Tiên Hồng Lộ
Chương 222: Đính hôn
- Đệ đệ có yêu cầu gì thì cũng nói ra đi, qua ngàv hôm nay, đại ca liền bế quan.
Dương Phàm nói vói vẻ bình tĩnh.
Sau khi cảnh giới Tiên Hồng Quyết và ma công cùng lúc tăng lên tới Trúc Cơ Kỳ, hắn vẫn cần tu luyện thần thông tương ứng tăng lên, đây là cần tích lũy hỏa hầu, lắng đọng theo năm tháng.
- Đại ca! Hiện tại huynh có thể ngang hàng với lão tổ Dương gia, có thể trợ giúp đệ cưới Dương Mạn sư tỷ làm vợ hay không?
Dương Lỗi nói với vẻ có chút kích động.
- Cái gì? Cưới Dương Mạn làm vợ!
Thần sắc Dương Phàm đại biến. khó thể tin nổi. nói:
- Đệ còn muốn cưới nàng làm vợ sao?
Sự thỉnh cầu của Dương Lỗi, thật ra ngoài dự đoán của Dương Phàm. Hắn vốn tưởng rằng đệ đệ muốn mình hiệp trợ đối phó Dương Quang, lại không đoán được sẽ có kết quả như thế.
- Đại ca! Huynh làm sao vậy? Chẳng lẽ huynh cũng thích nàng. Nếu như vậy, tiểu đệ liền thôi
Thần sắc Dương Lỗi ảm đạm vài phần.
- Đệ rất thích nàng sao?
Ánh mắt sáng rực của Dương Phàm nhìn đệ đệ.
- Thích! Từ mấy năm trước, đệ liền thầm thích sư tỷ rồi. Chỉ là khi đó nàng có chút ngưỡng mộ đại ca, đệ cũng không dám nói.
Khuôn mặt tuấn tú của Dương Lỗi hơi hơi đỏ lên, ánh mắt có chút tránh né. Dương Phàm thấy tình cảnh như vậy, không khỏi nhẹ thở dài một tiếng. Loại con gái này thực sự đáng thích như vậy sao?
- Đại ca! Đệ biết sư tỷ có lẽ chưa nói tới thiện lương thuần khiết nhưng ở Tu Tiên giới hiểm ác tàn khốc này, bản tính của nàng cũng không coi như quá xấu. Dựa vào cường giả, đây cũng là đại đa số con gái chọn, cũng là sự bất đắc dĩ của nữ tu.
Dương Lỗi vội giải thích.
Dương Phàm trầm ngâm nói:
- Dương Mạn cũng chưa tới mức tội ác tày trời, nhưng độ trung thành của nàng đáng phải suy tính lại.
- Liên quan đến vận mệnh hôn nhân đại sự của mình, sư tỷ như thế nào quanh co do dự, chúng ta hẳn là có thể thông cảm nàng. Đệ tin. nếu sau này sư tỷ thật sự gả cho đệ. khẳng định quyết một lòng.
Dương Lỗi có chút sợ hãi, lo lắng Dương Phàm không đáp ứng:
- Hơn nữa. nếu đệ có thể sớm ngày kết hôn hoặc là đính hôn, mẫu thân cũng có thể an tâm rồi
Dương Phàm trầm mặc thật lâu, trong lời nói của đệ đệ chỉ có thể miễn cưỡng cho qua, nhưng hắn đối với bản tính của Dương Mạn này, không ôm thái độ lạc quan.
- Được! Đệ khăng khăng như vậy, huynh đây qua mấy ngày sẽ đi tìm lão tổ Dương gia thương nghị.
Dương Phàm nói với vẻ hơi thâm ý:
- Đệ đệ đã trưởng thành, không cần biết đệ có thật tình hay không, hay là ôm mục đích gì, làm đại ca ta nên duy trì đệ một lần.
- Tạ ơn đại ca!
Dương Lỗi kích động không thôi, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, dường như trong đầu đã buộc quanh sư tỷ cao quý như hoa như nguyệt kia, tình cảnh tốt đẹp rót vào trong người mình.
- Tốt lắm! Nếu ngươi đã trở lại thì nên nghỉ ngơi hai ngày đi.
Dương Phàm than nhẹ.
Chờ sau khi đệ đệ đi nghỉ ngơi, thân hình Dương Phàm chợt lóe dung nhập vào trong bóng đêm, rất nhanh, hắn đi tới một góc bí ẩn ở Vũ Liễu trấn.
- Tìm ta làm gì?
Dương Phàm hờ hững nói, tàng cây trên đỉnh đầu hắn, một vị mỹ nữ băng sương mặc trường bảo màu đen hạ xuống.
- Báo trưởng lão, đây là truyền tin Quân vương đưa cho ngài.
Linh Phượng khom mình thi lễ, đưa một khối truyền tin phù màu đỏ.
- Còn có chuyện khác hay không?
Dương Phàm hỏi
- Theo điều tra của chúng ta. Dương Quang của Dương gia bảo có mưu đồ gây rối với trưởng lão.
Linh Phượng đáp.
- Dương Quang?
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một chút lãnh quang, phất tay cho Linh Phượng rời đi. Dương Phàm rất nhanh quay lại phòng mình, sau đó lấy pháp quvết đặc biệt mở tấm truyền tin phù này.
Truyền tin phù và truyền âm phù không giống nhau, trong đó bao gồm chữ viết tin tức, hơn nữa trải qua mà hóa cấm chế đặc biệt, không có pháp quyết tương ứng, cho dù cảnh giới cao hơn nhiều, cùng rất khó mở.
Ở Tu Tiên giới, kiểu và hình thức truyền tin phù có rất nhiều.
Vù vù
Cởi bỏ cấm chế của Truyền tin phù, một tầng quầng sáng lờ mờ màu đỏ hình thành hiệu quả tương tự như giấy, hiện ra trước mặt Dương Phàm. Trong truyền tin phù này lưu lại một câu: Duy trì thực lực cân bằng của con cháu đời thứ ba của Dương gia bảo.
Vù!
Dương Phàm nhẹ thở một hơi, chau mày:
- Quân Vương rốt cuộc có dụng ý gì?
Vì sao phải duy trì thực lực cân bằng của con cháu đời thứ ba của Dương gia bảo?
Bố cục của Ám Thiên Quân Vương, rất khó thể khiến người ta nghĩ thông. Con cháu của đời thứ ba Dương gia bảo hiện giờ liền chia làm hai đại trận doanh, phần là Dương Lỗi và Dương Quang.
Ý tứ mờ mịt của truyền tín phù này chính là muốn Dương Phàm không nên giúp đệ đệ đối phó Dương Quang, cho bọn họ duy trì cân bằng tinh tế. Đột nhiên. Dương Phàm nhớ tới theo lời đệ đệ nói không lâu:
"Đúng vậy! Không biết vì sao khi đệ tấn chức Ngưng Thần KỲ không đến mấy ngày, hắn cũng nhanh chóng tăng cấp rồi. Mấy tháng trước, đệ từ Ngưng Thần sơ kỳ tấn chức lên trung kỳ. nghĩ đến vượt qua hắn lại chưa từng đoán được hắn lại lập tức đuổi tới. Khi đệ có được một kiện Linh Khí hạ phẩm từ chỗ sư tôn, hắn lại rất nhanh chiếm được hai kiện Linh Khí".
Đích xác, dựa theo tình huống bình thường, lấy thiên phú của Dương Lỗi, tài sản và sự cố gắng về mặt tu vi hẳn là có thể bỏ lại Dương Quang mới đúng. Nhưng trên thực tế, bất kể Dương Lỗi cố gắng như thế nào đều không thể chân chính bỏ lại chênh lệch với Dương Quang.
- Thật là kỳ quái. Ám Huyết Vương Triều vì sao can thiệp chuyện giữa con cháu đời thứ ba của Dương gia bảo, đây không khỏi có chút làm chuyện dư thừa.
Dương Phàm gần như có thể khẳng định là Ám Huvết Vương Triều sau lưng âm thầm duy trì Dương Quang, khiến thực lực của hắn không bị đệ đệ vượt qua, do đó hình thành một cục diện địa vị ngang nhau.
Lấy thế lực Ám Huyết Vương Triều, muốn tiêu diệt Dương gia bảo trên cơ bản dùng tiêu diệt trong nháy mắt để hình dung. Dương Lỗi ở Vụ Liễu trấn nghỉ ngơi mấy ngày, Dương Phàm liền viết một phong thư cho hắn mang đưa gia chủ. Sau khi gia chủ Dương Hồng nhìn thấv nội dung trong thư, sắc mặt khẽ biến, lập tức tìm lão tổ Dương gia và mấy vị trưởng bối đời thứ hai thương nghị.
- Như thế rất tốt, cột huynh đệ Dương gia lên trên một trên chiến thuyền của Dương gia bảo chúng ta.
Dương Cương gật đầu tán thành, tỏ thái độ trước tiên.
Hắn là sư tôn của Dương Lỗi, đương nhiên duy tri chuyện này, kết làm vợ chồng với Dương Mạn, sau này đệ tử của mình có khả năng rất lớn để trở thành chủ nhân của Nam Lĩnh Dương gia.
- Tuy nhiên. Dương Phàm này chỉ đề nghị đính hôn, cũng nói rõ chờ Dương Lỗi tấn chức Trúc Cơ Kỳ cùng với Mạn nhi tấn chức Ngưng Thần Kỳ, mới chủ sự hôn nhân hai người, thậm chí chính thức trở thành song tu đạo lữ.
Một trưởng lão khác nói với vẻ khó hiểu.
- Phụ thân! Ngài có ý kiến gì không?
Dương Hồng mắt nhìn lão tổ khoanh chân nhắm mắt ngồi trên cao. Lão tổ Dương gia mở to mắt, một chút tinh quanh hiện lên, trong đó tự nhiên sinh ra một luồng áp lực:
- Dương Phàm này rất thông minh, hắn rõ ràng đang mưu đồ Dương gia bảo chúng ta chờ khi đệ đệ hắn tấn chức Trúc Cơ Kỳ cũng sẽ cùng Mạn nhi kết làm vợ chồng, trên cơ bản có thể nắm quyền to của Dương gia bảo trong tay.
Lời vừa nói ra, mấy vị trưởng bối đời thứ hai không khỏi kinh hô một hồi.
- Đương nhiên, nếu Mạn nhi không thể tấn chức Ngưng Thần Kỳ, vậy cũng không có tư cách dắt tay vào tiên đạo với Dương Lỗi, dù sao thọ nguvên của tu sĩ Luyện Khí KỲ nhiều nhất chỉ có một trăm năm, còn có dung nhan biến già trong mấy chục năm. Đến lúc đó, nếu Dương Lỗi tấn chức Trúc Cơ Kỳ, mặc dù không cưới Mạn nhi, cũng có cơ hội mưu đoạt toàn bộ Dương gia bảo. Dù sao thọ nguyên của lão phu chỉ còn có mười năm.
Lão tổ Dương gia thở dài một tiếng.
- Vậy chúng ta đây nên làm gì bây giờ?
Các trưởng bối đời thứ hai của Dương gia bảo đều có chút kinh hoảng, lão tổ nói:
- Dương Phàm đã có hạn chế này, có thể thấy hắn nắm chắc khiến đệ đệ của mình tiến vào Trúc Cơ Kỳ. Cho nên chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp trong vòng mấy năm. làm cho Mạn nhi tiến vào Ngưng Thần Kỳ, làm cho nàng bồi dưỡng tình cảm với Dương Lỗi. Sau này bọn họ kết làm song tu đạo lữ. Mặc dù Dương Lỗi nắm quyền to ở Dương gia bảo thì có gì chứ, cuối cùng cũng không phải kéo dài huyết mạnh của gia tộc ta sao?
Đám trưởng bối đời thứ hai nghe nói ánh mắt đều sáng lên.
- Lão tổ anh minh, cách này cao minh.
Dương Hồng kinh hỉ nói:
- Huynh đệ Dương Phàm này đều là người tài năng rất có thiên phú, nếu có thể cột chặt bọn họ lên trên con thuyền của Dương gia bảo, cho con gái ta hy sinh một chút cũng không hại gì?
- Hừ!
Dương Cương có chút không giận. nói:
- Cái gì kêu con gái hy sinh, lấy tướng mạo tài năng của đồ đệ ta chẳng lẽ còn không xứng với con gái ngươi?
- Ha ha! Nhị đệ hiểu lầm.
Dương Hồng cười ha ha một tiếng, lại nói:
- Ta phái người tìm Mạn nhi đến đây, có ta và phụ thân làm chủ. nàng nhất định không phản đối, huống chi Dương Lỗi và nàng cũng rất xứng.
- Nói vậy mới đúng.
Dương Cương lộ ra vẻ cười, lão cũng nhanh chóng chờ mong đệ tử của mình có thể đi xa hơn. Không đến mấy ngày hồi âm đến từ lão tổ Dương gia bảo đưa đến tay Dương Phàm. Người truyền tin, không ngờ cũng là Dương Lỗi.
Dương Phàm mở thư ra, hai mắt nhìn gật gật đầu nói với đệ đệ:
- Khi nào thì đệ tiến vào Trúc Cơ Kỳ, là sư tỷ của đệ có thể xuất giá.
- Trúc Cơ Kỳ?
Dương Lỗi há to miệng, có chút kinh dị.
- Đúng vậy! Hôn sự của các đệ đã định ra rồi, chỉ cần chờ một ngày đệ đạt tới Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm thản nhiên nói:
- Trong lúc này, tranh phong giữa đệ và Dương Quang, ta cũng sẽ không can thiệp, hy vọng đệ có thể bằng vào thực lực của mình chiến thắng hắn.
- Đệ không sợ Dương Quang, nhưng đại caTrúc Cơ Kỳ này chỉ sợ có chút khó khăn đó!
Dương Lỗi có chút bất mãn nói.
- Lấy thiên phú và tài sản của đệ, trong mười năm đệ hẳn là tiến vào Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm trầm ngâm nói.
Dương Lỗi nói:
- Hiện tại đệ đã đạt tới Ngưng Thần trung kỳ, tu luyện đến cảnh giới Đại Viên Mãn có thể ba hay năm năm. Khó nhất chỉ sợ vẫn là bình cảnh tấn chức Trúc Cơ KỲ. Một cửa làm khó rất nhiều tu sĩ. Hơn nữa, trong mười năm phải đạt tới Trúc Cơ Kỳ, đệ chỉ sợ không chờ được.
- Được rồi! Chờ đệ tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, khi rất khó đột phá bình cảnh, đến đây tìm đại ca. Ta là dược sư truyền kỳ ở kinh đô, có phưong pháp đột phá bình cảnh Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm nói với vẻ nho nhã bình tĩnh.
- Đúng vậy! Đệ làm sao quên điểm ấy, đại ca có thể đột phá Trúc Cơ Kỳ nhanh như vậy, khẳng định có bí quyết.
Dương Lỗi kinh hỉ nói.
Dương Phàm cười mà không nói. Hắn có một viên Trúc Cơ đan, nhưng tạm thời không tính đưa cho đệ đệ, bởi vì đan dược này rất quý báu, chỉ sợ mang đến cho Dương Lỗi họa sát thân, ở Tu Tiên Giới một viên Trúc Cơ đan bình thường, có thể khiến cho một hồi gió tanh mưa máu nhỏ.
Từ nay về sau. đệ đệ Dương Lỗi trở về Dương gia bảo, vẫn khắc khổ tu luyện như xưa, có chút không giống là cứ qua hai tháng, tất nhiên hắn sẽ trở về Vụ Liễu trấn một chuyến, đoàn tụ với thân nhân.
Những lời nói sau không đề cập đến, sau khi Dương Phàm xử lý xong những chuyện vặt này, rốt cục thở dài nhẹ nhõm một ᩮ chuẩn bị bắt đầu bế quan một lần dài hạn. Sau khi tiến vào Trúc Cơ Kỳ, trong Tiên Hồng Quyết cũng có thần thông cực kỳ quan trọng cần tu luyện đó chính là chân hỏa. Cao nhân Trúc Cơ Kỳ bình thường, đều có Trúc Cơ chân hỏa thuộc về mình. cũng chính là bản mạng chân hỏa.
Dương Phàm đương nhiên không ngoại lệ, nhưng hắn vừa mới thăng cấp không lâu, không có thời gian đi tu luyện. Đương nhiên, Tiên Hồng Quyết làm công pháp nghịch thiên, chân hỏa được ra cùng Trúc Cơ chân hỏa hoàn toàn không giống nhau tên là Khai Quang Tịnh Thế Diễm.
Nghe nói hỏa này có được đại thần thông rất thần kỳ.
Dương Phàm nói vói vẻ bình tĩnh.
Sau khi cảnh giới Tiên Hồng Quyết và ma công cùng lúc tăng lên tới Trúc Cơ Kỳ, hắn vẫn cần tu luyện thần thông tương ứng tăng lên, đây là cần tích lũy hỏa hầu, lắng đọng theo năm tháng.
- Đại ca! Hiện tại huynh có thể ngang hàng với lão tổ Dương gia, có thể trợ giúp đệ cưới Dương Mạn sư tỷ làm vợ hay không?
Dương Lỗi nói với vẻ có chút kích động.
- Cái gì? Cưới Dương Mạn làm vợ!
Thần sắc Dương Phàm đại biến. khó thể tin nổi. nói:
- Đệ còn muốn cưới nàng làm vợ sao?
Sự thỉnh cầu của Dương Lỗi, thật ra ngoài dự đoán của Dương Phàm. Hắn vốn tưởng rằng đệ đệ muốn mình hiệp trợ đối phó Dương Quang, lại không đoán được sẽ có kết quả như thế.
- Đại ca! Huynh làm sao vậy? Chẳng lẽ huynh cũng thích nàng. Nếu như vậy, tiểu đệ liền thôi
Thần sắc Dương Lỗi ảm đạm vài phần.
- Đệ rất thích nàng sao?
Ánh mắt sáng rực của Dương Phàm nhìn đệ đệ.
- Thích! Từ mấy năm trước, đệ liền thầm thích sư tỷ rồi. Chỉ là khi đó nàng có chút ngưỡng mộ đại ca, đệ cũng không dám nói.
Khuôn mặt tuấn tú của Dương Lỗi hơi hơi đỏ lên, ánh mắt có chút tránh né. Dương Phàm thấy tình cảnh như vậy, không khỏi nhẹ thở dài một tiếng. Loại con gái này thực sự đáng thích như vậy sao?
- Đại ca! Đệ biết sư tỷ có lẽ chưa nói tới thiện lương thuần khiết nhưng ở Tu Tiên giới hiểm ác tàn khốc này, bản tính của nàng cũng không coi như quá xấu. Dựa vào cường giả, đây cũng là đại đa số con gái chọn, cũng là sự bất đắc dĩ của nữ tu.
Dương Lỗi vội giải thích.
Dương Phàm trầm ngâm nói:
- Dương Mạn cũng chưa tới mức tội ác tày trời, nhưng độ trung thành của nàng đáng phải suy tính lại.
- Liên quan đến vận mệnh hôn nhân đại sự của mình, sư tỷ như thế nào quanh co do dự, chúng ta hẳn là có thể thông cảm nàng. Đệ tin. nếu sau này sư tỷ thật sự gả cho đệ. khẳng định quyết một lòng.
Dương Lỗi có chút sợ hãi, lo lắng Dương Phàm không đáp ứng:
- Hơn nữa. nếu đệ có thể sớm ngày kết hôn hoặc là đính hôn, mẫu thân cũng có thể an tâm rồi
Dương Phàm trầm mặc thật lâu, trong lời nói của đệ đệ chỉ có thể miễn cưỡng cho qua, nhưng hắn đối với bản tính của Dương Mạn này, không ôm thái độ lạc quan.
- Được! Đệ khăng khăng như vậy, huynh đây qua mấy ngày sẽ đi tìm lão tổ Dương gia thương nghị.
Dương Phàm nói với vẻ hơi thâm ý:
- Đệ đệ đã trưởng thành, không cần biết đệ có thật tình hay không, hay là ôm mục đích gì, làm đại ca ta nên duy trì đệ một lần.
- Tạ ơn đại ca!
Dương Lỗi kích động không thôi, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, dường như trong đầu đã buộc quanh sư tỷ cao quý như hoa như nguyệt kia, tình cảnh tốt đẹp rót vào trong người mình.
- Tốt lắm! Nếu ngươi đã trở lại thì nên nghỉ ngơi hai ngày đi.
Dương Phàm than nhẹ.
Chờ sau khi đệ đệ đi nghỉ ngơi, thân hình Dương Phàm chợt lóe dung nhập vào trong bóng đêm, rất nhanh, hắn đi tới một góc bí ẩn ở Vũ Liễu trấn.
- Tìm ta làm gì?
Dương Phàm hờ hững nói, tàng cây trên đỉnh đầu hắn, một vị mỹ nữ băng sương mặc trường bảo màu đen hạ xuống.
- Báo trưởng lão, đây là truyền tin Quân vương đưa cho ngài.
Linh Phượng khom mình thi lễ, đưa một khối truyền tin phù màu đỏ.
- Còn có chuyện khác hay không?
Dương Phàm hỏi
- Theo điều tra của chúng ta. Dương Quang của Dương gia bảo có mưu đồ gây rối với trưởng lão.
Linh Phượng đáp.
- Dương Quang?
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một chút lãnh quang, phất tay cho Linh Phượng rời đi. Dương Phàm rất nhanh quay lại phòng mình, sau đó lấy pháp quvết đặc biệt mở tấm truyền tin phù này.
Truyền tin phù và truyền âm phù không giống nhau, trong đó bao gồm chữ viết tin tức, hơn nữa trải qua mà hóa cấm chế đặc biệt, không có pháp quyết tương ứng, cho dù cảnh giới cao hơn nhiều, cùng rất khó mở.
Ở Tu Tiên giới, kiểu và hình thức truyền tin phù có rất nhiều.
Vù vù
Cởi bỏ cấm chế của Truyền tin phù, một tầng quầng sáng lờ mờ màu đỏ hình thành hiệu quả tương tự như giấy, hiện ra trước mặt Dương Phàm. Trong truyền tin phù này lưu lại một câu: Duy trì thực lực cân bằng của con cháu đời thứ ba của Dương gia bảo.
Vù!
Dương Phàm nhẹ thở một hơi, chau mày:
- Quân Vương rốt cuộc có dụng ý gì?
Vì sao phải duy trì thực lực cân bằng của con cháu đời thứ ba của Dương gia bảo?
Bố cục của Ám Thiên Quân Vương, rất khó thể khiến người ta nghĩ thông. Con cháu của đời thứ ba Dương gia bảo hiện giờ liền chia làm hai đại trận doanh, phần là Dương Lỗi và Dương Quang.
Ý tứ mờ mịt của truyền tín phù này chính là muốn Dương Phàm không nên giúp đệ đệ đối phó Dương Quang, cho bọn họ duy trì cân bằng tinh tế. Đột nhiên. Dương Phàm nhớ tới theo lời đệ đệ nói không lâu:
"Đúng vậy! Không biết vì sao khi đệ tấn chức Ngưng Thần KỲ không đến mấy ngày, hắn cũng nhanh chóng tăng cấp rồi. Mấy tháng trước, đệ từ Ngưng Thần sơ kỳ tấn chức lên trung kỳ. nghĩ đến vượt qua hắn lại chưa từng đoán được hắn lại lập tức đuổi tới. Khi đệ có được một kiện Linh Khí hạ phẩm từ chỗ sư tôn, hắn lại rất nhanh chiếm được hai kiện Linh Khí".
Đích xác, dựa theo tình huống bình thường, lấy thiên phú của Dương Lỗi, tài sản và sự cố gắng về mặt tu vi hẳn là có thể bỏ lại Dương Quang mới đúng. Nhưng trên thực tế, bất kể Dương Lỗi cố gắng như thế nào đều không thể chân chính bỏ lại chênh lệch với Dương Quang.
- Thật là kỳ quái. Ám Huyết Vương Triều vì sao can thiệp chuyện giữa con cháu đời thứ ba của Dương gia bảo, đây không khỏi có chút làm chuyện dư thừa.
Dương Phàm gần như có thể khẳng định là Ám Huvết Vương Triều sau lưng âm thầm duy trì Dương Quang, khiến thực lực của hắn không bị đệ đệ vượt qua, do đó hình thành một cục diện địa vị ngang nhau.
Lấy thế lực Ám Huyết Vương Triều, muốn tiêu diệt Dương gia bảo trên cơ bản dùng tiêu diệt trong nháy mắt để hình dung. Dương Lỗi ở Vụ Liễu trấn nghỉ ngơi mấy ngày, Dương Phàm liền viết một phong thư cho hắn mang đưa gia chủ. Sau khi gia chủ Dương Hồng nhìn thấv nội dung trong thư, sắc mặt khẽ biến, lập tức tìm lão tổ Dương gia và mấy vị trưởng bối đời thứ hai thương nghị.
- Như thế rất tốt, cột huynh đệ Dương gia lên trên một trên chiến thuyền của Dương gia bảo chúng ta.
Dương Cương gật đầu tán thành, tỏ thái độ trước tiên.
Hắn là sư tôn của Dương Lỗi, đương nhiên duy tri chuyện này, kết làm vợ chồng với Dương Mạn, sau này đệ tử của mình có khả năng rất lớn để trở thành chủ nhân của Nam Lĩnh Dương gia.
- Tuy nhiên. Dương Phàm này chỉ đề nghị đính hôn, cũng nói rõ chờ Dương Lỗi tấn chức Trúc Cơ Kỳ cùng với Mạn nhi tấn chức Ngưng Thần Kỳ, mới chủ sự hôn nhân hai người, thậm chí chính thức trở thành song tu đạo lữ.
Một trưởng lão khác nói với vẻ khó hiểu.
- Phụ thân! Ngài có ý kiến gì không?
Dương Hồng mắt nhìn lão tổ khoanh chân nhắm mắt ngồi trên cao. Lão tổ Dương gia mở to mắt, một chút tinh quanh hiện lên, trong đó tự nhiên sinh ra một luồng áp lực:
- Dương Phàm này rất thông minh, hắn rõ ràng đang mưu đồ Dương gia bảo chúng ta chờ khi đệ đệ hắn tấn chức Trúc Cơ Kỳ cũng sẽ cùng Mạn nhi kết làm vợ chồng, trên cơ bản có thể nắm quyền to của Dương gia bảo trong tay.
Lời vừa nói ra, mấy vị trưởng bối đời thứ hai không khỏi kinh hô một hồi.
- Đương nhiên, nếu Mạn nhi không thể tấn chức Ngưng Thần Kỳ, vậy cũng không có tư cách dắt tay vào tiên đạo với Dương Lỗi, dù sao thọ nguvên của tu sĩ Luyện Khí KỲ nhiều nhất chỉ có một trăm năm, còn có dung nhan biến già trong mấy chục năm. Đến lúc đó, nếu Dương Lỗi tấn chức Trúc Cơ Kỳ, mặc dù không cưới Mạn nhi, cũng có cơ hội mưu đoạt toàn bộ Dương gia bảo. Dù sao thọ nguyên của lão phu chỉ còn có mười năm.
Lão tổ Dương gia thở dài một tiếng.
- Vậy chúng ta đây nên làm gì bây giờ?
Các trưởng bối đời thứ hai của Dương gia bảo đều có chút kinh hoảng, lão tổ nói:
- Dương Phàm đã có hạn chế này, có thể thấy hắn nắm chắc khiến đệ đệ của mình tiến vào Trúc Cơ Kỳ. Cho nên chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp trong vòng mấy năm. làm cho Mạn nhi tiến vào Ngưng Thần Kỳ, làm cho nàng bồi dưỡng tình cảm với Dương Lỗi. Sau này bọn họ kết làm song tu đạo lữ. Mặc dù Dương Lỗi nắm quyền to ở Dương gia bảo thì có gì chứ, cuối cùng cũng không phải kéo dài huyết mạnh của gia tộc ta sao?
Đám trưởng bối đời thứ hai nghe nói ánh mắt đều sáng lên.
- Lão tổ anh minh, cách này cao minh.
Dương Hồng kinh hỉ nói:
- Huynh đệ Dương Phàm này đều là người tài năng rất có thiên phú, nếu có thể cột chặt bọn họ lên trên con thuyền của Dương gia bảo, cho con gái ta hy sinh một chút cũng không hại gì?
- Hừ!
Dương Cương có chút không giận. nói:
- Cái gì kêu con gái hy sinh, lấy tướng mạo tài năng của đồ đệ ta chẳng lẽ còn không xứng với con gái ngươi?
- Ha ha! Nhị đệ hiểu lầm.
Dương Hồng cười ha ha một tiếng, lại nói:
- Ta phái người tìm Mạn nhi đến đây, có ta và phụ thân làm chủ. nàng nhất định không phản đối, huống chi Dương Lỗi và nàng cũng rất xứng.
- Nói vậy mới đúng.
Dương Cương lộ ra vẻ cười, lão cũng nhanh chóng chờ mong đệ tử của mình có thể đi xa hơn. Không đến mấy ngày hồi âm đến từ lão tổ Dương gia bảo đưa đến tay Dương Phàm. Người truyền tin, không ngờ cũng là Dương Lỗi.
Dương Phàm mở thư ra, hai mắt nhìn gật gật đầu nói với đệ đệ:
- Khi nào thì đệ tiến vào Trúc Cơ Kỳ, là sư tỷ của đệ có thể xuất giá.
- Trúc Cơ Kỳ?
Dương Lỗi há to miệng, có chút kinh dị.
- Đúng vậy! Hôn sự của các đệ đã định ra rồi, chỉ cần chờ một ngày đệ đạt tới Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm thản nhiên nói:
- Trong lúc này, tranh phong giữa đệ và Dương Quang, ta cũng sẽ không can thiệp, hy vọng đệ có thể bằng vào thực lực của mình chiến thắng hắn.
- Đệ không sợ Dương Quang, nhưng đại caTrúc Cơ Kỳ này chỉ sợ có chút khó khăn đó!
Dương Lỗi có chút bất mãn nói.
- Lấy thiên phú và tài sản của đệ, trong mười năm đệ hẳn là tiến vào Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm trầm ngâm nói.
Dương Lỗi nói:
- Hiện tại đệ đã đạt tới Ngưng Thần trung kỳ, tu luyện đến cảnh giới Đại Viên Mãn có thể ba hay năm năm. Khó nhất chỉ sợ vẫn là bình cảnh tấn chức Trúc Cơ KỲ. Một cửa làm khó rất nhiều tu sĩ. Hơn nữa, trong mười năm phải đạt tới Trúc Cơ Kỳ, đệ chỉ sợ không chờ được.
- Được rồi! Chờ đệ tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, khi rất khó đột phá bình cảnh, đến đây tìm đại ca. Ta là dược sư truyền kỳ ở kinh đô, có phưong pháp đột phá bình cảnh Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm nói với vẻ nho nhã bình tĩnh.
- Đúng vậy! Đệ làm sao quên điểm ấy, đại ca có thể đột phá Trúc Cơ Kỳ nhanh như vậy, khẳng định có bí quyết.
Dương Lỗi kinh hỉ nói.
Dương Phàm cười mà không nói. Hắn có một viên Trúc Cơ đan, nhưng tạm thời không tính đưa cho đệ đệ, bởi vì đan dược này rất quý báu, chỉ sợ mang đến cho Dương Lỗi họa sát thân, ở Tu Tiên Giới một viên Trúc Cơ đan bình thường, có thể khiến cho một hồi gió tanh mưa máu nhỏ.
Từ nay về sau. đệ đệ Dương Lỗi trở về Dương gia bảo, vẫn khắc khổ tu luyện như xưa, có chút không giống là cứ qua hai tháng, tất nhiên hắn sẽ trở về Vụ Liễu trấn một chuyến, đoàn tụ với thân nhân.
Những lời nói sau không đề cập đến, sau khi Dương Phàm xử lý xong những chuyện vặt này, rốt cục thở dài nhẹ nhõm một ᩮ chuẩn bị bắt đầu bế quan một lần dài hạn. Sau khi tiến vào Trúc Cơ Kỳ, trong Tiên Hồng Quyết cũng có thần thông cực kỳ quan trọng cần tu luyện đó chính là chân hỏa. Cao nhân Trúc Cơ Kỳ bình thường, đều có Trúc Cơ chân hỏa thuộc về mình. cũng chính là bản mạng chân hỏa.
Dương Phàm đương nhiên không ngoại lệ, nhưng hắn vừa mới thăng cấp không lâu, không có thời gian đi tu luyện. Đương nhiên, Tiên Hồng Quyết làm công pháp nghịch thiên, chân hỏa được ra cùng Trúc Cơ chân hỏa hoàn toàn không giống nhau tên là Khai Quang Tịnh Thế Diễm.
Nghe nói hỏa này có được đại thần thông rất thần kỳ.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm