Lão già tiều tụy vui vẻ cười:
- Thành giao.
- Được.
Dương Phàm rất sảng khoái giao dịch cùng lão già tiều tụy, dùng Âm Lệ Châu đổi lấy Duệ Hoàng Thạch của lão. Thấy tình cảnh này, Vũ Thiên Nhai trong mất mát có thêm một ít bất ngờ cùng vui mừng. Dù sao Thạch Thiên Hàn cùng hắn mới quen biết. Tuy nhiên, Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông ở đối diện lại là vẻ mặt âm trầm hung dữ, hung hăng nhìn chằm chằm Thạch Thiên Hàn. trong mắt ẩn chứa sát khí. Thạch Thiên Hàn đối với điều này chỉ cười lạnh làm như không thấy, quay qua nói với Vũ Thiên Nhai:
- Thạch mỗ cần gấp linh thạch thượng phẩm. Có thể dùng khối Duệ Hoàng Thạch này đều giao dịch.
- Cái gì?
Vũ Thiên Nhai vẻ mặt sợ hãi vui mừng đan xen:
- Ngươi muốn dùng Duệ Hoàng Thạch đổi linh thạch thượng phẩm của ta?
- Đúng vậy.
Thạch Thiên Hàn cực kỳ kiệm lời nói:
- Tuy nhiên, hai khối có chút thiếu
- Sư muội. Đưa khối linh thạch thượng phẩm kia cho ta mượn
Vũ Thiên Nhai bắt đầu cùng Đặng Thi Dao thương nghị.
- Vũ sư huynh nhớ rõ phải trả đó. Linh thạch thượng phẩm là bảo vật tu luyện
Đặng Thi Dao hé miệng cười đưa khối linh thạch thượng phẩm duy nhất của mình giao cho Vũ Thiên Nhai. Rất nhanh Vũ Thiên Nhai dùng ba khối linh thạch thượng phẩm giao dịch với khối Duệ Hoàng Thạch lớn bằng ngón tay cái Thạch Thiên Hàn vừa mới đổi được. Trong quá trình này, trong mắt Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông càng đậm vẻ lo lắng cùng sát khí: "Tu sĩ ma đạo đáng giận cũng dám phá hư chuyện tốt của ta!"
Hắn cho rằng Thạch Thiên Hàn vì lấy lòng Vũ Thiên Nhai mà cố ý chen vào làm khó dễ phá hư chuyện tốt của mình. Đối với tu sĩ bậc thấp mà nói, nếu cần để tu luyện một khối linh thạch thượng phẩm là đủ rồi. Nhưng Thạch Thiên Hàn hiển nhiên khác hẳn, bởi vì ngân giáp khôi lỗi vừa lúc cần một số linh thạch thượng phẩm nhất định.
- Thạch đạo hữu. Nếu ngươi đã có loại kim duệ chi bảo Duệ Hoàng Thạch này, làm sao không động tâm mà lại dùng đổi lấy linh thạch thượng phẩm?
Đặng Thi Dao lần đầu sinh ra một chút hứng thú với Thạch Thiên Hàn. Từ tính cách, tính tình Thạch Thiên Hàn lạnh lùng căn bản sẽ không đi lấy lòng Vũ Thiên Nhai.
- Ma công của ta rất đặc thù, chỉ có bàn tay trần mới có thể phát huy uy lực lớn nhất.
Thạch Thiên Hàn mặt lạnh nhạt nói.
- Ta cũng từng nghe nói qua loại ma công này nhưng chỉ trong sách cổ truyền thuyết.
Vũ Thiên Nhai cười nói. Hắn chiếm được Duệ Hoàng Thạch, có thể nói là cực kỳ đắc ý. Không nói chuyện phiếm nhiều, Thạch Thiên Hàn tùy ý đi dạo trong Vạn Lâu đổi lấy mấy thứ tài liệu minh cần rồi mới khoan thai rời đi.
Lúc chia tay, Vũ Thiên Nhai ý tốt nhắc nhở:
- Thạch đạo hữu. Ngươi phải cẩn thận Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông kia. Người này có tiếng là nhớ thù lại là người âm trầm ác độc.
- Đa tạ đạo hữu nhắc nhở.
Thạch Thiên Hàn từ biệt Vũ Thiên Nhai cùng Đặng Thi Dao, rời khỏi Thủy Lạc Bích Thiên, hóa thành một đạo hắc mang bay về phía chân trời xa xa." Lại có được mấy thứ tài liệu tốt, ta đã đủ điều kiện tạo ra lợi khí công kích. Sau khi trở lại Ngư Dương quốc, có thể luyện chế ra mấy thứ linh đan kỳ hiệu".
Ước chừng bay được mười mấy dặm. trong mắt Thạch Thiên Hàn đột nhiên lóe lên một tia lạnh lùng. Hắn đã mơ hồ cảm nhận được có người đuổi theo phía sau. Mặc kệ, tiếp tục bay. Đại khái qua vài canh giờ sau, những người phía sau rốt cục không kìm nổi, bốn năm đạo ma khí từ sau lưng áp tới. Thạch Thiên Hàn lập tức xoay người, trong mắt ngưng tụ ô quang, phát hiện có năm tên tu sĩ ma đạo Trúc Cơ Kỳ đang đánh về phía mình. Người cầm đầu chính là Tào Tuân của Thái cổ Ma Tông vừa gặp mặt ở Vạn Bảo Lâu.
- Các ngươi đi tìm chết?
Thạch Thiên Hàn lạnh lùng ngạo nghễ, một người đối mặt với năm tu sĩ Trúc Cơ KỲ không mừng không sợ.
- Ha ha ha.
Tào Tuân cười điên cuồng không thôi:
- Chết tới nơi còn có thể nói lời ngông cuồng.
Dứt lời, một cỗ ma khí cổ xưa mạnh mẽ từ trên người Tào Tuân phát ra, truyền đến một cổ ma uy vô hình. khiến Thạch Thiên Hàn cảm nhận được một tia uy áp. Tào Tuân này dĩ nhiên là tu sĩ Trúc Cơ Đại Viên Mãn xem thực lực ít nhất thuộc về cấp bậc tam đại tân tú Ngư Dương quốc. Thạch Thiên Hàn thu hồi lòng khinh thị, biết đối phương có được năng lực chống lại mình một hồi.
- Động thủ!
Tào Tuân quát lạnh một tiếng, trong tay bắn ra một thanh loan đao cổ xưa đen thui nặng nề, mặt trên nhảy lên một đoàn kỳ hiệu màu đen vặn vẹo.
VèoÔng
Thanh loan đao phong cách cổ xưa này phá không bổ ra, bỗng nhiên biến thành cao hơn một trượng, khí thế bỗng tăng lên. Khi một đao bổ ra mang theo một cỗ ma uy khổng lồ kinh thế. khiến quỷ thần run rẩy.
Đây không ngờ là một kiện Linh Khí cực phẩm!
Cửu u ma khí trong cơ thể Thạch Thiên Hàn hưng phấn dị thường, trong phút chốc vận chuyển mười mấy vòng.
Bá -
Thạch Thiên Hàn bỗng hóa thành một ma ảnh màu đen, trong hư không xẹt qua một mãnh tàn ảnh, không ngờ tránh thoát được một kích có thể uy hiếp tới hắn. Từ sau khi ba quyển Cửu u Ma Kinh hợp nhất, ma công của Dương Phàm lại tinh tiến vài phần. Bất kể là công kích hay là tốc độ đều được đề cao rất nhiều. Dưới lực lượng ma đạo tinh túy phát huy, đủ để hoành hành cùng cấp. Tốc độ như thế khiến Tào Tuân toát mồ hôi lạnh. Hơn nữa ma khí bá đạo trên người Thạch Thiên Hàn tản mát ra khiến Thái cổ ma khí trong thân thể hắn run lên nhè nhẹ.
Ba -
Trong khoảnh khắc Thạch Thiên Hàn vọt đến trước mặt một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, một quyền ầm ầm đánh ra. Cửu u ma khí làm người ta hít thở không thông, dưới ma đạo tinh túy lập tức đánh vỡ tầng linh khí phòng hộ của người kia.
Crắc
Tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia kêu thảm một tiếng, ma khí cuồng bạo dập nát khí quan trong cơ thể, ngay cả cốt cách đều bị mạnh mẽ chấn vỡ.
Vèo - VèoVèo
Dưới ưu thế tuyệt đối về tốc độ và công kích. Thạch Thiên Hàn liên tục lóe ra vài lần, liên tiếp đánh ra vài công kích bá đạo.
BaBaBa
Ba tu sĩ Trúc Cơ KỲ khác liên tiếp chết dưới ma công bá đạo của Thạch Thiên Hàn, không ngờ không hề có sức phản kháng.
- Ma công thật bá đạo.
Tào Tuân kinh hãi sợ run. Tuy nhiên hắn chung quy là người nổi bật trong Trúc Cơ Kỳ, ma khí trên người lại nhộn nhạo, ngược lại chiến ý tăng mạnh.
Hô.
Áo choàng đen phía sau Tào Tuân không gió tự động, một đạo quang lưu u ám sinh sôi không thôi bảo hộ hắn ở bên trong.
- Ha ha ha. Cho ngươi nếm thử Thái cổ Thiên Ma Diễm của ta một chút.
Ngay sau đó chỉ nghe "phốc" một tiếng. Trong tay Tào Tuân nhảy ra một đoàn ma diễm màu đen, nhộn nhạo bốc lên một tầng ngọn lửa đen, phát ra một cỗ ma uy cổ xưa thâm hậu khiến linh hồn rung động. Thân thể Thạch Thiên Hàn cứng đờ, bỗng cảm nhận được một cỗ áp lực. Cảm giác ma diễm này có chút tương tự với u Minh Ma Diễm của mình.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm